1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 85.1: Đau đến sợ

      Editor: Puck

      Còn trẻ u mê, tình nam nữ có nền móng, tới qua loa, cũng dễ dàng. Diêu Hồng Hà trải qua lần này, cuối cùng nghiêm túc nghĩ lại những lời Diêu Tam Tam , rốt cuộc hiểu được bản chất vô sỉ của tên lưu manh đó.

      Đương nhiên, nhận thức này còn tính đạt tới độ sâu, nhóc chỉ đơn giản cảm thấy, Vương Lục Tử này, phải lòng đối xử tốt với mình, là người đàn ông đủ trách nhiệm, có khí phách hùng, vẫn mắng cũng chửi ...

      Cho dù như thế nào, dù sao mục đích của Bào Kim Đông đạt tới.

      Lại sau khi Vương Lục Tử trải qua chuyện này, hoảng sợ chừng mấy ngày, chỉ sợ người nhà họ Diêu tìm tới cửa đánh đập trận, vì thế thậm chí dám dạo xung quanh, cũng biết chạy đâu tránh né mấy ngày, nhưng mà nghe thấy bất kỳ tiếng gió gì, lặng lẽ chạy về, cũng nghe thấy có người xa lạ nào tìm mình...

      Vương Lục Tử liền nghĩ, chân trần sợ mang giày, dĩ nhiên do người nhà họ Diêu sợ tuyên truyền ra ngoài, ảnh hưởng tới thanh danh con nhà mình, cho nên đè xuống lộ ra rồi.

      Nghĩ như vậy, Vương Lục Tử lại yên lòng.

      Nhưng mà, nghe vừa mới về chưa tới hai ngày, nghe thôi, Vương Lục Tử bị người “Sờ” rồi.

      “Sờ” của người địa phương, đương nhiên phải “Sờ” kia, chắc chính là ý tứ thừa dịp đêm tối ra tay, báo thù riêng đánh hôn mê.

      Vương Lục Tử phải kẻ lưu manh sao, bản thân ở hai gian phòng cũ, có sân , buổi tối yên ổn về đến nhà, đóng cửa chính ngủ. Sáng ngày hôm sau, đứa bé nhà hàng xóm phát , Vương Lục Tử bị người nhét vào trong nhà xí ngoài sân, hai tay hai chân dùng vải rách trói chặt chỗ, cách trói heo giết heo của nông thôn ,quay lưng, bốn chân hướng lên, miệng bị nhét vào bên cạnh hầm cầu thúi hoắc, người chỉ mặc chiếc quần lót, toàn thân bị muỗi cắn, chỗ nào tốt nha.

      Hàng xóm vừa che miệng cười, vừa thét to gọi nhiều người đến, mọi người hợp lực giải thoát cho Vương Lục Tử, móc vải rách trong miệng ta ra, nhưng thấy thân thể Vương Lục Tử hồi lâu nhúc nhích, chắc hẳn tay chân đều tê rần, miệng vừa hé mở, gào khóc lên. Các hàng xóm trong thôn vừa nén cười, vừa hỏi ta, sao vậy? Đắc tội người nào à?

      Vương Lục Tử quanh co hồi lâu, lại , chính cũng biết.

      Diêu Tam Tam nghe được chuyện này là ngày hôm sau nữa, người trong thôn làm như chuyện cười cho nghe.

      Diêu Tam Tam vừa nghe, nhịn được, chỉ mới nghĩ cười, thể trách , chuyện này cũng quá buồn cười mà! cười suốt dọc đường đến nghẹn, tìm Bào Kim Đông.

      làm?”

      làm chuyện gì?”

      “Vương Lục Tử.”

      “A, phải làm.”

      Bào Kim Đông thoải mái ngồi ở bên giường, nhấc cao chân đảo chân giày chơi bóng, định hoạt động chút.

      Bên cạnh cửa chính của khu ươm giống có bãi đất trống chừng bốn mét vuông, nền đổ xi măng, vốn định là chỗ đỗ xe ra vào, Bào Kim Đông làm cột bóng rổ đơn giản ở đó, khi rảnh rỗi đánh hai cái bóng rổ. Đương nhiên rồi, bình thường đủ tay, hai ba người vui đùa chút, chơi ghiền thôi.

      ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt Diêu Tam Tam ràng tin, nên cười cười : “ phải , đâu có chuyện hiền hậu như vậy. chỉ theo thằng đó tiếng, sau này mở lớn mắt chút, đừng định lừa ai, càng đừng tồn tại tư tưởng xấu gì, nếu đừng oán trách hai đây ra tay hung ác.”

      Đương nhiên rồi, nếu muốn dễ dàng chuyện, trước phải
      [​IMG]
      huyenlaw68, Nhiên Nhiên, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    2. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Càng ăn càng nghiện a

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 85.2: Đau đến sợ

      Editor: Puck

      ba, chị ba.” Giọng dần dần tới gần, chạy vào chính là tiểu Tứ, con bé liếc nhìn hai người trong phòng, hơi giải thích được, nhịn được hỏi câu, “ ba, cười cái gì vậy?”

      ấy ăn phải thuốc cười, đừng để ý đến ấy!” Diêu Tam Tam chịu hết nổi thẹn đỏ mặt.

      “Ồ!” Tiểu Tứ rất có mắt nhìn, nên tiếp tục hỏi nữa, “ ba, mẹ bảo hai chị tối nay về nhà chúng ta ăn, đầu cá mè hoa lớn hầm cách thủy, còn có canh cải cúc.”

      Diêu Tam Tam xem xét, ồ, sắc trời bên ngoài tối, mặt trời xuống, là giờ ăn cơm.

      Vì vậy ba người liền khóa cửa khu ươm giống về nhà, ai ngờ mới đến nửa đường, lại gặp mẹ Bào.

      “Tam Tam, Kim Đông à, tối nay mẹ làm tào phớ rồi, đến ăn tào phớ , băm chút ớt tươi, lấy chút đậu muối, lại đảo chút tỏi bằm, thành món ngon rồi. Tiểu Tứ con cũng !”

      Tào phớ? Đầu cá hầm cách thủy? Trời ạ, đây phải làm khó người ta sao!

      Diêu Tam Tam đau khổ lựa chọn hồi lâu, cuối cùng quyết định: Tới nhà họ Bào ăn tào phớ trước, rồi sau đó qua nhà họ Diêu ăn đầu cá. Ha ha, cũng bội phục chính .


      Bán xong cá chạch bùn giống trong quý, cũng vào tháng sáu lịch, thời điểm nóng nhất trong năm đến.

      Diêu Tiểu Cải mang thai qua ba tháng, phản ứng nôn nghén căn bản qua , mà bụng Diêu Tiểu Đông bắt đầu phồng lên, càng lúc càng phồng càng lúc càng tròn, tròn trịa giống như nhét cái nồi. Dương Bắc Kinh tùy tiện để vợ ra cửa nữa, số lần về nhà mẹ cũng ít , lo lắng vợ ngồi xe motor mệt rồi, sợ vợ an toàn thoải mái.

      Theo thời gian hai chị mang thai tăng lên, Diêu Tam Tam ngày từng ngày theo yên lòng rồi. Phụ nữ lần mang thai sinh đứa , nào dễ dàng như vậy? Nhớ tới kiếp trước mình khó sinh rồi chết, Diêu Tam Tam khó tránh khỏi lo lắng. Cũng may hai chị khám thai tất cả đều bình thường, rất khỏe mạnh, bây giờ điều kiện gia đình tốt, điều kiện khám chữa bệnh cũng tốt, đương nhiên để hai chị ở nhà sinh con, chắc chắn vẫn có thể tin tưởng bệnh viện lớn. Diêu Tam Tam tự an ủi mình như vậy.

      Mùa hè xiêm áo mỏng, giấu được, người nhà mắt thấy cái bụng kia của Diêu Tiểu Đông, ngày từng ngày to lên giống như thổi khí cầu, càng về sau, người nào nhìn thấy ai cũng bụng lớn, người nào nhìn thấy cũng , bác sỹ khám thai cũng , bào thai này lớn !

      “Chị cả, rốt cuộc chị ăn bao nhiêu đồ tốt? Người biết, rể cả là đầu bếp, người biết, còn tưởng rằng rể cả chuyên môn nuôi heo!” Diêu Tiểu Cải lấy chị cả ra cười giỡn.

      Phải Diêu Tiểu Đông, chính ngược lại mập lên bao nhiêu, chỉ có bụng lớn, nhìn từ xa, cả người giống như cái thoi dệt vải, hai đầu mịn trơn nhẵn, chính giữa tròn vo.

      Lại nhìn Diêu Tiểu Cải chưa tới bốn tháng, thân thể hình như biến hóa nhiều lắm, mặc cái váy hoa màu vàng nhạt người, vốn rộng thùng thình, nếu chú ý nhìn, vốn giống như phụ nữ có thai.

      “Em được đấy, tiểu Cải em cứ chờ , bụng em cũng sắp bốn tháng rồi, về sau này xem em có thể giống chị .” Diêu Tiểu Đông cười Diêu Tiểu Cải.

      Mấy chị em ngồi dưới bóng râm lốm đốm, cười cười , Trương Hồng Cúc ở bên cạnh sớm cầm đồ may vá lên, bắt đầu chuẩn bị đồ gì đó cho cục cưng rồi. Tính tính toán toán ngày, thời gian sinh của hai chị em đều trong ngày lạnh, chăn mền bọc gì đó, chính là đều phải chuẩn bị.

      “Con hai chị em con, tiểu Đông có mẹ chồng, còn tiểu Cải, có mẹ chồng cũng như có, đến ngày ở cữ có mẹ chồng hầu hạ. Trong nông thôn những đồ gì đó này của con nít, đều do nhà mẹ đẻ chuẩn bị phần, nhà chồng chuẩn bị phần, mẹ hay rồi, mình mẹ bao hết toàn bộ.”

      Trương Hồng Cúc vừa , mấy chị em liền cười. Diêu Tiểu Đông , chị dâu cả trong nhà cũng chuẩn bị cho.

      “Tiểu Đông và chị dâu nhà bác cả con bé,
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90095 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 86.1: Thịt viên

      Editor: Puck

      Diêu Tiểu Đông sinh mổ sinh hạ thằng cu mập mạp, tám cân hai lạng, Dương Bắc Kinh đến nhà họ Diêu báo tin mừng, người nhà đều vô cùng vui mừng.

      Dương Bắc Kinh báo tin mừng mang đến chín mươi chín trái trứng gà đỏ nấu chín, đây là giữ lại để cho nhà họ Diêu gửi cho người thân bạn bè, trứng gà nhuộm thành màu đỏ thẫm, người thân nhìn thấy trứng màu đỏ như vậy, cần hỏi nữa, cũng đều biết sinh con trai. Nếu là con , nhuộm thành màu hồng tươi đẹp.

      Trương Hồng Cúc lập tức vội vàng chuẩn bị đủ thứ “Đáp lễ”.

      Nhà mẹ đẻ đáp lễ, theo tập tục cũng chính là trứng gà, chỉ có điều dùng trứng gà sống, mặt ngụ ý “Lại sinh tiếp”, mặt khác, để cho sản phụ ở cữ ăn. Trước kia trong nhà nghèo, nhà mẹ đẻ cho ít trứng gà sống, sản phụ ở cữ mới có thể ăn nhiều chút.

      Trứng gà này, sớm chuẩn bị xong, nên còn tươi rồi. Trương Hồng Cúc lòng lo chuyện con , nên ngay từ trước dự định trước mấy nhà nuôi gà gần đó, bây giờ vội vàng từng nhà lấy, chuyên chọn trứng gà mới hai ngày gần đây, cũng cho chín mươi chín trứng, số lượng may mắn, đặt trong rổ mây, kêu Dương Bắc Kinh lấy về.

      “Chỉ cho chút này? Bà ngược lại mua nhiều chút.” Diêu Liên Phát , “Chỗ trứng gà này, đủ ăn vài ngày ?”

      “Tạm ăn trước, ăn hết tôi lại mua. Khí trời nóng, để lâu còn tươi nữa.”

      “Vậy cũng quá ít, hai ba ngày ăn hết. Tôi nghe người trong thôn có con dâu ở cữ, trứng gà mái như vậy, lần có thể ăn hai mươi trứng, ngày ăn ba lần đó!”

      “Ông ngốc vậy, chỉ có thể ăn sạch trứng gà? ăn thứ gì khác nữa sao?”

      Nghe vợ chồng già ồn ào như vậy, mấy chị em đều cảm thấy buồn cười, nhìn hai người mừng rỡ, chỉ quan tâm những chuyện này rồi.

      Dương Bắc Kinh vội : “Cha, mẹ, tiểu Đông ấy sinh mổ, tạm thời thể ăn gì cả.”

      “Ăn lần hai mươi mấy cái trứng luộc, ai còn có khẩu vị gì nữa?” Diêu Tam Tam cũng cười, “Cha, mẹ, cần cầm trứng gà sống, dù sao nhà chị cả cũng thiếu, cha mẹ cho ít theo tục lệ là được rồi.”

      “Con hiểu gì cả, người sinh đứa bé, trong bụng trống , ăn nhiều.” Trương Hồng Cúc , “Con dâu nhà Lưu Tứ ở thôn trước, ở cữ ăn bữa hai mươi lăm cái trứng gà mái, còn uống hai chén lớn nước đường đỏ!”

      Má ơi, có cái bụng như vậy! Diêu Tiểu Cải ngồi bên cạnh nghe buồn cười, vội vàng dặn dò Dương Bắc Kinh: “ rể cả, cũng đừng tin những thứ này, chờ thêm mấy ngày nữa chị cả thèm ăn đồ, làm mấy món mềm mềm dễ tiêu hóa cho chị ấy trước, canh củ cải, cháo gạo gì đó.”

      “Biết rồi.” Dương Bắc Kinh đồng ý, nhớ hai mẹ con còn trong bệnh viện, cơm cũng chịu ăn, nên vội vàng cầm rổ trứng gà định , Trương Hồng Cúc vội gọi con rể lại.

      “Chờ chút, mẹ đổi quần áo sạch , rồi cùng con vào thăm đứa bé.”

      “Tôi cũng , tôi cũng xem chút.” Diêu Liên Phát cũng vội .

      “Ông là thân ông già, đàn ông, người ta ở trong bệnh viện, ông nhìn cái gì!”

      Trương Hồng Cúc suy nghĩ, tuy Diêu Liên Phát là cha, nhưng chỗ khoa phụ sản kia, ông ấy vẫn tiện lắm.

      Nào biết Diêu Liên Phát vừa nghe vui. “Tôi bà ấy, sau này bà chuyện với tôi ít mắng nhiếc như vậy , tôi là người làm ông
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, 13emap5 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 86.2: Thịt viên

      Editor: Puck

      theo họ mẹ, tiểu Đông sinh nó, cũng chịu ít tội, vẫn họ Diêu .” Dương Bắc Kinh , “Tiểu Đông, em cứ ?”

      “Tùy tiện, họ Dương cũng được. Nếu là họ Diêu, ngày khác sinh đứa thứ hai, để họ Dương cũng được.” Diêu Tiểu Đông .

      “Lại sinh nữa!” Dương Bắc Kinh vừa nghe vui rồi, “ đứa là đủ rồi, cần sinh thêm nữa.”

      đứa sao được?” Trương Hồng Cúc lập tức nghiêm túc, “ thế nào cũng phải sinh thêm đứa, cũng cần nhiều, hai đứa bé cùng làm bạn.”

      cần.” Dương Bắc Kinh vội , “Sinh đứa bé, chịu tội như vậy! Nuôi lớn nó biết còn phải chịu bao nhiêu mệt mỏi! đứa là được rồi.”

      Diêu Tam Tam cười khúc khích, rể cả đây là đau lòng hỏng rồi hay là bị hù sợ lo lắng hãi hùng rồi?

      Chị dâu cả nhà họ Dương ở ngay bên cạnh : “Như vậy sao được? Trước kia phải cả em sao, phải có hai con trai, đứa họ Diêu, đứa họ Dương.”

      Diêu Tam Tam suy tính lời của chị dâu cả nhà họ Dương, trong lòng thầm nghĩ, chị cả sinh mổ, hơn nữa xem thái độ này của rể cả, rất khó có thể bọn họ có thể sinh đứa thứ hai hay , có thể rể cả và chị cả thèm để ý đến theo họ gì, nhưng nếu con mà họ Diêu, sợ cả nhà họ Dương có ý kiến. Bây giờ tình huống thay đổi, cứ theo họ Dương là được rồi.

      Vì vây, Diêu Tam Tam liền cười : “Em thấy, vẫn theo họ Dương , muốn sinh nữa sinh nữa, nếu qua mấy năm, chị lại muốn sinh thêm đứa, chừng là con , theo họ Diêu của chị cả.”

      “Mấy người này, được chưa!” Diêu Tiểu Cải dẩu miệng , “Mới vừa bị chịu tội trận, vừa mới sinh xong, tính toán sinh đứa thứ hai rồi, phụ nữ sinh con dễ dàng sao? Tôi thấy đứa bé vô cùng tốt!”

      Xem ra, Diêu Tiểu Cải và Lục Cạnh Ba định sinh hai đứa rồi.

      , trong lòng Diêu Tam Tam cũng thích loại đề tài “Sinh thêm ” này. Chị cả vì sinh đứa này, chịu ít tội sao? Giờ phút này còn nằm giường dám nhúc nhích gì đâu, cần gì phải đến những chuyện sinh sinh sinh này.

      “Chúng ta trở về, suy nghĩ nhiều cái tên hay, để chị cả, rể cả tham khảo.” Diêu Tam Tam chuyển đề tài, xong, cẩn thận ôm lấy cục cưng nặng trĩu, nhìn khuôn mặt bé béo núc ních của bé, lòng tràn đầy vui mừng.

      “Bé cưng à bé cưng, dì ba ôm con nha! Ôi, đến ngày nào con mới có thể gọi dì ba đây?”

      Mấy người Diêu Tam Tam còn ngồi trong phòng bệnh của Diêu Tiểu Đông lát, lại sợ quấy rầy nghỉ ngơi, nên kêu Diêu Tiểu Đông ngủ lát, rồi định về trước.

      Trương Hồng Cúc với chị dâu cả nhà Dương: “Chị dâu con bé, cháu về trước , trong nhà cũng ít chuyện, còn có con nít, thím ở đây chiếu cố hai mẹ con nó vài ngày, dù sao trong nhà thím cũng nhiều chuyện lắm.”

      “Cũng được!” Chị dâu cả nhà họ Dương cũng sảng khoái, “Vậy thím, cháu về trước nhìn xem, ngày mai lại quay lại đổi cho thím.”

      Dương Bắc Kinh đưa mọi người ra, rồi thương lượng chuyện đưa gạo, chính là mở rượu làm việc vui cho cục cưng mới sinh. Ở chỗ khác, bình thường đều là tiệc rượu đầy tháng, ở đây lại khác, bình thường bé trai sinh ra được chín
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90095 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :