1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 277 – LẠC TIỂU THIẾN QUYẾT ĐỊNH
      Editor: Shiyu


      Đôi môi lành lạnh của dừng da thịt của , lại giống như mang theo độ nóng. Tuy dừng bên tai nhưng làm tâm của Lạc Tiểu Thiến nóng lên, tim của lập tức đập điên cuồng.


      Trong lòng nhất thời dâng lên khẩn trương, Lạc Tiểu Thiến mím môi, rốt cuộc vẫn là từ.


      “Nhớ.”


      Tính tình của , khi nhận định việc do dự nữa.


      Tuy rằng lúc trước bởi vì đột nhiên thổ lộ, từ chối, nhưng là bây giờ, nhận lòng mình, tự nhiên cũng muốn che dấu cảm tình đối với .


      “Ngoan!” Lãnh Tử Mặc hài lòng hôn tóc của , từ trong tay của cầm lấy cái thìa, “ lấy bát!”


      Vì kỹ thuật tốt, da sủi cảo hoặc là mỏng hoặc dày, hơn nữa toàn bộ bị đông thành cục, thời điểm nấu chín, có thể dùng chữ “vô cùng thê thảm” để hình dung.


      Lạc Tiểu Thiến cầm bát đến, nhìn nồi bánh chẻo nhão như cháo với vẻ mặt quẫn bách.


      “Bằng đổ , chắc trong tủ lạnh còn đồ ăn khác.”


      muốn ăn.”


      Lãnh Tử Mặc cầm cái bát trong tay , đem những cái sủi cảo coi như còn hoàn chỉnh múc vào bát đưa cho , chính mình múc đống bát nháo và canh còn lại.


      Cùng ngồi xuống bàn, Lạc Tiểu Thiến nhìn bát mình, lại nhìn bát của , sau đó lập tức đem bát mình đẩy qua .


      ăn bát này!”


      máy bay ăn rồi, uống chút nước canh là tốt rồi.” Lãnh Tử Mặc hất cằm về phía , “Mau ăn, đây chính là nấu!”


      Mặt Lạc Tiểu Thiến cúi thấp xuống ăn sủi cảo, tuy kỹ thuật gói được tốt lắm nhưng hương vị nhân cũng tệ.


      Ngẩng mặt lên nhìn thấy nhìn, lập tức kẹp lấy viên sủi cảo đưa tới cho .


      Lãnh Tử Mặc lần này cũng khách sáo, mở miệng ăn viên sủi cảo gắp, “Hương vị cũng tệ lắm, em gói khi nào?”


      “Ngày .” tiếp tục ăn sủi cảo.


      Ngày đó sao?


      cách khác, ràng nghe được muốn đuổi , còn có tâm tình ở lại gói bánh chẻo.


      “Vì sao?” Lãnh Tử Mặc hỏi.


      Lạc Tiểu Thiến thuận miệng đáp, “ phải thích ăn sủi cảo sao?”


      như vậy, sủi cảo này là gói riêng cho ?


      “Tiểu Thiến!” đưa tay ra, cầm lấy bàn tay của , đôi mắt đen như mực chăm chú nhìn , “Tại sao ở lại?”


      Ứng theo tính cách của , nghe được muốn đuổi , nhất định lập tức rời phải sao?


      “Em…” nuốt miếng sủi cảo trong miệng xuống, “Em chỉ là muốn sau khi đuổi em , tức giận có thể giảm chút.”


      Tâm Lãnh Tử Mặc tê rần.


      này, luôn là như vậy, luôn lo nghĩ cho người khác!


      "Lại đây."

      hạ lệnh.

      Lạc Tiểu Thiến có chút khó hiểu, nhưng vẫn ngoan ngoãn đến bên người .

      Ôm thắt lưng của rồi kéo ngồi vào lòng mình, Lãnh Tử Mặc nâng tay sờ sờ đầu của , “Về sau, phải nghĩ cho bản thân nhiều chút, em luôn khiến mình chịu ủy khuất, như vậy đau lòng!”

      Trong lòng thấy ấm áp, ở dưới ánh mắt của gật đầu.

      Thấy khóe môi của còn dính đồ ăn, lấy ra khăn tay thay lau sạch khóe miệng.

      “Tiếp tục ăn !”

      Lạc Tiểu Thiến vội vàng nuốt xuống miếng sủi cảo trong miệng, “Tử Mặc, mấy ngày nay em cẩn thận nghĩ tới, em quyết định… khụ…”

      Nuốt quá mau nên bị nghẹn.

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, bưng chén canh lên đưa cho .

      Uống liền mấy hớp lớn, cuối cùng mới đem viên sủi cảo nghẹn trong cổ họng nuốt xuống.

      “Quyết định cái gì?”

      “Em quyết định…” Lạc Tiểu Thiến lau miệng, nắm chặt hai bàn tay để cổ vũ tinh thần, “Em quyết định cùng đương!”


      CHƯƠNG 278 – EM ĂN NO CHƯA?
      Editor: Shiyu


      Lãnh Tử Mặc cười to, còn tưởng rằng có chuyện gì làm cho có vẻ mặt nghiêm túc như vậy.


      “Rất buồn cười sao?” Lạc Tiểu Thiến nhíu mi.


      có.” Lãnh Tử Mặc dừng cười, “Chẳng qua là cảm thấy chúng trong mối quan hệ đương rồi.”


      Nhiều ngày như vậy, chẳng lẽ chuyện làm ăn với sao?


      “Nhưng là chúng ta cũng chưa có hẹn hò qua?” Lạc Tiểu Thiến có chút ủy khuất.


      Trong ấn tượng, cùng trừ ăn cơm chung cũng đâu khác, vậy làm sao xem như đương?


      Nhìn có dáng vẻ ủy khuất, ngữ khí của cũng trở nên nghiêm túc, “Được, vậy em nghĩ như thế nào?”


      “Này…” Lạc Tiểu Thiến nghẹn lời, cho tới bây giờ, còn chưa nghĩ tới, “Ít nhất, chúng ta vẫn thể ở cùng chỗ, bằng…” cẩn thận nhìn sắc mặt của , “Trước hết em dọn ra ngoài ở?”


      " được!" Lãnh Tử Mặc lập tức cự tuyệt.

      ngu ngốc chậm hiểu như vậy, ai dám cam đoan mình xảy ra chuyện gì.


      Lạc Tiểu Thiến vui quát , “Vì sao được, nam nữ nhau luôn cần bình đẳng, tại chúng ta phải là quan hệ hợp đồng sao?”


      Chú ý tới ngữ khí của mình khống chế được, lại vội vàng nghĩ muốn xin lỗi, “Đúng…”


      dọn ra ngoài.” Lãnh Tử Mặc mở miệng trước nàng bước, “ mình em ở nơi nay sao chứ?”


      Lạc Tiểu Thiến làm sao biết xấu hổ, “Vậy còn ?”


      Đây chính là căn hộ của , lại muốn dọn ra ngoài.


      còn chỗ ở khác.” Lãnh Tử Mặc quyết định kết thúc vấn đề này, “Còn cái gì nữa ?”


      “Còn có…” Lạc Tiểu Thiến nghĩ, “Em muốn tiêu tiền của . Dĩ nhiên, có thể tặng quà cho em, nhưng được quý trọng quá… Còn có chính là… thể can thiệp tự do của em.”


      lập tức nhận được tiền cát xê, về phương diện “tiền” quá quan tâm, về phương diện “tự do”, cho tới bây giờ chưa bao giờ suy nghĩ nhốt lại.


      “Có thể, còn nữa ?” Lãnh Tử Mặc thoải mái đồng ý.


      “Tạm thời chưa có.” Lạc Tiểu Thiến nhìn mặt , “Còn sao?”


      Nếu muốn ngang hàng, đương nhiên cũng có thể ra cầu.


      ?” Bàn tay to của Lãnh Tử Mặc ôm lấy eo thon của , “Hai điều, , béo lên chút, hai, có bất cứ chuyện gì giải quyết được, cho biết.”


      Lạc Tiểu Thiến cảm thấy khó hiểu đối với điều thứ nhất, “Tại sao phải béo lên chút, bây giờ các nữ ngôi sao phải đều la hét giảm béo sao?”


      “Bởi vì thích em mập lên chút.” Bàn tay nhàng vuốt ve hông của , có chút gầy, đôi khi, có chút lo lắng, có phải hơi dùng chút lực khiến bị thương, “Còn có việc.”


      “Chuyện gì?” Cảm giác cảm xúc an ổn của , khuôn mặt của sớm đỏ bừng.


      “Hôm nay trễ quá rồi, có thể ở lại ?” nghiêm trang hỏi, trong ánh mắt hiển ràng cảm xúc đứng đắn.


      Nhìn ra ý tưởng chân của , Lạc Tiểu Thiến cũng đủ sức cự tuyệt, có thể cái gì, chẳng lẽ ở lúc rạng sáng đuổi ra đường sao?


      “Có thể”


      cúi mặt, tiếng như muỗi vo ve, biết là cạm bẫy lại chỉ có thể nhảy xuống.


      “Em ăn no chưa?” Lãnh Tử Mặc lại hỏi.


      Lạc Tiểu Thiến vừa gật đầu cái, cả người liền bị bế lên, ra khỏi phòng ăn, Lãnh Tử Mặc bước nhanh lên lầu.


      ăn no còn bị đói!


      Rất nhiều ngày chạm vào , sớm muốn .


      Bị ôm vào phòng ngủ lầu, thời điểm nằm xuống gối, Lạc Tiểu Thiến cảm thấy có chút thích hợp.


      ràng muốn bắt đầu giống như các đôi tình nhân bình thường, làm sao lại phát triển đến giường?
      garan2602, Mai Trinh, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    2. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 279 – TẶNG EM BẢN TÌNH CA

      Editor: Shiyu

      để cho kịp nghĩ ràng, nụ hôn của rơi xuống.

      Hơi thở mạnh mẽ của ép tới, đôi môi nóng bỏng che lên môi , đầu lưỡi khách khí công phá răng môi của , đánh thẳng vào thành trì, tận tình công thành đoạt đất.

      Lạc Tiểu Thiến có cách nào suy nghĩ, dưới nụ hôn nóng bỏng của cả người cũng nóng lên.

      khí hoàn toàn bị cướp , gần như thể thở nổi.

      Nụ hôn kia biết kéo dài bao lâu, dường như rất ngắn cũng dường như rất dài, ngay tại lúc cảm thấy mình sắp hít thở được… mới bằng lòng buông tha cho môi của , chuyển hôn xuống xương quai xanh.

      "Chờ chút!"

      Lạc Tiểu Thiến thở dồn dập mở miệng, ngay khi cất tiếng đầu tiên liền phát thanh của mình có chút khàn khàn kỳ quái, giống như đây phải là giọng của .

      "Sao vậy?"

      Lãnh Tử Mặc giọng hỏi, lại vẫn buông tha cần cổ của cổ, từng nụ hôn vẫn cứ rơi xuống, bàn tay cũng thuần thục cởi nút áo của .

      " nhau phải hẹn hò trước sao?"

      Nam nữ kết giao, phải là trước đó bắt đầu hẹn hò, sau đó nắm tay, hôn môi, cuối cùng mới là đến giường à?

      "Em có rảnh ?"

      cúi hôn lỗ tai của rồi hỏi.

      "Hả?"

      Toàn thân nhột, khẽ cong người lui thân, có chút vì sao hỏi cái này.

      Lãnh Tử Mặc ngẩng mặt lên, gần trong gang tấc nhìn chăm chú vào ánh mắt , "Chúng ta tại bắt đầu hẹn hò."

      Hẹn hò?

      giường!

      Có hình thức hẹn hò như vậy sao?

      "Nhưng mà..." vừa mới được hai chữ, đầu của lần nữa hạ xuống, đầu lưỡi nhàng trêu chọc lúc này đây chính là nơi mẫn cảm nhất của : Ngực, "A..."

      Suy nghĩ của trong nháy mắt đình trệ, câu kế tiếp trở thành tiếng ngâm nga có ý nghĩa.

      ...

      ...

      Sau khi ở giường hoàn thành “lần đầu tiên hẹn hò” của và Lãnh Tử Mặc, vì mỏi mệt nên Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng tiến vào giấc mộng.

      Dưới ánh đèn, Lãnh Tử Mặc nhìn khuôn mặt nhắn đỏ ửng của lại có chút nào buồn ngủ.

      Mới vừa từ bên kia đại dương về, vẫn còn bị lệch múi giờ.

      nhàng đứng dậy, thay đắp lại chăn, Lãnh Tử Mặc lấy đại bộ đồ ngủ trong ngăn tủ mặc lên người. Sau khi ở dưới lầu tắm rửa xong tùy tay châm điếu xì gà. Để ý thấy cửa phòng đàn còn mở, qua muốn đóng lại cửa. Nương theo ánh đèn từ phòng khách chiếu vào, chú ý tới bản nhạc phổ để dương cầm. tò mò bật đèn vào, cầm lấy bản nhạc phổ đàn kia.

      “Bởi vì lơ đãng gặp , nhiễu loạn lòng em…” (Câu này em chém! >.<)

      Bản nhạc phổ này, là buổi tối hôm rời , Lạc Tiểu Thiến viết ca khúc mới “Tình cờ gặp nhau.”

      Trong từng ca từ của biểu đạt vô cùng thuần thục cảm xúc dám bày tỏ.

      Lãnh Tử Mặc cũng là ca sĩ, nhìn lời ca này là hiểu được tình cảm của .

      Nhìn đến câu kia, “Đối với em chỉ là phong cảnh tình cờ, còn lại là nguồn sáng cho sinh mệnh của em.” tim của lại run rẩy.

      bé này, tại sao lại có thể tự ti như thế?

      đâu biết rằng mới chính là nguồn sáng trong sinh mạng của !

      Lập tức trong lòng dâng lên vô số cảm xúc, Lãnh Tử Mặc đem điếu xì gà trong tay để cái gạt tàn bàn, ngồi vào trước dương cầm, tùy tay từ kệ lấy bút máy, suy nghĩ chút, liền ở chỗ trống nhạc phổ viết xuống ba chữ “Chỉ có em”

      Sau đó, đôi tay của lướt phím đàn. nhiều năm chưa từng sáng tác, hơn nữa từ khi xuất đạo tới nay viết tình ca Lãnh Tử Mặc, lần đầu tiên viết tình ca.


      CHƯƠNG 280 – CHUYỆN HẸN HÒ

      Editor: Shiyu

      Ngày hôm sau, Lạc Tiểu Thiến ngủ thẳng đến trưa mới tỉnh dậy.

      Nhìn quanh thấy Lãnh Tử Mặc, cũng cảm thấy kỳ quái, khẳng định người cuồng công việc kia lại làm.

      nâng tay sờ đồng hồ kệ đầu giường chú ý tới dưới đèn ngủ có tờ ghi chú, nâng tay bóc nó.

      "Trong tủ lạnh có bữa sáng, nhớ phải hâm lại!"

      Nét chữ quen thuộc này tất nhiên là của Lãnh Tử Mặc.

      Thời gian hơn mười giờ, Lạc Tiểu Thiến hốt hoảng đứng dậy. Sau lát ngẩn người, lại lần nữa nằm xuống giường.

      Bởi vì hoàn thành sớm hơn ngày cho nên cả ngày hôm nay có công việc. Có thể xem như là ngày nghỉ cuối cùng trước khi bắt đầu tuyên truyền cùng các loại quảng cáo, tự nhiên phải nghỉ ngơi nhiều thêm chút.

      Lại nằm trong ổ chăn hơn nửa tiếng, mới từ từ rời giường tắm rửa, chú ý tới bản thân ở trong gương tràn ngập dấu hoan ái, khỏi lại đỏ mặt, trong lòng lại thấy xấu hổ.

      Bị tên trứng thối kia cấp cho, ở nơi này hẹn hò.

      Hừ, lần sau tuyệt đối để cho thực được.

      Sau khi tắm xong, đến phòng bếp hâm nóng bữa sáng Lãnh Tử Mặc chuẩn bị để lấp đầy dạ dày trống của mình. Ăn xong, cột tóc lên, bắt đầu quét dọn.

      Đổi tấm thảm trải sàn, dọn dẹp phòng ngủ, lau bàn,… đường dọn dẹp từ lầu xuống dưới, để ý tới đàn trong phòng có khúc phổ chưa kịp cất của mình, vội vàng cất nó.

      Tuy rằng bài hát đó là viết vì Lãnh Tử Mặc, lại hy vọng nhìn thấy nó.

      Nhưng mà, xoay mặt, liền nhìn thấy tàn xì gà trong gạt tàn.

      Xong rồi, nhất định thấy được!

      Tên kia chê cười sao?

      Chê cười chê cười, dù sao đó là tâm tình lúc ấy của , tại biết cũng có gì đáng ngại.

      Đem khúc phổ sửa sang lại, Lạc Tiểu Thiến bĩu môi, tiếp tục thu dọn.

      ...

      ...

      Văn phòng tập đoàn Đế thị,

      Lãnh Tử Mặc đem văn kiện ký xong giao cho trợ lý, liếc cái vào đồng hồ cổ tay, nhìn đối phương xoay người chuẩn bị rời , mở miệng lần nữa gọi ấy đứng lại.

      "Chờ chút!"

      "Ngài còn điều gì khác muốn phân phó sao?" Trợ lý xoay người, cung kính hỏi.

      "Tôi chỉ là muốn hỏi điều, con các người, khi hẹn hò thích những đâu?" nghiêm nghị hỏi.

      Trước đây chưa từng có kinh nghiệm đương, cũng cùng ai hẹn hò qua, nhưng lo lắng đến cảm nhận của Lạc Tiểu Thiến, cho nên mới hỏi trợ lý tuổi xấp xỉ Lạc Tiểu Thiến.

      Trợ lý này là người mới vào, còn chưa thoát khỏi thời kỳ miễn dịch Lãnh Tử Mặc.

      Đây là lần đầu tiên cùng Lãnh Tử Mặc loại chuyện này, có chút hưng phấn đến mức hai má cũng đỏ lên, “Nếu là tôi chỉ thích xem phim, dạo phố… giống như phố Mậu Thiên hoặc Thanh cảng cũng tệ…”

      xem phim, dạo phố?

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, "Nhàm chán!"

      Xem phim mà chính là phần công việc của . Hàng năm, Đế thị sản xuất biết bao nhiêu bộ điện ảnh, hầu hết các bộ phim điện ảnh đều biết, có gì hay đâu mà xem.

      Về phần dạo phố, nếu phải cần mua đồ gì đó, cho rằng, đó hoàn toàn là hành vi lãng phí thời gian.

      trợ lý ngẩn người, vội vàng bổ sung thêm, “Hoặc là bơi, ở Hậu Hải cũng tệ, nếu Quỹ Phố, ăn từ đầu đường đến cuối đường...”

      Bơi sao? Loại địa phương đó thích hợp Lạc Tiểu Thiến.

      Quỹ Phố? An toàn thực phẩm còn chưa được bảo đảm.

      “Đúng rồi, còn có khu vui chơi giống như Hoan Hỉ cốc cũng tệ, hoặc là leo núi Hương…”

      Khu vui chơi là nơi con nít ranh mới , về phần leo núi, Lạc Tiểu Thiến quá con khẳng định ăn tiêu.
      garan2602, Mai Trinh, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    3. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 281 – CHÚNG TA HẸN HÒ.

      Editor: Shiyu

      Đem những thứ mình có thể nhớ kể hết ra, trợ lý chưa thấy biểu tình hài lòng mặt Lãnh Tử Mặc.

      "Còn nữa ?"

      Lúc Lãnh Tử Mặc lần nữa hỏi, trợ lý kia chỉ có thể lắc đầu.

      “Thực xin lỗi sếp, tôi nghĩ ra.”

      Lãnh Tử Mặc khẽ nhíu mày, trong tâm trợ lý lập tức run sợ.

      sớm nghe ông chủ này lãnh khốc, phải là bởi vì mình trả lời làm cho hài lòng nên bị đuổi việc chứ?

      “Như vậy, lúc hẹn hò, con thích quà tặng gì?”

      “Này…” Trợ lý dám mở miệng lung tung, cẩn thận ngẫm nghĩ, mới đáp, “Bình thường đều tặng hoa!”

      Hoa?

      bé kia dị ứng.

      "Còn cái khác ?"

      "Cái khác?"

      Trợ lý lại suy nghĩ chút, “Hoặc là trang sức, socola… xin lỗi sếp, tôi…chỉ quen qua người bạn trai, những thứ tôi kể đều là thứ tôi thích, tôi cũng biết khác thích gì. Tôi biết ở phương diện này tôi chuẩn bị đủ, về sau tôi chú ý, ngài ngàn vạn lần nên tức giận.”

      Lãnh Tử Mặc ngẩng mặt lên, nhìn thần sắc hốt hoảng của trợ lý , nhàng phất tay, liền vội vàng chạy ra khỏi cửa.

      Tùy tay cầm lấy giấy bút, Lãnh Tử Mặc ghi lên đó mấy tiết mục mà ta qua, ngẫm nghĩ, ở ba tiết mục này đánh dấu: “xem phim”, “ăn cơm”, “ dạo phố”

      Nâng tay ấn xuống phím điện thoại nội bộ, cao giọng hạ lệnh

      "Eileen, cậu vào đây chút!"

      ...

      ...

      Thế Giới Thành.

      "Hoàn mỹ!"

      Lạc Tiểu Thiến hài lòng nhìn thành quả dọn dẹp: phòng khách nhiễm hạt bụi. Sau đó lên lầu, lúc chuẩn bị phòng tập luyện, di động trong túi xách lại vang lên

      Nhìn đến hai chữ “Đại ngốc” điện thoại, lập tức nhận nghe.

      " giờ sau, chúng ta hẹn hò!"

      Nghe ngữ khí trang nghiêm của , Lạc Tiểu Thiến chỉ muốn cười.

      Hẹn hò mà giống như cấp ra lệnh cho cấp dưới, chính là người đầu tiên mà biết.

      “Em muốn ?” nghe thấy câu trả lời của , Lãnh Tử Mặc nghi ngờ hỏi.

      có, chỉ là em kích động quá!” vội .

      “Đến lúc đó em trực tiếp xuống lầu, ở dưới chờ em.”

      Lãnh Tử Mặc dứt khoát cúp điện thoại, Lạc Tiểu Thiến ôm di động, trong lòng tràn đầy hưng phấn, xoay người về hướng phòng tập thể thao, đột nhiên đổi hướng chạy vọt vào phòng ngủ, đẩy tủ quần áo ra.

      Lần đầu tiên cùng hẹn hò, nên mặc cái gì cho tốt đây?

      Nhìn y phục trong ngăn tủ của mình, Lạc Tiểu Thiến lâm vào khó khăn.

      Nâng tay đưa đến phía tủ quần áo, duỗi đến nửa, lại rụt tay trờ lại, nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa sạch , sấy tóc, lúc này mới lần nữa đến tủ đồ, mặc thử từng bộ từng bộ mà mua cho .

      Kết quả, càng chọn càng loạn, luôn có món khiến hài lòng.

      Tuy rằng ở cùng với nhau lâu như vậy, nhưng đây là lần hẹn hò quan trọng đầu tiên cho nên muốn mình xinh đẹp xuất trước mắt .

      Cuối cùng, ở bên này chưa chọn xong quần áo, ở bên kia Lãnh Tử Mặc gọi điện tới.

      ở dưới lầu.”

      thể nào, phải là giờ, nhanh như vậy trôi qua rồi?

      Lạc Tiểu Thiến cuống cuồng choáng váng.

      “Em lập tức xuống ngay!”

      Hốt hoảng cầm quần áo treo lại trong tủ, tùy tiện lấy đại bộ mặc vào người, sửa sang lại chút tóc trước gương. Rồi lao ra cửa, vọt vào thang máy xuống lầu, gấp gáp chạy xuống bậc thang, quả nhiên thấy xe của đứng ở ngoài cửa tòa nhà.

      Lạc Tiểu Thiến vội vàng chạy tới, người kia luôn quan niệm thời gian rất chính xác, lần đầu tiên hẹn hò, muốn bởi vì đến muộn mà làm tức giận.


      CHƯƠNG 282 – PHẢI NGƯỜI CÓ LÒNG THAM

      Editor: Shiyu

      Mở cửa xe, xin lỗi trước, “Xin lỗi, bởi vì lựa chọn quần áo mất quá nhiều thời gian…”

      đợi xong, ánh mắt bị bó hoa to trước mặt dọa sợ.

      Bó hoa , tầng tầng lớp lớp hoa hồng đỏ xen lẫn ruy băng hồng, kèm theo hoa là màu vàng của thanh socola. Hai màu kết hợp làm bó hoa càng thêm rực rỡ, hơn nữa hoa tạo hình thành những bé gấu nho hồng hồng trông vô cùng đáng . (đoạn này em chém)

      Nhìn bó hoa đặt ở ghế phụ kia, dè dặt hỏi.

      “Cho em sao?”

      “Dĩ nhiên!” Lãnh Tử Mặc nhìn vẻ mặt hỏi, “Thích ?”

      Bó hoa do Eileen chuẩn bị, trực tiếp đặt trong xe , lần đầu tiên nhìn thấy, Lãnh Tử Mặc cảm thấy quá ngây thơ, chẳng qua thời gian còn kịp cho nên đành phải sử dụng.

      “Dĩ nhiên!” Được câu khẳng định chắc chắn, Lạc Tiểu Thiến vui vẻ ôm bó hoa vào ngực, ngồi vào ghế phụ, “Trước kia em nhìn thấy bó hoa này mạng. Lúc ấy em nghĩ, nếu ngày nào đó, ai tặng em bó hoa như vậy, ôm đường, nhất định có rất nhiều hâm mộ em.”

      Nhìn vẻ mặt sáng rỡ của , tâm Lãnh Tử Mặc mới thả lỏng trở lại, “Em thích, về sau mỗi ngày tặng em bó.”

      cần, quá lãng phí!” Lạc Tiểu Thiến vội cự tuyệt, “Em chỉ muốn bó là đủ rồi, socola còn có thể bảo quản được, hoa gấu héo tàn, giữ được.”

      phải là người có lòng tham.

      Nhìn dè dặt dùng ngón tay vỗ về bó hoa, lòng Lãnh Tử Mặc lại đau đớn.

      “Trước tiên chúng ta xem phim, sau đó ăn cơm, em thích ăn món Trung Quốc, Pháp hay Thái Lan?”

      " cần phức tạp, đơn giản là tốt rồi, gấu đúng ?” Lạc Tiểu Thiến nắm lấy con gấu , bắt chước ngữ điệu trong phim hoạt hình giả gấu , “Tiểu Thiến rất đúng, chỉ cần cùng với Lãnh Tử Mặc, ăn cái gì cũng ngon.”

      Xoay mặt, nhìn biểu tình trẻ con của , trong lòng lập tức tràn đầy ấm áp.

      Đưa tay lại sờ sờ khuôn mặt nhắn của , chậm rãi đạp chân ga.

      “Trước chúng ta xem phim.”

      ...

      ...

      Hai người cùng đến Ảnh Thành, Lạc Tiểu Thiến lập tức chạy tới xem các tấm áp phích tuyên truyền dán đầy tường.

      Bởi vì là buổi chiều, cũng phải cuối tuần nên cũng có nhiều người đến đây xem phim. Hơn nữa, hai người đều đeo kính đen, cũng có người chú ý đến họ.

      “Em thích phim này!” Nhìn thấy áp phích của phim “Thần trộm vú em”, Lạc Tiểu Thiến liền hưng phấn chạy tới, nghĩ lại, xoay mặt nhìn Lãnh Tử Mặc chậm rãi tới, “Còn , chọn phim nhé?”

      Bộ phim ngây thơ như vậy, khẳng định thích.

      Lãnh Tử Mặc nhìn tấm áp phích, nắm tay , nhanh lên lầu, lập tức mang vào phòng chiếu phim số 6

      “Chúng ta hình như chưa mua vé?” Lạc Tiểu Thiến cẩn thận nhắc nhở.

      cần mua vé!” Lãnh Tử Mặc trực tiếp nắm tay vào phòng chiếu phim.

      Đây là phòng cỡ trung, đèn trong phòng vẫn sáng, gian rộng lớn như vậy lại bóng người.

      Vẻ mặt Lạc Tiểu Thiến ngoài ý muốn, Lãnh Tử Mặc nắm tay dẫn tới vị trí tốt nhất ngồi xuống.

      “Chờ chút!”

      Giúp để bó hoa để ở ghế trống bên cạnh, Lãnh Tử Mặc xoay người rời , lát quay trở về, trong tay có hai hộp bắp lớn, hai ly nước trái cây cùng với hai phần kem.
      garan2602, Mai Trinh, Phong Vũ Yên2 others thích bài này.

    4. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 283 – BUỔI CHIẾU PHIM DÀNH RIÊNG CHO HAI NGƯỜI

      Editor: Shiyu

      Đem phần trong đó đưa cho , lại lấy kính 3D trong túi đeo lên, xong hết mới ngồi xuống bên cạnh .

      Đèn tối lại, màn hình bắt đầu chiếu “Thần trộm vú em”

      Mới đầu Lạc Tiểu Thiến còn nghĩ do thời gian chưa tới nên người ta chưa vào phòng, đợi đến khi phim bắt đầu, mới ràng, đây là buổi chiếu phim dành riêng cho .

      Lạc Tiểu Thiến mới đầu còn tưởng rằng là bởi vì gắn liền với thời gian chưa tới, cho nên có người xem vào bàn, đợi cho điện ảnh bắt đầu, nàng mới ràng, đây là nàng cùng của buổi biểu diễn dành riêng.

      ràng nội dung bộ phim rất hài hước, nhưng khi xem, tầm mắt của lại mơ hồ.

      Lãnh Tử Mặc cũng chăm chú xem phim, bởi vì có liên quan đến công việc, trước khi phim được công chiếu, được xem đầu tiên, chú ý đến cảm xúc của đúng, nghi ngờ quay sang.

      “Dở quá?”

      Lạc Tiểu Thiến tháo kính mặt xuống, vươn tay qua ôm lấy gáy .

      “Tử Mặc, cám ơn , cám ơn cho em nhiều kinh hỉ như vậy, em mãi mãi nhớ ngày này.”

      Đầu tiên là bó hoa gấu , tiếp theo là buổi xem phim dành riêng cho hai người, sau đó là hai phần kem,…

      nhớ hôm nay, cả đời đều nhớ.

      Bởi vì lần này, những điều cho từng xuất trong giấc mộng của , mà dễ dàng thực được những điều đó cho .

      Lãnh Tử Mặc cũng hiểu lắm xúc động của , bởi vì mấy việc này, chỉ cho là mấy chuyện .

      Có nhiều chuyện đều như vậy, câu đơn giản của người cũng có thể làm người khác cả đời thể quên.

      “Nếu em thích, chúng ta đổi bộ phim khác hoặc đổi chỗ khác để xem?

      Ôm lấy , ôn hòa hỏi.

      " cần!” buông ra, lần nữa ngồi trở lại chỗ cũ, lấy hai tay lau mắt, “Đây là buổi chiếu phim đầu tiên dành riêng cho em, em nhất định xem đến phút cuối cùng!”

      Sau đó, chăm chú xem phim, vừa ăn kem vừa bị nội dung phim chọc cho ngửa tới ngửa lui.

      Lãnh Tử Mặc ở bên, lẳng lặng nhìn .

      Ánh sáng lờ mờ, ở trong mắt , tuy khuôn mặt lúc sáng lúc tối nhưng nụ cười luôn sáng lạn chói mắt.

      “Lãnh Tử Mặc, mau xem, là buồn cười.”

      nâng tay quàng vào tay của .

      Lãnh Tử Mặc quay sang cùng xem phim.

      ràng xem qua bộ phim, lần đầu xem cũng cảm thấy buồn cười, lúc này, ngược lại thấy phim cũng có vài chi tiết thú vị.

      Vì thế, mặt cũng xuất nụ cười nhiều hơn, tuy nhiên khoa trương giống như .

      Lạc Tiểu Thiến được là làm được, thẳng đến khi nhìn thấy chữ THE END, đèn sáng lên, mới đứng lên.

      “Từ đến lớn, đây là bộ phim em cảm thấy vui nhất.”

      Lãnh Tử Mặc luôn cầu hà khắc, rất khó xem bộ phim từ đầu đến cuối, đây là bộ phim đầu tiên xem hết.

      Theo đứng dậy, đột nhiên hiểu được.

      ra đời này có tác phẩm hoàn mỹ, trước đây mục tiêu theo đuổi rất khó đạt được.

      bộ phim hay hoặc dở, ở chỗ nó nhận được bao nhiêu giải thưởng, bao nhiêu vinh danh, có thể làm cho người xem cảm động, lúc khóc lúc cười là đủ hài lòng.

      Mấy ngày qua, vì Lãnh Tử Mặc hài lòng nên kịch bản bị chỉnh sửa liên tục, suy nghĩ của đột nhiên sáng sủa.

      Lấy điện thoại từ trong túi ra, ấn dãy số.

      cho tổ biên kịch, kịch bản kia được thông qua!” Cúp điện thoại, cười nhìn về phía Lạc Tiểu Thiến, “Tiểu Thiến, cám ơn em!”

      “Cảm ơn em điều gì?” Lạc Tiểu Thiến khó hiểu.

      “Cám ơn em giúp giải quyết vấn đề .”

      giúp giải quyết khó khăn?

      “Em?” Lạc Tiểu Thiến chỉ mặt mình, “ xác định?”

      “Đúng, chính là em!” cầm tay lần nữa, “ khẳng định!”

      ...

      ...


      CHƯƠNG 284 – MUỐN CÁI GÌ CŨNG ĐƯỢC

      Editor: Shiyu

      Hai người cùng nhau rời khỏi rạp chiếu phim, phố xá bên ngoài lên đèn, hỏi qua ý kiến của Lạc Tiểu Thiến, Lãnh Tử Mặc dẫn Toàn Tụ Đức ăn vịt nướng.

      Ăn cơm xong, cũng mới tám giờ.

      “Cờn sớm, em muốn dạo ở đâu? Yến Toa, Vương Phủ Tỉnh hoặc Thủy Mậu…”

      Xem phim rồi, ăn cơm rồi, tiếp theo là dạo phố!

      "Vương Phủ Tỉnh !"

      Lãnh Tử Mặc đậu xe ở Tân Đông Phương Thiên Địa, hai người cùng nhau dạo quảng trường, chỉ trong chốc lát, Lạc Tiểu Thiến bắt đầu mất hứng thú.

      phải là do này nọ tốt chỉ là giá quá mắc.

      món đồ tùy tiện cũng có giá năm con số, thể tiếp nhận trình độ tiêu phí này.

      tại người , ngoại trừ thẻ vàng của và tài khoản hai trăm vạn cho , tài sản chân chính của chỉ có mấy trăm đồng.

      " có thể mua cho em."

      Nhìn thấu tâm tư của , Lãnh Tử Mặc kéo qua bên, giọng .

      Lạc Tiểu Thiến quay sang, “Như vậy sao được, em muốn tặng quà cho , làm sao có thể để bỏ tiền?”

      “Tặng ?”

      “Đúng vậy!” Lạc Tiểu Thiến cười híp mắt nhìn , “Có qua có lại mới toại lòng nhau, mời ăn cơm, xem phim, còn tặng bó hoa, đương nhiên em cũng phải đáp lễ mới được!”

      Nhìn khuôn mặt tươi cười của , suy nghĩ lát.

      “Nếu muốn tặng quà cho , như vậy, có phải muốn gì cũng được?”

      “Đương nhiên!” Lạc Tiểu Thiến lập tức đáp ứng, lại quên thêm câu, “Điều kiện tiên quyết là ở trong phạm vi em có khả năng trả.”

      “Nhất định nằm trong khả năng của em.”

      Lãnh Tử Mặc nắm lấy bàn tay , kéo rời khỏi Tân Đông Phương Thiên Địa, vào tầng trung tâm Đông An cách đó xa, cửa hàng mộc mạc ra.

      Đây là nhà duy nhất còn giữ truyền thống làm tượng đất, con tò he. giá trưng bày các tượng đất to đủ màu sắc rực rỡ. Có con bằng ngón tay, có con còn cao hơn người.

      Bên trong cửa hàng cũng có nhiều khách, ông lão ngồi ở ghế nắn cái tượng đất nho , nhìn thấy bọn họ bước vào cũng đặc biệt tiếp đón.

      Lãnh Tử Mặc nhìn vòng, ánh mắt dừng ngay tại tượng đất ông lão làm trong tay kia.

      chọn cái này!”

      Lạc Tiểu Thiến lần đầu tiên biết đến ở Vương Phủ Tỉnh còn có cửa hàng như thế này, tò mò hết nhìn đông lại nhìn tây, vẻ mặt mới mẻ, nghe thấy mở miệng, quay sang, nhìn thấy tượng đất trong tay ông lão sắp thành hình.

      Đó là múp míp ăn mặc như các nhà Đường, chải hai búi tóc nho , mặt còn chưa thấy , bất quá nhìn qua, tất nhiên có nụ cười rực rỡ.

      “Ông ơi, cái này bao nhiêu tiền?” Lạc Tiểu Thiến hỏi giá.

      “60!” Ông lão nhàng đắp thuốc màu.

      “Được, con muốn lấy cái này!” Tâm Lạc Tiểu Thiến lập tức quay lại chỗ cũ, 60 đồng làm khó được .

      lấy tiền trong túi, Lãnh Tử Mặc cũng tranh với , hướng về phía ông lão , “Tôi có thể vẽ mặt cho tượng đất ?”

      Ông lão vẫn luôn nhìn ai, lúc này lại ngước lên nhìn cái rồi lập tức đưa tượng đất cho .

      Lãnh Tử Mặc ngồi xuống ghế, nhúng bút lông, liếc mắt nhìn Lạc Tiểu Thiến tò mò ngó tới, dùng bút dính thuốc màu liền vẽ.

      Vài nét bút liền vẽ ra khuôn mặt cười rực rỡ, thần thái giống Lạc Tiểu Thiến đến bảy, tám phần.

      Ông lão bên cạnh nhìn thấy có chút ngạc nhiên, “Xem bộ dạng này, là người trong nghề?”

      “Tùy tiện vẽ thôi!”

      Lãnh Tử Mặc cầm tượng đất trong tay, thuận tay nắm lấy tay Lạc Tiểu Thiến.
      garan2602, Mai Trinh, Phong Vũ Yên3 others thích bài này.

    5. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      CHƯƠNG 285 – VUI LÒNG ĐỐI TỐT VỚI ẤY

      Editor: Shiyu

      đợi kịp phản ứng, cầm ngón tay cái của nhúng vào thuốc màu, sau đó ấn lên tượng đất.

      Cám ơn ông lão xong, trực tiếp dắt khỏi Thương Trường.

      Dùng khăn giấy ướt lau thuốc màu ngón tay, liếc mắt nhìn Lãnh Tử Mặc bên cạnh xem xét tượng đất kia, Lạc Tiểu Thiến tò mò tiến đến bên cạnh .

      " nghĩ tới, còn thích thứ này!"

      "Đây phải là này nọ, đây là người, ấy tên “Lạc Tiểu Thiến”!" Lãnh Tử Mặc lắc lắc tượng đất trước mặt , nghiêm trang , "Từ hôm nay trở , ấy là của !"

      Lạc Tiểu Thiến bật cười, "Dù sao ấy phải là em!"

      "Em muốn đổi ý?" Lãnh Tử Mặc nhíu mày.

      "Đổi ý gì?" Lạc Tiểu Thiến khó hiểu.

      Lãnh Tử Mặc nghiêm trang nhìn , "Là em , muốn cái gì cũng cho, cái gì cũng muốn, chỉ cần Lạc Tiểu Thiến!"

      Lạc Tiểu Thiến ngẩn ngơ.

      thuận miệng , cũng như vậy sao?

      Trong dòng người, trong ánh mắt của lấp lánh hào quang so với đèn còn rực rỡ hơn, so với sao còn chói mắt hơn, lại lần nữa nhìn thấy hình ảnh của mình trong mắt .

      Thế giới lớn như vậy, trong ánh mắt của lại chỉ có mình .

      “Em mập như vậy đâu!”

      mặt nóng lên, lườm cái, xoay người rời .

      Lãnh Tử Mặc nhanh chóng đuổi theo, tay cẩn thận cầm tượng đất, tay cầm tay của , cùng mười ngón đan chặt.

      Các ngón tay của Lạc Tiểu Thiến từ từ khép, nắm ngược lại bàn tay của .

      Bên người là dòng người xa lạ, đơn.

      ...

      ...

      Ô tô băng qua làn đường, lái vào Thế Giới Thành, Lãnh Tử Mặc lái xe vào gara mà dừng ở trước khu nhà.

      lên nhà.” giúp mở cửa xe, “Em vào nhà rồi . Nhớ khóa cửa cẩn thận, sau đó gọi điện thoại cho .”

      quân tử, cho thời gian cho thời gian.

      Tuy rằng cũng muốn đưa lên lầu, nhưng sợ, vừa lên giống như hôm qua, nỡ về.

      "Vậy còn ?" Lạc Tiểu Thiến hỏi.

      đến công ty, vừa lúc còn công việc!” Lãnh Tử Mặc

      ôm bó hoa xuống xe, đóng cửa xe về phía trước vài bước, đột nhiên như nhớ tới cái gì, quay trở lại, vòng qua đầu xe đến bên cửa kính xe

      Lãnh Tử Mặc nghi ngờ quay cửa xe xuống, "Có việc?"

      cúi người xuống, tiến đến cạnh cửa xe, “Em quên chúc ngủ ngon, còn có ra cần chờ em…”

      Nâng tay nắm lấy cằm của , cắn lên môi của cái, “Em muốn đưa em lên lầu sao?”

      Lạc Tiểu Thiến đỏ mặt lắc đầu.

      Trời đất chứng giám, chỉ muốn cần chờ điện thọai của , bất quá chỉ cần vào thang máy còn xảy ra chuyện gì được?

      “Hoặc ngoan ngoãn lên lầu, chờ điện thoại của em, hoặc là đưa em lên, hai cái chọn !”

      Lườm cái, Lạc Tiểu Thiến xoay người đến bậc thang vào tòa nhà, đường vào thang máy trở về phòng, lập tức gọi điện cho .

      “Em về nhà an toàn.”

      “Lạc Tiểu Thiến, vất vả người, phiền em đối với ấy tốt!”

      Đầu kia điện thoại, thanh Lãnh Tử Mặc trầm thấp say mê như rượu.

      Hai mươi mấy năm, sống mình vẫn rất tốt, nhưng chỉ quen biết trong thời gian ngắn, xảy ra rất nhiều việc, muốn lại xảy ra chuyện.

      Ngực Lạc Tiểu Thiến cảm thấy buồn bực, ra lời, chỉ đối với di động gật đầu, hơn nữa ngày mới cố hết sức chữ.

      " Được!"

      CHƯƠNG 286 – BUỔI HỌP BÁO

      Editor: Shiyu

      Hai ngày sau, tất cả công việc hậu kỳ đều hoàn thành.

      Ở đại sảnh tầng năm khách sạn Đế Quốc, Lạc Tiểu Thiến tổ chức họp báo ra ca khúc mới.

      Bởi vì trước đây giữ bí mật nghiêm ngặt, phóng viên và người hâm mộ đều thể đào được tin gì nên lần họp báo này phóng viên các tờ báo lớn, đài truyền hình, báo mạng, nhà đài ai là đến, thêm vào đó còn có người hâm mộ may mắn được mời, cơ hồ lấp đầy hết cả sảnh lớn.

      Lần họp báo này, Đế thị sử dụng hết vốn liếng, chỉ mời Âu Dương Quang và Hàn Thuân, hai MC nổi tiếng từng dẫn chương trình cho “Thần tượng Hoa Hạ”, mà còn mời vài nghệ sĩ của công ty đến cổ động. Bối cảnh buổi họp báo được trang trí rất công phu, tường được trang hoàng giống như hình ảnh album.

      Màn hình tivi cỡ lớn được treo tường, lên các bức ảnh tuyên truyền của Lạc Tiểu Thiến.

      “Bây giờ, tôi đem chìa khóa trong tay mở cánh cửa phía sau chúng ta, xin mọi người cùng nhau chứng kiến thời khắc kỳ tích này!”

      Âu Dương Quang cùng Hàn Thuân cầm chiếc chìa khóa to lớn làm thành hình Lạc Tiểu Thiến đưa vào lỗ khóa màn ảnh, nhàng vặn.

      Rắc!

      Giống như tiếng mở khóa, màn hình lớn kia cũng giống như cánh cửa mở tung ra, Lạc Tiểu Thiến xuất trước tầm mắt của mọi người.

      tivi bắt đầu chiếu hình ảnh quay chụp, tạo hình của vẫn như cũ, váy công chúa trắng trong xinh đẹp, trang điểm nhàng đứng dưới ánh đèn sân khấu. Ở trong mắt mọi người, như thiên sứ đứng dưới ánh sáng rực rỡ. (đoạn này em chém, biết có hiểu sai ?)

      nhạc vang lên, bắt đầu cất tiếng hát.

      Trải qua bao ngày chuẩn bị, đương nhiên hiệu quả đạt được rất tốt.

      Dù là nội dung của MV phối hợp với hiệu quả thanh, hay là diễn xuất tại đây của Lạc Tiểu Thiến, tất cả đều tạo nên tổ hợp hoàn mỹ.

      Các ánh đèn flash ngừng lóe lên, sau khi ca khúc kết thúc, trường bùng nổ.

      hề nghi ngờ, đĩa đơn này của Lạc Tiểu Thiến, dù là chế tác, lời bài hát hay ca sĩ đều là tác phẩm xuất sắc.

      “Ô, tôi thể tin được, xuất trước mắt tôi phải là thiên sứ sao?” Hàn Tuấn tới trước, vươn cánh tay dẫn Tiểu Thiến xuống đài, “Đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ bộ dáng của ấy khi hát ở trận bán kết “Thần tượng Hoa Hạ”, tôi muốn hỏi Lạc, lúc ấy có nghĩ qua có hôm nay ?”

      “Chưa từng!” Lạc Tiểu Thiến thành thực trả lời, “Tôi cảm thấy, tôi rất may mắn gặp được công ty tốt như vậy…”

      ...

      ...

      Bên trong căn phòng ở cao cấp.

      “Hừ!” Tô Cẩm vứt điều khiển trong tay lên bàn trà, “Tiện nhân chính là tiện nhân! Còn , “Tôi cảm thấy rất may mắn”, ngươi may mắn cái rắm, còn trang điểm thành thiên sứ, bày đặt giả bộ ngây thơ!”

      Bởi vì hãm hại thất bại nên tại Tô Cẩm tiến vào thời kỳ hoạt động đóng băng.

      có kịch bản mới, cũng có ca khúc mới, càng có phim điện ảnh nào cần, thậm chí công việc cũng ít lại, bằng ta cũng rảnh rỗi ở nhà xem tivi.

      “Có biện pháp nào?” Chu Đình, người đại diện, ngồi ghế salon thởi dài. “Trước đây chị nhắc nhở em, loại chuyện xấu này, ngẫu nhiên làm hai lần còn có thể, nhưng em sao? Cố tình nghe, làm cho giá trị của mình rớt thảm hại, bây giờ muốn đứng lên, đâu có dễ dàng như vậy?”

      Tô Cẩm vừa nghe liền phát hỏa, “Chuyện này còn phải do chị sai, để cho mình tôi đầu sóng ngọn gió, tôi chỉ có thể tự nghĩ biện pháp!”

      ...

      ...
      garan2602, Mai Trinh, Phong Vũ Yên4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :