1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chinnie6002

      Chinnie6002 Active Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      189
      Hóng bộ này quá mà mãi chưa thấy full.
      Mình nhận edit lại được mod ơi? Nhưng chắc sang tuần mới bắt đầu làm được, tuần này mình công tác.
      Mình chưa edit bao giờ, nếu mod tin tưởng cho mình xin bản convert vào mail: [email protected] nhé.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 265: Chỉ là trùng hợp

      Hạt mưa

      lúc sau Chu Đồng rất nhiều lời an ủi, nhưng Lạc Tiểu Thiến lại hề nghe lọt tai dù chỉ chữ.

      Trong tâm trí lúc này chỉ vang vọng ba chữ Lãnh Tử Mặc !

      Lúc vừa rồi có ấy gọi điện thoại cho Trác Á Nam?

      ! Nhất định là phải ấy!

      Lúc trước vừa mới gọi điện thoại cho Hứa Hiểu Dương, ngài ấy bọn họ làm việc, người ấy trong công việc bao giờ có phân tâm cho dù có chuyện gì xảy ra chăng nữa.

      A ! đúng!

      Ôi ! đột nhiên nhớ tới lời của Hứa Hiểu Dương lúc trước, Lãnh Tử Mặc gọi điện thoại, có lẽ là ấy gọi cho Trác Á Nam.

      làm cho tức giận như thế! còn quan tâm nữa sao?

      Trong lòng suy đoán các loại khả năng có thể xảy ra, tâm tình của Lạc Tiểu Thiến lúc này cũng nổi đầy giông tố mây đen đầy trời.

      “Tiểu Thiến” Nhìn người đối diện hoàn toàn là vẻ yên, Chu Đồng bước tới vỗ cánh tay của : “ sao chứ?”

      “A!”

      Lạc Tiểu Thiến hốt hoảng giật mình, tay run lên ly sữa tay rớt xuống đất vỡ tan sàn.

      vội vàng lấy lại tinh thần, vội lấy khăn tay mặt bàn lau .

      để đấy tôi.” Chu Đồng bước đến cầm lấy khăn tay, đỡ Lạc Tiểu Thiến ngồi xuống ghế, đâu đấy mới thu thập sạch sữa đổ cùng mảnh ly vỡ rồi với Lạc Tiểu Thiến.

      “Ngày mai có cảnh quay mặt trời mọc lúc bốn giờ, nghe tôi hãy uống ly sữa, ngủ giấc ngon, đời này chuyện gì cũng thể cưỡng cầu được. Tùy duyên phận, nếu là của trốn cũng thoát. Mà phải của có cầu mấy nữa cũng được, thuận theo tự nhiên vạn tùy duyên hãy hướng về phía có ánh sáng. Ngủ giấc ngày mới xuất .”

      Vừa Chu Đồng đỡ Lạc Tiểu Thiến nằm xuống giường, “ tại nên nhắm mắt ngủ giấc, thư giãn đầu óc đừng căng thẳng quá.”

      Lục Tiểu Thiến quay đầu về phía Chu Đồng cười “Cám ơn , tôi ngủ ngon.”

      “Như vậy mới đúng là ngoan.” Chu Đồng đúng dậy tới giúp tắt đèm “Chúc ngủ ngon.”

      Lục Tiểu Thiến xoay mặt, nhìn ánh trăng nhuộm sáng rèm của sổ, cảm giác ở cổ có cái gì đó trượt xuống, đưa tay nắm được chiếc chìa khóa.

      Trong gian mờ tối, chiếc chìa khóa lóe lên ánh sáng nhàn nhạt. Bởi vì có thể nó từng ở người của , nên vẫn có chút ấm áp.

      tự nhiên nghĩ đến tình cảnh ngày ấy quên mang chiếc chìa khóa, nhớ tới từng chút từng chút thời gian ở cùng .

      Lục Hạo thiếu chút nữa trong đêm ấy hủy trong sạch của . mang đến Trường Thành.

      Vì đêm chung kết của , ngủ cả đêm vì mà sửa ca khúc.

      Trận chung kết đêm đó, chạy như bay đem ngăn lại ngay trước mắt mọi người với lời xin lỗi.

      Vì cứu theo tới Bắc Kinh, vì mà giết người, mặc dù tay bị thương còn bế suốt đêm.



      Trong lòng của giờ như dậy song thể lặng yên.

      Lạc Tiểu Thiến , sao lại có thể ích kỉ như thế?

      làm cho nhiều việc như vậy ? Chẳng lẽ lại thể vì thử lần nữa?

      Cho dù có bị thương như thế nào, vì người đàn ông như vậy, chẳng lẽ đáng giá?

      Vậy thế nào? ngay cả thử cũng chưa thử qua làm sao có thể biết ?

      Thanh của lại vang lên trong đầu. nhớ !

      Lạc Tiểu Thiến nâng tay theo mép giường với tới ngăn tủ cầm di động lên bấm số của Lãnh Tử Mặc.

      Điện thoại vừa có tín hiệu kết nối, đột nhiên hốt hoảng nhấn nút tắt.

      Ôm di động, Lạc Tiểu Thiến khóc nức nở.

      quyết định cần , bây giờ gọi cho còn có tác dụng gì nữa?
      garan2602, Mai Trinh, Hoa vô ngữ2 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 266: ấy khóc
      Hạt mưa

      Lapland

      Lãnh Tử Mặc ngắm nghía điếu xì gà tay, chậm rãi ngồi lặng lẽ trong thị trấn thuộc Bắc Âu này.

      Lúc này , ở Lapland là đêm khuya, đường vẫn có tấp nập các du khách nước ngoài tới đây tham quan và nghỉ dưỡng.

      Bởi vì nơi này người Hoa sinh sống nhiều lắm, Lãnh Tử Mặc cũng lo lắng có người nhận ra mình.

      có bất kì nhà máy công nghiệp gây ô nhiễm khí, bầu trời tinh khiết giống như hòn ngọc quý, phố phường Bắc Âu đều là nhà gỗ, rất giống như vương quốc trong cổ tích.

      Nhìn sang bên đường là cửa hàng mở 24h, nhớ tới lời của Hứa Hiểu Dương nhờ lập tức qua đẩy cửa bước vào.

      Tính toong!

      cửa có treo chiếc chuông mỗi khi có khách ra vào đều phát ra tiếng kêu dễ nghe.

      trẻ với đôi mắt xinh đẹp lập tức từ ghế đứng lên dùng tiếng hỏi “@,…@##..”?

      “#...#..@@**?” Lãnh Tử Mặc cũng dùng tiếng đáp lời.

      ngay lập tức mang thứ cần ra, Lãnh Tử Mặc tùy ý lấy ra đôla thanh toán.

      “Thực xin lỗi, tôi có tiền lẻ ngài có thể lấy số lượng bưu thiếp nhiều hơn được ?” mặt có chút biết làm sao cho phải.

      Nhìn biểu cảm mặt , Lãnh Tử Mặc liền nghĩ tới Lạc Tiểu Thiến ấy cũng hay xin lỗi.

      “Được!” đồng ý, lấy thêm bưu thiếp.

      Được trẻ tiễn ra tới tận cửa, Lãnh Tử Mặc nhìn hai tờ bưu thiếp trong tay xoay người về hướng khách sạn.

      Trở lại khách sạn, lấy bút ra ở trêm tờ bưu thiếp kí tên của bản thân.

      Nhìn tờ bưu thiếp còn lại, do dự biết nên xử lý như thế nào.

      bàn, di động đột nhiên vang lên.

      nhíu mày lấy di động ra xem, chỉ thấy màn hình thông báo cuộc gọi nhỡ.

      Vừa rồi vì tùy ý ra ngoài dạo chút thế nhưng lại quên mang theo di động.

      Lãnh Tử Mặc mở điện thoại kiểm tra, nhưng khi nhìn thấy tên người gọi tới là “ Lạc Tiểu Thiến” ngón tay cầm điện thoại của khẽ run kên!

      Muộn như vậy rồi vẫn còn gọi cho , ấy nhất định là có việc!

      chút nghĩ ngợi, liền trực tiếp gọi lại.



      Maldives

      Lạc Tiểu Thiến ôm di động ngồi lặng lẽ trong bóng tối, cặp mắt trống rỗng nhìn vào hư chẳng biết hồn lạc tới phương trời nào.

      Tinh !

      Di động trong tay đột nhiên vang lên, giật mình nhìn tên hiển thị người gọi tới là Lãnh Tử Mặc!

      Hốt hoảng lấy tay lau nước mắt, trong lòng quay cuồng rối bời

      giơ ngón tay định ấn xuống nút nhận cuộc gọi nhưng lại có chút do dự thôi.

      Nhất định là khi nãy trong lúc hồ đồ gọi cho nhưng lại có dũng khí gọi tới cùng, cho nên giờ mới gọi lại?

      Nếu nghe, gì đây ?



      Đầu bên kia điện thoại, nghe thấy tín hiệu kết nối, lòng của Lãnh Tử Mặc nóng như lửa đốt.

      Sao ấy lại nghe điện thoại ?

      Chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra với ấy?

      Tim của liền hẫng mất nhịp!

      Mãi có người nghe máy rốt cục đứng ngồi yên, chuẩn bị gọi cho Trác Á Nam hỏi chuyện gì xảy ra.

      Nhưng vào lúc này.

      “Alô”

      Thanh của Lạc Tiểu Thiến rốt cuộc cũng truyền từ trong ống nghe tới.

      xảy ra chuyện gì ?”

      Nắm điện thoại trong tay, Lãnh Tử Mặc gấp giọng hỏi.

      Nghe giọng lo lắng của , vội có việc gì, vừa rồi… tôi quấy rầy rồi.”

      Tuy rằng cố gắng khống chế giọng , Lãnh Tử Mặc vẫn nghe ra giọng của ổn “ Em khóc đúng ?”
      garan2602, Mai Trinh, Hoa vô ngữ4 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 267: ngốc nghếch

      Editor: Hạt mưa

      có!” Lạc Tiểu Thiến ôm điện thoại khịt mũi vội vàng lấy tay lau nước mắt “ nghe nhầm rồi.”

      “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Lãnh Tử Mặc bắt đầu truy hỏi.

      Với hiểu biết của về , nếu phải có việc chắc chắn tự dưng gọi điện thoại cho .

      “Thực có việc gì.” Lạc Tiểu Thiến cắn răng dối. chỉ là muốn rời khỏi , muốn ở cùng chỗ với , muốn cho chúng ta có thể thử bên nhau… nhưng lại có dũng khí ra những điều sâu thẳm trong trái tim, sợ bị cự tuyệt, cho là đa tình. Đau. Tim đau….

      “Là khỏe, mệt mỏi trong người hay công việc có vấn đề gì?” Lãnh Tử Mặc hỏi lại lần nữa.

      Cắn chặt răng, Lạc Tiểu Thiến thấp giọng trả lời “Là tôi gọi nhầm, thực xin lỗi.”

      Nghe được câu trả lời, Lãnh Tử Mặc giống như bị tạt chậu nước lạnh tâm liền lạnh lẽo. ra là gọi nhầm chỉ là gọi nhầm.Bàn tay Lãnh Tử Mặc vô lực buông điện thoại xuống tùy tiện thả rơi bàn.

      Điện thoại rơi bàn phát ra tiếng động nhưng lại truyền qua đầu dây vào tai Lạc Tiểu Thiến chưa lấy lại tinh thần.

      Tâm tình cực lực phẫn nộ, buồn bực nhưng cũng có ngắt điện thoại tùy ý cuộc gọi vẫn còn kết nối với đầu bên kia.

      Quả nhiên lại làm cho tức giận nữa rồi!

      thực ngu ngốc làm sao , có muôn vàn lí do để sao lại là gọi nhầm số ?! Có thể nghĩ ra lí do dễ nghe hay hơn ??

      Trong lòng bây giờ tràn đầy ảo não tự trách bản thân, càng nghĩ càng giận chính mình hơn rốt cục khống chế được bản thân mà khóc ra thành tiếng.

      “Lạc Tiểu Thiến, mày là ngu ngốc, mỗi việc cũng làm xong đều làm hỏng!”

      Đầu bên kia điện thoại.

      Lãnh Tử Mặc nghe thấy tiếng khóc mơ hồ từ trong điện thoại truyền ra khẩn trương cau mày quay sang, lại lần nữa cầm điện thoại lên.

      Đầu bên kia điện thoại, tiếng khóc của tuy có chút mơ hồ nhưng vẫn có thể tinh tường nhận ra là khóc.

      liếc mắt nhìn điện thoại vẫn còn kết nối, lại đem điện thoại áp vào tai lần nữa. Tiếng khóc của ràng hơn mơ hồ xen lẫn tiếng mắng chửi nho , phải mắng mà là mắng chính mình.

      “Lạc Tiểu Thiến, mày là đồ nhát gan…đồ nhát gan.”

      Đầu gục xuống , khóc càng to hơn, đem tâm tình dồn nén của mấy ngày qua hoàn toàn bộc phát toàn bộ vào giờ khắc này.

      Điện thoại sớm trượt khỏi tay rơi đùi , nhưng cũng chú ý tới cuộc gọi vẫn tiếp tục.

      “Tiểu Thiến!”

      Lãnh Tử Mặc ở đầu dây bên kia gọi tên , nhưng cũng hề nghe thấy.

      Nghe tiếng khóc có khống chế được của , lòng của Lãnh Tử Mặc liền rối thành khối, vội xoay người chạy tới bên bàn nhấn nút gọi số máy bàn.

      Trong phòng khách sạn, điện thoại bàn đột nhiên vang lên Lạc Tiểu Thiến ngẩng mặt nhìn về phía phát ra thanh với vẻ mặt kinh ngạc.

      Sau hồi mới có phản ứng bình ổn lại cảm xúc, hít hơi nhấc ống nghe.

      “Nếu em còn dám khóc, tôi liền đáp chuyến bay tới Maldives. Ngoan, cho tôi biết xảy ra chuyện gì?”

      Vừa mới nhấc ống nghe giọng của Lãnh Tử Mặc liền từ trong điện thoại truyền ra nhảy vào lỗ tai .

      “Tôi…”

      “Em vừa mới khóc, tôi nghe thấy hết!” Lãnh Tử Mặc thở dài tiếng, giọng có chút dịu xuống, ôn tồn giống như an ủi

      “Rốt cuộc làm sao mà khóc thành ra như vậy?”

      Lạc Tiểu Thiến kinh hãi, hốt hoảng liếc mắt sang bên cạnh lúc này mới phát điện thoại vẫn sáng vốn hoàn toàn hề tắt.

      nghe hết tất cả!

      Đợi vài giây nghe thấy tiếng của giọng của Lãnh Tử Mặc lại vang lên

      “Em thế này là ép tôi tới Maldives sao?”
      garan2602, Mocha, Mai Trinh4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :