1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 80.2: Dự tính mới

      Editor: Puck

      “Ra chuyện như vậy, đầu tiên bà nội và thím hai vẫn nghĩ đến, là che chở cho Nhị Văn, coi nó như đứa trẻ ranh! Có chuyện dọa người hôm nay, còn phải đều do bà nội quản!” nhà Diêu Tam Tam ăn cơm tối, đến chuyện này.

      “Mặc kệ nó, chuyện dù sao cũng liên quan đến chúng ta!” Trương Hồng Cúc .

      Diêu Liên Phát bưng chén cơm lên thở dài.

      Mới xong lời này lâu, bà nội Diêu khóc sướt mướt tới.

      Vừa vào cửa chính, bà nội Diêu đặt mông ngồi dưới đất, khóc đến kêu trời đập đất: “Thằng cả à, con cũng thể tuyệt tình mặc kệ! Con nhanh chóng tìm Nhị Văn giúp mẹ, bên ngoài nhiều người xấu, nếu nó ở bên ngoài có việc hay xảy ra, từ nay trở lại, con bào mẹ làm sao sống đây...”

      “Mẹ, phải con mẹ, Nhị Văn lớn như vậy, làm ra chuyện này, mẹ còn tập trung tinh thần lo lắng cho nó, che chở nó, con thấy toàn bộ bị mẹ làm hư rồi.” Diêu Liên Phát khó có được lời công bằng.

      phải Nhị Văn còn sao! Thằng bé nó nhất thời nghe lời, con lại có thể để ý đến nó? Cây lớn tự thẳng, bản thân nó vẫn còn hiểu chuyện sao!”

      “Còn ? Nhị Văn mười tám tuổi rồi, mẹ còn tưởng nó còn bú sữa mẹ sao? Nó chỉ hơn Tam Tam nhà con mấy tháng, mẹ nhìn Tam Tam xem, mẹ nhìn lại nó xem!” Diêu Liên Phát chuyện mang theo tức giận, “Đứa bé ngoan cũng mẹ làm hư rồi, giở trò xấu *.”

      (*) nguyên gốc: 二狼八蛋 (nhị lang tám trứng) – phương ngữ: đồi trụy, kẻ xấu

      “Cho dù con muốn dạy dỗ, vậy trước tiên phải tìm nó về chứ? người nó còn mang theo tiền, lỡ như có người hại nó...” Khóc thét.

      Trương Hồng Cúc nghe cũng vui lòng rồi, vừa sang năm mới, bà nội Diêu vừa vào cửa khóc kêu kéo gọi, đây gọi là chuyện gì! “Được rồi, kêu cha tiểu Đông cho người tìm, bà mau dậy , mau về nhà tìm.” Trương Hồng Cúc suy nghĩ nhanh chóng kêu bà .

      được, con tìm ở đâu? tìm khắp xung quanh rồi, tìm ra! Thằng cả à, nhà con nhiều con cái, mấy đứa con rể đều có mặt mũi bên ngoài, con nhanh chóng kêu chúng đến giúp đỡ tìm, cái khác coi trọng thể diện, dù sao con cũng phải xem nó là cháu ruột của con, cùng huyết mạch đó!”

      Bà nội Diêu lại bắt đầu kêu khóc, “Con tiểu tổ tông kia, nó cứ nghe lời như vậy, nếu tìm được nó về, sau này mẹ sống làm sao...”

      Bà nội Diêu ngồi trong sân kêu khóc, trời tối đen, nghe rất khiếp người.

      Diêu Tam Tam tới, ngồi chồm hổm xuống cách mấy bước, với bà nội Diêu: “Bà nội, bà về trước , nhiều người tìm luôn tốt. Cháu gọi điện cho rể cả, rể hai bọn họ tìm giúp. Bà nhanh chóng về, được ?”

      Bà nội Diêu nghe, cuối cùng bò dậy rời .

      Diêu Liên Phát mặt tức giận, mặt nhớ tới nó
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw687 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 81.1: Cá kim châm

      Editor: Puck

      Khẩu vị của Diêu Tiểu Đông , bình thường thích ăn ít thức ăn. Diêu Tam Tam còn từng đùa giỡn chị cả: Trước kia trong nhà nghèo, chị ăn thịt, còn tưởng rằng chị nỡ, giữ lại cho tụi em còn ăn; bây giờ trong nhà thiếu rồi, chị còn muốn ăn thịt, chắc chị do con thỏ biến thành rồi.

      Qua năm, ra tháng giêng, Diêu Tiểu Đông bất ngờ bắt đầu thích ăn thịt rồi. Nghe trời mới tờ mờ sáng, thầm thầm lòng muốn ăn sườn hầm cách thủy, cũng may nhà mở tiệm cơm, Dương Bắc Kinh luôn đau vợ đến sợ, nên đứng dậy hầm cách thủy cho vợ!

      Sau đó chị dâu cả nhà họ Dương , có phải mang thai !

      Sau đó Diêu Tiểu Đông đỏ mặt , biết nữa!

      Ôi trời ạ, chuyện như vậy có thể biết sao? Thời gian này trong nhà bận rộn, lại chuẩn bị lễ mừng năm mới, có số việc qua loa qua, bây giờ xem ra, thể qua loa.

      Dương Bắc Kinh vội vàng mang vợ đến bệnh viện.

      Bác sỹ , cũng sao, mang bầu, trở về ăn cơm ngon!

      Nghe thấy từng bị thể hàn vô sinh, bác sỹ còn kiên nhẫn giải thích phen: Chắc thuốc ở Thượng Hải có tác dụng, thể hàn kia của chữa trị khỏi rồi. Nhất thời mang thai, chắc do tư tưởng áp lực quá lớn. Áp lực tinh thần này ảnh hưởng đến nội tiết trong cơ thể người, áp lực tinh thần quá lớn, luôn lo lắng nghi ngờ mang thai đứa , càng lo lắng, càng khó mang thai.

      Trước đó Diêu Tiểu Đông còn lần tự trách, nếu phải lâu có bầu, thể nhanh chóng sinh đứa bé mang họ Diêu cho cha, chuyện Tam Văn làm con thừa tự sao có thể náo loạn lên!

      Qua thời gian này, nhà họ Diêu việc vui liên tiếp, tiểu Cải lấy chồng, Tam Tam đính hôn lừa Bào Kim Đông tới ở rể, cả người Diêu Tiểu Đông thả lỏng hẳn. Tâm tình tốt, áp lực có, kết quả, mới ra giêng, phải mang thai sao?

      Diêu Tam Tam , cục cưng của chị cả nhất định biết điều, đứa bé có hiếu. Bạn xem thử, ói nhõng nhẽo, sau khi mang thai khẩu vị ngược lại tốt lên, trừ ngửi được thịt sống gì đó, cá tôm muốn ăn, Diêu Tiểu Đông ăn đến ngon lành, nhất là rất thích ăn thịt. Đứa này hiểu chuyện, giày vò mẹ nó!

      “Lại nhìn rể cả em xem, sắp biến thành gà mẹ rồi, còn là gà mẹ ấp trứng.”

      Những lời này của Diêu Tiểu Cải, khiến cho người nhà cười ầm lên. Mong đợi lâu, đương nhiên cực kỳ quý trọng.

      Sau khi Diêu Tiểu Đông mang thai, Dương Bắc Kinh dám để cho vợ động chạm vào cái gì, việc cũng cho làm, bước sợ nhanh, đường phố sợ đụng phải, ngay cả bưng nước rửa chân cũng sợ làm ngã...

      Hôm nay trở về nhà mẹ, Dương Bắc Kinh vẫn theo sau .

      May nhờ phản ứng có thai của lớn, bằng , cuộc sống này của Dương Bắc Kinh cách nào qua được.

      Mọi người hiểu tâm tình bọn họ mang thai dễ, cũng đều cẩn thận chăm sóc chị cả, nhưng mà, thể giễu cợt rể cả, ha ha!

      Vừa vui mừng chuyện Diêu Tiểu Đông mang thai, người nhà vừa bận rộn xây nơi ươm giống.

      Đất tới tay, đầu tiên xây tường rào, Diêu Tam Tam và Diêu Tiểu Cải, lại kéo thêm Lục Cạnh Ba làm cố vấn, cùng thương lượng quy hoạch bố trí nơi ươm giống.

      Ao lớn xây tường từ mặt đất xuống, cao hơn mực nước hai mươi phân là được rồi, giữ nước ấm tự nhiên, mùa đông chống lạnh; ao cao hơn mặt nền mét, lợi cho ánh mặt trời chiếu, khiến nước ấm, tiện ươm giống.

      Phía ao xây lều, chuẩn bị lưới trùm lên, phòng ngừa côn trùng gây hại gì đó. Phải biết rằng, dù chỉ con bọ gậy, cũng có thể ăn hết cá chạch bùn giống mới ấp trứng.

      Phía bắc xây hàng phòng ở, xây rộng rãi thoáng mát.

      Hai chị em chỉ phụ trách lên ý tưởng, thực cụ thể đều do Bào Kim Đông làm. mảnh đất lớn như vậy, nhanh chóng chất đầy đủ loại kiến trúc, cần người trông nom đó!

      Diêu Tam Tam nghĩ kế, kêu cha Bào đến trông nom.

      Cha Diêu trông ao cá,
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw686 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 81.2: Cá kim châm

      Editor: Puck

      “Chị ba, chị cũng biết, mẹ của em thiên vị con trai, bà nội em thiên vị cháu trai, em cả ngày cẩn thận nịnh nọt hai người, cũng thấy hai người suy nghĩ cho em, hôm nay em với mẹ em rồi, em cần mẹ lo cho em, kiếm được tiền, em cũng bằng lòng đưa cho mẹ. Nếu mẹ muốn trông coi em, cùng lắm em nhanh chóng tìm cho mình nhà chồng, nhanh chóng gả , xem mẹ em có thể làm sao!”

      Mười sáu tuổi, vì tránh né mẹ ruột, nhanh chóng tìm nhà chồng gả ? Con bé đây là nghĩ ra khỏi hang hổ, lại vào hang sói sao?

      “Chị hai, chị ba, nếu các chị quan tâm em, em định ra vùng khác làm công, nhưng hình như người ta gọi làm công đều phải mười tám tuổi, em đủ, tạm thời buồn phiền. Dù sao em thể ở nhà để cho mẹ em bố trí, nếu em học tượng tử, các chị cũng biết, sau này muốn tìm đối tượng cũng dễ dàng, người ta xem thường.”

      Diêu Tam Tam thở dài trong lòng, dù sao cũng là chị em họ ruột, chỉ cần chính em ấy có thể giác ngộ, có khả năng giúp đỡ vẫn muốn giúp, “Chị hai, theo chị sao?”

      Diêu Tiểu Cải suy ngẫm rồi : “Hôm nay chị chọn trúng mấy kia rồi, nhiều thêm em, cũng phải được, nhưng đầu tiên em phải với thím ba, thể để bà ấy sinh . Lại nữa, nếu tới khu ươm giống làm việc, em cũng phải nghe chị quản lý, em là em họ của chị, chị cũng cầu giống như người ngoài.”

      “Mẹ em có khả năng. Em với mẹ, nếu mẹ gây chuyện, tiền em kiếm được, xu cũng đưa cho mẹ!”

      Trương Hồng Cúc đúng là có ý kiến với việc nhận Hồng Hà làm việc, sau khi bà biết, với con nhà mình: “Thím ba của các con, trước sau như luôn mong người ta nghèo, ước gì người bên ngoài sống tốt, tính tình tư lợi, bất cứ việc gì đều muốn giẫm lên đầu người khác. Thím ấy có thể dạy ra đứa tốt như thế nào? Hai chị em con, cũng đừng khiến bị khinh bỉ!”

      “Mẹ của nó là mẹ của nó, nó là nó, bà lưu nó, nhẫn tâm để cho nó nhóc bị mẹ nó lừa gạt?” Diêu Liên Phát chuyện giúp cháu .

      Diêu Tam Tam : “Mẹ, mẹ cần lo lắng những chuyện này, con thấy em ấy tâm muốn tìm đường ra. Em ấy nhóc, nếu có ý xấu đó, em ấy cũng có cách nào cả. Đều ở dưới mắt con và chị hai mà!”

      Cứ như vậy, Diêu Hồng Hà trở thành công nhân khu ươm giống.

      Mặc dù tuổi này lớn lắm, nhưng lanh lợi, học ươm giống cũng để tâm, ấy có thể nghiêm túc nghe lời Diêu Tiểu Cải.

      Tháng tư lịch, Diêu Tiểu Cải die,n; da.nlze.qu;ydo/nn dẫn theo các khu ươm giống, chọn lựa tạm nuôi lượng lớn cá cha mẹ, bắt đầu gây giống lượng lớn cá chạch bùn giống năm nay.

      Diêu Tam Tam từng với Diêu Tiểu Cải, biết khó, khó là biết, lời này quả bị trúng rồi.

      Diêu Tiểu Cải cảm thấy, ươm giống này, quá đơn giản nha, chọn lựa cá bố mẹ, phân ra bố mẹ, tôi đưa nước thuốc phối tốt cho , cá mẹ tiêm vào ít nước thuốc, cá bố tiêm vào nhiều nước thuốc, số lượng cá bố mẹ cân bằng, sau đó đặt cá vào ổ, để nó tự do giao phối, đẻ trứng, ấp trứng, nước dinh dưỡng, ra... đơn giản!

      “Được rồi được rồi! Chị hai, chị liên tiếp vậy, em cũng choáng váng đầu, em còn theo chị năm đấy. Bây giờ chị coi như là người lành nghề trong phương diện này, chị thể cầu người khác lập tức thuần thục tinh thông giống như chị.”

      “Chị chính là từ từ mà, chị phải cầm tay dạy sao!”

      “Này, Hồng Hương, em châm đâu vậy!” Vừa chuyện, Diêu Tiểu Cải buông vợt lưới trong tay, gọi công nhân lại, “Lên . Phải châm vào vây trước của cá chạch bùn, chỗ em châm, thiếu chút nữa châm vào bụng rồi, vậy được!”

      “A, chị tiểu Cải, em biết rồi.” tên Hồng Hương le lưỡi, vội vàng sửa lại.

      Diêu Tam Tam cười. với tính tình này của chị hai, thích hợp làm công việc mang tính kỹ thuật, nghiêm túc, tỉ mỉ, cẩn thận.

      Từ từ Diêu Tiểu Cải cũng thích ứng được với tiết tấu của công nhân, thể gấp, từ từ đến, những này, thể nào như ngay, nhưng xem ra tốt rồi.

      Vì nuôi ra cá chạch bùn có chất lượng như hoang dã, mấy người Diêu Tam Tam năm nay dùng để ươm giống cá chạch bùn, đều thu cá chạch bùn hoang dại mới, dân chúng bắt từ trong sông ngòi hồ nước tới.

      Công việc thu mua cá chạch bùn, cần phải , giao lại cho Bào Kim Đông rồi, bây giờ
      [​IMG]
      Lim-0403, huyenlaw68, lêthanh90094 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 82.1: Choáng váng

      Editor: Puck

      Diêu Tam Tam còn liều mạng hỏi có phải chị hai có tin vui , Diêu Tiểu Cải lại thèm để ý đến, xoay người bình tĩnh cân nhắc cầm cá kim châm lên.

      Quyết định ươm ra cá kim châm giống, Diêu Tiểu Cải hoang mang trong lòng, nhưng co cảm thấy dù sao cá cũng khác nhau nhiều lắm, chắc có thể.

      Ngoại trừ cá cảnh nhiệt đới, phần lớn cá khác đều đẻ trứng ở mùa này, vừa vặn bây giờ thử xem.

      Ổn thỏa rồi, Diêu Tiểu Cải cần làm việc khác, lại kêu Lục Cạnh Ba qua, kêu tìm tài liệu cho, lúc làm kêu theo cùng làm.

      “Vợ, bây giờ làm ươm giống kia, kém em rất nhiều đó!”

      “Có giúp đỡ, dù sao vẫn mạnh hơn người ngoài. Hơn nữa còn giúp em tìm chút tài liệu có ích.”

      Cá kim châm giống như cá chạch bùn, cá chạch bùn rời nước, tạm thời có gì đáng ngại, nhưng cá kim châm rời nước chết, vốn rất thưa thớt, có gai dễ bắt, vòng lưới cũng khó tránh làm nó bị thương.

      Vì để bắt được đủ cá kim châm làm giống, Bào Kim Đông sai Bào Kim Lai và Kim Thành, dùng loại “Lưới cào” của địa phương cào bốn phía, cuối cùng kiếm ra cho Diêu Tiểu Cải dưới trăm đuôi cá kim châm.

      Cá kim châm này, quả còn khó làm hơn cá chạch bùn, trơn trượt giống như cá chạch bùn, nhưng người nó có gai nhọn đâm người đó, Diêu Tiểu Cải đành phải dùng vòng lưới tự nghĩ ra cẩn thận bao lại, thử dùng lượng thuốc thúc đẻ khác cá chạch bùn lắm, chỉ bỏ vào trong chậu inox cỡ lớn đặc biệt nuôi, cẩn thận quan sát.

      Nhưng mà quay người lại, Diêu Tiểu Cải vịn vào bàn làm việc dùng để tiêm, mở to miệng nôn thốc nôn tháo.

      “Chị hai, chị sao chứ? Ngày mai qua bệnh viện ?” Diêu Tam Tam cười híp mắt khoanh tay đứng nhìn, hề nóng nảy chút nào.

      sao, bản thân chị tự biết.” Diêu Tiểu Cải .

      Hà hà, quả nhiên chị hai mang thai.

      Phải phản ứng mang thai của Diêu Tiểu Đông lớn, ăn ngon lành, Diêu Tiểu Cải lại giống lúc trước, phản ứng dần bắt đầu ràng, mỗi buổi sáng ngủ dậy ói chút, theo lẽ thường Diêu Tiểu Cải ngồi chồm hổm trong sân ói, Lục Cạnh Ba bưng ly nước ấm, yên lặng ngồi chồm hổm bên cạnh.

      Diêu Tiểu Cải ra yếu ớt, ói xong rồi, vẫn ăn cơm, cố gắng để mình ăn no. Khẩu vị cũng hết sức tráo trở, hôm nay muốn ăn bầu ngâm dấm chua, ăn bữa, ngày mai lấy lần nữa cho , ngồi trước bàn cơm vừa ngửi thấy, được, nhanh chóng chạy phun. Có lần lòng muốn ăn hương xuân * kho, năm đó nhà họ Diêu phơi, Trương Hồng Cúc tìm vài nhà hàng
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw687 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 82.2: Choáng váng

      Editor: Puck

      “Tam Tam à, Kim Đông nó chỗ ươm giống rồi. tối nay ở đằng kia, đổi cho cha nó về. Đối tượng Kim Viễn đến đây, có chỗ ở lại.” Mẹ Bào , “Con đến chỗ ươm giống tìm nó chơi !”

      Đối tượng của Bào Kim Viễn đến đây, có chỗ ở lại, sao chen chúc với Bào Kim Đông ? ta biết xấu hổ chiếm giường chồng? Diêu Tam Tam cân nhắc nhiều, nhàn nhã đến chỗ ươm giống tìm Bào Kim Đông.

      Đẩy cửa, khóa trái rồi. cửa sắt có lỗ to chừng miệng chén, Diêu Tam Tam mở lỗ , đa tay vào, cầm chìa khóa mở khóa sắt lớn ra.

      dùng sức đẩy cửa chính, cửa sắt vang lên cạch cạch lập tức đưa tới tiếng quát hỏi: “Ai?”

      Kim Đông, là em.”

      Bên trong trầm mặc, mới : “Tam Tam à. Vậy em vào !”

      hành lang phòng đầu tiên phía bắc chỗ ươm giống, treo chiếc đèn cửa, chỗ này lớn, ngọn đèn này có vẻ hết sức yếu ớt, cả khu ươm giống mông lung đen sì, nhìn ràng.

      Giọng giống như truyền từ góc tây nam đến, Diêu Tam Tam dĩ nhiên qua bên đó tìm, vừa : “ Kim Đông, ở đâu vậy?”

      Mông lung nhìn thấy đường giữa các ao xi măng, vẫn luôn theo về phía nam, đột nhiên nghe thấy tiếng cười khẽ, “ nhóc chết tiệt kia, em lại đây!”

      Diêu Tam Tam nghe ra có gì đó bình thường, dừng chân lại chút, hỏi: “ Kim Đông, làm gì vậy?”

      tắm rửa. Buổi chiều thả cá chạch bùn giống, khiến cho toàn thân đầy nước bùn.”

      Tắm – rửa -!

      Diêu Tam Tam lập tức hiểu ra.

      Người này, hóa ra dùng ao xi măng trống tắm rưa.

      Khí trời đầu mùa hè, trong ao đổ nước sạch, mặt trời chiếu nắng khiến nước ấm lên, thanh niên trai tráng, tắm rửa cũng
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw686 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :