1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Bắt gà được còn mất nắm gạo nữa #a nghiên ơi:)
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 25:Tiếp tục hai đứa vô tư
      Editor: heavydizzy
      Beta: apple-socola​

      Vì thế nàng giãy dụa đứng lên, chịu đựng đau đớn trong bụng, hai chân run run, mồ hôi đầy người, gian nan về phía phòng Tiêu Đạc.

      Bởi vì tại nàng là người tâm phúc nhất trong mắt Tiêu Đạc. Ở phòng bên cạnh phòng chính của Tiêu Đạc, cho nên đến chỗ Tiêu Đạc thực dễ dàng.

      Nàng cố gắng mãi rốt cục tới trước cửa phòng, gian nan đứng lên, tính vụng trộm nghe động tĩnh xung quanh, ai biết giờ phút này cửa lại mở ra.

      Cửa mở, ánh trăng rọi như nước, gió thu lung lay cành trúc, xung quanh hiu quạnh, Tiêu Đạc thân trung y màu trắng, nhiễm hạt bụi đứng ở cửa trước.

      Tiêu Đạc nhìn nhìn A Nghiên, thấy nàng tóc đen bị mồ hôi lạnh làm cho ướt nhẹp, dính khuôn mặt tái nhợt có chút máu, cả người dường như đứng cũng vững, giống như gà con đáng thương run run trong gió lớn sấm to.

      "Làm sao?" Tiêu Đạc có chút buồn bực, từ cao nhìn xuống nương đáng thương.

      "Gia, bụng gia có đau ?" Ngửa mặt lên, cõi lòng đầy chờ mong hỏi.

      "." Tiêu Đạc môi mỏng khinh động, chỉ chữ.

      " Gia chẳng lẽ cũng đau đầu bải hoải?" Làm sao có thể như vậy?

      "." Tiêu Đạc mặt biểu cảm bình thản .

      "Gia có chỗ nào khác thoải mái sao?" Ôm tia hi vọng cuối cùng, nàng chưa từ bỏ ý định, tiếp tục truy vấn.

      "." Tiêu Đạc hơi nhíu mi.

      "Nha ——” A Nghiên chật vật quỳ rạp mặt đất, tóc và mồ hôi hỗn độn dính mặt.

      Trong lòng nàng bi phẫn tràn ra cào tim bóp phổi, làm sao có thể như vậy? Vì sao lại như vậy?

      Nàng ăn khối, bị tra tấn chật vật như thế, mà lại thân bạch y phiêu phiêu giống như trích tiên như trước!

      Này con mẹ nó đây là chuyện gì a?

      Tiêu Đạc dám gật bừa nhìn A Nghiên bẩn thỉu: "Thỉnh đại phu cho nàng, sẵn tiện tắm rửa luôn."

      thích đầu bếp của mình bệnh thành như vậy, ai làm đồ ăn cho ?

      Đương nhiên cũng thích đầu bếp của mình bẩn thành như vậy, làm cơm cho sao ăn nổi?

      vừa dứt tiếng, Ninh Phi biết nấp ở xó xỉnh nào, lặng yên tiếng động vụt đến, đến trước mặt A Nghiên, hơi cúi thắt lưng, nâng tay nhấc A Nghiên lên.

      Tiêu Đạc phất áo choàng, tiêu sái xoay người vào nhà.

      Bất quá theo dư quang khóe mắt thấy động tác Ninh Phi, ngừng lại.

      Tay Ninh Phi nắm cổ áo A Nghiên, chuẩn bị nhấc nàng lên.

      Tiêu Đạc sắc mặt lạnh lùng, phân phó: "Buông."

      Tay Ninh Phi ngừng lại, ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Đạc.

      Tuy rằng Tiêu Đạc ngữ khí cực kì khinh đạm, bất quá Ninh Phi nghe ra trong thanh kia có tia vui. "Để ta."

      Ánh mắt bình tĩnh của Ninh Phi nhất thời gợn sóng, hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Tiêu Đạc.

      Bởi vì ai cũng biết Cửu gia là người khiết phích thế nào, tại tiểu nương này bẩn thỉu thế, lấy tính cách của Cửu gia, sợ là nhìn cũng muốn nhìn cái.

      Ngay lúc trong ánh mắt Ninh Phi đầy kinh ngạc hiểu, Tiêu Đạc chậm rãi quay lại, cúi thắt lưng, bàn tay nhấc A Nghiên lên.

      cau mày, dùng bộ dáng ghét bỏ : "Tiểu nha đầu, ta biết có nương nào có thể thối thành cái dạng này như ngươi."

      xong nhấc A Nghiên lên, thẳng vào nhà.

      Ninh Phi đeo mặt nạ sắt, nhìn người qua cửa, kinh ngạc đờ ra.

      Luôn luôn chờ phía sau, Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lặng yên tiếng động đến bên cạnh, nhướn mi hỏi: "Ninh đại nhân, phải nên thỉnh đại phu sao?"

      Ninh Phi chậm rãi nhìn về phía Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, trầm tư nửa ngày, gật đầu: "Phải, nhanh tìm đại phu!"

      **************************

      A Nghiên bị Tiêu Đạc mang vào phòng giống như bó cải trắng, lại giống như bó cải trắng bị ném vào cái giường tháp.

      Cái giường tháp này cũng trải thảm, nàng bị hung hăng ném cái, xương cốt cả người dường như vỡ ra.

      Càng đáng sợ hơn, hắc ưng gọi là Vấn Thiên xuất quỷ nhập thần kia còn kêu lên tiếng bén nhọn phi thường thấu tai, dường như ghét bỏ nàng là khách mời mà đến!

      A Nghiên rưng rưng ngẩng đầu lên, thấy cửa đóng lại. Trong phòng cũng đốt đèn, tối mù mịt, chỉ có thể dựa vào chút ánh trăng chiếu qua song cửa sổ mới miễn cưỡng nhìn thấy.

      Nam nhân ngọc thụ lâm phong, ánh sáng rạng ngời, tới như trích tiên.

      Nàng ngửa mặt, buồn bực nhìn .

      Kết quả đón chậu nước tạt đến.

      "A ——" nàng cả người ướt đẫm, thậm chí còn uống mấy ngụm.

      Qua nửa ngày, cả người ướt sũng nàng đo đỏ đôi mắt nhìn : "Gia làm gì!"

      Tiêu Đạc xoay người, tay nhéo nhéo khuôn mặt nhắn của nàng vẫn mang theo bọt nước.

      Khuôn mặt nhắn thanh thuần trắng mịn, từng giọt nước chảy xuống, so với đậu hủ vừa làm ra còn mềm hơn vài phần, ngón tay xoa lên xúc cảm non trơn.

      vừa lòng : "Như vậy mới sạch chút."

      A Nghiên hai mắt đẫm lệ mông lung, ôm bụng muốn khóc: "Nô tì là khó chịu a!"

      Tiêu Đạc nâng tay sờ sờ mái tóc ướt đẫm của nàng: "Đại phu sắp đến."

      Đại phu?

      A Nghiên buồn bực, chợt nghe bên ngoài có tiếng bước chân, thanh Ninh Phi hề có cảm xúc vang lên: "Gia, đại phu đến."

      Tiêu Đạc nhàng "Ân", bên kia Ninh Phi tự nhiên thỉnh đại phu vào phòng.

      Cửa vừa mở ra, bên ngoài ánh trăng chiếu vào, trong phòng nhất thời cái gì nên xem đều có thể thấy .

      Ninh Phi nhưng là hoàn hảo, tại Cửu gia mang tiểu nha đầu này vào phòng ở của mình là chuyện chưa bao giờ phát sinh, quả thực là thể tưởng tượng, cho nên kế tiếp lại phát sinh chuyện gì, cũng có nửa phần kinh ngạc.

      Bất quá đại phu kia cả kinh đến cằm cũng muốn rơi xuống.

      họ Hàn, là ngự y trong cung, theo Tiêu Đạc xem bệnh cho từ hồi , biết đống tật xấu phiền toái.

      Hàn đại phu này sơn dương hồ đẩu, tìm tòi nghiên cứu đánh giá A Nghiên, dường như mong muốn từ người nàng tìm ra tin tức bát quái.

      Tiêu Đạc mặt trầm xuống, lạnh lùng phân phó: "Xem bệnh."

      Hàn đại phu nhất thời sợ , vội vàng qua, muốn bắt mạch cho A Nghiên.

      A Nghiên trong lòng xấu hổ cực kỳ. Bởi vì nàng mặc trung y bạch quyên, vốn mỏng mềm, nay bị chậu nước đổ xuống, tầng bạch quyên phảng phất trong suốt, khiến thân thể nàng cơ hồ chút nào che đậy ra trước mặt mọi người.

      Tuy rằng trước ngực nàng có chút phẳng, tuy rằng mông nàng cũng đủ cong, nhưng tốt xấu gì cũng là thân mình tiểu nương tuổi dậy a, nơi nào có thể để cho người ta nhìn?

      Lại , nàng đúng là sợ đại phu này nhìn thấy mình.

      Lập tức nàng vội giãy dụa, hướng về chăn gấm cuối giường.

      Ai biết vừa nhích được hai bước, Tiêu Đạc tự tay chặn nàng lại, nhíu mày hỏi: "Ngươi làm cái gì vậy?"

      A Nghiên có thể nghe ra ngữ khí của tốt lắm, sau đó có lẽ tức giận.

      A Nghiên thân thể ướt đẫm cả người thấm lạnh, tự chủ được hắt xì cái. Hắt xì vang dội rồi, nàng mang theo giọng mũi ủy khuất : "Nô tì từ sợ đại phu, cũng muốn uống thuốc, nô tì nhìn thấy đại phu liền sợ hãi. Cửu gia để đại phu rời được ?"

      Tiêu Đạc có chút hiểu, cúi đầu nhìn thấy vật cả người ướt đẫm, lui thành đoàn, tóc ướt sũng dính khuôn mặt nhắn, má còn vương chút nước mắt, con ngươi thanh nhuận có lệ châu trong suốt, cứ như vậy muốn trốn cũng trốn xong nhìn , trong suốt ướt át. Xuống chút nữa nhìn thấy trung y bạch quyên bao lấy thân mình nhắn linh lung... Trước kia chỉ cảm thấy tiểu nương này rất gầy, nay xem ra cũng mạn diệu thanh tú...

      Tiêu Đạc biết thế nào liền cảm thấy cổ họng căng thẳng, cả người dường như bị ngọn lửa từ từ thiêu đốt, bắt đầu chậm rãi nóng lên, thậm chí thân thể mỗi chỗ đều bắt đầu căng thẳng.

      Điều này đối với kỳ là xa lạ, xa lạ đến mức thậm chí cảm thấy mình sinh bệnh.

      yết hầu giật giật, khẽ ho che giấu thân thể được tự nhiên, ánh mắt chuyển tối, mặt lại càng phiếm lãnh. "Ngươi, ra ngoài."

      hạ lệnh như vậy.

      Ai? Ai phải ra ngoài?

      Ở đây ba người, A Nghiên, Ninh Phi, đại phu đều vẻ mặt mơ hồ.

      A Nghiên hai mắt đẫm lệ mông lung ý thức được cái gì, ngã khỏi giường thấp xuống.

      Nàng muốn ra ngoài, người nên ra ngoài nhất chính là nàng!

      Ai biết nàng vừa động cả người trước mắt biến thành màu đen, lảo đảo cái, suýt nữa té xỉu tại chỗ, may mắn Tiêu Đạc bên cạnh, vẻ mặt lạnh băng ghét bỏ nâng cánh tay dài đỡ nàng.

      Ninh Phi cùng đại phu ý thức được cái gì, nhìn nhau, đều xoay người cuốn xéo.

      Nguyên lai nên ra ngoài là bọn !

      Thân thể tinh tế run run tựa vào trong ngực, cách lớp vải bạch quyên mỏng manh giống như con mèo đáng thương cọ cọ thân thể của mình, làm cho trong lòng Tiêu Đạc bắt đầu có vô số ngọn lửa tán loạn nơi nơi.

      Cứ việc thân thể trong lòng này ướt sũng thấm lạnh, cứ việc mơ hồ dường như vẫn có chút hương vị khiến lạnh nhạt, bất quá có thể ngửi được cỗ hương thơm thản nhiên, giống như đêm khuya khi tỉnh mộng ngẫu nhiên lưu lại hương vị ở chóp mũi, làm cho người ta lưu luyến, làm cho người ta buồn bã thất thần, lại làm cho người ta thể nào truy tìm.

      cúi đầu, con ngươi hẹp dài sâu như biển, lóe ra ánh sáng đen tối khó hiểu.

      "Ngươi nếu còn dám động, ta lập tức để Vấn Thiên mổ mắt ngươi." thanh Tiêu Đạc lãnh kiềm nén vang lên.

      "Nô tì, nô tì động...” A Nghiên cảm thấy lạnh.

      Rất lạnh a, nàng cần ổ chăn ấm áp, nhưng nàng lại bị giam cầm trong lòng nam nhân đáng sợ này.

      Đừng tưởng rằng tránh ở trong lòng nam nhân nàng có thể cảm nhận được "hơi thở cực nóng tronglồng ngực dày rộng kia", căn bản có chuyện đó, nàng chỉ cảm thấy lạnh như băng thấu xương!

      đời này làm sao có thể có nam nhân như vậy? Giống cái vết nứt thời khắc tản mát ra hơi thở trời đông giá rét?

      Nàng run run môi, ủy khuất : "Nô tì có thể tiếp tục nằm xuống sao?"

      " thể." quả quyết cự tuyệt, nhưng nâng tay lên, lại biết từ nơi nào lấy ra cái áo choàng, bọc lấy thân thể nàng.

      A Nghiên nhất thời cảm thấy thoải mái hơn, bất quá từ trong đáy lòng nàng cũng phải rất cảm kích, nàng nghĩ nên cùng quan hệ. "Cửu gia, nô tì tuy rằng còn , nhưng đến cùng là nữ nhi, nô tì cả người ướt đẫm, gia còn ôm nô tì như vậy, làm hỏng khuê dự của nô tì, nếu thanh danh nô tì bị hao tổn, A Căn ca ca nhà nô tì nhất định cần nô tì nữa!"

      A Căn ca ca...

      Tiêu Đạc hơi nhếch môi, híp con ngươi lại, thản nhiên : " phải phương bắc sao? Nơi đó đánh nhau với Bắc Địch, có lẽ chết trận sa trường."

      "A? vậy chăng?" đáng thương A Căn ca ca a, nếu chết, mình chẳng phải là phải gả cho người khác? A Nghiên cảm thấy thê lương.

      "Ta có thể giúp xin ngân lượng trợ cấp." Tiêu Đạc thấy bộ dáng nàng cực kỳ bi thương, hảo tâm an ủi. Ở trong lòng , A Căn ca ca gì đó người chết.

      Đầu bếp nữ của a, sao có thể mãi nhớ thương nam nhân khác?

      **** lát sau ***********

      A Nghiên bị tình huống bao vây hồn bất phụ thể, nàng mở to hai mắt cẩn thận quan sát chung quanh.

      tại, nàng, Cố A Nghiên, nằm giường nam nhân tôn quý vô cùng lại lãnh khủng bố kia.

      Giường sạch a, đệm chăn nhiễm hạt bụi , băng ngọc làm thành gối đầu, giường quây màn đều là trướng tơ vàng thiên tằm thượng đẳng, đông ấm hạ mát, giá trị nghìn vàng.

      Nàng đem thân thể trốn vào trong đệm chăn, hai tay nắm chặt góc chăn, chỉ lộ ra nửa đầu, con ngươi trong suốt giống như đá quý cẩn thận xem xét tình cảnh bên ngoài.

      Nam nhân đáng sợ Tiêu Đạc ngồi trước cửa sổ, ánh trăng sáng tỏ, chiếu vào khuôn mặt được điêu khắc tuấn mỹ vô cùng, dường như cả người chìm trong tầng vàng rực, càng có vẻ giống người ở thế gian này.

      A Nghiên nháy nháy mắt, nhấp môi , bỗng nhiên nghĩ tới đời thứ sáu khiến nàng thương tâm muốn chết kia.
      Last edited by a moderator: 17/7/17

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tình hình là địch còn khỏe re mà ta mũ giáp tơi tả rồi :yoyo67::yoyo67::yoyo67:
      Kemmut thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      A Nghiên àh biết lượng sức mình..haizzz. thanks

    5. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Tội bạn a nghiên. Thế còn cái ng hợp mưu giết a nghiên s ta. Khi nào họ mới phải đền tội?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :