1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Làm nữ chủ đâu có dễ - Hoa Lài (99/320)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Jenny Kún

      Jenny Kún New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      17
      Hotaru_Misu thích bài này.

    2. Hotaru_Misu

      Hotaru_Misu Well-Known Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      712
      Hi Kún, rất vui khi thấy nàng đề nghị như vậy, thực lòng văn phong của nàng trau chuốt rất kĩ đấy :5:.

      Tiếc là ta ko có ý định muốn hợp tác với ai, bắt tay vào làm bộ này thuần túy vì niềm vui cá nhân :)), muốn có ràng buộc, nàng đừng buồn ta nhé.

      Tuy nhiên ta vẫn hết lòng hoàn thành bộ này tuy có lẽ kéo khá lâu:040:

      Nếu như nàng có chỗ nào cần xài bản word ta edit rồi cứ , ta gửi qua mail cho nàng. :5:
      Last edited: 22/4/17
      Hale205Jenny Kún thích bài này.

    3. Hotaru_Misu

      Hotaru_Misu Well-Known Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      712
      Chương 35
      Vương Trác nhìn nhóm tiểu thiếu niên ở trước mặt mình, bày ra dáng vẻ nghiêm túc, :

      - Tuy rằng chỉ có từ Kim Đan kỳ trở xuống mới được tiến vào Hoàng Thiên bí cảnh, các ngươi cũng được xem thường chuyến thám hiểm lần này. Bí cảnh này lưu truyền từ thời thượng cổ cho đến nay, tu vi cao nhất của thú bên trong đó có thể tính tương đương với tu sĩ loài người ở mức Nguyên kỳ, được như vậy cũng do bí cảnh có cấm chế áp chế tu vi của bọn chúng. Dựa vào tu vi của các ngươi, đáng , nhất định được kiêu ngạo, vạn lần thể quá liều lĩnh!

      Nhóm người Tô Hàm vội vàng dạ vâng, khom người đồng ý.

      - Ngoài ra…

      Vương Trác lại tiếp:

      - Thứ mà các ngươi cần đề phòng chỉ riêng thú, còn có con người. Các đại môn phái mặt ngoài là hòa hòa khí khí, đồng tâm hiệp lực, thực tế bên trong nội tình chính là ngươi tranh ta đấu, giết người đoạt bảo cái gì thầm ra tay cũng xảy ra ít, các ngươi nhất định phải mọi cẩn thận, thể dễ tin lời người, biết chưa?

      - Đệ tử hiểu.

      Bọn họ biết lời của Vương Trác tuyệt giả, bọn họ tuy là thiên chi kiêu tử ở bên trong môn phái, đương nhiên khinh thường làm loại hành động nông cạn kia, bất quá nghe vẫn có nghe qua.

      Vương Trác lại dặn dò thêm vài câu, mọi người nhất nhất đồng ý, sau đó mới giải tán.

      Tô Hàm nghĩ chuyện mình cùng lão cha lánh nạn ở Ngự Thú Tông có thể tiết lộ nhất định để ai biết, giả sử mình tham gia Hoàng Thiên bí cảnh, tất nhiên có lúc đụng phải người của Thiên Nhất Môn, người khác còn dễ , gặp phải người của Tô gia, tên của mình tám phần bị họ nhận ra. Đặc biệt là Tô Tình, đối phương rất ràng diện mạo của mình, đến lúc đó vừa gặp mặt tất có phong ba, tốt nhất nên dùng thuật dịch dung che giấu hơn.

      Nghĩ đến đây, Tô Hàm lắc mình vào Truyền Thừa Điện.

      Bạch Giác nhàm chán lăn qua lộn lại bãi đất trống ngay trước đại điện, thấy Tô Hàm tiến vào, u oán nhìn nàng cái, sau đó xoay mông vào mặt nàng. Chủ nhân luôn nhốt mình ở trong này, thực chán quá a! Người ta muốn ra ngoài chơi a!

      Tô Hàm cũng thực bất đắc dĩ, nàng hận thể được ôm tiểu đáng này mỗi ngày! Nhưng mà Lâm thúc cho a! Liền tính Bạch Giác biết thuật dịch dung, Lâm thúc lại giảng giải có biết bao nhiêu người sinh sống đại lục, tu vi của Bạch Giác rất thấp, chừng sớm bị người ta nhìn ra, cho nên càng phải giảm thiểu số lần để Bạch Giác xuất trước mặt mọi người. Còn cảnh báo mình quá mức thích Bạch Giác, sợ mình mê muội mất cả lý chí, tu sĩ phải lấy theo đuổi đại đạo làm mục tiêu, tạp niệm quá nhiều rất dễ sinh tâm ma, cho phép mình tốn quá nhiều thời gian chơi đùa cùng Bạch Giác.

      Tô Hàm tiến lên phía trước, ôm lấy Bạch Giác còn cáu kỉnh vào trong ngực, giọng dỗ dành nó.

      - Tiểu Bạch ngoan nga! Huyết thống của ngươi rất đặc biệt, vạn nhất bị người ta nhận ra ắt rước lấy họa sát thân, ngươi chịu khó thêm thời gian, chờ tu vi của ta đủ lớn mạnh, ta nhất định để cho ngươi ra ngoài mỗi ngày có được ?

      Trí tuệ tại của Bạch Giác tính ra tương đương với đứa con nít tầm bốn năm tuổi, cho nên hiểu được đạo lý bao nhiêu, bất quá câu ‘ rước lấy họa sát thân’ nghe vẫn hiểu, ngoan ngoãn liếm cằm Tô Hàm cái, tỏ thái độ người ta có giận nữa.

      Trấn an tốt Bạch Giác, Tô Hàm bắt đầu hỏi nó về thuật dịch dung, Bạch Giác giải thích cho nàng hay: Dù sao nữa cái này cũng thuộc truyền thừa ký ức của linh thú, mấy thích hợp để cho loài người tu luyện. Hết cách, nàng đành phải lại chạy qua đánh thức Ly Giang, hỏi có biện pháp nào biến loại pháp thuật này trở thành loại mà loài người có thể tu luyện được hay .

      Ai ngờ nàng vừa dứt lời, Ly Giang liền mạch lạc cho nàng, bên trong Truyền Thừa Điện lúc nào cũng có sẵn mấy kiểu pháp thuật này, ngoài ra còn chỉ có mỗi loại, kêu nàng cứ vào đó tùy tiện chọn lựa. Cuối cùng còn thực bất mãn dặn kỹ:

      - Minh tộc chúng ta truyền thừa qua vạn năm, thuật pháp mênh mông, sau này ngươi lại muốn học loại pháp thuật gì, trực tiếp vào đây tìm đọc là được, dù sao lấy tu vi kém cỏi tại của ngươi, mấy cái sơ cấp truyền thừa còn là vừa sức ngươi.

      Tô Hàm quá xấu hổ rồi, từ sau khi nàng có được Vu nữ cao cấp truyền thừa, lập tức vừa mắt mấy cái sơ cấp truyền thừa ở chỗ này. Nghĩ lại cũng đúng, tòa nhà có cao vạn trượng cũng bắt nguồn từ nền móng, sơ cấp truyền thừa mới đúng kiến thức trụ cột cơ bản, mình cứ trực tiếp bỏ qua mà tiến vào Vu nữ điện, thế nên trở thành đầu đuôi, hỏi sao hai năm qua mình ràng rất chăm chỉ học tập, lại luôn gặp phải các vấn đề biết giải thích ra sao.

      - Vãn bối hiểu, đa tạ tiền bối chỉ điểm.

      Tô Hàm vô cùng cung kính, hành lễ với Ly Giang, đối phương là tử sĩ trong trận tiên ma đại chiến, chính là hùng, cho dù tại biến thành khí linh, Tô Hàm vẫn luôn kính trọng .

      Ly Giang nhiều, mỗi lần xuất quan đều tiêu hao đại lượng linh lực, tu vi của Tô Hàm nay đủ để duy trì thời gian ra ngoài được bao nhiêu, cho nên rất nhanh lại rơi vào ngủ say.

      Tô Hàm nhận thức được sai lầm của bản thân, quyết định tạm thời gác lại cao cấp truyền thừa trong Vu nữ điện, trước tiên nên học tập tri thức trụ cột. Dù sao năm tháng tu tiên quá mức dài lâu, mình phải xây nền vững chắc mới có khả năng xây được lầu cao trọc trời.

      Nửa tháng tiếp theo, Tô Hàm bên vừa chiếu cố Tô Văn Bân, bên vừa tu luyện pháp thuật. Cũng may Lâm Quân biết nàng sắp sửa tham gia bí cảnh, chủ động đề nghị giúp nàng mua ít vật phẩm cần thiết, giảm bớt gánh nặng cho Tô Hàm.

      Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi , rất nhanh liền tới ngày bí cảnh muốn mở ra.

      Hôm nay, Tô Hàm theo nhóm người Thẩm Đồng tới quảng trường ngọn núi cao nhất, lúc bọn họ đến tính là sớm, quảng trường có mấy trăm người đứng chờ.

      Các đại môn phái cùng nhau chia sẻ Hoàng Thiên bí cảnh, mỗi môn phái chiếm ba trăm vị trí người tham gia, tính ra dưới mỗi môn phái đều có hơn vạn người, thành thử chút ấy số lượng tính là bao, đa phần là ưu tiên cho nội môn đệ tử tham gia, ngoại môn cùng lắm có được vài chục người, chính vì vậy ai cũng sứt đầu mẻ trán mới tranh được cái tên trong danh sách.

      Hơn nữa phải cứ là nội môn đệ tử đều được , giả sử người đó bị đánh bại bởi ngoại môn đệ tử khiêu chiến, người đó lập tức bị tước tư cách, đây chính là nguyên nhân ngoại môn đệ tử có thể giành được tên trong danh sách. Cũng bởi vì vậy, cứ việc Tô Hàm cố tình biến hóa dáng vẻ của mình thành tên nam tử gầy yếu, cực kỳ đại chúng, nhưng vì trông nàng lạ mặt nên vẫn hấp dẫn chú ý của rất nhiều người.

      nam tử mặc lam y tiến lên chào hỏi cùng nhóm người Thẩm Đồng.

      - Thẩm sư huynh, Thạch sư đệ, Trịnh sư đệ!

      Nhóm người Thẩm Đồng vội vàng đáp lễ.

      - Hoa sư huynh (Hoa sư đệ).

      Trong tai Tô Hàm nhận tới truyền của Thẩm Đồng:

      - Đây là đệ tử chân truyền của Chưởng môn sư bá, tên Hoa Vân Thanh.

      Tô Hàm cũng đáp lễ.

      - Tại hạ Từ Hàn, gặp qua Hoa đạo hữu.

      Hoa Vân Thanh trước tiên đáp lễ lại, sau đó hỏi:

      - Vị đạo hữu này trông thực lạ mặt, biết thuộc môn hạ của vị sư thúc bá nào?

      Tới tới! Tới tiết mục tra hộ khẩu rồi! Nội tâm Tô Hàm vang lên cảnh giác, mặt lại luôn thản nhiên.

      - Tại hạ là tộc nhân của Từ Thương Chân nhân, vừa mới đến đây.

      Tức là tộc nhân của Từ sư bá, chắc hẳn đến từ Từ gia đại trạch, tất là tương lai gia nhập Ngự Thú Tông, Hoa Vân Thanh nghĩ như vậy liền dây dưa vấn đề này nữa, dời chủ đề.

      Nội tâm Tô Hàm khẽ thở ra hơi, dễ lừa dối quá a!

      Chẳng qua số người gần đó nghĩ như vậy, bọn họ đều là thiên tân vạn khổ mới cướp tới được vị trí, dựa vào cái gì tiểu tử này chẳng cần làm gì, hơn nữa còn chưa phải người cùng tông môn đâu, liền chiếm được cái vị trí trong danh sách?

      Chẳng qua Phân Thần kỳ Chân nhân là chỗ dựa vững chắc của người ta, bọn họ đành phải thầm oán ở trong lòng, dám biểu lộ ra mặt. Nhưng vô hình chung đều lập nhóm người Tô Hàm, Tô Hàm hiển nhiên thèm để ý, dù sao nàng vốn có quen biết những người đó.

      Tô Hàm nhìn sang nhóm người Thẩm Đồng tỏ vẻ xin lỗi, nào ngờ thái độ của bọn họ cũng là dạng quan tâm. Thẩm Đồng còn ý nhị cười cười, cái đám này đầu toàn là cỏ, thèm thèm để ý, đúng lúc được chút thanh tịnh.

      Kỳ thực Vương Trác cùng Từ Nguyên đều có đồ tôn, bọn họ cũng tới rồi, nhưng để tránh nhiều người lắm miệng, bọn họ cứ tỏ ra vẻ biết thân phận của Tô Hàm, chỉ coi tộc nhân thường thường của Từ Thương.
      Last edited: 15/12/17
      Thanhbliss, Anhdva, Hale2056 others thích bài này.

    4. Hotaru_Misu

      Hotaru_Misu Well-Known Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      712
      Chương 36
      Quan hệ giữa Từ Thương huynh muội và người của đại trạch tốt cho mấy. Năm xưa, cha mẹ bọn họ cũng là chết sớm, sống ở trong tộc nhìn quen lòng người ấm lạnh. Cho nên Từ Thương mới mang theo muội muội của mình, Từ Liên, rời khỏi. Mặc dù tuổi còn nhưng rời khỏi đại trạch tầm sư học đạo.

      Ai từng nghĩ, tư chất của Từ Liên thực kinh người, thế nhưng đè áp được phần đông cùng thế hệ, ngay cả Từ Thương ràng thiên phú phải là cỡ nào nghịch thiên nhưng cũng đủ khiến bọn họ thể đuổi kịp.

      Cho nên, mấy năm nay Từ gia dòng chánh, ai ai cũng lấy lòng ít hai người Từ Thương. Chẳng qua là hai người mấy để tâm bọn họ, xem danh nghĩa là đồng tộc, chỉ cần chạm tới điểm mấu chốt, mặc kệ bọn họ muốn nhảy nhót kiểu gì cũng được.

      Chuyện này nhóm đồ tôn của Từ Thương đều rất ràng, vì thế đều cho rằng Tô Hàm chỉ là kẻ thấy sang bắt quàng làm họ, thấy Chân nhân vẫn chưa hề thu nàng vào môn hạ của người sao? Cho nên, căn bản ai để mắt Tô Hàm. Chỉ lo tạo mối quan hệ tốt cùng nhóm người Thẩm Đồng, căn bản là quan tâm tới Tô Hàm.

      Tô Hàm vốn là người giỏi giao tiếp, thấy tình huống như vậy nhưng càng hợp ý nàng. Tốt nhất là đừng có để ý đến tỷ, có như vậy tỷ mới tiện đục nước béo cò chớ.

      "Bo-ong!"

      Tiếng chuông ngân vang lên hồi, vì thế chúng tu sĩ quảng trường đồng loạt giữ im lặng.

      Khoảng gian bầu trời đột nhiên vặn vẹo, lắc mình xuất ra mấy người, trong đó thế nhưng có Từ Nguyên.

      Đứng ở chính giữa là vị trung niên khoảng bốn mươi tuổi, giận mà uy, người có chứa loại khí thế quanh năm suốt tháng đều đứng ở chỗ cao, nhìn vòng người bên dưới.

      Chúng đệ tử bị ánh mắt uy nghiêm của bắt lấy, bất tri bất giác thái độ trở nên nghiêm túc hơn, khom người quỳ xuống.

      - Đệ tử tham kiến Tông chủ, tham kiến các vị Trưởng lão!

      Tông chủ Ngự Thú Tông khẽ gật đầu.

      - Chúng đệ tử đều là tinh trong Ngự Thú Tông ta, lần này tham gia Hoàng Thiên bí cảnh là đại biểu cho thể diện của Ngự Thú Tông ta, mong rằng chư vị hạ thấp uy danh Ngự Thú Tông, mà làm vang danh Ngự Thú Tông!

      - Đệ tử tuân mệnh!

      Phía dưới các đệ tử đều rất kích động, đồng loạt lên tiếng tỏ thái độ quyết tâm.

      Tông chủ cảm thấy hài lòng, lại tiếp:

      - Hoàng Thiên bí cảnh có thú rất nhiều, chúng đệ tử nhớ lấy mọi phải cẩn thận, thể hành lỗ mãng! Chư vị đều là hi vọng tương lai của Ngự Thú Tông ta, lão phu hi vọng hai tháng sau, vẫn cứ ba trăm người cùng trở về!

      - Cẩn tuân Tông chủ chi mệnh!

      Thanh to lớn truyền rất xa. Tuy rằng ai cũng biết hàng năm số lượng tu sĩ ngã xuống trong Hoàng Thiên bí cảnh có ít, nhưng giờ phút này mọi người vẫn cảm thấy ý chí chiến đấu sục sôi, nhiệt huyết dâng trào.

      Bấy giờ Từ Nguyên tiến về phía trước bước, bước ra khỏi hàng, Tông chủ lên tiếng:

      - Lần này là Từ Nguyên Chân nhân dẫn đội, chư vị đệ tử phải nghe theo lệnh của Từ Chân nhân!

      Nà ní? phải Từ Nguyên bận chiếu cố hai cái bảo bối nhi tử lớn của sao? Làm sao có thể bỏ ra đây dẫn đội?

      Tô Hàm bên theo mọi người hành lễ, bên nghi hoặc nghĩ.

      Nhóm người Thẩm Đồng cũng rất tò mò, trước đó hoàn toàn có nghe tin tức này a!

      Từ Nguyên phải loại người chuyện dong dài, chỉ ngắn gọn vài câu rồi dẫn dắt mọi người lên linh thuyền.

      Linh thuyền của Ngự Thú Tông âu cùng với tên của môn phái có điểm tương tự, hình dáng phải thuyền rồng thông thường, mà ở hai bên thuyền điêu khắc những bức tượng thần thú khác nhau, Phượng Hoàng giương cánh muốn bay, Bạch Trạch mang đến điềm lành, lại có Thanh Long uy phong lẫm lẫm, trông rất sống động, tạo cảm giác như có thể xuyên phá mọi trở ngại, nhất phi trùng thiên.

      Tô Hàm theo đuôi mọi người bước lên linh thuyền, linh thuyền này lớn, chứa mấy trăm người vẫn dư sức, ai cũng đều phân chia theo phòng. Từ Nguyên giúp đỡ Tô Hàm, phân Tô Hàm ở chung phòng cùng với nhóm người Thẩm Đồng, tiện bề hỗ trợ lẫn nhau, mà chính ở chung với nhóm đệ tử khác.

      Thực ra Từ Nguyên hề biết bộ dạng sau khi thay đổi của Tô Hàm, nếu phải nàng đứng chung chỗ với đệ tử của mình, là nhận ra. Cũng biết nàng lấy đâu ra loại pháp thuật này, chỉ là bề ngoài, ngay cả hơi thở đều bị thay đổi, hiển nhiên trở thành người xa lạ, thế mà đánh lừa được ánh mắt của mình, Xuất Khiếu kỳ Chân nhân.

      muốn gây chú ý, Từ Nguyên có cho nàng bất kỳ đãi ngộ đặc biệt nào.

      Muốn tới vị trí của Hoàng Thiên bí cảnh, cho dù dùng linh thuyền bay với tốc độ như sấm chớp, cũng phải cần nửa tháng, cũng may Ngự Thú Tông cách khá gần, còn mấy tông môn kia cách xa hơn như là Huyền Đạo tông, bọn họ sớm xuất phát từ mấy tháng trước.

      Ngoại trừ mọi người có liên quan đến Từ gia ở Ngự Thú Tông, Tô Hàm hoàn toàn quen biết người nào cả, bản thân nàng cũng thích náo nhiệt, chào hỏi tiếng với nhóm người Thẩm Đồng, sau đó đóng cửa tu luyện.

      Tô Hàm kiểm tra lại lần hành trang của mình, cực phẩm pháp khí Hồi Nhất tiên, đây là bản mạng pháp khí của mình. Lâm Quân nhờ Luyện khí Đại sư làm giả bề ngoài của nó thành kiện hạ phẩm pháp khí, đúng là trong vòng Trúc Cơ tu sĩ gọi là cực kì hiếm thấy, nhưng phải có người sở hữu món, dù sao đời này cũng chỉ Tô Hàm cái sửa nhị đại, thổ hào vẫn tồn tại ở đâu đó rất nhiều nha!

      Bàn về tính phòng ngự có nhuyễn giáp do Đường Mị Nhi để lại, món đây cũng là cực phẩm pháp khí. Nguyên bản Đường gia vì thương nữ nhi của mình nên đưa cho Đường Mị Nhi, nhưng thâm tâm Đường Mị Nhi thực có lỗi với tiểu nữ nhi, cơ hồ vét sạch tài sản để lại hết cho Tô Hàm lúc rời .

      Lúc trước ở Man Nguyên sơn, Tô Hàm xém chút bị thực nọ đâm xuyên thủng, ít nhiều nhờ cái nhuyễn giáp này mới bảo vệ được tánh mạng. Chẳng qua thứ này phải nhận đến công kích ở phạm vi gần cơ thể mới có tác dụng, trừ thứ này ra, Tô Hàm có sở hữu món phòng ngự pháp khí nào khác. Chẳng qua thổ hào là tiền thiếu ha! đống cao giai linh phù ném ra, cho dù ngươi là tu sĩ cấp cao cũng phải nuốt hận mà lui.

      Ngoài ra còn có vài món pháp khí phẩm giai thấp hơn chút đỉnh, linh đan, linh phù, Tô Hàm kiểm tra từng cái , cảm thấy an toàn của bản thân vẫn được bảo đảm khá cao, cho dù có xui xẻo gặp phải thú có tu vi Nguyên kỳ, cũng có sức liều mạng phen, đủ để mình chạy xa tìm chỗ vắng người trốn vào Truyền Thừa Điện.

      Đúng vậy, át chủ bài của Tô Hàm là Truyền Thừa Điện, tuy giống nhẫn gian trong tiểu thuyết, còn có chức năng trồng hoa trồng thảo, linh tuyền, nhưng gian này vẫn có chức năng giấu được nguyên người sống vẫn là gian xịn! Huống hồ chi còn kèm đống truyền thừa bị thất truyền lâu?

      Thời gian trôi cực nhanh, nửa tháng nhoáng cái qua, hôm nay Tô Hàm ngồi thiền, chợt nghe thấy hiệu lệnh tập trung.

      Tô Hàm vừa ra khỏi cửa liền đụng phải Thẩm Đồng, cho nên hai người cùng nhau đến mạn thuyền, rất nhanh lại họp cùng với Thạch Lỗi và Trịnh Hạo.

      Linh thuyền chậm rãi tiếp cận tòa núi lớn hùng vĩ, xanh um tươi tốt, trùng trùng điệp điệp, giống như thân rồng uốn lượn bay xa.

      Linh thuyền dừng lại ở vách núi đen, Từ Nguyên dẫn đầu, mang theo mọi người từ bay xuống, đáp lên vùng đất bằng phẳng kề cận vách núi đen. Ngự Thú Tông đến tính là sớm, nơi đây có vài môn phái đến từ trước.

      - Từ đạo hữu! Từ biệt kinh niên, phong độ giảm a!

      vị đại hán râu quai nón cười lớn chào hỏi với Từ Nguyên, lưng người này đeo thanh kiếm rất lớn, xem trang phục đoán chừng là kiếm tu của Huyền Đạo tông.

      Từ Nguyên cười cười chắp tay.

      - Phong đạo hữu, thế mà quý tông đến sớm hơn.

      Tu sĩ họ Phong tính cách hào sảng, đáp lời:

      - Ai biểu Huyền Đạo tông chúng ta cách xa nhất đâu! Đành phải vác người chạy sớm, nghĩ thành cái đến sớm nhất. Vậy mà Ngự Thú Tông các ngươi ràng là ở gần nhất, nhưng bây giờ mới tới.

      Từ Nguyên cười :

      - Tính tới tính lui bọn ta phải là kẻ chậm nhất, Thiên Nhất Môn phải còn chưa tới sao?

      Tu sĩ họ Phong gật đầu.

      - Đúng vậy, lần nào cũng đều là Thiên Nhất Môn cố tình tới chậm nhất, thực tưởng rằng mình là môn phái đứng đầu đại lục!

      Từ Nguyên mỉm cười, đổi đề tài, tiếp tục chào hỏi cùng tu sĩ đến từ môn phái khác, đám mặt hoà thuận vui vẻ, kì thực sóng ngầm bắt đầu khởi động.

      - Từ đạo hữu, nghe lệnh lang trở về, biết có bị gì ?

      Từ Nguyên tỉnh rụi.

      - Đa tạ đạo hữu quan tâm, khuyển tử hết thảy đều mạnh khỏe.

      - Từ đạo hữu cần khách khí, hình như nghe thương thế của lệnh lang a! Nếu như cần hỗ trợ, cứ việc mở miệng, tư chất cỡ này, nếu là từ đây trở gượng dậy nổi thiệt khiến người ta tiếc hận a!

      Lão già kia! Ngươi thèm gượng dậy nổi đâu! Nguyên nhà ngươi đều gượng dậy nổi!

      Từ Nguyên cười lạnh trong lòng, mặt luôn tỉnh rụi.

      - Đạo hữu quá, chút vết thương mà thôi. Cũng biết lần này khi nào Thiên Nhất Môn mới tới, nhưng chớ có để bọn ta chờ lâu quá!

      Vì thế đám lại đem đầu pháo chỉa về phía Thiên Nhất Môn, rất là bất mãn với hành vi bọn họ cứ thích ngồi đầu người khác.
      Last edited: 15/12/17
      AELITA, Thanhbliss, Anhdva9 others thích bài này.

    5. Jenny Kún

      Jenny Kún New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      17
      heng sao đâu Misu~ là giờ ta tập trung vào 3 bộ: trùm, cực phẩm, ngự linh nên nữ chính bị bỏ bê ghê lắm, nên định ' bắt cóc' nàng để làm động lực bứt phá :))))
      T9 ta post bài liên tục, nàng rảnh qua ủng hộ ta nhé =D
      Hotaru_Misu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :