1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh Sẽ Phải Yêu Em - Hân Hân Hướng Vinh

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Phiên ngoại 6: Sau khi ngoài ý muốn

      Giàu sang hư hỏng, chịu nhục dưới sức mạnh là giấc mộng cảnh giới của Trần Hiểu Kỳ, hơn nữa sau khi cùng Vệ Hiểu Phong phát sinh quan hệ, càng mong thực được điều này.
      Vệ Hiểu Phong căn bản có chút nào là con người hòa nhã, tao nhã cũng chỉ là vẻ bề ngoài, trong ruột là gian thương thêm phúc hắc, bá đạo thể lý, phong độ tao nhã chó má gì, đều là lừa tiểu nữ sinh hiểu chuyện, sau khi bị Vệ Hiểu Phong cưỡng chế ở chung nửa năm, Trần Hiểu Kỳ khắc sâu nhận thức trước kia chính mình ngốc bao nhiêu.
      Đáng tiếc liền giống như lên thuyền giặc, muốn xuống cũng thể, ngay từ đầu Trần Hiểu Kỳ cũng nghĩ tới có thể cùng Vệ Hiểu Phong dây dưa lâu như vậy, sau khi khai giảng, trực tiếp bị Vệ Hiểu Phong nửa bắt buộc chuyển đến chỗ , phản kháng có hiệu quả cũng theo nó mà đến, dù sao chỗ Vệ Hiểu Phong cách trường học của xa, hơn nữa xác thực rất thoải mái, còn có người nấu cơm.
      Từ khi chuyển vào, Trần Hiểu Kỳ liền trãi qua những ngày thoải mái, quần áo đến liền đưa tay, cơm đến liền há mồm, giống như bà chủ, duy nhất tốt chính là buổi tối có chút hài hòa.
      Trần Hiểu Kỳ còn nhớ lần đầu tiên sau khi bị Vệ Hiểu Phong bắt buộc ngủ cùng chỗ, cả đêm còn phòng bị võ trang hạng nặng, mặc áo ngủ từ đầu đến chân, Vệ Hiểu Phong tắm xong, xốc chăn lên, khóe mắt cũng chưa nhìn cái, trực tiếp đưa tay đem áo ngủ của lột xuống ném mặt đất, vô cùng cường ngạnh mệnh lệnh: "Về sau ở giường được mặc loại quần áo này, khó coi, ôm thoải mái."
      Lúc ấy Trần Hiểu Kỳ tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, nhưng có can đảm phản kháng, cũng may Vệ Hiểu Phong liền chỉ ôm mà ngủ, có tạp niệm gì, tuy rằng có thể cảm giác ràng người có loại ham muốn bộc phát, ngày hôm sau vẫn như thế, ngày thứ ba cũng như vậy, đến ngày thứ tư, lo lắng sắp điên rồi, Trần Hiểu Kỳ còn phòng bị cái rắm, dính giường, liền ngủ như chết, sét đánh cũng biết.
      Vệ Hiểu Phong sau khi ăn với khách về, tắm rửa sạch xốc chăn lên, vừa lòng gật gật đầu, nha đầu kia rốt cuộc bị dạy dỗ thành quen, , cũng mặc áo ngủ, Vệ Hiểu Phong quen thói ngủ lõa thể, cho nên ngủ với , nha đầu kia cũng cần mặc cái gì, hơn nữa nha đầu kia có phải yên tâm quá sớm hay , vẫn tồn tại ảo tưởng thực tế, cảm thấy lần trước mới nửa vời liền xong việc, đừng ăn no, ngay cả giải khát cũng có, chính là cảm giác thường xuyên.
      Hai ngày nay, Vệ Hiểu Phong nhịn đến mức chịu nỗi, tính tình đều nôn nóng hết lên, sở dĩ thà rằng nghẹn, chính là muốn hồi đem nha đầu kia làm cho sợ, loại tình này, nếu sợ liền có ý nghĩa, quan trọng là em tình nguyện, nước sữa hòa nhau, mới dễ chịu, hơn nữa nha đầu kia có tiềm lực, chờ chậm rãi khai phá.
      Vệ Hiểu Phong tiến vào trong chăn... Cánh tay duỗi ra, liền đem Trần Hiểu Kỳ ôm vào trong lòng chính mình, màn lớn trong phòng che kín, chỉ có góc màn hé ra phóng thích ánh sáng nhu hòa ấm áp, ánh sáng dừng mặt ngủ tạo nên vầng sáng thản nhiên, trong vầng sáng, tiểu nha đầu có loại xinh đẹp vô cùng như giai nhân.
      Làn da mịn, cho dù hề bảo dưỡng, vẫn như cũ có loại tinh tế tự nhiên, hơn nữa bị tỉ mỉ dưỡng vài ngày, có chút yếu ớt lộ ra, phụ nữ của Vệ Hiểu Phong phải được nuông chiều, Vệ Hiểu Phong bắt đầu mơ tưởng xa vời, nếu nha đầu kia được dưỡng như vậy tám năm mười năm, chừng liền dưỡng ra giai nhân, hơn nữa giai nhân này là thuộc về mình .
      Vệ Hiểu Phong cúi đầu mặt nhàng thổi khí, mùi nước súc miệng thổi tới cái mũi của Trần Hiểu Kỳ, cười khẽ, Trần Hiểu Kỳ mẫn cảm nhăn mặt nhăn mũi, tay bé nâng lên vô ý thức huơ huơ, than thở câu: "Chán ghét..." Chép chép miệng, lại ngủ, ngay cả mí mắt cũng chưa động.
      Vệ Hiểu Phong cười xấu xa chút, cúi đầu bắt đầu hôn lên miệng tiểu nha đầu mấy cái, rất , giống như chuồn chuồn lướt nước, cũng dừng lại, dọc theo cằm của tiếp tục... hôn ngọt ngào tinh tế, buông tha tấc da thịt, cằm, cổ, xương quai xanh, hõm vai, trước ngực phía sau lưng, eo , bụng, thậm chí, bàn chân trắng noãn của , ngón chân tinh tế xinh đẹp, mông, đùi, thẳng đến tập trung vào bí cảnh mẫn cảm nhất của ...
      Thấp thoáng tầng tầng lớp lớp sâu thẳm trong đóa hoa bí cảnh mùi thơm ngào ngạt, Vệ Hiểu Phong có chút sạch đến mức nhàm chán, từng có ít phụ nữ, chuyện hoang đường gì cũng từng làm, chỉ có chưa từng hầu hạ phụ nữ, hơn nữa hầu hạ như vậy, lấy tay, dùng miệng, dụng tâm...
      Vệ Hiểu Phong dùng tâm, cho nên cái gì cũng ngại, chỉ chê, lúc tận tình hầu hạ nha đầu kia, trong lòng Vệ Hiểu Phong cũng thu hoạch loại thỏa mãn kỳ diệu, loại thỏa mãn này là chuyện gì xảy ra, chính còn hiểu được, nhưng mà lần đầu giường, phải vì chính mình, mà vì lấy lòng đối phương, đối tượng chính là nha đầu kia.
      Kỹ thuật của Vệ thiếu gia rất đúng chỗ, hơn nữa biết tất cả bí mật người Trần Hiểu Kỳ, khẳng định còn biết hơn , lại vắt óc tìm mưu kế muốn cho Trần Hiểu Kỳ thoải mái, kỹ thuật còn có kinh nghiệm hơn nữa còn dụng tâm, Trần Hiểu Kỳ còn chưa tỉnh lại, trong mộng liền trực tiếp bay lên trời cao...
      Trần Hiểu Kỳ thực nghĩ chính mình lại mộng xuân, lúc này so với lần trước còn thoải mái hơn, thoải mái, vẫn là bị đột nhiên đau nhói làm bừng tỉnh, thế nào là ván đóng thuyền, chính là trước mắt...
      Lúc mở mắt ra, Vệ Hiểu Phong vào được, bởi vì trước đó dùng nhiều công phu, nên về sau tự nhiên liền thuận lợi, lúc đầu có chút đau, nhưng mà so với lần đầu tiên tốt hơn nhiều lắm, hơn nữa, Trần Hiểu Kỳ rất nhanh phát , sau khi cơn đau qua, liền có điểm chết lặng, chết lặng xong rồi, thế nhưng biết từ chỗ nào dâng lên cảm giác vô cùng lo lắng, vô cùng lo lắng dần dần mở rộng tựu thành khát vọng hư ...
      Lúc Trần Hiểu Kỳ lại lần phiêu đãng lên đỉnh, phải miệng và tay Vệ Hiểu Phong, mà là chân chân thực thực là , cái loại cảm giác này giống như đụng vào thuốc phiện, có thể nghiện, hơn nữa kỹ thuật của Vệ Hiểu Phong rất tốt, rất đa dạng, Trần Hiểu Kỳ là người mới, trong tay còn biết đùa nghịch như thế nào.
      đêm này đem Trần Hiểu Kỳ ép buộc thiếu chút nữa tan nát hết, sau khi làm xong, Trần Hiểu Kỳ ước chừng ở giường nằm ngày mới bình phục lại, nhưng mà loại tình này Vệ Hiểu Phong lại , làm thêm nhiều lần, làm đến nơi đến chốn, tự nhiên thành thói quen.
      Từ sau đêm đó, Trần Hiểu Kỳ đêm ngủ ngon, chính là sau đó lại học, Vệ Hiểu Phong làm, trừ lúc công tác ở nhà, hoặc là mấy ngày người tiện, ngày nhàn rỗi, cho dù mấy ngày nguyệt đến, Vệ Hiểu Phong vẫn như cũ có biện pháp khác mà ép buộc.
      Sau đó Trần Hiểu Kỳ lại phát , người đàn ông này chỉ là gian thương phúc hắc, mà còn là sắc ma. Nhưng mà, mặc dù hai người ở chung nửa năm, Trần Hiểu Kỳ cũng suy nghĩ chuyện sau này, Trần Hiểu Kỳ chưa từng nghĩ tới cùng Vệ Hiểu Phong có kết quả gì, nam nữ đại, cần thiết mọi chuyện đều cầu kết quả, có thể qua từng ngày cũng rất tốt, nhưng chịu nổi chuyện ngoài ý muốn.
      Tháng trước Manh Manh kết hôn, gả cho người mà thích từ , thanh mai trúc mã do ông trời tác hợp, Trần Hiểu Kỳ thể lý giải loại tình cảm này, mặc dù thấy được người Manh Manh vẻ hạnh phúc mỹ mãn, nhưng chính Trần Hiểu Kỳ vẫn còn tin cái gì là thiên trường địa cửu, cho nên lúc nguyệt cả tháng cũng chưa đến, biết là có phiền toái.
      Mua que thử thai về, thấy đó hai vạch đỏ, tia hy vọng xa vời của Trần Hiểu Kỳ cuối cùng cũng tan biến, dù sao Trần Hiểu Kỳ mới là nữ sinh hai mươi tuổi đầu, gặp loại tình này khó tránh khỏi có chút hoảng, hơn nữa, ngay cả người để bàn bạc cũng có, quan hệ của Manh Manh cùng Vệ Hiểu Phong, tìm bàn bạc khẳng định được, nhưng trừ Manh Manh, Trần Hiểu Kỳ cũng có người bạn chân chính nào để thổ lộ tình cảm.
      Trần Hiểu Kỳ phiền muộn, cũng có tâm tư học, ôm túi xách ở trường học tìm nơi yên lặng có người - bên hồ, bắt đầu suy nghĩ cái chuyện sốt ruột này, xử lý như thế nào, ngồi xuống hơn nửa ngày, trời tối vẫn nghĩ ra được cách nào, lại oan gia ngõ hẹp đụng phải Tiết Thiệu.
      Trần Hiểu Kỳ tìm chỗ nấp, sau gốc cây lớn rất thô, trái phải còn có hai bụi hoa hồng to, ngồi ở bên trong, lại mặc bộ quần áo thể thao màu xanh lác cây nhạt, nhìn kỹ đúng là phát được, nhưng lại có thể thấy bên ngoài, hơn nữa thanh Tiết Thiệu cùng bạn cãi nhau quá lớn, Trần Hiểu Kỳ chính là muốn giả vờ nghe thấy cũng có khả năng.
      Hai người cãi nhau Trần Hiểu Kỳ cũng có thời gian rỗi mà nghe, nhưng liên tiếp nhắc tới , Trần Hiểu Kỳ có chút chịu được, bạn Tiết Thiệu cất giọng the thé, từng câu từng câu tiến vào trong lỗ tai, rất chói tai, Trần Hiểu Kỳ vốn phiền, lúc này càng phiền, thể nhịn được nữa, phủi mông đứng lên: "Này! Đàn đàn chị, hai người các vị cãi nhau có thể đừng kéo tôi vào hay , liên lụy người vô tội phúc hậu!"
      Tiết Thiệu kinh ngạc nhìn Trần Hiểu Kỳ ngẩn người, bạn lại càng dừng lại: "Trần Hiểu Kỳ, nghe trộm chúng tôi chuyện." Trần Hiểu Kỳ phì tiếng vui vẻ: "Chị à, chị lời này có đạo lý, tôi ngồi ở chỗ này từ trưa, cũng chưa đâu, tôi cũng phải là thần tiên, biết chị cùng đàn chạy đến đây cãi nhau, mà đợi trước."
      Tiết Thiệu bỗng nhiên lại : "Em ở chỗ này ngây người từ trưa?" Ánh mắt Tiết Thiệu thể dời khỏi người Trần Hiểu Kỳ, biết từ khi nào, thay đổi, trở nên xinh đẹp mà tao nhã, giống như trân châu phủi bùn đất, tản mát ra ánh sáng thể bỏ qua, Tiết Thiệu đứng ở trước mặt , cũng có chút tự ti biết tên toát ra.
      Trần Hiểu Kỳ căn bản muốn quan tâm hai người kia, nhưng bạn Tiết Thiệu lại phản ứng trước: "Tiết Thiệu, hỗn đản, ô ô..." Bụm mặt khóc, chạy , Trần Hiểu Kỳ kì lạ nhìn Tiết Thiệu, trong lòng sao còn đuổi theo...
      Tiết Thiệu lại bỗng nhiên tiến lên bắt lấy cánh tay của : "Hiểu Kỳ, chúng ta, chúng ta..." Lời của còn chưa dứt, liền cảm giác cước đá đến, cước này lưu tình chút nào, hơn nữa tương đối ngoan độc, sức mạnh kia hận thể cước đá chết , Trần Hiểu Kỳ liền cứ vậy nhìn thân thể Tiết Thiệu bay lên, vù… đùng tiếng rơi vào trong hồ, Trần Hiểu Kỳ che miệng quay đầu, liền thấy đỉnh đầu Vệ Hiểu Phong bốc hơi nước, biểu tình vặn vẹo...
      Ghen đối với Vệ Hiểu Phong mà tuyệt đối là cảm xúc xa lạ, trước kia lúc còn trẻ đều chưa từng có chuyện này, bây giờ hơn ba mươi, mới biết đến cảm giác, có điểm rất thích ứng.
      Ngay từ đầu Trần Hiểu Kỳ liền cầu , thể để người ở trường học biết quan hệ của hai người, ngay cả Manh Manh cũng được, cho nên cho đến trường học đón , Vệ Hiểu Phong cảm thấy thực quan trọng, cũng phải chuyện ám muội gì, về phần che che dấu dấu, Vệ Hiểu Phong am hiểu phát ra đạo lý sâu sắc, nha đầu kia đừng nhìn bình thường rất ôn hòa, chọc nóng nảy, chừng có thể gây ra chuyện, cho nên muốn đem nha đầu kia giữ trong tay phải cư xử lễ độ, dỗ tốt, trong lòng nha đầu kia thoải mái, buổi tối ép buộc như thế nào, đều phối hợp, khi vui, cùng được tự nhiên, muốn cùng ngủ cũng dễ dàng.
      Lại sau đó, Vệ Hiểu Phong tới đón , đều đem xe dừng ở cách cửa lớn trường học hơn năm mươi mét, nha đầu kia ra phản đối, về sau tựu thành thói quen của hai người trong lúc đó, hôm nay Vệ Hiểu Phong ở bên ngoài đợi cho đến 6 giờ rưỡi, trời tối, cũng thấy nha đầu kia ra, gọi điện thoại có người tiếp, gửi tin nhắn trả lời.
      Vệ Hiểu Phong có chút lo lắng, so với ai khác càng ràng, Trần Hiểu Kỳ ở chỗ này, người thân cũng có, bạn bè duy nhất chính là Manh Manh, gọi điện thoại cho Manh Manh, là Phùng Ki tiếp, Hiểu Kỳ ở bên kia, ngắt điện thoại, Vệ Hiểu Phong bắt đầu miên man suy nghĩ, hay là nha đầu kia xảy ra chuyện gì!
      Gần đây phát nha đầu kia có điểm thích hợp, hỏi thèm để ý tới, hơn nữa buổi tối cầu hoan, bị xưa nay chưa từng có lời lẽ nghiêm khắc - cự tuyệt, muốn dùng chút thủ đoạn, mặt tiểu nha đầu trầm xuống, ôm gối khỏi phòng ngủ, Vệ Hiểu Phong chỉ có thể từ bỏ.
      Ý niệm loạn thất bát tao trong đầu náo loạn hồi, Vệ Hiểu Phong bỗng nhiên có loại ảo giác, phải là nha đầu kia thấy phiền chứ! Muốn cho nếm cảm giác bị hồng hạnh ra tường!
      Mặc dù trong lịch sử của Vệ Hiểu Phong cơ bản quan tâm chuyện này, nhưng đó là những khác, với nha đầu Trần Hiểu Kỳ kia có chút cho phép, đó là nha đầu háo sắc, đường cái mà thấy soái ca liền nhướng hai mắt mà ngắm, tuy Vệ Hiểu Phong thực có tin tưởng với chính mình, nhưng chỉ là đẹp trai, cả ngày ở cùng, dù đẹp cũng nhàm chán.
      Ý niệm này vừa chui ra trong đầu, cỗ căm giận ngút trời liền kèm nổi lên trán Vệ Hiểu Phong, xuống xe tiến vào trường học, quanh trường học tìm hai vòng, cũng thấy người cần tìm.
      đến cũng thực khéo, đúng lúc này, vừa vặn thấy bạn Tiết Thiệu từ bên hồ trong rừng cây chui ra, ô ô bên khóc bên chạy, Vệ Hiểu Phong theo hướng ra nhìn nhìn, vừa vặn thấy hai bóng người, Tiết Thiệu nhớ được, nhưng tiểu nha đầu nhà , nhận sai.
      Cảnh tối lửa tắt đèn nam quả nữ (làm gì mà nghiêm trọng thế ^^), thấy thế nào cũng rất ái muội, gian tình này trong mắt, Vệ Hiểu Phong cho là thực, hơn nữa qua, thấy móng vuốt Tiết Thiệu chạm vào người của , trong lòng Vệ Hiểu Phong có cổ lửa xấu xa nảy lên, cước hung hăng liền đem Tiết Thiệu đạp xuống, Tiết Thiệu hay ho, bị em nhà này trước sau đạp hai lần.
      Trần Hiểu Kỳ bình tĩnh lại liền muốn cười, đáng tiếc còn chưa cười ra, bị Vệ Hiểu Phong trực tiếp khiêng vai, lúc đầu Trần Hiểu Kỳ liều mạng giãy dụa, bị Vệ Hiểu Phong lưu tình chút nào dùng hai bàn tay đánh vào mông uy hiếp: "Nếu thành , cũng đem em ném vào trong hồ." Thế này Trần Hiểu Kỳ mới thành , biết chàng này thực làm được.
      Trước mắt bao người bị Vệ Hiểu Phong khiêng ra khỏi trường học, lên xe, về nhà, dọc theo đường hai người - ai cũng chuyện, Vệ Hiểu Phong tức giận, tâm như thế nào cũng phải cho giải thích cặn kẽ, nhưng nha đầu kia chính là mím môi lời.
      Trần Hiểu Kỳ còn phiền đây, căn bản muốn để ý đến , đừng gì đến giải thích. Vào cửa, Vệ Hiểu Phong còn chưa hỏi gì, Trần Hiểu Kỳ lại há mồm phun ra câu: "Vệ Hiểu Phong, ngày mai em muốn chuyển ra ngoài!?"
      "Cái gì?" Vệ Hiểu Phong còn tưởng rằng chính mình nghe lầm, hơn nữa, nha đầu kia chỉ giải thích, cũng nhận sai, còn muốn cùng tách ra.
      Lửa giận của Vệ Hiểu Phong thiêu đốt, cho Trần Hiểu Kỳ mấy chữ: " có cửa đâu!" Trần Hiểu Kỳ gắt gao trừng nửa ngày, bỗng nhiên liền xông đến, cái tát giơ lên: "Vệ Hiểu Phong, là tên hỗn đản, biết xấu hổ, đàn ông chết tiệt, ngay từ đầu chính là bắt buộc em, em muốn tố cáo cưỡng gian, , mê gian, bây giờ còn thả em , bảo em phải làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. Em cần mang thai, ba em đánh em chết, ô ô... Vệ Hiểu Phong, là tên hỗn đản, tên hỗn đản..."
      Trần Hiểu Kỳ bị áp lực làm cho hỏng mất, miệng năng lộn xộn ồn ào, tay Vệ Hiểu Phong đỡ được, đem cổ tay siết chặt trong tay, đem áp chế trong lòng chính mình, sắc mặt vừa đen vừa trầm : "Nha đầu chết tiệt kia, chìu em như vậy em còn chưa vừa lòng?" xong, đột nhiên bắt được trọng điểm trong lời của Trần Hiểu Kỳ, ánh mắt xẹt qua bụng của , hỏi: "Em em có?"
      Trần Hiểu Kỳ há mồm cắn cánh tay của , ác đến độ dùng hết khí lực trong người, tức giận, hận phải cắn Vệ Hiểu Phong rớt ra miếng thịt mới bỏ qua, Vệ Hiểu Phong lại tiếng cũng thốt ra, chỉ hé răng, sắc mặt cũng trở nên hết sức ôn nhu, sau lúc lâu, thẳng đến khi xương hàm Trần Hiểu Kỳ cũng tê rần, mới giọng : "Giải hận chưa, chưa hết hận bên này cũng cho em cắn ngụm." xong, thực đem cánh tay khác đưa tới cạnh bên miệng , Trần Hiểu Kỳ sửng sốt chút, rồi ô ô khóc lớn.
      Vệ Hiểu Phong đem cả người ôm vào trong lòng chính mình, cũng chuyện, chờ dừng khóc, Vệ Hiểu Phong mới : "Mang thai mang thai, cùng lắm , ngày mai chúng ta về nhà, ngày kia cục Dân chính đăng ký, chờ em nghỉ hè, cùng em về nhà gặp ba em, nếu ông đánh em, người đàn ông này của em chịu."
      Vệ Hiểu Phong cảm thấy, mấy câu này ra rất đàn ông. Vệ Hiểu Phong trước kia thực bài xích kết hôn, nhưng ở cùng nha đầu kia nửa năm qua, nghĩ tới chuyện kết hôn vài lần. Hơn nữa cảm thấy lén lút như vậy thoải mái, tựa như trong quyển sách thảo luận, luôn luôn người là mục tiêu nhất định, gặp gỡ, muốn đem tất cả thứ tốt nhất thế giới đều cho , làm vui vẻ, làm cho hạnh phúc. Mà Vệ Hiểu Phong cảm thấy, nha đầu kia là người mà nhìn trúng mục tiêu nhất định, khiến lần đầu muốn cùng sinh con dưỡng cái thiên trường địa cửu.
      Có lẽ cũng duy nhất lần, như người khác, Vệ Hiểu Phong là người thực lý trí cũng thực thông minh, lúc chưa , nếu hiểu được tình cảm của mình với Hiểu Kỳ, vậy trốn tránh. Hơn nữa, sớm đem nha đầu kia nhét vào trong thế giới của mình, mới có thể an tâm, bằng cả ngày lo lắng đề phòng, mỗi ngày qua cũng thoải mái.
      Lúc này nha đầu kia có cục cưng, vừa vặn cho cơ hội thổ lộ, nếu bình thường bảo những lời này, thực cảm thấy rất buồn nôn. Chuyện tránh thai, sau mấy tháng bố trí cơ bản xong, lúc hai người ép buộc, sao phải lo lắng những thứ khác, cho nên có đứa là bình thường, có mới kỳ quái. Bởi vậy Vệ Hiểu Phong cũng ngoài ý muốn, thậm chí có thể rất thản nhiên tiếp nhận hết thảy chuyện này, lại làm Trần Hiểu Kỳ vô cùng thích ứng.
      Càng suy nghĩ càng cảm thấy chuyện này đúng, lau nước mắt, từ trong lòng ngẩng đầu lên, híp mắt nhìn kỹ : "Vệ Hiểu Phong, cho em, hết thảy có phải đều do sớm dự mưu hay ."
      Vệ Hiểu Phong cúi đầu hôn ngụm, tránh nặng tìm : "Làm vợ tốt sao, về sau của đều là của em, em muốn xây cho quê em trăm ngôi trường tiểu học Hy Vọng cũng đều được."
      Trần Hiểu Kỳ liếc trắng mắt, thực nể mặt : " tốt, chúng ta như vậy cũng có việc gì, nếu kết hôn, em phải cầu chồng em tuyệt đối trung thành, ..." Trần Hiểu Kỳ tức giận hừ tiếng.
      Vệ Hiểu Phong biết, sau khi chính mình thổ lộ với , nha đầu kia cũng thể tin , vẫn là nên có chiêu khác, ánh mắt lóe lóe, dùng loại ngữ khí dụ dỗ đề nghị: "Nếu thế này, chúng ta ký bản Cam kết trước hôn nhân, cả hai đều phải trung thành với hôn nhân, nếu bên nào có ý khác, bất kể là tinh thần hay thân thể, tất cả tài sản đều thuộc quyền sở hữu của bên còn lại, em thấy thế nào?"
      Ánh mắt Trần Hiểu Kỳ sáng lên, có điểm gánh được dụ hoặc lớn như vậy, Vệ Hiểu Phong có bao nhiêu tài sản nha, phỏng chừng đủ ăn tám đời còn có dư, hiệp định này nghĩ thế nào cũng có lợi cho , nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên : " được, em còn chưa tốt nghiệp, chuyện học của em phải làm sao?"
      Vệ Hiểu Phong ha ha nở nụ cười: " quen Hiệu trưởng của em, xin phép tạm nghỉ học, bảo lưu kết quả, chờ sau khi sinh đứa học lại, cam đoan em có thể thuận lợi lấy Bằng tốt nghiệp."
      Trần Hiểu Kỳ nháy mắt mấy cái: "Nhưng mà em muốn sau khi tốt nghiệp về quê công tác." Vệ Hiểu Phong mặt hơi nhăn, mày hơi nhíu: "Vậy cũng phải chờ em tốt nghiệp trước ..."
      Tóm lại, Trần Hiểu Kỳ đưa ra vấn đề, Vệ Hiểu Phong giải quyết vấn đề, cuối cùng Trần Hiểu Kỳ đuối lý, Vệ Hiểu Phong làm tổng kết cuối cùng: " thành vấn đề liền đại biểu em đồng ý, ngày mai theo về nhà." ", được, còn Manh Manh..." Trần Hiểu Kỳ vội vàng phản đối, ngay từ đầu nghĩ tới cuối cùng lại thành chị dâu của Manh Manh, về sau gặp mặt, phải Manh Manh giết sao, giấu diếm lâu như vậy, cuối cùng thành người nhà, nghĩ sao cũng thấy xấu hổ.
      Vệ Hiểu Phong phì tiếng cười vui vẻ, chỉ chỉ cái trán của : "Em cho là Manh Manh ngốc sao, nhóc đó sớm biết rồi, sợ em mất mặt, giả bộ hồ đồ thôi."
      Vệ Hiểu Phong đưa tay sờ sờ bụng của : "Chắc là hai tháng rồi!" Trần Hiểu Kỳ ngơ ngốc gật gật đầu, còn lo lắng: "Vệ Hiểu Phong, ba mẹ có thể đồng ý cho cưới em! phải nhà như nhà các đều chú ý môn đăng hộ đối sao, tình huống gia đình của em cũng biết rồi đó, nghèo hai trống rỗng."
      Vệ Hiểu Phong xoay đầu của , để đối diện mình, thấp giọng : "Tiểu nha đầu, trong mắt em chỉ cần nhìn mình là được, là Vệ Hiểu Phong, người đàn ông của em, cha của đứa ngỏ trong bụng em, nhớ kỹ chưa?"
      Trần Hiểu Kỳ bị bá đạo tuyên bố mà cảm động, giờ khắc này, bỗng nhiên phát , ra hạnh phúc cách cũng xa, chỉ ở trong tầm tay của thôi, nâng cánh tay lên, vòng ở cổ của , thấp giọng : "Vệ Hiểu Phong, cũng nhớ kỹ, cưới em rồi cũng thể hối hận, nếu dám làm chuyện có lỗi với em, em liền đuổi ra khỏi nhà, cho ăn ngủ đầu đường."
      Vệ Hiểu Phong khỏi nở nụ cười: "Được, đều nghe lời em..." Giọng rất biến mất ở chỗ môi hai người dính sát vào nhau... Ngoài cửa sổ, bóng đêm vừa vặn bao trùm lóe ánh sao sáng lạn… Các bạn à, ngẩng đầu nhìn xem, có lẽ tình cũng cách chúng ta xa, chỉ cần với tay liền có thể chạm đến, kỳ hạnh phúc liền đơn giản như vậy.
      Tác giả có việc muốn : dong dài lâu như vậy, liền cứ thế mà chấm dứt ! Tạm thời viết tiểu thuyết cổ đại xuyên , ngôn tình đại nghỉ ngơi thời gian, suy nghĩ bố cục, nội dung tốt mở lại hố, cám ơn các bạn theo dõi, cúi đầu.

      Như Nguyện: Thế là hoàn bộ truyện đầu tay rồi, cảm ơn các nàng kiên trì theo dõi và góp ý. * cúi đầu * (_ _)

      Toàn Văn Hoàn
      tart_trung thích bài này.

    2. ng0ctu

      ng0ctu New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      2
      AD ơi sao k cập nhập ebook luôn

    3. Temo

      Temo Active Member

      Bài viết:
      186
      Được thích:
      160

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :