1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại] Mỹ nhân như họa - Túc Mễ Xác

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 10. Cá cuốn
      Editor: trang bubble ^^


      Kể từ sau khi uống thuốc xong Hồng Ngọc vẫn ở vào trạng thái mê mang, ngừng mê sảng, lại mơ hồ còn có chút dấu hiệu phát sốt.

      Lại thân thể nàng còn yếu hơn chút so với Thẩm Họa, năm trước tất cả lớn dù sao vẫn phải bị bệnh vài lần, lúc này lại càng thêm hao tổn nguyên khí, tình trạng nàng như vậy cũng dễ lắc lư chuyển dời nữa.

      Thẩm Họa suy nghĩ những thứ này, bèn muốn để Hồng Ngọc tạm thời dưỡng thương ở trong nhà kề Kỳ Lân cư, nhưng dù sao chủ tớ bọn họ là ở chỗ của Dục Ca Nhi, dù như thế nào vẫn là Tiểu Kỳ Lân kia đồng ý mới được.

      Vì vậy, Thẩm Họa lại vòng đến phòng bếp của Kỳ Lân cư, dù sao đến thời gian bữa tối, nếu hai cha con bọn họ trở lại, nhất định là muốn truyền lời dùng cơm.

      Thẩm Họa cảm thấy rốt cuộc là phải xuất ra chút thành tâm ý cầu người, cũng phải để ý quá mức công việc nữ đầu bếp này, gọi tiểu nha hoàn trước tiên sắp xếp lại nguyên liệu nấu ăn mình cần ở phòng bếp, mình lại quay về nhà kề tự mình lau chút thân thể đổ mồ hôi cho Hồng Ngọc.

      Đợi đến khi thấy vẻ mặt người ngủ giường giản ra chút, nàng mới đứng dậy đến phòng bếp.

      Kỳ Lân cư này bởi vì đợt sóng gió vào buổi trưa, tôi tớ cần phải đưa đến thôn trang cũng bị tổng quản đuổi đến phòng chứa củi giam giữ trước, người ở lại tuy rằng lười biếng chút, nhưng là đàng hoàng, Thẩm Họa dặn dò chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn như thế cũng thấy chậm trễ.

      Nàng nhìn chút nguyên liệu nấu ăn này với đồ vốn có trong phòng bếp , sớm quyết định làm vài món màu sắc tươi đẹp, làm cho trẻ con thích.

      món cá cuốn rau màu sốt cà (茄汁彩蔬鱼卷), là dùng ớt đỏ ngọt, cà rốt thái hạt lựu, rau chân vịt thái hạt lựu lấy lòng trắng trứng hòa (调和) bao vào trong miếng cá mỏng từ từ cuộn lại sau đó chưng chín với lửa lớn, lại hầm nhừ cà đỏ luộc bỏ vỏ và đường phèn thành sốt đặc xối ở cá cuốn.

      Cá cuốn trắng như tuyết mơ hồ lộ ra màu sắc rực rỡ giống như đèn màu hoa đăng đẹp mắt lễ, còn có món gạo nếp ngó sen hoa quế (桂花糯米藕), là món đặc sắc của Giang Nam, màu sắc hồng sáng giống như ngọc thô chưa mài dũa, mùi vị càng thêm thơm ngọt ngào, trong trẻo, phối với mùi hoa quế nồng đậm, ngọt ngào lại ấm áp.

      Thẩm Họa làm hai món chính, phía sau đơn giản phối món rau trộn ngon miệng và chén canh sữa, bất tri bất giác sắc trời nhá nhem tối, khói bếp lượn lờ cũng trong bóng đêm, chỉ chốc lát sau tiểu nha hoàn mặt tròn thở hổn hển nho chạy tới, "Biểu tiểu thư ngài đoán là chính xác, Đại công tử và Dục Ca Nhi muốn dùng bữa tối đấy."

      Khóe miệng Thẩm Họa cong lên, coi như hai người phụ tử bọn họ ở Hành Vu uyển ăn bữa tối, lão phu nhân lớn tuổi, hôm nay lại bị kinh sợ, Hải ma ma là người thông suốt như vậy nhất định dặn dò phòng bếp làm món dễ tiêu ngon miệng chút.

      Dục Ca Nhi vẫn còn ở tuổi tham ăn, sao có thể ăn vui sướng, trở lại hoàn toàn * ồn ào ăn chút ăn vặt nữa.

      Nàng vội vàng rửa tay, bảo nha hoàn mặt tròn bỏ mấy loại món ăn vào hộp đựng thức ăn.

      Thẩm Họa bày tỏ lo lắng thân mình dính mùi khói dầu hun người, nàng là hương nữ nhi trời sanh, đủ để áp đảo bất kỳ mùi vị hợp, chỉ đơn giản sửa sang lại quần áo và tóc mai tán loạn, liền mang hộp đựng thức ăn tới bên trong chỗ ngủ của Dục Ca Nhi.

      Gần đến cửa phòng ngủ, trong cửa gỗ mở hé có ngọn đèn chập chờn chui ra từ trong kẽ hở.

      Chiếu rọi ra bóng dáng lớn , trong tay Tiểu Kỳ Lân giương nanh múa vuốt còn cầm cung, mà lại là giữa cổ mang con □□ rất , có hình có dạng nhắm ngay Tiêu tướng quân, trong miệng còn từng trận có từ: "Hạng giá áo túi cơm, còn mau mau đầu hàng, Kỳ Lân đại tướng quân ta nhất định tha cho ngươi mạng."

      Kỳ Lân đại tướng quân?

      Hạng giá áo túi cơm?

      Thẩm Họa cảm thấy buồn cười mãi, bị con trai của mình gọi là hạng giá áo túi cơm, nên giơ chân đánh cái mông cậu nhỉ.

      đứng quay lưng về phía nàng, góc độ vừa vặn Thẩm Họa nhìn ràng, chỉ thấy xa xa dưới khóe miệng sống mũi tuấn kia làm như kéo căng, cuối cùng lại giơ đôi tay cao tỏ vẻ đầu hàng.

      Dục Ca Nhi khanh khách hài lòng cười lên, cũng chỉ trong chớp mắt, lúc Tiểu Kỳ Lân hài lòng lại bị đột nhiên bay bổng gác ở cổ, quất □□ ném qua bên, đưa tay vỗ cái tới mông đít của cậu, "Gây nữa, có thể có quà vặt mà ăn."

      "Phụ thân trở lại đánh người, ngày mai Dục Ca Nhi cho tằng tổ mẫu, muốn ở với lão nhân bà."

      Tiểu Kỳ Lân thua hoàn toàn, lại vẫn muốn lộ ra móng vuốt thị uy, có điều kiêu ngạo hình như là yếu chút, riêng dáng vẻ vĩ đại kia của Tiêu tướng quân chính là
      [​IMG]
      chjchj1001, 1012, ngocanh2 others thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Chưa gì tướng quân mơ đến con cái rồi.

    3. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 11. Cho ăn
      Editor: trang bubble ^^


      Dục Ca Nhi ăn được nửa, che bụng lại muốn nhà xí.

      Lúc vẫn quên tiện tay sờ miếng hoa quế ngẫu (ngó sen hoa quế) la hét đường muốn ăn nữa, mắt phượng Tiêu tướng quân nhíu lại, kêu nha hoàn mặt tròn chờ đợi đến bên này, để nàng nhanh nhanh dẫn Dục Ca Nhi qua.

      Nửa người Thẩm Họa cũng nhỏm dậy, vốn muốn cùng , đương nhiên là chỉ vì cơ hội tách ra với Tiêu tướng quân chỗ, lại bị người nọ sớm nhìn thấu ý định.

      Ngón tay gõ mép bàn, hồi có hồi cười : "Muội cũng biết chỗ đó ở đâu, vẫn là đừng tham gia náo nhiệt. Hoặc là biểu muội muốn ăn cơm với ta?"

      Thẩm Họa rất muốn hầm hừ " đúng là tự mình biết nha", nhưng mà nàng lại dám biểu lộ ra, người ở dưới mái hiên thể cúi đầu, nếu buổi trưa đè thấp thái độ chẳng phải uổng phí tâm tư rồi.

      Vì vậy bèn cười khẽ tiếng, "Biểu ca chớ nên suy nghĩ nhiều, làm sao muội có thể có loại ý nghĩ kia, mới nãy vào lúc tới ăn chút, lại biểu ca là người chi lan ngọc thụ, chỉ sợ muội nhìn cũng nhìn no rồi." xong còn tự ý gắp miếng gạo nếp ngó sen đặt ở bên trong đĩa sứ của Tiêu Dịch, cười hết sức tự nhiên khéo léo.

      Đây là công phu Thẩm Họa luyện thành ba năm qua ở Giang Nam, dù trong lòng chán ghét nữa, cũng rất bình tĩnh thu lại cảm xúc. Nàng là nương ở trong nhà, có thể tùy hứng, có thể lấy thái độ nhu nhược của , nhưng ra khỏi Thẩm trạch, nàng chính là cải trang nam nhi, phải bôn ba chung quanh trả nợ thay phụ thân bởi vì xem bệnh cho mẫu thân mà ghi nợ.

      Thẩm Họa ngờ Tiêu tướng quân, người tướng soái thống lĩnh ba quân lại mưu mô hừ tiếng.

      Cũng gắp miếng hoa quế ngó sen trực tiếp đưa đến bên miệng của nàng, "Lời ngọt ngào trong miệng kia của biểu muội cũng sắp khô cạn hết rồi, ngược lại phải ăn nhiều chút ngọt ngấy bồi bổ mới phải, lát đừng những thứ khiến người ta nghe thoải mái."

      Thẩm Họa nghe lời này trong lòng lại có chút cảm giác bực mình, nâng lên cằm xinh đẹp tuyệt trần, hé mở miệng nhắn đỏ bừng, lại ăn hoa quế ngó sen vào trong miệng, bắt đầu nhai kỹ càng.

      Như vầy càng sợ mình nhất thời kích động ra những lời thoải mái, chọc vị biểu ca mọn kia nữa.

      Có vài nữ nhân hấp dẫn với nam nhân, hoàn toàn là vào trong lúc lơ đãng, đúng như với khoảnh khắc Tiểu Biểu Muội tức giận này.

      Đôi môi đỏ mọng bởi vì dính chất mật bóng loáng, phiếm tầng sáng bóng mê người, cái lưỡi béo mập lại khuấy động ngó sen mật ở giữa khẽ mở khẽ đóng lại, lộ ra cảm giác bí mị hoặc.

      Vẻ ngoài bản thân Thẩm Họa xinh đẹp kiều, cười lên chính là có loại cảm giác long lanh thanh nhã, nếu là lúc cười, thậm chí tức giận giống như Tuyết Liên đẹp lạnh lùng, khắp nơi lộ ra vẻ đẹp cấm dục làm người ta hít thở thông, mà quyến rũ như vậy thường thường là trí mạng.

      Mắt phượng Tiêu Dịch biến thành nơi tĩnh mịch, thân thể kiềm hãm được nghiêng về Tiểu Biểu Muội, Thẩm Họa ngẩn người, nhìn tuấn nhan phóng đại ở trước mặt mình, còn chưa đạt tới né tránh mặt, ngón tay của Tướng quân biểu ca che lên môi của nàng.

      Lau lau chút xíu bóng loáng khóe miệng nàng, cuối cùng cũng biết là cố ý hay là vô ý, ngón tay mềm mại kia vuốt vòng dọc theo bờ môi nàng, "Muội cũng là Dục Ca Nhi à, làm sao ăn miệng đầy đều là."

      Thẩm Họa chớp đôi mắt sáng, thân thể đột nhiên ưỡn ngửa ra sau, muốn tránh khỏi Tiêu Dịch đến gần, đến cả tay cầm đũa ngọc cũng run rẩy lập tức rút về ở dưới mặt bàn, thu sát ở trong ống tay áo.

      Bộ dáng Thẩm Họa vậy giống như cây mắc cỡ non nớt, chọc nam nhân nhộn nhạo tâm thần, gương mặt trắng muốt ngọc thuần này cũng hơi lộ ra tý đỏ, nhìn ra là mắc cở đỏ bừng hay là tức đỏ, Tiêu Dịch đoán có lẽ là phía sau nên chiếm đa số.

      "Về sau chỉ cho phép ăn hoa quế gạo nếp ngẫu ở trước mặt ta."

      Thẩm Họa gật đầu cái, có ý định cãi lại cái gì với , mới nãy hẳn là thiếu chút nữa đúng lời của .

      Vốn tưởng rằng mình cũng như tiểu nương hoa si trong nhà sâu kia, nhưng trong nháy mắt đưa tay qua tới đây, Thẩm Họa cảm giác tay kia thon dài có lực, khớp xương ràng, trông rất đẹp mắt.

      Cho tới làm cử chỉ cợt nhã kia, mình cũng chưa kịp lúc né tránh, trong lúc nhất thời là vô cùng ảo não.

      Tiêu tướng quân đương nhiên biết trong lòng Thẩm Họa xoay chuyển vòng vo, chỉ là hù được vị Tiểu Biểu Muội này rồi, nhưng nhìn Thẩm Họa có thể thuận theo gật đầu, mình cũng coi là hơi.

      Dáng vẻ kia của nàng là nam nhân thấy đều kiềm chế được muốn hấp thu đôi môi đỏ thắm như đào, vào lúc này lại muốn hò hét nàng.

      Vì vậy bỏ hoa quế mật ngẫu trong đĩa vào trong miệng, miệng to bắt đầu nhai, chỉ trong chốc lát làm đồ ăn trong khay còn mống, dáng vẻ như vậy ngược lại là rất cho "Nữ đầu bếp" mặt mũi, "Biểu muội làm quả nhiên tệ."

      "Biểu
      [​IMG]
      chjchj1001, Chrisbellchuong thích bài này.

    4. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 12. Bức họa
      Editor: trang bubble ^^


      Ước chừng sau nửa canh giờ, trong phòng có động tĩnh, nghĩ rằng Tiểu Kỳ Lân kia bị Tiêu tướng quân dỗ ngủ thiếp .

      Vào lúc này, Thẩm Họa cũng dám quên mục đích của chuyến này nữa, yên vị ở giường nệm chờ Tiêu tướng quân ra ngoài, tại mở miệng cầu việc với cũng được rồi, Tiêu Dịch bước chân lui ra khỏi phòng trong thuận tiện che lại mành, dặn dò nha hoàn mặt tròn lát sau khi các chủ tử đều rời khỏi vào trông coi cẩn thận.

      Thẩm Họa cũng đứng lên theo, tiếng : "Dục Ca Nhi ngủ chưa?"

      Nàng đương nhiên là gợi ra đề tài với vị biểu ca này, dù sao cũng tiện há miệng liền mình muốn qua đêm ở Kỳ Lân cư, nhân tiện để cho nha hoàn của nàng cũng có thể ngủ tiếp thoải mái ở nhà kề gian các chủ tử nghỉ ngơi.

      Nàng hỏi cẩn thận từng li từng tý, Thẩm Họa trải qua ngày cũng coi như có chút lần ra tính tình của vị Đại Biểu Ca này, tình bất định (thất thường), chừng câu nào của mình chạm vảy ngược của , làm cho đen mặt.

      Tiêu tướng quân gật đầu cái, "Dục Ca Nhi, bé rất thích muội."

      đến đây, mặt tuấn của Tiêu Dịch khẽ mỉm cười, tâm tình dĩ nhiên là rất tốt.

      Tính tình con trai của mình quái đản, tuyệt đối là Hỗn Thế Tiểu Ma Vương trong Hầu phủ, trong ngày thường những người kia muốn tới đây gần gũi cậu, đều là mặt nóng dán mông lạnh của thằng nhóc này.

      Duy chỉ có Thẩm Họa khác biệt, mới vừa rồi lúc ăn cơm, cũng chỉ có lòng để Thẩm Họa và Dục Ca Nhi gần gũi, cũng coi là thử dò xét thái độ của Dục Ca Nhi với Tiểu Biểu Muội.

      Cho dù Dục Ca Nhi thích, sau này cũng muốn để cho hai người thân thiết nhiều hơn, tóm lại tương lai phải trở thành người nhà.

      Nhưng ngờ Dục Ca Nhi lại cũng lạnh nhạt chút nào, mở miệng tiếng Họa Nhi , rúc vào trong ngực của nàng, là ghen chết Tiêu tướng quân, hận thể rớt cái ôm với con trai, cũng có thể dựa vào trong ôn hương nhuyễn ngọc này.

      Cho nên khi thấy bộ dáng Dục Ca Nhi y như con sói dựa sát sói mẹ liếm sữa, Tiêu Dịch cũng có chút giật mình đối với việc này.

      Có điều càng nghĩ trong lòng càng thuận sướng, hòa thuận trước thành thân như vậy ngược lại bớt rất nhiều việc phiền lòng, sau này chỉ cần thương tốt tiểu biểu muội này là được, những việc nhà sửa sang lặt vặt khác xem ra đều là người khác hòa thuận mà thôi, cũng có mảy may quan hệ với Tiêu Dịch .

      Thẩm Họa nghe lời Tiêu tướng quân lại khẽ trợn mắt nhìn, thầm nghĩ cũng kỳ quái, làm sao nhìn tiểu Kỳ Lân này cũng là loại người thích thân thiết với người bình thường, buổi trưa thấy tình hình Dục Ca Nhi giương cung bạt kiếm nhe răng với Mặc Lan, mà nàng ta chung đụng với Tiểu Kỳ Lân cũng hai năm rồi nhỉ.

      Mặc Lan chắc hẳn ai cả đường thương lấy lòng tiểu Kỳ Lân này mới phải, quan hệ hai người cũng chung sống giằng co như vậy, nếu là bởi vì Mặc Lan muốn tu hú chiếm tổ chim khách, chiếm địa vị mẫu thân cậu mới cho sắc mặt, vậy mới nãy Dục Ca Nhi hỏi thăm Tiêu tướng quân có phải thích mình hay , nên càng phải lấy ra móng vuốt sắc bén mới đúng.

      Còn có bản lãnh phá rối cả cái sân hò hét ầm ỉ, nhất định là tính tình tốt, mới vừa rồi cậu bằng lòng gần gũi, Thẩm Họa cảm thấy Tiểu Kỳ Lân chính là cần tay đút đồ ăn và đệm dựa mềm mại mà thôi?

      Lại nghe Tiêu tướng quân như vậy, có điều biết là ảo giác của , hay là cố ý cho mình nghe?

      Khoảnh khắc này thấy Tiêu tướng quân ý cười gió xuân đầy mặt, Thẩm Họa cảm thấy là lúc thích hợp mở miệng chút chuyện nàng và Hồng Ngọc ngủ lại Kỳ Lân cư.

      Nhưng trong cổ họng còn chưa lẩm bẩm ra từ mềm ngấy, Tiêu Dịch xoay người, rồi đối diện nha hoàn mặt tròn kia, trầm giọng : "Khi trở về, ta lệnh ngươi chuẩn bị gian phòng sắp xếp ổn thỏa rồi chứ."

      Thẩm Họa nhíu nhíu lông mày mảnh xanh đen, đây ý là Tiêu tướng quân cũng muốn ngủ lại Kỳ Lân cư sao?

      Nhưng Thẩm Họa biết là Tiêu Dịch có phủ tướng quân ra độc lập của mình, chỉ cách khoảng con đường với Hầu phủ Tiêu thị này, chính là phủ trạch tứ phong lúc trước khi phế thái tử vẫn làm Thành vương.

      Tiêu Dịch trở lại nhận phong từ Nam Cương, Lương đế cố ý ban thưởng phủ đệ mới, nhưng lại cố ý đòi hỏi phủ trạch hoang phế này, sửa chữa lần nữa.

      Thường ngày cũng ở tại Hầu phủ, cho nên phủ tướng quân vắng ngắt này có rất nhiều nữ nhi muốn sưởi ấm chút, hơn nữa muốn ủ nóng hầm hập kháng (giường lò) lạnh kia.

      Sau khi Dục Ca Nhi còn mẫu thân, chính là Tiêu lão phu nhân vất vả cực khổ nuôi lớn, Tiêu Dịch bèn để Dục Ca Nhi ở với Tiêu lão phu nhân, Thẩm Họa suy nghĩ nhất thời chần chừ có cần trở về phòng khách nghỉ ngơi đêm nữa hay .

      Dù sao nàng và Tiêu Dịch đều là tuổi trưởng thành, lại nam nữ có khác biệt, dù trong sạch lời người cũng đáng sợ.

      Nha hoàn mặt tròn lại liếc mắt nhìn Thẩm Họa trả lời: " dọn dẹp xong cả rồi, lát nô tỳ dẫn biểu tiểu thư nhìn chút, nếu thiếu cái gì, nô tỳ lại báo lĩnh với Tổng Quản , đợi đến ngày mai còn có thể theo thích của tiểu thư trang trí lần nữa, Đại công tử đương nhiên có thể yên tâm."

      Nghe thế Thẩm Họa bừng tỉnh hiểu ra, ngờ gian phòng trong miệng Tiêu Dịch lại là chuẩn bị phòng ngủ cho mình, tốt như thế, nàng thuận tiện làm như biết, chỉ để ý nghe dặn dò.

      Tiêu tướng quân ừ tiếng, "Sắc trời còn sớm, biểu muội nên nghỉ ngơi sớm chút , bây giờ trong viện ít người, muội có chuyện tới trong phòng Dục Ca Nhi gọi Trụy Nhi, nàng ta theo ta từ , là người
      [​IMG]
      1012Chris thích bài này.

    5. elpulga94

      elpulga94 Well-Known Member

      Bài viết:
      779
      Được thích:
      1,167
      Chương 13. Khuê phòng
      Editor: trang bubble


      Tiểu Kỳ Lân cọ xát đầu lúc ở trong ngực Thẩm Họa, mí mắt cũng nghe lời bắt đầu đánh nhau, tay chân kia vẫn cứ an phận, tìm túi phồng lên ở trước ngực tiên nữ muốn sờ sờ, mặc dù mắt cũng mở ra rồi mà vẫn còn tìm.

      Thẩm Họa là nương chưa lấy chồng, chưa từng làm mẫu thân, nhưng từng thấy đứa bé của người khác cũng bập bẹ như vậy, về chút được tự nhiên trong lòng này tiêu tan ít, ngược lại kịp thời nắm móng vuốt của cậu để cho cậu an phận ngủ.

      Nàng bắt chước hình dạng mẫu thân từng thấy, có chút mờ mịt giơ tay lên vỗ vỗ lưng Tiểu Kỳ Lân, nhàng xoa xoa cậu bé an phận trong ngực mấy cái ngủ say. Hôm qua, cậu cũng rất ồn ào, buổi sáng vừa vội nhanh chóng rời giường muốn gặp tiên nữ, vào lúc này mệt mỏi ngủ say.

      Động tác của Thẩm Họa càng êm ái làm cậu dễ chịu, nhắm con mắt lại, lông mi Tiểu Kỳ Lân giống như loại bàn chải từng sợi ràng, da mịn thịt mềm, gương mặt mềm nhũn giống như cục bột mì làm cho người ta nhịn được muốn bóp lên hai lần mới được.

      Rốt cuộc là nhịn được, Thẩm Họa xỏ giày xuống giường, vừa mở cửa phòng ra, tinh thần tốt duỗi dài thân thể, nhắm mắt ngửi đợt mùi hoa khóe miệng mặt giản ra mà cười.

      Có điều trong nháy mắt mở mắt ra, mấy hàng người phía trước này là tình huống gì? Mười bốn ma ma, chừng hai mươi nha hoàn rất cung kính đứng ở cửa phòng, cùng nhau kêu tiếng: "Biểu tiểu thư."

      Chỉ thấy trong đó người nha hoàn cầm đầu, mặc bối tử màu trắng phấn xanh lá thêu lá trúc hoa mai cổ áo, tất nhiên phân biệt ra với nha hoàn áo tơ trắng khác, vẻ mặt cũng là cung kính khéo léo, "Biểu tiểu thư dậy rồi, vậy theo nô tỳ đến khuê phòng mới của ngài tắm rửa thay quần áo thôi."

      Vị nha hoàn chuyện này gọi là Mộc Cẩn, mặt Thẩm Họa như nước lặng gật đầu cái, trong lòng lại là bắt đầu lung lay, khuê phòng mới? Đây lại là có ý gì? Nàng tiếng vang nét mặt xuất phát, thấy những người này chính là tự động chia làm hai nhóm, nhóm ở lại tại chỗ, hai nha hoàn và ma ma tuổi hơi lớn bèn vào căn phòng mới vừa rồi, lớp theo bước chân của Thẩm Họa đến, giống với cái đuôi dài, phía sau hùng dũng cuồn cuộn.

      Có ma ma hai tay dâng áo choàng lụa mỏng màu xanh dương nhạt thêu cành Ngọc Lan vòng vo, đó là các tiểu thư sợ chơi ngày mùa hè phơi đến da thịt trắng như tuyết mà đặc biệt chế thành, còn có nha hoàn xách theo hộp gấm Bát Bảo lụa màu, cái gọi là Bát Bảo chính là chút loại ăn vặt mứt hoa quả, quả hạch. Thông thường, nhà bình thường đừng ăn vặt chính là ngày ba bữa đều căng thẳng, đường sau lưng Thẩm Họa giống như phái đoàn thiên kim con vợ cả nhà giàu.

      đường, Thẩm Họa nghe Mộc Cẩn từ từ , bọn họ đều là sáng nay theo ý Tiêu tướng quân từ phủ tướng quân phân phối tới Kỳ Lân cư hầu hạ sinh hoạt hàng ngày của các chủ tử. Sau này, Mộc Cẩn hầu hạ bên cạnh Thẩm Họa, nàng còn có tỷ muội gọi là Mộc Quỳ, thu dọn buồng trong khuê phòng mới của Thẩm Họa.

      Lại , tỷ muội các nàng cũng phải là nha hoàn bình thường, là Tiêu tướng quân tự mình □□ ra ngoài, từng được đưa đến trong cung theo ma ma thâm niên nhất học lễ nghi quy củ, cử chỉ điệu bộ tất nhiên thể so sánh với nha hoàn phủ trạch bình thường, trừ dung mạo đẹp đẽ, hiểu biết chữ nghĩa, cầm kỳ thư họa đều có đề cập đến, quan trọng hơn là hai người cũng biết võ công.

      Điểm này, Thẩm Họa nhìn ra trong tiếp xúc ngắn ngủi với Mộc Cẩn đường, ngón tay nàng có nốt chai bóng loáng, dáng dấp vị trí nốt chai này căn bản phải làm việc nặng là có thể mài ra, nhất định là quanh năm nắm vũ khí sắc bén gì đó.

      Mới vừa tới cửa phòng ngủ mới, nha hoàn tuổi tương tự bộ dáng càng thanh tú hơn với Mộc Cẩn cười hì hì ra đón, khác biệt với Mộc Cẩn tuỳ tiện cười kia. Xem ra, Mộc Quỳ này càng thích cười hơn, tính tình hoạt bát hơn người thân chút, cũng chính là cái gọi là nhìn lên đơn thuần sáng rỡ.

      Nhưng giờ phút này lòng dạ Thẩm Họa biết tỷ muội Mộc thị này tuyệt đối đơn giản, mà Tiêu tướng quân này ủy nhiệm với tỷ muội này cho mình dùng là ý vì sao? Thẩm Họa dám suy đoán lung tung, nhất là sau khi nghe lời Tiểu Kỳ Lân sáng nay, nàng càng thêm mơ hồ lặng lẽ đợi.

      "Biểu tiểu thư, rốt cuộc ngài tới, nô tỳ cũng thu dọn xong tất cả, chỉ chờ ngài đấy." Mộc Quỳ rồi bèn tiến lên nghênh đón.

      Thẩm Họa được mời vào khuê phòng mới, ngước mắt lẳng lặng quan sát, bên cửa sổ dùng sa đỏ khép lại, dưới cửa bày bàn trà gỗ Lê Hoa vàng, bàn có lụa trắng thuần, bên cạnh để cái nghiên mực Đoan Khê với ống đựng bút tinh xảo, lụa mỏng theo gió đong đưa, mơ hồ lộ ra trong bồn sứ bên cửa sổ trồng buội Mãn Thiên Tinh (hoa baby), vừa vặn nở ra, mùi hương thanh nhã.

      về phía trước nữa là cái bàn trang điểm, phía bày các loại vật phẩm nữ nhi thích, hộp phấn, phấn lót, cao vẽ mày, nước đầu Lan trắng, cao hoa hồng, chỉ nhìn hộp chứa cao thơm son hương kia, tạo hình khắc hoa thủy tinh tinh mỹ, biết chính là Thượng Phẩm.

      Mà những thứ này cũng đúng là từ trong Mỹ Nhân trai ra, thị trường có thể thấy được tất cả đều là chuẩn bị cho phu nhân quý nữ trong kinh, còn có bộ phận chính là chuyên cung cấp cho đám công chúa hoàng thất, quý phi sử dụng, ngàn vàng khó cầu, bày trong phòng của Thẩm Họa chính là những thứ chuyên cung cấp cho công chúa kia.

      Cách đó xa bên trong dãy chuỗi ngọc kết thành bức rèm châu kia chính là phòng
      [​IMG]
      ngocanhChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :