1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 87: Cái ổ mới

      Editor: Puck

      Khi Bào Kim Đông lời này, rất bất mãn liếc mắt về phía Diêu Tam Tam.

      Thời gian giải ngũ trở lại còn chưa đầy năm, cũng may cuối cùng hai người đính hôn, có thể mỗi ngày dính ở chỗ rồi, theo thói quen mỗi ngày có thể nhìn thấy , lần này tới tỉnh thành, chẳng qua mới tách ra chừng mười ngày, cảm thấy giống như tách ra mấy tháng, sao giờ vừa nghe, sau này ở tỉnh thành, ở nhà – đó phải chung đụng ít mà xa cách nhiều rồi sao?

      “Ngưu Lang Chức Nữ người ta là khi kết hôn.” Diêu Tam Tam cười, khi liếc nhìn thấy ánh mắt phản đối của Bào Kim Đông chột dạ nhíu nhíu lỗ mũi, “Cũng đến nỗi như chứ, coi như ở chỗ này, phải còn thường hay về nhà? Em chắc chắn thỉnh thoảng cũng qua, sao lại thành Ngưu Lang Chức Nữ rồi!”

      “Cửa hàng bán lẻ của chúng ta bắt đầu buôn bán, trong lúc nhất thời thể thể tách rời được.” Bào Kim Đông suy tư, “Chỉ có điều, phải tìm hai người giúp đỡ, nếu mình , dài tám cánh tay cũng bận rộn qua nổi. suy nghĩ, em phải ở bên cạnh bận rộn phen, vạn khởi đầu nan, hai chúng ta thương lượng cho xong . Chuyện trong nhà, gọi rể hai thu xếp cho chút trước, dù thế nào nữa đơn vị chỗ ấy làm cũng là chỗ rảnh rỗi.”

      Diêu Tam Tam suy nghĩ chút, đúng vậy, bọn họ chưa quen cuộc sống nơi đây, hai người dân quê điển hình, thoáng cái định làm buôn bán trong tỉnh thành này, chắc chắn dễ dàng như vậy. có chỗ khó khăn, hai người thương lượng thôi, dù sao cũng mạnh hơn người nhiều.

      “Vậy để cho rể hai tới đây thu xếp phen. Chị cả vừa mới sinh em bé, rể cả thể phân thân, ca mẹ em cũng thể trông cậy vào, chị hai bây giờ mang thai cũng sáu, bảy tháng rồi, cũng thể trông cậy vào, xem ra lần này, trong nhà có người giúp đỡ rồi.” Diêu Tam Tam than thở, “Suy nghĩ xem trong nhà chút, người nào có thể giúp đỡ?”

      “Nếu cần người giúp đỡ, vậy gọi Kim Lai và Kim Thành tới đây, em xem có thể làm ? Nhất thời nghĩ ra người khác yên tâm ổn thỏa.”

      “Ừ, được. Hai đứa nó rất hợp.” Diêu Tam Tam suy nghĩ đến chuyện cửa hàng bán lẻ, nên còn : “Buôn bán mới bắt đầu, mình thể chỉ trông cậy vào cá chạch bùn, quá đơn độc. Mùa xuân hạ mình bán cá chạch bùn ít là thể tránh khỏi, nhưng mà sau xuân hạ, cửa hàng bán lẻ đâu thể nhàn rỗi. Còn có thể chuẩn bị chút gì đây?”

      Còn có thể chuẩn bị chút gì chứ? Diêu Tam Tam lập tức nghĩ đến, thôn Thổ Câu chỉ dựa vào trăm ngàn mẫu hồ chứa nước lớn, Diêu Tam Tam nhớ tới ở Thượng Hải nhìn thấy bán cá diếc hoang ra giá tiền kinh người, thấy, bất ngờ cũng biết ít nhiều đến thử.

      mới nghĩ như vậy, Bào Kim Đông , “Thời gian này dạo cả ngày ở thị trường thủy sản, cảm thấy cá diếc, cá lóc (cá quả), cá kim châm mấy loại cá này, còn có cá nheo, có thể cân nhắc vận chuyển sang bên này, em xem , chọn nhiều cá đặc biệt như vậy, loại cá dễ dàng chết, những cá này, giá cả ở bên này cũng cao, vận chuyển đường dài càng có thể chịu đựng hơn so với Bạch Liên, Hoa Liên..., chở tới đây chắc chết được.

      “Ôi, suy nghĩ của và em cùng chỗ rồi.” Diêu Tam Tam vui mừng, “Em cảm thấy, em chọn cá diếc và cá lóc, dễ vận chuyển, dễ chết, cộng thêm cá chạch bùn của chúng ta, đều có món đồ đặc biệt, nhất định có thể làm buôn bán. Mặc dù thu mua cá kim châm mọc hoang, số lượng cũng ít, chắc hẳn dễ chơi.”

      Hai người vừa ăn cơm, vừa thương lượng chuyện buôn bán, cách bàn ở giữa, dáng vẻ giọng chuyện, nhìn giống như đôi vợ chồng ấm áp ăn ý.


      Bào Kim Đông chọn trúng cửa hàng bán lẻ, bán sỉ ở thị trường thủy sản thành Đông, vị trí tính là tốt, vị trí tốt, vốn tìm được nhà nào muốn qua tay. Hai gian cửa hàng, bố trí lắp đặt thiết bị theo cửa hàng thủy sản rồi, bọn họ có khả năng tưởng tượng tình hình tốt nhất, chính là sau khi hàng đến, có thể nhanh chóng buôn bán ra ngoài, trông cậy vào bán lẻ, cho nên cũng có quầy hàng như thông thường.

      Bào Kim Đông dẫn Diêu Tam Tam có hai công nhân lắp đặt biển hiệu của cửa hàng lên, Diêu Tam Tam vừa nhìn tên cửa tiệm kia, thiếu chút nữa bật cười.

      Cửa hàng bán buôn thủy sản của hai nhà họ Bào.

      “Sao lại lấy cái tên như vậy?”

      được sao?” Bào Kim Đông , “ cảm thấy vô cùng tốt mà.”

      Vô cùng tốt? Ha ha, uổng công nghĩ ra!

      “Người tới mua đồ, đều phải gọi hai đúng ? Uổng công nghĩ ra.”

      “Đúng vậy, tốt biết bao.” Bào Kim Đông ràng đắc chí, “ vốn định đặt nó là cửa hàng bán buôn thủy sản Tam Tam, sau đó lại nghĩ, thanh niên trai
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90096 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 88: Mưu ma chước quỷ

      Editor: Puck

      Lúc xế chiều, Bào Kim Đông tới cửa hàng bán lẻ làm việc, Diêu Tam Tam thẹn thùng xử lý lung tung lộn xộn giường, nhìn sắc trời vẫn còn sớm, nên bộ đến cửa hàng bán lẻ xem chút.

      giờ cửa tiệm này, có thể vạn sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, sửa chữa xong, dọn dẹp sơ có thể khai trương.

      Áo bông mỏng ngắn màu trắng, quần jean màu xanh dương, dáng người thon thả, thanh tú động lòng người. cứ dáng vẻ nhàn nhã như vậy, chậm rãi từ từ vào chợ thủy sản.

      biết thế nào, Diêu Tam Tam bây giờ, hình như mang theo hơi thở ngọt ngào, Bào Kim Đông nhìn tới, bỗng cảm giác khí quanh thân cũng nóng lên.

      Bào Kim Đông sửa sang lại công việc, hôm nay thuê người làm đến, chút việc đơn giản như vậy, tự tiện tay làm là xong rồi, khi Diêu Tam Tam đến, hơi yên lòng, rất muốn đến gần , hôn .

      Nhưng mà, chung quanh đều có người!

      “Em làm cái gì?”

      “Em?” Bào Kim Đông tiện tay chỉ, “Cái ghế bên kia, ngồi đàng hoàng.”

      “Em dọn dẹp chung với .”

      có gì cần em làm.” Bào Kim Đông , “Áo bông kia của em, chịu được bẩn nhất, đừng đụng lung tung.”

      Diêu Tam Tam xem xét cái áo khoác bông màu trắng mình mới mua, đột nhiên cảm thấy, mình mặc như vậy, vốn giống như tới lười biếng. Lười biếng lười biếng , làm người quản lý người khác, Diêu Tam Tam yên lặng ngồi bên cạnh, vừa nhìn Bào Kim Đông bận rộn, vừa suy nghĩ hoạt động buôn bán sau này của cửa hàng bán lẻ.

      Làm như thế nào để sớm đưa ra thị trường đây? Bút buôn bán này, rất nhiều đều là quan hệ cũ, mối khách cũ, bọn họ muốn mau sớm chui vào, phải động não.

      “Tam Tam, em xem khi nào chúng ta khai trương đây? Mười sáu tháng này, mùng tám lịch, như thế nào?”

      “Được.”

      định hai ngày nữa lấy chiếc xe, xe quân đội cỡ trung, em xem được ? Lấy xe ra hai chúng ta trở về chuyến.”

      “Được.”

      Diêu Tam Tam đồng ý từng việc, Bào Kim Đông làm việc trong tay, ngẩng đầu nhìn , rồi toét miệng cười hết sức thoải mái. vỗ vỗ tay, nhìn lướt qua đồng hồ đeo tay, quá năm giờ, dù sao cũng sắp xong rồi, quyết định rửa tay, gọi Diêu Tam Tam: “Về nhà, vợ.”

      Diêu Tam Tam đưa tay phủi bụi áo cho , : “Trước đừng về vội, em cân nhắc, chúng ta lê la tán dóc móc nối trước.”

      “Lê la tán dóc? Móc nối cái gì?” Bào Kim Đông kinh ngạc, hàng xóm hai bên đều hề quen thuộc, đây là muốn đâu lê la tán dóc?

      Hai người rời khỏi cửa hàng, Diêu Tam Tam kéo Bào Kim Đông thẳng về phía đầu đông của chợ thủy sản, dừng lại trước cửa cửa hàng mặt tiền.

      Buổi chiều buôn bán bận rộn, hai công nhân trong cửa hàng chuyển hàng, chủ tiệm trung niên liếc nhìn thấy Diêu Tam Tam, lập tức buông bỏ chuyện trong tay, cười ra đón.

      em Tam à, khách ít đến khách ít đến, nhanh vào ngồi.”

      “Ông chủ Tạ, lâu gặp!”

      Diêu Tam Tam đến lê la tán dóc, chính là ông chủ Tạ buôn bán cá chạch bùn hai năm với .

      Cửa hàng của ông chủ Tạ rất lớn, nhưng vẫn tràn đầy, cửa tiệm bán sỉ, luôn có vẻ loạn.

      Ông chủ Tạ kéo hai cái ghế, lại kêu công nhân cầm nước trà.

      em Tam à, phải tự mở tiệm bán cá sao?” Ông chủ Tạ hỏi , “Chúc mừng phát tài! Vị này là -”

      “Đây là đối tượng của tôi, họ Bào.” Diêu Tam Tạm vội giới thiệu hai người với nhau, “ Kim Đông, đây là ông chủ Tạ, mấy năm này mua cá chạch bùn với chúng ta, nhờ có ông ấy chăm sóc chúng ta! Ông ấy ra là ông chủ lớn ở thị trường thủy sản này, là người đặc biệt trung thực.”

      Mấy lời tốt khiến ông chủ Tạ cười ha ha, vội : “ em Tam quá khen tôi rồi, ông chủ lớn gì chứ, tôi chính là người bán cá thôi. Theo tôi thấy, em Tam là trong nhà, mới có ánh mắt có chủ kiến, thấy nhiều!”

      Vừa , ông chủ Tạ vừa đưa tay cầm tay Bào Kim Đông, tay khác vỗ cánh tay Bào Kim Đông, : “Cậu em Bào, cậu gặp được vợ tốt!”

      Ông chủ Tạ và Bào Kim Đông chưa từng gặp mặt, năm ngoái khi bán cá chạch bùn Bào Kim Đông giải ngũ còn chưa về nhà đâu. Hai người tránh khỏi quan sát lẫn nhau, khách khí phen.

      “Ông chủ Tạ, đường làm ăn sau này, dựa vào ông chăm sóc nhiều.” Bào Kim Đông khách khí .

      “Lời này, chăm sóc lẫn nhau, chăm sóc lẫn nhau. Mọi người đều quen biết, hai người tới đây mở tiệm, có chuyện tôi có thể giúp, cứ việc ra. Chỉ có điều nhìn cá chạch bùn nhà hai người, năm nay tôi đừng có mong muốn nữa.”

      Ba người nhắc tới chuyện cửa hàng, khi biết phố đầu tây chuẩn bị mở “Cửa hàng bán buôn thủy sản của hai Bào” chính là Diêu Tam Tam, lại vội vàng khen tặng chúc mừng lần.

      Ông chủ Tạ là người làm ăn bao nhiêu năm, tất nhiên cực kỳ khôn khéo láu cá, vậy mà lần đầu tiên gặp mặt, biểu của ông lại hết sức khiêm tốn thẳng thắn. Qua hai năm, hàng năm ông đều cầm tay mấy xe cá chạch bùn từ chỗ Diêu Tam Tam, trước khi Diêu Tam Tam đến, nhận được điện thoại của ông chủ Tạ, liên lạc buôn bán cá chạch bùn năm nay, Diêu Tam Tam , năm nay định mở cửa hàng bán buôn, tiêu thụ bút mình làm ra. Năm nay lấy được cá chạch bùn nhà họ Diêu, ông chủ Tạ này có vừa lòng gì hay , ai biết được!

      Diêu Tam Tam cười cười, : “Ông chủ Tạ, chúng ta buôn bán cá chạch bùn hai năm, nhờ có ông chăm sóc, cho nên tôi nghĩ, mặc dù tôi tới đây mở cửa hàng, cũng thể có lỗi với ông như vậy. Ông xem như vậy được ? Trước khi tôi khai trương, vận chuyển xe cá chạch bùn đến đây, cho ông trước, ít nhất ba ngàn cân, năm nay tôi đưa tới cửa cho ông, cân định giá mười đồng, ông xem có được ?”

      “A ôi, chuyện này... Chuyện này được đâu?” Hình như ông chủ Tạ hơi dám tin , “ em Tam đây là nhường lợi lại cho tôi rồi, chính cũng phải mở cửa hàng, như vậy, khiến tôi áy náy rồi.”

      “Có gì mà áy náy chứ, sau này tôi tự mình mở cửa hàng, chính là có lỗi với ông, cũng nhờ chăm sóc nhiều hơn, sau này chừng chúng ta còn có cơ hội hợp tác!”

      “A, chuyện này quá tốt rồi! Vậy tôi phải chiếm tiện nghi lớn.” Ông chủ Tạ cười ha hả.

      Sổ sách này, ai cũng tính. Trước mắt giá bán buôn cá chạch bùn thị trường, đều chừng mười bốn đồng. Các hộ thu mua cá chạch bùn rải rác, đưa đến trong tay người bán buôn, giá tiền đều từ
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 89.1: Củ cải héo

      Editor: Puck

      (*) Nguyên gốc: 糠萝卜 Khang củ cải, bình thường chỉ cây cải củ sau khi mất hơi nước, trở nên rỗng ruột, xốp như bọt biển. Bình thường cà rốt hay củ cải để lâu trong nhà hoặc cất giữ thời gian dài dẫn đến tình trạng như vậy, mà thiếu mùi vị. nay chúng ta hay dùng chữ “Héo” để thay thế.

      “Khang củ cải” này là cách gọi đến từ dân gian, đặc biệt là nơi kinh tế phát triển, thời kỳ mọi người phải tự tích trữ thức ăn. Bây giờ siêu thị rau dưa xuất , cùng với kỹ thuật giữ tươi phát triển, cơ hội xuất của khang củ cải càng ngày càng ít. Dần dần xưng hô như thế này cũng chắc chắn tan biến trong lịch sử (Theo baike).

      Vài ngày sau, Bào Kim Đông chạy chiếc xe hàng quân đội mới mua, cùng Diêu Tam Tam về nhà.

      Diêu Tam Tam biết Bào Kim Đông biết lái xe, là khi giúp người ta làm áp xe, lúc ấy dùng phương thức “Vừa học vừa làm” để làm bằng lái xe, nhưng mà trước đó trong nhà có xe, ít lái, đây là lần đầu tiên tự mình lái xe chạy đường xa, Diêu Tam Tam dĩ nhiên hơi bận tâm, ngồi ghế bên cạnh vị trí tài xế, tránh được dặn dò nhiều mấy câu.

      Bởi vì xe mới phải chạy rốt-đa, Bào Kim Đông định lái xe, chuyên chọn đường định , đường vòng về nhà, gần như tiết kiệm hơn nửa.

      Vì vậy, “Quá trình rốt-đa” này thành ra là lần xa vui vẻ nhất cho tới nay của hai người.

      Suốt dọc đường ăn chơi, tốc độ trung bình, Bào Kim Đông tính toán lộ trình xong, xe hàng đạt tới cây số chạy rốt-đa, cũng đến thành Nghi.

      Tính toán, cộng thêm ăn cơm, chơi đùa, nghỉ ngơi dừng chân, hai người cứ thế kéo lộ trình mất hai ba mươi giờ có thể chạy xong thành bốn ngày có dư.

      Xe mới vừa về đến nhà, Diêu Liên Phát ôm bánh pháo ra ngoài, lý do còn vẫn đầy đủ.

      “Người ta xây căn nhà, mở cửa hàng, trong nhà có việc vui , mua thêm vài thứ đồ lớn gì đó, cũng đều muốn đốt pháo đó, chúng ta mua chiếc xe, kế hoạch thuận lợi, vẫn thể đốt pháo sao?”

      Diêu Tam Tam lắc đầu cười, nhà họ Diêu ở trong thôn quá đủ chói mắt rồi, mua chiếc xe, cha còn nhất định như thế, chẳng lẽ còn sợ ai biết hay sao?

      “Cha vui lòng là được, em để cho cha thả lỏng !” Bào Kim Đông , tiện tay giúp Diêu Tam Tam ôm đồ vào nhà.

      Lại thời gian này nhà họ Diêu vang lên mấy lần pháo rồi, Diêu Tiểu Đông sinh con đốt pháo lần, nhà mới đặt nóc lại đốt lần, hôm nay pháo của Diêu Liên Phát vừa vang lên, lập tức đưa tới ít
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90096 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 89.2: Củ cải héo

      Editor: Puck

      Điều động, Lục Cạnh Ba ngược lại có ý định này, chính cũng đoán chừng phải phí rất nhiều cong sức, vốn chỉ là phán đoán của riêng , vậy mà lời của Diêu Tam Tam , để cho tin chắc suy nghĩ của mình.

      “Ừ, bước tính bước vậy, thử chút.” Lục Cạnh Ba đùa, “Dù sao so với những đồng nghiệp kia của , có trong nhà gánh vác, buồn phiền ở nhà.”


      Bào Kim Đông trở về nhà họ Bào vòng vòng, rồi tìm Kim Lai, Kim Thành, với hai người chuyện muốn bọn họ tới cửa hàng bán lẻ ở tỉnh thành giúp tay.

      thể khiến hai đứa khổ sở uổng phí mệt mỏi, trả tiền công cho hai đứa theo tháng, được ?”

      hai, bảo sao em làm vậy! Em hỗ trợ làm chút việc giúp , gì đến chuyện tiền lương!” Bào Kim Lai cười hì hì, “Em vừa đúng ra ngoài dạo chút, va chạm xã hội, nếu cả ngày ngây ngốc trong nhà, luôn cãi vã với vợ. ở chung chỗ , nghĩ lại cứ ở cùng nơi; ở cùng chỗ, có việc gì cũng phải cãi nhau mấy câu.”

      Bào Kim Thành là em trai nhất của Bào Kim Đông, chỉ câu: “ hai, em nghe lời toàn bộ.”

      Bào Kim Thành mới học lái xe dưới sắp xếp của Bào Kim Đông, trừ lúc học lái xe, bản thân cậu ta còn chưa lái xe, bây giờ thấy hai mua xe ô tô lớn, con mắt thèm ngứa tay đấy.

      hai, đưa chìa khóa xe cho em, em chạy cho quen thuộc quen tay.” Kim Thành vừa vừa vội vàng bảo đảm, “Em chỉ chạy lượn quanh ở xung quanh gần đây, em chạy loạn.”

      Bào Kim Đông ném chìa khóa xe cho em trai, Kim Thành vui sướng chạy lái xe chơi, rất có cảm giác uy phong.

      Bào Kim Lai theo, vẫn còn tiếp tục chủ đề “Gây gổ” vừa rồi, “ hai, và Tam Tam, hai người náo loạn cãi vã?”

      “Cãi vã? Vì sao phải cãi vã. Em chính là tính tình tùy tiện.” Bào Kim Đông định , hôn miệng còn tới đâu, làm gì cần cãi vã?

      “Tiểu Yến luôn cãi vã với em, náo loạn, tốt rồi lại náo loạn, bởi vì sữa đậu nành ăn ngọt vẫn là mặn , rồi xào bí rợ bỏ tiêu, cũng có thể cãi vã. này càng ngày càng khó dỗ dành rồi.” Bào Kim Lai than thở trong lòng, tiểu Yến dịu dàng đáng ban đầu, sau khi gả cho sa lại càng ngày càng thích gây gổ chứ? Khó đối phó rồi, Bào Kim Lai rất nhiều chuyện hỏi: “ hai, hai người tụi cãi nhau sao?”

      “Tam Tam làm gì nhàm chán như mấy đứa. đúng, ấy nghe theo toàn bộ, ấy rất đúng, cũng nghe theo ấy toàn bộ, có gì hay mà náo loạn!”

      “Vậy, nếu như hai người đều cảm thấy chính mình đúng?”

      “Nếu cảm thấy chính mình đúng, vậy chắc chắn là tụi nhất trí cái nhìn, càng cần náo loạn.” Bào Kim Đông cho Bào Kim Lai ánh mắt “Em ngu ngốc”.

      Bào Kim Đông sắp xếp công việc cho Kim Lai, Kim Thành, tước mắt chính là vận chuyển cá chạch bùn, Kim Thành lái xe, Kim Lai theo áp xe, trước mắt Bào Kim Lai lái xe, chuẩn bị học, có cách nào đổi tay với Kim Thành, chỉ có điều dù sao cũng chỉ đến hai nơi Thượng Hải, tỉnh thành, đường xá tối đa cũng bảy, tám tiếng, ở giữa ăn cơm nghỉ ngơi, mình Kim Thành có thể đối phó.

      Về phần bản thân , tính toán trước mắt chính là lừa gạt vợ , đến trấn giữa cửa hàng bán sỉ bán lẻ.

      Chuyện thu mua trong nhà, gần xong, cứ để cho Lục Cạnh Ba người rảnh rỗi đó tiếp tục ở lại trong nhà , vừa bên cạnh vợ mang thai, vừa bên cạnh đống cá chạch bùn.

      Quyết định tốt biết bao.

      Mới đánh tính toán như vậy, kết quả buổi tối lúc ăn cơm, Diêu Liên Phát ấp úng hồi lâu, hai mắt nheo lại nhìn Diêu Tam Tam, hỏi Bào Kim Đông: “Kim Đông, chú
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90096 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 90.1: Khởi đầu tốt đẹp

      Editor: Puck

      Người này, cho cái mũi còn lên mặt?

      Nghe giọng điệu lẽ thẳng khí hùng của Bào Kim Đông, miệng Diêu Tam Tam lập tức vểnh lên rồi, “Bào Kim Đông thúi, bình thường chút cho em có được ? cũng nghĩ xem, đây ở trong nhà...” Giọng điệu bắt đầu hung dữ, đến phía sau quả trở thành làm nũng cầu khẩn.

      “Trong nhà thế nào? Chúng ta đính hôn.”

      Bào Kim Đông sâu sắc cảm thấy, tối hôm nay rất mấu chốt, nếu tói nay thể thành công lừa gạt người đến, sau này ở trong nhà, hai người còn phải đàng hoàng, còn phải ở riêng.

      cũng muốn trở lại thời gian mình ôm ổ chăn.

      “Em hỏi xem, bây giờ đính hôn rồi ở cùng nhau, còn nhiều.”

      “Vậy cũng được.” Diêu Tam Tam , sau lưng còn người của hai nhà đó, nhất định bị vụng trộm giỡn trêu đùa. “Em mặc kệ, em về ngủ.”

      “Em trở về?” Bào Kim Đông cười cười , “Nếu em dám trở về, đến nhà xách em ra ngoài. với cha mẹ, lúc hai ta ở tỉnh thành chính là ở chung chỗ, em , bọn họ có thể vội vàng đuổi em đến chỗ ?”

      ... Da mặt dày.” Diêu Tam Tam dậm dậm chân, vừa thẹn vừa cáu, “Người trong nhà chúng ta đều nhiều, em còn lâu mới muốn làm đối tượng cho bọn họ đùa giỡn sau lưng.”

      “Quan tâm đến người khác làm gì! Mỗi lần di1enda4nle3qu21ydo0n đối tượng của Kim Viễn tới đều muốn . Nhất định là đôi vợ chồng, có gì mất mặt.” Bào Kim Đông rồi áp sát lại , cúi đầu nhàng dụ dỗ: “ thôi, em xem khu ươm giống to như vậy, chỉ có mình , rất đáng thương.”

      Thấy vẫn còn do dự, đứng nhúc nhích, Bào Kim Đông lại : “Nếu , đợi lát nữa đưa em trở về, được ? Cách thời gian ngủ còn sớm mà, theo chơi vài lời cũng được.”

      “Nghe lời, nha!” lấy cánh tay chạm vào , rồi cứ thế trước vài bước, quay đầu lại nhìn .

      Diêu Tam Tam ngẩng đầu nhìn trăng sáng, cúi đầu, đàng hoàng theo .

      Đồ quỷ biết xấu hổ này, trong nhà toạc chuyện bắt người, đoán chừng làm được.

      Hai người đường tản bộ tới khu ươm giống, Bào Kim Đông ràng làm quân tử, chạy hết vòng cả khu ươm giống, nhìn ngó bốn phía đều thỏa đáng, rồi vào trong phòng ngây ngốc, vuốt bàn tay chuyện.

      gì? chuyện đàng hoàng gì đâu, cửa hàng bán lẻ khai trương, đương nhiên phải , đợi đến khi đưa gạo cho cục cưng của Diêu Tiểu Đông, biết có chạy về kịp .

      “Tam Tam, trong lòng em có nắm chắc chưa? nghĩ, chúng ta mới bắt đầu buôn bán, có mấy người biết chúng ta, lúc mở hàng khó tránh khỏi hơi gian nan, chừ quen thuộc, có khách hàng cố định rồi, thuận lợi hơn. Bây giờ chính là tìm cách, làm thế nào liên lạc lôi kéo khách hàng.”

      “Ừ, đây chính là phương diện. Còn có, em đoán chừng phải mua xe hàng , hoặc là mô tô ba bánh, em thấy rất nhiều chỗ buôn bán sỉ lẻ, đều giao hàng tận nơi.”

      cũng nghĩ đến, nghĩ trước mướn mấy công nhân giao hàng, mặt chính bọn họ có xe ba bánh, mặt khác, bọn họ quen đường, Kim Thành, Kim Lai vận chuyển hàng kêu hai đứa nó theo bọn họ, cũng dễ quen thuộc đường”

      ...

      Hai người thảo luận tới thảo luận lui, tính toán hết sức chu đáo, chỗ
      [​IMG]
      huyenlaw68, 13emap, Nhiên Nhiên2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :