Tiểu Ca, JJ người đâm đau ta! - Tử Sắc [Drop]

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tử Sắc

      Tử Sắc New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 4: Ăn kem!
      Chuông tan học vừa kêu thấy Tiểu Ca cặp sách thu dọn xong đâu vào đó, đứng ở cửa lớp kêu lên: "Tiểu Nam, về thôi!"

      "Đợi chút!" Tiểu Nam rống lớn, nhanh tay thu dọn đống sách vở đặt bừa bãi bàn.

      "Bàn Tử chung nữa" Sợ bị bỏ lại, Bàn Tử vừa nắm chặt tay áo Tiểu Nam vừa vụng về dọn bàn mình, cậu cứ quơ loạn bàn cố bỏ hết tập sách vào cặp nhưng mà càng bỏ sách lại càng rớt ra ngoài, cậu vừa cúi xuống lụm lại có quyển khác rơi xuống, Bàn Tử gấp đến sắp khóc. Viễn Viễn thấy vậy dậm chân tới, quát:"Cái con heo ngu ngốc này!" Rồi cúi người ôm hết đống vở nhét vào cặp cậu. Làm xong hết lượt, Viễn Viễn lại cầm cặp Bàn Tử lên rồi kéo tay cậu: "!"

      Bàn Tử hít cái mũi đo đỏ, giật giật tay mình lại, cúi gằm mặt : "Tiểu Nam, Bàn Tử muốn với Tiểu Nam cơ"

      Viễn Viễn hừ , nắm tay cậu theo Tiểu Nam. Tiểu Nam lúc này cũng dọn xong, liếc qua hai con người có vở mà diễn từ ngày này qua tháng nọ rồi chạy tới khoát tay Tiểu Ca: " thôi!". Tiểu Ca trả lời cậu, chỉ tự ý lấy cặp Tiểu Nam khoát lên vai mình, dắt tay cậu .

      Bốn đứa trẻ liền cùng nhau chậm rãi về nhà. đường, qua quán kem, Tiểu Nam và Bàn Tử liền dừng lại, đơn nhiên dẫn theo cả Tiểu Ca cùng Viễn Viễn. Kéo kéo tay Tiểu Ca, Tiểu Nam chỉ vào quán kem: "Tiểu Nam muốn ăn kem" Nghe vậy Bàn Tử cũng chọt Tiểu Nam tỏ ý mình cũng muốn ăn, nãy giờ cái mùi béo ngậy mà ngòn ngọt của kem làm bụng Bàn Tử rục rịch, ngay cả nước dãi cũng muốn chảy cả ra. Lắc lắc cái tay bị Viễn Viễn nắm chặt cứng Bàn Tử : "Bỏ ra! Bàn Tử phải lấy tiền mua kem!"

      Ấn Bàn Tử xuống ghế bên ngoài quán Viễn Viễn quát: "Ngồi yên đó!" Bên cạnh, Tiểu Ca cũng đẩy Tiểu Nam ngồi xuống: "Tiểu Nam chờ ở đây với Bàn Tử " Tiểu Nam giãy dụa đứng lên: "Nhưng mà Tiểu Nam muốn tự mình mua cơ!" Tiểu Ca bất đắc dĩ cười theo sau Tiểu Nam, để lại mình Bàn Tử ngồi ngoài.

      "Bàn Tử muốn ngồi đây mình đâu" Bàn Tử lầm bầm rồi đứng lên muốn vào quán nhưng nghĩ tới vẻ mặt giận dữ của Viễn Viễn đành lủi thủi ngồi lại. Khoan ! Nhưng mà Bàn Tử chưa Bàn Tử ăn mùi gì mà, chẳng lẽ Viễn Viễn tính mua cho Bàn Tử!? Nghĩ tới đây hai mắt Bàn Tử đều đỏ, cả mặt đầm đìa nước mắt.

      Bỗng có bàn tay xoa mặt Bàn Tử, lấy hết nước mắt dính mặt cậu, vì dùng lực hơi mạnh nên làm hai má cậu đau rát: "Đứa nào! Là đứa nào làm cậu khóc!? Mấy cái đứa chán sống này!"

      " ràng là do...!" Bàn Tử ngẩn ngơ nhìn Viễn Viễn cầm cây kem vị sôcôla cậu thích nhất mũi liền đỏ, nước mắt càng rơi dữ dội hơn: Cậu ta cho cậu mua, mua cho cậu, vậy còn ăn vị cậu thích nhất trước mặt cậu nữa! ràng là hiếp người quá đáng mà!!!

      Viễn Viễn nhìn Bàn Tử càng khóc càng hăng biết làm gì liền nhét vội cây kem vào tay cậu. Bàn Tử ngu ngơ nhìn cây kem trong tay mình rồi ngước mắt lên hoang mang nhìn Viễn Viễn. "Cái này mua cho cậu, chẳng phải lần nào cậu cũng mua vị sôcôla sao!? Khóc cái gì mà khóc!" Nhéo mặt cậu, Viễn Viễn nhăn mày .

      "Viễn Viễn ăn sao?"

      "Tôi mới ăn cái thứ ngây thơ vậy!"

      "Rồi rồi cậu ăn là chuyện của cậu, về thôi Bàn Tử, Tiểu Ca!" Tiểu Nam vừa ăn kem vừa bước nhanh hướng nhà mình. Đơn nhiên, tay vẫn bị cái người đứng kế bên giữ khư khư.

      Tới ngã ba Tiểu Nam và Tiểu Ca chào tạm biệt Bàn Tử cùng Viễn Viễn rồi rời cùng hướng, Viễn Viễn lại bám theo Bàn Tử, cậu ta Bàn Tử ngốc như vậy cậu ta phải đích thân đưa về mới yên tâm.

      Về tới cửa nhà, Tiểu Nam cũng xử lý xong cây kem, liếc thấy ít kem còn dính lại miệng cậu, Tiểu Ca liền cúi người xuống lấy lưỡi cuốn hết vào miệng mình. Thấy Tiểu Nam cả người đỏ bừng Tiểu Ca nhịn được liền áp sát lại hôn từng chút lên miệng cậu, thưởng thức vị vani ngọt ngào trong miệng cậu, lưỡi lặng lẽ tách hai hàm răng cắn chặt của cậu ra, cướp lấy hô hấp của cậu, truy đuổi lưỡi cậu. Cậu càng cố đẩy ra lưỡi Tiểu Ca càng xâm nhập sâu hơn, ai biết nụ hôn này kéo dài bao lâu, chỉ biết tới khi cậu xụi lơ, Tiểu Ca mới thả cậu ra, tự mình vào nhà, để lại cậu ngây ngốc đứng ngoài cửa.


      Last edited: 20/4/17

    2. Tử Sắc

      Tử Sắc New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 5: JJ Tiểu Nam khó chịu!

      *Dành cho ai hiểu: JJ = Trym

      Ngây ngốc bước lên phòng Tiểu Nam vẫn còn cảm nhận được ràng khi cái lưỡi Tiểu Ca càn quét khắp khoang miệng mình, từng cảm giác tê dại xông lên đầu, Tiểu Nam choáng váng, cả người vô lực, mềm nhũn ngã lên giường. Tiểu Ca càng ngày càng kì lạ, nhưng mà khó hiểu hơn là tại sao Tiểu Nam lại thích những chuyện kì quái Tiểu Ca làm chứ!? chìm trong dòng suy nghĩ, Tiểu Nam bỗng cảm thấy cơn đau truyền tới: "AAAAA~" Tiểu Nam hét toáng, tông cửa chạy ra khỏi nhà: "Mẹ ơi con qua nhà Tiểu Ca đây!"

      ----Ta là đường phân cách---

      Trương Giai, mẹ Tiểu Ca, ngồi trong phòng khách từ đâu xuất cơn gió chỉ để lại câu: "Chào mẹ Giai!" rồi hướng thẳng tới phòng con trai bà.

      Tiểu Ca nghĩ tới cậu lập tức thấy thân ảnh nhắn đứng trước cửa phòng mình mặt đong đầy nước mắt, hai tay che tiểu JJ , đau khổ lên án: "Oa~ Tiểu JJ của Tiểu Nam đau quá, có phải Tiểu Nam sắp chết rồi ? Oa~ Tiểu Ca xấu!"

      Tiểu Ca còn hoang mang nhưng khi quét tới tiểu JJ cương cứng lên của cậu lập tức bừng tỉnh, trong mắt còn có thêm cảm xúc nắm bắt được: " sao đâu Tiểu Nam, chuyện này bình thường mà, Tiểu Ca cũng bị, chỉ cần xoa xoa là hết đau"

      " sao?" Nghi ngờ nhìn Tiểu Ca.

      "!" Cho cậu ánh mắt khẳng định, Tiểu Ca bắt lấy tay cậu, áp xuống phía dưới của mình.

      "A! Của Tiểu Ca cũng bự bự lên rồi nè!" Tiểu Nam mắt sáng rỡ, tò mò bóp thứ to lớn trong tay.

      "Hừ! Tiểu Nam chút" Tiểu Ca giọng khàn khàn .

      Tiểu Nam ngước mắt ngây ngốc nhìn Tiểu Ca, bối rối biết phải làm gì. Cái thứ nóng hầm hâm trong tay cùng tiểu JJ cứng ngắc bên dưới làm cậu vừa đau đớn vừa tê dại. Tiểu Ca nhìn cậu chu miệng liền bất đắc dĩ cuối người xuống hôn môi cậu, đầu lưỡi càn quấy trong khoang miệng cậu, ma sát lưỡi cậu, cùng lúc đó tay Tiểu Ca cũng lần mò xuống tiểu JJ của cậu, chậm rãi xoa nắn, dẫn dắt cậu.

      "Ưm~ Ah~Tiểu Nam thấy kì quá Tiểu Ca!" Tiểu Nam sợ hãi rên .

      " sao, cứ làm theo Tiểu Ca, dễ chịu ?" Tiêu Ca lại nhấm nháp miệng cậu, ôn tồn . Bàn tay còn lại cũng chịu thua, lần lên đầu ngực cậu, nhéo đỉnh đo đỏ.

      "Ưm! Đừng mà~" Tiểu Ca hôn dần xuống cổ cậu, lưỡi cách lớp áo liếm ngực cậu, phía dưới động tác tay càng ngày càng nhanh.

      "Ưm~ Ah~" Tiểu Nam kìm được rên lớn.

      "Giúp Tiểu Ca" Tiểu Ca gầm bên tai Tiểu Nam, từng hơi khô nóng thổi vào tai cậu.

      Áp thứ to cứng của mình vào tiểu JJ của cậu, nhàng ma sát. Phía áo Tiểu Nam biết bị cởi ra khi nào, lưỡi Tiểu Ca ngừng liếm ướt đàu ngực cậu, răng lâu lâu lại cà , khẽ mút làm Tiểu Nam rên lên dứt. Nhịp phía dưới dần tăng nhanh, thần trí Tiểu Nam đều bay mất, chỉ cảm thấy cả người như có luồng điện truyền khắp các lỗ chân lông, cả người đều nóng, miệng ngừng phát ra những thanh mềm mại làm cậu mặt đỏ tim đập, muốn ngừng cũng ngừng được.

      "Ah~ ah~ Đừng... Dừng lại!"

      "Được, Tiểu Ca dừng đâu, tiếng thôi Tiểu Nam" Tiểu Ca cười khẽ rồi nuốt hết thanh của cậu vào miệng mình.

      "Oa! Tiểu Ca!" Tiểu Nam sợ hãi kêu lên, cả người căng cứng, cậu bỗng thấy tiểu JJ của mình như muốn nổ, có gì đó muốn thoát ra trong cậu. Nhìn người trong ngực run lên, Tiểu Ca thương tiếc ôm chặt cậu, hai người đinh sát lấy nhau còn khe hở. Biết cậu sắp đến cao trào, Tiểu Ca nắm lấy tiểu JJ của cậu, tăng nhanh tốc độ: "Đợi chút Tiểu Nam, chúng ta cùng ra!"

      "Ưm! được! Tiểu Nam chịu nổi!" Tiểu Nam chảy nước mắt, ngón chân co quắp lại.

      "Hừ! Hừ!" Tiểu Ca thở dốc, trán nổi đầy gân xanh, thả lỏng tay mình ra. Tức hai dòng sửa trắng đục bắn ra, chảy ướt cả sàn nhà. Tiểu Ca ôm người mềm nhũn, xụi lơ nằm trong lòng mình lên giường, vào phong tắm lấy khăn ướt lau sạch cho cậu xong lại lau cho chính mình. Mỉm cười dịu dàng nhìn Tiểu Nam thở hồng hộc nằm giường, Tiểu Ca hôn lên trán cậu, áp vào tai cậu nhàng : "Ngủ " Sau đó lại tự lấy cây lau nhà lau đống bừa bộn của hai người. Làm mạch Tiểu Ca lại xuống nhờ mẹ Giai chuyển lời tới mẹ Đình là Tiểu Nam ngủ lại.

      Trở lại phòng ngắm khuôn mặt mệt mỏi của người cong người ngủ giường mình, môi Tiểu Ca nở nụ cười đắc ý. Cậu vẫn định chờ Tiểu Nam vài năm nữa nhưng ai ngờ hôm nay người lại tự đưa đến cửa, cậu cũng phải hoà thương, cơ hội đến mà biết nắm lấy phải kẻ ngốc sao? Chờ vài năm nữa chừng Tiểu Nam bị người ta cướp mất!

      Nghĩ lèo, người nào đó liền tự cho là đúng leo lên giường ôm lấy Tiểu Nam cùng nhau ngủ.

    3. Tử Sắc

      Tử Sắc New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 6: Gặp hủ nữ
      Sáng hôm sau, Tiểu Ca bị tiếng ầm ĩ dưới nhà đánh thức, mở mắt ra là khuôn mặt mập mạp ngái ngủ, khoé miệng còn chảy chút nước dãi, dây cả ra gối. Tiểu Ca dịu dàng nhìn cậu, rút tờ khăn giấy tủ đầu giường lau cho cậu, cậu khó chịu ưm ra tiếng, cựa quậy, nhích người vào lòng Tiểu Ca cọ cọ. Cười khẽ, Tiểu Ca hôn lên má đỏ hồng của cậu. Tiểu Ca chăm chú quan sát từng cử động của cậu có tiếng cười vang truyền từ nhà dưới lên làm Tiểu Nam khẽ nhăn mày, giật mình như muốn dậy nhưng rồi người nào đó chỉ lười biếng lật mình rồi lại khò khò chìm vào giấc ngủ. Tiểu Ca cưng chiều vỗ hai má cậu rồi bước vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân sạch xong liền cẩn thận mở cửa ra khỏi phòng tránh làm cậu thức giấc.

      Dưới nhà, mẹ Đình trò chuyện với mẹ Giai, thấy Tiểu Ca xuống liền hỏi: "Tiểu Ca dậy rồi à? Tiểu Nam đâu rồi con?"

      "Chào buổi sáng Đình, Tiểu Nam ngủ ạ" Tiểu Ca lễ phép trả lời.

      "Thằng nhóc này, lại nằm ngủ nướng, đáng lẽ phải học tập Tiểu Ca" Mẹ Đình oán trách .

      "Em lại thấy Tiểu Nam như vậy mới đáng , thằng nhóc mặt than này có gì mà học tập chứ!" Thấy hai người cứ đùa giỡn qua lại, Tiểu Ca cũng mặc kệ, ăn đồ ăn sáng để sẵn bàn rồi lại rót li sữa nóng mang lên phòng.

      "Tiểu Nam à, dậy thôi, Đình ở dưới chờ Tiểu Nam đó" Tiểu Ca để li sữa lên bàn, lại đánh thức cậu.

      "Mấy giờ rồi? Để Tiểu Nam ngủ thêm chút nữa , chỉ chút nữa thôi" Tiểu Nam mơ mơ màng màng .

      Tiểu Ca ngồi lên giường, nâng cậu dựa vào lòng mình rồi hôn lên môi cậu, trong mơ hồ Tiểu Nam bỗng cảm thấy thứ mềm mại, trơn trượt ma sát khắp miệng cậu, cả người nóng lên, lập túc tỉnh táo lại, sững sờ nhìn người cướp lấy hô hấp cậu tới khi cậu sắp thở nổi mới thoả mãn buông cậu ra. Tiểu Ca thấy cậu tỉnh liền hối cậu đánh răng rửa mặt đừng để mẹ Đình chờ, đợi cậu nửa tỉnh nửa mơ làm xong lượt Tiểu Ca lại cầm li sữa bàn nhét vào tay cậu: "Uống sữa trước!"

      " muốn!" Tiểu Nam bất mãn kháng nghị.

      "Ngoan, uống sữa nhiều mới mau lớn" Tiểu Ca phải dỗ lúc cậu mới chịu uống hết li sữa.

      Dắt tay Tiểu Nam xuống nhà giao cho mẹ Đình Tiểu Ca mới yên tâm xách cặp học thêm, Còn Tiểu Nam vì hôm nay là cuối tuần nên cậu phải vô trường. đường về nhà mẹ Đình bất chợt nổi hứng muốn dạo quanh siêu thị nên liền khí thế bừng bừng mà dắt Tiểu Nam hướng siêu thị tới.

      Rút cuộc do Tiểu Nam nhất quyết muốn bộ đường dài ra tới siêu thị nên mẹ Đình đành vào Circle K gần nhà. Mẹ Đình lấy cái giỏ đụng đồ, dặn Tiểu Nam được ra khỏi cửa hàng, chỉ được mua nhiều nhất 3 bịch bánh kẹo, rồi tự mình .

      Tiểu Nam vui vẻ lượn qua khu bánh kẹo vòng rồi quay lại chỗ thu ngân, cậu bỗng thấy sạp chỗ thu ngân có cái hộp gì đó màu hồng hồng giống hộp kẹo mà nhìn kĩ lại hơi lạ lạ, cậu tò mò nhìn chăm chú vào nó.

      ----Ta là đường phân cách---

      Mạn Hà là thu ngân của tiệm Circle K này, ai cũng biết điều đó, nhưng cái mà người ta biết là hủ nữ, hủ nữ tận dụng hết mọi thời giờ để coi GV, giống như giờ, cắm tai nghe nhìn chằm chằm vào hai người đàn ông vận động kịch liệt màn hình máy tính. A~tiểu thụ rên nghe mất hồn quá nha, làm con t(r)ym mi đập thình thịch à! JJ tiểu công lớn quá nha! Nhìn cái lỗ của tiểu thụ hút chặt lấy tiểu công kìa, kích thích, kích thích quá nha! Sắp bắn a bắn nha~ đến khúc cao trào thấy cảnh tượng thế này: tiểu shota trắng trắng, mềm mềm đứng trước quầy thu ngân của , nhìn chăm chăm vào sạp Durex kế bên . Máu nóng dồn hết lên não, Mạn Hà lập tức tắt GV, rút tai nghe ra, nở nụ cười mà cho là hiền dịu nhất: "Người bạn , bé làm gì vậy?"

      Thấy chị thu ngân nở nụ cười kì quái với mình, Tiểu Nam sợ hãi : "Em...em muốn mua kẹo"

      "Mua kẹo?"Hủ nữ nào đó liên tưởng đến bao nhiêu là chuyện dâm đãng.

      "Dạ" Gật gật đầu. Chỉ vào hộp Durex, Tiểu Nam ngập ngừng hỏi: "Là...mùi gì vậy chị?"

      Rút hộp Durex xuống, Mạn Hà đưa cho Tiểu Nam: "Cho bé, ăn ngon lắm đó, là mùi dâu, cần trả tiền, được cho mẹ bé biết nhưng chị có điều kiện"

      "Điều kiện gì?" Tiểu Nam sợ hãi hỏi.

      " có gì ghê gớm hết, chỉ là hộp kẹo này bé chỉ được ăn với người bạn nam mà bé thích nhất thôi, nhớ là người bạn nam nhé!"

      "Được, cảm ơn chị" Tiểu Nam hớn hở rồi cất hộp Durex vào túi của mình, trong đầu lên hình dáng của Tiểu Ca.

      Hủ nữ nào đó vui sướng nhìn Tiểu Nam, chút quan tâm về việc mình phải bỏ tiền ra cho hộp Durex.

      Mạn Hà nghĩ đến chuyện nếu gặp nhau nhiều dễ dàng bẻ cong tiểu shota này hơn liền : "Người bạn , chị tên là Mạn Hà, để chị làm bạn bé nhé, sau nàu cứ đến đây bé gặp chị"

      "Chị cứ gọi em là Tiểu Nam! Sau này em thường xuyên đến đây chơi với chị" Tiểu Nam vui mừng .

      Đúng lúc đó mẹ Đình tay xách cả đống đồ tới: "Xin lỗi cháu, thằng nhóc này có làm phiền cháu ?"

      " có đâu ạ" Hủ nữ nào đó giả bộ hiền thục .

      "Chị Hà là bạn con!" Tiểu Nam đắc ý khoe.

      Mẹ Đình vừa tính tiền vừa cười : "Vậy à? Vậy sau này Tiểu Nam phải ra đây với mama rồi, lười ở nhà được đâu"

      "Tiểu Nam có lười!" Tiểu Nam tức giận .

      Cùng lúc đó mẹ Đình cũng tính tiền xong, bắt lấy tay Tiểu Nam cùng chào tạm biệt Mạn Hà rồi về. Hoàn toàn biết sâu trong túi Tiểu Nam giấu hộp Durex.



      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. Tử Sắc

      Tử Sắc New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 7: Tất cả là nhờ mỗ hủ
      "Tiểu Ca! Tiểu Ca!" Tiểu Nam chạy xộc vào nhà Tiểu Ca, chào mẹ Giai rồi kéo Tiểu Ca tính ra đón cậu chạy nhanh vào phòng, mặt hớn hở. Sau khi khoá chặt cửa phòng, mặt thần bí nhìn ngó chung quanh làm Tiểu Ca tò mò xong cậu mới lấy từ trong túi mình bao Durex màu hồng ra: "Cái này Tiểu Nam là mới được người ta cho đó nha , chị Hà cho Tiểu Nam đó! Chị Hà cái này ăn ngon lắm nhưng mà biết sao chị Hà bắt Tiểu Nam hứa chỉ được ăn với người Tiểu Nam thích nhất thôi!" xong cậu còn loay hoay tìm cách mở "hộp kẹo" này ra nữa.

      Lúc đầu khi thấy Tiểu Nam lôi hộp Durex ra Tiểu Ca có hoá đá trong thời gian ngắn nhưng sau khi nghe Tiểu Nam mình là người cậu thích nhất Tiểu Ca chỉ thấy trong lòng ngọt như mật, nhào tới hôn cái miệng nhắn của Tiểu Nam tới khi cậu mất hết hơi sức dựa vào lòng mình hít từng hơi lớn vẫn quên thắc mắc: "Chị Hà này là ai?" Tiểu Nam mặt đỏ hồng trả lời: "Chị Hà làm thu ngân trong tiệm Circle K gần nhà, là bạn mới của Tiểu Nam" xong cậu còn bày ra vẻ mặt: Tiểu Nam có rất nhiều bạn.

      "A! Tiểu Ca làm gì vậy!?" Trong lúc cậu để ý Tiểu Ca tập kích vào trong áo cậu, hai tay đùa nghịch với hai hạt đậu trước ngực cậu, nghiêm túc : "Tiểu Nam biết à, trước khi ăn kẹo này chúng ta phải khởi động" Đơn nhiên là lời Tiểu Ca cậu tin tưởng nhất Tiểu Nam đều tin tất tần tật.

      Hai tay Tiểu Ca linh hoạt sờ sờ nhéo nhéo thứ trước ngực cậu, lưỡi cũng ngừng xâm nhập chiếm cứ môi cậu. Liếm tai cậu, Tiểu Ca hôn dần xuống cổ, ngực cậu rồi liếm lên đầu nhũ của cậu, lưỡi ma sát qua lại rồi mút vào, lâu lâu lại lấy răng day day làm Tiểu Nam phải kêu đau. "Ưm... Đừng mà!" Tiếng rên rỉ kháng cự của cậu ngăn được cái tay lần mò xuống của Tiểu Ca.

      Vỗ về bụng cậu lại vuốt ve xuống tiếp đùi trong của cậu, làm nơi nào đó rỉ ra tinh dịch ướt đẫm quần cậu. Bắt lấy tay cậu đè lên chỗ cương to của mình, Tiểu Ca rên : "Tiểu Nam, giúp Tiểu Ca". Tay Tiểu Nam theo quán tính xoa nơi đó làm Tiểu Ca thoải mái rên rỉ, chủ động cởi quần mình ra, tay Tiểu Ca cũng lần lên kéo quần cậu xuống làm thứ cương cứng, nho của cậu trước mặt. Tiểu Ca kéo cậu nằm xuống, quay mặt hướng JJ của cậu, cũng để JJ của mình ngay mặt cậu: "Tiểu Nam cứ làm theo Tiểu Ca". Tay nắm lấy gốc cây của cậu rồi kéo lên , xoa lấy cái đỉnh rỉ ra từng giọt tinh dịch trắng xoá của cậu, di chuyển lên xuống ma sát JJ cậu, lưỡi cũng nhàn rỗi liếm lấy cái đỉnh đỏ hồng run rẩy của cậu, tay còn lại vân vê hai quả bóng phía sau làm Tiểu Nam rên rỉ ngừng.

      Về phần Tiểu Nam, dù Tiểu Ca bảo cậu bắt chước theo mình nhưng bây giờ đầu óc Tiểu Nam trống rỗng ngoài cảm thấy tê dại toàn thân cậu chẳng thể suy nghĩ gì được nữa rồi. Tới khi có lại ý thức cậu chỉ có thể trúc trắc rờ lên rờ xuống thứ to lớn của Tiểu Ca, tới khi cảm thấy đầu lưỡi rà soát phía hạ thân mình, Tiểu Nam liền ngượng ngùng nhắm chặt mắt lại bắt chước theo, do nhắm mắt, vội vàng cúi đầu xuống liếm loạn mà cậu vô tình ngậm luôn JJ của Tiểu Ca vào miệng mình. Đột nhiên lọt vào nơi ẩm ướt, nóng hổi làm Tiểu Ca sung sướng rên to, khi Tiểu Nam hoảng hốt tính nhả ra Tiểu Ca liền ấn JJ mình xuống khoang miệng cậu: "Ngậm nó như vậy, đúng rồi" Vừa chỉ cậu vừa tăng nhanh động tác tay, miệng cũng ngậm lấy JJ của Tiểu Nam, lưỡi quấn lấy nó ma sát lên xuống, đôi khi lại ấn lấy lỗ đỉnh, tay còn lại xoa vòng bên ngoài tiểu huyệt của Tiểu Nam, trước khi cậu kịp kinh ngạc đút ngón tay vào trong ma sát vách huyệt của cậu. Phía dưới vẫn quên động thân ra vào trong miệng Tiểu Nam, đâm sâu trong cổ họng cậu. Ngón tay Tiểu Ca lưu tình từng chút đâm sâu vào tiểu huyệt ấm áp của Tiểu Nam, ngón lại thêm ngón nới rộng nó ra. "Đừng...Ah~ Đừng banh nó ra mà!" Tiểu Nam xấu hổ . "Ah~Ah~Ưm..." Tiểu Nam cả người tràn đầy khoái cảm, chịu nổi Tiểu Ca chơi đùa, cậu ưỡn người, dòng sữa trắng bắn ra.

      Nhìn Tiểu Nam nằm thở dốc bên cạnh, lại liếc qua bao Durex đầy dấu răng của Tiểu Nam mắt Tiểu Ca loé lên tia gian xảo: Người ta thường 'rèn sắt khi còn nóng' phải sao? Quyết định xong Tiểu Ca mở hộp Durex lấy cái bcs ra đeo vào, Tiểu Nam khó hiểu nhìn cậu, hoàn toàn biết mình bị hủ nữ nào đó lừa rồi. Chỉ thấy Tiểu Ca từng bước tới lật người cậu lại, nâng mông cậu lên, nắn bóp cái mông trắng tròn của cậu rồi lại dời tay xuống banh tiểu huyệt vẫn hé mở của cậu ra chậm rãi đâm thứ to lớn của mình vào. "A! Đau quá! Đáng ghét! Tiểu Ca mau ra a!" Bỗng cảm thấy căng cứng bên trong làm Tiểu Nam sợ hãi. " sao, lát nữa hết đau thôi" Tiểu Ca dỗ dành, hai tay ngừng an ủi, vỗ về hai đầu ngực về tiểu JJ của Tiểu Nam, lưỡi liếm vành tai của cậu, ngừng tạo ra những thanh dâm đãng bên tai cậu. Phía dưới Tiểu Ca càng đâm càng nhanh, đâm sâu vào bên trong như muốn khảm vào cậu, khám phá, tìm tòi điểm mẫn cảm trong tiểu huyệt mềm yếu của cậu làm Tiểu Nam ngoại trừ rên rỉ chẳng thể làm gì được nữa. chỉ Tiểu Nam, ngay cả Tiểu Ca được tiểu huyệt của cậu hút chặt từng đợt cũng sướng điên người.

      "Ah~" Bỗng Tiểu Nam thét lên, cả người run run, ngón chân co quắc lại ôm chặt hông Tiểu Ca. Đây rồi! Xoay người cậu lại, Tiểu Ca liên tục đâm vào điểm mềm mại của cậu. Tiểu Nam cả người đỏ lên, mắt ươn ướt, miệng ngừng rên rỉ cầu xin tha thứ, JJ rỉ ra tinh dịch, bụng và đùi đều bị tinh dịch thấm ướt, nhìn cậu như vậy làm Tiểu Ca máu huyết sôi trào, hạ thân biến lớn bên trong Tiểu Nam, động tác bên dưới càng như vũ bão. Đầu lưỡi chen vào miệng cậu, dễ dàng mở hàm răng cậu ra, quấn quít với lưỡi cậu.

      "A! Ah~ Đừng! Đừng nữa mà...Bắn! Tiểu Nam muốn bắn!" Tiểu Nam nhanh chóng đạt đến cao trào, bắn ra từng dòng tinh dịch, dây hết ra cả sàn, mất hết khí lực xụi lơ ngã xuống người Tiểu Ca. Chỉ còn mình Tiểu Ca chiến đấu, cậu động cũng muốn động chỉ có tiểu huyệt vẫn hút chặt như cũ, lại ra vào thêm mấy cái, Tiểu Ca gầm cũng nhanh chóng bắn ra.

      Lau sạch phòng rồi chịu đựng tắm cho Tiểu Nam xong, Tiểu Ca lại quay ngược lại phòng tắm tự giải quyết, dù là người em bên dưới sưng to làm cậu khó chịu nhưng nhìn người mệt mỏi ngủ li bì trong bồn tắm cậu liền nỡ lại dày vò Tiểu Nam. Thu dọn xong xuôi, cậu liền lên giường ôm Tiểu Nam cùng nhau ngủ. Trước khi ngủ còn quên cảm ơn mỗ Hà nào đó.



      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. Tử Sắc

      Tử Sắc New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      5
      Chương 8: Chín năm sau
      Thời gian thấp thoáng trôi, chớp mắt qua 9 năm rồi.
      Tiểu Nam từ thằng nhóc loai choai trở thành chàng thanh niên 17 tuổi năng động, làn da trắng trẻo, khuôn mặt thanh tú, cái mũi cao nhắn và đôi môi hồng tự nhiên, cười lên lại lộ ra chiếc răng khểnh, cao 1m68 nhưng đứng bên Tiểu Ca vẫn thấp hơn cái đầu. Cậu rất giỏi thể thao, là thành viên của đội tuyển bóng rổ ở trường.

      Tiểu Ca, thực ra do các bạn học thường xuyên bị cậu lườm nên đổi gọi nhũ danh(1) cậu nữa mà gọi họ tên cậu là Lăng Phong Ca, từ mặt than trở thành mặt than lớn, tuy thường xuyên dùng mặt than gặp người nhưng nhờ khuôn mặt cương nghị, lồng ngực rắn chắc, tay chân khoẻ mạnh, các cơ bắp làm các nữ sinh chết mê chết mệt cậu. Lăng Phong Ca là thiên tài luôn đứng nhất ở các kì thi trong trường, thường được chọn để thi cấp thành phố, đơn nhiên với IQ 180 cậu luôn lấy được giải về, giáo viên chủ nhiệm thấy thực lực của cậu có thể lên vài lớp cao hơn nên nhiều lần khuyên cậu thi vượt lớp nhưng nghĩ tới phải xa Tiểu Nam cậu liền từ chối.

      (1) tên ở nhà

      Viễn Viễn, tên là Chí Viễn, cậu ta ban lệnh cấm tất cả mọi người gọi cậu ta bằng cái tên con đó, nếu có ai nghe lời để cậu ta biết được hôm sau liền bưng mặt bị đánh bầm dập tới trường. Có thể thấy cậu ta vẫn như cũ, là đại ca của băng đảng trong trường, có khả năng cậu ta là người sáng lập băng đảng, nghe nhà cậu ta ba đời là thủ lĩnh của băng xã hội đen cũng ghê gớm lắm, sắp tới đến cậu ta. Mọi người ai cũng sợ chọc giận cậu ta, cứ nhìn cơ bắp cuồn cuộn đôi tay rám nắng và cơ thể cường trán của cậu ta , chỉ cần đấm lên người đảm bảo toàn thây, có điều cậu ta lại là người hung dữ, chỉ chuyện nhặt cũng đủ làm cho cậu ta tức giận, làm sao cũng hạ hoả được, đơn nhiên trừ khi Bàn Tử tới dỗ ngọt cậu ta.

      Bàn Tử giờ còn là cục thịt nữa rồi, mỡ làm lộ ra đôi mắt tinh xảo của cậu, đôi mắt to tròn như hồ nước óng ánh, lông mi như cành liễu, mềm mại rủ xuống, môi hồng răng trắng, cả khuôn mặt có nét ngây thơ như cầu xin người bắt nạt, đơn nhiên có Chí Viễn luôn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm coi chừng còn ai dám đụng tới cậu chứ. Tuy vậy cậu đặc biệt muốn làm người nổi bật, ngoại trừ thân cận với bọn Tiểu Nam chẳng quen biết ai nữa, thích nhất là ru rú ở nhà đọc manga và tiểu thuyết.

      tại Lăng Phong Ca hiên ngang nắm tay Tiểu Nam bước về nhà, phía dưới Chí Viễn lại nửa ôm nữa kéo lôi Bàn Tử mặt đỏ muốn xuất huyết theo. Bàn Tử lên tiếng kháng nghị, bị Chí Viễn trừng ngay lập tức rụt đầu lại, chống đối thành.

      biết xảy ra chuyện gì mà Bàn Tử còn chán ghét Chí Viễn nữa, chỉ có Tiểu Nam, vì lần thấy hai người dắt tay nhau toilet cậu liền chạy hùa theo sau mà biết, tới nơi chỉ nghe thấy tiếng nước dâm đãng và tiếng rên của Bàn Tử, làm cậu sợ tới mức mặt bốc hoả chạy vội về, nhào vào lòng Lăng Phong Ca, hỏi gì cậu cũng .

      Nhớ đêm đó lúc cậu tỉnh dậy có đoạn đối thoại như thế này:

      "Tiểu Nam sau này chỉ được làm chuyện như thế này với Tiểu Ca thôi đó!" Người nào đó bá đạo .

      "Tại sao?"

      "Vì đây là chuyện chỉ những người nhau làm"

      "..." Người nào đó hoá đá.

      "Nghe thấy , tim Tiểu Ca đập nhanh như thế này là vì em đó Tiểu Nam" Người nào đó áp tai Tiểu Nam vào lồng ngực mình.

      "Vậy...vậy căn bệnh kì lạ của Tiểu Nam là do Tiểu Nam Tiểu Ca à?"

      "Đúng vậy"

      Vậy là cả hai cũng nhau được 9 năm rồi, nghĩ tới đó Tiểu Nam ngọt ngào cười tiếng. "Sao thế Tiểu Nam?" Lăng Phong Ca chú ý tới hỏi. " sao, chỉ là bỗng nhiên em thấy tốt" Rồi nhào vào ôm . "Đứa ngốc" Hai người thâm tình ôm nhau hoàn toàn quên tồn tại của hai người phía dưới và những người xung quanh.

      Lời tác giả: ta còn viết tiếp, các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ tới đây là hoàn, ta chỉ muốn từ shota đổi thành người lớn để viết tiếp thôi.


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :