1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ đại] Ngốc phúc tấn - Hương Di

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Ngốc phúc tấn

      Tác giả: Hương Di

      Converter: ngocquynh520

      Editor: nguyetanh117

      Thể loại:Cổ đại, 1x1, HE.​
      Giới thiệu

      Vinh hoa phú quý có ai thích? Nhưng nếu phải ở trong thâm cung nàng lại thà rằng cần. Người khác muốn thi tuyển tú nữ, còn nàng lại té ngã, giả vờ ngu dốt, hóa thân thành tỳ nữ, cuối cùng --- Biến khéo thành vụng bị chọn làm cung nữ, lại hiểu vì sao bị chỉ hôn cho bối lạc làm phúc tấn.

      Nếu chạy thoát được hoàng cung, vậy cũng đừng trách nàng ra chiêu ngoan độc bắt hưu thê.

      " cẩn thận" trượt tay làm bẩn tranh cất giữ, làm vỡ đồ của . Lần này muốn cũng để phủ bối lạc bị nàng làm cho phá sản mà hưu nàng.

      Nhưng ngờ tới tự nhiên cười lạnh bảo nàng cứ tiếp tục đập , về sau cũng ngủ chung cùng nàng.

      Mục đích của nàng xem như đạt được nửa, nhưng biết vì sao lại thấy chua xót trong lòng. Hại nàng khi đối mặt với Ngũ cách cách tới cửa ra oai phủ đầu cũng chú tâm. Bị người đánh cái rơi xuống hồ suýt mất cả mạng.

      Trong lúc mơ màng lại cảm thấy như có người cắn trộm môi của nàng.

      Nàng chịu nổi mà mở mắt ra liền nhìn thấy bờ ngực rắn chắc, còn có gương mặt tuấn tú của ....

    2. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Mở đầu:

      Đầu mùa đông, gió bắc thét gào, trăng sao thưa, phóng mắt nhìn khắp nơi, xung quanh đều là bóng tối yên tĩnh, chỉ có chút ánh sáng lóe ra ở chỗ khe núi.

      Đổng Hải Lăng khoác chiếc áo choàng màu nâu cũ kỹ, giơ cao cây đuốc, để chiếu sáng cho người đàn ông sửa bánh xe.

      "Đức thúc, bánh xe bị hỏng nặng như vậy, có thể sửa lại được sao?" Nhìn bánh xe bị biến dạng nặng thế kia, nàng hơi nhíu mày.

      Nàng và tỷ tỷ thay phụ thân đến thăm bị bệnh, khi quay về, xe ngựa vô tình vào hồ sâu, sau khi cố gắng kéo được xe ngựa ra bánh sau lại bị hỏng, thể được tiếp, đành phải ở nơi hoang dã trước thôn sau nhà này để sửa chữa.

      "Nhị tiểu thư cần lo lắng, hai canh giờ nữa là sửa xong thôi." Cánh tay thô kệch của Đức thúc cầm hòn đá thay cho búa và con dao găm, sửa chữa bộ phận bị hỏng.

      Bên tai trái nghe thấy tiếng thầm , Hải Lăng liếc mắt nhìn đôi nam nữ ngồi cạnh đống lửa, thấy bọn họ vô cùng thân mật dựa vào nhau sưởi ấm.

      Nữ tử khoác áo lông chồn trắng kia là tỷ tỷ của nàng Đổng Hải Đường, hai má dưới ánh lửa càng thêm hồng thắm, vô cùng kiều diễm. Nam tử kia là biểu ca của các nàng Thường Hoằng.

      Đổng Hải Đường tựa đầu lên vai biểu ca, biết Thường Hoằng gì bên tai nàng, khiến nàng cười ra tiếng, vẻ mặt ngọt ngào, giống như chưa từng từng nổi giận vì chuyện bánh xe bị hỏng, thể vào thành nghỉ ngơi chỉ có thể ăn ngủ hoang dã.

      Nhìn biểu ca che chở và thương tỷ tỷ, đôi mắt Hải Lắng hơi u ám.

      Thường Hoằng đứng dậy : " sắp đốt hết củi, ta nhặt thêm củi về đốt."

      " cần, mấy chuyện như thế này cứ để Hải Lăng là được rồi." Đổng Hải Đường ngăn lại, kéo ngồi lại cạnh mình.

      "Nhưng trời tối như vậy, để cho nữ hài như Hải Lăng ...Được ?" có chút chần chừ nhìn Hải Lăng cầm cây đuốc chiếu sáng cho xa phu.

      "Chính là vì trời tối, cho nên có ai thích hợp hơn muội ấy." Đổng Hải Đường nhìn về phía muội muội, cao giọng ra lệnh, "Hải Lăng, muội lại nhặt ít củi về đây."

      Đức thúc mở miệng muốn gì đó, Hải Lăng nhàng lắc đầu với ông, ngăn ông lên tiếng, thấp giọng đáp, "Được."

      "Hải Đường, hay là để ta cùng với muội ấy, dù sao nơi đây hoang dã người, cũng biết có sói lui tới hay ?" Giọng của Thường Hoằng có chút lo lắng truyền đến.

      Đổng Hải Đường nhàng bâng quơ mở miệng, "Huynh cần lo lắng cho muội ấy, dù có gặp phải sói muội ấy cũng có thể tránh được, đôi mắt của muội ấy thua gì mắt mèo đâu."

      Hải Lăng đưa cây đuốc cho Đức thúc, mình về phía bóng đêm u ám, dần dần còn nghe thấy tiếng chuyện nữa.

      Bọn họ nghỉ ngơi ở chỗ khe núi, bốn phía đều là cỏ cao, có cây đại thụ nào, cho nên nàng phải xa, bên kia có khu rừng, chỗ đó mới có cành khô.

      Nàng khép chặt vạt áo choàng cũ, vào trong rừng tối đen, xung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, nhưng vẻ mặt của nàng hề có chút sợ hãi, bởi vì đối với nàng cánh rừng buổi tối và ban ngày có gì khác nhau, nàng có thể nhìn sót cái gì.

      Nàng khom lưng tìm cành khô đất,
      [​IMG]
      PhongVy, Hale205Nhược Vân thích bài này.

    3. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 1.1:

      "Con , cha để Hải Lăng ." Đổng Hải Đường mực từ chối cầu của phụ thân.

      "Sao con có thể được? Ba năm trước con bị ngã thương ở chân, bỏ lỡ lần tuyển tú, lần này , sang năm con mười tám rồi, sau này có cơ hội được tuyển vào cung nữa." Đổng Minh Luân hơi trách mắng nữ nhi.

      "Con muốn vào cung, khi vào cung, chuyện gì cũng bị quản, còn thể tùy ý ra ngoài, ngu ngốc mới muốn vào cung." giờ nàng cùng biểu ca Thường Hoằng thân nhau, đâu thể vứt bỏ mà vào cung.

      "Với dung mạo của con, chừng được hoàng thượng nhìn tới, có thể được phong làm phi tần, đến lúc đó..."

      Đổng Hải Đường kiên nhẫn nghe phụ thân rầy la, cắt ngang lời ông : "Dung mạo của Hải Lăng cũng kém, huống hồ muội ấy năm nay cũng mười lăm, phải là có quy định hai tỷ muội thể cùng được chọn sao? Cho nên lần này để Hải Lăng được rồi, nếu như phụ thân muốn thăng quan vậy cứ trông cậy vào muội ấy , có lẽ muội ấy có thể thông qua tuyển chọn, chừng lại được hoàng thượng coi trọng."

      Đổng Minh Luân nhìn
      [​IMG]
      PhongVy, Hale205Nhược Vân thích bài này.

    4. Ngoc Binh 0701

      Ngoc Binh 0701 Active Member

      Bài viết:
      230
      Được thích:
      227
      Chương 1.2:

      "Người này ở lại, người kia đặt bảng hiệu lại xuất cung..." Cả buổi trưa, mười người có 7, 8 người bị đưa ra ngoài.

      Tuyển chọn lần thứ hai, nghiêm khắc hơn nhiều so với lần đầu.

      Nhìn
      [​IMG]
      Hale205Nhược Vân thích bài này.

    5. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      tiếp editor ơi!!! thanks!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :