1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      HHKN nằm cũng trúng đạn. đáng thương.
      heavydizzy thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Màn ăn dấm bá đạo, haha, mà dạo này ta hơi bận, đêm cũng tự dặn lòng ngủ sớm cho xinh điẹp nên ko năng suất giật tem, cướp phong bì được rồi. Đành để giành cho các nàng năng nổ hơn :3
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @B.Cat đúng rồi, các tình ngủ sớm dậy sớm mới khỏe mạnh xinh đẹp được. Ta cú đêm quen rồi ko sửa được :-(

      Chương 54

      "Ngươi chỉ được phép nhìn ta như vậy, được nhìn người khác."

      Những lời này thấp trầm lãnh, lại lộ ra chút ôn nhu, cứ như vậy quanh quẩn ở bên tai A Nghiên.

      con ngươi sâu thẳm như biển, đen tối khó hiểu ngay trước mắt, khoảng cách gần gụi, nháy lông mi chút có thể chạm vào nhau.

      A Nghiên cũng hiểu Tiêu Đạc, cho tới bây giờ hiểu —— bằng nàng cũng hơi chết bảy lần liền.

      Bất quá tại, nàng dường như cảm giác được cái gì.

      Hơi hơi rũ mắt xuống, nàng nhớ tới Sài đại quản gia.

      Vô luận như thế nào, đây mới là uy hiếp trực tiếp nhất, đầu tiên mình hẳn là phải trừ bỏ người này.

      binh pháp Tôn Tử, kế thứ hai đó là... Mượn đao giết người...

      "Ngươi nghĩ cái gì?" thanh khàn khàn vang lên bên tai, bàn tay to với xương ngón tay ràng nhàng giữ cằm nàng, khiến cho nàng ngẩng đầu, cho nàng tránh né, cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau.

      "Ta... Ta nghĩ... Sài đại quản gia...”A Nghiên do dự, chung quy cũng ra miệng.

      "Sài đại quản gia?" Tiêu Đạc nhíu mày, chậm rì rì hỏi lại như vậy, cơ hồ cho rằng mình nghe lầm. Sài đại quản gia so với Hạ Hầu Kiểu Nguyệt đẹp hơn sao?

      "Ân, đúng vậy! Kỳ con người Sài đại quản gia tệ!”A Nghiên thuận thế nằm sấp trong ngực , mềm mại ôm lòng , mềm giọng như vậy.

      Tiêu Đạc cúi đầu nhìn tiểu nương nhu thuận trong lòng mình, nghe câu nàng vừa mới , lập tức nhíu mày, khóe môi cũng co rúm lại.

      Giờ khắc này, có ai biết, trong lòng có cảm tưởng gì.

      A Nghiên lặng lẽ ngẩng lên, cẩn thận đánh giá Tiêu Đạc, thấy cằm nháy mắt căng thẳng, khỏi thầm thích thú trong lòng.

      Ha ha, quả nhiên là bình dấm chua.

      Bên môi nàng nổi lên nụ cười, trong lòng thầm nghĩ, về sau có việc gì cứ khen Sài đại quản gia vài câu. Sài đại quản gia kỳ bộ dạng rất khí khái nam tử, Sài đại quản gia gừng càng già càng cay vừa thấy chính là xương cốt tốt, Sài đại quản gia xử chu đáo, Sài đại quản gia tuy rằng nhiều tuổi, nhưng bộ dáng xem ra rất là săn sóc đâu, lúc có việc gì chuyện bọn họ trong thôn, nương nhà ai nhà ai nhà ai gả cho lão nhân, người khác chỉ cho rằng nàng sống mỗi ngày đều phải khóc, ai biết lão nhân kia đau sủng nàng như thế nào như thế nào, mặc vàng mang bạc ăn thơm uống cay, bưng trà rót nước nhún nhường dỗ dành... Như vậy ra phen, chỉ bằng Tiêu Đạc bình dấm chua lớn ngàn năm, đến nữ nhân cũng ăn dấm, bảo đảm khiến đối với Sài đại quản gia càng nhìn càng vừa mắt!

      Tiêu Đạc buông con ngươi xuống, xem A Nghiên cười đến hai mắt tỏa ánh sáng, hơi nhíu mày, vui hỏi: " tại ngươi nghĩ Sài đại quản gia hay là Hạ Hầu Kiểu Nguyệt?"

      A Nghiên cười nhìn, thấy khuôn mặt tuấn mỹ của cực kì vui, biết chuyện này cũng thể nóng vội, lập tức vội từ mình lớn mật ôm cổ , mềm giọng làm nũng : " có, có, tại ai cũng nghĩ, thân là đầu bếp nữ của gia, ta đương nhiên lòng chỉ nghĩ đến gia!"

      Đáng thương Tiêu Đạc bình thường có bao giờ thấy A Nghiên đối với mình vẻ mặt ôn hoà mi cười mắt to như thế, thậm chí còn ôm cổ làm nũng, ngữ điệu nàng mềm yếu, lòng tràn đầy ỷ lại cùng vui mừng, là có thể biến thép cứng luyện trăm ngày thành vòng chỉ mềm mại.

      vui mặt Tiêu Đạc nhất thời tan thành mây khói, thay thế là sung sướng bay vào đáy mắt.

      nâng tay lên, xoa xoa tóc A Nghiên, bên môi khỏi lên nụ cười có cách nào ức chế.

      *****************************

      nhiều ngày trời càng lạnh hơn, cứ ngày này sáng sớm thức dậy, phát bên ngoài tầng bông tuyết bay múa.

      tuyết rơi sạch hoàn mỹ giống như bươm bướm trắng nhàng, nhàng rơi xuống, cứ như vậy rắc lên toàn bộ hậu viện. Vô luận là cây khô cành tàn, hay là tùng xanh bách biếc, hoặc là dòng nước chảy, tất cả đều bao phủ tầng lụa trắng mơ hồ mông lung.

      "Sợ là sắp đông cứng.”A Nghiên đẩy cửa sổ ra xem tuyế bên ngoài t, khỏi phát ra tiếng tán thưởng.

      Tiêu Đạc tới, cùng nàng đứng song song trước cửa sổ xem tuyết bên ngoài, nhìn vài lần, chỉ cảm thấy sống ý nghĩa, liền thu hồi ánh mắt, nhìn nàng.

      thích nhìn nàng, nhìn trăm lần chán.

      Thế gian dù có trăm ngàn loại tư thái, chính là thích mình nàng thôi.

      "Vì sao người ngươi luôn lạnh như vậy?”A Nghiên buồn bực, chỉ cần vừa tới gần mình, mình liền cảm thấy cả người phiếm lãnh. Thực , người này có lúc nào tản ra loại hàn khí lạnh thấu xương, mùa hè còn tốt, đến giờ thời tiết vào đông rét lạnh, làm cho người ta thể thoải mái.

      Chẳng lẽ là giết người quá nhiều? A Nghiên thầm cân nhắc.

      "Ngươi cảm thấy lạnh?" Tiêu Đạc vốn nắm tay nàng, nghe thế, lập tức dừng động tác lại.

      "Ân, hơi lạnh.”A Nghiên nghĩ nghĩ, chậm rì rì : "Ta thấy Sài đại quản gia mỗi ngày cười hề hề, làm cho người ta vừa gặp liền cảm thấy ấm áp, giống như hương vị vào đông được mặt trời chiếu lên người, thực làm cho người ta thích đâu."

      "Phải ?" Tiêu Đạc nhíu mày, mặt mày lạnh hơn.

      "Đúng vậy, Sài đại quản gia nhìn mập mạp, bình thường hơi béo, sờ lên cũng nóng ấm.”A Nghiên tiếp tục nạp nguyên liệu.

      "Ngươi sờ qua?" mâu quang Tiêu Đạc nhiễm hàn khí, thanh cơ hồ như từ trong hàm răng phát ra.

      "mới nhìn thôi, còn chưa sờ qua.”A Nghiên nháy mắt mấy cái, đưa ra đáp án ba phải, thế nào cũng được khiến người ta mơ màng vô hạn.

      "Ngươi muốn sờ?" Tiêu Đạc giận quá hóa cười, bên môi gợi lên ý cười nhìn như vô hại, dường như nếu nàng muốn sờ, để nàng sờ.

      "Người ta cũng phải là người nào của ta, sờ cái gì mà sờ!”A Nghiên phất tay áo, chạy đến trước bàn gỗ: "Ta đói bụng, phòng bếp xem ở thôn trang tặng nguyên liệu nấu ăn ngon gì, ta phải nấu cơm!"

      xong này, ra vẻ vô chạy .

      Chỉ lưu lại Tiêu Đạc tại chỗ, nhìn chằm chằm bông tuyết tung bay bên ngoài, nhìn lâu, nhìn A Nghiên phủ thêm áo lông dầy, mang theo bọn nha hoàn về phòng bếp, nhìn thân ảnh nàng bé bỏng cuối cùng biến mất bên trong bông tuyết mờ mịt.

      "Gọi Sài Hỏa." ngữ điệu lạnh lùng nguy hiểm ra lệnh như vậy.

      Ít lâu sau, vị quản gia họ Sài tên Hỏa đến, quỳ tại chỗ, cũng biết vì sao bỗng nhiên chủ tử triệu kiến.

      "Ngươi thực thích cười?" Tiêu Đạc nhìn cũng nhìn Sài đại quản gia, giọng thanh lãnh, sâu xa khó hiểu.

      "Này này này..." Thích cười, có gì sai sao? Sài đại quản gia quỳ tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt.

      "Ngươi có chút béo?" Tiêu Đạc nhíu mày, trong thanh tràn ngập trào phúng.

      "Vâng, vâng có chút béo..." Sài đại quản gia càng thêm hiểu, đây là ý tứ gì?

      "Tay ngươi thực ấm áp?" Lúc Tiêu Đạc hỏi ra cái này, đôi tay bị A Nghiên ghét bỏ tự giác nắm chặt.

      "Ấm... Ấm áp..." Sài đại quản gia tinh tường ý thức được chủ nhân nhà mình giận mình, nhưng vì sao đâu? nghĩ mãi ra!

      "Ngươi trước kia đối với Sài phu nhân săn sóc sao?" Tiêu Đạc híp lại con ngươi, tiếp tục hỏi.

      "Phu nhân?" Sài đại quản gia tâm tư đại động, trong đầu vội quay ngược trở lại, giật mình hiểu .

      Nhớ ngày đó phu nhân nhà mình bạo bệnh mà chết, từng có hạ nhân đồn đãi nàng là vì trúng độc mà chết, thậm chí có người thầm nghi ngờ mình muốn nạp tiểu thiếp, phu nhân cho, vì thế hại phu nhân nhà mình.

      Chẳng lẽ... Cửu gia biết chuyện này, nghe tin đồn đãi, cho rằng mình thế nhưng độc hại phu nhân nhà mình?

      người nam nhân, nếu đến phu nhân cử án tề mi nhà mình còn có thể hại, kia tự nhiên là thể được chủ tín nhiệm !

      Sài đại quản gia suy nghĩ cẩn thận, vội vàng phủ phục tiến lên, khóc lóc nức nở: "Cửu gia, ngươi hỏi thế này, Sài Hỏa muốn cho minh bạch, năm đó ta cùng phu nhân nhà ta tình thâm ý đốc, lưỡng tình tương duyệt, ta đối với nàng cực kì thương, phàm là ai biết, người nào mà khen ta đối với phu nhân săn sóc tỉ mỉ, là nam nhân ở nhà sống rất tốt!"

      Ai ngờ lời này vừa ra, chỉ thấy mặt mày Tiêu Đạc dày đặc, rồi đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm vào Sài đại quản gia, dùng ngữ khí lạnh như băng trào phúng : "Đúng vậy, ngươi chẳng những đối với phu nhân nhà ngươi săn sóc tỉ mỉ, còn đối với tiểu nương người ta phá lệ chiếu cố."

      Sài đại quản gia ngẩn ngơ: "Này, Cửu gia, đây là ý tứ gì?"

      Tiêu Đạc thấy Sài đại quản gia kia vẻ mặt là bộ dáng hiểu, lại nhớ tới lúc A Nghiên nhắc tới Sài đại quản gia đày khâm phục, mặt cỗ hàn khí bắn thẳng đến Sài đại quản gia, sâm thanh ra lệnh: "Bây giờ, ngươi lên thôn trang, có mệnh lệnh của ta, được trở về."

      "Cửu... Cửu gia..." Sài đại quản gia quả thực là muốn khóc, đây là thế nào với thế nào a, sao lại đắc tội vị gia này!

      " thôi." Tiêu Đạc bao giờ muốn liếc mắt cái nhìn người này nữa.

      ******************************

      Lúc A Nghiên biết Sài đại quản gia bị đuổi ra khỏi phủ thôn trang nào đó, trong lòng thở ra.

      Thở dài nhõm hơi, càng nghĩ, Sài đại quản gia người này vốn hại mình, nay nhìnTiêu Đạc mặc cho chính mình đắn đo, sợ là càng khó chịu, trong nhà này biết có bao nhiêu cơ sở ngầm, mình về sau càng phải cẩn thận.

      Đương nhiên, nếu có thể tìm cơ hội, làm cho Tiêu Đạc hoài nghi giết chết Sài đại quản gia, đó là thể tốt hơn.

      Bất quá trước đó, A Nghiên quyết định đem việc này trình diễn như .

      Vì thế nghe Sài đại quản gia bị đuổi A Nghiên, thực ở trước mặt Tiêu Đạc hít mấy hơi thở.

      "người rất tốt đâu!”A Nghiên cố ý như vậy.

      "Ta , cho ngươi ở trước mặt ta nhìn người khác, cũng cho ngươi người khác tốt." Tiêu Đạc nắm cằm nàng, thanh trầm lạnh mà thanh lãnh như vậy.

      Lúc , Hạ Hầu Kiểu Nguyệt mang theo nha hoàn bưng đồ rửa mặt vào nhà.

      Nàng đột nhiên nghe thế, khỏi rét mà run.

      Tổng cảm thấy gần đây gia giống như là rất muốn gặp nàng, lúc đầu chỉ cho rằng gia cảm thấy nàng biến dạng, nay mới biết là vì cái gì...

      Nàng cúi đầu, cắn môi, yên lặng nghĩ, về sau vẫn nên cẩn thận hết sức ...

      Nàng hầu hạ Tiêu Đạc sáu năm, hiểu sâu tính tình Tiêu Đạc.

      Phàm là muốn gì, vậy nhất định là của , chút cũng cho phép người khác đụng tới.
      Last edited: 18/4/17

    4. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Tội nghiệp a cửu quá chừng haha nhưng ta thích
      A nghiên càng lúc càng thông minh ra rồi, ta cảm thấy tiêu đàn như bị nàng nắm trong tay í
      A fangAnhdva thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Thực đúng là hoạ thuỷ. Sài Hoả tội nghiệp còn mau đầu phục chệ toi mạng có ngày.
      A fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :