1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nghịch Thiên Ngự Thú Sư - Thất Nguyệt Điềm (46)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 40: Đau trứng!

      Editor: Linh Phan


      Ba bóng dáng lẳng lặng đứng trung nhìn xuống phía dưới, Hồng Đỉnh Ô Nha cao giọng thét lên tiếng, thanh chói tai khiến Quân Mộ Khuynh thể bịt tai lại, sau khi Linh thú nghe thấy thanh này cũng ngay lập tức thay đổi đối tượng công kích, đồng loạt quay sang công kích người của Ngũ đại gia tộc, đương nhiên, chủ ý này là của Quân Mộ Khuynh.

      Đối mặt với cục diện hỗn loạn, Quân Mộ Khuynh nhảy xuống phía sau mọi người, cũng để Phong Nhận trở về trước, nàng cứ lẳng lặng đứng ở nơi đó, thời gian càng lâu, rất nhiều người đều cảm thấy kì quái, bởi vì Linh thú cũng công kích bọn họ mà chỉ đánh người của Ngũ đại gia tộc.

      “Dựa vào! Sao mấy con ma thú này lại chỉ nhằm vào chúng ta?” Người Ninh gia kinh hoảng quát.

      “Các ngươi còn mau tới giúp!” Lôi Tố giết đỏ hai mắt, cũng dần dần cảm thấy thích hợp.

      Long Thiên cau mày, lại cảm thấy vô lực, cứu người, người khác cũng bị ma thú xé rách hoặc là trực tiếp bị nuốt, người của Ngũ đại gia tộc rất nhanh bị thương tổn hết phần ba.

      Quân Mộ Khuynh lẳng lặng đứng tại chỗ, nhìn người của Ngũ đại gia tộc và Linh thú chém giết lẫn nhau, bóng dáng quen thuộc chiếu vào mắt nàng, nàng di chuyển, thân pháp quỷ dị xuyên qua đám đông hỗn loạn, nàng tin ma thú động vào nàng.

      Phong Diễm cưỡng ép mình di chuyển phong nhận(phong nhận này là lưỡi dao gió nha) trong tay, chỉ cảm thấy lực lượng người xói mòn từng chút , vì sao ma thú lại đột nhiên chỉ tấn công người của Ngũ đại gia tộc.

      luồng khí lạnh thổi tới từ chính diện, trước ngực lạnh lẽo, giọng băng lãnh quen thuộc truyền vào trong tai: “Còn mau !” Quân Mộ Khuynh cũng biết tại sao nàng lại làm như vậy, chỉ nghĩ là làm thôi.

      Phong Diễm hơi sững sờ, vội vàng theo sau Quân Mộ Khuynh, chạy được mấy bước, kinh ngạc phát , Linh thú dường như nhìn thấy bọn họ, tùy ý họ rời .

      Quân Mộ Khuynh dẫn Phong Diễm trở lại bên người Long Thiên, nhàng gật đầu với bầu trời.

      “Nhân loại vô sỉ, đồ các ngươi trộm , ta gia hạn cho các ngươi trả lại trước hừng đông(trước khi mặt trời mọc), nếu , đây mới chỉ là chút trả giá nho thôi!” Hồng Đỉnh Ô Nha vuốt cánh, xuất trước mặt mọi người, liếc mắt nhìn những người mình đầy vết thương nằm đất, bay trờ về rừng.

      ít người nhịn được thầm mắng ở trong lòng, đây chỉ mới là trả giá nho , trăm người chết hơn nửa, thiếu chút nữa tràn vào Phù Thủy trấn.

      “Xích Quân, ngươi vừa đâu vậy?” người Quân Lạc Phàm có dưới hai mươi vết thương lớn , vô cùng nhếch nhác, khi nhìn thấy Quân Mộ Khuynh hoàn hảo hao tổn gì đứng ở đó, trong lòng cũng dâng lên mấy phần lửa giận.

      “Lạc Phàm thiếu gia, hôm nay đối kháng với Linh thú đều là Kỹ linh sư, yếu
      [​IMG]

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 41: Thân phận bại lộ

      Editor: Linh Phan


      Quân Mộ Khuynh mình về phía ngoài cửa thành, thú triều kéo tới, ngoài cửa thành đừng là người, ngay cả vật sống cũng có, gió lạnh thổi qua mảnh đất trống yên tĩnh, lộ ra vài tia thê lương.

      Thân ảnh màu đỏ nhanh chóng lướt , đột nhiên nàng tạm dừng lại, nhanh chóng xoay người nhìn về phía sau, phía sau trống rỗng khiến khuôn mặt dưới đấu lạp hơi nhăn lại, nàng chần chờ xoay người, tốc độ càng lúc càng nhanh, đến lúc nàng nhìn thấy rừng cây kia, điều động phong nguyên tố, tăng nhanh tốc độ biến mất trong rừng cây.

      bóng dáng vội vã tới, sau khi vào rừng cây, mặt xẹt qua tia tức giận, sau khi tức giận chính là kinh ngạc, nếu vừa rồi nhìn lầm, ánh sáng màu lục lúc nãy chính là phong nguyên tố, quả nhiên Ngũ sắc linh lung quả giúp "" có loại nguyên tố thứ ba.

      “Ta tưởng là ai, hoá ra là Lôi trưởng lão, biết Lôi trưởng lão có gì chỉ giáo?” Quân Mộ Khuynh nhảy xuống từ nhánh cây, rơi xuống trước mặt Lôi Tố, nàng hiểu sao Lôi Tố lại lớn mạng đến thế? Vừa nãy thú triều nhắm vào Ngũ đại gia tộc, cũng sao cả.

      Lôi Tố thấy bốn phía vắng lặng, mặt cũng còn treo lên nụ cười dối trá, vẻ mặt méo mó nhìn Quân Mộ Khuynh: “Xích Quân, hôm nay ta báo thù thay con ta, chịu chết !” xong, hoa văn quen thuộc lại hiên lên dưới chân lần nữa, ba ngôi sao màu nâu xoay quanh dưới chân .

      Hoá ra là tới báo thù, Quân Mộ Khuynh nhướng mày, trong lòng khỏi hối hận vì để Phong Nhận trở về, Lôi Tố là Kỹ tôn sư, cho dù nàng dùng đồng thời cả ngũ hệ nguyên tố để đối phó cũng chưa chắc có thể giết , sắc mặt Quân Mộ Khuynh trầm xuống, dù sao cũng phải liều mạng phen.

      “Chết sao?” Khóe miệng Quân Mộ Khuynh gọi lên nụ cười.

      “Hừ! Thổ ma cầu!” Trong tay Lôi Tố xuất quả cầu đất , ánh mắt phát lạnh, quả cầu đất thoát khỏi bàn tay , từng quả cầu đất liên tiếp bay về phía Quân Mộ Khuynh.

      “Thuỷ tiễn!” Đối mặt với nguyên tố áp bức trước mặt, Quân Mộ Khuynh ung dung ngưng tụ đấu kỹ, mấy chục mũi tên nước đón lấy quả cầu đất.

      “Bạo!” Lôi Tố cười lãnh , quả cầu đất trong tay bay ra càng lúc càng nhanh.

      Tất cả những quả cầu đất như thiên binh vạn mã, chen chúc trùng kích, sau mệnh lệnh của Lôi Tố, toàn bộ nổ tung, biến thành tro bụi cực , lực lượng lại yếu chút nào, tro bụi như cái lưới lớn, chờ Quân Mộ Khuynh ngưng tụ đấu kỹ phòng vệ hung hăng nhào tới.

      “Đáng ghét!” Quân Mộ Khuynh xoa xoa ngực trướng đau, sắc mặt có chút tái nhợt.

      “Ha ha ha… Xích Quân, ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi! Thổ
      [​IMG]

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 42: đường sinh tử

      Editor: Linh Phan


      “Quân Mộ Khuynh, tốt tốt tốt, Quân gia quả nhiên nhân tài xuất lớp lớp, nếu là người Quân gia, vậy càng phải chết!” Hoa văn quen thuộc lại lần nữa ra, Lôi Tố hét lớn tiếng, tro bụi mặt đất quay cuồng, gió lốc hình thành ở phía sau , chậm rãi bao bọc Lôi Tố vào phía trong.

      “Lôi Tố, ai sống ai chết, đánh mới biết được!” Quân Mộ Khuynh vẫn cuồng ngạo như trước, nàng đứng sừng sững trong gió, nụ cười lạnh lùng mặt lóe ra hào quang.

      Thân cây đổ ngã xung quang phát ra thanh ầm ầm, Quân Mộ Khuynh kiên định đứng ngạo nghễ chỗ, gió càng trở nên cuồng bạo, nàng cũng lùi lại bước.

      Quân Mộ Khuynh vẫn biết rốt cuộc Kỹ tôn sư có thể bạo phát lực lượng cường đại đến mức nào, nhìn thấy Lôi Tố bây giờ, nàng hiểu, nàng bức Lôi Tố đến nóng nảy, tinh thần lực vô tận, còn có tứ hệ nguyên tố, khiến Lôi Tố chỉ muốn chiêu giết chết nàng, muốn tiếp tục dây dưa nữa.

      “Quân Mộ Khuynh!” Lôi Tố hét lớn tiếng, giống như muốn phát tiết hết tất cả lửa giận, người như vậy thể lưu lại thế giới này, cho dù phải trả đại giới, cũng phải trừ bỏ Quân Mộ Khuynh, bóp chết từ trong nôi thiên tài trước mặt.

      Quân Mộ Khuynh cắn chặt răng, tùy ý gió tát mặt, hai má bỏng rát cũng thèm để ý, thân pháp quỷ dị xuyên qua trong rừng cây, có thể nhìn thấy ràng khí dao động.

      “A!” Quân Mộ Khuynh hét lớn tiếng, đợi nàng tiếp cận được Lôi Tố hung hăng tung ra nắm đấm, nàng thấy thổ bạo của Lôi Tố hình thành, thậm chí thổ bạo kia rời khỏi đấu kỹ trận của , bay về phía nàng, nắm chặt tay ngưng tụ lực lượng, sau đó từng nắm đấm liên tiếp tuôn ra đón nhận Thổ phong bạo cuồng mãnh như dã thú.

      “Quân Mộ Khuynh, chết !” Lôi Tố phun ra ngụm máu tươi, ràng cho biết chịu nổi lực lượng cường đại như vậy, liều chết chống đỡ chính là muốn diệt trừ Quân Mộ Khuynh, ngay cả tro tàn cũng muốn lưu lại.

      Kỹ tôn sư cấp ba đối phó với Đại kỹ sư cấp mười lại phải dùng lực lượng cường đại đến thế, ra cũng có ai tin tưởng. Cường giả khinh thường cùng người yếu chiến đấu với kẻ yếu, lại càng dùng thủ đoạn đọc ác như vậy để đối phó với kẻ yếu, Lôi Tố lòng chỉ muốn giết Quân Mộ Khuynh, lúc này , ngoại trừ giết, hủy diệt, còn nghĩ tới thứ gì khác.

      Từng nắm đấm tràn ngập lục lượng liên tiếp bay ra, đánh vào đấu kỹ như đá chìm đáy biển, chút phản ứng cũng có, ánh mắt Quân Mộ Khuynh băng lãnh, nắm chặt tay, từng chút ánh sáng màu lục lên người nàng, Quân Mộ Khuynh điều động phong nguyên tố di chuyển thân thể của mình, phía ngoài nguyên tố lục sắc còn có thể nhìn thấy khí ba dao động.

      Quân Mộ Khuynh giống như tên rời dây cung, nhanh chóng bay xuyên qua rừng cây, đón nhận cơn lốc có thể xé nát thân thể.

      Nhanh nhanh, tròng mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm Lôi Tố, nàng ngưng tụ lực lượng hai
      [​IMG]

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 43: có khả năng!

      Editor: Linh Phan


      Quân Mộ Khuynh nhìn vết thương đầy người, khỏi thở phào nhõm, may mắn ca ca còn chưa bế quan xong, nếu nhìn thấy nàng cả người đầy vết thương, chỉ sợ hậu quả rất nghiêm trọng.

      “Chủ nhân, sao mỗi lần ra ngoài người cũng đều khiến mình mang thân thương tích vậy, người thể ngồi yên được sao?” Thủy Nhận thấm thía , nó biết chủ nhân chính là kẻ thu hút phiền phức nhưng mà cũng cần phải mỗi lần đều mang toàn thân bị thương trở về .

      ánh mắt lạnh lùng bắn đến, Thủy Nhận vội vàng ngậm miệng, cẩn thận từng li từng tí lùi về sau hai bước.

      “Mười ngày qua có xảy ra chuyện gì ?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng hỏi, thèm để ý vết thương người, kiếp trước, vết thương nghiêm trọng hơn bây giờ nàng cũng từng trải qua, lúc đó còn có đãi ngộ tốt như bây giờ.

      “Nghe Thôn Sát , người nên rồi, chỉ là tên thiên tài Quân gia kia còn chưa .” Thủy Nhận nghiêng đầu nhìn Quân Mộ Khuynh, hình dáng Thủy Nhận lúc nghĩ thái chính là tiểu manh hóa*, bây giờ lại lộ ra biểu tình như vậy, người nhìn thấy đều nhịn được chà đạp hai lần, chỉ là bao gồm Quân Mộ Khuynh.

      Quân Mộ Khuynh nằm giường, mặt biểu tình nhìn đầu giường: “Đại ca còn chưa xuất quan sao?” Quân Lạc Phàm lòng dạ quá sâu, ở lại Phù Thủy trấn nhất định có chuyện gì tốt.

      “Còn chưa, hẳn là chưa đột phá Kỹ tôn sư, nếu thiểm điện sớm giáng xuống rồi.” Chủ nhân liên tiếp thăng tầng cấp, thiên phú nghịch thiên như vậy, khó trách lão thiên(ông trời) lại giáng xuống lôi điện kinh khủng như vậy, chủ nhân vậy mà lại có việc gì, quá nghiệt!

      đến lôi điện, Quân Mộ Khuynh có chút lo lắng, mỗi lần thăng tầng cấp hạ xuống thiểm điện giống nhau, nghĩ đến thiểm điện lần trước giáng xuống người mình, trong lòng Quân Mộ Khuynh khỏi lo lắng.

      “Chủ nhân, người cứ yên tâm , thế giới này có người nào nghiệt như người đâu.” Thủy Nhận nhìn thấu lo lắng của Quân Mộ Khuynh, sùng bái .

      Quân Mộ Khuynh liếc Thủy Nhận cái, trong lòng lặng lẽ thở phào nhõm: “Từ hôm nay trở , nếu ngươi đuổi kịp Phong Nhận, được phép trở về Quân gia, thuận tiện với Phong Nhận, nó nhanh chóng đột phá .” Mười ngày qua, nàng cũng hiểu, thể quá mức ỷ lại hai chúng nó, lần này nàng Nam Ngưng học viện, chúng nó cứ chuyên tâm lên cấp .

      “Chủ nhân!” Thủy Nhận nhảy lên giường Quân Mộ Khuynh, nghiêm túc kêu lên.

      “Nhớ kỹ, chỉ có cường giả mới có tư cách đứng phía sau ta!” Hai tròng mắt đỏ đậm nhìn chằm chằm Thủy Nhận, ánh mắt kiên định, khiến Thủy Nhận ở đối diện lập tức quên lời muốn .

      .” Cuối cùng Thủy Nhận đành phải cúi đầu đáp.

      , hôm nay các ngươi liền .” Quân Mộ Khuynh chậm rãi khép hai mắt, trong giọng lộ ra bất đắc dĩ, có chúng nó ở đây, nàng vĩnh viễn luôn có nơi để ỷ lại, như vậy nàng vĩnh viễn cũng thể trở nên cường đại.

      Thủy Nhận há miệng thở dốc, gì thêm, nhảy xuống giường, mở cửa phòng lắc mình ly khai, Thôn Sát canh giữ ở cửa hoài nghi nhìn phướng hướng Thủy Nhận rời , chần chừ chút mới nhấc chân
      [​IMG]

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 44: Thiên tài quyết đấu

      “Hôm nay Quân Mặc ta cũng cho các ngươi biết , muốn chúng ta trở lại, thể nào!” Quân Mặc bình tĩnh , đặt uy hiếp của Quân Lạc Phàm vào trong lòng.

      “Ngươi có tư cách gì mà chuyện, người bổn thiếu gia tìm là Quân Ly!” Quân Lạc Phàm cũng tức giận, chưa từng có người nào dám chuyện với như vậy.

      Trong mắt Quân Mặc thoáng qua tia hàn quang, cười lạnh : “ đến tư cách, chỉ sợ là Quân Lạc Phàm ngươi có tư cách, nếu nhà Quân Ly còn chưa thoát ly, vậy chính trực hệ mạch, con cháu dòng chính, mà Quân Lạc Phàm ngươi dù có là đệ nhất thiên tài cũng thay đổi được thân phận thứ xuất!”

      “Ngươi… Quân Mặc, đừng khinh người quá đáng!” Quân Lạc Phàm nắm chặt nắm tay, lửa giận sắp đến bờ bùng phát.

      Ba vị trưởng lão đứng phía sau Quân Lạc Phàm lặng lẽ lau mồ hôi thái dương, bọn họ đương nhiên biết Quân Lạc Phàm hận nhất chính là thân phận thứ xuất này, dù cho Quân Lạc Phàm có là thiên tài, thứ xuất, dòng chính, khác biệt giữa hai thân phận cũng phải ở hai điểm.

      “Khinh người quá đáng? Những lời này nên dành cho Quân thiếu gia mới phải, nhà chúng ta thoát ly Quân gia, bây giờ lại muốn chúng ta trở về Nguyệt thành, các ngươi coi nhà chúng ta là cái gì? Trở về cho Gia chủ các ngươi, nhà Quân Ly, vĩnh viễn có khả năng lại trở về Quân gia!” xong, người Quân Mặc cũng tản ra hàn ý như người Quân Mộ Khuynh.

      vĩnh viễn quên được ngày ba năm trước, mẫu thân ngã xuống trước mặt , bảo hộ phải luôn bảo hộ Khuynh nhi, mẫu thân hiền từ nằm trong vũng máu, yên lặng, thế nhưng, người hại chết mẫu thân làm gì? Bọn họ cười, cười mẫu thân vì nữ nhi có đấu khí, thể ngưng tụ nguyên tố mà trả giá tính mạng, lúc phụ thân trở về, vĩnh viễn khắc ghi đau đớn mặt phụ thân, nếu phải lúc đó Khuynh nhi vừa vặn khóc lớn lên, chỉ sợ bọn họ nhi, sao còn có thể yên lặng sống ở Phù Thủy trấn ba năm này?

      Băng lãnh hàn ý nhanh chóng biến thành lệ khí, con người như trích tiên kia thoáng chốc giống như ác quỷ địa ngục, khiến cho người ta rét mà run.

      “Gia chủ có lệnh, cho dù là trói cũng phải mang nhà các ngươi trở về!” Quân Lạc Phàm giận dữ hét lên, lửa giận thiêu đốt hừng hực trong tim, nhưng mệnh lệnh của Gia chủ ràng vang lên bên tai, phải mang nhà bọn họ hoàn hảo hao tổn trở về, nếu sớm động thủ rồi.

      “Quân Lạc Phàm, muốn chúng ta sống cũng là ý Gia chủ các ngươi, muốn chúng ta chết cũng là do gia chủ các ngươi, Quân gia Gia chủ
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :