1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh Động Tâm - Phong Linh Anh [Full 74C] - đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Có chương liên tục. Bạn vĩ đại.
      Chưa đọc nhưng phải cmt trước để bày tỏ vui vẻ của mình.
      meowluoi thích bài này.

    2. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      editor năng suất!!! i love editor!!!
      meowluoi thích bài này.

    3. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 59: Chân tướng

      Edit: meowluoi.

      Kỳ Diệu hoàn toàn sững sờ!

      Hai tiểu gia hỏa phải là con của ? Vậy vì sao biến thành ba bọn chúng? Còn nuôi dưỡng bọn chúng nhiều năm như thế?

      Tiểu nha đầu hồ đồ: “, phải là… giải thích cho em, đến cùng chuyện này là thế nào?”

      Mạc Minh cũng thừa nước đục thả câu, đơn giản quan hệ giữa và bọn .

      đúng ra, bọn chúng cũng phải là có quan hệ với , cha ruột bọn chúng là họ của , là chú bọn chúng.”

      “Vậy vì sao biến thành ba bọn chúng? họ đâu?”

      Mạc Minh rơi vào trầm mặc.

      phải là…

      qua đời sáu năm.”

      Năm chữ ngắn gọn, Kỳ Diệu cuối cùng cũng hiểu ra chân tướng.

      Mạc Minh là chú bọn , chăm sóc con trai họ từ lúc sinh ra. Khách quan mà , là vì mẹ bọn chúng chăm sóc. Nguyên nhân trong đó, là người ngoài, tạm thời biết được.

      Suy nghĩ như vậy xong, nghe Mạc Minh trầm giọng : “Năm đó, họ rất thích người phụ nữ kia, có thể người phụ nữ kia lợi dụng tình cảm của ấy. Về sau, ta có đứa bé, sinh bọn chúng xong liền xuất . Cho dù là tang lễ của họ, ta cũng muốn lộ mặt.”

      đến đây, giọng của người đàn ông ràng lạnh hơn, Kỳ Diệu có thể ra được chút oán hận trong đó.

      “Vì sao đột nhiên ta lại…”

      “A…” Mạc Minh cười lạnh tiếng: “Có trời mới biết ta lương tâm trỗi dậy hay là có mưu đồ khác.”

      Đối phương đến nước này, Kỳ Diệu hiểu được - - hiểu được vì sao từ trước đến nay Mạc Minh nhắc đến mẹ bọn tiểu tử, cho dù ngẫu nhiên nhắc tới, cũng là bộ mặt lạnh lùng.

      Hóa ra căm thù ta - - bởi vì ta đùa giỡn tình cảm của họ chịu chăm sóc đứa bé.

      cách khác…

      “Nghe như thế, hình như là có ý định cho ta và đứa bé gặp mặt?”

      Mạc Minh mặt lạnh nhìn chăm chú nơi khác, tiếp. lúc lâu sau, Kỳ Diệu đợi trả lời cũng cảm thấy bất an, mới đột nhiên di chuyển ánh mắt, chạm vào ánh mắt .

      “Em có người theo dõi em và đứa bé, đoán, chính là ta tìm người.”

      “Hả?” Đột nhiên chuyển đề tài làm Kỳ Diệu kinh ngạc, nhưng sau kinh ngạc, cảm thấy đối phương có lý, “Có khả năng. Nếu , ta làm sao biết được tình hình gần đây của bọn trẻ chứ?”

      Quả , người phụ nữ đăng blog, lộ ra ít chi tiết bọn học, tan học - - nếu phải ta sai người theo dõi, làm sao biết được những tin tức này chứ?

      là suy nghĩ tỉ mỉ đến đáng sợ.

      xin lỗi, là em quá sơ ý, đến bây giờ mới phát có người theo dõi bọn em.” Tiểu nha đầu tự chủ được buồn rầu, trong lòng tràn đầy áy náy.

      trách em, chỉ trách sơ sẩy, chuyện này cho em nghe, để em lưu ý.” Mạc Minh nghiêng người cầm lấy tay , nhàng vuốt ve vài cái.

      Kỳ Diệu trợn mắt, cười khổ.

      “Bây giờ chúng ta nên làm gì? Em thấy ta hình như muốn tạo ra dư luận và thanh thế, để cho thua ta ván.”

      sai, thời đại này, ai yếu ai có lý - - bị người chứng kiến vạch trần, người ngoài cuộc phân biệt ai đúng ai sai thế nào chứ?

      Kỳ Diệu cảm thấy lo lắng.

      Đối mặt với đòn phủ đầu của “Kẻ yếu”, bọn họ nên ứng phó thế nào?

      , Mạc Minh cũng biết nên làm thế nào với người phụ nữ khóc sướt mướt đoạt đứa bé. Nhưng mà, có việc, bất luận như thế nào cũng nhượng bộ, đó chính là - - tuyệt đối giao hai đứa bé cho người phụ nữ kia nuôi dưỡng.

      Còn trước mắt nên ứng phó như thế nào…

      “Mọi việc cứ như cũ, tạm xử lý thế .”

      Kỳ Diệu ủ rũ chau mày gật đầu.

      Đúng rồi, mẹ Mạc Du và Mạc Nhiên cũng chỉ mặt gọi tên blog, blog huyên náo lại sôi sục như thế, chỉ cần Mạc Minh chủ động đứng ra thừa nhận, ta thể làm gì - - ý nghĩ này chỉ duy trì được nửa tuần lễ.

      Ba ngày sau, blog thứ hai được đăng, nội dung được liệt kê ra, sáu năm nay ba của đứa bé cư xử lạnh nhạt với bọn chúng như nào, ném bọn chúng cho bảo mẫu tùy ý nuôi dưỡng, hai đứa bé thiếu thốn tình thương của mẹ lại chiếm được đền bù tổn thất của cha. Người đăng blog đầu tiên thừa nhận mình thất trách, ta cũng chưa từng có nửa điểm oán trách. ta đứng với vai trò người mẹ, ai thán hai đứa bé đáng thương cỡ nào, bất lực cỡ nào.

      hình tượng nhu nhược được tạo ra.

      Bình luận blog bạo phát, có khiển trách cha đứa bé máu lạnh, chỉ trích mẹ đứa bé chịu trách nhiệm còn có mặt mũi người khác, đương nhiên, nhiều nhất vẫn là đồng tình với hai đứa bé còn tuổi.

      Ấn tượng của Kỳ Diệu đối với người phụ nữ kia ngày càng kém.

      Nếu Mạc Minh hai đứa cháu trai, cần gì phải chính mình nuôi dưỡng chúng chứ? Mặc dù từng bỏ qua được những khúc mắc trong lòng kia, nhưng cuối cùng vẫn dũng cảm đối diện! Huống hồ, mấy năm nay, liên tục thể phương thức quan tâm, chăm sóc hai đứa bé, sao trong miệng ta lại có ý định giận chó đánh mèo người đàn ông lãnh khốc vô tình chứ?

      Nằm giường xem bình luận, Kỳ Diệu càng nhìn càng nén giận, cuối cùng thể nhịn được nữa, đứt khoát tắt . mở album di động của , bắt đầu tìm ảnh chụp.

      Đúng rồi, gần đây Mạc Minh và hai tiểu gia hỏa thân hơn rất nhiều, thậm chí ngầm đồng ý cho chụp hình bọn họ, ghi chép sinh hoạt cả nhà hàng ngày.

      nhìn ảnh chụp hai tiểu gia hỏa đáng , người đàn ông cao lớn rắn rỏi lộ ra nụ cười, tâm tình tốt hơn chút.

      Đột nhiên, nghĩ ra ý, chủ ý này cũng tệ. vội vàng đứng dậy, chạy đến thư phòng ở tầng ba, tìm được Mạc Minh đọc sách.

      “Em thấy chúng ta phải đánh trả!” hai lời, thẳng vào vấn đề, kéo ghế ngồi trước .

      Mạc Minh ngẩn người, thả sách trong tay xuống, ung dung nhìn : “Đánh trả như thế nào?”

      “Người phụ nữ kia đăng blog phỉ báng , mặc dù có chỉ mặt gọi tên, nhưng như vậy cũng đủ! Đương nhiên, cần giằng co với ta, nếu chẳng khác nào làm ta đắc ý. Em nghĩ như này, nếu ta ngấm ngầm hại , vậy có thể giả bộ ngu ngốc, đăng blog thân mật cùng bọn ? Ánh mắt của mọi người sáng như tuyết, chúng ta , bọn họ cũng có thể nhìn ra được, và đứa bé rất tốt.” Kỳ Diệu thao thao bất tuyệt trình bày ý tưởng của , đáy mắt tràn đầy mong chờ.

      Mạc Minh im lặng lên tiếng nghe, biết biện pháp này cũng tệ.

      Chỉ là…

      chưa bao giờ làm loại chuyện này.” cố làm ra vẻ trấn định.

      cần làm, em làm!” Kỳ Diệu xắn tay áo lên, hưng trí bừng bừng.

      “…” Mạc Minh nhìn , im lặng còn gì để .

      Nhưng vô luận thế nào, vẫn công nhận đề nghị của .

      Vì vậy, sáng hôm sau, liền nhìn thấy blog nhanh chóng đứng đầu. Blog này được trăm chữ. Nhưng mà, blog kia làm mọi người thỏa mãn.

      Trong tấm ảnh là hai đứa bé ngồii ngay ngắn trước bánh sinh nhật, người đàn ông tuấn ôm bọn chúng trong tay, hướng về phía ống kính cười ngọt ngào.

      Lúc đó Kỳ Diệu và Thích Mẫn Hạo cưỡng bách chụp tấm hình này, Mạc Minh còn cảm thấy toàn thân được tự nhiên, nhưng bây giờ cẩn thận nhìn lại… Ừm, mình cười chân như vậy, thấy cứng ngắc gì cả.

      Chính là tiểu nha đầu viết blog này…

      Nam thần và nhóm tiểu thiên sứ - - đáng .

      Đám dân mạng bùng nổ.

      Ta chờ đợi ngày này lâu!!! ( che trái tim ngã xuống đất dậy nổi )

      Oa - - đáng !!! ( tung hoa )

      Làm sao bây giờ? Ta muốn ôm về nhà! ( doge )

      Lầu đừng có nghĩ nữa, con trai nam thần, ngươi làm sao có thể nuôi dưỡng chữ. ( lé mắt )

      Ta cảm thấy ta thay con tìm được nam thần tương lai. ( Trái tim )

      Có thể làm con rể . ( ngoáy mũi )

      Ngươi có bạn trai sao.

      Chỉ có mình ta cảm thấy ảnh đế quốc dân làm cha rất man sao?

      Chậc chậc, nhìn xem hai tiểu nam thần cười vui vẻ như vậy, ta bắt đầu hoài nghi mỗ nữ có rắp tâm kia.

      Lầu “Tiểu trợ lý” đăng blog này sao?

      người phụ nữ than thở khóc lóc, điềm đạm đáng à?

      Cầu xin tiểu trợ lý đăng nhiều hơn.

      Muốn nhìn hai người phụ nữ quậy nháo.

      Lầu im . Người đăng blog, đừng khinh thường cắt bỏ bình luận này.



      đường mua thức ăn về nhà, Kỳ Diệu mở blog ra xem, mặt lô ra nụ cười đắc ý.

      Hừ, ảnh chụp vừa đăng, chiều gió quả nhiên thay đổi. rồi mà, mọi người đều phải người ngu, đừng tưởng rằng người thương hại người ở khắp nơi.

      sai, Kỳ Diệu nghĩ kỹ, cứ cách thời gian, dùng cái tên “Tiểu trợ lý” đăng chủ đề blog “Hàng ngày của tiểu thiên sứ đáng ”. muốn những người hoài nghi Mạc Minh, và người phụ nữ đứng trong tối ngáng chân Mạc Minh thấy , cuộc sống bây giờ của hai tiểu gia hỏa có bao nhiêu hạnh phúc, bọn chúng rất thích ba.

      Lấy mục tiêu này, từ lúc bắt đầu, mỗi tuần đều đăng hai blog ngắn gọn, đều là sinh hoạt hàng ngày của Mạc Du và Mạc Nhiên: Có lúc là hình ảnh bọn họ cùng nhau ăn bữa sáng, có lúc bọn chúng cùng Mạc Minh ngồi dưới đất chơi ghép hình, có lúc hai tiểu gia hỏa kích động ở trong phòng bếp giúp ba.

      Còn có lần, phá lệ đăng đoạn video - - Mạc Minh hiếm khi ở nha giặt quần áo, hai tiểu gia hỏa nhất định phải tự mình giặt tất, kết quả là sức lực quá , miễn cưỡng giặt, nước bên trong tất vẫn còn. Hai em đứng sân thượng nhìn ba phơi quần áo, thẹn thùng mang tất ướt nhẹp đưa cho ba, cùng nhau ngồi xổm xuống, dùng toàn bộ sức vắt.

      Bộ dáng cố gắng đáng như vậy, mọi người thi nhau bình luận.

      Đương nhiên, cũng có người chĩa mũi nhọn vào Kỳ Diệu quay đoạn video này - - tiểu trợ lý giúp hai tiểu thiên sứ còn đứng đó cười trộm, người đồng tình trái tim bị dog ăn hết rồi sao?

      Đối mặt với “Lên án công khai”, Kỳ Diệu cũng thèm để ý.
      Khủng Long, Mai Trinh, aaab24 others thích bài này.

    4. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 60: Sóng gió.

      Edit: meowluoi.

      Kể từ khi “Tiểu trợ lý” đăng blog, sau đó mẹ hai đứa bé còn đăng nữa.

      Kỳ Diệu nghĩ thầm, chắc là đối phương cũng biết lời đồn của mình sụp đổ, cho nên gây sóng gió nữa.

      Đương nhiên, mọi việc đều có hai mặt của nó. Đối phương tạm thời câm miệng, có nhiều hiệu ứng tích cực, nhưng cũng làm cho cảm thấy đau đầu.

      Lúc công khai Mạc Du và Mạc Nhiên, hai em vốn có thể an phận đến nhà trẻ trong đêm liền nổi tiếng, bạn bè ào ào vây quanh bọn chúng hỏi cái này cái kia, giáo viên cũng nhịn được chụp ảnh lưu lại. May mà Mạc Minh sớm có chuẩn bị, lúc trước nhập học kí kết hiệp nghị, tuyệt đối thể quấy rầy hai đứa bé trong nhà trẻ. Vì vậy, giáo chỉ có thể cắn khăn tay, cam tâm tình nguyện để điện thoại di động xuống.

      Nhưng mà, trong nhà trẻ có thể khống chế được cục diện, nhưng bên ngoài đảm bảo. Vì thế, Mạc Minh để chìa khóa xe vào trong lòng bàn tay Kỳ Diệu, hỏi có biết lái xe hay .

      Kỳ Diệu cầm lấy chìa khóa xe mới tinh, thầm nghĩ là , cho em cái này cũng vô dụng.

      Cũng may lúc ở trường cũng thử qua, mặc dù lâu rồi lái, nhưng có thể dần dần làm quen chút, lái xe đường chắc có vấn đề gì.

      muốn em lái xe đưa đón Mạc Du, Mạc Nhiên à?”

      Mạc Minh gật đầu, cảm thấy tiểu nha đầu và là thần giao cách cảm - - cần mở miệng, hiểu được ý đồ của .

      thể thừa nhận, loại cảm giác này, đúng là tệ.

      Vì vậy, ba ngày sau, Kỳ Diệu đeo kính đen, lái xe mới tinh có rèm che, đón hai tiểu gia hỏa từ nhà trẻ trở về.

      Ngồi trong xe, Mạc Du và Mạc Nhiên cùng nhau nhìn chị Kỳ Diệu lái xe, ra tán thưởng trong lòng: “Chị, trước đây chúng em cảm thấy ba lái xe rất đẹp trai, bây giờ lại phát , chị lái xe cũng rất xinh đẹp!”

      Kỳ Diệu bị những lời bọn chúng chọc cười.

      “Sau này hàng ngày chị lái xe đưa các em về nhà, các em có cao hứng ?”

      “Cao hứng!”

      Tiếng hoan hô cười bên tai, tiểu nương giây trước còn cười , lát sau liền thay đổi sắc mặt, lòng như lửa đốt đạp phanh xe.

      Xe hơi kịp thời dừng lại đụng vào người phía trước, Kỳ Diệu che giấu lo lắng, nghiêng đầu nhìn xem hai tiểu gia hỏa có bị đụng đau . Thấy bọn chúng lắc đầu, mới vội vàng tháo dây an toàn, đẩy cửa bước xuống.

      sao chứ?” vòng qua đầu xe, ngổi xổm xuống đỡ trẻ tuổi, nhìn sắc mặt yếu ớt của đối phương đứng lên, im lặng đối mặt với ánh mắt .

      Trong lòng giật mình.

      Ánh mắt này…

      Đúng rồi, đôi mắt của này, giống hệt hai tiểu gia hỏa xe.

      Kỳ Diệu nhớ tới, này đột nhiên từ trong góc khuất nhảy ra, có thể đoán được.

      Ánh mắt nhìn đối phương thoáng chốc lạnh xuống.

      “Vượt đèn đỏ, muốn sống sao?”

      Người phụ nữ nhúc nhích nhìn .

      Kỳ Diệu quan sát ta từ xuống dưới vài lần, tin rằng ta có gì đáng lo ngại, liền quyết định rời . Đáng tiếc, vừa xoay người muốn , đối phương vội vàng nắm lấy tay .

      biết tại sao, Kỳ Diệu chắc chắn, người này phải muốn lừa , mà vì hai đứa bé trong xe mà đến.

      Nếu như ta là người kia, chính mình nên phủi sạch quan hệ với ta tốt hơn.

      Suy nghĩ xong, Kỳ Diệu lạnh lùng gạt tay ta, : “Xe tôi đụng vào , hơn nữa còn tuân thủ luật giao thông, mời cần quấn lấy tôi, tôi còn vội.”

      xong, nhấc chân trở về, ai ngờ mới bước được bước thứ hai, nghe thấy người phụ nữ sau lưng nóng lòng la lên: “Tôi gặp được con trai!”

      Kỳ Diệu bỗng dưng dừng lại bước chân, thầm nghĩ quả nhiên là vậy.

      Muốn ám hiệu gì với sao - - như vậy, đương nhiên thể dâng đến cửa.

      Kỳ Diệu nghiêng đầu nhìn người phụ nữ cái, vẫn lạnh nhạt như cũ: “ gặp được con trai, tìm cảnh sát , tìm tôi làm gì.”

      xong, đợi phản ứng của người sau lưng, ngồi vào ghế lái, đóng cửa xe lại. sợ đối phương làm ra hành động gì quá khích, còn đặc biệt khóa cửa xe lại, sau đó nhìn phía trước, đánh tay lái, dời .

      Đáng ăn mừng là, người phụ nữ kia có ngăn cản, thậm chí la to, chỉ lẳng lặng đưa mắt nhìn bọn họ nghênh ngang rời .

      Thông qua gương nhìn người phụ nữ xa dần, Kỳ Diệu phát ta vẫn đứng ngơ ngác giữa đường cái, đứng thẳng nhìn bọn họ.

      nhịn được nhíu mày.

      Nếu đổi lại là người khác, có lẽ tốt bụng kéo người ta lên lối bộ, nhưng đối phương có khả năng là mẹ hai đứa bé - - cách khác, người này ôm mục đích mới cố ý “Đụng vào” bọn họ, thể phòng bị.

      “Chị, dì kia vì sao vẫn còn ở đường ạ? Dì ấy sợ bị xe đụng sao ạ?”

      Đúng lúc này, nghe được Mạc Nhiên nghi hoặc hiểu hỏi . quay đầu , thấy hai đứa bé vẫn quay đầu lại nhìn người phụ nữ đứng giữa đường.

      Kỳ Diệu khẩn trương.

      “Đừng nhìn, tí nữa dì ấy lên lối bộ.”

      Đúng rồi, cho dù là dùng thủ đoạn này để trông thấy đứa bé, đối phương cũng cần phải coi thường tính mạng mình chứ?

      Dựa vào ý niệm này, Kỳ Diệu yên tâm, phóng xe .

      Rất nhanh người phụ nữ biến mất trong kính chiếu hậu. Tiểu nương lo sợ bất an lái xe trở lại biệt thự, tâm nặng nề. Mãi cho đến buổi tối Mạc Minh trở về, đem mọi chuyện hôm nay gặp cho , mới miễn cưỡng giải đáp được khúc mắc.

      “Mặc dù ta đùa bỡn tình cảm của họ, nhưng đến mức độc ác thương tổn đứa bé, việc này em cần quá lo lắng.” Mạc Minh an ủi, nhìn như có điều gì suy nghĩ gật đầu, “Chắc là được rồi… Bảo hai đứa bé cứ ở nhà thời gian, đỡ phải khi em đón bọn chúng bị ta quấy rầy.”

      “Việc này tốt lắm? Đứa bé nhà trẻ rất vui vẻ, nên bị ảnh hưởng vì chuyện này.”

      “Bọn chúng là đứa bé thông minh, bây giờ chương tiểu học lớp ba đều thành thạo, học mười ngày nửa tháng cũng sao. Vốn nhà trẻ học, để cho bọn chúng tiếp xúc với bạn bè cùng trang lứa, về phương diện khác, cũng có giáo viên và nuôi dạy trẻ chăm sóc bọn chúng. Bây giờ ở nhà với em…” đến đây, Mạc Minh dừng lại chút, “ vất vả cho em.”

      Tiểu nha đầu vội vàng lắc đầu: “Em sao, có bọn chúng bồi em, em cũng đơn. Em chỉ lo lắng bọn chúng…”

      Mạc Minh duỗi tay ôm vào lòng, sờ mái tóc dài của , xoa đầu.

      Có thể gặp được người lòng với hai đứa bé, là quá may mắn.

      Nhưng mà, phải lại, nếu đối phương bắt nạt tới tận cửa, đến lúc nên ra sân, chủ động xuất kích.

      Ý niệm thành hình, đăng nhập vào blog của mình, gửi tin nhắn riêng cho người phụ nữ kia.

      Nhưng mà ai có thể ngờ, đợi nhận được tin nhắn của đối phương, cuộc điện thoại bất ngờ phá vỡ kế hoạch của .

      Buổi tối hôm đó, Mạc Minh vẻ mặt nghiêm trọng gõ cửa phòng ngủ Kỳ Diệu.

      Đây phải là lần đầu tiên tiểu nha đầu mở cửa cho người đàn ông này vào phòng, chỉ là, thường ngày chủ động tìm tới tận cửa, mặt đều là vẻ mặt ái muội và sung sướng, nhưng ngày hôm nay…

      xảy ra chuyện gì sao?” Tiểu nha đầu nhạy cảm phát được người đến khác thường, nhìn dè dặt hỏi thăm.

      Mạc Minh vào bên trong, ngồi xuống giường , nghiêng thân thể, hai tay đan vào nhau.

      Kỳ Diệu đóng cửa phòng, đến ngồi cạnh .

      Tuy tư thế của nhìn rất soái, nhưng vẫn đành lòng nhìn có bộ dáng tâm nặng nề.

      “Làm sao vậy?” lại hỏi.

      “Ngoại trừ việc mẹ ruột Mạc Du, Mạc Nhiên, có chuyện nữa với em.” Người đàn ông đột nhiên câu, làm vô ý thức nuốt nước miếng.

      “Việc gì ạ?” Hình như rất nghiêm trọng…

      “Về bối cảnh gia đình .” Mạc Minh nghiêng đầu, nhìn chăm chú đôi mắt .

      Kỳ Diệu chớp mắt nín thở tập trung suy nghĩ.

      Bối cảnh gia đình?

      Trong lúc nhất thời chắc, bối cảnh gia đình Mạc Minh có gì mà còn đặc biệt chọn lúc này đến dặn dò .

      Có lẽ nhìn ra được nghi ngờ hiểu, người đàn ông như có như thở dài, thừa nước đục thả câu.

      “Vừa rồi lão gia tử… Chính là ông nội gọi điện thoại tới, ông biết chuyện phát sinh mạng, bảo ngày mai mang Mạc Du, Mạc Nhiên… Và em, về nhà chuyến.”

      Lời vừa ra, trong đầu Kỳ Diệu có hai nghi vấn lớn.

      Mang Mạc Du và Mạc Nhiên còn có thể hiểu được. Nhưng mà, vì sao là người ngoài có danh tiếng gì cũng cùng đến chứ? lẽ… Danh hiệu tiểu trợ lý của , kinh động đến ông nội Mạc Minh? Còn có… Còn có cái gì “Lão gia tử”, nghe rất cao lớn đó! lẽ…

      Đột nhiên có loại khả năng hù chết , tiểu nha đầu tự chủ được trợn to mắt.

      “Nhà họ Mạc rất có tiền. Ừ… phải bình thường. Sở dĩ trước đây cho em biết, vì sợ gia tăng gánh nặng trong lòng em.”

      Quả , giá trị bản thân con người , cũng làm tiểu nha đầu rối rắm mấy ngày, nếu thanh danh ở bên ngoài, tài lực hùng hậu của nhà họ Mạc… sợ tiểu nha đầu run sợ, lâm trận bỏ chạy.

      “Cho nên… Cho nên, chỉ là đại minh tinh, còn là siêu cấp phú nhị đại sao? A … Phú ba đời chứ?”
      Khủng Long, Mai Trinh, aaab28 others thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ông trời hãy ném cho con như vậy ...
      meowluoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :