1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuông Chiều Tiểu Địa Chủ - Tiếu Giai Nhân

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Chờ nàng lắm lắm, mau ra chương mới nhe nàng, iu nàng
      HangVO9 thích bài này.

    2. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      Hưởng ứng chương trình "thưởng hè siêu hot" của cung và bù lại thời gian chậm ra chương vừa rồi nên từ tuần này bọn mình cố gắng đăng 3 chương mỗi tuần. Mong các bạn ủng hộ và like nhiều. Nếu có tuần nào đột xuất đăng đủ các bạn cũng thông cảm và vẫn liên tục theo dõi nhé. Thanks all
      Akiko, 1012B.Cat thích bài này.

    3. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 34: TRÒN TRÒN

      Editor: HangVO9


      Đối mặt với ánh mắt vô cùng tò mò của Lỗ Lỗ, Bùi Sách liền làm bộ hiểu gì, vòng qua sau bình phong thay đổi xiêm y, sau khi giúp Lỗ Lỗ lau sơ bộ lông, ôm nàng vào trong đình viện dưới bóng cây hòe. Lúc này dù mặt trời lên rất cao, dưới tàng cây cũng vẫn mát, Thanh Mặc trong lúc tắm rửa chuẩn bị tốt cái bàn dài.

      Bùi Sách có chút khát, nhấp ngụm trà, thấy Lỗ Lỗ nhìn chằm chằm vào , liền đổ ít nước ra lòng bàn tay, đưa đến trước mặt nàng: “Muốn uống ?”

      Lỗ Lỗ đúng là muốn uống nước, cuối đầu liếm lòng bàn tay .

      Cứ như vậy, người mèo liên tục uống hai ly trà mới cảm thấy thỏa mãn.

      “Qua đây , ta chải lông cho ngươi.” Bùi Sách vỗ vỗ vào đầu gối mình, cười .

      Lỗ Lỗ nghe lời lên, nằm xuống, nheo mắt lại như hưởng thụ xoa dịu chờ đợi lâu. thể nhắc, Bùi Sách rất biết chải lông, có thể đem mỗi chỗ đều chải, nhưng lại bao giờ đụng tới làn da non mịn của nàng, mà nếu thỉnh thoảng có đụng chút cũng rất nhàng, đau ngứa, cảm giác thoải mái dị thường. cứ chải toàn bộ như vậy từ đầu đến đuôi, rồi lại chải lại toàn thân mấy lần, Lỗ Lỗ thực là quá thoải mái, liền cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến.

      Nghe nàng ngáy , sâu trong mắt Bùi Sách có ánh cười. để cây lược gỗ xuống, nắm hai chân trước của Lỗ Lỗ đem nàng lật qua, cái bụng hướng lên . Lỗ Lỗ vẫn ngủ say, chỉ là giật giật hai cái chân trước theo bản năng, lại muốn nằm lại như cũ. Bùi Sách liền thích trêu chọc nàng, xem bộ dáng khả ái của nàng, sao có thể để nàng yên.

      Nghĩ nghĩ, hơi tách chân ra, đem đầu Lỗ Lỗ hướng vào giữa hai chân, để xong, cũng thấy là để như vậy đuôi nàng thoải mái, liền lại sửa người chút, làm cho đuôi nàng có thể tự do cử động. Lúc này mới dùng hai chân kẹp lấy thân thể nàng, kiểm soát lực ép tốt, vừa làm đau nàng, cũng vừa cho nàng có cơ hội xoay người.

      Chuẩn bị xong, vừa cười vừa phất bụng nàng.

      “Meo…”

      Lỗ Lỗ là nhột, vừa cử động tứ chi, vừa dùng đuôi quét qua cái bụng.

      Bùi Sách sớm lấy tay ra, chờ sau khi Lỗ Lỗ bình tĩnh lại, tiếp tục đùa nàng. hồi quấy nhiễu cái bụng, hồi xoa xoa đuôi, hồi lại đè cái mũi phấn nộn lành lạnh của nàng, thậm chí còn kéo kéo chòm râu khả ái dài ngắn đều hai bên miệng nàng. Lăn qua lăn lại rồi lăn qua lăn lại, Lỗ Lỗ cho dù tốt tính hơn nữa cũng chịu nỗi, nàng tức giận kêu lên tiếng, chờ cái bàn tay to đáng ghét lần nữa rơi bụng nàng, Lỗ Lỗ lập tức lấy chân trước giữ tay lại, lộ ra móng vuốt sắc bén cào mu bàn tay trắng nõn của Bùi Sách.

      “Meo!” Nàng ngửa đầu trừng , lại dám quấy rầy ta ngủ, ta liền cào ngươi!

      Bùi Sách nhìn vào đôi mắt mèo của nàng, thanh trầm thấp ôn nhu dễ nghe: “ được cào người, ta thích ngươi mới đùa ngươi.”

      Lỗ Lỗ nháy nháy mắt, cơn giận vừa rồi khiến nàng xù lông bỗng tan biến, nhìn lại mu bàn tay Bùi Sách vẫn còn lưu lại mấy đường ngắn ngắn màu trắng do móng vuốt của mình gây ra, nàng vô ý xoay xoay thân thể ngồi dậy, xoay người nhào vô trong ngực Bùi Sách, dùng đầu cọ cọ , “Meo…”

      Bùi Sách yên lặng cười. Nếu như là với mấy con mèo ngu xuẩn trước đây, sao có thể có thú vui này?

      Nhưng Lỗ Lỗ vẫn muốn ngủ. Nàng thối lui đùi Bùi Sách, lắc lắc đuôi nghĩ nghĩ, thoáng nhìn thấy vạt áo rơi ghế mây, trong lòng khẽ động, lập tức cuối đầu, chui vào giữa đùi , hai ba cái liền bò vào trong xiêm y , chỉ lộ ra cái đuôi mèo màu trắng lông xù để giữa hai chân .

      “Meo..” Nàng trốn ở nơi đây, coi còn thế nào quấy phá nàng ngủ.

      Bùi Sách mặt xanh đỏ biến hóa, nhìn nhìn cái bụng phình to của mình, nhìn lại cái đuôi mèo giữa hai chân, trong lòng đột nhiên nảy ra loại cảm giác khác thường, ngẩng đầu nhìn ra cửa viện, rồi vén lên vạt áo, mới giọng dụ dỗ: “Lỗ Lỗ, ra…”

      “Meo…” Lỗ Lỗ đầu dán vào bụng trơn láng của cọ cọ, ve vẫy cái đuôi.

      “Đừng cọ, mau ra !” Bùi Sách hít hơi, phát ra thanh.

      Lỗ Lỗ mở mắt ra, nàng nghĩ tới cái cảnh Bùi Sách quấy nhiễu cái bụng nàng, có thể đùa nàng, sao cho nàng đùa lại?

      Cho nên, nàng chẳng những ra, trái lại còn đem luôn cả đuôi thu vào trong áo, cố ý quét động vào lồng ngực nhẵn nhụi của . Tứ chi đều bận rộn thể dùng được, Lỗ Lỗ liền vươn cái lưỡi liếm , liếm trái liếm phải liếm liếm, liếm liếm dưới liếm liếm, bụng dưới thắt lưng của chợt căng thẳng, làm nàng đứng vững, bị trượt xuống, nhưng nàng ngã xuống theo dự liệu, mà lại ngồi chỗ cứng rắn.

      “Meo…” Lỗ Lỗ dùng chân sau đè lên cái “túi” đó xuống.

      “Lỗ Lỗ!”

      Bùi Sách hô hấp dồn dập, sắc mặt đỏ lên, bị cảm xúc nhàng ấm áp ẩm ướt rơi bụng, mới hai cái, liền có loại cảm giác ngứa ngáy cấp tốc truyền khắp toàn thân, nàng ngừng liếm cọ xát, ngay cả cái chỗ đó của , đều thầm ngẩng đầu lên, càng lúc càng có tư thế kiêu ngạo, căn bản là bị khống chế.

      Dục vọng hổ thẹn xa lạ khó dây dưa trong cơ thể, làm dám ở bên ngoài, ôm lấy Lỗ Lỗ nhanh vào phòng ngủ, đóng kín cửa, do dự chút mới nhanh chóng vào bên trong. Lỗ Lỗ vẫn ngoan ngoãn nằm trong ngực , biết Bùi Sách tại sao lại đứng lên, bất quá nàng hiếu kỳ với cái vật đó, liền ngừng dùng chân đụng nó.

      Bùi Sách đè lại cái móng vuốt thành của nàng, đỏ mặt ngồi vào giường, muốn lôi Lỗ Lỗ ra, nhưng tay vừa đụng tới bộ lông mềm mại của nàng, đột nhiên có chút muốn.

      bị con mèo náo ra phản ứng.

      Bùi Sách nhắm mắt lại. biết mình nên như vậy, nhưng cảm giác này làm khó chịu, lại thêm rung động khát vọng, khống chế nỗi, cố kiềm chế cũng xuống. Vô luận trước đây thanh tâm quả dục thế nào, vẫn là nam nhân bình thường, lúc sao, nhưng khi xúc động, cũng muốn biết tiếp tục làm tới có thể… thoải mái hay .

      nằm giường chưa thể quyết đoán, Lỗ Lỗ lại vì tư thế của thuận lợi cho nàng cử động, nàng chuyển thân, chân sau giẫm lên cái bụng căng của , cuối đầu ngửi ngửi cái vật đó rồi lấy chân trước đụng mạnh vào. kỳ quái, sao nó lại càng lúc càng lớn?

      Lông đuôi xù nhàng quét , móng mềm mại đụng của từng chút , Bùi Sách miệng khô lưỡi khô. mở mắt ra, vừa định vén vạt áo lên, lại ngại ánh nắng mặt trời ngoài cửa sổ rọi xuống chói mắt, nên đem màng trướng bỏ xuống.

      Như vậy, ở đây chỉ có và nàng, còn ai khác. Vô luận làm cái gì, người ngoài cũng biết, ai nhìn thấy.

      muốn, nhưng cái loại cảm giác này đến đột nhiên quá mãnh liệt, còn chưa thưởng thức đủ.

      “Lỗ Lỗ…” dựa vào đầu giường, chậm rãi cởi áo ra, liền lộ ra cái đầu tròn của mèo trắng.

      “Meo…” Lỗ Lỗ quay đầu nhìn , cái móng vuốt còn ấn vào cái đó.

      “Muốn nhìn nó chút ?” Bùi Sách dám nhìn thẳng vào đôi mắt linh động thuần khiết của mèo, mở mắt , nhưng dù cho trong phòng u, mặt ràng vẫn đỏ.

      Lỗ Lỗ kêu tiếng. Vật này của nam nhân, nàng trước đây thấy qua lần, cũng phải là thấy ràng. Lúc cùng chỗ với Cố Tam, nhưng vật đó bị Cố Tam nắm chặt, chen vào phía dưới nàng, hoặc để giữa hai chân nàng cọ xát, nàng cũng chưa được sờ bằng tay. Mà hai người nàng thấy trước đây khi nàng nhìn tới vật đó lớn, nàng thực rất tò mò nó rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra.

      Bùi Sách sờ sờ đầu nàng, sau đó đưa tay xuống phía dưới, đụng phải đai lưng. Sau đó khựng lại, thấy nàng nhìn chằm chằm vào tay , Bùi Sách tim đập, đem nàng lên , dỗ dành : “Qua đây, lại liếm liếm ở đây.” Nàng theo dõi , cũng dám cởi, luôn có loại ảo giác là hể làm chuyện xấu có người tình cờ gặp.

      “Meo…”

      Lỗ Lỗ ngẩng đầu lên, nghi ngờ nhìn về phía Bùi Sách, hiểu vì sao bảo nàng liếm .

      Bùi Sách con ngươi càng sâu, trong mắt hơn ba phần là dục vọng, ba phần là khẩn cầu, “Lỗ Lỗ ngoan, lại liếm liếm, như vậy, ta rất thoải mái.”

      Lời này vừa ra khỏi miệng, mặt nhìn như trấn định, kỳ thực toàn thân máu hình như đều sôi trào, thẳng tắp dồn xuống dưới hạ thân, càng trướng càng làm khó chịu muốn phát tiết. Bùi Sách cảm thấy muốn điên lên rồi! Trước đây gặp phải Lâm gia đại tiểu thư, tịnh có nửa điểm tâm tư nam nữ, mà lúc này đối diện với con mèo mang tên nàng, lại muốn mèo làm cái loại hành động này, ngẫm lại đáng xấu hổ, đầu óc lại nhớ đến từ sau khi Lâm gia đại tiểu thư say rượu lộ ra mị thái, muốn đừng nghĩ cũng thể dừng được!

      Là dục vọng bất ngờ sao? thể nào biết được.

      “Meo…” Lỗ Lỗ quay đầu nhìn về phía sau, phải muốn cho nàng nhìn chỗ đó sao?

      “Lỗ Lỗ ngoan, trước liếm liếm, liếm xong liền cho ngươi xem.” Bùi Sách giọng khàn khàn, cảm thấy khát nước lợi hại.

      Được rồi, Lỗ Lỗ thay đổi tư thế, chân để thắt lưng Bùi Sách, chân ấn bụng, như mong muốn, vươn cái lưỡi phấn nộn liếm . người vừa trắng vừa mịn, cơ thịt còn thỉnh thoảng cử động hai cái, liếm đến đâu thoải mái đến đó, cảm giác chơi . Nhìn nàng ngoan ngoãn liếm, liếm liên tục, luồng tê dại cường liệt đột nhiên truyền tới phần hạ eo, Bùi Sách cảm thấy thẹn nhắm mắt lại. Tay khẽ run run cởi đai lưng. Cởi xong, nhàng cầm lên, nghĩ nghĩ, sờ đầu Lỗ Lỗ : “Lỗ Lỗ, cho ta bịt mắt ngươi , hồi cho ngươi nhìn, được ?”

      “Meo…” Lỗ Lỗ muốn.

      Động tác Bùi Sách lưu loạt bịt kín mắt nàng, miệng những lời hấp dẫn dụ dỗ nàng: “Lỗ Lỗ ngoan, nhất định cho ngươi xem, trả lại thứ tốt cho ngươi.”

      Lỗ Lỗ vừa định dùng móng vuốt đẩy cái đai lưng ra, nghe đến đó liền ngoan xuống, chỉ lấy đuôi quét cái.

      Tiếp đến, chính là trận thanh tất tất tác tác, sau đó, nàng bị Bùi Sách ôm xuống, lúc sau, mới nghe khàn khàn : “Lỗ Lỗ, liếm liếm nó, được dùng răng, được dùng móng vuốt cào, biết ?”

      “Meo…” Nàng cái gì cũng nhìn thấy, liếm cái gì a?

      nghĩ ngợi, vật nào đó nong nóng đụng vào mũi nàng. Lỗ Lỗ vừa định dơ chân, nhớ ra Bùi Sách , liền dám nhúc nhích, chỉ vươn cái lưỡi, thử thăm dò lên liếm nhàng cái vật đụng vào mũi nàng. Đầu ngửa ra sau, đầu lưỡi đảo qua, liền đại thể cảm thụ ra hình dạng của nó.

      Tròn tròn, to… Vị chút cũng có, chút cũng dễ ăn.
      Thảo Sally, Happyanh, Chôm chôm18 others thích bài này.

    4. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Wow, cảnh hiếm lạ chưa cuốn tiểu thuyết nào viết :yoyo51:
      hikari2088, Mi mũm mĩmHangVO9 thích bài này.

    5. HangVO9

      HangVO9 Well-Known Member

      Bài viết:
      410
      Được thích:
      8,212
      CHƯƠNG 35: CHƠI XẤU
      Editor: HangVO9


      Trong giường có chút gió, khí có phần khô nóng nặng nề, có thể nghe tiếng nam nhân tận lực kiềm chế thở dốc, tiếng mèo trắng liếm phát ra sàn sạt, còn có thỉnh thoảng phát ra tiên mèo kêu ô ô ràng. Nếu như lắng nghe, thậm chí có thể nghe thấy loạt tiếng va chạm vang lên có quy luật, giống đồ vật đụng nhau chói tai, giống tay phát nước thanh thúy, mà lại có tiếng nước kỳ quái.

      con muỗi nho men theo màng trướng chui vào. Nó cho rằng người bên trong ngủ rồi, tính toán nhân cơ hội lên len lén hút hai cái, nhưng nó nghĩ lầm rồi, bên trong nam nhân nằm nghiêng, tròng mắt đóng chặt, tay lại có động tác, ngay cả con mèo trắng kia cũng ùng ục ùng ục bên lắc đuôi, bên lắc lư đầu liếm tới liếm lui ngực nam nhân.

      Muỗi ngây ngẩn cả người, rơi trong góc, khiếp sợ nhìn trước mắt màn này.

      Con muỗi buồn thiu, nó thấy qua rất nhiều chiến giường, phu thê phu thiếp giữa các loại đếm hết đa dạng, ngay cả hai nam nhân lung tung lăn qua lăn lại nó đều gặp, nhưng nam nhân cùng mèo, đây chính là cuộc đời lần đầu thấy a! Muỗi cũng cảm thấy đói bụng, nó nghiêm túc nhìn bọn họ, quyết định chờ sau khi bọn họ xong việc, nó lại hút nam nhân kia ngụm. Phải, liền chích trong bắp đùi của , chỗ đó mở lớn, hơn nữa chỗ đó thoạt nhìn hình như có chút non mịn. Uống no, nó lại tìm chỗ huyền diệu khác.

      Con muỗi tham ăn vòng vòng chân trước, hề nghĩ ngợi lung tung, mở to mắt nhìn về phía bên kia.

      Nam nhân này ưa nhìn, lông mày vừa phải, hơi nhếch lên, tuấn tú mà bá đạo. Lông mi cực dài, rũ xuống che khuất mắt. Xuống chút nữa chính là cái mũi cao khôi ngô, muỗi đối với thịt mũi có gì hứng thú, hấp dẫn nó chính là bờ môi nam nhân hơi mở, dày mỏng, lại hồng hào trơn bóng, kèm theo hơi thở dốc khi nặng khi , quả thực làm nó đành lòng hạ thủ!

      Sợ bị môi nam nhân hấp dẫn, muỗi vội vàng nhìn xuống.

      Bởi vì nam nhân nằm nghiêng, đầu lại hơi ngửa, cái cổ thon dài động lòng người cong lên, yết hầu lăn lên xuống làm cho tăng thêm phần quyến rũ của giống đực. Nam nhân nhìn có vẽ trắng và gầy, nhưng xương quai xanh lại cực kỳ tinh xảo, trong ngực cơ ngực căng tràn. Muỗi quá thích vị trí này, nhưng nó có thói quen tìm kiếm ngắm nhìn hai hạt đậu đỏ, muốn tầm mặt bị con mèo trắng chặn lại.

      Mèo trắng là béo a!

      Ở tư thế này, nam nhân tay trái nâng cặp mông to mọng của mèo trắng, miễn cho nó ngã xuống. Mà mèo trắng như vậy co thành đoàn nằm bò lên ngực nam nhân, cái đầu tròn tròn còn mang cái đai lưng màu lam. Chắc là nhìn thấy đâu, nó hồi liếm cổ nam nhân, hồi liếm liếm xương quai xanh, sau đó nghe theo nam nhân khàn khàn chỉ điểm dời liếm xuống dưới, liếm tiểu đậu đỏ của nam nhân. Khi đó, hô hấp của nam nhân nặng dần, thỉnh thoảng còn ngửa đầu, cắn chút môi, đừng nhắc tới có bao nhiêu câu người.

      Mà tay phải cũng có nhàn rỗi, nắm cái kiêu ngạo của cử động liên hồi, đỉnh tròn tròn toát ra chút nước trong suốt. Muỗi muốn nhìn xuống, nam nhân đột nhiên tăng thêm động tác, thở hổn hển : “Lỗ Lỗ, liếm ngực! Phải, dùng đuôi quét dưới thắt lưng ta, liền chỗ đó…”

      “Meo…” Mèo trắng rất biết nghe lời, cái đuôi lông xù nhích tới nhích lui, làm mắt muỗi choáng váng, vội vã chuyển đầu nhìn về phía khác, thẳng đến khi nam nhân đột nhiên thấp giọng kêu chút, muỗi mới lại nhìn sang. Đáng tiếc muộn, nam nhân cấp tốc lấy quần áo che khuất từ phần eo trở xuống, bên đem mèo trắng để giường, bên lưu loát chà lau phía dưới. Chờ đến lúc mèo trắng lao lực kéo được cái đai lưng mắt xuống, nam nhân mặc quần xong, nếu phải khuôn mặt tựa bạch ngọc của còn lưu lại chút ửng đỏ động lòng người, con ngươi đen nhánh so với ánh trăng dưới đáy nước còn sáng sủa hơn, muỗi cơ hồ quên bộ dáng vừa nhắm mắt thở dốc.

      “Ohm…” xong, tập trung xem cảnh xuân, nó quên ăn cơm!

      Muỗi vung cánh hướng theo phần eo lõa thể của nam nhân bay , mắt thấy sắp rơi xuống, quái vật màu trắng đột nhiên đánh tới. Muỗi thất kinh, vội vàng bay hướng ra xa, nhưng kịp nữa rồi, luồng sáng trắng trước mắt chợt lóe, nó lập tức bị hất ra.

      “Meo…” Lỗ Lỗ giận dữ nhảy đến đùi Bùi Sách, dùng hai chân trước cố cởi quần . tại sao có thể như vậy, chỉ cần nàng nghe lời, liền cho nàng nhìn phía dưới ! nàng vất vả liếm xong, thế nhưng đem chỗ đó che kín!

      Bùi Sách vừa thả ra là vội vàng mặc quần áo, giờ rốt cuộc cũng thu thập xong, vì thở gấp vội đến nằm tựa vào gối đầu, đem Lỗ Lỗ ôm đến bên người, ấn đầu nàng : “Lỗ Lỗ ngoan, chỗ đó vừa ô uế, vừa có mùi, chờ lần sau khi tắm cho ngươi nhìn lại. Hai chúng ta cùng nhau tắm, ngươi còn sợ nhìn thấy sao?” Thanh trầm thấp khàn khàn, lại có loại sủng nịnh ôn nhu khó hình dung, như là sung sướng thỏa mãn.

      “Meo!” Lỗ Lỗ lắc đầu tựa trống bỏi, nàng muốn xem cây gậy lúc lớn, đâu muốn nhìn cây tiểu căn kia.

      Bùi Sách bất đắc dĩ nhìn nàng cười, dường như lặng lẽ tới gần nàng, dán vào lổ tai mèo khả ái của nàng, lẩm bẩm : “Lỗ Lỗ tốt, khiến cho ta rất thoải mái, thoải mái xong ta đều mệt nhọc, Lỗ Lỗ ngoan, bồi ta cùng nhau ngủ được ?”

      Tai bị khí tức ấm áp của thổi ngứa, thân thể Lỗ Lỗ run lên.

      Bùi Sách nhân cơ hội dùng cả hai tay, tay xoa bộ lông lưng nàng, tay sờ cằm nàng, miệng tiếp tục mềm giọng dụ dỗ: “Lỗ Lỗ ngoan, ngươi phải muốn ngủ sao? Ta vuốt lông cho ngươi thế nào? Phải, như vậy thích ?” Vừa , vừa ngồi xếp bằng giường, đem Lỗ Lỗ để giữa hai chân , ôn nhu xoa nàng.

      Lỗ Lỗ vừa mệt, giờ được Bùi Sách sờ như vậy, lập tức thoải mái quên hết trời đất, mắt lập tức mơ màng.

      Chờ nàng phát ra tiếng ngáy nặng theo quy luật, Bùi Sách cẩn thận đem nàng để lên giường, xoay người buông phân nửa màng, xuống giường. Mặc xiêm y, thấy Lỗ Lỗ hơi mở mắt, sau liền lại ngủ, lúc này mới chân bước ra ngoài. khát, lấy nước uống.

      Dòng nước mát lăn xuống cổ họng, làm dịu cơn khát của , cũng dập tắt khô nóng chưa nguôi trong lòng ngực.

      Bùi Sách ngồi ghế, thờ ơ chuyển động ly trà trong tay, nhìn ra ngoài cửa, ánh mắt có chút mơ hồ.

      Vừa rồi, thế nhưng lại cùng con mèo làm ra loại chuyện đó.

      là thế nào đây? Cái loại gì mà nữ nhân chưa từng thấy qua, thế nhưng bị con mèo làm dâng lên dục vọng? Nếu là bị người khác phát , nhìn ra sao? Cả người lẫn vật chẳng phân biệt được, đúng là… dâm loạn chịu nỗi…

      Bất cứ người nào, kể cả cũng thể chấp nhận được.

      Ném con mèo kia?

      Trong đầu lập tức ra đôi mắt mèo ngập nước, ủy khuất lại vô tội nhìn . Bùi Sách lập tức buông cái ý niệm hoang đường kia. Lỗ Lỗ cái gì cũng hiểu, sai người làm chuyện xấu là , Chỉ cần tự mình khắc chế, động cái loại ý niệm sai trái ấy, vậy và nàng đơn thuần chỉ là quan hệ giữa chủ nhân và mèo.

      Suy nghĩ cẩn thận, ánh mắt Bùi Sách dần dần sáng lên, mặt cũng khôi phục lại bình thường.

      đứng dậy, chuẩn bị tiến thu dọn mấy cái khăn, trong viện truyền đến trận gấp tiếng bước chân. bước vội ra cửa, vội nháy mắt với Thanh Mặc há mồm chạy tới tính to, kéo ra cửa sau mới hỏi : “Chuyện gì?”

      Thanh Mặc chạy đến đầu đầy mồ hôi, thở gấp : “Thiếu gia, Lâm gia hình như xảy ra chuyện rồi. Lâm viên ngoại ngất , Ngô quản gia tự mình thỉnh Hoa lang trung qua chẩn trị. Tôi nghe được Lâm viên ngoại bởi vì chuyện gì đó té xỉu, nhưng Ngô quản gia gì cũng chịu tiết lộ nửa điểm tin tức. Thiếu gia, người có muốn qua xem sao ? Lâm viên ngoại từ sau cố kia, hình như thân thể khỏe bằng lúc trước…”

      Bùi Sách biến sắc, lại : “ cần, Ngô quản gia biết hai nhà chúng ta có quan hệ, nếu chịu , nhất định là do có bất tiện nếu cho chúng ta. Ngươi ra coi cửa , Hoa thúc trở về bảo lập tức đến chỗ này của ta.”

      “Vâng, vậy tôi cũng nên , có tin gì tôi lập tức quay lại thông báo cho thiếu gia.” Thanh Mặc lau mồ hôi, chạy ra viện.

      Bùi Sách nhíu mày tới chỗ cây hòe, nhìn hướng Lâm phủ phát ngốc. Thế quái nào mỗi lần Lỗ Lỗ vừa xuất , Lâm phủ liền gặp chuyện may?

      Lỗ Lỗ mất tích, Lâm viên ngoại cũng có lập tức lộ tin ra, mà là như trước đó có việc gì, đem Thẩm tiễn lên đường, miễn cho bà nghe tin sau lại gây chuyện, sau đó mới đóng các cửa viện, xuất động toàn phủ hạ nhân tìm kiếm đại tiểu thư. Ngay từ đầu còn gạt Tống Ngôn, bởi vì Lâm viên ngoại cảm thấy Lỗ Lỗ là vì muốn học quy củ nên cố ý trốn , việc này bị Tống Ngôn mà biết coi được, nhưng về sau thực tìm ra, Lâm viên ngoại cũng bất chấp bí mật, ôm kỳ vọng nên tự mình dẫn người qua đó tìm.

      Kết quả cũng vẫn tìm được.

      Ông hoang mang biết thực nữ nhi là rời nhà ra ngoài hay là bị người ta tới bắt ?

      Lâm viên ngoại trong lòng lửa đốt, vừa ra tới cửa, tuy được Thường Ngộ đỡ, nhưng vẫn ngất .

      Chờ Hoa lang trung châm cứu xong, Lâm viên ngoại tỉnh lại, chuyện thứ nhất là phân phó Ngô quản gia lập tức phái hạ nhân ra ngoài tìm người, dặn nên kinh động quan phủ, cũng thể truyền ra tin tức đại tiểu thư mất tích. Thời bấy giờ, mặc dù quy định của triều đình đối với nữ nhi cũng quá nghiêm ngặt, nhưng tiểu thư con nhà giàu xinh đẹp đột nhiên mất tích, mặc kệ có tìm được trở về hay , tin tức truyền khẳng định bị thay đổi biến hóa, đây cũng là nguyên nhân Ngô quản gia dám tự ý tiết lộ tin tức, Lâm viên ngoại muốn thỉnh Bùi Sách giúp đỡ. Tất nhiên, nếu là trước hừng đông ngày mai mà vẫn tìm được, vậy ông liền còn cách nào khác, vô luận thế nào cũng phải báo quan.

      Ngô quản gia vội vã an bài.

      Thường Ngộ vẫn cố trấn định theo bên người Lâm viên ngoại, lúc này rốt cuộc nhịn được đưa ra suy đoán : “Lão gia, đại tiểu thư có thể nào vô trong núi ? Nàng từ trong núi lớn lên, trừ quý phủ chúng ta, lại cũng chưa tiếp xúc qua với người ngoài. Bây giờ bị ủy khuất, nàng nhất định là chạy về phía trong núi. Lão gia, đại tiểu thư cước trình chậm, ta nghĩ mang vài người hướng núi bên kia đuổi theo, có lẽ có thể tìm đại tiểu thư về!”

      hoài nghi đại tiểu thư vào trong núi, nhưng hoài nghi đại tiểu thư là bị Cố Tam lừa ! phải tìm Cố Tam chứng thực, sau đó mới có thể yên tâm, mới có thể trấn định lại suy nghĩ về các khả năng khác.

      Lời này lại làm cho Lâm viên ngoại sinh ra mấy phần hi vọng.

      Ông run rẩy muốn ngồi dậy, Thường Ngộ vội vàng tiến lên ngăn ông lại, giọng trầm ổn trấn an : “Lão gia đừng có gấp, đại tiểu thư người tốt tự nhiên có thiên tướng, người cùng nàng là cha con biệt ly mười mấy năm cũng có thể đem nàng trở về, huống chi lần này đại tiểu thư chỉ là ham chơi mới trốn, dù cho chúng ta tìm nàng, nàng chơi chán cũng trở về. Lão gia người nhất định phải bảo trọng thân thể, bằng đại tiểu thư…”

      “Được rồi được rồi, ngươi đừng quản ta, dẫn người vào trong núi tìm đại tiểu thư , nhất định phải tìm được đại tiểu thư a!” Lâm viên ngoại nóng ruột thúc giục. Bây giờ trừ vô cùng hối hận, trừ ngóng trông sớm chút đem Lỗ Lỗ trở về, ông cái gì cũng thể suy nghĩ, dám tưởng tượng các khả năng, suy nghĩ nhiều thêm nửa điểm, ông liền khó chịu muốn chết.

      “Lão gia an tâm nghỉ ngơi , ta liền dẫn người tìm!” Thường Ngộ cũng dám chần chừ nữa, trầm mặt vội vã rời .

      Bên kia Tống Ngôn đứng ngồi khó yên, định ra cửa hỏi thăm tin tức, lại bị bóng người trong Lâm phủ bận rộn xoay chuyển đến chóng mặt. có cách nào, Bùi Phủ.

      Lâm viên ngoại thân là cha, vì danh dự của nữ nhi mà suy nghĩ, đương nhiên muốn lộ ra việc này. Ông dám phái hạ nhân tìm kiếm, chẳng qua là do những hạ nhân kia bị ông hạ tử lệnh, phàm là việc này truyền nửa chữ, bọn họ tất cả mọi người bị mang bán. Tống Ngôn lại tin tính tình Bùi Sách, có nhiều người chia ra lực, có lẽ có Bùi sách giúp sức, có thể sớm chút đem học trò của tìm trở về sao?

      Nghĩ đến tính tình học trò đơn thuần, chỉ cần miếng cá khô cũng có thể hấp dẫn nàng làm chuyện gì, Tống Ngôn liền hận thể lập tức đem nàng tìm trở về nhanh.

      Bùi Sách nghe việc này, trong lòng cũng trầm xuống.

      Lâm gia đại tiểu thư, rốt cuộc nơi nào?
      Thảo Sally, Happyanh, Chôm chôm21 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :