1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Văn Khương - Lưu Ly (Update c14 NEW~,NP,H+,Inc)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Thịt của nàng hay quá, ta kết hố này rồi. Thi tốt nha nàng :yoyo45:
      Hờ Annh thích bài này.

    2. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      Tưởng thi xong bình thường rồi chứ, ai dè tuần này bận tối mặt mũi, có thời gian để thở nơi. OvO Quăng trước cho các tình 1 chương vậy, khá là chất lượng á nha. :-*

      Chương 9: Tâm tư Tang Du (H)

      Tang Du mới vừa vào cửa ôn tuyền liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng vang xíu, cái kiểu tiếng vang này, chưa từng nghe tới, tò mò nhìn vào hướng bên trong suối nước nóng- -

      Chỉ thấy Văn Khương y phục nặng trĩu rớt xuống từ hai vai, bả vai trắng mịn lõa lồ tắm ở suối nước nóng ra sáng bóng, nhanh chóng quay đầu, nghĩ phải tránh cái hình ảnh mê người này.

      Nhưng lập tức từ hướng ôn tuyền truyền tới tiếng rên rỉ kiều mỵ dao động lòng kiên định của , càng khắc chế chính mình được nhìn tới tâm càng muốn nhìn.

      Mái tóc dày đen nhánh che ở phía sau lưng trắng như tuyết của nàng, bàn tay to lớn ôm chặt nàng. Tang Du hoảng sợ,

      "Tiểu muội, nơi này, thoải mái ?" Bên tai Tang Du truyền đến thanh công tử Tiểu Bạch.

      Tang Du lập tức xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, ở trong lòng của , công tử làm chuyện gì cũng đúng, duy chỉ có chuyện này. Tim của lạnh xuống chút, công tử phải là huynh muội với công chúa sao? Tuy rằng bọn họ phải sinh ra từ mẹ, nhưng luôn ở cùng nhau từ , là huynh muội cũng quá đáng, nhưng tại sao có thể xảy ra chuyện này chứ?

      "A - -" Văn Khương phát ra trận rên rỉ mềm mại cùng thở dốc.

      Tay Tang Du gắt gao đè ở chuôi kiếm, tim của từng lúc từng lúc trầm xuống.

      Mạng của vốn là được cứu giúp, cho dù sai khiến lên núi hay lao xuống biển lửa vì công tử cũng cau mày cái. Nhưng mà, cũng là con người, trong lòng ái mộ Văn Khương sâu sắc, biết, vĩnh viễn có khả năng có được nàng, nhưng cũng hy vọng nàng có thể hạnh phúc, chứ phải bị ca ca của mình làm bẩn.

      "Ca, ta, ta chịu được, mau cho ta thôi." Văn Khương thở gấp, thanh giống như bầu trời thoáng đãng đâm thẳng vào tận đáy lòng Tang Du.

      "Tiểu tinh, nơi này nhịn được nữa sao?" Tiểu Bạch mang theo thanh như dòng điện xuyên thấu qua trái tim của , "Mở hai chân ra, ngoan, giỏi."

      "Ngô, Ca, đau." Văn Khương nằm ở người Tiểu Bạch, môi đỏ mọng da thịt như tuyết, xinh đẹp chịu nổi.

      "Ngoan, nhịn chút."

      Tay Tang Du vốn dĩ nắm chặt chuôi kiếm chẳng biết từ lúc nào buông lỏng ra, trong suối nước nóng động tác của đôi uyên ương kia giờ phút này thành mục tiêu truy đuổi của ánh mắt .

      Mặt trời chiều làm nổi bật ngũ quan tuyệt đẹp của Văn Khương, công tử Tiểu Bạch bên cạnh cũng tuấn mỹ vô song,

      "Làm sao thế?"

      " Ca, muội sợ..."

      Tiểu Bạch khẽ nhíu mày, động tác nhàng hơn, khóe miệng khẽ nhếch cười, "Sợ cái gì?"

      "Muội sợ sau này ca quan tâm muội."

      "Bé ngốc... Sao có thể chứ"

      " vậy sao?"

      "."

      Nam nhân cúi đầu, cắn môi đỏ mọng thơm mát của nàng, đáp lại nàng, tất cả đều là mê luyến.

      "Ngoan."

      Tiểu Bạch tán thưởng, bé trong ngực mềm mại như tuyết, hai tròng mắt giống như dòng nước mùa thu, kiều nhìn , giống như hố sâu tối tăm và rộng, lấy hết tất cả tình cảm của vào.

      Vách tường hoa huyệt run rẩy kẹp chặt lấy phần nam tính to lớn, Tiểu Bạch mỉm cười khen ngợi, mạnh mẽ bắt lấy chân run rẩy của nàng, hung hăng cầm nắm

      Tóc đen như sa tanh rũ xuống, suối nước ấm áp ở giữa hai người lay động qua lại, thân hình mềm mại bị ngừng đẩy về phía trước.

      Từng đợt từng đợt sóng gợn tràn tới Tang Du đứng bên này, nhắm mắt lại chặt, trong lòng mang theo đau đớn cùng đành lòng, thân dưới lại chịu được truyền đến cảm xúc căng thẳng.

      Ngón tay dài của đưa vào bên trong cái miệng nhắn thở dốc rên rỉ của nàng, "Đau ?"

      Hai mắt nàng mờ mịt nhìn .

      "Đau cắn." Động tác cắm rút của Tiểu Bạch càng ngày càng cuồng dã, thân thể chuyển động mãnh liệt.

      "Ừ..." Thắt lưng di chuyển loạn xạ, Văn Khương thất thần nửa đóng hai tròng mắt, mặc cho va chạm mạnh.

      Hoa huyệt tê dại co rút lại, phun mạnh ra ngoài lượng lớn dịch mật, trong giây lát được người dưới ôn tuyền tiếp nhận, bóng đêm chậm rãi kéo xuống kèm theo tiếng cười khàn khàn của nam tử cùng với tiếng thét chói tai của .

      Thân ảnh to lớn của hai người bị hoàng hôn che giấu, Tang Du xoay người rời khỏi ao nước vừa làm tan nát cõi lòng.

      "Tang công tử" Trước mặt lại gặp phải Giới Tử Thôi tràn đầy ý cười.

      "Giới, Giới công tử" Tang Du căng thẳng nên có chút cà lăm.

      "Văn Khương công chúa với công tử Tiểu Bạch đến nghỉ ngơi rồi sao?" Giới Tử Thôi biết còn cố hỏi.

      "Vâng, đúng vậy." Tang Du bao giờ biết dối.

      " cả ngày rồi, cũng mệt, tại hạ cũng ngâm ôn tuyền lúc đây." Giới Tử Thôi làm bộ như muốn đến ôn tuyền, tới phía trước vài bước.

      "Giới công tử" Tang Du lớn tiếng quát ngừng.

      "Tang công tử có việc gì?"

      "Thân thể tại hạ có chút khoẻ, muốn mời Giới công tử nhìn xem "

      "Tại sao cả người Tang công tử lại toát mồ hôi lạnh thế?" Giới Tử Thôi đưa mắt quét mắt , "Mời theo Giới mỗ đến đây."

      "Tang công tử thoải mái ở chỗ nào?" Giới Tử Thôi sau khi ngồi xuống thuần thục bắt mạch Tang Du.

      "Có hơi đau đầu." Tang Du cúi đầu, che giấu vẻ mặt của mình.

      "Theo ta thấy, công tử cần châm cứu chút."

      "Xin hỏi, Giới công tử, tại hạ mắc bệnh gì ạ?"

      "Núi phía Bắc yên tĩnh mà sườn núi phía Bắc lại nhơ bẩn, kẻ xấu có thanh liêm, người thanh liêm có bẩn, tốt xấu xoay chuyển. Người thanh liêm tập trung vào phần phổi, kẻ dơ bẩn với dạ dày ở dưới; dạ dày kết nối với thực quản, xuất phát từ miệng ở ; phổi kết nối với khí quản, nhường nhịn cho kinh mạch, bên trong tích nước." Giới Tử Thôi thu hồi tay bắt mạch, "Đơn giản mà chính là tâm tư công tử quá nặng, khiến cho khí huyết lưu thông đều, triệu chứng thường thấy là mất ngủ đủ thứ mộng

      "Giới công tử đúng là đại phu."

      "Kỳ Giới mỗ có lời muốn , biết có nên hay ."

      "Giới công tử, mời ngài ."

      "Tang công tử người ngài ái mộ, cũng chưa chắc là trăng trong nước, chỉ là duyên phận chưa tới mà thôi."

      Tang Du thở dài, "Giới công tử cần an ủi, Tang mỗ vốn là người thẳng thắn lỗ mãng, Tang mỗ chỉ mong có thể che chở cho công tử công chúa đời đầy đủ."

      "Giới mỗ bội phục Tang công tử làm người, chính trực quả cảm, nếu sau này có giúp đỡ hãy tới chỗ của Giới mỗ, Giới mỗ dốc hết sức mình giúp đỡ."

      "Giới công tử quá lời."

      "Công tử, Giới mỗ có chuyện quan trọng cần bàn bạc." Sau khi Giới Tử Thôi giúp Tang Du châm cứu, thong thả bước đến bên cửa ôn tuyền.

      "Sau nửa canh giờ gặp ta cạnh xe ngựa." Tiểu Bạch đè nén khoái cảm trong cơ thể.

      Vâng ạ

      "Ngô, Ca, ta chịu được." Hai tay Văn Khương để tảng đá cạnh suối nước nóng, thân thể mềm mại run run.

      "Nhịn xuống chút." Cự vật của Tiểu Bạch dùng lực mạnh đâm vào và kích thích nơi sâu nhất cơ thể nàng, có ý dừng lại.

      "Làm liên tục như vậy, ta chịu được." Mắt Văn Khương đỏ hồng, thân dưới vẫn gắt gao bao lấy gậy thịt xâm nhập như cũ.

      " mình được, còn kẹp chặt như vậy, hửm?"

      "Ừ..." Văn Khương phát ra tiếng rên rỉ mềm mại ngồi dậy, khí lực của nàng dần mất , giờ này khắc này chỉ biết nâng lên cái mông trắng như tuyết ngừng chào đón hùa theo nam tử va chạm phía sau, " cần..."

      "Ngoan, ngươi cũng muốn vi huynh thoải mái, phải sao?" Tiểu Bạch bàn tay vòng qua lưng của nàng, nắm đầu vú xinh xắn, tay kia giữ chặt eo thon của nàng mạnh mẽ tiến công, hoa huyệt ngừng co quắp kịch liệt, làm cho phần phân thân của cực kỳ thoải mái.

      "A... Chậm chút... Ca... Quá sâu..." Vẫn còn tiếp tục nhõng nhẽo.

      "Đâu có quá sâu? Ừm? Ca ca còn chưa đâm vào bên trong tử cung của muội nữa." Tộc độ chạy nước rút nhanh hơn, dấu ngón tay còn hằn vết hai vú trơn báu như ngọc trai, đẹp đến nỗi rung động lòng người.

      "A a... được, được vào..." Văn Khương khóc nháo lên, nam nhân phía sau nàng dường như muốn đem nhào nặn nàng đến vực vỡ ra, con quái vật lớn ở trong cơ thể nàng còn từng chút từng chút chen vào bên trong nàng.

      "Ưm, đáng ." Tiểu Bạch rút phân thân cứng rắn giống như thép ra bên ngoài dừng lại chút.

      " cần, a, ca, mau, cho ta."

      Tiểu Bạch bên môi có ý cười ôm lấy nàng, đẩy hai chân của nàng ra thành chữ máu, sau đó hung hăng đâm thẳng vào, "Ưm, mèo con, muội cũng nhiệt tình, tử cung như vậy vẫn còn hút nhiều như vậy, vừa rồi ca ca bắn nhiều vào bên trong nhiều như vậy, muội vẫn chưa hài lòng sao?"

      " cần ..." Văn Khương run rẩy, giọng rên rỉ khóc nức nở.

      "Tới đây, thả lỏng chút, để ca chọc tí vào nụ hoa của muội."

      "A - - - -" Văn Khương ngửa cổ về sau, thân hình mảnh khảnh che kín ngón tay của nam tử, khả ái mê hoặc lòng người.

      "Ưm, thích, ca ca thích nhất là nụ hoa của tiểu muội, hơi ấm nóng, còn có nhiều đầu lưỡi vậy liếm hết phía trước của huynh, tiểu muội, muội muốn mài chết ta luôn à." Tiểu Bạch trầm giọng khàn, nhàng hôn sau lưng của nàng, thân dưới lại càng dùng sức đứng lên.

      "A a a a a - - - - - - "

      "Tiểu muội cũng rất thích, đúng ? Ca ca sắp bị muội cắn nát, tại sao cái miệng nhắn phía dưới hút nhiều vậy? Hả?"

      Nàng kêu khóc, tiểu huyệt chịu nổi tiến công mãnh liệt từ phía sau, "Ca... Kỳ kinh nguyệt chưa kết thúc... Tha ta ... được" .

      "Bé ngốc, sao lại hiểu cái gì là lấy dương bổ ? Ca đưa tinh hoa cho cơ thể muội mới là thứ tốt nhất."

      "Hu hu... Ca..." Văn Khương nghĩ tới thể lực của tại sao có thể tốt như vậy, làm gần hai tiếng, vẫn còn chăm chỉ.

      "Tiểu muội, muội đáng , muội thử sờ , bụng của muội bằng phẳng như vậy, cự vật của ca còn có thể móc ra từ bên ngoài."

      "Ưm... Ca... Huynh là xấu..."

      "Ai bảo muội đẹp như vậy, lại còn đáng . Còn chưa đến tuổi cập kê hấp dẫn như thế, tiểu huyệt non mềm còn hút vậy, hửm? có nữ nhân nào có thể làm cho ta mất hồn, chỉ có muội, Văn Khương, ca muội."

      "Ca... Ca... Lại gạt ta..."

      "Đâu có lừa muội?" Tiểu Bạch lại dùng lực lớn với nàng.

      "Hu hu... Nếu huynh muốn muội vui vẻ... Tại sao lại cưới nhiều thê thiếp như vậy..."

      " Ngốc, " nhàng hôn hai gò má cùng nước mắt của nàng, "Nó liên quan đến tình , nếu ta người nào đó? Làm sao có thể tiếp tục lấy vợ?"

      "Nhưng mà..." Văn Khương còn muốn đặt câu hỏi, bị nụ hôn của chặn miệng, đầu lưỡi như lửa nóng của trườn lên cái lưỡi đinh hương của nàng, ngừng quấn quýt đùa giỡn, đồng thời đè lại hai vai của nàng, mãnh liệt di chuyển, mỗi lần đều đâm thẳng làm nàng khóc, tử cung xinh xắn bao quanh gậy thịt to lớn ngừng rung rẩy.

      Văn Khương bị Tiểu Bạch đâm vào chỗ hẹp chịu nổi, đành phải giãy dụa cái mông xinh với ý né tránh các góc độ va có thể va chạm điên cuồng, hoa huyệt huyệt non mềm bị nam căn lớn cắm rút làm ra lượng lớn dịch mật trơn nhẵn trong suốt, "Ai a... Hu hu... Ưm..."

      "Văn Khương, muội xem, ca ca cắm vào hao huyệt muội còn nhìn thấy." Tiểu Bạch to lớn ôm nàng lên, chỉnh thân thể mềm mại của nàng, để cho nàng cuối cùng cũng có thể thấy cự vật màu đỏ tím cắm xuống hoa huyệt của mình.

      Hoa huyệt căng ra do ngừng bị côn thịt tiến vào, hai chân Văn Khương bị dùng sức tách ra, tiểu huyệt ngọt ngào đượcTiểu Bạch thu hết vào mắt.

      "Tiểu muội, muội đẹp, bên ngoài tiểu huyệt đều có cả sợi lông tơ, ca ca rất thích."

      "Ca... hư..." Văn Khương thút thít, bộ ngực sữa xinh xắn phối hợp theo lực rút cắm mạnh mẽ đập vào mắt Tiểu Bạch.

      "Tiểu muội, muội đẹp, muội biết ?" nắm kéo chặt hai viên đào của nàng.

      " cần... Đau quá..."

      "Đợi cho đến tuổi cập kê, đôi tuyết nhũ này nhất định rất sống động. Thân hình đẹp như vậy, Tam ca rất nỡ để người khác gặp mặt muội."

      "Ca... Văn Khương chỉ cần huynh..."

      "Để cho ca chăm sóc tốt muội, sau này tiểu hoa huyệt này chỉ cho mỗi ca được ?"

      "Ưm... Được... Ca... Ưm "

      "Tiểu huyệt tuyệt quá" Tiểu Bạch xúc động độ ấm dưới cơ thể Văn Khương ngày càng cao, tử cung truyền đến tần số khoái cảm làm lưng run lên. "Tiểu tinh, phía dưới của muội quá chặt, chặt đến nỗi ca ca còn động đậy được. Sau này ngày nào ca ca cũng cắm vào muội, để xem có thể giãn bớt tiểu huyệt của ta ra , để ca ca có càng dùng sức "làm" muội tốt hơn."

      " chút... cần sâu như vậy... A a... là tê..."

      Văn Khương xinh đẹp động lòng cắn chặt môi, Tiểu Bạch mỹ nhân dưới thân bị mình cắm loạn xạ, trong lòng khỏi rung động, từng đợt từng đợt dùng sức làm cho tiểu mỹ nhân ngồi dậy chống cự, nhưng trong cơ thể lại truyền đến cảm giác giống như tràn ngập trong khoái cảm, chợt, nụ hoa bên trong hoa tâm phun lượng lớn dâm thủy vào quy đầu đút cắm ở trong tử cung, nụ hoa gắt gao teo lại, hơn nữa còn hút thắt côn thịt hoạt động điên cuồng hơn.

      "Hu hu, Ca, thả ta, xong rồi, nó, lại trở nên lớn hơn." Văn Khương bị Tiểu Bạch làm đến mức hôn mê.

      Tiểu Bạch trả lời nàng nữa, mà là dùng hành động chứng minh thân thể của mình đến đỉnh cao khoái cảm, côn thịt cứng rắn màu tím đỏ nóng như lửa ngừng va chạm nụ hoa hẹp của nàng, tử cung ấm cố gắng bao lấy quy lăng lớn, lượng lớn tinh dịch màu trắng bắn ra rải rác ở vách tường tử cung... lâu sau, rút ra phân thân mềm , chợt, tinh dịch hòa lẫn dịch mật tràn ra từ cánh hoa bị cắm vào sưng đỏ đến thể tả, hơi thở của mỹ nhân dâm đãng trong suối nước nóng đặc biệt ướt át.
      Hiyoko, chuoivuive, SiAm23 others thích bài này.

    3. Hờ Annh

      Hờ Annh Well-Known Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      565
      Chương 10: Danh kiếm Thừa Ảnh ()
      Tiểu Bạch ôm mỹ nhân ngủ ngủ ra khỏi ôn tuyền, Tang Du chờ ở cạnh xe ngựa lơ đãng liếc mỹ nhân trong ngực Tiểu Bạch - - mỹ nhân nhăn mày, má lúm đồng tiền xinh như hoa còn lưu lại tình triều chưa lui, Tiểu Bạch giống nhau ôm trân bảo, bao bọc toàn thân nàng cực kỳ cẩn thận, giống như sợ người khác nhìn nhiều hơn.

      "Công tử, phỏng chừng đàm người Ngụy Hắc Noãn* kia lên núi, chẳng qua theo như Giới mỗ biết, muốn lấy thần binh chỉ có mình bọn Ngụy Hắc Noãn, ngoại trừ chúng ta ra, còn có thế lực nữa."

      * ra là đám người Hắc Noãn, nhưng của nước Ngụy nên mấy bạn này gọi nhanh là Ngụy Hắc Noãn.

      "Công tử, bằng để cho mình Tang Du lấy ." Tang Du hướng tới Tiểu Bạch quỳ xuống.

      "Tang Du, thần binh nào có thể dễ dàng lấy được?"

      "Nhưng mà. . ." Tang Du nhìn nhìn Văn Khương trong ngực Tiểu Bạch, cúi đầu.

      "Theo Giới mỗ biết, thanh kiếm công tử mong muốn kia chỉ sợ phải là Văn Khương mới có thể lấy được." Giới Tử Thôi bí hiểm nhìn nhìn Văn Khương.

      Tiểu Bạch nhàng đem nàng đặt ở xe ngựa, đặt nàng ở tư thế nằm thoải mái xong, "Vì sao?"

      "Thanh kiếm kia nguồn gốc do nữ tử đúc kiếm rèn đúc, chia hai bên dương, ở trong chuôi Lang Gia này là thư kiếm, cần ngũ hành tương khắc với nữ tử này mới có thể rút ra."

      "Tại sao Giới công tử hiểu biết về hai bên của Thần binh này thế?" Tiểu Bạch dĩ nhiên nghi ngờ Giới Tử Thôi.

      "Chẳng qua có lần Giới mỗ nghe sư phụ đề cập qua."

      "Chẳng lẽ Giới công tử muốn chính tay Văn Khương lấy được thần binh? Nếu sao lại bố trí hoàn cảnh này, để cho chúng ta đến nơi đây?"

      "Giới mỗ chỉ muốn tìm minh chủ, trong lòng mong được trọng dụng. Được gặp công tử, đều là nhờ duyên phận. Văn Khương muội muội là nhị công chúa nước Tề, "Tề mạnh phải ngẫu nhiên" Giới mỗ cũng sớm có nghe qua, bát tự công chúa đứng thứ năm trong dòng dõi sao lại gặp trắc trở? !"

      "Giới Tử Thôi, hy vọng ngươi dối. Bản công tử hận nhất là phản bội, khi phát ngươi có lòng dạ khác, khiến ngươi mất mạng ngay tại chỗ." Tiểu Bạch thu hồi ánh mắt sắc bén, ngược lại nhìn về phía Tang Du, "Nếu có bất kỳ chuyện ngoài ý muốn, ngươi chỉ phụ trách che chở công chúa chu toàn, nếu công chúa có bất cứ mất mát nào, đưa đầu tới gặp."

      "Thuộc hạ chắc chắn dốc hết sức lực, muôn lần chết cũng chối từ."

      Mãi cho đến giữa sườn núi, đường núi cũng gập ghềnh hay có hiểm trở, trong thời gian ngắn, mọi người tới bãi cỏ trống trãi, đối diện bãi cỏ, có khối núi đá con dốc thoải cao chót vót, người qua đường vừa liếc mắt cái có thể thấy rằng do mưa gió gây nên mà bong ra từng mảng màu xám ngọc bích. Hai bên núi đá có nhiều chỗ được dây thường xuân quấn quanh, còn có nhiều chỗ mọc lên cây sồi và cây sồi xanh, rễ cây gỗ mọc ở trong khe hở núi đá, hấp thụ chất dinh dưỡng từ nơi nào đó. Những cây cối này lung lay sống ở vách đá, rất giống chiến sĩ khoác áo lông chim với mũ sắc, làm cho vách núi đá gay gắt đáng sợ kia tăng thêm vài phần mềm mại.

      "Công tử, lên thể cưỡi ngựa, chúng ta phải bộ." Giới Tử Thôi ngửa đầu nhìn trời chút, đám mây đen nhánh che bầu trời vốn trong trẻo.

      Từ lúc Văn Khương lên núi tỉnh, chẳng qua rúc vào trong lòng Tiểu Bạch lười nhúc nhích mà thôi. Lúc này, nàng cũng khác gì nữ nhân sợ hãi, chỉ là theo bản năng tới gần Tiểu Bạch, nắm chặt tay .

      "Tiểu muội đừng sợ, vi huynh để cho muội gặp nguy hiểm." Trong lúc Tiểu Bạch xoa trán của nàng, loại tình cảm sủng ái bộc lộ trong lời .

      "Tam ca, thứ huynh muốn, Văn Khương đem về thay huynh." Văn Khương giương mắt nhìn , vẻ thành hiếm thấy khuôn mặt nho .

      Mọi người lại dọc theo đường núi dần dần hết nửa ngày, do chăm sóc cho thể lực của Văn Khương, tốc độ lên núi của đoàn người cũng nhanh. Dần dần, địa thế càng gập ghềnh uốn lượn hơn, sau lưng núi cao vút trong mây có rất nhiều núi lửa phun ra nham thạch di chuyển.

      "Mọi người cẩn thận, đám người Ngụy Hắc Noãn kia khả năng cũng ở phía ." Giới Tử Thôi hướng Tiểu Bạch cùng Tang Du ra dấu cái, ý bảo mọi người trốn ra đằng sau vách đá.

      Quả nhiên, trong nham động truyền đến thanh xung đột - -

      "Ngụy Hắc Noãn, ngươi hèn hạ, ngươi theo cha con chúng ta, phá phong ấn kiếm Thừa Ảnh."

      "Ta đê tiện? Ai khiến cho hai cha con các ngươi ngốc như vậy, chút ý đề phòng người khác đều có, bị huynh đệ chúng ta đuổi kịp cướp của các người."

      "Ngươi giết cha ta, ta liều mạng với ngươi."

      "Chỉ bằng ngươi?"

      "Hỗn đản, cho phép ngươi chạm vào kiếm Thừa Ảnh. A a a - - - - - - - - "

      Trong động truyền đến trận tiếng kêu gào tê liệt phế tâm.

      "Đại ca, để cho thuộc hạ giết thằng nhãi này, dám vô lễ với người."

      "Đáng chết, Lai Đan, tên hỗn đản nào dám động tay động chân thanh kiếm của cha?"

      "Ha ha ha, dựa vào ngươi làm sao có thể phá bỏ phong ấn Thừa Ảnh kiếm?"

      "Nga? như vậy chuôi kiếm này là bị phong ấn?"

      "A a a a a - - - - - - có chết ta cũng cho ngươi biết."

      " sao, ta có thủ đoạn bắt ngươi ra. Người đâu, bắt treo lên cho ta."

      "Giới công tử, chúng ta ở chỗ này chờ sao?" Tiểu Bạch nhíu nhíu mày, hiển nhiên đây đúng là nơi có Ngụy Hắc Noãn cùng đoàn thủ hạ của .

      " vội." Giới Tử Thôi rất bình tĩnh.

      "Giới công tử, trời đen nhanh, ta lo đỉnh núi có gió lớn, thân thể công chúa chịu nổi." Tang Du cũng có chút nóng nảy.

      "Ngụy Hắc Noãn là người Đông Di, các ngươi là người Tề tiêu diệt họ, hủy này phục sức, lần trước giao thủ là may mắn chúng ta mới thoát khỏi, nếu bây giờ nổi lên xung đột ngay mặt, hậu quả thể lường trước được."

      "Nhưng mà, Giới công tử, chúng ta cũng thể cả đêm chờ ở chỗ này." Tang Du hổ là tâm phúc của Tiểu Bạch, lời ra đều là suy nghĩ của Tiểu Bạch.

      " vội, chờ đêm xuống, đám người bọn họ ."

      Tang Du nửa tin nửa ngờ nhìn , Tiểu Bạch thông suốt ánh mắt của , Văn Khương cũng nhích lại gần trong lòng . Chỉ có cả người Giới Tử Thôi nhàn nhạt tựa vào đá, áo dài màu gừng với màu mực cùng sợi tóc theo dần dần trôi dạt theo gió, hình dáng kia, thần sắc kia, khác gì người tuyệt trần hậu thế. . .

      ============================

      Ax, các tình comment là có quà óoo. :v https://cungquanghang.com/threads/moi-thuong-he-sieu-hot-cho-cac-editor.30617/page-5#post-367470
      chau007153, Hiyoko, Iluvkiwi17 others thích bài này.

    4. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      nhảy hố đây
      Hờ Annh thích bài này.

    5. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Tiết lộ chút về màn thịt của Tang Du nàng, có phải Tang Du là nam thứ 3 k nàng? :yoyo60::yoyo60:
      Hờ Annh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :