1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ảnh Hậu - Tắc Mộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 22: Nhiễm Nhiễm ướt như chuột lột.


      Editor: Hy

      Ngày hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm quả nhiên còn nhìn thấy Lâm Ngưỡng, vốn là hôm nay có thể nghỉ ngơi, biết làm sao tối qua quay làm cho Lữ Việt hài lòng, đêm nay chỉ có thể quay lại.

      Lúc đến trường, Chương Nhiễm Nhiễm thử tìm Tân Dĩ Nguyên khớp lời thoại, sắc mặt Tân Dĩ Nguyên phức tạp nhìn cả buổi, cuối cùng vẫn miễn cưỡng đồng ý.

      Lâm Tập và Triệu Vân Băng quay hết cảnh thầy trò liền tới, chỉ thấy Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên đối đáp lời thoại với nhau, lời kịch xong còn chút dài dòng, nhưng hai người người câu nệ người tự nhiên, nghe thế nào cũng đúng.

      "Hai người đây là đối đáp lời thoại, hay là niệm kịch bản vậy?" Lâm Tập buồn cười .

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng hiểu được bọn họ đối đáp lời thoại rất có vấn đề, mặc dù Tân Dĩ Nguyên có qua loa như trước kia, đối với giống như cũng quá lơ là, nhưng vẫn cứ là lạ.

      Chương Nhiễm Nhiễm còn chưa kịp chuyện, Triệu Vân Băng tới: "Thầy Lâm, vừa rồi em diễn có vấn đề ở chỗ nào, thầy nhất định phải vạch ra đấy."

      Lâm Tập lập tức : " có, diễn vô cùng tốt."

      Triệu Vân Băng mỉm cười : "Như vậy là tốt rồi."

      ta nhìn xung quanh: "Tại sao thấy thầy Lâm Ngưỡng?"

      Lâm Tập: "Cậu ta à? Cậu ta về Bắc Kinh bàn luận chuyện rồi. Làm sao vậy?"

      Triệu Vân Băng : " sao, chỉ là...Hỏi chút."

      Lâm Tập gật đầu, khoát tay với Chương Nhiễm Nhiễm xong liền , Triệu Vân Băng ngồi xuống bên cạnh Chương Nhiễm Nhiễm: "Lúc nào thầy Lâm Ngưỡng quay lại?"

      Chương Nhiễm Nhiễm sững sờ, : "Có lẽ, tạm thời quay lại, cơ bản là đến Vân Nàm ấy mới có thể quay lại tổ phim."

      Triệu Vân Băng gật đầu: "Vậy nhất định là có chuyện quan trọng."

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng hiểu Lâm Ngưỡng có chuyện gì, chỉ có thể tùy tiện gật đầu, Triệu Vân Băng im lặng lúc, còn muốn , Tân Dĩ Nhiên liền : " phải muốn đối đáp lời thoại sao? Chị tới studio sớm là để chuyện phiếm?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Triệu Vân Băng liếc nhìn Tân Dĩ Nguyên: "Được ròi, quấy rầy hai người, hai người đối đáp lời thoại , tôi trước."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu với Triệu Vân Băng, nhìn ta rời , Tân Dĩ Nguyên "Xì" tiếng, : "Ngu xuẩn."

      Chương Nhiễm Nhiễm lắp bắp kinh hãi: "Cậu quá có phong độ rồi, tại sao có thể xấu ở sau lưng con ."

      Huống chi bất kể thế nào, Triệu Vân Băng và chữ "Ngu xuẩn" này có quan hệ.

      Tân Dĩ Nguyên co quắp khóe miệng: "Tôi ta! Tôi đấy!"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Hả? Vậy cậu lại càng có phong độ rồi, ràng ngồi trước mắt tôi mà còn xấu tôi."

      Tân Dĩ Nguyên: "..."

      Đây là trọng điểm à?

      Tân Dĩ Nguyên có chút bực bội : " nhìn ra ta thích thầy Lầm à?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Đương nhiên có thể nhìn ra, tôi ngốc."

      Tân Dĩ Nguyên: ?

      "Vậy mà chị còn như thế?" Tân Dĩ Nguyên giật mình nhìn .

      Bởi vì tôi cũng phải là bạn chân chính...

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến điều này có hơi uể oải, : "Rất nhiều người thích Lâm Ngưỡng, cho nên tâm tính của tôi rất bình thản."

      Tân Dĩ Nguyên giải thích được mà nhìn , cuối cùng lắc đầu, cầm kịch bản của mình lên xem.

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ nghĩ, Tân Dĩ Nguyên còn nhắc nhở mình rằng Triệu Vân Băng thích Lâm Ngưỡng, có lẽ thái độ thực có chuyện biến tốt với mình rồi, cẩn thận : " ra , cậu cũng bởi vì Lâm Ngưỡng nên với có ý kiến với tôi?"

      Tân Dĩ Nguyên hừ lạnh tiếng: "Đúng sao? Tôi cảm thấy chị ngoại trừ bề ngoài ra, ở đâu cũng xứng."

      Chẳng hiểu sao Chương Nhiễm Nhiễm lại cảm thấy những lời này có chút quen tai, suy tư lát, : "ID của cậu có phải là Tân Ngọt Khổ Cay ?"

      Tân Dĩ Nguyên: "..."

      "Lại đúng là cậu." Chương Nhiễm Nhiễm , "Phát ngôn của cậu để lại ấn tượng rất sâu sắc với tôi, hơn nữa ID của cậu và tên lại có chữ giống nhau."

      Lồng ngực của Tân Dĩ Nguyên kịch liệt phập phồng: "Sao chị rảnh rỗi như vậy, còn xoát bài viết của chính mình?"

      ràng cậu còn rảnh rỗi hơn.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Tôi biết rồi, cậu quả nhiên là fans hâm mộ trung thành của Lâm Ngưỡng. Là vì ấy dạy cậu sao?"

      Tân Dĩ Nguyên: " phải! Tôi nghĩ tới diễn xuất cũng là bởi vì xem thầy ấy ở tivi mà lớn lên đấy... Tóm lại, tôi vẫn cảm thấy, thầy ấy cưới người có gia thế trong sạch, chăm sóc dịu dàng, bạch phú mỹ* có tri thức hiểu lễ nghĩa... Hơn nữa, nhất định phải là người ngoài cái vòng này."

      *Bạch phú mỹ: da trắng, nhà giàu, xinh đẹp.

      Chương Nhiễm Nhiễm nắm kịch bản ngồi ngẩn ra, Tân Dĩ Nguyên lườm vài lần: "Được rồi, dù sao hai người cũng ở cùng nhau, ngày hôm qua thầy Lâm còn vì chị giáo huấn tôi nhiều lần, tôi cần tiếp tục làm người ác."

      Chương Nhiễm Nhiễm cũng gì nữa, rốt cuộc hai người cũng đường đường chính chính đọc được đoạn thoại đúng, Tân Dĩ Nguyên nhạo báng diễn xuất của Chương Nhiễm Nhiễm lúc: " với thầy Lâm rất ý đưa tình đấy, sao lúc diễn phim lại có thể ngốc như vậy?"

      Dựa vào Tân Dĩ Nguyên biết chân tướng , Chương Nhiễm Nhiễm ho tiếng, : "Bởi vì tôi đối với thầy Lâm, cũng phải là diễn kịch."

      Thành công khiến cho Tân Dĩ Nguyên bị nghen tị.

      Quan hệ của hai người hòa hoãn, buổi tối quay phim trạng thái khá hơn nhiều, mặc dù vẫn phải quay nhiều lần, dù gì cuối cùng cũng có thể dùng, Chương Nhiễm Nhiễm trở về khách sạn 12h đêm, tiện tay mở Wechat ra nhìn, lại có tin nhắn của Lâm Ngưỡng.

      "Hôm nay quay thế nào."

      Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng trở về thuận lợi tất cả.

      Bên kia Lâm Ngưỡng chưa trở về, Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ đến từng qua, lúc quay phim và có chuyện gì làm, làm việc và nghỉ ngơi rất có quy luật, chắc là nghỉ ngơi rồi.

      Lại là Liễu Trạch gọi điện tới, hỏi Chương Nhiễm Nhiễm có phải ở studio xảy ra chuyện gì , Chương Nhiễm Nhiễm đầu óc mơ hồ, hỏi lại chị ta làm sao, cuối cùng mới biết được là do Tiểu Tình nghe cái gì mà "Xong đời", bị dọa lập tức báo cáo cho Liễu Trạch.

      Chương Nhiễm Nhiễm liên tục cam đoan tất cả đều thuận lợi, Liễu Trạch mới chờ bọn họ chuyển đến Vân Nam bay thăm , thuận tiện mang cho tin tức tốt.

      Về sau tục lục quay ở Cửu Trại hai mươi ngày, hành trình quay phim phía sau của Chương Nhiễm Nhiễm cũng hề căng, nhưng mỗi ngày đều đến studio, xem Hà Nghị Cương và Ninh Phẩm Đông diễn xuất rồi cố gắng học tập, tính cách Hà Nghị Cương hiền hòa, đối với sai cũng rất dễ gần hòa ái, cũng bằng lòng chỉ bảo cho hậu bối, Ninh Phẩm Đông lạnh nhạt hơn nhiều, ta chỉ dừng lại lần nào đó, với Chương Nhiễm Nhiễm 2 câu.

      Câu đầu tiên là: Người đại diện của có phải là Liễu Trạch .

      Chương Nhiễm Nhiễm trả lời là "Về sau.", ta lại : tại sao thấy ta?

      Chương Nhiễm Nhiễm bày tỏ là Liễu Trạch bề bộn nhiều việc, có lẽ qua vài ngày nữa đến.

      Ninh Phẩm Đông nhếch mép cái liền rời .

      Lúc khác, ta quay trước mới từ trong xe ra, quay xong lập tức rời , hoàn toàn dừng lại phút nào, nhưng ta cũng vô cùng chuyên nghiệp hề kêu mệt mỏi -- có lẽ là bởi vì đạo diễn là Lữ Việt, cho nên trong studio có phát sinh chuyện đùa nghịch to lớn gì, khí trong tổ phim coi như là tệ.

      Nhưng quả thực quay phim rất nhàm chán, mặc dù cảnh sắc ở Cửu Trại nhà cửa xa hoa lộng lẫy, có thể hàng ngày đợi đến lúc quay phim nhìn lâu cũng thành quen, thực tế thời điểm đợi lên sân khấu còn vô cùng lạnh.

      Đối với Chương Nhiễm Nhiễm mà , niềm vui duy nhất chính là có thể cùng Lâm Ngưỡng trò chuyện Wechat đôi câu, hình như Lâm Ngưỡng ở Bắc Kinh cũng bộn bề nhiều việc, mà lúc quay phim cũng thể luôn luôn cầm điện thoại được, quả thực hai người cũng có lúc chênh lệch, trả lời đối phương cũng rất chậm rãi, thực chất cũng có nội dung gì, Chương Nhiễm Nhiễm thực sợ ngày nào đó Lâm Ngưỡng cảm thấy nhàm chán đến cực điểm, cắt đứt liên lạc.

      Về phần niềm vui lớn nhất khi đợi lên sân khấu chính là nghe Lâm Tập về chuyện năm đó của Lâm Ngưỡng, thậm chí Tân Dĩ Nguyên cũng nhịn được mà theo nghe.

      "Tính tình trước kia của cậu ta có thể coi là kém."

      Ngày quay phim cuối cùng tại Cửu Trại, Lâm Tập lại bắt đầu nhớ lại hồi họ qua lại: "Khi đó tôi cùng người đại diện của cậu ta, diễn nam phụ vui vẻ là được rồi, cậu ta bùng nổ nổi tiếng, đống phim thần tượng mời, tôi hâm mộ còn hết, cậu ta lại chịu diễn, còn bày ra bộ mặt đen với người đại diện."

      " là đáng tiếc."

      "Nên như vậy."

      Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên đồng thời mở miệng, nhưng hành động và mục đích lại khác nhau.

      Tân Dĩ Nguyên: "... có ý gì! Nếu thầy ấy luôn luôn quay phim thần tượng, có thể có được thành tựu như ngày hôm nay ư!"

      So với Tân Dĩ Nguyên tức giận, Chương Nhiễm Nhiễm lại bình thản nhiều hơn: " ấy đẹp trai như vậy, quay phim thần tượng để thỏa mãn sức tưởng tượng của thiếu nữ cũng coi như là làm công đức."

      Phải biết, sau Lâm Ngưỡng, lại nhìn vào phim thần tượng khác, cảm thấy giá trị nhan sắc rất có sức thuyết phục.

      Chương Nhiễm Nhiễm ngôn tình chính nghĩa như vậy, Tân Dĩ Nguyên biểu tình cục nghẹn, Lâm Tập cười to: "Lúc ấy tôi cũng như vậy! Lúc ấy công ty đối với cậu ta vô cùng thất vọng, nếu phải Diêu..."

      Thiếu chút nữa Lâm Tập ra Diêu Hâm, cảm thấy hơi lúng túng liền tiếp nữa, Tân Dĩ Nguyên liếc Chương Nhiễm Nhiễm: "Thầy tiếp , khẳng định chị ta để ý, ngay cả Triệu Vân Băng thích thầy Lâm chị ta cũng để ý. Em thấy chị ta vô cùng tin tưởng đấy, hoàng toàn sợ thầy Lâm bị cướp mất."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."

      Chương Nhiễm Nhiễm chưa kịp lên tiếng ngăn cản, Tân Dĩ Nguyên xong câu kia rồi, mà Triệu Vân Băng và Ninh Phẩm Đông từ phía sau lưng của Tân Dĩ Nguyên đến.

      Triệu Vân Băng nghe thấy những lời này, dừng bước lại, nhìn về phía ba người.

      Ninh Phẩm Đông cũng hơi ngừng, liếc nhìn Chương Nhiễm Nhiễm và Triệu Vân Băng, dáng vẻ chuyện liên quan đến mình, tiếp tục về phía xe dành riêng cho mình.

      Tân Dĩ Nguyên quay đầu, chỉ thấy biểu cảm Triệu Vân Băng quỷ dị nhìn mình, rốt cục cũng ý thức được lời vừa rồi tốt lắm, nhất là ở sau lưng người khác.

      Cậu ta nghĩ đến khi đó Chương Nhiễm Nhiễm " xấu ở sau lưng của con quá có phong độ rồi.", hiểu sao có chút có lỗi, có thể vừa giờ cũng phải là cậu ta xấu Triệu Vân Băng, chỉ là muốn châm biếm Chương Nhiễm Nhiễm cho nên nhất thời mau mồm mau miệng...

      Tân Dĩ Nguyên: "Tôi..."

      Triệu Vân Băng: "Ừ, tôi thích Lâm Ngưỡng."

      Tân Dĩ Nguyên: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy khí chung quanh như muốn đọng lại, Triệu Vân Băng nhìn về phía Chương Nhiễm Nhiễm: "Nhưng, người như tôi, chỉ có diễn xuất coi như tạm ổn, lòng chỉ nghĩ đến đóng phim, có nhiều đầu óc cũng như thủ đoạn như vậy, cũng biết lôi kéo người xung quanh của ấy, càng biết ở sau lưng người khác dài ngắn. Tôi chỉ là đơn thuần thích ấy, nghĩ mượn ấy để lên chức, càng nghĩ tới muốn cướp ấy, cho nên xác thực có thể yên tâm."

      Lâm Tập lập tức đứng lên nghiêm túc : "Vân Băng, cuộc hiểu lầm, Nhiễm Nhiễm chưa từng qua hay xấu ."

      Chính xác là, Chương Nhiễm Nhiễm rất ít khi nhắc tới Triệu Vân Băng...

      Triệu Vân Băng cười khách khí với Lâm Tập cái: "Tôi biết Chương Nhiễm Nhiễm làm cho đàn ông rất thích, thầy cũng đừng trói ta lại đối phó với tôi."

      Lần này ngay cả Lâm Tập cũng lúng túng biết phải gì cho phải, Triệu Vân Băng cũng dừng lại nữa, đến vị trí nghỉ ngơi của bản thân.

      Lâm Tập ngồi lại lần nữa, ba người im lặng.

      Chương Nhiễm Nhiễm nghĩ lại chút về lời của Triệu Vân Băng, phát , có lẽ, lời kia của Triệu Vân Băng có ý là, Chương Nhiễm Nhiễm có diễn xuất, nhưng có lòng cùng thủ đoạn, biết lôi kéo người ở bên cạnh Lâm Ngưỡng, thích ngắn dài ở sau lưng người khác, muốn mượn để trèo cao...

      Ôi....

      Chương Nhiễm Nhiễm có chút chột dạ, cảm thấy khá tốt khi Triệu Vân Băng biết hành vi giả đụng người trước kia của .

      Mặt Tân Dĩ Nguyên hoàn toàn đen, cậu ta nghiến răng nghiến lợi với Chương Nhiễm Nhiễm: "Tại sao vừa rồi chị nhắc nhở tôi!"

      Chương Nhiễm Nhiễm vô cùng vô tội: "Cậu nhanh miệng như vậy, tôi đâu đoán được cậu đột nhiên nhắc tới ấy."

      Hơn nữa Triệu Vân Băng cũng chỉ trích Tân Dĩ Nguyên, chỉ chiếu cố chỉ trích mà thôi.

      Tân Dĩ Nguyên hít sâu hơi, cúi đầu nhìn kịch bản, Chương Nhiễm Nhiễm nhìn Triệu Vân Băng ngồi lẻ loi độc mấy lần, cũng thể được tư vị ở trong lòng, Lâm Tập : "Nhiễm Nhiễm, vừa rồi ấy em như vậy nghe nổi, mặc dù ấy nhất thời tức giận như vậy cũng hiểu được, nhưng cho cùng, đối với bạn chính thức mà mấy lời như vậy cũng chẳng ra sao."

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu.

      Chính xác là và Lâm Ngưỡng hoàn toàn phải quan hệ người , nếu như thực là bạn của Lâm Ngưỡng, Triệu Vân Băng nhưng lời kia, có lẽ rất vui.

      ra kế tiếp Lâm Tập có cảnh quay, bị quấy rối như vậy dĩ nhiên có tâm tình tiếp tục chuyện phiếm, về nghỉ ngơi trước, cảnh quay tiếp theo lại là tam giác 3 người Chương Nhiễm Nhiễm, Tân Dĩ Nguyên, Triệu Vân Băng.

      thể , bầu khí bây giờ của ba người vô cùng tế nhị, còn rất thích hợp để đóng cảnh quay này.

      Cảnh quay này chính là Bạch Mạt nhận định Mị Nương là đồ đệ của Dạ La Sát, mà Mị Nương lại tức lấy Bạch Mạt từng bị Dạ La Sát bắt nhưng tổn thương cọng tóc nào vì lí do Bạch Mạt là người trong ma giáo, Vũ Văn lựa chọn tin tưởng Bạch Mạt, đem Bạch Mạt đẩy vào hồ Bích Lạc , lại làm cho độc tố trong cơ thể nàng phát tác, người khác lợi dụng tính mạng của Bạch Mạt để uy hiếp Vũ Văn giao ra Thiên Thương thần công.

      Cực khổ nhất chính là Chương Nhiễm Nhiễm, phải xuống nước.

      Nước ở Cửu Trại rất đẹp, nhưng mấy người ở tổ phim cũng thể để đụng nước , càng để cho rơi vào trong đó sau đó vớt lên, sỡ dĩ là phải lấy ít cảnh xa, nhưng chính thức rơi xuống là cái hồ nước đọng ở bên ngoài cảnh khu Cửu Trại, phong cảnh xung quanh cũng rất tương tự, có thể vô cùng ghép lại vô cùng lạnh lặn.

      Nhưng mặc dù nước trong hồ đổi qua lần, cũng thể là rất sạch , quan trọng nhất vẫn là bên ngoài, lúc này nhiệt độ bên ngoài tiếp cận 0 độ, chỉ còn thiếu mỗi tuyết rơi, Chương Nhiễm Nhiễm hơi thò tay thử độ ấm, nhất thời rùng mình cái.

      Lữ Việt tự mình với : " lát nữa có được hay ? Nếu thực được, trước dùng thế thân ."

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn người đóng thay mình, đó là nữ sinh quá nhiều tuổi, tư thái rất tốt, nghe trước kia là dạy vũ đạo học viện, ăn mặc quần áo giống Chương Nhiễm Nhiễm, cũng mặc cái áo khoác quân đội dài ở bên ngoài, đứng ở bên kia, cùng mấy diễn viên thế thân khác chuyện phiếm.

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Cũng phải là động tác khó khăn gì, cần thế thân đâu."

      Lữ Việt : "Ừ, nhưng có lẽ rất lạnh."

      "Thế thân cũng là người mà." Chương Nhiễm Nhiễm cười cái, " sao đâu."

      Lữ Việt xác định lại quá trình —— đọc xong lời kịch, Triệu Vân Băng bỗng nhiên giơ tay chưởng Chương Nhiễm Nhiễm đẩy xuống ao nước, sau đó giữ chặt Tân Dĩ Nguyên muốn cứu , cho cậu ta biết Chương Nhiễm Nhiễm bị chết đuối, nhưng độc của ta phát tác.

      Ba người đều biểu lộ vấn đề gì, sắc mặt Triệu Vân Băng nhàn nhạt, nhìn ra chút nào vừa mới có chuyện vui.

      Vì nghĩ đến lát nữa bị đẩy xuống nước, sắc mặt của Chương Nhiễm Nhiễm có chút cứng ngắc, quay nhiều lần mới qua, sau đó trực tiếp quay ở khu nước, Triệu Vân Băng giơ tay đẩy mạnh Chương Nhiễm Nhiễm về sau, Chương Nhiễm Nhiễm cũng thuận thé ngã vào trong hồ nước.

      Nước vào rồi, Chương Nhiễm Nhiễm mới hiểu được cảm giác lúc trước dùng đầu ngón tay đụng vào nước và bây giờ là hoàn toàn khác nhau, cái rét lạnh này quả thực là rét thấu xương khoan tim, Chương Nhiễm Nhiễm biết bơi, vừa rồi toàn thân cũng nóng, có thể chút nước vào liền cứng ngắc toàn thân, căn bản bơi nổi, cũng may cái hồ nước này sâu lắm, bên ngoài máy quay liền có nhân viên công tác lập tức giơ tay kéo lên, khoác lên cái áo khoác quân đội dài, lần lượt đưa trà gừng.

      Mà bên kia Triệu Vân Băng vẫn còn cùng Tân Dĩ Nguyên tiếp tục diễn phim, Triệu Vân Băng cho Tân Dĩ Nguyên biết nội trong 10 ngày mà có giải dược cho Bạch Mạt hẳn là chết cần nghi ngờ gì, lúc đến "Mặc dù ta là đồ đệ của Dạ La Sát", ta bỗng nhiên dừng lại chút.

      Lữ Việt: "Cắt!"

      Triệu Vân Băng lập tức : " xin lỗi, đạo diễn, tôi quên lời rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "...."
      Tồn Tồn, dhtt, duongduong2 others thích bài này.

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Mẹ này muốn ngược Nhiễm Nhiễm nhà chúng ta.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 23: Hai người ở cùng chỗ sao?


      Editor: Hy

      Lữ Việt nhíu mày: " tốt như thế sao lại quên lời thoại?!"

      Triệu Vân Băng cúi đầu: "Thực xin lỗi, lần sau quên nữa."

      Chương Nhiễm Nhiễm thở dài, cam chịu số phận mà nhận lấy cái khăn che mặt mỏng để thay ra, mặc kệ cho thợ trang điểm nhanh chóng đem tóc của làm lại, dặm lại phấn, quay lại cảnh vừa rồi.

      Chương Nhiễm Nhiễm mặc áo trắng tầng tầng lớp lớp, có nước cũng thấu vào, bởi vì là màu trắng nên nhìn ra nước, Lữ Việt : "Lại lần nữa, mặc kệ là người phương nào cũng được để xảy ra vấn đề gì."

      Triệu Vân Băng lại câu xin lỗi.

      Đứng vào vị trí, Triệu Vân Băng trực tiếp đọc lời thoại cuối cùng, sau đó giơ tay ra đẩy Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm được vớt lên, phát sắc mặt của mọi người đều rất sa sầm, Triệu Vân Băng đứng nguyên tại chỗ, Tân Dĩ Nguyên có chút sụp đổ: "Vừa rồi cười cái gì?! Lời thoại này có gì đáng buồn cười hay sao?!"

      Triệu Vân Băng sửa sang tóc: "Xin lỗi, cười tràng* rồi."

      *Cười tràng: khi diễn, diễn viên vì người bạn diễn của mình hoặc là nguyên nhân vô tình nào đó mà ngừng bật cười.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Triệu Vân Băng chủ động xin lỗi với tất cả mọi người, làm sai nữa.

      Chương Nhiễm Nhiễm run rẩy lại bị đẩy mạnh vào trong nước.

      Lúc này ngã vào trong nước rất nhanh, nghe thấy bờ truyền tới tiếng thét kinh hãi.

      Chương Nhiễm Nhiễm có loại dự cảm xấu.

      Qủa nhiên, bị kéo lên liền hướng về phía bờ bên kia để xem xét, phát đống người vây quanh Triệu Vân Băng, Chương Nhiễm Nhiễm run rẩy : "Làm sao vậy?"

      Tiểu Tình cầm khăn cho Chương Nhiễm Nhiễm lau mặt, vừa : "Lúc đẩy ta đứng vững, bị té cái —— nhưng ngã vào trong nước."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Lữ Việt ở bên kia giận dữ, vừa Triệu Vân Băng cẩn thận, bên lại mắng hậu cần xử lý tốt tảng đá.

      hề nghi ngờ là lại phải quay lại, toàn thân Chương Nhiễm Nhiễm run lên, cảm thấy đầu óc mình có chút mơ hồ, Tiểu Tình thấy môi của trắng bệch, đau lòng : " ta phải cố ý chứ? Nào có trùng hợp như vậy!"

      Bên kia Tân Dĩ Nguyên và Triệu Vân Băng cũng về hướng này, Tân Dĩ Nguyên nhìn Chương Nhiễm Nhiễm mấy lần, lại nhíu mày nhìn về phía Triệu Vân Băng.

      Triệu Vân Băng ngã cái, tóc vô cùng lộn xộn, ta chút sợ hãi nào mà đón lấy ánh mắt của Tân Dĩ Nguyên, muốn chuyện, Lữ Việt tới, nhìn thấy bộ dạng Chương Nhiễm Nhiễm như vậy cũng liên tục nhíu mày: "Dù sao cũng chỉ có cảnh, vẫn nên đổi thành thế thân , sao đâu. mà như vậy, lão Lâm mà biết có lẽ đau lòng chết mất."

      Chương Nhiễm Nhiễm lắc đầu: ", cần, dù sao tôi cũng rơi xuống nước rồi, xuống ba hay bốn lượt nữa cũng khác nhau...Hắt xì. cần phải để cho thế thân xuống nước đâu."

      Lữ Việt thở dài, sậm mặt với Triệu Vân Băng: " đừng có xảy ra cố nữa."

      Triệu Vân Băng : "Vâng."

      Tân Dĩ Nguyên hừ lạnh tiếng, Lữ Việt phân phó hai câu rồi cũng , Triệu Vân Băng lại nhìn về phía Tân Dĩ Nguyên: "Làm sao vậy? cảm thấy là tôi cố ý hay sao?"

      Tân Dĩ Nguyên: "Tôi có mù."

      Triệu Vân Băng: "Các người thích nghĩ như thế nào nghĩ như vậy , ai quay phim mà chịu khổ? Tôi giữa mùa đông cũng xuống nước rồi, tôi có gì sao? Nếu như chịu nổi khổ, đại khái cũng có thể để cho thế thân ra, dù sao cũng khác nhau! Nếu như phải ta là bạn của Lâm Ngưỡng, Lữ Việt cố ý đến để quan tâm, chủ động thay thành thế thân sao? Làm sao có thể."

      Tân Dĩ Nguyên trợn to hai mắt: "Triệu Vân Băng, có bệnh à? Như vậy rất thú vị sao?"

      Tiểu Tình cũng bị tức nhịn được, định chuyện, Chương Nhiễm Nhiễm bên hít thở bên : "Tôi nhớ từng , sở trường duy nhất của là diễn xuất, có nhiều tâm tư và thủ đoạn..."

      Sắc mặt Triệu Vân Băng hơi biến, Chương Nhiễm Nhiễm run run chút, tiếp: "Bây giờ như vậy cảm thấy thế nào? Có thể là bởi vì tôi là bạn của Lâm Ngưỡng chăng, cho nên tại tôi xác thực chỉ cần chuyên tâm đóng phim là được. Mà , chẳng lẽ muốn vì tôi mà buông tha cho "sở trường duy nhất" của sao?"

      Triệu Vân Băng lạnh lùng nhìn Chương Nhiễm Nhiễm, gì thêm, quay người rời .

      Chương Nhiễm Nhiễm hắt hơi cái, Tân Dĩ Nguyên ngồi xuống cạnh , vẻ mặt phức tạp nhìn : "Hóa ra muốn châm chọc người, rất đúng vào tim đen nha. hổ là mà thầy Lâm vừa ý..."

      Trong đầu Chương Nhiễm Nhiễm mất hết cảm giác, hoàn toàn biết Tân Dĩ Nguyên cái gì, Tân Dĩ Nguyên cũng nhìn ra ánh mắt đờ đẫn của , đưa tay sờ trán cái, Chương Nhiễm Nhiễm có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác mà ngồi ở đằng kia, Tân Dĩ Nguyên sờ cái rồi nhanh chóng thu tay lại: " hơi nóng rồi."

      Tiểu Tình nghe vậy vội đưa tay ra sờ, quả nhiên có hơi nóng rồi, Tân Dĩ Nguyên : "Tôi đóng như vậy được, vốn ở cao nguyên dễ dàng thiếu dưỡng khí rồi, ngộ nhỡ chết cái làm sao bây giờ."

      Tiểu Tình mau khóc: "Tại sao cậu lại chuyện điềm xấu như vậy, vậy làm sao bây giờ, hay là để cho thế thân tới ."

      Chương Nhiễm Nhiễm nghe thấy thế thân, vẫn lắc đầu cái: " cần, chỉ lần, lần cuối cùng."

      kiên trì như vậy, Tân Dĩ Nguyên cũng biết gì cho phải, sau khi chính thức quay, Chương Nhiễm Nhiễm bị Triệu Vân Băng chưởng đẩy xuống, lần thứ 3 bị như kim châm vậy nước đá giá rét vây quanh, thần trí của Chương Nhiễm Nhiễm bị đông cứng lại, mơ mơ màng màng cảm thấy có hơi thoải mái, bởi vì người quá nóng...

      Ý thức được tình huống phía sau ổn, Chương Nhiễm Nhiễm hoàn toàn mất ý thức.

      ***

      Chương Nhiễm Nhiễm ngất ở trong hồ nước, sau khi được vớt lên liền lập tức đưa tới khách sạn, thể tránh được phát sốt rất cao, tại vùng cao nguyên mà phát sốt cảm mạo vô cùng liên quan đến chuyện tính mạng, tổ phim dám lơ là, đúng lúc phải đổi chỗ quay khác, cho nên để cho Tiểu Tình và bay đến Côn Minh.

      Chương Nhiễm Nhiễm bị nóng mơ mơ màng màng, chỉ mơ hồ nhớ có người đến, có người , có người cho ăn cho uống thuốc.

      Chờ đến xế chiều ngày hôm sau Chương Nhiễm Nhiễm mới khó khăn mà mở mắt ra, chỉ thấy Lâm Ngưỡng ngồi ở bên giường.

      cảm thấy mình rất có thể bị sốt đến hồ đồ rồi.

      Lâm Ngưỡng: "Nhiễm Nhiễm?"

      Chương Nhiễm Nhiễm trả lời, vẫn ngây ngốc mà nhìn .

      Lâm Ngưỡng đưa tay sờ đầu Chương Nhiễm Nhiễm cái: " còn nóng nữa, tại sao còn như thế, chẳng lẽ bị nóng đến hỏng đầu óc rồi hả?"

      Chương Nhiễm Nhiễm nháy mắt cái, muốn mở miệng chuyện, lại phát cuống họng rất dát.

      Lâm Ngưỡng nhàng nâng dậy, tay vịn bả vai , tay kia cầm ly trà đưa cho , Chương Nhiễm Nhiễm liền lấy tay của uống hớp nước, : "Tại sao lại tới..."

      Cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, Liễu Trạch và Kha Việt đến, đúng lúc trông thấy cảnh này.

      Kha Việt: "..."

      Liễu Trạch hít sâu hơi, bước về phía trước: "Nhiễm Nhiễm, rốt cuộc là em làm gì vậy!"

      Chương Nhiễm Nhiễm mê mang : "Hả?"

      Liễu Trạch ngồi xuống bên giường , Lâm Ngưỡng bỏ ly trà sang bên, rút cái gối kê sau lưng Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm nhiễm dựa vào gối đầu, kịp nghĩ đến thân mật của Lâm Ngưỡng, bên ngây ngốc mà nhìn Liễu Trạch.

      Liễu Trạch: "Tiểu Tình hết với chị rồi, em cũng thấy mình quá ngu ngốc chưa? Triệu Vân Băng là cố ý rồi! Ôi trời, đứa ngốc đáng thương, bị người khác bắt nạt đến thảm rồi, ta sao có thể làm vậy chứ? Ôi, cũng biết ai có thể giúp em lấy lại công bằng..."

      Kha Việt chịu nổi mà : "Liễu Trạch, cái diễn xuất này của so với Chương Nhiễm Nhiễm còn kém hơn."

      Liễu Trạch thở dài: "Được rồi, tôi quả thực là khoa trương chút, nhưng Nhiễm Nhiễm của chúng tôi cũng bởi vì bị nữ diễn viên trong tổ làm khó mà hôn mê, thiếu chút nữa chết, cái này chính là !"

      Rốt cuộc Chương Nhiễm Nhiễm cũng nghe hiểu chút, : "Chết? đến mức khoa trương như vậy..."

      Liễu Trạch: "Em cũng hôn mê, biết cái gì chứ. Triệu Vân Băng kia, là to gan lớn mật, chị cùng Vương Thái Cốc và Lưu Quyền về chuyện này, Vương Thái Cốc kia chết chịu nhận, phải Triệu Vân Băng phải cố ý sao, Lưu Quyền ấy à, giúp bên nào, chị muốn phát cái thông báo mà ông ta còn ngăn cản, cuối cùng chỉ có thể trắng trợn tuyên dương em chuyên nghiệp chút."

      Lâm Ngưỡng: "Liễu Trạch, ấy vừa mới tỉnh."

      Ý , tại Chương Nhiễm Nhiễm có lẽ tiếp thu được nhiều tin tức như vậy.

      Liễu Trạch đành phải : "Nhiễm Nhiễm, bây giờ em cảm thấy thế nào?"

      Chương Nhiễm Nhiễm sờ lên bụng: "Em cảm thấy, có hơi đói bụng..."

      Liễu Trạch: "..."

      Lâm Ngưỡng: "Em muốn ăn gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm : "Bây giờ chúng ta ở đâu?"

      Nếu như là ở Cửu Trại, cơ bản có khả năng ăn món gì ngon, bởi vì vị trí địa lý vắng vẻ, cũng thể chính mình trồng rau quả, mỗi ngày ăn cơm hộp thậm chí so với trong quán rượu rất giống nhau.

      Lâm Ngưỡng: "Côn Minh."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Vậy ăn bún gạo!"

      Lâm Ngưỡng gõ đầu cái: " được."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Lâm Ngưỡng đứng dậy, nhận ra Liễu Trạch muốn chuyện riêng với Chương Nhiễm Nhiễm, dứt khoát cùng Kha Việt tạm thời rời để cho khách sạn làm ít đồ.

      Lâm Ngưỡng và Kha Việt vừa , Liễu Trạch liền kéo tay Chương Nhiễm Nhiễm : "Nhiễm Nhiễm, em thành thực cho chị biết, em có phải ở cùng chỗ với Lâm Ngưỡng ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm càng thêm mù mờ: "Hả? có đâu..."

      Liễu Trạch: "Vậy tại sao ta vừa nghe thấy em quay phim xảy ra chuyện liền lập tức bay đến Vân Nam hả? Kha Việt bị chọc tức chết rồi."

      "Ừm đúng..." Chương Nhiễm Nhiễm hậu tri hậu giác , "Sao Kha tổng cũng tới?"

      Liễu Trạch: "Khả năng Lâm Ngưỡng phải diễn bộ phim điện ảnh của Rachel, gần đây về Bắc Kinh chính là thảo luận chuyện này, Kha Việt rất hi vọng ta diễn, Rachel cũng rất thích ta. Cho nên theo như phỏng đoán của chị, bọn họ có lẽ có thời gian mà chạy ra ngoài, kết quả Lâm Ngưỡng hai lời mà để cho Sử Bách đặt vé máy bay, Kha Việt đành phải bay theo tới."

      Rachel?

      đạo diễn Hollywood rất nổi danh, quay qua rất nhiều ở Bắc Mĩ và Trung Quốc, phòng bán vé thương mại điện ảnh.

      Chương Nhiễm Nhiễm sửng sốt cả buổi , "Lâm Ngưỡng là lợi hại."

      "Đây là trọng điểm sao?" Liễu Trạch gần muốn ngất, "Trọng điểm là ta ném người tên Rachel xuống, đến Vân Nam xem em!"

      Chương Nhiễm Nhiễm chóng mặt : "Đúng vậy, ấy tốt."

      "..." Liễu Trạch đỡ trán: "Được ròi, em nghỉ ngơi trước ..."

      Kỳ lần này tới, ý định của Liễu Trạch là cùng Chương Nhiễm Nhiễm rất nhiều chuyện, bao gồm cả công ty của Hướng Tư Nhạc thuê thủy quân* rằng trước khi Chương Nhiễm Nhiễm quyến rũ cùng Lâm Ngưỡng, từng có ý đồ muốn quyến rũ Hướng Tư Nhạc, mặc dù những thứ này đều được Liễu Trạch đè xuống rồi, nhưng vẫn phải cẩn thận chút, bên Hướng Tư Nhạc kia căn bản có ý định buông tha cho Chương Nhiễm Nhiễm.

      *Thủy quân: là các nick ảo thường được thuê để push đề tài nào đó nhằm khen hoặc bôi nhọ thứ đó.

      Chẳng bao lâu sau Lâm Ngưỡng quay lại, người của khách sạn cũng mang đồ ăn lên, Chương Nhiễm Nhiễm vùi đầu uống hai phần cháo, mới nhớ tới trong phòng còn có 3 người, đành phải dừng lại: "Ba người... ăn sao?"

      Liễu Trạch : "Chị xuống dưới lầu ăn, em ăn xong cứ nghỉ ngơi trước ."

      Liễu Trạch chạy tới cửa phòng, gặp Kha Việt hề nhúc nhích, nghi ngờ : " sao?"

      Kha Việt với Lâm Ngưỡng: "Cậu sao?"

      Liễu Trạch: "..."

      Lâm Ngưỡng: "Hai người xuống trước ."

      Kha Việt bất đắc dĩ lắc đầu, cùng Liễu Trạch xuống.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhìn Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng : "Nhìn làm gì? Ăn cháo."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " ăn cái gì sao?"

      " ăn rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm thực vô cùng đói, liền đem cháo húp vào, mới thỏa mãn tựa vào gối, đầu óc rốt cục cũng bắt đầu vận chuyển lại.

      "Đúng rồi, cảnh quay kia quay thế nào rồi?" Chương Nhiễm Nhiễm lo lắng.

      Lâm Ngưỡng: " có thể."

      "Cuối cùng vẫn dùng thế thân sao?"

      " có."

      Chương Nhiễm Nhiễm nhàng thở ra: "Vậy tốt rồi."

      Lâm Ngưỡng: "Chuyện của Triệu Vân Băng, Tập với ."

      Chương Nhiễm Nhiễm ngờ chủ động , ngẩn người, lại cảm thấy có chút xấu hổ: " ta thế nào?"

      Lâm Ngưỡng: " tất cả."

      Chương Nhiễm Nhiễm: " ra , cũng có gì. Ai quay phim mà chẳng gặp qua trở ngại lớn , em cũng chỉ là xuống nước ba lượt mà thôi, Khụ... Tóm lại, tính là chuyện lớn gì."

      Chương Nhiễm Nhiễm vừa tìm từ vừa cấp thiết giải thích, thiếu chút nữa bị sặc nước bọt của chính mình, Lâm Ngưỡng nhìn , muốn chuyện, bỗng nhiên có người gõ cửa, Tân Dĩ Nguyên : "Tôi có thể vào ?"

      Lâm Ngưỡng: "Vào . Cửa khóa."

      Tân Dĩ Nguyên chậm rãi đẩy cửa tiến vào.

      Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở giường, vì sốt nên mặt có chút đỏ, Tân Dĩ Nguyên cảm thấy mình đến đúng thời ddiemr, nhưng vẫn biểu tình quyết đánh đến cùng, đén trước mặt Lâm Ngưỡng: "Thầy, em sai rồi."

      Lâm Ngưỡng chậm chạp : "Cậu sai cái gì?"

      Tân Dĩ Nguyên: "Em nên xấu sau lưng Triệu Vân Băng còn bị ta nghe thấy, cuối cùng liên lụy đến Chương Nhiễm Nhiễm."

      Chương Nhiễm Nhiễm hiểu sao lại cảm thấy hơi buồn cười, Lâm Ngưỡng : "Cậu..."

      Lần này lời còn chưa xong, lại có người gõ cửa, gõ cửa lại là Triệu Vân Băng: "Có người ở trong ?"

      Tân Dĩ Nguyên giọng : "Thực là gặp quỷ rồi, mỗi lần về ta ta đề xuất ."

      Lâm Ngưỡng nhìn thoáng qua Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu, mới : "Vào ."

      Có lẽ ngờ là Lâm Ngưỡng ở bên trong, Triệu Vân Băng dừng lát mới đẩy cửa tiến vào, thấy trong phòng có ba người, khỏi dừng bước.

      Tân Dĩ Nguyên hiểu lúc này mình có lẽ nên rời , có lẽ lại cảm thấy Chương Nhiễm Nhiễm rất có thể có chuyện gì xảy ra, cho nên dứt khoát đứng đấy chưa chạy vội.

      Triệu Vân Băng mím môi, đến trước mặt Lâm Ngưỡng: "...Thực xin lỗi."

      Lâm Ngưỡng : "Tại sao phải xin lỗi tôi?"

      Triệu Vân Băng rũ mắt, nhìn về phía Chương Nhiễm Nhiễm: "Thực xin lỗi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Ôi..."

      Tân Dĩ Nguyên kịp thời xen vào: " phải chị định sao đấy chứ? Đây phải chuyện đâu."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Sắc mặt Triệu Vân Băng khó coi đến cực điểm.

      Lâm Ngưỡng với Chương Nhiễm Nhiễm: "Nếu như em biết giải quyết chuyện này thể nào, giao cho giải quyết có được ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức gật đầu.

      Lâm Ngưỡng đứng lên, với Triệu Vân Băng: "Chúng ta ra ngoài rồi ."

      Lại quay đầu sờ lên đầu Chương Nhiễm Nhiễm, dặn dò: "Em sốt còn chưa hết, tiếp tục nghỉ ngơi, tôi lại tới. Tân Dĩ Nguyên, cậu cũng ra ngoài ."

      Lâm Ngưỡng ra ngoài Triệu Vân Băng cũng rời theo, Tân Dĩ Nguyên rì rì ở phía sau, là người cuối cùng ra ngoài, cậu ta nhìn Chương Nhiễm Nhiễm rồi đóng cửa, lại thấy khoa chân múa tay ra dấu cái gì đấy.

      Tân Dĩ Nguyên hiểu mà nhìn lát, rốt cục hiểu , sắc mặt cổ quái mà đóng cửa lại, lại nhìn Lâm Ngưỡng và Triệu Vân Băng hướng về phía tầng cuối của khách sạn, giả bộ về phía kia hai bước, đợi cho Lâm Ngưỡng và Triệu Vân Băng rẽ vào góc, cậu ta lén lút quay lại, rất nhanh tiến vào phòng Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm khoác lên vai cái áo dầy.

      Tân Dĩ Nguyên: "Chị... Muốn làm cái gì vậy?"

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Chân tôi còn chút yếu, cậu đỡ tôi đứng lên, chúng ta theo bọn họ, tôi muốn nghe xem bọn họ muốn cái gì."

      Tân Dĩ Nguyên: "......"

      Người phụ nữ này giả bộ rộng rãi khoáng đạt gì trước mặt thầy chứ?!
      Tồn Tồn, Dung Nguyễn 1995, dhtt2 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 24: Tâm chút mà~


      Editor: Hy

      Triệu Vân Băng thấp thỏm bất an theo phía sau Lâm Ngưỡng, thỉnh thoảng giương mắt nhìn bóng lưng của .

      Cũng nhớ là bao nhiêu lần rồi, ta luôn nhìn theo bóng lưng Lâm Ngưỡng như thế, có lúc mình, cũng có lúc bên cạnh... có người khác.

      ta thể thừa nhận, ta ghen ghét với Chương Nhiễm Nhiễm.

      Chương Nhiễm Nhiễm xinh đẹp hơn , chuyện này vừa vào công ty Triệu Vân Băng biết , nhưng khi đó cảm thấy Chương Nhiễm Nhiễm có chút uy hiếp gì với mình, bởi vì tại người xinh đẹp nhiều lắm. Thực tế diễn xuất của Chương Nhiễm Nhiễm so với nhan sắc cực kì chênh lệch.

      Vì cái gì mà có thể trở thành bạn của Lâm Ngưỡng?

      Triệu Vân Băng cố gắng để bản thân để ý đến chuyện này nữa, cho rằng Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng dài lâu, huống chi bất kể thế nào, cho cùng Chương Nhiễm Nhiễm cũng sánh bằng ta, cuối cùng con đường diễn xuất ta đạt được thành tựu cao nhất, còn Chương Nhiễm Nhiễm cuối cùng cũng chỉ có thể chỉa vào bạn Lâm ngưỡng hoặc là danh hiệu nhật kí li hôn của bạn cũ của Lâm Ngưỡng.

      Suy nghĩ như vậy, cũng khiến bản thân khó đón nhận quá.

      Lúc biết bản thân có thể diễn vai Mị Nương, ta còn suy nghĩ, Lâm Ngưỡng rốt cục vẫn là Lâm Ngưỡng, bởi vì Chương Nhiễm Nhiễm là bạn của mình mà giúp (CNN) lấy được nhân vật này.

      Có lẽ bao giờ nghĩ đến, vậy mà Lâm Ngưỡng lại vì (CNN) mà tranh thủ tài nguyên nữ phụ.

      Triệu Vân Băng cảm thấy rất buồn cười, là Chương Nhiễm Nhiễm, là Lâm Ngưỡng, cũng chính là mình.

      Thế nhưng lần này xác thực tạ hại Chương Nhiễm Nhiễm sinh bệnh, mặc dù thực tế là Chương Nhiễm Nhiễm làm sai trước.

      Hai người vào phòng họp ngồi xuống, Triệu Vân Băng giương mắt nhìn Lâm Ngưỡng, lại đọc được tâm tình của , Lâm Ngưỡng ngồi ghế sô pha đối diện , lát sau : "Nhân vật Mị Nương này, tôi và Lữ Việt từng có tranh chấp. hi vọng để cho Triệu Di Nhiên diễn, cho rằng rất sát với nhân vật, tôi lại cho rằng diễn thích hợp hơn."

      Triệu Vân Băng ngây ngẩn cả người, nửa ngày sau mới : "Cảm ơn..."

      "Cái này cần cảm ơn tôi." Lâm Ngưỡng , "Người đến thứ vai Mị Nương, ngoại trừ Chương Nhiễm Nhiễm, ra tôi cũng biết nhiều, tôi chọn , chỉ là bởi vì quả thực tương đối thích hợp."

      Triệu Vân Băng nhịn được: " phải là em cố ý. Lúc ấy em cũng biết chuyện gì xảy ra, vẫn bị lỗi, cuối cùng bản thân cũng bị ngã cái..."

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, cho nên lúc đầu đúng là có lẽ nên nghe lời Lữ Việt, để cho Triệu Di Nhiên diễn? Tôi cho rằng, ấy đến mức ở chỗ đơn giản như vậy, phạm sai lầm nhiều lần."

      Đây là muốn đổi diễn viên?

      Triệu Vân Băng lập tức : "Em... Em cảm thấy được, cái chỗ đó ra đơn giản như vậy, em cũng chưa thể đến là nhiều lần phạm sai lầm, chỉ có 4 lần. Bình thường đạo diễn Lữ tùy tiện chỗ đều phải quay mười mấy lần..."

      Nhìn sắc mặt Lâm Ngưỡng, dần dần Triệu Vân Băng được nữa, cắn môi: "Được rồi, em thừa nhận, là em cố ý đấy. Trình độ của bản thân em, phải là như vậy... Cầu xin , em muốn bị đổi đâu."

      Lâm Ngưỡng thở dài: "Tôi cũng là phải đổi . Nhưng hi vọng thành chút, tại sao phải làm như vậy?"

      Triệu Vân Băng sững sờ: "Lâm Tập và Tân Dĩ Nguyên, chẵng lẽ gì? ... chẳng lẽ biết?"

      Lâm Ngưỡng: "Suy đoán chân tướng của người khác thường thường có sai sót, tôi hi vọng tự mình ."

      Triệu Vân Băng chưa bao giờ cho rằng tình cảm đối với Lâm Ngưỡng có gì mà người khác nhìn ra, có thể giờ phút này lại có chút xấu hổ khi mở miệng, bởi vì thích Lâm Ngưỡng, cho nên tổn thương Chương Nhiễm Nhiễm? Phần thích này, nghe khỏi quá kém...

      Triệu Vân Băng im lặng, Lâm Ngưỡng cũng thúc giục, mãi cho đến khi Triệu Vân Băng rơi xuống giọt nước mắt: "Lâm Ngưỡng, thực như vậy sao? Vì Chương Nhiễm Nhiễm, ép , ở dưới tình huống như này, thừa nhận nén nổi cảm tình với ..."

      Giọng Lâm Ngưỡng rất ôn hòa: "Chỉ cần có ác ý, có gì là chịu nổi tình cảm."

      Lời này như ánh sáng ban mai phảng phất trong lòng Triệu Vân Băng, ngẩng đầu, vành mắt đỏ nhìn về phía Lâm Ngưỡng, rồi lại nghe chậm rãi : "Chỉ là chịu nổi hành động."

      Cảm động ở mặt của Triệu Vân Băng còn chưa kịp rút , cứng ở mặt.

      Lâm Ngưỡng : "Những fans hâm mộ ủng hộ tôi thích tôi, tôi đều mang lòng cảm kích, nhưng mà, chỉ như vậy mà thôi, có lẽ mọi người đồng ý với số ít lựa chọn của tôi, nhưng tối chấp nhận bất kì ý kiến và can thiệp gì."

      Triệu Vân Băng thể tin : ", cho rằng em là fans hâm mộ? Có thể em rất thích , nhưng phải là loại thích của fans hâm mộ đối với thần tượng..."

      Lâm Ngưỡng: "Đối với tôi mà , có gì khác nhau."

      Triệu Vân Băng ngơ ngác nhìn Lâm Ngưỡng, hồi lâu bỗng nhiên : "Vì sao? Tại sao lại là ta? Chương Nhiễm Nhiễm có gì đáng cho thích hay sao? Ngoại trừ bề ngoài ra, ta..."

      " ấy có chỗ nào mà tôi thích, tôi biết là được rồi." Lâm Ngưỡng lạnh nhạt cười cái, "Huống chi, có bề ngoài chẳng lẽ đủ rồi sao? Tôi là người rất nông cạn đấy."

      Triệu Vân Băng lắc đầu: " thể nào."

      Lâm Ngưỡng đứng dậy: " có gì là thể nào. Chúng tôi cũng nhìn ra, đối với tôi hoàn toàn biết gì cả. Bất kể thế nào, tôi hi vọng chuyện như này là lần cuối cùng. Về công và về tư, cũng chỉ có thể là lần cuối cùng mà thôi."

      nhấc chân muốn ra ngoài, Triệu Vân Băng cũng đứng lên theo, lớn tiếng : " tức giận như vậy, vì sao dứt khoát đổi diễn viên ?"

      "Bởi vì có lẽ Chương Nhiễm Nhiễm hi vọng bị đổi vai." Lâm Ngưỡng quay người, có hơi bất đắc dĩ với ta, " ấy có hơi đần."

      Lúc này ở chỗ quẹo truyền đến thanh va chạm, Triệu Vân Băng và Lâm Ngưỡng cùng nhìn lại, Triệu Vân Băng ngẩn người, có chút sợ hãi nếu như đoạn đối thoại vừa rồi của họ bị người khác nghe thấy, bước nhanh đến, nhưng mà lại nhìn thấy bất kì người nào cả.

      Lâm Ngưỡng giống như là đoán được người vừa nghe lén là ai, chậm chạp ra, Triệu Vân Băng đứng nguyên tại chỗ, lần nữa nhìn Lâm Ngưỡng chậm rãi xa, nhịn được : "Lâm Ngưỡng, cho em biết có được hay , rốt cục là tại sao lại ở cùng Chương Nhiễm Nhiễm? Em tin chỉ vì vẻ bề ngoài mà thích ta, người đẹp mắt trong ngành giải trí nhiều như vậy..."

      Lâm Ngưỡng dừng chân: " truy cứu những thứ này cũng có ý nghĩa, đóng phim cho tốt ."

      tiếp tục về phía trước, quay đầu lại.

      Triệu Vân Băng giơ tay che mặt, im lặng mà khóc lên, mãi cho đến khi có người tới, vỗ vỗ bả vai : "Vì người đàn ông mà chuyện khó coi gì cũng làm rồi, lại bị quở trách, ấy à, vẫn là tuổi còn quá trẻ."

      ***

      Chương Nhiễm Nhiễm vội vàng hấp tấp nằm lên giường, ho như muốn văng phổi ra ngoài.

      Tân Dĩ Nguyên vuốt trán, giận chịu nổi: "Vừa rồi chị làm gì thế?! Thiếu chút nữa là bị phát rồi!"

      Mấy phúc trước lúc hai người ở bên ngoài nghe lén, Chương Nhiễm Nhiễm đột nhiên vô cùng muốn hắt xì, chỉ có thể cưỡng ép che miệng quay người để hắt xì, cuối cùng Tân Dĩ Nguyên ở phía sau nghe lén quá say mê, bị Chương Nhiễm Nhiễm đụng cái, cái trán trực tiếp đụng vào tường.

      Chương Nhiễm Nhiễm hắt xì xong lại bắt đầu ho khan, qua lúc lâu rốt cục mới hoãn lại, khoát khoát tay: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi nhịn được."

      Tân Dĩ Nguyên ghét bỏ thôi: "Tôi thấy chị là đắc ý quá mức có. Nghe thầy với Triệu Vân Băng như vậy, miệng chị muốn ngoác đến mang tai rồi đấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm giơ tay sờ sờ mang tai của mình, lại thu tay lại: "Đâu có!"

      Tân Dĩ Nguyên còn muốn tiếp, Lâm Ngưỡng trở về, hiển nhiên biết vừa rồi bọn họ vừa làm cái chuyện tốt gì, thèm gõ cửa, trực tiếp đẩy cửa vào.

      Chương Nhiễm Nhiễm lập tức nhắm mắt nằm vật xuống giả chết.

      Tân Dĩ Nguyên: "..."

      Lâm Ngưỡng lắc lắc cái cằm: " ra ngoài."

      Tân Dĩ Nguyên liền nhấc chân , còn tiện thể đóng luôn cửa.

      Chương Nhiễm Nhiễm nằm ở giường, lông mi run rẩy, Lâm Ngưỡng ngồi xuống cái ghế ở cạnh giường, có chút bùi ngùi: "Chương Nhiễm Nhiễm, em ngay cả giả bộ ngủ cũng diễn khó coi như vậy."

      Chương Nhiễm Nhiễm đành phải chậm chạp mà mở mắt, xấu hổ nhìn Lâm Ngưỡng.

      Lâm Ngưỡng ôm cánh tay nhìn , Chương Nhiễm Nhiễm : "Vừa rồi em có hơi thoải mái, liền... Được rồi, em để cho Tân Dĩ Nguyên dìu em nghe lén đấy."

      " nghe được cái gì?"

      "Cái gì cũng nghe được rồi." Chương Nhiễm Nhiễm thụp nửa mặt giấu vào trong chăn, lộ ra con mắt nháy nháy, "Cảm ơn ."

      " chưa làm cái gì cả."

      " biết, em hi vọng ấy vì em mà bị trách phạt đúng ." Chương Nhiễm Nhiễm cười ngây ngô , "Em biết cái này nghe có chút kỳ quái, thực ra , thời điểm bị rơi xuống nước lần thứ ba, trong lòng của em cũng chửi tục rồi."

      Lâm Ngưỡng nhấc mi: "Mắng cái gì?"

      Chương Nhiễm Nhiễm ngôn từ chính nghĩa: "Đương nhiên em thể ra được. Tóm lai... Bắt đầu em cũng rất tức giận, nhưng về sau tỉnh lại, em cảm thấy ấy như vậy, về tình có thể tha thứ được."

      Lâm Ngưỡng: "Về tình có thể tha thứ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm gật đầu, lại chịu tiếp, cái tâm trạng này cong cong gãy gãy, giống như có cách nào cho Lâm Ngưỡng.

      Nếu như muốn , rất có thể cẩn thận mà đem nhiều ý nghĩ khác nữa ra hết...

      Chương Nhiễm Nhiễm ngậm miệng: "Tổng quát, tóm lại, người rất tốt! Cám ơn ! Em cần nghỉ ngơi rồi, gặp lại sau!"

      Lại được phát cho cái thẻ người tốt lần nữa, tiện thể Lâm Ngưỡng còn bị đuổi ra khỏi cửa: "..."

      ***

      Lâm Ngưỡng rồi, Chương Nhiễm Nhiễm uống thuốc xong lại mơ mơ màng ngủ đến 5h sáng hôm sau, mọi người phần lớn rời Côn Minh đến Đại Lý để tiếp tục quay cảnh ngoại cảnh, Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy bệnh tình tốt, kiên trì theo.

      Liễu Trạch vô cùng cảm động, gọi điện thoại cho bộ phận PR để cho bọn họ phát thông báo thổi phồng Chương Nhiễm Nhiễm chuyên nghiệp, sau đó cho Chương Nhiễm Nhiễm là mình phải trở về Bắc Kinh, gần đây Thanh Y ở dưới tay của chị ta bị tung ra scandal gian lận trong hôn nhân, Hướng Tư Nhạc kia lại lại mực ngoài sáng châm chọc Chương Nhiễm Nhiễm, thực tế Liễu Trạch cũng bận rộn đến mức chân chạm nổi đất.

      Chương Nhiễm Nhiễm hiếu kì hỏi: "Chị, Kha Việt và Lâm Ngưỡng cùng nhau trở về Bắc Kinh sao?"

      Liễu Trạch khoát tay: "Chỉ có Kha Việt thôi. Lâm Ngưỡng quay về."

      "Thế nhưng mà Rachel..."

      Liễu Trạch mỉm cười: "Chị vừa mới móc được từ chỗ Kha Việt, hóa ra là Lâm Ngưỡng căn bản muốn diễn. Chị liền ta tại sao lại bỏ Rachel ở Bắc Kinh mà khăng khăng chạy tới Bắc Kinh, còn tưởng là ta thực vì em mà thất thủ, nghe em gặp chuyện tốt liền lập tức tới Côn Minh."

      Chương Nhiễm Nhiễm chưa từng ôm ấp cái tưởng tượng phi thực tế nào như thế, nhưng nghe Liễu Trạch như vậy lại vô cùng ngạc nhiên: " muốn diễn? Vì sao?"

      Liễu Trạch nhún nhún vai: "Đại Ảnh đế nghĩ thế nào làm sao chị biết, chị cũng dám cẩn thận hỏi Kha Việt, cảm thấy nhắc chuyện này với làm tức chết."

      Trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm nhớ tới chuyện này, rồi lại dám chủ động với Lâm Ngưỡng, Lâm Ngưỡng và còn có Tân Dĩ Nguyên là những người cuối cùng bay tới Đại Lý, phần diễn của bọn họ ở Đại Lý nhiều lắm, cũng làm chậm tiến độ của tổ phim.

      Chương Nhiễm Nhiễm thuộc dạng rất dễ sinh bệnh, những cũng là dạng người rất dễ khỏi bệnh hẳn, tới Đại Lý được hai ngày liền có thể sinh khí dồi dào mà đến phim trường quay phim rồi, còn thỉnh thoảng học tập kinh nghiệm diễn xuất.

      Kha Việt tạm thời buông tha ý định khích lệ Lâm Ngưỡng quay phim Rachel, cùng Liễu Trạch bay về Bắc Kinh, Lâm Ngưỡng tự nhiên lại trở thành giám chế nhàn tản, cũng thường đến phim trường để theo dõi.

      ngồi cạnh Chương Nhiễm Nhiễm, phần diễn của Triệu Vân Băng ở Đại Lý cũng nhiều, có gì ta rất ít đến phim trường, hình như còn có hai ngày bay đến Thượng Hải để tham gia hoạt động, Lâm Tập trêu ghẹo hai người: "Lâm Ngưỡng, cậu là yên lòng nên đảm đương làm chỗ dựa hả?"

      Lâm Ngưỡng đẩy đầu ta ra, để ý đến, Chương Nhiễm Nhiễm ngồi ở cạnh giống mặc như cái bánh chưng —— đây là Tiểu Tình sợ bệnh lại tái phát nên bắt mặc —— chỉ có thể ngây ngô cười.

      ra Lam Ngưỡng đương nhiên tới để xem quay phim, nhưng quả thực cũng tiện thể chú ý tới , ví dụ như mỗi ngày hỏi ăn có ngon , tổ phim cách xa trung tâm thành phố, ăn cũng ra gì, Lâm Ngưỡng thấy Chương Nhiễm Nhiễm ăn có hứng thú, lại cố ý để cho Sử Bách mua đồ ăn mà Chương Nhiễm Nhiễm thích.

      Ôi!

      Thầy Lâm thực người rất tốt.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhiều lần cảm thán.

      Tiến độ quay của tổ phim cũng coi như thuận lợi, thẳng đến ngày thứ 10, muốn quay cảnh có nhiều pháo hoa, kết quả ban ngày tổ biểu diễn mới phát kho pháo hoa bị nước vào, chỉ còn ít là có thể sử dụng được.

      Cảnh này quay được nữa, sân cũng cho thuê, chương trình quay trong ngày cũng phải điều chỉnh kéo dài, Lữ Việt tức giận được, tại có mắng cả tổ phim cũng vô dụng, chỉ có thể để cho bọn họ mau chóng bổ túc, nếu thực được chỉ có thể điều chỉnh kịch bản.

      Cùng tổ biên kịch là học trò của biên kịch lớn, bản lĩnh cũng được, nhưng liên quan tới cải biến lớn Lữ Việt vẫn rất lo lắng, liền bắt đem trở về tổ kịch, thảo luận nếu như có cảnh pháo hoa này sửa kịch bản như thế nào.

      Vốn Chương Nhiễm Nhiễm ở khách sạn nghỉ ngơi, nghe chuyện này liền muốn đến tổ kịch để xem, nghĩ tới mới ra khỏi cửa khách sạn gặp Lâm Ngưỡng trở vè, Chương Nhiễm Nhiễm dừng lại chút, : "Pháo hoa thế nào rồi?"

      Lâm Ngưỡng: " sao, cần lo lắng."

      sao, Chương Nhiễm Nhiễm thực cảm thấy có việc gì: "Ừm... Vậy tốt."

      Lâm Ngưỡng: "Em muốn ra ngoài?"

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy mình muốn tổ phim có vẻ nhiều chuyện, kiên trì : "Ừ, em muốn tản bộ."

      thực tế buổi tối ở Đại Lý rất lạnh, mặc dù Chương Nhiễm mặc áo lông, tản bộ lúc này phải là đạo lý, Lâm Ngưỡng nhìn lát, : "Lạnh lắm, đừng ra ngoài. theo ."

      10 phút au.

      Máy chạy bộ ở khách sạn được điều chỉnh ở mức độ thấp nhất, Chương Nhiễm Nhiễm đứng ở vẻ mặt ngây ngốc mà chậm rãi chạy.

      Lâm Ngưỡng ở cạnh , rất bình thường mà chạy bộ.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Chương Nhiễm Nhiễm dở khóc dở cười, đành phải nghĩ biện pháp tìm ra chủ đề để cho khí đừng cổ quái như vậy: " về diễn phim Rachel à?"

      Lâm Ngưỡng: "Ừ, muốn diễn."

      "Vì sao? Rachel rất lợi hại đó."

      "Điện ảnh bắp rang thức ăn nhanh, lấy mặt của người Hoa để đánh nước tương, phải , bất kì người nào cũng dược."

      Đột nhiên Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy Lâm Ngưỡng quá tàn bạo rồi, gật đầu, Lâm Ngưỡng bỗng nhiên : "Lúc trước, vì sao em Triệu Vân Băng là về tình có thể tha thứ?"
      Tồn Tồn, Dung Nguyễn 1995, dhtt2 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 25: Có nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa sạch.


      Editor: Hy

      Chương Nhiễm Nhiễm vô ý : "Bởi vì..."

      đúng, Lâm Ngưỡng thực là quá giảo hoạt rồi.

      Lâm Ngưỡng: "Bởi vì sao?"

      Chương Nhiễm Nhiễm im lặng lúc, vẫn quyết định hơi thành , sớm muộn gì cũng bị Lâm Ngưỡng hỏi ra cho xem.

      "Bởi vì em đặt mình vào ấy để suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy được có thể hiểu ấy." Chương Nhiễm Nhiễm hơi buồn bực , " hiểu nổi vì sao người mình thích lại ở cùng chỗ với người có diễn xuất bằng mình, bất kể là ai, đều tức giận thôi."

      Kỳ trắng ra , chính là Chương Nhiễm Nhiễm thử đem thân phận của mình và Triệu Vân Băng đổi chỗ chút, quả nhiên trong lòng lập tức bắt đầu bốc lên mùi ghen tuông.

      Mặc dù đến mức để NG* nhiều lần làm cho Triệu Vân Băng ngã xuống nước lạnh bốn lần liền, nhưng bất kể thế nào cũng thể cười với Triệu Vân Băng.

      *NG: no good, cảnh quay hỏng, cảnh quay đạt.

      ra nếu nghĩ như vậy, Triệu Vân Băng thực rất đáng thương, đương nhiên, chính cũng đáng thương, bởi vì mặc dù nhận lẫy ghen ghét như vậy, nhưng căn bản cùng Lâm Ngưỡng kết giao ...

      Tóm lại, nghĩ tới nghĩ lui, Chương Nhiễm Nhiễm tâm tình sinh ra hiểu "Cùng là người lưu lạc chân trời xa xăm", cũng cảm thấy hành vi như vậy của Triệu Vân Băng là thể chấp nhận được.

      bên Lâm Ngưỡng chạy bộ, hơi thở rất đều đặn bị gấp: " đương và diễn xuất có quan hệ gì?"

      Ừm, điều này cũng đúng.

      Chương Nhiễm Nhiễm tắt máy chạy bộ, xuống, từ từ : "Thế nhưng mà chúng ta đương , toàn bộ là vì em... Em giả bị đụng phải . Cho nên, em càng thể hiểu nổi -- nếu như khi đó, người khóc ở buổi hòa nhạc của phải là em, mà là người khác, như vậy tại cùng kí hợp đồng đương phải là em, là người khác. Chỉ là da mặt của em dày hơn người khác chút, vừa đúng lúc mà thôi."

      Lần này Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy mình phân tích vô cùng sâu sắc, ra cũng có chút chua xót, Lâm Ngưỡng cũng thuận tay tắt máy chạy bộ nhìn .

      "Em từ nơi nào mà đoán được, bất kể là ai "giả bị đụng", cũng mực tiếp nhận?"

      "Ồ?" Lời này lại để cho tim Chương Nhiễm Nhiễm khỏi đập nhanh hơn, ngẩng đầu nhìn Lâm Ngưỡng, "Bởi vì... Bởi vì là người rất tốt."

      Lâm Ngưỡng: "..."

      Đếm hết bao nhiêu tấm thẻ người tốt rồi.

      Lâm Ngưỡng: "Nếu phải lúc ấy em thành khẩn xin lỗi như vậy, chuẩn bị để cho Kha Việt thông báo với mọi người là và em vốn hề quen biết rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm tự nhận tài ăn của mình vô cùng kém cỏi cũng thể ngờ được, hóa ra lời hoang mang rối loạn lúc ấy lại trở thành cọng rơm cứu mạng của chính mình.

      , đâu chỉ là cọng rơm cứu mạng...

      Tâm trạng Chương Nhiễm Nhiễm phức tạp: " ra , lúc ấy em làm như vậy, xác thực rất vô liêm sỉ. Bất kể thế nào, vẫn phải cảm ơn có vạch trần em!"

      Lâm Ngưỡng : "Tất cả giả thiết đều có ý nghĩa."

      Chương Nhiễm Nhiễm khó hiểu nhìn .

      "Em cần phải đặt giả thiết, nếu như phải em mà là người khác, xảy ra chuyện gì. Bởi vì chuyện xảy ra, chính là em, có người khác."

      Những lời này của Lâm Ngưỡng rất tùy ý, bởi vì đối với , đây chính là , có thể câu bỗng như vậy..., lại làm cho trong lòng Chương Nhiễm Nhiễm giống như bị phóng quả bom nguyên tử vào.

      Mỗi lần thấy , đều với bản thân là phải xây dựng pháo đài, phải đắp tường thành, bởi vì người này có khả năng trở thành người chính thức của mình, chỉ là bị mình kéo tới thôi, tùy tiện dạo vòng rồi rời .

      Có lẽ tường rào vững chắc nữa cũng vô ích, đời này làm gì có loại tường nào chống cự được bom nguyên tử.

      Chương Nhiễm Nhiễm hơi muốn cảnh cáo Lâm Ngưỡng rồi, chỉ thuận miệng lời thôi cũng có thể làm cho cả đêm tài nào ngủ nổi..., đây quả thực là hơi quá đáng rồi.

      Chương Nhiễm Nhiễm im lặng lúc, bỗng nhiên : " dạy diễn xuất cho em !"

      Lâm Ngưỡng: ....?

      ngẩn người, gật đầu: "Được."

      quay người ra ngoài, vừa vừa : "Cảnh kia của em còn có vấn đề?"

      ra ngay cả bản thân Chương Nhiễm Nhiễm cùng hiểu được cảnh đó có vấn đề chỗ nào, chỉ là cảm thấy, về công việc so với về những thứ khác tốt hơn, nếu cùng chuyện với Lâm Ngưỡng, thực quá dễ để cho có những ý nghĩ kì quái.

      Chương Nhiễm Nhiễm thuận miệng hồi, Lâm Ngưỡng "Ừ" tiếng, có lẽ cũng nhớ lại tình tiết, lúc sau mới : "Cái cảnh này...Nhiễm Nhiễm?"

      Hai người cùng bước vào thang máy, Chương Nhiễm Nhiễm còn ngẩn người.

      Lâm Ngưỡng búng vào trán cái: "Người bạn học này, thầy trò giảng bài mà em cũng ngẩn người được?"

      Chương Nhiễm Nhiễm lấy lại tinh thần, ma xui quỷ khiến thế nào lại : "Cái đó, Lâm, thầy Lâm, tất cả trán của học sinh của , đều búng sao?"

      Có lẽ ngờ tới hỏi vấn đề này, Lâm Ngưỡng : "Chỉ gõ người có chút ngốc thôi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Cái kia... Về sau, có thể chỉ búng người ngốc nhất có được ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy, quả nhiên đầu óc mình bị đông cứng đến hỏng mới như vậy.

      làm gì vậy, cùng Tân Dĩ Nguyên tranh giành người sao?!

      Lâm Ngưỡng nhìn , cuối cùng nhịn được cười : "Được."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy mặt mình đỏ đến muốn nổ tung rồi >0<

      Bầu khí ngượng ngập này liền biến mất trong tích tắc khi hai người ra khỏi thang máy liền gặp Liễu Trạch, Liễu Trạch bên gọi điện thoại bên lại lại trong hành lang, thấy Lâm Ngưỡng và Chương Nhiễm Nhiễm cùng xuất , ánh mắt sáng lên, nhanh chóng cúp điện thoại đến cạnh Chương Nhiễm Nhiễm: "Em đâu vậy hả? Xảy ra chuyện lớn rồi."

      Chương Nhiễm Nhiễm: "Làm sao vậy?"

      Liễu Trạch nghiến răng nghiến lợi : " bộ phim khác của Hướng Tư Nhạc cũng lên, bởi vì hầu như tất cả người bình luận ảnh về phim đều chê diễn xuất, người đại diện điển hình đều cho là dựa vào nhân khí diễn xuất của tiểu thịt tươi để giễu cợt, bên muốn dời chú ý, ban đầu đột ngột lại gửi tới cái quái gì đó cho nhân viên công tác ở studio tuyên truyền chuyện của hai người, rằng kì là em quyến rũ ."

      Chương Nhiễm Nhiễm cảm thấy mình bị nghe lầm: "Em... Em quyến rũ ?"

      Liễu Trạch trợn mắt cái, đưa điện thoại cho Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm cúi đầu nhìn bản thông báo hôm đó, là "nhân viên nội bộ" bất ngờ tìm đến Tả Thị, ban đầu Chương Nhiễm Nhiễm ở tổ phim đặc biệt ân cần với Hướng Tư Nhạc, còn lén lút đem điện thoại của Hướng Tư Nhạc giấu , sau đó đưa điện thoại của mình cho Hướng Tư Nhạc mượn do đó biết số điện thoại của Hướng Tư Nhạc, nghe còn thường xuyên gọi điện nhắn tin cho Hướng Tư Nhạc, Hướng Tư Nhạc vô cùng khốn khổ, thậm chí lần còn muốn đổi số di động, cuối cùng dứt khoát đem cái số đó cho phụ tá của mình dùng.

      Ngoài cái đó ra còn có cái gọi là "Chứng cớ", đó là ảnh bị chụp lúc Hướng Tư Nhạc tìm Chương Nhiễm Nhiễm mượn điện thoại, ảnh Chương Nhiễm Nhiễm đưa điện thoại cho Hướng Tư Nhạc.

      Còn có mấy tấm hình giống như vậy, đều là Chương Nhiễm Nhiễm chủ động vẫy tay với Hướng Tư Nhạc, cười với .

      Tiếp đó còn bùng lên mấy cái dò xét của Fans hâm mộ, nội dung cơ bản đều giống nhau, cũng là mình phát được Chương Nhiễm Nhiễm mực quấn lấy Hướng Tư Nhạc, cảm thấy rất phẫn nộ.

      Cuối cùng còn có cái "Bạn tốt thần bí" của Hướng Tư Nhạc gửi ở Weibo mấy hôm trước, bên Weibo là và Hướng Tư Nhạc hư hư thực thực dùng Wechat chuyện phiếm về scandal của GL bị chụp lại ảnh màn hình.

      Bức ảnh bên , Hướng Tư Nhạc : "Đúng vậy... *ngựa*(icon đấy ạ :3) thực là làm cho tôi biết phải làm gì bây giờ, cậu cũng biết, tôi thích những nữ diễn viên có quá nhiều dây dưa."

      Còn có "Nhưng chính bản thân cũng ngờ tới *ngựa* bỗng nhiên trở mặt, ra nhiều thông báo như vậy, ấy là con , tôi cũng khó mà cái gì..."

      Người bạn kia của Hướng Tư Nhạc tức "Cậu có cũng làm được cái gì đâu, ta tại có *ngựa* chỗ dựa rồi."

      Vì vậy, kết luận là, Chương Nhiễm Nhiễm và Hướng Tư Nhạc bất hòa là vì Chương Nhiễm Nhiễm lúc đầu theo đuổi Hướng Tư Nhạc nhưng có kết quả, về sau trèo lên cành cây cao là Lâm Ngưỡng, liền lập tức có ý định xấu là trả thù.

      Tin tức này vừa ra, fans hâm mộ của Hướng Tư Nhạc sôi trào, nhao nhao tức giận chửi mắng Chương Nhiễm Nhiễm, fans hâm mộ của Lâm Ngưỡng cũng sôi trào, bộ phận mắng Chương Nhiễm Nhiễm vô liêm sỉ, bộ phận khác mắng Hướng Tư Nhạc kéo Lâm Ngưỡng tìm đường chết, còn có bộ phận khác mắng Lâm Ngưỡng bị mù...

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu lên, phát Lâm Ngưỡng cũng lướt di động đọc tin tức này.

      vội vàng giải thích: "Giả, đều là giả dối cả."

      Lâm Ngưỡng thu hồi điện thoại: "Ừ."

      lại nhàng như vậy, Chương Nhiễm Nhiễm lại càng thêm thấp thỏm yên, những quần chúng kia tin có vấn đề gì, nhưng Lâm Ngưỡng thể tin .

      Chương Nhiễm Nhiễm sốt ruột, tiếp tục vụng về : "Em chưa từng có ý nghĩ tiếp cận ta, cái lần mượn điện thoại cũng là chủ động mượn em, em có giấu điện thoại của ..."

      Chương Nhiễm Nhiễm rối ren giải thích, Lâm Ngưỡng giơ ngón tay giữa.

      ôm đầu, nhìn Lâm Ngưỡng, cảm thấy lần búng này so với trước kia đau hơn, mặc dù cũng đau.

      Lâm Ngưỡng: " tin tưởng em rồi. Em có phải quên rồi hay , lần trước cậu ta gọi điện cho em, em trực tiếp đưa điện thoại cho ?"

      Chương Nhiễm Nhiễm ngẩn ngơ.

      đúng là quên rồi.

      Chương Nhiễm Nhiễm nhàng thở ra: "Ừm, vậy là tốt rồi... Liễu Trạch, bây giờ chúng ta phải làm gì..."

      Liên tục cổ quái nhìn Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Ngưỡng chuyện qua lại với nhau, rốt cục Liễu Trạch cũng chậm rãi mở miệng: "Có thể làm gì nữa, đương nhiên cũng ra thông báo rồi...Đầu tiên phải chuyện về cái điện thoại."

      Bỗng nhiên Lâm Ngưỡng : "Hướng Tư Nhạc dây dưa như vậy, rất phiền toái. Chuyện này để tôi giải quyết."

      " được!"

      "Được!"

      Chương Nhiễm Nhiễm và Liễu Trạch đồng thời mở miệng.

      Chương Nhiễm Nhiễm: ".... thể lại làm phiền . lại giúp em thu dọn cái cục diện rối rắm này, mất fan đấy!"

      Liễu Trạch: "Nhiễm Nhiễm em hiểu rồi, em bây giờ là "bạn " của ta, ta giúp em thu dọn cục diện này, vì em mà theo hình tượng bị hao tổn đấy."

      Chương Nhiễm Nhiễm: ....

      đúng là có lý chẳng sợ...

      ngờ Lâm Ngưỡng gật đầu: "Ừ."

      Qủa thực Chương Nhiễm Nhiễm muốn cản trở nữa, ủ rũ cúi đầu, Lâm Ngưỡng vô đầu : "Trở về phòng nghỉ ngơi , sáng mai còn phải quay phim."

      Chương Nhiễm Nhiễm khổ sở : "Được. Nhưng ..."

      " cần lo lắng, có cách của ." Lâm Ngưỡng .

      Liễu Trạch dốc sức liều mạng nháy mắt với Chương Nhiễm Nhiễm, Chương Nhiễm Nhiễm chỉ có thể quay người trở về phòng mình.

      Có lẽ sau khi trở về phòng Chương Nhiễm Nhiễm càng nghĩ càng cảm thấy cho dù Lâm Ngưỡng chuyện giúp mình, cũng chưa chắc có tác dụng gì, làm được có khi còn hại đến Lâm Ngưỡng.

      Chương Nhiễm Nhiễm cẩn thận nhớ lại loại phim điệp viên chiến tranh mình từng xem qua, phim nằm vùng, cuối cùng nghĩ tới cách.

      tìm kiếm phương pháp xử lí ghi của điện thoại lúc, mở ghi ra, sau đó bấm số điện thoại của Hướng Tư Nhạc.

      Hướng Tư Nhạc nghe: "A lô? Chương Nhiễm Nhiễm? Em gọi lộn số phải ?"

      Giọng nghe rất nhàng, cũng hoàn toàn căng thẳng, Chương Nhiễm Nhiễm hít hơi: "Hướng Tư Nhạc, có phải rất quá đáng hay ?"

      Hướng Tư Nhạc: "Hả? Em cái gì?"

      "Cái gọi là bùng nổ Tả Thị ngày hôm đó, là bên làm ra, phải sao?" Chương Nhiễm Nhiễm cố gắng muốn Hướng Tư Nhạc thừa nhận việc ác của mình, " làm như vậy, quả thực là rất quá đáng."

      Hướng Tư Nhạc im lặng lúc : "Em cái gì? Xin lỗi, biết."

      Chương Nhiễm Nhiễm: ".... cần gì phải làm gi vẻ biết cái gì, những cái gọi là đột ngột kia, nhất định là người bên cạnh bịa đặt ra, nếu như phải người đại diện của bày mưu kế, bọn họ tại sao phải làm như vậy."

      Hướng Tư Nhạc vẫn : " thực biết em cái gì, có người tung chuyện tốt của em? Nếu như như vậy, chỉ có thể , em có lẽ nên làm tốt bản thân. Làm được sợ bóng sợ gió nữa."

      xong Hướng Tư Nhạc liền cúp máy.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "..."

      Thất bại.

      Qúa thất bại.

      Trong tưởng tượng là Hướng Tư Nhạc dương dương tự đắc mà ra kế hoạch của bản thân, sau đó mình công khai đoạn ghi , nhưng căn bản cảnh đóng hề xuất !

      Chương Nhiễm lăn hai cái giường, hậm hực ngủ thiếp .

      Ngày hôm sau rời giường, Chương Nhiễm Nhiễm kinh ngạc sợ hãi.

      Lần thứ hai có quan hệ tới , lúc quay Hiệp khách hành, thừa dịp Lâm Ngưỡng ở cạnh, câu tam đáp tứ (chỉ con mất nết lăng loàn), cùng Lâm Tập và Tân Dĩ Nguyên đều minh bạch.

      Còn có ảnh minh họa.

      Ảnh thứ nhất, Chương Nhiễm Nhiễm và Lâm Tập trò chuyện rất vui với nhau, mặt hai người đều rất vui vẻ.

      Ảnh thứ hai, Chương Nhiễm Nhiễm và Tân Dĩ Nguyên ngồi đối diện nhau, nhìn góc độ chụp, dường như là Tân Dĩ Nguyên giơ tay sờ mặt Chương Nhiễm Nhiễm.

      Cuối cùng còn bùng nổ cái, vì ngày đó Triệu Vân Băng quay phim tốt, lại để cho Chương Nhiễm Nhiễm phải xuống nước hơn hai lần, Tân Dĩ Nguyên nổi trận lôi đình, tại studio mắng Triệu Vân Băng, đủ thấy quan hệ với Chương Nhiễm Nhiễm phải là nông cạn.

      Chương Nhiễm Nhiễm: "....."

      có phải là, nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch....
      Tồn Tồn, Dung Nguyễn 1995, dhtt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :