1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      ngthtrang1412Tiểu Huân thích bài này.

    2. ngthtrang1412

      ngthtrang1412 Well-Known Member

      Bài viết:
      989
      Được thích:
      813
      Thank sis rất nhiều, thấy mấy chương mà mừng rớt nước mắt luôn

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 210: Lá thư


      Rất nhanh, Tần Mân và người phía sau nàng liền biết bọn họ nghĩ đơn giản.


      Trang Thư Tình là nhi, những đứa trẻ xuất thân từ nhi viện luôn có tâm lý tự ti, hận thể lau quá khứ của mình, có thể cả đời này tốt nhất là dính dáng gì đến nhi viện.


      Nhưng Trang Thư Tình phải người như vậy, hơn nữa viện trưởng của nhi viện Trưởng Thành, Đinh phu nhân từ trước đến nay luôn được mọi người kính trọng, nhiều năm như vậy, nhân mạch tích lũy ít, có thể là vô cùng rộng rãi, huống chi nhũng đứa từ nhi viện trưởng thành ra hầu hết đều là người có địa vị trong xã hội, giờ phút này bọ họ hề keo kiệt chút mực nước.


      Đinh Đặng gần đây thân thể tốt, vừa nhận được tin của Trang Tình, đầu óc nàng liền tối đen, nếu phải còn hơi chống đỡ, chắc chắn sớm ngất xỉu.


      “Viện trưởng…” Trần Mẫn giúp viện trưởng đưa tin, thấy người sắp ngã xuống lập tức tiến lên đỡ, nhận lấy điện thoại hỏi tình huống.


      Đợi khi biết là chuyện gì phát sinh, Trần Mẫn hoảng hốt cúp điện thoại, chị Tình mất rồi, làm sao có thể? Hôm qua nàng còn gặp chị ấy, tuy rằng có chút gầy, nhưng người vẫn rất tốt mà!


      “Gọi điện thoại, Tiểu Mẫn, gọi điện thoại cho mọi người.”


      “Vâng, vâng.” Tần Mẫn vội vàng trả lời, dùng điện thoại của viện trưởng gọi cho từng người quen.


      Trong tiếng chuyện của Tần Mẫn, viện trưởng nhắm mắt lại, nghĩ tới trong khoảng thời gian này Trang Tình có chút khác thường.


      Người gầy như vậy, cho dù vẫn cố tươi cười nhưng trong mắt thể che giấu u sầu, thời điểm có người nàng ngẩn người, còn có, nàng rất ít khi về nhi viện ngủ lại, nhưng ngày hôm qua trở về, còn mang theo hành lý, còn ngủ chung với nàng buổi tối.


      Nàng cảm thấy, nha đầu kia ngủ yên.

      Đúng rồi, lúc nha đầu kia cũng chào nàng tiếng, sau khi ăn cơm chiều cũng thấy nàng đâu cả, hỏi ra mới biết nàng , lúc trước Trang Tình như vậy, nhưng lúc nàng , hể nào chào nàng tiếng.


      Đinh Đặng mở mắt ra nhìn về chỗ quà ngày hôm qua nàng đưa tới, vẫn còn, cố gắng chống đỡ cơ thể để lấy chúng, nhưng lại phát bản thân có chút sức nào.


      “Tiểu Mẫn, con giúp ta cầm cái túi kia lại đây.”


      Tiểu Mẫn vừa gọi điện thoại, vừa mang cái túi đưa cho nàng.


      Gói to nhưng nặng.


      Đinh Đặng kéo khóa xuống, bên trong ít đồ


      Bên dưới có cái áo khoác vải nỉ, đặt phần văn kiện rất dày, tấm chi phiếu, cùng với lá thư.


      Loại cảm giác xấu nay… Đinh Đặng che lấy trái tim, trấn an bản thân chút, mới run run rút lá thư ra.


      “Viện trưởng, ngài xem lá thư này hẳn là cũng biết được tin tức của con. Ngài hẳn là rất buồn, con xin lỗi. Ngài hãy tin con, rời nơi này, người con luyến tiếc nhất chính là ngài, Nhưng mà, con thể rời , bởi vì ở thế giới kia, con có được tất cả, người thân, người , bạn bè. Và còn, con có thể tiếp tục với nghề y, nếu ở đây con mất tất cả, thế giới khác con lại có được tất cả, ngài hay vui mừng thay cho con. Trước đó lâu, con mơ giấy mơ, có đầu có đuôi, giấc mơ vô cùng đẹp, ở đay chỉ là buổi tối, nhưng trong mơ lại là hai năm, giống như ngài vậy, đây chính là cơ duyên của con, ở trong giấc mơ, con có được rất nhiều thứ. Trước khi con rời , con có thứ cho ngài, con tính toán tương lai cho nhi viện. Trong gói lớn kia là quỹ con tự lập ra, dùng phương thuốc cổ truyền trong giấc mơ để hợp tác với Lưu Bác, chiếm được 15% cổ phần công ty, cho dù về sau công ty có như thế nào 15% này cũng bị pha loãng, quỹ bây giờ chỉ là cái vỏ rỗng, nhưng về sau, lãi suất hàng năm của công ty trực tiếp được đưa về nhi viện, có quỹ này, ngài cũng cần phải lo lắng cho tương lai của nhi viện.


      Nếu có đứa nào muốn buôn bán, chỉ cần có kế hoạch tỉ mỉ, có thể trích vốn từ quỹ cho bọn , nếu muốn vị trí công tác an ổn, cũng có thể vào công ty của Lưu Bác, con trước với , hỗ trợ, nhưng mà, mong viện trưởng báo với mọi người, cơ hội con có thể cho, cũng mong mọi người biết quý trọng, phải bằng chính thực lực của mình mà cố gắng.


      Viện trưởng, hợp đồng còn có những phần khác cần ngài kí tên, sau khi kí xong bản thân giữ lại phần, phần khác giao cho luật sư, gọi Trinh Ninh, sau này là luật sư của quỹ hội, tất cả con giao hết lại cho ngài, về sau muốn sử lý như thế nào đều tùy ngài quyết định, nhưng con hy vọng có thay đổi quá lớn, con chắc chắn đây là tình huống tốt nhất con có thể làm cho mọi người.


      Chi phiếu này là tiền con tích góp nhiều năm qua, nhiều, ngài cầm lấy mà dùng, mật mã là ngày con vào nhi viện, ngài nhất định còn nhớ, còn có cái áo choàng này là tháng trước con dạo khu mua sắm, trong lúc vô ý nhìn thấy, chất lượng sai, sắp đến mùa đông, chắc chắn hợp với ngài, hi vọng ngài cảm thấy ấm áp, giống như khi có con ở bên cạnh.


      138xxxxxxxx, đây là số điện thoại của Lưu Bác, nếu có gì khó khăn ngài tìm , giúp đỡ, giống như tình huống tại lúc này.


      Viện trưởng, con ngài, nhưng con rất xin lỗi, con muốn trở lại bên người mà con , ngài nhất định muốn biết ấy là người như thế nào có phải ? a, vóc người rất cao, rất tuấn, vô cùng liêu ngạo, tính khí cũng tốt, nhưng người như vậy lại sủng con trong lòng bàn tay, ngày kiều vạn sủng, chỉ chung tình với mình con, con biết vẫn chờ con trở về, cho nên, con phải , viện trưởng, ngài phải bảo trọng, Trang Tình bất hiếu.”


      Đinh đăng lấy mắt kính xuống, lau nước mắt vài lần mới đọc xong phong thư này, khóc thể kiềm chế.


      Trần Mẫn đứng ở bên người Đinh Đặng, tất nhiên cũng có thể nhìn thấy hơn phân nửa nội dung, kinh ngạc đến quên mất phải gọi điện thoại, nhìn hấy phần giấy còn lộ ra bên ngoài phong thư, vội kéo tay áo viện trưởng chỉ cho nàng xem.


      Đinh đặng vội lau nước mắt, bện trong còn hai tờ giấy .


      tờ viết, “Con cố ý chọn bệnh viện kia, ai bảo lúc trước bọ họ khiến con chịu tiếng oan, nhưng mà sau đó phải làm như thế nào chắc viện trưởng khẳng định biết.”


      tờ khác còn có chuỗi điện thoại, mặt sau viết, “Đây là số điện thoại rất đặc biệt, nếu phải trường hợp khẩn ngài cần gọi, ngài yên tâm, con đều chuẩn bị rất tốt, những chuyện khác Lưu Bác cho người mang thuốc đến cho ngài, ngài nhớ uống đúng hạn, đó là phương pháp dưỡng thân, có phản ứng phụ nào, có lợi với thân thể của ngài, ngài nhất định sống lâu trăm tuổi, Trang Tình ngài.”


      Đặng Định gắt gao cắm hai tờ giấy trong lòng bàn tay, lặp lại nhiều lần để nhớ kĩ số điện thoại kia, vừa rồi nàng tận lực tránh tầm mắt của Tần Mẫn, bằng cẩn thận của Trang Tình, nếu phải số điện thoại này đặc thù, nha đầu kia cũng viết vào tờ giấy khác.


      “Viện trưởng, con đến.” Tần Mẫn lấy bật lửa.


      Đặng Định đem hai tờ giấy đốt , đem bụi giấy bỏ vào chén trà, đổ ly nước trà đầy, từng ngụm từng ngụm nuốt xuống, chén trà sạch , lưu lại nửa điểm dấu vết.
      hargane187, tart_trung, hauyen280330 others thích bài này.

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Hay quá,mong mng bên này k quá đau buồn mà mừng cho TT

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 211: Chuyện sau đó

      Tần Mân và phó viện trưởng Thẩm Ngôn căn bản nghĩ rằng chuyện Trang Thư Tình chết đưa tới nhiều người như vậy.


      Thân là viện trưởng nhi viện, tới đây là chuyện đương nhiên, những người xuất thân từ nhi viện đến cũng miễn cưỡng có thể nghĩ, nhưng Lưu thiếu gia vì sao lại đến? Lưu thiếu gia tới cũng tới, nhưng điện thoại của cấp vì sao cũng gọi tới? là kiểm soát trưởng tự mình điều tra việc này!


      Chuyện có dính dáng gì đến Trang Tình đều phải tra sao?


      Những người khác có chuyện gì, nhưng lại giống!


      Thẩm Ngôn có chút đứng ngồi yên, nhưng tin tức sau đó truyền đến khiến hận thể trực tiếp ngất .


      Từ cục trưởng của tổ chuyên án cục công an tự mình tra xét! Khi nào hiệu suất của công an cao như vậy!


      Trang Tình này, nàng phải là nhi sao? Chẳng lẽ là con riêng của đại nhân vật nào?


      Lòng Tần Mân trăm chuyển ngàn hồi, biết rằng tình lúc trước giấu giếm được. Nhưng mà chuyện đó liên quan đến , nhiều nhất chỉ cần là ở bệnh viện này, đổi bệnh viện khác là được. Nhưng Thẩm phó viện trưởng lại tuyệt đối thể chọc vào.


      Nghĩ như vậy, liền chuẩn bị từ chức, “Thẩm phó viện trưởng, hôm nay tôi còn cuộc giải phẫu, nghỉ ngơi trước.”


      Thẩm Ngôn tuy là bị dọa đến, nhưng phải ngu ngốc, thấy bộ dáng của ta như vậy, lòng bị kích thích bạo. Nhe răng cười : “Giải phẫu? Tôi sao lại biết hôm nay có giải phẫu? Người hôm qua còn hẹn với tôi dạo khu mua sắm là ai? Tôi vẫn chưa có gặp rủi ro đâu, Tần Mân, thu chân lúc này khỏi có hơi sớm chút!”


      “Thẩm… Thẩm phó viện trưởng, ngài gì vậy? Tôi sao lại thu chân, phòng có người xin phép, nên chủ nhiệm an bày tôi , tôi còn có thể cự tuyệt sao?”


      Thẩm Ngôn tươi cười thay đổi. “Ha, bằng trinh độ đó của cũng có thể giải phẫu? Nếu có tôi hỗ trợ, ngay cả thực tập sinh cũng bằng, tiện nhân, kỹ nữ, được lợi xong liền muốn chạy? có cửa đâu.”


      Tần Mân vừa nóng vừa giận, “Thẩm Ngôn, có ý gì? Muốn kéo tôi xuống nước cũng phải xem coi là có kéo được , người lúc đó khiến bệnh nhân chết bàn phẫu thuật, hại Trang Thư Tình chịu tiếng xấu cũng phải là tôi.”


      “Nằm giường mở chân ra cho tôi cưỡi cũng phải sao?”


      …”


      “Chuyện quan trọng như vậy mà hai vị thảo luận cũng nhớ phải đóng cửa, đây cũng phải thói quen tốt.” người nam nhan cao lớn mặc bộ cảnh cục, đẩy cửa vào, phía sau còn có Lưu Bác theo, Đinh Đặng được vị nam nhân trẻ tuổi đeo kính đỡ lấy, phía sau còn đứng vài người, chặn hết đường lui của bọn họ.


      "Các người... Các người..."


      " khéo, chúng ta đều nghe hết rồi."


      Nam nhân đeo kính bỏ thêm câu, “ khéo, ta đều ghi hết rồi, Vương cảnh quan, đây có thể gọi là chứng cớ hay ?”


      “Đương nhiên rồi.” Vương cảnh quan quay đầu tán thưởng nhìn về phía , lúc trước cũng là nhắc nhở mọi người theo Tần Mân, nghĩ tới câu được con cá lớn.


      "Thẩm phó viện trưởng, bác sĩ Tần, phiền toái hai vị chuyến ."


      Tần Mân hét tiếng chói tai lui về phía sau, “Việc này liên quan gì đến tôi, phải tôi hại Trang Tình, tôi chưa từng hại nàng, ngày hôm qua ta đến bệnh viện xem bệnh tôi còn giúp xử lý thủ tục, tôi có hại ta…”


      “Đồ tiện nhân, nếu phải giúp ta xử lý thủ tục, sao ta có thể chết ở bệnh viện, tiện nhân, sao chết !” Thẩm Ngôn giống như điên rồi, cũng biết bên người sao lại có dao giải phẫu, tiến lên níu lấy tóc nàng, cầm dao giải phẫu đưa về phía cổ nàng.


      Vương cảnh quan cách đó nhanh nhất, dùng tốc độc nhanh tiến lên, nhưng cũng thể ngăn cản thảm kịch xảy ra trước mắt, Tần Mân ôm cổ ngã cuống.


      Có hai sĩ quan nhanh chóng tiến lên chết trụ Thẩm Ngôn, Vương cảnh quan giúp nàng áp mạch máu, ngẩng đầu định gọi bác sĩ đến, kiền thấy nam nhân đeo kinh chạy đến phòng đối diện gọi bác sĩ.


      Nhìn thấy tình huống trước mắt, bác sĩ cũng bất chấp những chuyện khác, tiến lên kiểm tra, thấy cảnh quan đè lại mạch máu vô cùng chuẩn xác lập tức đứng dậy cầm lấy điện thoại bàn công tác ấn vài con số, “Tôi là Tào Quang, người bệnh bị cắt đứt yết hầu, động mạch chủ bị thương tổn, lập tức chuẩn bị giải phẫu.”


      Nam nhân đeo kính nhìn tình huống trong phòng rối loạn, nhưng trong lòng cũng có nửa điểm đồng tình, đồng tình Tần Mân, vậy ai đồng tình cho Trang tình? Chị Tình sống nghiêm cẩn hơn bất cứ ai, thiên ý, tận tâm tận sức báo đáp những người thương này hơn bất cứ ai, nhưng cuối cùng lại mất ở tuổi chưa đến ba mươi.


      Nàng lựa chọn rời ở đây, tận lực khiến cho cái bệnh viện từng có lỗi với chị Tình nhiễm lớp nước đen ngòm tanh tưởi, như vậy có thể lên rằng chị ấy có bao nhiêu oán hận nơi này, là người em trai, bằng hữu, cũng phải thay chị Tình xuất lực.


      Chỉ mong, giống như lời chị Tình viết trong thư, chị ấy đến thế giới kia, theo đuổi hạnh phúc của chị.


      thôi.” Đinh Đặng vỗ vỗ tay , đợi khi xa mới giọng : “Đứa ta nuôi lớn nên ta biết, trong nhiều đứa trẻ, con là người thông minh nhất, tài năng nhất, hơn nữa cũng có rất nhiều tâm tư, Tiểu Tình lưu lại những thứ này còn rằng nhất định phải để con quản lý tức là nó rất tin tưởng con, ta già, thân thể mỗi năm mỗi kém, đừng trăm tuổi, có thể sống nhiều hơi mấy năm ta cám ơn trời đất, những chuyện này con giúp ta làm, cho người ta còn cá bằng dạy người cách bắt cá, đạo lý này, con hẳn biết.”


      Khi viện trưởng tự mình đưa lá thư cho trong lòng đoán được phần nào, tại nhận được xác định cũng quá kích động, ngược lại cảm thấy trái tim nặng trĩu, tín nhiệm quá lớn, tâm ý cũng quá nặng.


      Phòng bệnh bị ngăn cách, trong ngoài đều có cảnh sát, Lưu Bác đứng cạnh đó, cách hai người cũng xa, Đinh Đặng vỗ vỗ tay nam nhân, “A Tình từng , con sau này trở thành chỗ dựa vững chắc nhất của nhi viện, điều đó lên rằng Tình Nhi tin con, cũng tin bản lĩnh của con, giao cho con, co bé biết rất vui vẻ.”


      “Con sợ phụ nhờ vả của ấy, nhưng mà.” Nhìn về phía viện trưởng, trịnh trọng cúi đầu, “Con nhất định cố hết sức mình.”


      “Có cố gắng là tốt rồi, Lưu tiên sinh, về sau phải phiền tiên sinh dẫn dắt thằng bé.”


      Lưu Bác nhìn hai người gật đầu, “Trang tiểu thư là người mà đời này ta kính nể nhất, chuyện này phó thác ta nhất định giúp đỡ.”


      Ánh mắt hai nam nhân chạm nhau trong khắc, rất nhanh liền tách ra, làm bộ như nhìn thấy được tình cảm lưu động trong mắt đối phương.


      Trang Thư Tình suy nghĩ nhiều đến bản thân ở thế giới kia nàng bị mang hỏa thiêu hay , hai ngày qua, tuy rằng thân thể quá linh hoạt nhưng có tri giác, chuyện cũng lưu loát, Phúc Nguyên đại sư tình huống của nàng dần tốt lên.


      Cho đến lúc này, tin tức nàng tỉnh lại mới được truyền ra khỏi Bạch phủ, người nhận được tin đầu tiên là Thư Hàn, Chu Tri Tiếu và Ôn Đức.


      Trang Thư Hàn vừa mới tới lập tức liền ôm chầm lấy tỷ tỷ buông, mùa hè vốn mặc ít, chỉ trong chốc lát Trang Thư Tình cảm thấy cả người mình đổ mồ hôi.


      Trang Thư Tình khuyên giải an ủi , mẫu thân qua đời, phụ thân có cũng như , hai năm qua tỷ đệ luôn sống nương tựa lẫn nhau, vai trò của nàng khác gì mẫu thân, mấy ngày nay Thư Hàn hẳn là bị dày vò ít.


      Cũng may nàng trở lại.


      Ngẩng đầu nhìn về phía thái tử, chỉ là vừa nhìn thấy tầm mắt , Trang thư Tình lại cảm thấy có chút kì quái, nhưng nàng cũng nghĩ nhiều, chỉ cho rằng quá mức giật mình, theo quán tính nhìn cười : “Có bị dọa hay ?”


      “Có chút.” Dừng chút, Chu Tri Tiếu lại tăng thêm ngữ khí, “Bị hù chết, mọi người đều bị hù,rất nhiều người cầu phúc cho Trang tỷ tỷ, nghe là rất nhiều vị phu nhân tiểu thư chùa cầu phúc.”


      “Xem ra, ta có thể tỉnh lại là nhờ phúc của mọi người.”


      Chu Tri Tiếu lại muốn , kỳ rất nhiều người đều luôn cho rằng Trang tỷ tỷ mới là phúc tinh, nhưng khi nhìn thấy tầm mắt của Bạch đại ca, cũng chỉ có thể rần rĩ chấm dứt đề tài.


      Sao Bạch đại ca lại mọn như vậy, biết


      Trang Thư Tình nhìn về phía Ôn Đức, “Thân thể của hoàng thượng thế nào?”


      Ôn Đức khom lưng xuống, “Sau khi tiểu thư bị bệnh hoàng thượng cũng liền đổ bệnh, nhưng nhờ có phương thuốc ngài lưu lại nên chuyển tốt, là muốn đích thân đến xem tiểu thư, lão nô vất vả khuyên ngăn mới có thể khiến hoàng thượng ở lại cung, tiểu thư phải mau chóng điều dưỡng tốt cơ thể.”


      “Ta cố gắng.” Trang Thư Tình cười, biết có nhiều nguời quan tâm mình như vậy, là ai cũng cảm thấy vui vẻ, nàng đương nhiên cũng ngoại lệ.


      Nàng may mắn, nàng trở lại.


      “Được rời, mau lau nước mắt , tỷ tỷ phải có chuyện gì rồi sao?”


      Trang Thư Hàn nâng đôi mắt đỏ lên giống như con thỏ nhìn nàng, “Tỷ tỷ về sau còn đột nhiên sinh bệnh sao?”


      Trang Thư Tình sửng sốt, dám suy nghĩ sâu đến ý trong lời , “ , về sau tỷ tỷ cũng sinh bệnh như vậy nữa.”


      lời phải giữ lời.”


      “Đương nhiên, có khi nào tỷ giữ lời chưa.”
      tart_trung, hauyen2803, lêthanh900933 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :