1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ngã rồi, lột vỏ chén thôi thế mà còn bị tên mặt sắt phá đám. Ta hận
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 44: tuôn máu mũi
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola

      khoảng thời gian thấy Ninh Phi, A Nghiên cũng biết Ninh Phi làm gì. Bất quá đoán rằng hẳn là thoát khỏi liên can đến chuyện "Yến kinh" kia.

      Lúc này Ninh Phi mặt nạ sắt thân hắc y, đứng trong mưa miên man, yên lặng nhìn Tiêu Đạc.

      Tiêu Đạc còn áo khoác tím, chỉ còn thân trang phục bên trong, Tiêu Đạc dùng cánh tay cường hãn của mình gắt gao ôm chặt A Nghiên trong lòng, tràn ngập ham muốn chiếm hữu, dường như cho phép người khác mơ ước nửa phần.

      Ninh Phi cúi đầu, quỳ gối đường đá ẩm ướt, trầm giọng : "Gia, trong thành ở Yến kinh có tin tức."

      "Gì?"

      Ninh Phi nhìn nhìn A Nghiên trong lòng Tiêu Đạc.

      "." Tiêu Đạc thèm để ý, lạnh nhạt ra lệnh.

      Ninh Phi trầm mặc xuống, đành phải : "Tấn Giang hầu phái người truyền tin tức cho gia, là —— "

      Ninh Phi ngừng lại, rồi đành phải : " là lão gia tử bên kia kỳ nghĩ tốt rồi."

      Lời này vừa , ánh sáng tinh nhuệ trong mắt Tiêu Đạc đột nhiên bắn ra, lát sau thanh trầm thấp thong thả vang lên: "Ai?"

      Lúc Tiêu Đạc như vậy, A Nghiên bị Tiêu Đạc ôm trong ngực có thể cảm giác được cả người căng thẳng. Lúc nàng khôi phục lại từ hoa mắt chóng mặt, mắt trợn tròn ra sức cân nhắc, đây nhất định là tin tức trọng yếu.

      Nàng dỏng lỗ tai nghe.

      "Tin tức trước mắt, chỉ biết là, phải Tam gia." Ninh Phi quỳ mặt đất như vậy.

      Lời này vừa ra, Tiêu Đạc trầm mặc lát, bỗng nhiên xuất tiếng cười trào phúng: " phải ..."

      Hơi hơi nheo mắt, thanh khàn khàn thản nhiên : "Lão tam lần này sợ là bí quá hoá liều."

      Ninh Phi gật đầu: "Vâng, gia cũng phải cẩn thận, chúng ta có thể có được tin tức, tam gia chưa chắc thể, nếu thực như thế, chó cùng rứt giậu, chừng còn làm ra chuyện gì."

      Tiêu Đạc nghe vậy, càng cười lạnh, khinh thường : "Sợ làm gì."

      A Nghiên nằm trong lòng Tiêu Đạc, cảm thụ được lồng ngực hữu lực phập phồng, khỏi nghĩ thêm chút ít.

      Người gọi là lão gia tử, nhất định là Kiến Ninh đế, được gọi là tam gia, hẳn là Tam hoàng tử. Xem ra hẳn là Ninh Phi nghe thấy tin tức, biết thánh chỉ truyền ngôi định rồi, đến cùng ngôi vị ấy truyền cho hoàng tử nào hiển nhiên ai biết, chỉ biết tuyệt đối phải Tam hoàng tử.

      Hiển nhiên tại Tiêu Đạc phải phòng bị Tam hoàng tử bí quá hoá liều, tiên hạ thủ vi cường.

      Dù sao vị Tam hoàng tử này biết chính mình khẳng định có cách nào hỏi thăm đế vị, chừng lại làm ra chuyện gì như chó cùng rứt giậu.

      *******************************

      ngày sau, A Nghiên bỗng chốc trở thành miếng bánh ngon cho cả phủ chú ý. Tất cả nha hoàn nhìn thấy nàng, ai dám có nửa phần sắc mặt tốt, đều phải chào, gọi tiếng "Cố nương".

      Về phần ma ma gì đó, cũng đều tới nịnh bợ.

      Ngay cả Sài đại quản gia, nhìn thấy nàng, dường như cũng cung kính hơn vài phần so với trước kia.

      Còn Mạnh Hán, tại gặp nàng trực tiếp cúi đầu, dám nhìn.

      A Nghiên đối với tình cảnh bản thân đột nhiên được cải thiện cũng có chút vui mừng nào, trải qua phen tuyệt vọng như vậy, bỗng chốc được nâng đến tận trời, là dạo qua đao kiếm biển lửa vòng. giờ nàng đến phòng bếp cũng muốn . Làm đồ ăn cái gì, dù làm được, mạng vẫn bị nắm trong tay Tiêu Đạc.

      Khẽ thở dài, nàng cúi đầu nhéo nhéo hồ lô ngọc đeo cổ, lại nhớ tới tình cảnh đời trước, đoạn thời gian nàng bồi bên người Trạm vương.

      Mơ hồ dường như nhớ được, lúc Trạm vương có vẻ bệnh cũng đưa cho nàng cái trang sức bằng ngọc, rất là đẹp mắt, còn trịnh trọng kỳ quái giúp nàng đeo, với nàng, đây là bảo vệ bình an.

      Nàng mới thèm tin cái quỷ gì đâu.

      Sau này thừa dịp để ý, vụng trộm ném vào trong bụi cỏ.

      Chuyện này đương nhiên là việc , đến mức A Nghiên quên đó là cái trang sức gì, nhưng bây giờ nhìn thấy hồ lô ngọc này, hiểu sao nàng liền nghĩ tới.

      Nhớ tới rồi, trong lòng thế nhưng có chút khó chịu.

      nên lời vì sao, chính là khó chịu.

      Nàng ngơ ngác cầm trang sức ngọc nhìn cả nửa ngày, vừa ngẩng đầu lại thấy Sài đại tiểu thư.

      Sài đại tiểu thư dùng ánh mắt sùng bái nhìn nàng: "Cố , ngươi vội gì đâu?"

      "Cố ?" Đây là cái xưng hô gì? A Nghiên hơi kinh ngạc, nàng so với Sài đại tiểu thư còn hơn tuổi được ?

      "Khụ, bởi vì Tiểu Khởi ca ca gọi ngươi là sư phụ, so với ngươi thấp hơn bậc, ta cũng thể gọi ngươi là sư phụ, đương nhiên nên gọi ngươi là ."

      "Ra vậy.” A Nghiên có chút minh bạch, sau khi suy nghĩ cẩn thận lại dở khóc dở cười.

      "Cố , ta muốn hỏi ngươi chút chuyện này." Lúc Sài đại tiểu thư chuyện với A Nghiên muốn khách khí bao nhiêu có bấy nhiêu khách khí.

      "Ngươi ."

      "Ngươi muốn thống khoái?" Sài đại tiểu thư dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn A Nghiên.

      "Ta muốn thống khoái?”A Nghiên càng hiểu.

      "Ai nha, là ngươi muốn lần thống khoái!" Sài đại tiểu thư dậm chân, đây là thế nào, nhưng cha nàng , phải chuyện tử tế với Cố nương, thể đắc tội.

      "Cũng có quan hệ với ngươi.” A Nghiên càng dở khóc dở cười.

      *********************************

      Trong Thiên Trúc các, Tiêu Đạc mặt nghiêm, lời.

      Ninh Phi, Mạnh Hán, Sài đại quản gia, còn cả Sài đại tiểu thư đều quỳ tại chỗ, sợ tới mức cũng dám thở mạnh chút.

      " vô dụng." Tiêu Đạc nửa nằm tháp, tay vuốt ve hắc ưng Phi Thiên, trong mắt cũng mảnh tối tăm cùng thất lạc.

      "Vâng, lão nô vô dụng!"

      "Vâng, thuộc hạ vô dụng!"

      Tất cả đồng thanh thừa nhận.

      Tiêu Đạc muốn hiểu , cái gì là "Làm cho thống khoái", vì thế hạ nghiêm lệnh, những người này phải làm cho , nhưng Sài đại quản gia tự cho là thông minh, phái cả nương như Sài đại nương tới hỏi.

      Kết quả đâu? Cái gì cũng hỏi được.

      Tiêu Đạc nhất thời cảm thấy rất dọa người, nghĩ tới A Nghiên biết có ý kiến gì với mình, liền có chút phiền chán, lập tức kéo môi cười lạnh tiếng, tàn nhẫn : "Các ngươi tất cả ra ngoài, tra ràng cho gia, nàng đến cùng là có ý gì? Nếu trong vòng ngày làm ràng, cần ăn, cần ngủ, lại phạt các ngươi năm mươi cái tát."

      Theo tính tình Tiêu Đạc ngày xưa, trừng phạt này là quá mức từ bi rồi.

      Mọi người đều quỳ tại chỗ: "Vâng! Lão nô/thuộc hạ/nô tì nhất định để nhục sứ mệnh!"

      Trong phòng rốt cục thanh tịnh, ánh mắt Tiêu Đạc lại dừng người Phi Thiên.

      Đôi mắt ưng của Phi Thiên lúc nào cũng vụ, lúc này nhìn chủ nhân.

      "Ha ha, còn ngươi." Tiêu Đạc cười lạnh. " ra ngoài, giúp ta nhìn xem nàng làm gì, làm nổi cần về gặp ta!"

      Tiêu Đạc vô tình hạ lệnh.

      "Khanh khách ——" tiếng kêu vang ngắn ngủi, Phi Thiên như cái bóng vỗ cánh từ cửa sổ bay ra ngoài.

      Trong phòng lại khôi phục yên tĩnh.

      Tiêu Đạc híp nửa con ngươi, trong đầu cũng ngừng hồi tưởng tình cảnh ngày đó.

      Lần đầu tiên nhìn thấy A Nghiên là khi mới tới, lúc đó nàng vừa thấy mình liền sợ tới mức quỳ rạp xuống.

      bộ dáng nàng bấy giờ, đáng ...

      **********************

      Ninh Phi, Mạnh Hán, Sài đại quản gia cả Sài đại nương ra khỏi Thiên Trúc các, khỏi hai mặt nhìn nhau.

      "Cha, vậy phải làm sao bây giờ đây? Cửu gia lại cho chúng ta đến hỏi Cố , chúng ta làm sao biết câu kia có ý gì a?" Sài đại nương thực phiền não.

      "Aizzz!" Sài đại quản gia lắc đầu nhíu mày.

      "Hoàn toàn dựa vào ngươi, Sài đại quản gia." Mạnh Hán dùng ánh mắt tha thiết nhìn Sài đại quản gia.

      "Đúng." Ninh Phi xưa nay ít lời, lúc này cũng hướng khuôn mặt đeo mặt nạ sắt nhắm ngay Sài đại quản gia.

      "A? Vì sao? Ta lão già này làm sao mà biết!" Sài đại quản gia bỗng nhiên ý thức được mình được ký thác kỳ vọng cao, cảm thấy áp lực rất lớn.

      "Bởi vì ngươi là cha ta."

      "Bởi vì ngươi biết tình nam nữ."

      "Bởi vì ngươi từng cưới rồi."

      Ba đáp án, đồng thời bật ra.

      Sài đại quản gia mày nhăn như sâu róm: "Này ta nào biết đâu!"

      "Cha cẩn thận suy nghĩ!" Sài đại nương mềm giọng làm nũng.

      có biện pháp, Sài đại quản gia đành phải : "Để ta ngẫm lại..."

      Sài đại quản gia suy nghĩ ngày đêm, cuối cùng rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng chuẩn bị phen, phải gặp Tiêu Đạc.

      "Hồi bẩm Cửu gia, theo như lời Cố nương là làm cho thống khoái, lão nô nghĩ, lão nô nghĩ..." Nét mặt già nua phiếm đỏ, Sài đại quản gia thực có chút khó mở miệng.

      "." Tiêu Đạc mày lạnh khẽ nhúc nhích.

      "Lão nô nghĩ, hẳn là cái này..." xong, Sài đại quản gia ngại ngùng xấu hổ đem quyển sách trình lên.

      Tiêu Đạc vội tiếp nhận lấy, cầm trong tay, thấy sách màu xanh sẫm, bìa viết ba chữ to.

      "Tị hỏa đồ?" Tiêu Đạc trịnh trọng đọc to ba chữ này, thanh trong sáng.

      Tiêu Đạc vừa đọc, Sài đại quản gia nhất thời nét mặt già nua càng đỏ.

      Kỳ cái này cũng thể trách Tiêu Đạc, từ sinh ở trong cung, vốn nên có kiến thức rộng rãi, tiếc rằng thích nữ tử, luôn luôn tránh né. Loại chuyện này, trước nay vẫn dạy cho nữ tử, nữ tử hầu hạ trong cung này đó cho hoàng tử là được, ở đâu cần phải đọc cái này?

      Nghĩ như vậy, Sài đại quản gia càng cảm thấy gia nhà mình là mệnh khổ!

      Loại chuyện này, nữ nhân hảo hảo hầu hạ gia là được, thế nhưng muốn chính Tiêu Đạc quan tâm!

      Còn Tiêu Đạc, vừa đọc ra ba chữ này, hơi có đăm chiêu phen, rồi chậm rãi mở quyển sách này ra.

      Vì thế cõi lòng đầy chờ mong muốn làm tâm tư A Nghiên, Tiêu Đạc bất ngờ kịp phòng bị nhìn thấy hình ảnh kiều diễm.

      Đâu chỉ là kiều diễm, quả thực là khó coi!

      Tiêu Đạc yên lặng nhìn chằm chằm bức vẽ đó, nhìn liên tục như vậy, nhìn hồi lâu, nhìn đến hơi thở hỗn loạn, hai gò má phiếm hồng, cuối cùng đột nhiên nâng con ngươi lên.

      Con ngươi nén giận, như băng như sương, tàn nhẫn bắn về phía Sài đại quản gia.

      Sài đại quản gia vốn ngóng trông gia nhà mình nhìn thấy rồi có phản ứng gì, ai biết phản ứng thế nhưng gặp đôi con ngươi lãnh liệt giết người.

      "Sài Hỏa!" Tiêu Đạc dùng giọng lạnh lẽo trầm thấp gọi tên Sài đại quản gia.

      Sài đại quản gia lần này bị dọa nằm sấp xuống.

      Nhiều năm như vậy, Cửu gia còn chưa bao giờ gọi như vậy.

      Sài đại quản gia cơ hồ là khóc lóc nức nở quỳ tại chỗ: "Cửu gia tha mạng!"

      Tiêu Đạc buông con ngươi xuống, lạnh giọng : "Cút."

      Sài đại quản gia vừa nghe thế, cũng bất chấp tị hỏa đồ kia, vãi ra quần chạy .

      Đợi Sài đại quản gia ra ngoài, Tiêu Đạc lại nhìn nhìn Phi Thiên giá Tường Vân, lạnh nhạt : "Ngươi cũng cút."

      Phi Thiên ngờ bị tai bay vạ gió, đành phải nghiên cánh, cũng xám xịt cút.

      Sài đại quản gia rồi, Phi Thiên cũng rồi, chung quanh yên tĩnh.

      Tiêu Đạc lần nữa cúi đầu, con mắt hẹp dài cẩn thận nhìn chằm chằm hình ảnh kiều diễm đến chịu nổi kia, Tiêu Đạc cứ nhìn như vậy, đột nhiên trước mắt dường như xuất ảo giác, trong hoảng hốt cảm thấy nam tử đó chính là mình, còn kia, nữ tử đó... chính là...

      Hơi thở Tiêu Đạc dồn dập nhìn chằm chằm hình ảnh kia, tưởng tượng ra nữ tử đó là A Nghiên...

      Ngực kịch liệt phập phồng, cả người bắt đầu nóng lên phát cứng rắn, cả người giống như hỏa thiêu, hơi thở cũng bắt đầu hỗn loạn lên.

      Nhưng mà A Nghiên a, A Nghiên... Nếu nam tử đó là mình, nữ tử đó là A Nghiên...

      cứ nghĩ như vậy, đột nhiên lúc đó, trong lỗ mũi máu phun ra.
      Last edited by a moderator: 27/7/17

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Bái phục bác quản gia,đùng là bí quá hóa liều,cái gì cũng nghĩ ra đc.thế này có mà càng chữa lợn lành thành lợn què
      heavydizzy thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Haha mới nhìn ảnh và tưởng tượng xịt máu mũi, thế này bjo sắc nữ như ta mới đc ăn thịt, thịt vụn thịt tảng thịt thịt a :020::020::020:
      Cái tên chương sau lại là quả bom xịt cho xem:yoyo2::yoyo2::yoyo2:
      Hờ Annh, heavydizzyTứ công tử thích bài này.

    5. Lệ Đá

      Lệ Đá Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      115
      Tiểu kịch trường:
      A Cửu: A Nghiên, nàng muốn lần thống khoái?
      A Nghiên gật gật
      A Cửu nhắm mắt cởi áo
      A Nghiên....(chẳng lẽ muốn nấu ta?)
      Linh_lung_co_nuong, midnight, saoxoay4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :