1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 31: Giống nhau

      Thái thú mới tới họ Lục, tên Văn Chính, 28, 29 tuổi, bề ngoài cũng giống như tên, văn nhã đoan chính, mặc bộ thanh sam hơi cũ nhưng vẫn rất sạch thỏa đáng.

      "Ngày mai hạ quan đến nha môn", Lục Văn Chính chắp tay trước ngực thi lễ, "Hôm nay đặc biệt đến quý phủ thăm hỏi."

      "Lục đại nhân khách khí", Tiêu Lan dẫn vào sảnh: "Hai ngày trước nhận được ý chỉ trong triều, biết Lục đại nhân muốn đến, trong lòng Tiêu mỗ thập phần an ủi."

      Thực ra trước đó, Tiêu Lan hề thập phần biết cái người tên Lục Văn Chính này, dù sao Kim Lăng là nơi nhân tài hội tụ, Lục Văn Chính cũng phải là nhân vật có danh tiếng, ngập bên trong đám con em thế gia thể nào bắt mắt được.

      Bất quá Tiêu Lan cũng biết đến Lục gia, nguyên quán ở Lũng Tây, cũng rất có danh vọng, nghe trong tộc có vị công tử từng là "Lũng Tây Song Bích" (Song Bích là tên ngôi sao), về sau biết tại sao lại dần mất hết tin tức, Lục gia ở trong triều cũng càng ngày càng suy tàn.

      Lục Văn Chính này là con em cùng họ nhưng khác chi, có chút tài năng, trải qua tiến cử nhập sĩ, nhưng quan lộ cũng suôn sẻ, làm huyện lệnh được sáu năm, hết thời hạn hồi kinh vào năm ngoái, tạm thời có chức quan nào thích hợp ở nhà nghỉ năm, năm nay tới đây.

      - - Tất nhiên, những thứ này đều là Tiêu Lan biết đến nên cho người điều tra.

      nhiều lần đảm nhiệm chức huyện lệnh địa phương nên có lẽ am hiểu công việc, chỉ là chưa từng chứng kiến thực tế nên biết nhân phẩm như thế nào.

      "Hổ thẹn hổ thẹn", Lục Văn Chính : "Thực dám đấu diếm, Lục mỗ lần này là tự đề cử đến."

      "A?" Tiêu Lan ngờ vậy, liền cười rộ lên, : "Bộc Dương rộng lớn xinh đẹp, Lục đại nhân làm quan lại kiên định, nhất định ở đây có thể làm tốt."

      Lục Văn Chính : " dám trước điều gì, nhưng hạ quan tự mình muốn đến đây nhất định tận lực."

      Tiêu Lan suy nghĩ chút cũng biết làm vậy là bên trong cũng có bất đắc dĩ, - - làm huyện lệnh sáu năm mà được thăng chức, hoặc là ngu dốt, hoặc là có người chèn ép.

      Bây giờ đến Bộc Dương được tự do hơn chút, có như đám người Lưu thái thú tầm thường có lý tưởng người khác cũng gì, dù sao tất cả mọi người đến đây đều như vậy; ngược lại, nếu làm được chút thành tích, hễ mà Lục gia ở trong triều có thể vì mà phóng dây câu liền có thể ngẩng đầu ưỡn ngực trở về .

      Lần đầu gặp mặt, hai người cũng quá nhiều, Tiêu Lan lại giới thiệu với vài câu tình hình đại khái của Bộc Dương, Lục Văn Chính liền cáo từ, Tiêu Lan vừa vừa tiễn , gặp Diên Mi trở về từ bên ngoài.

      - - Hôm nay Diên Mi khó có được ra ngoài lần, bởi vì mấy ngày trước vào đông nên Đào Diệp đem quần áo mùa đông của Diên Mi ra sửa soạn, Diên Mi thử lần phát ra nàng cao lên rồi, cũng béo ra chút so với lúc mới vào phủ, Tiêu Lan liền bảo Cảnh nương tử tìm cửa hàng làm mấy bộ xiêm y mới cho nàng.

      Hôm trước có người đến lấy số đo, hôm nay đến lượt chọn màu sắc và hoa văn nên mời Diên Mi đến chọn, Diên Mi muốn , vẫn là Tiêu Lan cho nàng biết cách cửa hàng này xa có bán mứt, trong đó có mứt đào nên nàng mới vui vẻ đồng ý.

      Lúc vào phủ nàng trùm mũ đầu, tóc hơi loạn, nghiêng đầu nghe Cảnh nương tử chuyện, Lục Văn Chính ngẩng đầu nhìn thấy, vô thức ngẩn người, nhìn thẳng vào người ta, thất thần chút, Diên Mi đến, cách Tiêu Lan ba bước đứng lại.

      Tiêu Lan: "Về rồi?"

      Diên Mi gật gật đầu, Tiêu Lan liền giới thiệu: "Vị này là thái thú Bộc Dương vừa tới, Lục đại nhân", rồi hướng Lục Văn Chính : "Đây là nội tử."

      Lục Văn Chính vội lui nửa bước hành lễ: "Gặp qua phu nhân."

      Diên Mi thi lễ.

      Lục Văn Chính biết vẻ mặt vừa rồi của mình bị nhìn thấy, trong lòng cũng có quỷ nên chủ động giải thích: "Phu nhân thứ lỗi, Lục mỗ cũng phải là cố ý đường đột, chỉ là mới vừa rồi tưởng là gặp được vị đường muội trong nhà."

      Diên Mi chẳng hề để ý là như nào, chỉ yên tĩnh đứng ở bên cạnh Tiêu Lan, Tiêu Lan tự biết cũng có tâm tư gì: "Lục đại nhân cần đa lễ, tướng mạo người giống người đó cũng là duyên phận."

      Lục Văn Chính cười cười, phát ra kỳ nhìn thoáng qua bên mặt giống nhưng nhìn chính diện hề giống.

      Tiêu Lan tiễn đến cửa phủ, trở về thấy Diên Mi còn chờ ở đó, liền hỏi nàng: "Nguyên liệu đều chọn xong rồi?"

      “Ừm", Diên Mi đem tay mình đặt trong lòng bàn tay Tiêu Lan: "Ủ ủ."

      Tay Tiêu Lan bao lấy bàn tay nàng, nắn nắn, được mấy bước mới nhớ là còn chưa vào phòng, quay đầu nhìn lại, thấy mấy người Cảnh nương tử đứng ở xa xa cúi đầu, lén lút cười trộm.:yoyo60:

      Diên Mi vô tâm, vào phòng cởi áo choàng ra, đem mỗi loại mứt mua được ra cho Tiêu Lan xem, Tiêu Lan hỏi: “ phải chỉ thích đào thôi sao? "

      Diên Mi: "Mua cho huynh."

      Tâm Tiêu Lan nghe lời này mà mềm mại, cũng thích ăn vặt nhưng cũng cầm hai miếng lên ăn, trước mắt bên trong phòng đốt than, ấm áp dễ chịu, Diên Mi chạy vòng làm ấm người, thấy mệt rồi leo lên giường, nàng lấy ra họa bản con khỉ đánh nhau mà Phó Trường Khải cho nàng ra xem, sau đó lại dựa vào người Tiêu Lan rồi xem tiếp.:th_66:

      Vốn Cảnh nương tử muốn vào hỏi chút buổi trưa muốn ăn gì nhưng nhìn thấy cảnh này lại lặng lẽ lui ra ngoài.

      Tiêu Lan bị làm gối dựa, mắt cũng tự chủ được mà nhìn theo họa bản của nàng, nhìn hồi, Tiêu Lan nhịn được hiếu kỳ hỏi: "Mấy con khỉ này đều giống nhau, nàng phân biệt được con nào là con nào sao?"

      Diên Mi ngửa đầu nhìn Tiêu Lan cái, kỳ quái : " giống nhau."

      Tiêu Lan: "... chỗ nào giống hử?" tiện tay chỉ hai con khác nhau lắm, hỏi: "Hai con này có khác nhau nhiều ?"

      Diên Mi: " con là khỉ đực, con là khỉ cái."

      Tiêu Lan kinh dị nhìn thoáng qua, vẽ thành như vậy luôn mà còn có thể phân biệt được ra đực cái nữa hả?:th_29:

      Diên Mi giống như là biết được Tiêu Lan nghĩ gì, đầu cọ cọ lên bả vai Tiêu Lan, : "Khỉ đực đuôi to."

      Tiêu Lan chịu ảnh hưởng của nàng, nhìn lại lần nữa, quả nhiên cảm thấy đuôi "Khỉ đực" kia quả thực là vẽ to hơn chút.

      Phân biệt được đực cái thấy được hơn, nhưng là, khỉ đực với khỉ cái này... làm cái gì?

      tay Tiêu Lan cầm lấy họa bản, nhìn ngược, nhìn xuôi, nhìn xa, nhìn gần, - - đều là con khỉ đánh nhau.

      Tiêu Lan hỏi Diên Mi: "Nàng nhìn ra cái gì?"

      Diên Mi vui vẻ, lại : " cho huynh.":th_82:

      Tiêu Lan cảm thấy điệu bộ của mình điên rồ, đem họa bản dấu vào trong ngực, : " có nàng xem nữa.":th_27:

      Diên Mi vô cớ bị đoạt mất, rất muốn:th_55:, Tiêu Lan đành phải : "Lần sau ta tìm cho nàng bản khác, so với này cái đẹp mắt hơn nhiều.":025:

      Diên Mi nghe vậy mới nguôi ngoai, Tiêu Lan cái gì nàng đều nhớ kỹ trong đầu, rồi ngồi thẳng dậy, Cảnh nương tử ở cửa : "Hầu gia, phu nhân, Trình Đại mang khoái mã từ Dĩnh về, chờ ngoài kia."

      Tiêu Lan vừa nghe, lập tức đứng dậy, tiện tay lấy áo choàng bọc Diên Mi lại, kéo nàng : "Đến xem chút."

      Hai người bọn họ ra khỏi cổng trong, mặt Trình Ung còn dính màu đen, đợi kịp nữa, đem thả túi to lưng xuống, "Hầu gia, phu nhân, ngài xem thuộc hạ mang theo cái gì về!"
      Last edited: 6/5/17

    2. thanhvan110191

      thanhvan110191 Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      40
      hiểu sao, biết là chị chưa tiến xa, nhưng cảm giác khí xung quanh hai ngừoi cứ hoa đào bay tứ tung
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Ôi cái căpj này đáng gì đâu á
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Đáng còn ngọt ngào nữa chứ
      Hí hí
      Thank editor nhiều nhé
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Truyện tiến triển chậm vậy hợp lý. Cảm ơn Nàng
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :