1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 49 Oan gia
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      Trong lòng thầm cười khổ tiếng, A Nghiên thở dài.

      Oan gia, là oan gia.

      A Nghiên vì sao mỗi lần mình đều gặp phải oan gia như vậy.

      Nàng cúi xuống, nhìn đôi tay tràn ngập ham muốn chiếm hữu, cứ bá đạo mà cố chấp nắm tay mình buông.

      "Ngươi còn nhớ lời lúc trước sao?” A Nghiên thấp giọng .

      "Ân?" Tiêu Đạc chân tướng.

      "Ngươi , chỉ cần ta muốn, ngươi đều cho ta.” con ngươi A Nghiên trong trẻo đánh giá .

      "Phải." Tiêu Đạc tâm thần rung động, thanh khàn khàn khẳng định.

      "Hà Tiểu Khởi là đồ đệ ta, ta thu , dạy , ta cũng thích người khác gọi ta là sư phụ." Nàng như vậy, ngửa mặt nhìn , quan sát mỗi vẻ mặt khuôn mặt tuấn mỹ: "Ta muốn có đồ đệ, như vậy ta cao hứng, ngươi hy vọng ta cao hứng sao?"

      Tiêu Đạc nghe thấy lời này, nắm tay A Nghiên càng chặt.

      "Ta phải có ý kia." vội giải thích, trong lời giải thích lại mơ hồ có chút vô thố.

      Sau khi xong câu đó, nhíu mày, hơi nhăn lại, đến cùng vẫn nhượng bộ.

      "Ngươi thích, vậy thu làm đồ đệ , bất quá về sau được cùng ngồi chỗ chuyện, ta thích." nhượng bộ, nhắc tới Hà Tiểu Khởi, vẫn vui như cũ.

      Kỳ A Nghiên cũng chỉ thử đao thôi, nàng nghĩ Tiêu Đạc dễ dàng nhượng bộ đáp ứng như vậy.

      Nàng có chút ngoài ý muốn, khỏi lại nhìn vào mắt Tiêu Đạc.

      Người này, thực là Cửu hoàng tử giết người như ma, ánh mắt lãnh liệt sao? Vì sao tại có chút choáng váng, dường như so với mình còn ngốc hơn?

      "Chúng ta, chúng ta ăn vịt nướng ?”A Nghiên nghĩ con vịt này cũng chặt xong rồi, vì thế cẩn thận đề nghị.

      "Được..." thanh khàn khàn nhu hòa cứ như vậy nỉ non vang lên ở bên tai.

      Giờ khắc này Tiêu Đạc, trong lòng có vịt, chỉ có A Nghiên.

      A Nghiên cái gì, đều cảm thấy đúng.

      *****************************
      [​IMG]

      Thịt vịt chặt tốt xong, vịt đỏ thẫm, da giòn mềm thơm ngon, bề ngoài sáng bên trong thịt vịt trắng nõn non mịn, vừa thấy liền biết ăn ngon, béo mà ngấy.

      Phải Hà Tiểu Khởi tay dao cũng tốt, chặt miếng thịt vịt cân xứng mỏng manh, da vịt bên ngoài giống như cánh ve, màu nâu sáng bóng, nhìn thôi làm cho người ta thèm dãi ba thước.

      lại biết bản tính Tiêu Đạc, cố ý để thịt vịt chặt cùng hương thung, sợi cải củ, lá bạc hà, cắt cân xứng như tơ, màu sắc sáng , bày biện gọn gàng ở trong khay men sứ trắng, có thể sắc hương vị câu toàn.

      A Nghiên lấy bánh tráng đến, đặt vịt, hương thung sợi củ cải, lại cho thêm chút tương ngọt cuộn thành cái quấn, rồi đưa tới trước mặt Tiêu Đạc. "Cửu gia, nếm thử?"

      "Ân." Tiêu Đạc cũng , con ngươi nóng bỏng nhìn chằm chằm A Nghiên, lại cúi đầu, cắn ngụm bánh cuốn thịt tay A Nghiên.

      Bánh mềm mỏng thấm đẫm tương ngọt, vị bột gạo thiên nhiên thuần hương dấu vị tương ngọt mặn, hai loại hương vị này trộn lẫn cùng nhau, tạo thành hương khí dịu ngọt, giảm miếng vịt nướng béo ngậy, lại càng lên hương mỹ xốp giòn lúc cắn vào miếng thịt.

      ngụm cắn vào, trong miếng vịt nướng tràn ra chút mỡ, chút mỡ ngon lành này nhanh chóng lẫn vào tương và bánh tráng bên trong.

      Tư vị này toát ra đầu lưỡi, là quá mức tuyệt vời, thế cho nên Tiêu Đạc lúc này trong mắt trong lòng chỉ có A Nghiên, cũng nhịn được cúi đầu nhìn nhìn bánh cuốn trong tay A Nghiên.

      Đầu ngón tay thon trắng mịn, linh hoạt mà thành thạo quấn thịt vịt, cầm trong tay.

      Trong con ngươi Tiêu Đạc sâu thẳm làm cho người ta khó hiểu thấy tràn ra ánh sáng, vươn đầu lưỡi, nhàng liếm môi dưới, giọng khàn khàn: "Ta còn muốn ăn."

      "Ân, đây.” A Nghiên nâng tay lên, săn sóc đưa tới bên miệng .

      Ai ngờ Tiêu Đạc mở môi ra, trực tiếp đem bánh cuốn và tay nàng cùng đưa vào miệng.

      "A ——" đầu ngón tay bị lưỡi ấm áp nhàng quấn vào, cỗ cảm giác tê dại khó theo đầu ngón tay nhanh chóng truyền khắp toàn thân, nàng tự chủ được phát ra tiếng kêu.

      Cắn môi bất đắc dĩ nhìn , mặt đều là khiển trách.

      Tiêu Đạc bên môi lên chút cười, con ngươi nóng bỏng đen bóng, cúi đầu, ngậm tay nàng, còn ngón tay kia, thong thả cầm bánh cuốn vịt đưa vào miệng.

      " cần!” A Nghiên có chút sợ, nàng cảm thấy ngón tay mình cùng với bánh cuốn sợi củ cải vào trong miệng , nhất định trở thành gia vị cho vịt nướng.

      Nhưng hiển nhiên là Tiêu Đạc lại bắt đầu cố chấp.

      khi Tiêu Đạc kiên trì phải như thế nào, dù nàng cái gì đều là được.

      đối với nàng bao dung và nhường nhịn, kỳ cũng là phải về sau

      Đôi mắt đầy lửa nóng cứ nhìn chằm chằm nàng, gấp gáp bức người, lưỡi linh hoạt quấn lấy đầu ngón tay nàng, nhàng hút.

      thậm chí còn nhìn nàng cười, cười đến vô tội, giống như tiểu hài tử mút ngón tay vô tội vô hại.

      Lúc cười, con ngươi hẹp dài càng sáng kinh người.

      Quá trình dài lâu mà dày vò, A Nghiên thậm chí cảm thấy, muốn ăn thịt người, muốn ăn mình rồi.

      Cảm giác tê dại từng đợt truyền đến, khiến cho A Nghiên hô hấp dồn dập, mặt ửng hồng, khí lực cả người dường như đều bị hút , nàng đầu váng mắt hoa, biết năm nào tháng nào, cả người cơ hồ liệt tại chỗ.

      "Đừng như vậy..." Nàng giọng kháng cự, nhưng lúc nàng nghe thấy thanh của mình cũng phát hoảng, thanh mềm mại miên man, giống như nữ tử đắm chìm trong tình cảm.

      Lúc này Tiêu Đạc làm sao có thể buông tha nàng?.

      Tiêu Đạc nâng cánh tay dài lên, ôm nàng vào trong lòng. Nàng muốn giãy dụa, nhưng bàn tay to của Tiêu Đạc đè lên lưng nàng chặt chẽ ấn nàng vào trong ngực.

      Bờ ngực rắn chắc, phập phồng dồn dập từng đợt, cả người cứng ngắc giống như tảng đá, bàn tay to hữu lực dừng ở eo nàng, gắt gao chế trụ cho nàng giãy dụa, cũng cho nàng rời xa nửa phần.

      A Nghiên nhất thời có chút sợ, bất quá nàng nhiều lần đụng đến bản tính , biết tính tình này như sói hoang, ngươi càng giãy dụa sợ là càng kích thích .

      Lập tức vô lực nằm sấp nằm vai , run giọng : "Cửu gia, ta sợ ..."

      Tiêu Đạc hô hấp dồn dập, cả người giống như bốc cháy, chỉ hận thể bắt được vật mềm mại trong lòng này, làm những việc như vẽ ở trong sách kia để giảm bớt khô nóng khát khao lúc này, nhưng nàng ở trong ngực run rẩy như lá rụng trong gió, khiến thương tiếc, cũng đành lòng. Nhất thời lại nghe thanh nàng mỏng manh tràn ngập sợ hãi, bé yếu ớt hô Cửu gia, xong nàng run rẩy...

      Tiêu Đạc giờ khắc này, chỉ hận thể gắt gao vuốt ve nàng trong ngực.

      nặng nề hít sâu hơi, đè nén hạ thân cơ hồ kiềm chế được xúc động, tay nhàng nâng cằm nàng lên.

      Con ngươi thủy nhuận trong suốt trong mông lung, ràng có thể thấy được kinh hoàng cùng sợ hãi. Nàng tuổi còn , khuôn mặt nhắn chỉ cỡ bàn tay lớn, cằm nho hơi nhọn nắm ở trong tay, chọc người thương tiếc.

      Bàn tay thon dài đẹp mắt khẽ nhúc nhích, ngón tay cái nhàng cọ lên cái mũi, ngón tay có lớp chai mỏng vuốt ve chóp mũi nàng. cúi đầu, sát vào nàng, hơi thở nóng bỏng dâng lên gò má nàng mềm mại.

      Thanh kìm nén phát run, khàn khàn khó nhịn: “A Nghiên, ngươi..."

      Giờ khắc này, trong lòng bắt đầu khởi động ngàn vạn tình cảm thôi, thương tiếc, khát vọng thô bạo, mỗi loại đều ngàn hồi trăm chuyển mãnh liệt, nhưng giờ khắc này, chữ"Ngươi" ra, cổ họng phát nghẹn, cũng biết nên tiếp tục cái gì.

      buông cằm nàng ra, bàn tay to giữ chặt thắt lưng, khiến cho nàng càng kề sát trong ngực, còn lại cúi đầu, dùng mũi mình chạm vào chóp mũi nàng xoa xoa cọ cọ, thấy nàng có chút trốn tránh và sợ, cứ như vậy trêu chọc nàng.

      Tay nàng giống móng vuốt mèo con, nhàng gãi bờ vai , như kháng nghị, nhưng với , đau ngứa, ngược lại chọc thân thể đầy khát vọng bị kìm nén.

      hít mạnh hơi, trừng phạt nhéo nhéo thắt lưng nàng.

      A Nghiên bị túm lại, nhất thời ngoan ngoãn, nghiêng người nằm sấp trong ngực , dám động đậy li nào nữa.

      Con ngươi Tiêu Đạc nóng bỏng yên lặng khóa chặt tiểu nương trong lòng, thấp giọng mở miệng: "Ta làm gì ngươi, ngươi cần sợ."

      "Ân?" lông mi run rẩy hơi hơi nâng lên, xuyên thấu tóc mái tán loạn, nàng đánh giá nam nhân ra lời này.

      Tiêu Đạc nâng tay đem tóc mái cản tầm mắt nàng hất sang bên, hơi hơi mím môi, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nơi xa xa nào đó. "Ngươi cần lo lắng, trước khi ngươi cập kê, ta chạm vào ngươi."

      A Nghiên nghe như thế, có chút ngoài ý muốn, kinh ngạc nhìn .

      Khuôn mặt tuấn mỹ khẩn trương, môi mỏng hơi kiêu căng nhếch lên, con ngươi hẹp dài nhìn thẳng phía trước, nhìn qua bộ dáng rất nghiêm trang.

      Nhưng ngực cứng rắn mà kịch liệt phập phồng, khiến A Nghiên minh bạch, tại chẳng phải bình tĩnh cùng lạnh nhạt như thoạt nhìn ở mặt ngoài.

      Nàng nhịn được lại ngửa cổ nhìn về phía .

      Theo góc độ này, nhìn thấy ánh mắt , chỉ có thể nhìn thấy cái cằm góc cạnh ràng, mỗi độ cong đều hoàn mỹ như được điêu khắc tỉ mỉ mà thành.

      ở trong núi, thấy núi phải núi.

      Giờ khắc này, kỳ nàng có chút hiểu .

      Last edited by a moderator: 27/7/17

    2. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      Trời ơi bắt đầu hot rồi ^_^ Nhưng mà các nàng ạ, hiểu sao người ta hôn hít ngậm tay ái muội ta chỉ nghĩ đến chuyện cái miệng Tiêu Đạc vừa ăn vịt nướng chấm tuơng xong mà hôn nó ba chấm quá :yoyo30:
      hargane187, Hờ Annhheavydizzy thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Miêu tả vịt nướng ngon quá , ta đọc mà hết nước dãi
      heavydizzy thích bài này.

    4. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Nửa đêm đọc cái đoạn miêu tả thịt vịt. Cảm giác cứa gọi là.....

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Cám ơn vì dịch truyện rất hay
      Mình chỉ có đóng góp xíu thôi .^^
      Bạn sửa chính tả từ " da giòn " chứ phải " da ròn "
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :