1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

A Hoàn - Dư Phương (Full - Chờ beta)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #cc99ff']Chương 85: Chồng của người khác nên tùy tiện giành ( trung )
      #cc99ff']Edit: Maria Liêu
      #cc99ff']Beta: Tiểu Đông Tà

      Kể từ khi đến kinh đô vào nhà thúc thúc, Dương Quân Nhu chẳng những bị lạnh nhạt, người làm trong nhà được Dương phu nhân dặn dò, đều phải đối xử giống như tiểu thư, nhưng cho dù là như thế, nàng vẫn như cũ cảm thấy có thiếu hụt trong lòng. . . . . .

      "Tiểu thư, nô tỳ được mấy tiểu nha hoàn hầu hạ ở Tiền viện báo lại, lúc ăn trưa, các nàng chịu khó rót rượu cho Tề lão gia, đợi Tề lão gia có men say, lập tức tới cho nô tỳ tiếng." Bích Ba giọng cho Dương Quân Nhu, trong lòng liền an tâm nhảy lên, nàng nghĩ ra tiểu thư rốt cuộc là nghĩ như thế nào, phí lớn sức lực như vậy rốt cuộc là vì cái gì, chẳng lẽ cũng chỉ là vì vị Tề lão gia này?

      Tuy Tề lão gia là nhân tài, bề ngoài cũng tốt, nhưng có thê thất, dưới trướng có nhi có nữ, tiểu thư rốt cuộc là muốn cái gì? Tề lão gia làm sao có thể cưới tiểu thư làm vợ, tiểu thư chẳng lẽ là muốn làm thiếp? Vậy quá uất ức cho tiểu thư. . . . . .

      Dương Quân Nhu vẻ mặt nặng nề, chậm chạp gật đầu cái, " "

      Bích Ba muốn lại thôi nhìn nàng, "Tiểu thư, nếu Tề lão gia uống say? Tề phu nhân cùng Tề tiểu thư đều ở đây. . . . . ."

      "Im miệng ta để cho ngươi làm cái gì làm cái đó, nhanh " Dương Quân Nhu tức giận trợn mắt nhìn Bích Ba cái, nàng biết Bích Ba muốn gì, dùng thủ đoạn này tiếp cận Tề Chính Khuông là rất hạ tiện, cũng rất hèn hạ, nhưng chính là nàng muốn thử chút, chừng đến lúc đó có thể bằng thân phận của thúc thúc, lấy được thứ nàng cần.

      Bích Ba trong lòng thầm than tiếng, cảm thấy tiểu thư là quá ngu. (TĐT: Tà khoái chỗ này, ai đâu lại bị chính nha hoàn của mình chửi)

      Nhìn Bích Ba mặt rầu rĩ xoay người rời , Dương Quân Nhu đứng tại chỗ vẫn nhúc nhích, mặc dù thúc thúc cùng thím đối xử với nàng như nữ nhi ruột thịt, nhưng nàng dù sao ở chỗ này căn cơ sâu, càng có tâm phúc của mình, duy nhất có thể sử dụng chỉ có Bích Ba, nàng đối với những chuyện mình làm hôm nay chút nắm chắc cũng có, chỉ có thể đánh cuộc phen thôi.

      Nàng đánh cuộc chính là vận số của chính mình, từ đến lớn, vận khí của nàng rất tốt, vật cần tìm chưa bao giờ tuột mất.

      Dương Quân Nhu trở lại lần nữa, Tề Hoàn cười , "Dương tỷ tỷ là vội."

      "Thím để cho ta học giúp thím quản gia, có lúc khó tránh khỏi vội vàng chút." Dương Quân Nhu , ngồi xuống chỗ đối diện Tề Hoàn.

      Tề Hoàn chậm rãi cười cười , "Dương phu nhân suy nghĩ cho tỷ, sớm ngày học được quản gia, tương lai tỷ tỷ xuất giá, cũng có thể làm chủ gia đình rồi."

      Dương Quân Nhu thẹn thùng cúi đầu, "Muội muội ngươi cái gì vậy, là tiểu thư, ngoài miệng việc lấy chồng, cũng biết thẹn thùng."

      "Cái này có cái gì biết thẹn thùng, muội toàn là lời ." Tề Hoàn cầm lên ly trà nhàng hớp ngụm trà, "Trước nghe Dương tỷ tỷ , lúc ở Khê Nam, mẹ kế Dương tỷ tỷ muốn cưỡng bách tỷ gả cho vị lão đầu làm kế thất?"

      "Chuyện Khê Nam, cũng được" Dương Quân Nhu giọng , giống như là có nhiều chuyện thống khổ nàng chịu nổi.

      Tề Hoàn khóe miệng dâng lên tia mỉm cười, "Tỷ tỷ làm kế thất cũng muốn, như thế nào lại nguyện ý làm tiểu thiếp, khó trách tỷ thờ ơ với Thái tử."

      Dương Quân Nhu nụ cười mặt có chút cứng ngắc, nàng muốn làm kế thất của vị lão đầu, cũng nguyện ý làm trắc phi của Thái tử, nhưng chuyện nàng sắp xếp hôm nay. . . . . . Là vì cái gì?

      Chẳng lẽ còn trông cậy vào Tề Chính Khuông có thể hưu (ly hôn) Lục thị cưới nàng sao?

      Tề Hoàn tầm mắt hờ hững đặt ở mặt Dương Quân Nhu chợt lóe lên, mới vừa rồi nàng nghe Bích Ba với Dương Quân Nhu, Dương Uy cùng Tề Chính Khuông ở đại sảnh phía trước chuyện, còn có mấy đồng liêu của Dương Uy, phòng bếp chuẩn bị đưa rượu và thức ăn qua rồi.

      Lường trước là Dương Quân Nhu cũng dám làm gì với rượu và thức ăn, Dương Uy cũng phải là ngu đần, bị phát giác, Dương Quân Nhu nhất định bị đuổi trở về Khê Nam.

      Cho nên, hôm nay Dương Quân Nhu rốt cuộc muốn làm cái gì?

      "Nếu như mình lòng mến, như thế nào lại muốn?" Dương Quân Nhu giọng , phỏng đoán nếu để cho Tề Hoàn biết chuyện nàng gây nên hôm nay, có dạng hậu quả gì.

      Tề Hoàn , "Coi như đối phương thích tỷ, tỷ cũng nguyện ý?"

      Dương Quân Nhu cau mày nhìn Tề Hoàn, đáy mắt tràn đầy vẻ hiểu, hình như là ..., nữ tử giống như nàng như vậy, có nam tử nào có thể thích nàng?

      Nếu như Dương Quân Nhu hiểu được đạo lý nam nhân của người khác thể tùy tiện giành, kiếp trước mẫu thân cũng có kết quả đáng thương như vậy.

      Cái đề tài này tựa hồ cũng khơi lên lòng của hai người, Tề Hoàn cùng Dương Quân Nhu tiếp tục chuyện, chỉ an tĩnh uống trà, cho đến khi Dương phu nhân cho người tới kêu họ, ra bất tri bất giác đến thời gian ăn trưa.

      Dương Quân Nhu cùng Tề Hoàn cùng nhau trở về trà sảnh, Dương phu nhân cười với các nàng, "Hai người các ngươi là tình đồng tỷ muội, nhiều lời như vậy, nếu phải là ta cho người gọi các ngươi, sợ còn cảm thấy đói bụng đây."

      "Cùng Dương tỷ tỷ ở chung chỗ, cháu cuối cùng có thể học được rất nhiều thứ." Tề Hoàn ý vị sâu xa nhìn Dương Quân Nhu, nụ cười tràn đầy.

      "Đâu có, tỷ có thể có cái gì dạy muội." Dương Quân Nhu cười , lôi kéo Tề Hoàn cùng ngồi xuống.

      Dương phu nhân phân phó nha hoàn mang thức ăn lên.

      Lục thị sâu sắc nhìn Tề Hoàn cái, Tề Hoàn nhìn lại nàng bằng nụ cười sáng ngời.

      Bọn nha hoàn lục tục đem thức ăn trình lên, Dương phu nhân vẻ mặt tươi cười giới thiệu cho Lục thị, đây là Dương Quân Nhu tự mình xuống bếp làm, đây là đặc sản ở Khê Nam của họ, Lục thị phối hợp than thở mấy tiếng, giả bộ vui mừng.

      Từ lúc Lục thị vào cửa đến bây giờ, cùng Dương phu nhân vẫn là việc nhà, nửa câu cũng nhắc tới chuyện Thái tử, đây lại khiến Dương phu nhân có chút nghi ngờ, nàng cùng Dương Quân Nhu tối ngày hôm qua bàn bạc hồi lâu, chuẩn bị nhiều cớ để ngày hôm nay nhắc nhở chuyện hôn của Thái tử, nhưng Lục thị hôm nay cái gì cũng , trong lòng các nàng càng thêm thấp thỏm.

      "Dương tỷ tỷ tay nghề tốt" Tề Hoàn cười híp mắt .

      Lục thị cười gật đầu, "Tiểu thư là khéo tay."

      Dương Quân Nhu cười có chút miễn cưỡng, Lục thị lúc trước vẫn với nàng hôm nay tới là để làm mai cho Thái tử, nhưng hôm nay thế nào câu cũng , giống như quên chuyện này, tựa như thuần túy chỉ là tới bái phỏng.

      Lúc này, Bích Ba biến mất lúc lâu liền vào, lặng yên đứng ở sau lưng Dương Quân Nhu.

      "Ta phòng bếp xem chút, còn có món ăn chưa đem lên, đây chính là món ta chuyên tâm làm." Dương Quân Nhu cười đứng lên, có quay đầu lại nhìn Bích Ba cái.

      Dương phu nhân cười , " xem chút."

      Dương Quân Nhu váy áo vừa động, ống tay áo hơi lướt qua, Tề Hoàn ngồi ở bên cạnh nàng ngửi thấy được cỗ hương hoa rất nồng.

      Mùi vị này. . . . . .

      Lúc ở thành Cẩm Châu, Tề Hoàn có lần cùng sư phụ lên núi hái thuốc phân biện dược, đường nhìn thấy biển hoa tươi xinh đẹp, cùng bách hợp có mấy phần giống nhau, nhưng sư phụ với nàng, cái này là hoa Y Lan, nếu luyện tinh dầu, tinh dầu này có tác dụng thúc giục chuyện nam nữ giao hoan.

      Nàng hỏi tinh dầu là cái gì, sư phụ , chính là chưng cất lấy tinh dầu.

      Lúc ấy nàng liền hỏi thế nào là chưng cất tinh dầu, sư phụ cái này rất là khó học, căn bản ai hiểu được, nhưng coi như cần tinh dầu, chỉ theo lời , mùi hoa chỉ có thể thúc giục tình dục, còn có thể tăng niềm vui thích lưỡng tình tương duyệt.

      Nghĩ đến điểm này, Tề Hoàn cũng ngồi yên nữa, "Con cũng muốn nhìn chút, thuận tiện lẻn học ít tay nghề của Dương tỷ tỷ."

      Hôm qua định post 3 chương nhưng nhà mất điện nên hôm nay nếu Tà rảnh post bù nha ^^

      Với cả Tà định làm trò chơi, nếu cmt đủ số lần post chương mới, biết có ai tham gia , cmt về nội dung truyện, đoán tình tiết truyện cũng rất hay. Mời các bạn vote nhé ^^
      tart_trung, susu, duyenktn16 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 86: Chồng của người khác nên tùy tiện giành ( hạ )
      Edit: Maria Liêu

      Beta: Tiểu Đông Tà

      Tề Hoàn mới từ trà sảnh ra ngoài, liền nhìn thấy Bạch Hủy vội vã tới phía nàng.

      "Như thế nào?" Tề Hoàn nghênh đón, hạ thấp giọng hỏi.

      Bạch Hủy , "Dương Quân Nhu cùng nha hoàn của nàng đến Tiền viện, tiểu thư, quả nhiên người đoán sai, Dương Quân Nhu tâm tư bất chánh, chỉ sợ về chỗ lão gia."

      Tề Hoàn sắc mặt trầm xuống, "Giao phó Lý Vĩnh sao rồi?"

      " với , để cho nửa bước rời lão gia." Bạch Hủy .

      "Chúng ta vội theo , Dương Quân Nhu người này đơn giản, chỉ dựa vào Lý Vĩnh vẫn chưa được." Tề Hoàn xong, bước nhanh tới tiền viện rồi.

      Cùng với Dương Uy và đồng liêu ở tiền sảnh, Tề Chính Khuông xác thực uống say, văn nhân, bình thường uống rượu là vì xã giao, mà Dương Uy và những người khác đều là quan quân, uống rượu là lớn chén...... Tề Chính Khuông thế nào có thể theo chân bọn họ uống vào, vòng xuống, say khướt, Dương Uy mới để cho nha hoàn dìu đến phòng khách nghỉ ngơi.

      Lý Vĩnh bởi vì có Tề Hoàn dặn dò, dám rời Tề Chính Khuông nửa bước, tự mình đỡ Tề Chính Khuông tới phòng khách.

      Hai nha hoàn hầu hạ Tề Chính Khuông nằm xuống, liền rời .

      Lý Vĩnh nhìn sắc mặt Tề Chính Khuông ửng hồng cái, liền muốn kêu nha hoàn Dương gia giúp mang chậu nước nóng tới đây, phải lau mặt cho Tề Chính Khuông cái, nhưng bên ngoài thấy bóng dáng của nha hoàn, lại muốn rời .

      Còn phải làm cho người đến chỗ phu nhân và tiểu thư tiếng, nếu cứ để lão gia say khướt như vậy ở Dương gia, cũng có chút thất thố.

      cảm thấy mới vừa rồi Dương Uy những người kia cố ý muốn chuốc say lão gia, lão gia là quan văn nho nhã ôn hòa, mấy người này đều là vũ phu lỗ mãng, thèm nhiều nửa câu, mỗi khi lão gia đến chuyện Thái tử, bọn họ liền liều mạng mời rượu, chẳng lẽ cái này cũng phải cố ý?

      "Lý tiểu ca, ta mang cho lão gia các ngươi thuốc giải rượu, làm sao ngươi đứng lại bên ngoài đây?" Lúc Lý Vĩnh đứng ở ngoài cửa cau mày trầm tư, liền nghe được đạo thanh thanh thúy ở bên cạnh, quay đầu nhìn lại, nguyên lai là nha hoàn bên cạnh Dương tiểu thư.

      "Cám ơn Bích Ba nương." Lý Vĩnh đưa tay muốn nhận lấy khay thuốc, lại bị Bích Ba tránh được.

      "Ngươi là đại nam nhân, thế nào phục vụ lão gia uống thuốc được, để cho ta tốt hơn." Bích Ba cười .

      Lý Vĩnh đứng ở ngoài cửa bất động, " nhọc phiền Bích Ba tiểu thư, bình thường ra cửa, đều là ta hầu hạ lão gia chúng ta ."

      Bích Ba cười , "Ta biết ngươi lo lắng người khác phục vụ lão gia ngươi tốt, chỉ là, ta mới nhìn thấy nha hoàn bên cạnh Tề phu nhân đến tiền sảnh tìm ngươi, biết tìm ngươi có chuyện gì khẩn yếu."

      Chẳng lẽ là phu nhân tìm có chuyện gì?

      "Nếu , ta trước tiên đem thuốc để xuống, sau đó thay ngươi đứng ở ngoài cửa nhìn, ngươi trước hỏi phu nhân các ngươi chút tìm ngươi có thể có việc gì gấp?" Bích Ba .

      Lý Vĩnh chính là lo lắng nha hoàn bên cạnh Lục thị tìm được , cho nên mới muốn đến tiền sảnh xem chút, lại nghe Bích Ba vào chỉ ở ngoài cửa, gật đầu cái, "Vậy làm phiền Bích Ba nương."

      cầm lấy khay tay Bích Ba, vào trong nhà, bởi vì nước thuốc còn nhiệt khói, liền lập tức cho Tề Chính Khuông uống, tới cửa, cười cười với Bích Ba, sải bước tới tiền sảnh.

      Lý Vĩnh vừa rời bao lâu, Dương Quân Nhu liền xuất , nàng quay đầu lại xem chung quanh, dặn dò Bích Ba, "Ngươi ở bên ngoài đây nhìn, ai cũng cho vào."

      Bích Ba ánh mắt phức tạp nhìn Dương Quân Nhu, "Tiểu thư, người cái này vào. . . . . . thế nào cũng rửa sạch."

      Dương Quân Nhu lạnh lùng nhìn nàng cái, kiên quyết đẩy cửa ra.

      Dương Quân Nhu chân trước bước vào trong nhà, bóng dáng của Tề Hoàn cùng Bạch Hủy liền xuất trong tầm mắt của Bích Ba.

      "Tề. . . . . . Tề tiểu thư, người thế nào tới nơi này?" Bích Ba ngăn bước chân của Tề Hoàn lại, để cho Tề Hoàn đến gần trong nhà kia nửa bước.

      Tề Hoàn cười lạnh tiếng, đưa tay nhanh chóng đem Bích Ba quật ngã mặt đất, cho Bạch Hủy dùng sức đè lại, sau đó dụng lực đụng vỡ cánh cửa này.

      Ở sau tấm bình phong, Dương Quân Nhu mới vừa cởi đai lưng bị thanh xô cửa này làm cho sợ hết hồn, sắc mặt trắng bạch.

      Tề Hoàn tới trước mặt Dương Quân Nhu, giễu cợt nhìn cái yếm màu hồng đào trước ngực nàng lộ ra cái, " nghĩ tới Dương gia tiểu thư hầu hạ chu đáo như vậy, lại còn cởi áo nới dây lưng. . . . . . Hầu hạ đến tới giường, hả?"

      Dương Quân Nhu sắc mặt trắng bệch phờ phạc nhìn tới Tề Hoàn, đôi môi hơi run rẩy, đáy lòng vừa tức giận vừa xấu hổ, tức giận là Bích Ba vô dụng, khiến Tề Hoàn phát , giận là mục đích mình còn chưa đạt được liền bị phát , xấu hổ là bị Tề Hoàn biểu tình giễu cợt khinh miệt khinh thường nhìn.

      "Thế nào? Dương tỷ tỷ chẳng lẽ nội tâm còn chưa chết, muốn làm cho phụ thân ta làm mất thanh danh của tỷ?" Tề Hoàn cười lạnh hỏi, "Nhìn bộ dáng phụ thân ta hôm nay, tỷ coi như trần truồng đứng ở trước mặt , đối với tỷ cũng là thờ ơ, tỷ cần gì tự rước lấy nhục."

      Dương Quân Nhu đôi tay khẽ run buộc lại đai lưng lần nữa, ngẩng khuôn mặt tuyết trắng xinh đẹp, ánh mắt thống khổ đáng thương nhìn Tề Hoàn, , "Tỷ thích . . . . . ."

      Tề Hoàn châm chọc nhìn nàng, "Vậy như thế nào? Đây là phụ thân ta".

      "Tỷ muội chúng ta, ngươi vì sao thể. . . . . ." Dương Quân Nhu cầu khẩn .

      "Tỷ muội? Tỷ là làm nhục chính tỷ, hay là cười nhạo ta? Đây là phụ thân của ta " Tề Hoàn thanh như hàn băng ngàn năm, như đao cắt vào lòng Dương Quân Nhu.

      Dương Quân Nhu cắn cắn môi, cúi đầu, "Muội sớm biết, phải ?"

      Tề Hoàn trả lời nàng, "Tỷ có tương lai tốt, vì sao phải làm như vậy? Tỷ nên biết, hôm nay coi như tỷ thiết kế phụ thân ta được như ý rồi, cũng chỉ là tiểu thiếp, tương lai vô luận như thế nào cũng thành chủ mẫu được."

      Nàng vẫn hiểu, kiếp trước Dương Quân Nhu thiết kế câu dẫn Tề Chính Khuông, đó là bởi vì mẫu thân lúc ấy bệnh nặng, nàng ràng lấy thân phận của mình nhất định có thể trở thành kế thất, nhưng đời này đây? Mẫu thân thân thể mạnh khỏe, Tề Chính Khuông đối với nàng cũng phải là đặc biệt để ý, chỉ muốn đem Dương Quân Nhu cho Thái tử như con cờ để tiến thân, Dương Quân Nhu rốt cuộc là mưu đồ gì? Chẳng lẽ còn ngu xuẩn cuồng dại phen, phải là phụ thân lấy chồng?

      Dương Quân Nhu yên lặng rơi lệ, điềm đạm đáng , "Ta biết, ta cũng biết mình vì sao cứ cố chấp như vậy, biết đây là đắm mình, mà ta cũng cách nào khống chế. . . . . ."

      Nàng đây là lời .

      Có lẽ là số mạng, có lẽ là bị ràng buộc mà thay đổi, Dương Quân Nhu biết mình thể nào thay thế được Lục thị, từng nghĩ tới muốn buông tay, nhưng trong chỗ u minh nàng có cảm giác khí phách, giống như vốn nên là như vậy, đây phải là vận mệnh an bài, nhưng đến tột cùng nên như thế nào, nàng tuy muốn thoát ra . . . . . Chính là bỏ được.

      Tề Hoàn nghe nhưng có chút thất kinh, nghĩ thầm nếu phải nàng trọng sinh hiểu, biết được tương lai có thể thay đổi, Dương Quân Nhu tất nhiên giống kiếp trước đạt được ước muốn. . . . . .

      Chỉ là, nàng cũng vì nước mắt của Dương Quân Nhu liền thương hại nàng, nữ nhân này đến tột cùng lòng dạ rắn rết, ai ràng hơn so với nàng.

      thể để cho người khác biết Dương Quân Nhu ở chỗ này làm cái gì, nếu chẳng những danh tiếng Tề Chính Khuông bị tổn thương, Dương Quân Nhu cũng đạt được mục đích, nhớ tới buổi sáng mẫu thân ở xe ngựa với nàng, Tề Hoàn mặt lộ ra thần sắc thương hại, "Tỷ , để cho người khác biết tỷ ở nơi này, đối với danh tiếng của tỷ cũng có ích, ta cũng vậy muốn phụ thân ta bị tỷ liên lụy."

      Dương Quân Nhu si mê nhìn Tề Chính Khuông ngủ say, lại nhìn Tề Hoàn chút, biết hôm nay tính toán hoàn toàn bị phá hủy, về sau cũng thể có cơ hội gần bên cạnh , trong lòng đau xót, xoay người chạy ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 5/8/14
      tart_trung, susu, duyenktn16 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]


      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 5/8/14
      tart_trung, duyenktn1, truth2058 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 88: Tiểu sư muội, lâu gặp ( thượng )

      Edit: Maria Liêu

      Beta: Tiểu Đông Tà


      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]


      "Đúng vậy a, ngày mai biết Triệu thiếu gia có thi đậu hay rồi." Ân cười .

      Tề Hoàn đem thiệp đặt mặt bàn, cười , "Bằng tài hoa của Triệu công tử, đậu Trạng Nguyên chắc chắn là có thể."

      Lục thị hầu hạ Tề Chính Khuông nghỉ ngơi tại thượng phòng, liền tới hoa viện gặp Tề Hoàn.

      Về chuyện xảy ra ở Dương gia, Lục thị còn chưa hiểu , nàng biết Dương Quân Nhu nhất định làm cái gì đó, cho nên còn chưa kịp nghỉ ngơi, liền tới muốn hỏi Tề Hoàn cho ràng.

      ". . . . . . Lúc con tiến vào, nàng mới vừa cởi dây lưng, nếu phải con đến kịp chỉ sợ phụ thân như thế nào cũng rửa sạch thanh danh, Dương Quân Nhu đếm xỉa tới cái gì." Tề Hoàn đem chuyện nhìn thấy ở phòng khách lúc ấy cho Lục thị, "Chỉ là hôm nay bị con cản trở, Dương Quân Nhu cho dù chết tâm, muốn tìm thêm cơ hội như vậy cũng dễ dàng."

      Cho dù tận mắt thấy tình cảnh lúc ấy, nhưng có thể cảm nhận được cái loại nguy hiểm đó như chỉ mành treo chuông, cơn giận bộc phát, Lục thị cảm thấy Dương Quân Nhu da mặt dày biết xấu hổ, " người bỉ ổi."

      "Mẫu thân, chớ vì như vậy mà tức giận, dù sao những ngày an nhàn của nàng cũng còn nhiều nữa." Tề Hoàn an ủi Lục thị, cần thiết vì loại người như Dương Quân Nhu mà tổn hại thân thể, chỉ cần thân thể Lục thị tốt, nữ nhân nào cũng thể thay thế được vị trí của nàng ở Tề gia .

      Lục thị hừ tiếng, " giờ Tứ hoàng tử cùng Thái tử đều muốn cưới nàng, nàng nếu biết nén lại mà còn muốn gần phụ thân con, chỉ sợ đến lúc đó Thái tử cũng tin tưởng phụ thân con."

      "Nàng có cơ hội này" Tề Hoàn .

      " , Tứ hoàng tử thế nào lại coi trọng nàng." Lục thị tức giận .

      "Tứ hoàng tử chưa chắc coi trọng nàng, chừng chỉ muốn cho Thái tử ấm ức." Tề Hoàn , "Huống chi, bất kể là gả cho Thái tử hay Tứ hoàng tử, Dương Quân Nhu sao có thể sống yên ổn, Tứ hoàng tử mặc dù cưới chánh phi, nhưng mấy trắc phi kia của thế nào lại có thể sống chung ."

      Lục thị nở nụ cười, "Con sao đối với Tứ hoàng tử quen thuộc như vậy?"

      "Dĩ nhiên là nghe người khác ." Tề Hoàn .

      "Thôi, về sau ít cùng Dương Quân Nhu lui tới, ta coi Dương phu nhân là người hiểu chuyện, sớm muộn biết cháu của bà ta là cái gì đức hạnh." Lục thị .

      Tề Hoàn cũng muốn tiếp tục về đề tài Dương Quân Nhu này, "Đúng rồi, mẫu thân, Triệu Ngôn Ngọc cho đưa thiệp tới đây, trước phụ thân để cho ta đưa thiếp mời cho , nhưng bởi vì cuộc thi thể phân tâm, cho nên. . . . . . lúc này cho người trả thiếp mời rồi."

      đến Triệu Ngôn Ngọc, Lục thị cuối cùng cũng tiếp tục suy nghĩ về chuyện Dương Quân Nhu, "Vậy tốt quá a, ngày mai. . . . . . Ai nha, ngày mai yết bảng rồi sao? Cũng biết Triệu công tử thi như thế nào."

      "Ngày mai biết." Tề Hoàn cười .

      "Vậy con chuẩn bị, ta với phụ thân con tiếng." Lục thị phân phó .

      Triệu Ngôn Ngọc tới nhà làm khách, cao hứng nhất dĩ nhiên là Tề Chính Khuông, Thái tử bởi vì chuyện Tứ hoàng tử đột nhiên giành nữ nhân với vui, nếu Tề Chính Khuông có thể đem Triệu Ngôn Ngọc kéo đến trận doanh của Thái tử, vậy nhất định có thể quên cái chuyện tình này.

      Ngày hôm sau, vốn định ở nhà chờ Triệu Ngôn Ngọc, Tề Chính Khuông lại bị Thái tử gọi , lúc Triệu Ngôn Ngọc đến Tề gia, là Lục thị cùng Tề Hoàn tiếp đãi .

      Triệu Ngôn Ngọc mặc bộ trường sam màu lục, làm càng nổi bật thêm vẻ tuấn tuấn mỹ, hơn nửa năm gặp mặt, Tề Hoàn phát tựa hồ lại cao thêm chút, thân thể tựa hồ cũng cao to hơn so với trước kia.

      "Tề phu nhân, xa cách lâu, người có việc gì chứ!? Vẫn muốn tìm cơ hội tự mình cảm tạ các người hậu đãi, bất đắc dĩ thời gian bận, thể như mong ước." Triệu Ngôn Ngọc vừa thấy được Lục thị, chính là chắp tay bồi lễ, hết sức nhàng lễ độ.

      Lục thị cười mời Triệu Ngôn Ngọc ngồi, "Triệu công tử chớ có khách khí, ngay từ lúc chúng ta ở thành Cẩm Châu đều là nhờ lệnh đường chăm sóc, công tử lên kinh đô thi, chúng ta nào có thể bỏ qua đạo lý."

      "Đa tạ Tề phu nhân quan tâm." Triệu Ngôn Ngọc mỉm cười , ánh mắt dịu dàng nhìn Tề Hoàn đứng ở sau lưng Lục thị, "Tiểu sư muội, lâu gặp. . . . . ."

      Tề Hoàn ngửa khuôn mặt nhắn lên, chống lại đôi mắt đen nhánh như mặc ngọc của Triệu Ngôn Ngọc, chầm chậm trả lời, "Đa tạ Tam sư huynh quan tâm, kỳ thi vừa qua, nghĩ đến Tam sư huynh nhất định có thể được Bảng Nhãn, sư muội ở chỗ này chức mừng Tam sư huynh trước."

      "Đa tạ tiểu sư muội" Triệu Ngôn Ngọc khóe miệng hàm chứa nụ cười nhàng nhàn nhạt, đáy mắt bình tĩnh tự tin.

      Có thể được Bảng Nhãn hay , ra trong lòng hiểu .

      Tà nghĩ là trò chơi cmt để thứ 4 tuần sau làm nha, từ giờ đến đấy phải để trả truyện cho Lam Phượng Hoàng

      Đến lúc đấy cứ 25 cmt truyện có chương mới, truyện đến phần ngày càng hấp dẫn rồi
      Last edited by a moderator: 5/8/14
      tart_trung, susu, duyenktn19 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 89: Tiểu sư muội, lâu gặp ( trung )
      Edit: Maria Liêu

      Beta: Tiểu Đông Tà

      Nhìn thiếu niên tuổi trẻ cùng Lục thị trò chuyện với nhau vui, Tề Hoàn đáy lòng có loại cảm giác quái dị, Triệu Ngôn Ngọc là thiên tài tuyệt diễm lại rất thanh cao, lúc ở thành Cẩm Châu cũng chưa từng khách khí lễ phép như vậy, hôm nay thậm chí còn lễ phép ôn hòa trả lời tất cả vấn đề cho Lục thị, liền cảm thấy vô cùn kỳ quái.

      Lục thị mỉm cười nhìn Triệu Ngôn Ngọc, cảm thấy thiếu niên này tệ, mặc dù gia thế đủ hiển hách, nhưng nàng tin tưởng dựa vào tài hoa của ở kinh đô trong khoảng thời gian trổ tài, tương lai nhất định trở thành người đứng cao.

      Làm đương gia phu nhân của Tề gia, nàng luôn hi vọng nữ nhi của mình có thể gả cho vương hầu công tử hiển hách, như vậy hôn nhân đối với gia tộc rất có lợi, nhưng làm mẫu thân, nàng chỉ hi vọng A Hoàn có thể gả cho nam tử bình thường tâm ý tương thông, có thể cả đời thương nàng.

      Triệu Ngôn Ngọc là ứng cử viên cực tốt, người Triệu gia đơn giản, hơn nữa nữ tử giống như Triệu phu nhân, tương lai chắc chắn nhét nha hoàn vào trong phòng nhi tử mình, A Hoàn nếu cùng Triệu Ngôn Ngọc lòng nhau. . . . . . Nàng làm mẫu thân, còn có cầu cái gì?

      Nghĩ đến điểm này, Lục thị liền muốn hỏi Triệu Ngôn Ngọc câu có hôn ước hay chưa, hay là trong lòng có người nào chưa, chỉ là chưa kịp đem lời hỏi ra miệng, ngoài cửa liền có nha hoàn tới truyền lời, là người trong cung đến, ở bên ngoài đại sảnh ngồi chờ.

      Lục thị trong lòng căng thẳng, còn tưởng rằng là công công trong cung tới truyền thánh chỉ, cẩn thận hỏi ra mới biết, nguyên lai là Lục Hiền phi cho người tới truyền lời.

      "Là Lưu Chu tới?" Lục thị giọng hỏi

      Hạ Trúc gật đầu cái, "Là Lưu Chu ."

      Chân mày Lục thị chậm rãi dãn ra, cười với Triệu Ngôn Ngọc, "Triệu công tử, công tử ngồi tạm ở đây lát, ta chút trở lại." Sau đó quay đầu nhìn Tề Hoàn, "Con nên tiếp đãi Tam sư huynh con tốt chút."

      Triệu Ngôn Ngọc đứng lên, thở dài , "Tề phu nhân xin cứ tự nhiên."

      Đợi Lục thị rời , Tề Hoàn nhíu mày nhìn Triệu Ngôn Ngọc hồi lâu, muốn từ mặt nam tử này nhìn ra chút đầu mối, thể nào mới nửa năm thấy, tính tình liền thay đổi.

      "Tiểu sư muội, muội có lời muốn với ta sao?" Triệu Ngôn Ngọc khóe môi mỏng cong thành đường cong tuấn mĩ, thanh rất hỏi.

      Tề Hoàn tầm mắt chuyển cái, khuôn mặt hồ nghi rơi vào đôi mắt sâu thẳm thâm trầm nhưng chứa sắc bén ở bên trong, liền hoảng hốt, nhịn được bật thốt lên, "Huynh rốt cuộc có mục đích gì?"

      Triệu Ngôn Ngọc cười khẽ tiếng, ánh mắt lấp lánh nhìn Tề Hoàn, "Chỉ là muốn tới cửa đa tạ tiểu sư muội quan tâm ta, chẳng những thường xuyên đưa dưa và trái cây cho ta, còn đặc biệt cố ý tặng nhân sâm thượng hạng cho ta, nỗi khổ tâm của tiểu sư muội, sư huynh. . . . . . Khắc sâu trong lòng, cảm động thôi."

      Thường xuyên? Cố ý? Đặc biệt? Tề Hoàn khóe mắt kéo ra, gì xoay đầu nhìn Bạch Hủy ở phía ngoài.

      "Ta chỉ tận tình làm việc chủ nhà nên làm, Triệu công tử cần ghi nhớ trong lòng." Tề Hoàn lạnh giọng , nàng làm sao có thể nghe ra nhạo báng trong giọng của Triệu Ngôn Ngọc, kể từ lúc ở thành Cẩm Châu, khắp nơi nhìn mình vừa mắt, hôm nay đặc biệt tới cửa, thể nào là vì hưởng ứng lôi kéo của Tề Chính Khuông, rốt cuộc định làm gì.

      Triệu Ngôn Ngọc chậm rãi cười tiếng, "Tiểu sư muội đừng quá lạnh nhạt, về sau còn nhiều chuyện còn muốn phiền toái tiểu sư muội, nếu như muội lạnh nhạt như thế này, ta được gọi tiếng Tam sư huynh nghe ngại ngùng."

      Tề Hoàn liền tự nhủ, đời này nhất định phải giữ khoảng cách với Triệu Ngôn Ngọc, nàng cũng muốn đắc tội thiếu niên tương lai quyền thế ngập trời này, càng muốn cùng có bất kỳ mối quan hệ gì, chỉ là bất đắc dĩ, sư phụ của nàng là mẫu thân của , như vậy, quen thuộc như vậy cũng chỉ thể thôi.

      Lúc mới bắt đầu, hiểu lầm nàng đến gần Triệu phu nhân là có mục đích khác, cho là nàng bị Tề Chính Khuông chỉ điểm mới bái Triệu phu nhân làm sư phụ, nhưng đến hôm nay, hẳn nhìn ra, nàng đến gần Triệu phu nhân căn bản có mục đích gì khác, chỉ là muốn học châm cứu cùng y thuật mà thôi, có lý do nào nữa để nhằm vào mình.

      Hiển nhiên, Triệu Ngôn Ngọc cùng nàng có chung nhận thức.

      "Tam sư huynh" Tề Hoàn cắn răng kêu lên, "Huynh rốt cuộc có mục đích gì, bằng thẳng ."

      Triệu Ngôn Ngọc nhìn nha hoàn ngoài cửa cái, lại cười , "Mới vừa rồi lúc ta tới, cảm thấy hoa viên cảnh sắc tinh xảo, có thể cùng tiểu sư muội cùng nhau xem hay ?"

      Tề Hoàn khẽ chớp mắt nhìn , "Tự nhiên có thể."

      Bên ngoài ánh mặt trời gắt, chợt có gió thổi lất phất, Triệu Ngôn Ngọc cùng Tề Hoàn trước sau mà ra khỏi trà sảnh, dọc theo đá xanh rải mặt đất thành con đường ra chánh viện, từ từ về phía hoa viên cách đó xa.

      "Chuyện của Quan gia trang huynh có nghe qua chưa?" Triệu Ngôn Ngọc từ từ , khóe miệng chậm rãi mỉm cười, làm như rất hưởng thụ khí trời.

      "Có, có nghe đại sư huynh nhắc tới." Tề Hoàn nhìn bóng lưng cao to của , đối với Triệu Ngôn Ngọc nghi ngờ càng ngày càng sâu.

      Triệu Ngôn Ngọc đứng ở dưới gốc cây liễu, quay đầu lại nhìn Tề Hoàn, "Quan gia trang nắm giữ cả thị trường dược liệu ở Đại Chu, giang hồ tuy được nhiều người ủng hộ, nhưng địa vị thấp, vốn là triều đình cùng giang hồ ảnh hưởng lẫn nhau, nhưng trong triều đình tựa hồ có người nghĩ như vậy."

      Tề Hoàn ngẩn ra, kinh ngạc hỏi, "Là người của triều đình đối phó với Quan gia trang?"

      " thực tế, là có người muốn Quan gia trang biến thành con cờ của mình." Triệu Ngôn Ngọc cúi đầu nhìn nàng, chưa bao giờ xem thường vị tiểu sư muội này, từ khi biết nàng đến bây giờ, nàng tựa hồ vẫn cho rất nhiều hứng thú.

      "Huynh hoài nghi người nào?" Tề Hoàn mắt sáng trừng trừng, lại hoài nghi mình đến gần Quan Lãng là có mục đích khác ?

      Nhịn được, nụ cười ở đáy mắt Triệu Ngôn Ngọc ra, lại gần bên cạnh Tề Hoàn, thấp giọng chậm chạp hỏi, "Tiểu sư muội cho là ta hoài nghi người nào?"

      "Tâm huynh đen tối, muội làm thế nào biết huynh hoài nghi người nào?" Tề Hoàn tức giận .

      Triệu Ngôn Ngọc bật cười, tiếng cười trầm thấp vui vẻ, "Muội theo mẫu thân ta lại học được ít."

      Triệu phu nhân thường có từ ngữ hình dung kỳ quái, nghĩ tới Tề Hoàn cũng bị ảnh hưởng.

      chờ Tề Hoàn phản bác, Triệu Ngôn Ngọc lại , "Tề đại nhân làm việc cho Thái tử, Thái tử muốn đem Quan gia trang biến thành con cờ của mình, Tề đại nhân nhất định phải làm được, nhưng. . . . . . Cùng Thái tử có ý tưởng giống nhau còn có người khác, chuyện cậu ta bị thương, tin tưởng Tề đại nhân cũng cảm kích, tiểu sư muội, ta cũng cần muội giúp ta việc."

      Nghe Triệu Ngôn Ngọc hoài nghi mình, Tề Hoàn mặt thần sắc nhìn mới tốt hơn chút, "Cái gì?"

      "Quan gia trang là bang phái giang hồ, triều đình nhúng tay vào điều tra người nào đả thương cậu ta, nhưng tiệm thuốc Quan Gia ở kinh đô có chuyện, quan phủ tất nhiên điều tra tìm hiểu ngọn ngành, muội có thể khuyên Tề đại nhân hay , chuyện này chớ để người của Tứ hoàng tử nhúng tay vào." Triệu Ngôn Ngọc hạ thanh xuống .

      Tề Hoàn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn , "Là người của Tứ hoàng tử?"

      Triệu Ngôn Ngọc nhàng lắc đầu, "Còn xác định, chỉ là, Mộ Dung Viêm tìm ta."

      Tề Hoàn đột nhiên nhớ tới, lúc bắt đầu Triệu Ngôn Ngọc tựa hồ ở trận doanh Tứ hoàng tử, ít nhất nhìn ngoài mặt đúng là như thế này, chẳng lẽ. . . . . . Kiếp trước là vì tra chuyện tình Quan gia trang, cho nên cố ý đến gần Tứ hoàng tử hay sao?

      "Nghe Tứ hoàng tử muốn cùng Thái tử tranh cháu của Dương Thống lĩnh, nếu như huynh . . . . . Có thể để cho Tứ hoàng tử thuận lợi cưới Dương Quân Nhu, ta đối với huynh vô cùng cảm kích." Tề Hoàn đột nhiên .

      Triệu Ngôn Ngọc đáy mắt thoáng qua tia kinh dị, chớp mắt nhìn nàng, Tề Hoàn bướng bỉnh nhìn thẳng vào mắt , hai người nhất thời im lặng.

      "Triệu công tử, đại tiểu thư" Đột nhiên, tiếng kêu vui mừng truyền đến, khiến hai người đăm chiêu nhìn nhau lấy lại tinh thần.

      "Chúc mừng Triệu công tử, yết bảng rồi, người là Đệ Nhất Danh" Nghênh Hà thở dồn dập, cao hứng chúc mừng Triệu Ngôn Ngọc.
      Last edited by a moderator: 5/8/14
      tart_trung, susu, duyenktn112 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :