Chương 2:Nghĩa nữ thiên tài(p.2)
_______Dải phân cách thời gian_______
-Tới rồi! –Bạch Hàn lên tiếng rồi tấp xuồng vào đảo, đỡ 2 người xuống mặt đất rồi cất chiếc xuồng vào gian trữ vật. Nhìn quanh hải đảo lại xuất loạn mây đen tứ tán bao quanh, ràng nhìn cách đó mặt trời vẫn chưa lặn xuống hẳn nhưng gian đảo lại u ám bất thường. Lưu Thủy ôm nàng nên dường như cũng cảm nhận được nàng lo lắng liền nhàng vỗ lưng nàng, :
- sao, Tịnh Đảo bề ngoài u như vậy để bảo vệ mình chứ bên trong là 1 chốn bồng lai, con thích thôi! Nếu để phụ thân cõng con nhé?
Rồi nàng(LT) theo đặt nàng(NY) lên lưng (BH) xong cùng vào. Cũng có lẽ vì mệt mỏi và lo lắng nên nàng (NY) dần dần thiếp lưng của (BH).
______Lại dải phân cách thời gian_______
“Thơm quá!”Nhược Y gật gù ngửi thấy mùi thơm xộc vào mũi, nàng lim dim mắt tỉnh dậy rồi ngơ ngác nhìn quang cảnh trước mắt.
Bên trong Tịnh Đảo, rừng hoa nở rộ, mùi hương thơm ngát thanh nhã trôi nổi trong khí, thấm vào lòng người. Tiếng sóng biển từ ngoài đập nhàng vào đá vang vào trong đây hòa cùng tiếng chim hót tạo nên loại thanh du dương, rất dễ nghe. Mùi thơm của hoa, mùi mặn của biển đều được gió thổi vờn quanh đảo, nền trời hoàng hôn hồng cam, quả là chốn bồng lai tiên cảnh a! Nhược Y vừa mê say ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mắt vừa thầm trong lòng, dường như quên khung cảnh u trước khi nàng bước vào đây.
-Thủy nhi về rồi hả con?- giọng nam trầm thấp mang đầy vẻ vui mừng vọng từ xa tới, chưa đầy nửa khắc ông lão tầm 50t,60t xuất trước mặt các nàng.
-Phụ thân!- Lưu Thủy khẽ mỉm cười, gọi
-An toàn về là tốt rồi! Lấy được Thiên Long châu rồi chứ ?
-Đây ạ !- Bạch Hàn lấy viên châu từ trong vạt áo đưa ra cho ông, vừa nhìn thấy viên châu ông vui mừng hô to:
-Tốt tốt tốt, cuối cùng ta cũng có thể điều phối ra tông dược thượng phẩm Hàn Hỏa rồi, có thể giúp Thủy nhi cải tạo thân thể chịu khổ khi bị lạnh nữa a !
-Phụ thân !- Lưu Thủy cười khổ hô gọi ông, nhìn cha mình vui mừng cầm viên châu chạy xung quanh hô to như đứa trẻ được kẹo nàng chỉ biết lắc đầu thở dài. Rồi như chợt nhớ ra điều gì liền :
-Ah đây là nghĩa nữ con mới nhận, nàng sống trong rừng từ nên chưa được khảo nghiệm hồn khí, cha có thể kiểm tra hồn khí của nàng được ạ ?
Ông lão nghe vậy liền quay đầu lại, lúc này mới chú ý lưng Bạch Hàn có 1 tiểu nương. Ông chăm chú nhìn nàng(NY) rồi bỗng :
-Đừng phản kháng, tiếp nhận ta để ta kiểm tra cho con.
Nàng(NY) nghe vậy liền thả lỏng cơ thể căng cứng để ông lão có thể kiểm tra. Ông nâng cánh tay lên, tay phải từ trong ống tay áo dài thò ra, lộ ra chiếc nhẫn băng ngọc sáng bóng. Lúc này ngón tay của ông ngưng ra cỗ vầng sáng màu xanh lam, điểm cái vào trán Nhược Y, sau đó giống như có con rắn chui vào kinh mạch của nàng, sau khi dạo qua vòng, từ cái trán của nàng nhô ra bốn đạo ánh sáng màu sắc bất đồng.
Theo thứ tự là lam sắc, hồng sắc, hắc sắc và bạch sắc.
Cả 3 người nhìn chằm chằm bốn vòng sáng trước mắt, sắc mặt tình bất định, đột nhiên lão kết đạo thủ ấn kỳ quái, sau đó nhắm mắt lại, hít hơi sâu, mới mở mắt ra, nhìn bốn vòng sáng dần dần tiêu tán, sắc mặt lão biến đổi khó lường, đáy lòng che giấu nổi khiếp sợ.
Chống lại ánh mắt thăm dò của Nhược Y, lão tận lực khiến cho tâm tình của mình thả lỏng, :
-Tiểu nha đầu, thể chất của ngươi đúng là đối lập nhau 1 cách hoàn mỹ a ! chỉ có hai loại nguyên tố thủy và hỏa, mà còn có cả hai loại nguyên tố hiếm thấy là nguyên tố hắc ám cùng nguyên tố ánh sáng a !
Nhược Y ngơ ngác nghe lão mà chả hiểu mô tê gì trong khi Bạch Hàn và Lưu Thủy lại ngỡ ngàng thể thốt nên lời. Ông lão gì mà chỉ cười to, bàn tay xoa đầu nàng :
-Tiểu nha đầu ngươi chính là triệu hoán sư thiên tài vô cùng hiếm gặp a, đời này chắc xuất người thứ 2 có thể chất như ngươi đâu ! may mắn và tự hào khi có đứa cháu như con a !
Rồi như chợt nhớ ra điều gì, lão ngước về phía Lưu Thủy, :
-Sắc trời gần tối rồi, các con mau dẫn con bé về sơn trang , ta phải qua nhà lão Hàn mượn chút đồ a !
Rồi lại vụt như cơn gió bỏ lại ba người ngơ ngác.
- thôi Nhược Y, về sơn trang mẫu thân sắp xếp cho ngươi căn phòng đẹp rồi đưa cho ngươi nhiều sách để tu luyện nhé ?-Lưu Thủy cười tươi, nắm tay nàng dẫn về phía sơn trang, vừa vừa liếng thoắng. Đằng sau là Bạch Hàn nở nụ cười dịu dàng nhìn hai người.
Hết chương 2 phần 2
P/s:Mệt quá a, cảm thấy vẫn chưa hoàn mỹ lắm nhưng não ko thể nghĩ thêm được nữa nên đành up luôn vậy!*ngáp*Trễ rồi ngủ thôi, mong mọi người nhận xét cho em