1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ Đại] Sủng Tỳ - Ngôn Hoan - Chương 27: Khuyên Lơn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anna01999

      Anna01999 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      14
      chuyện hay ạ :yoyo63::yoyo63::yoyo63:
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    2. Andromeda Galaxy

      Andromeda Galaxy Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      1,113
      Chương 24: Đăng Tràng

      Yến Lân mỉm cười , giơ tay lên nắm lấy cằm của nàng.

      “Tiểu Thanh bảo cho ta khi dễ, còn muốn cho ai khi dễ? Cha ta nàng cũng cần suy tính, vậy trừ ta, chính là đại ca?”

      Mặt Dung Thanh Viên hơi biến sắc, nhìn chằm đôi mắt đen huyền như vực sâu của Yến Lân thầm tìm ra tia hài hước trêu ghẹo, vậy mà cũng có, có gì cả, chỉ có mảnh đen nhánh.

      Nhìn lại vui vẻ bên khóe miệng , nàng liền cảm giác được châm chọc dị thường.

      Nhưng nàng vẫn phải đè xuống tức giận cuộn trào mãnh liệt trong lòng. Nàng suy nghĩ xem nên đáp lại như thế nào, sau lưng liền truyền đến động tĩnh.

      “Nhị gia đây là muốn đem Thanh Viên cho đại công tử sao?” Dung Thanh Viên cố ý hỏi ngược lại, nàng biết nàng ở trước mặt Yến Lân có thể bộc lộ tiểu tính khí ở mức nhất định, nhưng nàng biết ranh giới cuối cùng ở đâu mà thôi.

      Yến Lân buông tay, nắm hông của nàng xoay người, nhìn từ hướng của Yến Kỳ thấy ở nơi này Yến Lân như là nghiêng đầu hôn lên gò má của nàng, rồi sau đó : ‘Gia chủ tương lai của Yến phủ, há lại có thể cho nàng gieo họa ? Tiểu Thanh Bảo vẫn là nên ngoan ngoãn coi chừng gia, như thế gia mới có thể bảo hộ cho nàng đời an khanh chu toàn.”

      Dung Thanh Viên nhếch môi, mắt liếc về phía .

      “Đây là Nhị gia lo lắng?”

      Yến Lân hừ tiếng, thần sắc như cười mà cười.

      Chỉ chốc lát sau, Mộ Tích Chi cũng xuất , nàng ta ôm Chương Nhã Trữ khóc lên, thị nữ trong viện đại phu nhân tất cả đều quỳ xuống, từ trong nhà ra đến ngoài phòng.

      Dung Thanh Viên hiểu, đại phu nhân thực ra .

      “Ngày mai dọn dẹp viện này xong, chọn viện cách ta gần chút, lựa chọn cho nàng ta mấy nha đầu rồi đưa qua đó.” Yến Lân bỗng nhiên .

      Ánh mắt Dung Thanh Viên còn tập trung nơi Mộ Tích Chi và Chương Nhã Trữ, nhất thời có chút phản ứng kịp, suy nghĩ ở trong đầu tự nhiên bật ra ngoài thành lời .

      “Nhị gia đây là muốn an bài nữ nhân vào viện sao?”

      sai, nàng họ Yến, tên gọi Yến Xu.”

      Nàng ngẩn người, mơ hồ nghiêng đầu quay lại nhìn . Lại bị lấy tay nhéo chóp mũi của nàng, khóe miệng như cười như trêu chọc nàng.

      “Ta đem Ti đặt ở bên cạnh nàng, vài chuyện giao cho nàng là được, khi nào biết giải quyết ra sao, lại tìm ta. Dù sao đây cũng là chuyện ở nội viện của đại ca, ta tiện nhúng tay trực tiếp xử lý, trước.” Yến Lân xong liền xoay người rời .
      Dung Thanh Viên được cho phép của Yến Kỳ bắt tay vào chuẩn bị chuyện tang lễ của đại phu nhân. Những thứ phiền phức khác cũng may là có Mộ Tích Chi an bài.

      Dựa theo thông thường, đại phu nhân Yến phủ qua đời, những thế gia khác cùng tám chín phần mười các gia tộc xung quanh cũng tới Yến phủ thăm viếng. Chẳng qua là Yến Lân cùng đại công tử mới từ chiến trường trở về. Thế cục Tứ gia còn chưa ràng, nên từ chối tiếp chính là cái vấn đề lớn.

      “Yến phủ còn có tiểu thư?” Đợi đến khi bên người chỉ còn lại Ti , Dung Thanh Viên nhịn được hỏi.

      “Đúng vậy.”

      “Thế tại sao ở trong phủ?” Lúc này Dung Thanh Viên tò mò hỏi, nàng tới Yến phủ cũng được ba năm, lại chưa từng thấy được nghe qua.

      Ti suy nghĩ chút.

      “Năm đó mẫu thân của đại công tử trước khi qua đời đặc biệt phân phó, để cho muội muội của Nhị gia đến chùa thủ hiếu. Cho nên bốn năm này vẫn mực ở tại chùa Đông Linh, người của Nhị gia ở bên cạnh bảo vệ và chiếu cố.”

      Dung Thanh Viên lần nữa lại sửng sốt, phải là bởi vì thủ hiếu, mà là cách xưng hô mà Ti gọi.

      Mẫu thân của đại công tử, muội muội của Nhị gia… Chẳng lẽ hai huynh đệ là cùng cha khác mẹ?

      “Lão phu nhân thích nữ nhi này sao?” Dung Thanh Viên thử dò xét hỏi.
      Ti chút do dự trả lời: “ thích.”

      Dung Thanh Viên thực ra còn muốn hỏi nữa nhưng phải tế nhị chút. Dù sao Ti cũng là người của Yên Lân. Hỏi quá nhiều khó đảm bảo rằng để cho phát ra. Với tính tình của Yến Lân mà , cho nàng biết, sao nàng dám ở sau lưng thăm dò?

      Nàng hơi có chút do dự, nghĩ đến để cho Tô Hòa đu hỏi thăm, cuối cùng lại bị chính nàng bác bỏ. Đây rốt cuộc là chuyện có liên quan đến Yến Lân, tốt nhất hãy để chính cho nàng biết, vì vậy liền tạm thời để xuống.

      Dung Thanh Viên mặt dẫn Ti cùng Tô Hòa an bài hậu của đại phu nhân, mặt tự mình chuẩn bị chỗ ở cho Yến Xu.

      Theo ý tứ trong lời của Ti , Yến Xu và Yến Lân là em cùng mẹ, huống chi lại phải ở trong chùa suốt bốn năm, nàng vẫn là cảm thấy mấy phần hảo cảm với nàng ấy.

      Vậy mà, trước khi đón Yến Xu đến Yến phủ, lại là lão phụ nhân.

      Khi đó bất quá là ngày tang lễ thứ tư của đại phu nhân, chính là ngày mà ít tương quan thân hữu của Yến phủ lục tục tới trước ngày đưa tang. Đại phu nhân có hài tử, đa số thời điểm đều là Dung Thanh Viên cùng Chương Nhã Trữ quỳ gối trước lễ đường.

      Ti vội vã đến gần, kề vào lỗ tai nàng thấp giọng thầm: “ nương, bên ngoài phủ người tới, là ma ma của Chương gia, tới chiếu cố tiểu phu nhân…”

      Dung Thanh Viên vừa nghe liền cảm giác tốt, cái gì gọi là tới chiếu cố Chương Nhã Trữ, Yến phủ lớn như vậy chẳng lẽ chiếu cố nổi tiểu phu nhân của đại công tử? Hơn nữa còn tới nhanh như vậy, Tây Hà cách Lang Xuyên cũng coi là gần, Chương Nhã Trữ là mất bao lâu để thông báo trở về?

      Nàng liền vội vàng đứng lên, đồng thời hướng Chương Nhã Trữ nhìn, chỉ thấy hai đôi mắt thỏ đỏ au khóc nức nở, tiều tụy kiều yếu, chịu được lại dám lộ ra, giống như là đứa trẻ con hiểu chuyện.

      Dung Thanh Viên kịp thông báo Chương Nhã Trữ, dẫn Ti hướng cửa phủ mà .

      Lúc hai người đến, nghe thấy gia đinh canh ở bên ngoài phủ bị phụ nhân kia gân cổ họng lên mắng.

      “…Cẩu nô tài! Dung viện thai của các ngươi từ mấy tháng trước sớm , đại phu nhân vừa mất để cho ta vào phủ phục vụ tiểu phu nhân! Các ngươi còn dám cản, biết hậu viện Yến phủ là của Dung viện thai sao?”

      Dung Thanh Viên sắc mặt đanh lại.

      Mấy câu ngắn ngủi này liền gán cho nàng hai tội danh, đúng là quá lợi hại.

      Ps: Tks các nàng cmt ủng hộ. Đặc biệt là bạn @nước mắt của quỷ , nàng cmt câu nào ta ưng câu đó = ]]]]]]] Chương này chưa Beta do lười quá.

      Chương 25 is coming up


    3. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Ahihi, thực ra tính ta cũng lười cmt lắm, nhưng hiếm hoi mới tìm đc bộ edit dùng từ đúng khẩu vị của mình nên phải cmt nhiệt tình để ủng hộ chứ. Chương sau hóng Tiểu Thanh Bảo đối phó tiểu nhân.
      P/s: biết nàng là Cass ta vui lắm :th_82:
      linhdiep17Andromeda Galaxy thích bài này.

    4. Biaaaaaa57

      Biaaaaaa57 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      11
      Mới đọc xong bộ tranh quyền đoạt vị, bị ám ảnh mà lòng cứ day dứt :yoyo59:, đành phải tìm chốn bồng lai lấy thịt đè lại:yoyo40:. Cố gắng ra nhiều thêm chương ms nha nàng :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    5. jinny1811

      jinny1811 Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      87
      C ơi, c đổi pass rồi hả? Sao tớ nhập pass bên wordpress ko dc

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :