1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78.1: nghĩa khí

      Editor: Puck

      Lục Cạnh Ba và nhà Diêu Tiểu Cải, do công việc của Lục Cạnh Ba ở trấn , Bào Kim Đông và Diêu Tam Tam, Diêu Tiểu Tứ đều theo đưa gả.

      Người thân nhà họ Lục cũng có ai, sắp xếp trong hôm nào trở lại nhà cũ mời bà con, tổ chức tiệc.

      Lục Cạnh Ba là người rất được, trong hôn lễ, đồng nghiệp, bạn bè tới rất nhiều, cũng có mấy đồng nghiệp Diêu Tiểu Cải biết ở trường chăn nuôi khi trước, cũng hết sức náo nhiệt.

      Gặp mặt, các đồng nghiệp cũ tránh được muốn chế giễu phen, có người , lúc ở trường chăn nuôi xác định hai người có gì thích hợp rồi.

      “Nào có chứ...” Diêu Tiểu Cải ngượng ngùng.

      “Nào có?” Có người nghi ngờ, xoay mặt với mọi người: “Này, mọi người biết chứ, lúc Diêu Tiểu Cải ở trường chăn nuôi, là người đẹp lạnh lùng tiêu chuẩn, hơn nữa ấy vốn hề chuyện gì với các nam thanh niên trẻ tuổi khác, cũng chỉ có Lục Cạnh Ba có thể chuyện với ấy.”

      “Đó là thủ đoạn của Lục Cạnh Ba người ta tốt, từ từ đào hầm gài bẫy! Do vậy, lừa được vợ xinh đẹp về đúng ? Về phần mấy cậu nhóc ẩu tả kia -” người chuyện tiện tay chỉ vòng, “Mấy người này, có bản lĩnh, chỉ có thể đỏ mắt.”

      “Khi đó có phải hai người bọn họ tốt rồi?” Có người đúng là bắt đầu chất vấn rồi, kéo Lục Cạnh Ba tới hỏi, “Chú rể, cậu hãy thành khai báo!”

      Chỉ thấy Lục Cạnh Ba sờ mũi, nghiêm trang : “Vợ có là có, vợ có, vậy có thôi!”

      Lời này, người đầy phòng cười ầm.

      Buổi trưa ăn tiệc mừng, đồng nghiệp giúp Lục Cạnh Ba thu xếp chuyện vui sắp xếp chiếc mini bus, chuẩn bị đưa người nhà mẹ đẻ đưa gả về.

      Tới đưa gả là mấy người lớn nhà mẹ đẻ dâu, còn có vài trẻ tuổi nhà họ hàng, cầm bánh kẹo cưới, điểm tâm cưới lây việc vui nhà chú rể đưa, từng người hoan hoan hỉ hỉ lên xe vè nhà.

      Lục Cạnh Ba và Bào Kim Đông lặng lẽ thương lượng, gọi Bào Kim Đông và Tam Tam, tiểu Tứ lưu lại chơi hai ngày.

      Ông nội Lục vừa qua đời, quan hệ giữa Lục Cạnh Ba và cha mẹ ly dị tương đối nhạt, nhà lại ở vùng khác, Bào Kim Đông với Diêu Tam Tam, nếu chúng ta lưu lại nhào vô giúp vui thôi.

      Diêu Tam Tam đương nhiên được, hỏi tiểu Tứ, tiểu Tứ lắc đầu liên tục: “ cần, em muốn về nhà.”

      “Em đó, muốn lưu lại chơi sao?” Bào Kim Đông hỏi con bé.

      Tiểu Tứ dẩu môi lắc đầu: “Em làm bóng đèn. nhìn họ xem, hai người mới kết hôn, hai người vừa đính hôn, để cho em con nhóc ở lại đây, em chơi với ai?”

      Người nghe chung quanh nhịn được bật cười, tiểu Tứ mười bốn tuổi, càng ngày càng quỷ tinh ranh.

      Diêu Tam Tam buồn cười mà vỗ vỗ đầu con bé: “Con nhóc này! Sao lo lắng quá mức như vậy.”

      Tiễn mấy người tiểu Tứ , Diêu Tam Tam trở lại phòng tân hôn với chị hai.

      Trong phòng tân hôn trừ Diêu Tiểu Đông, còn có hai trẻ tuổi vẫn ở đó, là bạn của bạn Lục Cạnh Ba, chú rể luôn chiêu đãi khách, phải phiền các ấy đến làm bạn với dâu.

      Lục tỉ mỉ, người kia nhà em, cho tới bây giờ cũng chưa từng săn sóc như vậy!”

      “Tôi thấy tiểu Triệu nhà cũng kém! Chỉ có nhà tôi xấu nhất rối, dạo phố cũng có thể ném tôi lại cách nửa dặm đường!”

      “Thôi , xấu nhất còn muốn ấy? Còn coi như bảo bối?”

      ...

      Con trẻ tuổi nhiều đề tài, mấy người cứ tùy ý tâm như vậy, cười cười , thời gian trôi qua trong vô tình.

      Mấy người bạn, đồng học gì đó từ xa tới của Lục Cạnh Ba, uống rượu vào khó tránh khỏi kết thúc, hát hò
      [​IMG]
      Parvarty, huyenlaw68, 13emap7 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78.2: nghĩa khí

      Editor: Puck

      Ngủ chút, lại ngồi dậy.

      Ừmh, lỡ như say rượu quản được bản thân làm sao?

      Bào Kim Đông vỗ vỗ gáy, trở về giường mình tiếp tục ngủ.

      giấc ngủ này của hai người, vẫn ngủ đến khi mặt trời lên cao.

      Diêu Tam Tam tỉnh ngủ Bào Kim Đông cũng tỉnh.

      Diêu Tam Tam lật người, ngồi xếp bằng giường, khuôn mặt vừa tỉnh ngủ mang theo vẻ ngây thơ, vuốt vuốt tóc, hỏi Bào Kim Đông: “ như thế nào?”

      có chuyện gì. Nhớ kỹ, sau này uống nhiều quá, để cho ngủ giấc là được.”

      Hai người quá quen thuộc, ràng cảm thấy bất kỳ lúng túng hoặc mập mờ hay xấu hổ nào, hình như tỉnh lại cùng gian phòng, là chuyện quá mức tự nhiên.

      Rửa mặt dọn dẹp, ra đường ăn sáng.

      Chờ bọn họ tùy ý ăn chút đồ đường, bộ vòng trở lại, cũng gần đến buổi trưa, mới nhìn thấy Lục Cạnh Ba và Diêu Tiểu Cải nắm tay tìm bọn họ.

      Ặc – hai người này, hình như cũng thức rất khuya, hoặc là... Chơi đùa rất khuya!

      Bào Kim Đông đột nhiên hơi buồn bã rồi, được rồi, hai người kết hôn, sao người mệt mỏi lại là mình và vợ của mình?


      Xế chiều hôm đó, Lục Cạnh Ba và Diêu Tiểu Cải lên đường khởi hành về nhà cũ, định chạy trơ về trước đêm nay, đêm ba mươi mở tiệc mời họ hàng trong dòng họ.

      Bào Kim Đông và Diêu Tam Tam lại nhàn hạ rảnh rỗi, định trở về, hai người thương lượng thành Niệm chơi, đêm ba mươi ngày mai mới trở về nhà.

      có mục đích, từ thành Niệm lại bộ đến Mã Phụ. Mã Phụ có nhà, họ Cảnh, ban đầu thu cá chạch bùn, cũng từ trước khi Diêu Tam Tam nuôi cá chạch bùn, nhà ông ấy thu cá chạch bùn vào xuân hè tạm thời lấy nước bùn ao nuôi, đợi đến cuối thu bắt lên bán. Sau đó là chịu ảnh hưởng của phương pháp nhà họ Diêu, cũng bao hết ao cá, muốn nuôi dưỡng cá chạch bùn theo cách khác.

      ít người biết đến nhà Diêu Tam Tam, mùa hè bọn họ tìm được nhà họ Diêu, muốn mua cá chạch bùn giống, nhưng vì báo trước, nên mua được. Lúc ấy Diêu Tam Tam đáp ứng năm sau nhất định bán cho họ.

      Hai người dạo vòng ở trấn Mã Phụ, thưởng thức bánh nướng nổi danh Mã Phụ.

      Bánh nướng Mã Phụ tên là “Bánh nướng móng ngựa”, hình đúng như chiếc móng ngựa, nghe có thể để tháng hư, cứng rắn, cần răng khỏe, nhưng ăn đặc biệt thơm.

      Trong miệng cắn bánh nướng móng ngựa, Diêu Tam Tam lại mua bọc mang theo, nên lôi kéo Bào Kim Đông tới ao cá nhà họ Cảnh dạo.

      Bốn ao cá kề bên bờ sông, ba cái phơi nắng trừ độc, vẫn bị băng mỏng che, chắc bên trong còn chút ít cá chạch bùn qua mùa đông.

      “Bốn ao cá, cũng ! Ông ấy đặt em trước năm trăm ngàn đuôi cá chạch bùn giống. Chờ đến hè, ít nhất em cũng có thể kiếm được ba ngàn đồng từ nhà ông ấy.”

      “Tiểu mê tiền!”

      “Tham tiền có gì tốt? Em lại trộm cướp.”
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw689 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 79.1: Qua năm mới

      Editor: Puck

      Trao đổi như vậy với Bào Kim Đông, Diêu Tam Tam tính toán đợi khi người nhà cùng chỗ, ra chuyện chia hoa hồng cho chị em.

      Nhà họ Diêu trôi qua năm mới náo nhiệt trước nay chưa từng có. Muốn náo nhiệt, ra đêm ba mươi, đầu năm người nhà ít mấy người – theo phong tục, Diêu Tiểu Đông phải về nhà chồng ăn mừng năm mới, Diêu Tiểu Cải và Lục Cạnh Ba về mở tiệc mời khách nhà ông bà, nên lưu lại qua lễ mừng năm mới rồi, Bào Kim Đông còn chưa kết hôn, ở nhà họ Bào mừng năm mới.

      Chỉ còn lại hai vợ chồng Diêu Liên Phát và Tam Tam, tiểu Tứ, Diêu Liên Phát chuẩn bị đủ thứ giết gà, giết cá, chiên thịt viên, làm bánh trôi... Sai Trương Hồng Cúc vòng quanh, việc vui của Diêu Tiểu Cải vừa qua, trong nhà thịt hấp chỉ còn dư lại chậu lớn thôi, còn thừa ít món ăn, dân quê thích lãng phí nhất, thể làm gì khác hơn là chia cho họ hàng, các nhà hàng xóm ăn, mình còn lại ít, mà ăn xong, cũng ngăn được Diêu Liên Phát cao hứng.

      Bản thân Diêu Liên Phát vội vàng dán câu đối xuân, dán giấy đỏ lên cửa, đào hố cắm cây trúc xanh, gọi là “Cây tiền của Diêu”, phía còn buộc đậu phộng nhuộm xanh nhuộm đỏ, tiền giấy Mao, chuỗi tiền đồng gì đó; bàn còn đặt cái thưng mét, bên trong chứa trấu cám, ngụ ý “Cao thăng hữu phúc” *; mặt trời ngày ba mươi còn chưa lặn, ông loay hoay tìm cây gậy gỗ, chặn trước cửa lớn, cái này gọi là “Lan kim mã câu tử” **, gia tài chạy được, năm sau thịnh vượng; ngay cả chuồng heo ông cũng dán câu đối “Ngũ cốc được mùa, lục súc thịnh vượng”, bận rộn đến vô cùng cao hứng.

      (*) Cái thưng: Đồ đo lường, bằng phần mười cái đấu ("thưng" do chữ "thăng" 升 đọc chệch ra). Trấu cám 麸 [fū] có cách đọc gần giống chữ phúc 福 [fú]

      (**) “Lan kim mã câu tử”: Ngăn cho ngựa vàng (tài vận) chạy .

      Hai con gả cho con rể vừa ý lại có mặt mũi, đứa thứ ba định hôn biến thành con rể tới nhà tốt như vậy, thu nhập trong nhà nóng hôi hổi, Diêu Liên Phát dùng câu tục ngữ chính là “Người nghèo mới giàu, thẳng lưng lồi bụng”, biết nên đốt tiền như thế nào mới tốt nữa.

      Lễ mừng năm mới... ra rất nhàm chán, ăn ăn ăn, uống uống uống, xem ti vi, nông thôn làm việc gì khác.

      Nơi này còn có phong túc hơi khôi hài, lễ mừng năm mới được làm việc, trong mấy ngày đầu năm được gội đầu, giặt quần áo, còn cho phép lung tung, nếu để ý câu nào
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw687 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 79.2: Qua năm mới

      Editor: Puck

      “Quy củ gì!” Diêu Tam Tam khinh thường, “Chị hai, chị cả muốn quy củ thôi, hai chị em mình, chúng ta từ lúc nào chú ý tới đạo lý quy củ kia? Chị cả đó, rể cả còn có bà mối tới, chị và rể hai kết hôn kết rồi, bà mối ở đâu? Kêu ra em xem chút?”

      Những lời này, khiến cả nhà cười vang ầm ầm.

      Diêu Tiểu Cải cũng cười quở trách em : “Em con bé này, em gì vậy!”

      cái này, vậy chị , người trong nhà đều bận rộn kiếm tiền, đều nắm trong tay em con nhóc, lại hợp quy củ?”

      “Để , tiểu Cải và Tam Tam, hai em kết hợp mới dễ làm nghiệp, kiếm được tiền tiểu Cải chia hoa hồng, cũng coi như hợp tình hợp lý. Về phần và chị cả các em, cũng có chuyện của nhà mình, thể giúp được bao nhiêu, góp sức cho nhà thôi, lại theo lấy tiền, thành cái gì!” Dương Bắc Kinh .

      rể cả, em chị cả làm bao nhiêu vì cái nhà này, mấy năm nay lại vì chúng em làm bao nhiêu. Em theo như suy nghĩ của em, sau này chỗ cần và chị cả góp sức còn rất nhiều!”

      “Ra thêm chút sức vì nhà phải là đương nhiên sao, nhà ai con lấy chồng còn chia tiền kiếm được từ nhà mẹ đẻ chứ!” Diêu Tiểu Đông lên tiếng ủng hộ chồng mình.

      “Này, em các chị nha!” Diêu Tam Tam dứt khoát đứng lên, vẫn nhìn người nhà, “Trong gia đình chúng ta, thiếu ai cũng được. Moi người kiếm củi đốt lửa cao, người nhà chúng ta, đồng tâm hiệp lực làm việc, mới có thể làm càng lớn càng tốt! Nếu cùng nhau làm việc, đương nhiên cũng cùng nhau nhận hoa hồng, đây là chuyện nước lên thuyền lên, bây giờ mới kiếm được bao nhiêu tiền? Sau này em còn muốn làm nghiệp lớn hơn nữa! chị cần chỉ nghĩ chị lấy tiền từ trong nhà, nếu chị nghĩ, chị nghĩ ra sức kiếm tiền cho nhà có được ?”

      “Em cảm thấy Tam Tam đúng.” Bào Kim Đông vẫn yên lặng ngồi bên cạnh lên tiếng, “Tất cả mọi người hãy đưa mắt nhìn ra xa, suy nghĩ này của Tam Tam, mới có thể là con đường đúng để phát triển.”

      , chuyện này, vốn do Kim Đông ra.” Diêu Tam Tam , “Chính là đạo lý này, mọi người đồng tâm hiệp lực, đưa ánh mắt nhìn ra xa.”

      Cứ như vậy, coi như thông qua đề nghị này, Diêu Tam Tam cũng quản người nào còn giữ ý kiến, ra ý nghĩ của mình. Nếu nhà họ Diêu có bốn chị em, vậy chia ra làm bốn phần, sau này lợi nhuận kiếm được, đều chia ra cho bốn chị em . Mặc dù tiểu Tứ còn , nhưng con bé đến trường đọc sách, phải dùng tiền nhiều chỗ, hơn nữa sau này tiểu Tứ có tiền đồ, dự đoán năng lực cho nhà lớn!

      “Có phải mọi người quên chuyện?” Diêu Tiểu Đông chen vào câu.

      “Quên gì?”

      “Ban đầu Tam Tam bắt đầu nuôi cá chạch bùn, tiền vốn của hai người Kim Đông và Tam Tam, bọn họ hợp tác. Sau đó khi Kim Đông lính, để cho mình Tam Tam quản lý.”

      “A, đúng rồi! Tiểu Đông cái này là đúng rồi!” Diêu Liên Phát có thể coi như tìm được đề tài tốt, vỗ đùi, hưng phấn : “Tiền vốn có nửa của Kim Đông, tối thiểu nên chia cho Kim Đông nửa?”

      Diêu Tam Tam và Bào Kim Đông liếc mắt nhìn nhau, nhịn được buồn cười. Lý luận này của Diêu Liên Phát sao mà đơn giản như vậy, Bào Kim Đông tới chính là con trai của ông rồi, có thể dưỡng lão tống chung cho ông, có thể đập bồn cho ông, có thể hóa vàng mã cho ông, sau này đứa bé của bọn họ chính là cháu nội nghiêm chỉnh của ông, kế thừa hương khói nhà họ Diêu...

      Đối với ông, có cách nào rồi.

      Chỉ có điều, chị cả chuyện này, cũng phải có đạo lý, nếu bây giờ phải và Bào Kim Đông đính hôn rồi, đổi thành người khác, vẫn phải chia tiền đưa cho người ta chứ?

      “Mọi người suy nghĩ nhiều rồi.” Bào Kim Đông , “Ban đầu em và Tam Tam hợp tác làm ăn, tổng cộng bao ao cá, mỗi người ra hai trăm đồng phí nhận thầu, lúc thu cá chạch bùn, nhân tiện bỏ cá chạch bùn bán được vào tạm nuôi,
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw688 others thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 80.1: Dự tính mới

      Editor: Puck

      Nhân dịp năm mới thanh nhàn, Diêu Tam Tam kéo Bào Kim Đông thương lượng tính toán trước mắt, ra trắng ra chỉ có mục đích – em cần chỗ a a a.

      cần càng nhiều chỗ hơn để ươm giống cá chạch bùn.

      Trong suy nghĩ của Diêu Tam Tam sớm thiết kế xong đại khái dáng vẻ, ao xi măng, hai cái lớn, hàng , cuối mùa xuân ươm giống, cuối thu bắt cá chạch bùn nuôi tạm trong hồ. Phía bắc dựng hàng phòng ở, dù sao cũng có chỗ cần dùng.

      Theo như nếp sống cách làm trong thôn, con trai hoặc con rể do con kén tới, có thể cho nền nhà. Nhà họ Diêu lấy sáu nền, chỗ nhà cũ còn có hai gian, lại tìm thêm chỗ quan trọng trong thôn, cũng hề để ý có tác phong hay , Diêu Tam Tam đánh mục đích lên đầu Bào Kim Đông.

      Nhà họ Bào có bốn con trai, bây giờ ở nhà cũ mới có ba nền, có thể dùng danh nghĩa Bào Kim Đông muốn thêm nền ?

      Đương nhiên rồi, càng lớn càng tốt.

      “Chỗ nhà cũ hai gian, quá , dùng được gì nhiều. xem những cán bộ kia ở trong thôn, vốn đều là người nhà họ Bào, ra mặt xin, em muốn biến nó thành nơi ươm giống cá chạch bùn.”

      “Lấy nền nhà chắc chắn hơn.” Bào Kim Đông , “ suy xét thấy sau này phòng ở trong nhà rộng rãi. Sáu gian nhà, bây giờ chị cả, chị hai em đều ở đây còn được, sau này dinendian.lơqid]on khi chúng ta kết hôn, phải càng thiếu!”

      Nhà họ Diêu có sáu gian phòng, hai gian làm phòng. Diêu Liên Phát và Trương Hồng Cúc ở phòng, Tam Tam và tiểu Tứ ở phòng, còn phòng, nếu Diêu Tiểu Đông và Diêu Tiểu Cải đều đến, đúng là có cách nào ở.

      “Nhưng nếu em định dùng nền nhà xây nơi ươm giống, thấy được. Coi như cho em sáu, tám gian, đó mới bao nhiêu? Tạm thời đủ dùng rồi, nhìn lâu dài, vẫn đủ.” Bào Kim Đông ngắt lời.

      Diêu Tam Tam cũng nghĩ đến điều này, chỉ nghĩ, từng bước !

      Năm trước ươm giống cá chạch bùn dùng ao xi măng trong sân nhà mình, năm nay muốn mở rộng, nhiều thêm nền tốt hơn có.

      “Vậy phải làm sao?”

      “Làm sao? Thoải mái xin là được.” Bào Kim Đông cười cười, “Cứ tìm chính quyền thị trấn mà đòi. muốn làm xí nghiệp, bây giờ khích lệ nông dân mở xí nghiệp. được, lấy danh nghĩa thu hút đầu tư, chừng còn có thể nhân tiện tìm được chính sách giúp đỡ đó. Cho dù địa điểm tạm thời dùng được, trước tiên lên mặt rồi bàn.”

      “Em còn định từng bước , ý định của , thoáng cái thành quy mô lớn.” Diêu Tam Tam thầm tính toán trong lòng, : “Em thấy được. Đầu tư có thể phải nhiều, em định đến thu mua xe, tự nhà mình tiêu thụ món cá chạch bùn này, cá chạch bùn bán cho hai chỗ bán sỉ, phải bọn họ muốn kiếm tiền của em? Em tự mình tiêu thụ bán sỉ, tiết kiệm khâu trung gian, lại có thể kiếm nhiều chỗ. Bây giờ xem, nếu tài chính đủ, mua xe cứ từ từ, trước tiêm xây nơi ươm giống.”

      Theo như kinh nghiệm đời trước của Diêu Tam Tam, đất này, chỉ cần bạn có thể nắm trong tay, nó phải mất tiền. Nhân dịp chính sách khuyến khích bây giờ, xin mảnh đất lớn ở thôn bên cạnh –

      Ngẫm lại cũng kích động lòng người!

      Bây giờ Bào Kim Đông cảm thấy, Diêu Tam Tam giống như có khát vọng và nhạy cảm trời sinh với tiền. Khi mới mười mấy tuổi, người ta bên ngoài bắt ve sầu bán, lại
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw687 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :