1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      JQ đầy trời ah.....:yoyo69::yoyo69:
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      8/3 chúc editor luôn vui vẻ, khỏe mạnh và đạt được nhiều thành công trong cuộc sống nhé :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 15: Cắt tay

      Quận Nhữ Dương nằm ở phía Đông Dĩnh Xuyên, thượng nguồn sông Lạc Hà, lòng sông tương đối chật hẹp, ở giữa có bãi bồi, tuy nhiều nước, nhưng nếu cố gắng vượt qua cũng phải là thể.

      Tiêu Lan vừa vừa hỏi: "Thường Tự có biết ?"

      "Thuộc hạ về báo cho Hầu gia trước", Trình Ung và Tiêu Lan đều lên ngựa, "Chỗ Thường tướng quân cũng có thám tử, lát nhận được tin báo."

      - - Hèn chi mấy ngày này Bộc Dương có động tĩnh, chỉ ngẫu nhiên có toán binh đến khiêu khích, nguyên là tính toán đánh Nhữ Dương.

      Đoàn người nhanh chóng phi ngựa đến thẳng chỗ thủ thành, hiển nhiên Thường Tự được tin tức, chọn người, Tiêu Lan : "Tướng quân muốn làm gì? Phòng thủ hay viện binh?"

      "Đương nhiên phải viện binh", ngón tay chai của Thường Tự chỉ vào bản đồ, "Nhữ Dương ở phía Đông của chúng ta, trước kia, người Hung Nô chưa từng có thể đánh vào, bởi vì bọn họ chỉ có thể tấn công từ hướng Bắc xuống phía Nam, Dĩnh Xuyên dựa vào che chắn của sông Lạc Thủy còn có thể chiếm chút ít tiện nghi. Nhưng nếu như giữ được Nhữ Dương, Dĩnh Xuyên lập tức phải giáp hai mặt Đông, Tây đều là địch, nên nhất định phải giữ được Nhữ Dương."

      Tiêu Lan gật đầu: "Tướng quân dự định cứu thế nào?"

      "Bây giờ tập hợp binh mã, phái thẳng đến Nhữ Dương."

      Tiêu Lan hơi nhíu mày, Thường Tự liếc cái, sắc mặt trầm xuống, "Hầu gia có lời muốn ?"

      Tiêu Lan nắm quyền: "Tướng quân, ta lại cho rằng, so với việc phái binh Nhữ Dương, bằng chúng ta vượt sông, tiến vào phía sau Hung Nô."

      "Vượt sông?" Mày rậm của Thường Tự nhảy lên, "Hầu gia mới tới Dĩnh Xuyên, có thể còn chưa quen thuộc địa hình, gần vạn người mà qua sông phải mất bao lâu chứ?"

      lời này khách khí, thực ra ý tứ là, - - ngươi có kinh nghiệm đánh trận, cần nhiều lời.

      Tuy chức quan của Tiêu Lan là tuần tra, có thể tra ra thành tích của thái thú, cũng có thể tra ra quân vụ của Dĩnh Xuyên, nhưng cũng chính cái chức quan này, lại có quyền cứng rắn ra mệnh lệnh, nhất là đối với lão binh ra từ chiến trường.

      Ngày đó, Thường Tự nhìn thấy dũng mãnh, có thể chiến đấu, nhưng chỉ nhiêu đó thôi là đủ.

      Tiêu Lan lại liếc mắt nhìn bản đồ, thể trễ nãi thời gian, Thường Tự lại thèm quan tâm lời , tự ý tập hợp binh lính, Tiêu Lan im lặng, khoác cái áo giáp mỏng lên, : "Nếu như thế, thỉnh Thường tướng quân tính thêm người là ta."

      Lông mày Thường Tự vặn lại, cầm chuôi đao nhìn , Tiêu Lan : "Như thế nào, tướng quân sợ ta bắt cóc vạn hai ngàn người ngựa này mất?"

      "Chính mình mang binh , nếu tùy tùy tiện tiện nghe lệnh người khác đó là điểm yếu của ta", Thường Tự chẳng hề chịu đả kích, mặc dù thủ hạ của Tiêu Lan nhiều, nhưng chém giết quả thực dũng mãnh, cho bọn họ cùng cũng có thể kích thích sĩ khí, Thường Tự lo lắng là Tiêu Lan cũng phải là tướng sĩ thủ hạ của ông ta, hồi nãy lại ràng đồng ý cách viện binh cho Nhữ Dương, nửa đường lại đổi chủ ý, khó tránh khỏi gây nhiễu loạn quân tâm, đến lúc đó mình phải xử lý hay xử lý mới phải?

      "Quân lệnh như núi, Hầu gia có thể hiểu được?"

      "Tất nhiên", Tiêu Lan hiểu băn khoăn trong lòng ông ta, nghiêm mặt : "Nếu ta ở đây nhận lệnh tướng quân, cùng bộ dạng với các tướng sĩ, nếu như chống lại, đáng chết hay xử phạt, toàn bộ do tướng quân làm chủ."

      "Khá lắm!" Thường Tự thích tính cách phóng khoáng này của , lập tức gọi phó tướng thủ hạ tới, phân phó ta và Tiêu Lan lập tức xuất phát, lại cười giỡn bồi thêm câu, "Binh mã Bộc Dương nhiều, mấy tính mạng binh sĩ này đều giao cho Hầu gia ."

      "Tướng quân yên tâm, ta mang , chắc chắn cũng mang về cho ngài."

      đến canh ba, bóng đêm rất sâu, đội ngũ vạn hai ngàn binh gấp rút chạy đến Nhữ Dương.

      **************************

      Bên trong Hầu phủ.

      Diên Mi ngủ ngon, lật người hai cái, nàng lại lẩm bẩm: "Còn muốn nước, khát."

      Đào Diệp ghé sát lại nghe, lấy nước, dè dặt đỡ nàng, vừa đụng đến bả vai Diên Mi liền tỉnh, nàng chun mũi, tự mình ngồi dậy, nhìn hết giường vòng, hỏi: "Sao lại là ngươi?"

      Đào Diệp vội đáp: "Vừa nãy Trình Ung có chuyện muốn bẩm báo với Hầu gia, Hầu gia liền ra cửa, lúc phân phó nô tỳ chờ phu nhân tỉnh với phu nhân."

      Diên Mi hơi cúi đầu, mặt cũng có biểu cảm gì, rầm rì uống nước xong ngẩn người.:th_71:

      Trong đầu Đào Diệp rất khẩn trương, - - nàng vừa vào nhìn thấy dây đỏ buộc giường, thể hoàn toàn đoán được là chuyện gì, nhưng cảm giác được mình phát ra bí mật lớn nào đó.

      Nàng cúi đầu, lo sợ : "Phu nhân yên tâm, nô tỳ rất kín miệng, tuyệt đối ra nửa câu với bất luận kẻ nào."

      Diên Mi giương mắt nhìn nàng, vẻ mặt Đào Diệp nghiêm túc, đưa tay che miệng, Diên Mi nhìn hiểu thèm để ý nữa, lại mở miệng: "Bao lâu?"

      "A?" Đào Diệp , cho rằng Diên Mi hỏi nàng có thể giữ kín chuyện này bao lâu, vì vậy : "Mãi mãi, cho đến khi nô tỳ nằm dưới đất rồi, thành quỷ cũng cho người khác ."

      :th_71: "..."

      Vóc người Đào Diệp bé, lớn lên đầu óc hơi khờ khạo, mắt trừng muốn tròn, bộ dạng chỉ trời mà thề thốt, Diên Mi phồng miệng, chậm rãi nằm sấp ngã xuống giường, xuyên qua mấy sợi dây đỏ nhìn nửa giường bên kia. Nhìn hồi lâu, nàng đưa tay ra, nhàng sờ sờ, - - lạnh ngắt, xem ra thời gian ít nhất bữa cơm.

      Diên Mi nhích người lại đó, nằm thẳng nhắm mắt lại.

      Bây giờ Đào Diệp mới hiểu được, nàng muốn hỏi là "Hầu gia bao lâu rồi?", mà phải hỏi mình, là mất mặt aaaaa, Đào Diệp giậm giậm chân, che mặt lại.

      *********************

      Canh năm, Thường Tự ở tường thành tuần tra vòng, phải nheo mắt lại, ông ta dùng lực xoa xoa mặt, tâm trí hơi tập trung, đứng trước án nhìn bản đồ ngẩn người

      - - Sao đến giờ mà còn chưa thấy khói báo động từ hướng Nhữ Dương?

      Như vậy chỉ có hai loại tình thế: là binh cường, lương đủ, cần ông ta viện binh; hai là... trong thành bị đánh lén, căn bản kịp làm khói!

      Thường Tự hơi giật mình, có dự cảm tốt.

      Ông ta lại khóa mắt bản đò, ngón tay vẽ vòng dọc theo Nhữ Dương, - - nhưng nếu trong thành bị đánh lén, người Hung Nô vào thành bằng cách nào?

      Hai hướng khó có khả năng, phía Bắc... Phía Bắc trừ có hướng ra Lạc Thủy, hơi về phía Nam còn có Dĩnh Thủy về hướng Nam Bắc. Dĩnh Thủy ở phía Đông Dĩnh Xuyên, lại vừa vặn từ Bắc xuống Nam có xuyên qua thành Nhữ Dương, bên trong thành tất nhiên còn có nhiều kênh rạch hẻo lánh.

      Ngón tay Thường Tự cứng đờ, hít sâu hơi, hỏng bét.

      Nếu người Hung nô cũng nghĩ đến cái này, cũng tìm được những kênh rạch hẻo lánh đó rồi lẻn vào thành...

      "Tiền Bằng!" Thường Tự hung hăng vỗ xuống bàn, gấp giọng phân phó: "Ngươi lập tức mang mang ngàn người trước tiếp ứng cho Trương Đồng và Dĩnh Hầu, tạm thời quản Nhữ Dương nữa, cần phải dẫn bọn họ trở về!"

      Ông ta lại thể điều động nhiều binh mã, phòng ngừa người Hung Nô có tấn công từ sau.

      Giờ Mẹo qua, sắc trời sáng, chỉ hơi u, cuối giờ Thìn, trời bắt đầu mưa, trong lòng Thường Tự kéo căng dây cung, chẳng quan tâm mưa rơi càng lúc càng lớn, ở tường thành tới lui, lại vẫn thấy bóng dáng đám người Tiêu Lan.

      Giữa trưa, chuông trong thành gõ vang, mưa rơi như tạo thành lớp màng, làm mắt người mông lung, binh sĩ tường thành chợt chỉ chỉ vào điểm đen ở xa, hô to: "Tướng quân! Tướng quân, hình như bọn họ trở lại!"

      Trở về rồi.

      Phá hủy thành Nhữ Dương.

      Đội ngũ vạn hai ngàn binh sĩ, tính ngàn người đằng sau, lúc ra khỏi thành binh mạnh ngựa khỏe, giờ phút này, khắp người bùn máu, hoặc chết hoặc bị thương, chỉ còn lại chưa đến bảy trăm người.

      Hàm răng Thường Tự căng lên, bộ râu thô ráp co rúm hai cái theo cái cằm, tay cầm đao, bi thương : "Là tại quyết sách hôm nay của ta sai lầm, uổng tính mạng của hơn năm ngàn huynh đệ. Huynh đệ như tay chân, ta ..."

      "Tướng quân!" Binh sĩ Thủ hạ ngăn lại, : " phải sai lầm của tướng quân, mà là lũ cẩu Hung Nô sớm có dự mưu!"

      Bọn họ trễ, biết được tin tức cũng trễ.

      Từ lúc hơn nửa tháng trước, người Hung Nô ở trong bóng tối phái người tìm kiếm những kênh nước hẻo lánh lẻn vào thành, đêm qua tấn công thành, nội ứng ngoại hợp, lúc đám người Tiêu Lan đến, Nhữ Dương gần như thất thủ, mười vạn đại quân Hung Nô, vào thành hơn phân nửa, còn ba vạn quân nữa chờ ở đường đợi phục kích viện quân, toan tính bắt sống bọn họ.

      Tiêu Lan mang quân cản phía sau, ở phía trước, Trương Đồng liều chết phá vòng vây, đường tiến nhanh, thẳng vào trong Dĩnh Xuyên mới có thể thoát hiểm.

      hốc mắt Thường Tự đỏ bừng, nước mưa theo lông mày ông ta chảy xuống, "Đêm qua nên nghe lời Hầu gia, là Thường mỗ tự phụ !"

      "", toàn thân Tiêu Lan ướt đẫm, áo giáp mỏng người chỉ còn nửa, treo vai chẳng ra cái gì cả, tay giữ lấy cổ tay Thường Tự cầm đao, "Cho dù đêm qua chúng ta đánh lén hậu doanh Hung Nô cũng kịp . Hung Nô muốn chiếm Kim Lăng từ chín tháng trước, Nhữ Dương bị nhìn chằm chằm phải ngày ngày hai, trước khi vào kinh thành, bọn chúng thề phải liều chiếm được mấy thành, trách được tướng quân."

      Thường Tự nhìn những thương binh trong màn mưa, nghĩ đến năm ngàn người kia, thi thể có thể bị chặt nát, trong thành Nhữ Dương lúc này, hàng loạt dân bị tàn sát, trong nội tâm vừa hận vừa đau đớn, cổ tay khẽ run lên, Tiêu Lan xuống nhìn thoáng qua, trong nội tâm cũng dễ chịu hơn ông ta, : "Ta đáp ứng với tướng quân, đưa bọn họ như thế nào trả bọn họ trở về như thế, bây giờ, năm nghìn huynh đệ lại bỏ mạng trong thành, là Tiêu Lan bảo hộ được. Huynh đệ là tay chân, trận này, ta ghi tạc ở trong lòng."

      xong, vươn bàn tay ra, giơ tay chém xuống, ngón út tay trái lập tức đứt rời.

      ra tay lưu loát, cũng hừ tiếng, nhưng tay đứt ruột xót, máu tươi xuống ủng, sắc mặt cũng nhịn được mà trắng bệch.

      Trong thoáng chốc, Thường Tự tiếng động.

      "Nhanh mời Mẫn đại phu!" Ông ta lập tức quát lên.

      Màn mưa trắng xóa, nước từ cổ mọi người chảy xuống, cuối cùng hòa chung chỗ.

      ****************

      Lúc Tiêu Lan trở lại phủ là giờ Mùi, gã sai vặt chạy lại bung dù cho , cũng cần, nước mưa thuận theo ống tay áo, vạt áo chảy xuống, có màu đỏ nhạt.

      vào nội viện, Diên Mi ở dưới hành lang, đưa tay hứng mưa, Doãn đại nương ở bên cạnh khuyên nàng vào nhà, Bạch Thiến cũng đứng bồi.

      Tiêu Lan đứng ở cửa hông thở dốc hơi, Doãn đại nương tinh mắt nhìn thấy trước, chỉ là bị bộ dáng này của dọa cho sợ hết hồn, vội vàng : "Hầu gia về."

      Tiêu Lan từ hành lang vòng lại đây, tất cả nơi qua đều là nước, nhanh chóng lại gần, giọng của Bạch Thiến run sợ, hô tiếng: "Tay của Hầu gia !"

      Tiêu Lan nhàng chậm chạp đem tay trái giấu ra sau lưng, : " có gì phải kinh ngac, cho người nấu nước ấm đưa đến, đều cần hầu hạ, lui xuống hết ."

      mặt Bạch Thiến còn chưa hết sợ hãi, trong hai mắt có lệ, dùng sức ổn định giọng, : "Vậy, vậy Hầu gia gọi đại phu đến băng bó chưa?"

      Vừa rồi nàng ta thấy ngón út có quấn vải thưa, chỉ là lúc này lo lắng nên bị loạn, biết nên cái gì cho phải.

      Tiêu Lan gật gật đầu, trực tiếp vào phòng, Diên Mi theo phía sau , từ lúc vào sân liên tục kinh ngạc, Tiêu Lan cũng lời nào, cầm lấy bình nước, trực tiếp uống mấy miếng nước từ miệng bình, uống xong mới xoay người nhìn nàng.

      Miệng Diên Mi khẽ mở, nhìn từ đầu đến chân, thậm chí ngay cả chút nước chân cũng bỏ sót, cuối cùng, ánh mắt mới rơi vào tay trái sau lưng.

      Nàng đưa hai tay ra kéo tay áo Tiêu Lan.

      Kéo cái, nhúc nhích, lại cái, vẫn nhúc nhích.

      Nàng ngẩng đầu lên, trong con ngươi đen nhánh ràng có vẻ bực bội.

      Tiêu Lan buông lỏng người, tùy ý để nàng túm lấy cánh tay.

      Tối hôm qua vẫn là năm ngón tay thon dài, bây giờ chỉ còn bốn ngón... Ngón út bị quấn dày, rỉ ra máu đỏ, mắt Diên Mi trừng to từng chút , giống như biết tại sao như thế. Dần dần, hô hấp của nàng trở nên gấp gáp, ngực phập phồng nhanh chóng, như thở ra hơi.

      "A!" Nàng phát ra tiếng kêu thấp đè nén mà dồn dập, cả người bắt đầu run rẩy...
      Last edited: 11/3/17

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      A làm Diên My đau lòng r nè
      Huhu
      Thank editor nhiều nhé

    5. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Truyện ngày càng hay rồi :yoyo63::yoyo63::yoyo63:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :