Chương 12: Lộ Diện Màn hình tắt, môi mỏng khẽ nhếch, Trúc Lam lên tiếng: "...Sắp chết." Lãnh Phượng mỉm cười, hợp tác với được thời gian, cảm thấy rất ưng ý với cách làm việc của . Nếu trở thành.... Lãnh Phượng cất tiếng: "Lam Vương, kế hoạch ổn, ở lại hay trước?" "Oh, tôi khoog làm phiền Lăng tiên sinh nữa. Cáo từ." - rồi Trúc Lam ra khỏi phòng, giọng thanh lãnh vang lên: "JK, bảo Blood đưa tôi toàn bộ những gì liên quan tới Jake và Victoria trước vào sau khi họ bước vào Mai gia. "Vâng." Trở về phong chưa được bao lâu, Blood tiến vào. Đó là còn khá trẻ, chiếc mũ rộng vành che non nửa mặt của ta. Blood lên tiếng: "Chủ nhân, những gì người cần đây ạ." - đưa Trúc Lam xấp giấy. Trúc Lam ra hiệu cho Blood dặt lên bàn rồi lại cất tiếng: " Họ có động tĩnh gì ?" " Dạ, họ vẫn thầm trao đổi tin tức với CIA" "A, ông già đó cũng khá nhỉ, mua chuộc được người của tôi cơ đấy. Blood, làm quen với nơi này . JK, Jack, Cherry sau này cộng tác cùng , vai vế ngang hàng. Nên nhớ, phản bội tôi đơn giản chỉ là chết." - xong, Trúc Lam liền phóng chiếc phi tiêu về phía Blood, nó sượt qua mặt Blood rồi cắm sâu vào bức tường đối diện. Blood vội quỳ xuống, : "Thuộc hạ dám." *Lui xuống ." - Trúc Lam phất tay, ra hiệu cho Blood lui xuống. Khi Blood xuống cầu thang, nghe thấy tiếng Jack vọng lên: "Hiếm khi có dịp chúng ta rảnh rỗi nhỉ?" "Ừ, dạo gần đây bận quá, lại còn chuyện của Victoria và Jake nữa." - giọng nữ cất lên. " Loại người hai mang, tôi ưa nổi!" - giong nữ khác lại vang lên mang theo khinh bỉ và chán ghét nồng đậm. Blood để ý đến, xuống cầu thang và tiến về phía cửa ra vào. Jack lại : " là Blood." Tuy là câu hỏi nhưng lại mang theo mười phần chắc chắn. " Qua đây , chúng tôi muốn chuyện với ." - Cherry Blood bất động trong giây lát rồi về phía ba người họ: "Các người cần gì ở tôi?" "Thời gian chúng tôi theo chủ nhân cũng phải là ngắn nhưng lại chưa hề biết đến tồn tại của . theo chủ nhân từ khi nào?" - Jk lên nghi vấn của mọi người. "10 năm" - Blood có vẻ thích thú với câu chuyện. "10 năm.... ngờ ấy theo chủ nhân còn lâu hơn cả chúng ta" - Giọng Jack xen lẫn ngạc nhiên. gian rơi vào im lặng, Cherry lại lên tiếng: " theo chủ nhân lâu. Cách làm việc của ngài chắc . Đừng ngu ngốc như hai con chuột kia." "Tôi biết. Chào." - Blood ra khỏi tòa nhà. Về phần Victoria và Jake, họ hay biết gì về cái bẫy được giăng ra chờ họ nhảy vào, vẫn say mộng ảo, nghĩ tới cái tương lai bao giờ tồn tại.....