1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Nhân ngày 8/3 ta chúc nàng luôn vui vẻ, khỏe mạnh và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống nhé
      cacmonsNguyễn^_^An thích bài này.

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Cảm ơn @Đợi chờ mỏi mòn nhiều lắm í! Dù qua 8/3 nhưng vẫn chúc bạn có nhiều niềm vui và luôn thành công trong học tập, công việc lẫn trong cuộc sống nhé!:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Đợi chờ mỏi mòn thích bài này.

    3. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 40:

      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Sau khi Khúc Thấm lâu, Khúc Liễm tự mình chỉnh trang cho ổn, xem giờ, rồi mang thọ lễ dành cho Lạc lão phu nhân, về hướng Gia Thiện đường.

      Vừa tới trước Gia Thiện đường, thấy mấy tỷ muội Lạc gia đúng lúc cũng đến, đương nhiên là các nàng ta cũng đến mừng thọ Lạc lão phu nhân, Khúc Liễm canh giờ vừa đúng.

      - Lần nào Liễm muội muội cũng đến đúng lúc vậy nhỉ!

      Lạc Lâm cười như cười , ra vẻ nhìn thấu được nàng.

      Khúc Liễm ngại ngùng nở nụ cười với nàng ta, giải thích gì.

      Ánh mắt Lạc Lâm tối hẳn .

      Lạc liếc ngang Lạc Lâm cái, gọi Khúc Liễm:

      - A Liễm, mau đến đây, chúng ta cùng mừng thọ tổ mẫu nào.

      Khúc Liễm cười đến cạnh Lạc , trước tiên là hành lễ với mấy tỷ muội Lạc gia, rồi mới trong lúc Lạc sắp hết kiên nhẫn, cùng họ vào Gia Thiện đường.

      Thời gian bấy giờ còn sớm, khách khứa còn chưa tới, đều là con cháu Lạc gia đến thỉnh an Lạc lão phu nhân. Các trưởng bối hành lễ mừng thọ Lạc lão phu nhân trước, mấy vị lão gia Lạc gia đều từ chối tất cả mọi việc, đặc biệt ở nhà, đâu cả.

      Đến khi Lạc đại gia hành lễ với Lạc lão phu nhân xong, đến phiên nhóm con cháu.

      Khúc Liễm cùng mấy tỷ muội Lạc gia vào, trong số các tiểu nương ấy, vóc dáng của nàng bấy giờ còn chưa cao, bị Lạc , Lạc Lâm, Lạc Diểu lớn tuổi hơn che lại, khiến nàng quá nổi bật, lẫn trong nhóm tỷ muội. chỉ có thế,còn có thể ngăn ánh mắt của mấy vị thiếu gia Lạc gia.

      Xưa nay loại sinh vật như biểu muội vốn khó làm, đặc biệt khi gia thế nàng có gì nổi trội, mà lại còn là biểu muội có gương mặt họa thủy, cẩn thận vẫn hơn.

      Trước hết là cháu đích tôn Lạc Thừa Tự dẫn nhóm thiếu gia Lạc phủ hàng cháu đến hành lễ dập đầu với Lạc lão phu nhân, dâng lên thọ lễ của họ. Lạc Thừa Tự là cháu cả đích tôn, thê tử là đích nữ phủ Xương Đức bá An thị, đứng hàng lớn nhất trong số các huynh đệ, đương nhiên ta phải dẫn nhóm đệ đệ lên hành lễ.

      Hôm nay Lạc lão phu nhân mặc bộ bối tử hoa văn tiên hạc màu xanh, đầu cài trang sức ngọc bích, cả người trông rất có tinh thần, dường như nếp nhăn mặt cũng ít nhiều, nét mặt tỏa sáng, chính là cái gọi là người mà có việc vui tinh thần cũng thoải mái.

      Bà nhìn cháu trai trưởng dẫn đệ đệ lên dập đầu với mình, gương mặt tràn ngập thương, đến khi nhận được chuỗi phật châu gỗ tử đàn mười tám hạt do cháu trai trưởng tự mình khắc, lại cười tươi hơn.

      - Cháu có tâm rồi, tổ mẫu rất vui, nhưng cũng đừng vì chuyện này mà khiến mình mệt mỏi đấy.

      Lạc Thừa Tự lại cười :

      - Đây chỉ là chút hiếu tâm của cháu, đáng là bao, tổ mẫu thích tốt quá.

      - Thích, thích, đều thích hết!

      Mấy vị huynh đệ khác cùng lên hành lễ với lão phu nhân cùng Lạc Thừa Tự đều ngoài mặt tươi cười, chỉ là nhìn thấy biểu của Lạc Thừa Tự, ánh mắt lộ ra tâm tư khác.

      Lạc Thừa Phong đứng sau huynh trưởng hơi chuyên tâm, khóe mắt vẫn hướng về bọn tỷ muội bên kia, chỉ tiếc người muốn thấy lại thấy được, trong lòng hết sức thất vọng. Mãi đến khi theo huynh trưởng lui sang bên, khi đến lượt bọn tỷ muội lên hành lễ với tổ mẫu, mới thấy Khúc Liễm đứng phía sau muội muội Lạc .

      Hôm nay nàng mặc bộ bối tử trăm bướm vờn hoa màu hồng phấn, tóc búi kiểu song loa kế, chuỗi hoa đinh hương màu nhạt quấn quanh búi tóc đen như mun, thầm tỏa ra đáng thanh tao của tiểu nương, dù thấy thần sắc gương mặt nhắn kia, nhưng độ cong duyên dáng ấy vẫn dễ dàng đánh bại bọn tỷ muội chung quanh.

      Lạc Thừa Phong nhìn đến ngẩn ngơ.

      Từ sáng sớm hôm nay Khúc Thấm và Lạc Cận theo hầu hạ lão phu nhân, hai người người diễm lệ kín đáo, người đoan trang ung dung, trái phải bầu bạn Lạc lão phu nhân. Các đứng cạnh Lạc lão phu nhân, vị trí khá cao, đồng thời đễ dàng nhìn thấy dáng vẻ của mọi người trong phòng.

      Lạc Cận thích cảnh tượng thế này, trong lòng hơi vênh váo, cũng biết cả ngày hôm nay tổ mẫu dẫn nàng ta và Khúc Thấm theo cạnh, dụng ý hết sức ràng. Thế nên, hôm nay nàng ta muốn lưu lại ấn tượng tốt cho các khách khứa, chuyện này có quan hệ đến tương lai của nàng ta, chắc dựa thân phận đích nữ Hầu phủ này, dù sao cũng tốt hơn nhiều so với biểu tiểu thư đến tìm nơi nương tựa như Khúc Thấm.

      mặt Khúc Thấm cười đến là đoan trang, dường như trong mắt cũng chứa ý cười kín đáo, nhất cử nhất động, hoàn mỹ tự nhiên.

      Trải qua kiếp trước khiến hiểu được rằng, khi người cần ngụy trang, tốt nhất là ngay cả ánh mắt cũng ngụy trang hoàn toàn, khiến người khác thể xem thấu nội tâm của mình, phát sơ hở, vậy cũng ai đoán được suy nghĩ của mình, kế tiếp có thể xây dựng nên bề ngoài giả dối, rồi đạt được mục đích mình muốn.

      Bấy giờ, nhìn người Lạc phủ tập trung đầy cả phòng, trong lòng chỉ có lạnh lẽo.

      Ánh mắt của dừng lại nhóm thiếu gia Lạc phủ, đương nhiên phát ánh mắt Lạc Thừa Phong nhìn muội muội, ngoài Lạc Thừa Phong ra, còn có người,... Lạc Thừa Chính.

      Ánh mắt của lạnh lùng hơn, rồi để ý nữa mà cúi đầu.

      Khúc Liễm đem ngạch khăn mình tự tay thêu dâng lên Lạc lão phu nhân, Lạc lão phu nhân tươi cười nhận lấy, khen ngợi câu, rồi giao cho nha hoàn đứng cạnh.

      Khúc Liễm ra vẻ ngoan ngoãn cụp mặt lui sang bên, nàng biết Lạc lão phu nhân liếc thêm lấy lần, thế nhưng ngay cả là thế, nàng vẫn thêu bằng cả tấm lòng, hơn nữa còn thêu đẹp hơn mấy tỷ muội Lạc gia khác. thẹn với lương tâm là được, chuyện này cũng khiến nàng khổ sở gì mấy, sớm quen rồi.

      Khi ngẩng đầu, thấy tỷ tỷ mỉm cười với mình, trong mắt có vẻ lo lắng, nàng cũng nở nụ cười ngọt ngào với tỷ ấy.

      Nàng biết tỷ tỷ sợ hành động của Lạc lão phu nhân khiến nàng đau lòng, nhưng tim Khúc Liễm cũng đâu phải làm bằng thủy tinh, sao có thể thương tâm chỉ vì loại việc nhặt thế này chứ?

      Mừng thọ xong, khách cũng đến cửa, mọi người bèn tan ra, đều tự tìm chuyện mà làm, cả Lạc phủ nhộn nhịp hẳn lên.

      Khúc Liễm cũng theo bọn tỷ muội Lạc phủ ra, nhìn cũng thèm nhìn Lạc Thừa Phong liên tiếp trông về bên này cái, thế nhưng Khúc Thấm và Lạc Cận bị Lạc lão phu nhân giữ lại cho ra ngoài, để kế tiếp khi các phu nhân đến chúc thọ Lạc lão phu nhân, nhìn thấy hai người họ trước.

      Đây là cách ra mắt nổi bật nhất, chỉ cần Khúc Thấm và Lạc Cận thể tốt, qua hôm nay, nhanh chóng có tin hôn của hai người họ.

      - Còn lúc nữa mới khai tiệc đó, A Liễm, chúng ta đâu chơi mới tốt đây?

      Lạc vui vẻ hỏi.

      Vì hôm nay là sinh nhật Lạc lão phu nhân, nên các nương cũng được thư giãn ngày, cần học, tất cả mọi người ai cũng vui mừng.

      Khúc Liễm đánh liều đề nghị, mà thầm đưa mắt nhìn mấy vị tỷ muội Lạc gia xung quanh, đặc biệt là Lạc Lâm và Lạc Diểu, đều là vẻ mất hồn - dĩ nhiên, bình thường Lạc Diểu cũng thà, nhìn có gì lạ, nhưng Khúc Liễm quan sát tỉ mỉ, sao lại nhìn ra.

      Trong lòng Khúc Liễm hơi buồn bực.

      - Vẫn là quên , chúng ta thể quá xa, nếu tổ mẫu tìm chúng ta, mà lại tìm thấy, rất thất lễ.

      Lạc bỗng dưng .

      Khúc Liễm thấy mặt bọn Lạc Lâm ra vẻ tán thành, trong lòng vừa động, bỗng hiểu được.

      E là các nàng ta đều biết rằng, hôm nay đến chúc thọ Lạc lão phu nhân có thế tử Trữ vương tuổi còn trẻ trong các gia đình huân quý ở kinh thành, nên đều muốn gặp đấy. Khúc Liễm tâm tư của bọn Lạc Lâm, nhưng Khúc Liễm biết mong muốn gặp Kỉ Lẫm của Lạc , nương này mực cho là biết hôm nay Kỉ Lẫm có đến , sợ mình bỏ lỡ .

      Nàng có cần tìm cớ tránh nhỉ? Bảo là thân thể khỏe, về phòng nghỉ tạm, rồi chờ mẫu thân đến, lại tìm cơ hội cho người dẫn nương đến, đỡ cho đến khi ấy bà mất tự nhiên trong số các phu nhân.

      Nữ nhân mà, mỗi tháng đều có mấy ngày thoải mái, tất cả mọi người thông cảm thôi ~=v=

      định mở lời, thấy ai như là Hồng Nhị đứng trong hành lang gấp khúc nhìn ra, Khúc Liễm tức khắc im lặng.

      Hóa ra tỷ tỷ sợ hôm nay mình đánh bài chuồn, nên ngay cả Hồng Nhị cũng đặc biệt phái đến giám sát nàng sao?

      Nếu nàng dám bảo mình khỏe, tỷ tỷ lập tức truy sát đến đây, sau khi biết nàng sao, trực tiếp lại tha nàng tới cho bằng được, hơn nữa chừng còn phải chịu cơn giận của tỷ ấy.

      Sau khi các tiểu thư Lạc gia thống nhất ý kiến, mọi người bèn tìm chỗ, cùng ngồi xuống uống trà tán gẫu, ra là thầm đón khách khứa đến.

      Sau khi tiếp khách đến, các tiểu nương các phủ huân quý theo trưởng bối đến được dẫn đến chơi cùng bọn nàng.

      Trong lúc Khúc Liễm hòa nhập trong nhóm các nương, cảnh Lạc phủ rất bận.

      Lạc đại phu nhân dẫn vợ con trai cả là An thị đón tiếp nữ quyến các nhà, vội đến mức chân chạm đất, tuy còn có mấy vị phu nhân Lạc phủ cùng hỗ trợ, nhưng ngặt nỗi quan hệ thông gia bằng hữu của Lạc phủ quá nhiều, khiến họ bận như con quay.

      Trong lúc Lạc đại phu nhân trò chuyện với phu nhân Xương Đức bá bên nhà mẹ, thấy vẻ mặt vợ con trai cả lo lắng vội chạy đến, bộ dáng lỗ mãng thất lễ kia khiến trong lòng bà vui, nhưng ngại phu nhân Xương Đức bá còn ở đây, quát lớn cũng hay, đành cười :

      - Con cái đứa này, có chuyện gì từ từ , đừng vội.

      Lạc đại thiếu phu nhân bây giờ sao mà gấp được, nàng ta bất chấp thể diện mẹ chồng, vội :

      - Nương, đại trưởng công chúa Thục Nghi đến.

      Lạc đại phu nhân lập tức tròn mắt, thể tin được hỏi lại:

      - Con ai?

      - Đại trưởng công chúa Thục Nghi.

      Lạc đại thiếu phu nhân nhấn mạnh, rất thông cảm với biểu của mẹ chồng, vừa rồi nàng ta nghe hạ nhân báo lại, chính mình cũng lắp bắp kinh hãi, bèn hoang mang rối loạn vội chạy đến tìm mẹ chồng.

      Phủ Bình Dương hầu tuy có thế lực, nhưng kém xa phủ Trấn quốc công, năm đó Trấn lão quốc công tay cầm binh quyền, lập chiến công hiển hách nơi biên cương, ngay cả Hoàng thượng cũng mực kính trọng, nếu vì Trấn lão quốc công chết trận, e là cảnh tượng phủ Trấn quốc công bây giờ còn biết đến mức nào đâu. Mà đại trưởng công chúa Thục Nghi là ruột của đương kim Hoàng thượng, lại là trưởng bối duy nhất còn sống đời của Hoàng thượng, Hoàng thượng vô cùng tôn kính.

      Từ sau khi Trấn lão quốc công chết trận, đại trưởng công chúa Thục Nghi thủ tiết, bèn thường ra ngoài, nhà bình thường làm yến hội, hoặc việc hiếu hỉ gì, rất ít khi mời được bà. Tuy Lạc đại phu nhân từng bàn bạc danh sách khách đến hôm nay, trong lòng cũng trông rể hiền thế tử phủ Trấn quốc công sắp tới tuổi nghị thân mà thèm, nhưng biết chỉ cần đại trưởng công chúa Thục Nghi dễ dàng ra ngoài, mở lời, làm sao cũng uổng công.

      Bà hết sức vừa ý thế tử phủ Trấn quốc công Kỉ Lẫm, vẫn cảm thấy cậu ta vô cùng xứng đôi với con Lạc , lại bất hạnh có cơ hội giao thiệp với phủ Trấn quốc công, giờ đại trưởng công chúa Thục Nghi vẫn luôn đóng cửa ra ngoài đến, làm tinh thần Lạc đại phu nhân rung động.

      Lập tức Lạc đại phu nhân cáo từ phu nhân phủ Xương Đức bá, sai nha hoàn báo cho lão phu nhân tiếng, liền vội vàng cùng vợ con trai cả ra cổng nghênh đón, vừa vừa hỏi:

      - Lão nhân gia bà tới mình à?

      Lạc đại thiếu phu nhân :

      - Hình như phải, thế tử Trấn quốc công đến cùng lão nhân gia nữa.

      Hai mắt Lạc đại phu nhân sáng rực, điều chỉnh trái tim run rẩy.

      Phủ Trấn quốc công luôn hành động khiêm tốn, chỉ đại trưởng công chúa Thục Nghi đóng cửa ra ngoài, ngay cả phu nhân Trấn quốc công cũng cực ít khi đâu, mà thế tử Trấn quốc công cũng hiếm lần lộ diện trong giới huân quý. Chẳng qua tuy ít, nhưng phải có, phàm là ai gặp qua thế tử Trấn quốc công, cũng thể thừa nhận đứa trẻ này có diện mạo đẹp, khí chất tốt, tính tình cũng tốt, thậm chí còn khá được Hoàng thượng coi trọng, đừng xem tại cậu ta ở nhà nhàn nhã đọc sách, nhưng Hoàng thượng từng , chờ cậu ta lớn thêm vài tuổi, ban thưởng chức quan cho cậu ta, dù cậu ta có muốn vào Vũ Lâm quân, hay là nơi khác, cũng đều tệ.

      Đây quả thực là người rể hiền hoàn hảo đáng chọn mà! Sao có thể khiến những nhà có con cỡ tuổi cậu ta động tâm chứ?

      Giờ Kỉ Lẫm mười bốn tuổi, qua hai năm nữa là có thể cưới vợ, đại trưởng công chúa Thục Nghi phá lệ đến đây, ý tứ cần cũng biết, đúng là đến xem cháu dâu cho cháu trai mình thương đấy.

      Lạc đại phu nhân tràn đầy nhiệt huyết trong phút chốc, nghĩ nghĩ vẫn lo lắng, với Lạc đại thiếu phu nhân:

      - Con sai người giám sát nhi, đừng để nó nhảy loạn lên, bảo con bé học tập Liễm nha đầu nhiều vào, nương phải dịu dàng mới phải.

      Lạc đại thiếu phu nhân biết ý định của mẹ chồng, e là muốn để em chồng tranh thủ ấn tượng tốt với đại trưởng công chúa Thục Nghi đấy, nhân tiện có thể thúc đẩy chuyện vui giữa hai nhà. Trong lòng nàng ta nghĩ tính tình em chồng được nuông chiều quá, chừng khiến đại trưởng công chúa Thục Nghi chán ghét, nhưng ngoài mặt tươi cười thưa vâng.

      Hai người nhanh chóng ra cổng, đúng lúc thấy thiếu niên mặc cẩm bào ám văn đoàn hoa màu tím nhạt đỡ đại trưởng công chúa Thục Nghi xuống xe.

      Tuy lần trước gặp đại trưởng công chúa Thục Nghi cách đây ba năm, nhưng Lạc đại phu nhân liếc mắt nhận ra, khí thế trong tôn quý có kiên cường nghiêm nghị thế này người đại trưởng công chúa Thục Nghi, chỉ ánh mắt cũng đạt đến mức khiến bắp chân người khác phát run trước khí thế của mình, lão phu nhân nào trong kinh thành này có thể làm đến trình độ này.

      Có thể , đại trưởng công chúa Thục Nghi là lão phu nhân vô cùng mạnh mẽ đáng sợ, khí thế mức này, ít ai có thể duy trì vẻ mặt bình thường trước mặt bà.

      Mà đại trưởng công chúa Thục Nghi là người khí thế dường ấy, càng khiến thiếu niên bên cạnh bà thêm phần nhã nhặn ôn hòa, như ánh nắng tháng ba ấm áp, đẹp đẽ mà phàm tục, cũng vì khí thế của đại trưởng công chúa Thục Nghi mà khiến cậu ta lu mờ chút nào, ngược lại càng khiến người khác vui lòng kết thân với cậu.

      Tuy Lạc đại phu nhân rất vui mừng vì đại trưởng công chúa Thục Nghi đến, nhưng khi nhìn thấy người , trong lòng hồi hộp, cố gượng gương mặt tươi cười tiến lên hành lễ.

      - biết lão nhân gia ngài đến, khiến chúng con kinh hỉ phen mà, nếu mẫu thân mà biết, biết vui đến mức nào đâu.

      Lạc đại phu nhân nịnh hót, lại khen ngợi thiếu niên đỡ đại trưởng công chúa Thục Nghi:

      - Đây là thế tử Trấn quốc công sao? ngờ đảo mắt lớn thế này rồi, diện mạo càng lớn càng giống Trấn lão quốc công, ngài có phúc khí...

      Đại trưởng công chúa Thục Nghi thản nhiên cười cười, ánh mắt xẹt qua người Lạc đại phu nhân và Lạc đại thiếu phu nhân, khi ánh mắt khiến trong lòng hai người họ phát lạnh, lại nghe bà cười :

      - Hôm nay mời mà đến, mong quý phủ đừng trách.

      - Ngài có thể đến, chúng con mừng còn kịp, sao lại trách được chứ.

      Lạc đại phu nhân vội .

      trò chuyện, nghe thấy tiếng, mấy người nhìn theo nơi phát ra tiếng, ra là Lạc lão phu nhân dẫn đám người Lạc đại gia ra đón, có thể là rất nể mặt đại trưởng công chúa Thục Nghi.

      Gương mặt Lạc lão phu nhân hồng hào, cười vô cùng nhiệt tình thân thiết với đại trưởng công chúa Thục Nghi,

      - Người muốn đến sao cho người đến báo trước tiếng, để ta sớm ra đây chờ người chứ.

      Đại trưởng công chúa Thục Nghi thở dài, :

      - Ta biết thế, nên mới cho người đến báo. Ngươi cũng biết tính ta rồi, mấy năm nay càng thích tĩnh lặng, muốn để tâm việc phô trương.

      Nghe được lời của đại trưởng công chúa Thục Nghi, mấy người Lạc lão phu nhân khỏi nghĩ đến lúc trước vợ chồng Trấn lão quốc công và đại trưởng công chúa Thục Nghi ân ái, nhưng Trấn lão quốc công lại chết trận sa trường, đại trưởng công chúa Thục Nghi vô cùng đau buồn, tự mình đến biên cương rước di thể của chồng về, trong lòng cũng thôi thổn thức.

      Sau màn chào hỏi, mọi người vây quanh đại trưởng công chúa Thục Nghi và Lạc lão phu nhân bước vào Gia Thiện đường.

      đường, mọi người vừa vừa trò chuyện, Kỉ Lẫm vẫn đỡ đại trưởng công chúa Thục Nghi như cũ, mà Khúc Thấm đỡ tổ mẫu, bốn người song song, những người khác theo sau.

      Khúc Thấm vô ý ngẩng đầu liếc cái, trước tiên là nhìn Kỉ Lẫm đỡ đại trưởng công chúa Thục Nghi, tươi cười khiêm tốn, toàn thân như khối ngọc đẹp thượng hạng, lẳng lặng tỏa sáng rực rỡ, trong thời khắc ồn ào náo động này, chỉ cần nhìn cậu, như bỏ xa mọi huyên náo, khiến trong lòng người khác bình an.

      Khúc Thấm lại thoáng nhìn Lạc Cận bên cạnh, phát nàng ta thường đưa mắt nhìn sang, mặt có hơi đỏ ửng, nhịn được lắc đầu trong lòng.

      Cho dù tuổi Kỉ Lẫm hơn họ, lực hấp dẫn đối với các nương trẻ tuổi vẫn lớn đến lạ thường. Nếu có thể, e là Lạc Cận cũng nguyện ý với nam nhân tuổi hơn mình này, ra kém có tuổi thôi. Kỳ hiểu tâm tư Lạc Cận, cũng thấy sao, nhưng Kỉ Lẫm là muội phu của , đương nhiên thể để người ngoài mơ ước.

      Đến Gia Thiện đường, đại trưởng công chúa Thục Nghi đương nhiên được mời lên ghế chủ vị, bà lại chối từ, ngồi dưới tay Lạc lão phu nhân. Lạc lão phu nhân đoán ra hôm nay bà đến làm gì, sau khi khiêm tốn mấy lời, ngồi lên ghế chủ vị.

      Bấy giờ, các phu nhân nhận được tin tức tới bái kiến đại trưởng công chúa Thục Nghi.

      Hôm nay đại trưởng công chúa Thục Nghi là khách, đương nhiên thể kiên quyết từ chối như ở nhà được, để chủ nhà sắp xếp.

      Nhìn thấy tình trạng này, Lạc lão phu nhân hài lòng nhìn thoáng qua Lạc đại phu nhân, trách bà ta để lộ tin tức đại trưởng công chúa Thục Nghi đến ra ngoài.

      Khi Lạc đại phu nhân nghe những người đó đến bái kiến đại trưởng công chúa Thục Nghi, mặt đổi sắc mấy lần, lại nhìn ánh mắt oán trách của mẹ chồng, trong lòng hết sức oan uổng. Lúc này bà sớm biết được, người để lộ việc đại trưởng công chúa Thục Nghi đến, đương nhiên là phu nhân Xương Đức bá khi ấy cũng ở đó.

      Từ trước đến nay phu nhân Xương Đức bá quả là người đáng tin.

    4. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 41

      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Khúc Liễm ngồi trong nhà thủy tạ (1), tư thế thoạt trông rất đoan trang, cũng gây chú ý cho người khác.

      Lúc bấy giờ có rất nhiều tiểu nương các gia đình huân quý có quan hệ với phủ Bình Dương hầu đến nhà thủy tạ, đám tiểu nương dịu dàng như hoa tụ tập lại nơi, khi khi cười, cũng gây cảm giác như chim hoàng oanh(2) thánh thót, mà ngược lại như bầy ong mật kêu ong ong, khiến người khác hơi phiền lòng.

      Ít nhất là giờ Khúc Liễm cảm thấy thế.

      Khúc Liễm ngồi giữa họ, vẫn giữ nụ cười khéo léo môi, người ta hỏi câu nào nàng đáp lại câu ấy, ngẫu nhiên vô ý ra vài câu hay ho, nhanh chóng dỗ đám tiểu nương xung quanh đến mặt mày hớn hở, ánh mắt nhìn nàng rất hiền hòa, khiến nàng giữa những quý nữ nơi đây như cá gặp nước.

      Khi Khúc Liễm lại biến thành người khôn khéo dỗ đám tiểu nương xoay quanh, ra vẫn luôn nhìn hướng ra ngoài nhà thủy tạ, ngóng trông bóng dáng của Bích Xuân.

      Hôm nay là sinh nhật Lạc lão phu nhân, đệ đệ cũng được nghỉ ngày, nhất định đến mừng thọ Lạc lão phu nhân cùng mẫu thân. Nàng dặn Bích Xuân, nếu mẫu thân đến, liền đến báo cho nàng tiếng, giúp nàng có cớ hay để rời khỏi nơi này. Mặc kệ là hôm nay có chuyện gì xảy ra, Khúc Liễm cân nhắc lâu bèn quyết định, tìm cớ về phòng nghỉ tạm.

      Thế nhưng, hình như là lâu lắm rồi phải?

      Đến khi có người đến, Khúc Liễm theo bản năng nhìn qua, khi thấy Lạc Lâm dẫn tiểu nương vào, khỏi sửng sốt.

      Tiểu nương kia mặc bối tử văn vân bằng gấm màu đỏ thẫm, đầu cài trâm vàng nạm ngọc ruby, tai đeo khuyên tai vàng nạm ngọc ruby, cổ đeo chuỗi ngọc, liếc nhìn cái, chỉ thấy toàn thân rực rỡ ánh vàng, vô cùng quý báu, lập tức hấp dẫn chú ý của tất cả các nương nơi đây.

      Khúc Liễm nhận ra nàng ta, đúng là vỉ tiểu thư phủ Cảnh Đức hầu gọi Kỉ Lẫm là "Kỉ biểu ca" ở núi Thạch Cảnh lần trước, dáng vẻ chừng mười hai mười ba tuổi, mặt mang theo nụ cười nhạt, tạo cho người khác khách khí xa cách, cũng nhiệt tình gì mấy với Lạc Lâm mang khuôn mặt tươi cười tiếp đón, nhưng cũng thất lễ.

      - Ôi, cái người đáng ghét này lại đến nữa.

      Khúc Liễm nghe Lạc ngồi cạnh giọng làu bàu, giọng rất , chỉ riêng mình nghe được, nhịn được nhìn nàng ta.

      Lạc thấy Khúc Liễm nhìn sang, tinh thần hưng phấn hẳn lên, bèn kề sát vào Khúc Liễm, giọng với nàng:

      - Ta cho ngươi biết, ta tên là Tịch Tư, là đích tiểu thư Tịch gia phủ Cảnh Đức hầu, người đâu mà đáng ghét thế, luôn bày ra vẻ mặt xem thường người khác, nghe ở nhà rất được sủng ái, nên mới được chiều quá sinh hư, đáng ghét như quỷ vậy.

      Khúc Liễm lại liếc nhìn vị Tịch Tư tiểu thư kia, tuy rằng cảm thấy xem ra nàng lớn lên quả là kiêu căng, nhưng nàng ta cũng có vốn để kiêu ngạo, bởi vì quen biết, nên cũng sao nhìn nàng ta mà chán ghét được. Chính Lạc cũng là quý nữ được các trưởng bối quý nuông chiều, cũng biết có phải vì hai tiểu thư gia thế tuổi tác tương đương, tính tình cũng tương tự, nên sinh ra chán ghét nhau .

      - Nàng ta lớn lên rất đẹp mà.

      Khúc Liễm ngắn gọn, xấu sau lưng người khác.

      Lạc mực khinh bỉ nàng:

      - Trong mắt ngươi, ai cũng là người tốt cả, ta còn nghi ngờ rốt cuộc ngươi có ghét ai . cho ngươi biết, ta rất đáng ghét, từ đến lớn, chỉ cần chỗ nào chúng ta cùng đến, thế nào nàng ta cũng so đo với ta, hơn nữa nàng ta còn ỷ vào đại tẩu của mình là cháu của phu nhân Trấn quốc công, mỗi lần mở miệng đều gọi Kỉ Huyên Hòa biểu ca, cũng e thẹn...

      Khúc Liễm hiểu, hóa ra là có liên quan đến nam nhân, nên tỷ muội cũng chưa chắc nhường đâu.

      , ánh mắt Tịch Tư như lướt qua, thấy Lạc , bèn tới bên này.

      Lạc Lâm theo sau, mặt nở nụ cười thản nhiên, nhìn sao cũng có vẻ " vui sướng khi người khác gặp họa".

      - A à, sao ngươi lại rảnh rỗi trốn trong góc phòng này vậy? giống ngươi nha.

      Tịch Tư khách khí , ánh mắt lướt qua người Lạc , ràng dừng mắt chuỗi hồng san hô đeo tay Lạc lâu chút:

      - Hôm nay là sinh nhật tổ mẫu ngươi, ta nhớ lão phu nhân thương ngươi nhất, sao ngươi ở cạnh lão nhân gia người vậy?

      Tuy Lạc mới oán trách phen với Khúc Liễm, nhưng diễn trò trước mặt mọi người, phong thái khí độ tươi cười chút sai phạm, dịu dàng :

      - Tổ mẫu lão nhân gia hiểu ta, sợ ta ở lại đó nhàm chán, nên cho ta ra ngoài đón tiếp khách khứa. Nhưng thế mà hôm nay A Tư ngươi ăn diện tệ, ánh vàng rực rỡ, giống như là búp bê vàng ý.

      Nụ cười của Tịch Tư phai nhạt, ra vẻ rất phiền não:

      - Ta cũng thấy vậy, chỉ là nương ta nhất quyết hôm nay là sinh nhật Lạc lão phu nhân, cũng keo kiệt việc ăn diện được, dù sao nhà ta cũng thiếu mấy lượng bạc đó. Nếu là ý của trưởng bối, làm vãn bối đành phải vâng theo, đúng ?

      Lạc ngoài cười nhưng trong cười :

      - Xưa nay Tịch bá mẫu vẫn luôn hào phóng.

      - Ha ha.

      Trong lời của hai tiểu nương có hàm ý, ánh mắt chém giết trong chốc lát, rốt cuộc Tịch Tư mất.

      Khi Lạc ngồi vào nhà thủy tạ bên kia, khỏi nhìn lại về phía ngồi cạnh Lạc , nàng ngồi nghiêng cạnh Lạc , thậm chí bị Lạc che nửa người, thoạt nhìn nổi bật, nếu vô ý chút bỏ qua. Thế nhưng nàng ta cảm thấy hình bóng của nương này rất quen thuộc, hình như gặp qua ở đâu rồi.

      nghĩ ngợi, thấy nha hoàn ăn mặc có chút thể diện bước vào, rồi đến chỗ Lạc . Vừa rồi Tịch Tư có gặp qua nha hoàn này, nhớ là người hầu hạ bên cạnh Lạc đại thiếu nãi nãi. thấy sau khi nha hoàn kia hành lễ với Lạc xong, vài câu, mới đầu dáng vẻ của Lạc mấy kiên nhẫn, nhưng sắc mặt bỗng kinh hỉ, làm trái tim của Tịch Tư hiểu biết chút tính tình của Lạc nhảy lên thình thịch.

      Đến khi thấy Lạc đột ngột đứng dậy, ánh mắt Tịch Tư trầm, ánh mắt vẫn đuổi theo hình bóng của Lạc .

      Bây giờ Lạc là vừa mừng vừa sợ, nàng ngờ thế mà đại tẩu lại đặc biệt phái nha hoàn đến báo riêng cho nàng biết đại trưởng công chúa Thục Nghi đến, tuy bảo đây là ý của mẫu thân, để nàng ta ngoan ngoãn chút đừng chạy loạn, thế nhưng Lạc thèm để ý cảnh cáo của mẫu thân, tâm của nàng ta chỉ muốn bay đến Gia Thiện đường, hận thể lập tức sang đó.

      Để khiến người khác nhìn ra bất thường, Lạc vẫn duy trì dáng vẻ dịu dàng mà kiêu ngạo.

      Chỉ là Lạc tự cho là mình thoạt trông khác gì bình thường, nhưng Khúc Liễm và bọn tỷ muội Lạc gia đều có phần hiểu tính cách của Lạc , sao lại nhìn ra tâm tư nàng ta còn ở đây, nhịn được cũng đoán thầm trong lòng vừa rồi biết nha hoàn của Lạc đại thiếu phu nhân đến gì, mà khiến nàng ta kinh hỉ đến vậy.

      Các nương ở đây chú ý đến khác thường của Lạc đều yên lòng nữa.

      khắc sau, thấy Thượng ma ma vốn hầu hạ bên cạnh Lạc lão phu nhân đến.

      Thượng ma ma vào nhà thủy tạ, hành lễ cho các vị tiểu thư, rồi cười với mấy tiểu thư Lạc gia:

      - Hôm nay có khách quý đến, lão phu nhân mời các tiểu thư sang gặp khách.

      Có thể khiến Thượng ma ma đến đây thông báo, đương nhiên là thân phận khách quý này vô cùng tôn quý, các nương ở đây đều hơi giật mình.

      Các tiểu thư Lạc gia tất nhiên cười theo.

      Thượng ma ma nhìn nhìn, lại với Khúc Liễm cố gắng giảm tồn tại của bản thân:

      - Biểu tiểu thư, lão phu nhân bảo người cũng sang nữa.

      Nụ cười của Khúc Liễm hơi gượng gạo, trước mặt bao người, nể mặt Thượng ma ma cũng hay, đành phải đứng dậy.

      Đám người Lạc , Lạc Lâm cũng ngoảnh đầu nhìn lại, Lạc hơi nhíu mày, trong lòng Lạc Lâm cũng có chút hoài nghi, lại nhìn gương mặt tươi cười thay đổi của Thượng ma ma, trong lòng hơi hiểu, nghĩ sở dĩ tổ mẫu gọi Khúc Liễm, là sợ nếu chỉ gọi tiểu thư trong nhà ra gặp khách, mục đích rất ràng, khiến khách quý thích, nên gọi cả biểu tiểu thư thường ở Lạc phủ lên cho đủ số.

      Lạc kéo Khúc Liễm, cười với Thượng ma ma:

      - Này A Liễm cùng với chúng ta .

      - Thượng ma ma, từ từ , ta cùng với mọi người.

      Tịch Tư cười hì hì đến, giữ tay Lạc Lâm, với Thượng ma ma:

      - Đại trưởng công chúa Thục Nghi đến phải , ta làm phận cháu, đương nhiên phải sang hành lễ với lão nhân gia người rồi.

      Ánh mắt Thượng ma ma tối , cười gật đầu với Tịch Tư.

      Tịch Tư thở phào nhõm, may là mình đoán đúng, khách quý đến đúng là đại trưởng công chúa Thục Nghi.

      Mấy tỷ muội Lạc gia thấy Tịch Tư, trong lòng khó hiểu làm thế nào nàng ta biết được, chẳng lẽ nàng ta biết trước đại trưởng công chúa Thục Nghi đến? Nhớ lại đại tẩu của Tịch Tư là cháu phu nhân Trấn quốc công, e là nàng ta sớm biết đại trưởng công chúa Thục Nghi đến.

      Đến khi đoàn người ra khỏi nhà thủy tạ, các nương trong nhà thủy tạ xôn xao hẳn lên.

      Các nàng ngờ đại trưởng công chúa Thục Nghi luôn ru rú trong nhà thế mà hôm nay lại đến tham gia sinh nhật Lạc lão phu nhân, mặc kệ vì sao hôm nay đại trưởng công chúa Thục Nghi đến, nếu ra mắt lão nhân gia bà bộc lộ tài năng, ý nghĩa là phi phàm. Lúc này chỉ hận các nàng là khách phủ Bình Dương hầu, được chủ nhân mời, theo như Tịch Tư cũng hay, dù sao Tịch Tư có thể tự nhiên như vậy, là do đại tẩu nàng ta là cháu của phu nhân Trấn quốc công, là quan hệ thông gia của Trấn quốc công, nên theo nữa, cũng là hợp tình hợp lý.

      Lạc giận đến mức gương mặt nhắn sa sầm, hơi dùng sức túm Khúc Liễm, làm Khúc Liễm thấy đau, bèn rút tay mình về.

      Lạc cũng để ý, tiếp tục thầm trừng Tịch Tư,

      Tịch Tư liếc nàng ta cái, mực ra vẻ kiêu ngạo.

      Hai tiểu nương dùng ánh mắt chém giết lẫn nhau, trong lòng Khúc Liễm như có móng vuốt cào, sưng lên mất ấy nhỉ? Có cách nào tìm cớ trốn ?

      Đến khi đến Gia Thiện đường, nàng vẫn phát ra cách nào để rời , mà ngược lại còn bị Lạc kéo vào. Ở giữa nàng ta và Tịch Tư. Khúc Liễm thấy hai nàng ấy ra vẻ tức giận, trong lòng có chút hâm mộ tính cách thẳng thắn của họ, chỉ có những đứa bé được trưởng bối chiều, mới có thể sống vô tư như thế, giống nàng ngoài mặt luôn phải theo quy củ ra sao ra vẻ yếu đuối thế nào, như thế là chuyện thường.

      Sau khi Thượng ma ma vào thông báo, liền cười với các nàng:

      - Mời các tiểu thư vào, đại trưởng công chúa Thục Nghi cũng mong gặp mọi người đấy.

      Trong mắt tất cả các nương nơi đây đều tràn ngập kinh hỉ, nhưng ngoài mặt lại cố ra vẻ rụt rè đoan trang, cần phải lưu lại ấn tượng tốt cho đại trưởng công chúa Thục Nghi. Chỉ là khi các nàng vào, nhìn thấy thiếu niên đứng cạnh đại trưởng công chúa Thục Nghi, đều lập tức ngẩn ngơ.

      Thượng ma ma đâu có thế tử Trấn quốc công ở đây chứ?

      Tuy rằng bối rối vì nhiều hơn thiếu niên, thế nhưng mấy tiểu nương nhanh chóng khôi phục tự nhiên, bước lên hành lễ với đại trưởng công chúa Thục Nghi và Lạc lão phu nhân.

      Người trong phòng cũng nhiều, trừ Lạc lão phu nhân và hai bà cháu đại trưởng công chúa Thục Nghi, còn có mấy vị lão phu nhân các gia đình có quan hệ thân thiết với phủ Bình Dương hầu, Khúc Thấm, Lạc Cận và mấy vị phu nhân Lạc gia làm vãn bối ở cạnh, đều đứng.

      Thấy Tịch Tư theo mấy tiểu thư Lạc gia mà đến, ai cũng sửng sốt, thế nhưng vì có lão phu nhân phủ Cảnh Đức hầu ở đây, thể gì khác thường.

      Khúc Liễm xen lẫn trong nhóm tỷ muội Lạc gia như bình thường, dáng vẻ ngoan ngoãn cụp mắt, cũng mấy thu hút.

      Chỉ là , biết làm sao, từ khi tiến vào cảm thấy ánh mắt cực kỳ sắc bén đáng sợ dừng người nàng, làm cho nàng suýt toát mồ hôi lạnh. Thế nhưng trong phòng có quá nhiều người, nàng cũng tiện ngẩng đầu xem thử, lại càng dám nhìn thiếu niên đứng cạnh đại trưởng công chúa Thục Nghi kia, chỉ sợ lại làm trò gì đó trước mặt mọi người.

      Sau khi hành lễ xong, nàng nhanh chóng ngẩng đầu liếc nhìn cái, thực ngoài ý muốn phát thiếu niên bên cạnh đại trưởng công chúa Thục Nghi giờ mỉm cười đứng yên, nhìn chớp mắt, dáng vẻ công tử như ngọc, khiêm tốn thủ lễ, thực khiến cho người khác tán thưởng.

      Trong lòng Khúc Liễm hơi kinh ngạc, đồng thời cũng thở phào nhõm.

      Thế nhưng nỗi lo của nàng chưa kịp tiêu tan, đối diện với ánh mắt lợi hại lạnh thấu xương của đại trưởng công chúa Thục Nghi, dọa nàng nhanh chóng cúi đầu.

      chỉ riêng Khúc Liễm bị dọa sợ, mấy nương khác ở đâu cũng đều hơi sợ hãi, hiển nhiên là cái loại cảm giác mạnh mẽ lạnh thấu xương người đại trưởng công chúa Thục Nghi hoàn toàn khác mấy lão phu nhân bình thường mặt mũi hiền lãnh, khiên nhóm tiểu nương khó mà chịu được.

      - lâu gặp công chúa, nghe lão nhân gia đến, nên vãn bối bèn mặt dày mà đến vậy.

      Tịch Tư cười , đôi mắt to sáng ngời nhìn đại trưởng công chúa Thục Nghi, thoạt nhìn ngây thơ đáng .

      mặt đại trưởng công chúa Thục Nghi nở nụ cười, hơi thở mạnh mẽ nghiêm nghị người bà thoáng dịu , toàn thân có vẻ dễ thân hơn chút, cũng khiến áp lực lên các tiểu nương còn quá nặng, cư xử cũng tự nhiên hơn.

      - Cháu có tâm rồi.

      Tịch Tư hé môi cười, tiếp tục ngây thơ :

      - Đó là đương nhiên, lão nhân gia người lợi hại thế, cháu còn muốn học người nhiều nhiều đấy.

      Lão phu nhân Cảnh Đức hầu cũng cười :

      - Công chúa đừng nghe con bé nhảm, con nít trong nhà, cứ thích giúp vui thôi.

      - Tổ mẫu, người ta mà.

      Tịch Tư dậm chân, dáng vẻ như thể bị oan ức, chọc cho mọi người bật cười.

      Đại trưởng công chúa Thục Nghi nhìn bốn năm tiểu nương như những đóa hoa mới nở, cười với Lạc lão phu nhân:

      - Trông đều rất xinh đẹp, cũng là bà có phúc, có nhiều cháu tri kỷ thế này.

      - Sao mà như lời bà được chứ, nhiều cháu , cũng muốn phát sầu đây...

      Lạc lão phu nhân vội khách khí đáp.

      Bỗng dưng, ánh mắt đại trưởng công chúa Thục Nghi dừng ở người, cười :

      - Ôi, đứa bé này bình thường trông xinh đẹp, mau đến ta xem cái nào.

      Mọi người vội vàng nhìn sang, khi nhìn đến người đại trưởng công chúa Thục Nghi , trong lòng đều nhảy lên cái.

      Khi phát ánh mắt của mọi người đều tập trung vào mình, Khúc Liễm như nằm mơ.
      *************************************
      Chú thích:
      (1) Nhà thủy tạ:
      [​IMG]
      (2) Chim hoàng oanh:
      [​IMG]

    5. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Vậy là hôn ước sắp được công bố rồi
      Thank editor nhiều nhé
      cacmons thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :