1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại - Ngụy inc] Sông vẫn chảy về nơi ấy - C Tây Khê C (HOÀN)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      SÔNG VẪN CHẢY VỀ NƠI ẤY
      [​IMG]
      (Nguyên tác : Tại Thủy Y Phương)
      Tác giả : C Tây Khê C

      Thể loại : HĐ, HE, ngụy inc chị dâu - em chồng, chuẩn 3S, nam chính có bệnh kín, hơi ngược khúc đầu

      Số chương : 95 bao gồm PN

      Converter : Magoue

      Editor : Kimiko <3

      Văn án:

      Người phải là "" nhưng vẫn là .

      cố gắng trốn tránh, từ bỏ rời .

      Nếu tình có bến bờ, vậy nơi chờ đợi bọn họ là địa ngục? Hay là thiên đường?

      [​IMG]
      Lời editor :
      1. Nếu ai đọc qua xin spoil
      2. cần quá lo lắng độ ngược, như mây bay hoy =D
      3. Mong các bạn ủng hộ, truyện vào vip và có làm ebook nhé!


      [​IMG]
      MỤC LỤC

      12345678910
      11 12 13 14 15 16 17 18 (H) 19 (H) 20 (H)

      21 22 23 (H) 24 (H) 25 (H) 26 27 28 29 30

      [​IMG]
      31 (H) 32 (H) 33 34 (H) 35 (H) 36 37 38 39 40 (H)

      41 (H) 42 43 44 45 46 47 48 49 (H) 50 (H)
      51 52 53 (H) 54 (H) 55 56 57 58 59 60

      [​IMG]
      61 62 (H)63 (H)64 65 66 67 68 69 70

      71 72 73 74 75 76 (H) 77 (H) 78 (H) 79 80

      81 82 83 84 85 86 87 88 89 90
      91

      [​IMG]
      PHIÊN NGOẠI
      92. 1 92.2 93 94 95
      Last edited: 29/10/18

    2. viviana

      viviana New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      12
      Lịch post thế nào vậy bạn?
      Kimiko thích bài này.

    3. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      @viviana : có thể 1-2c/tuần, mình hơi bận và ôm 2 hố nhưng ráng ra đều :)
      ☆, , Khúc yên hồn


      Giữa trưa tĩnh mịch, ánh mặt trời xuyên qua hàng cây rậm rạp, nơi các loài cây tản ra hương gỗ thơm mát, An Nhu Y vui vẻ chạy dưới hàng cây cao to, thỉnh thoảng còn quay đầu lại nhìn xem có người đuổi phía sau .


      Là nơi này? Chơi trò trốn tìm nhỉ? Chẳng qua là chờ rất lâu, cũng có người tìm thấy . Vốn cảm xúc hăng hái bị phai nhạt, dọc theo đường quanh co trong rừng, thỉnh thoảng đá cục đá đất.


      Cho đến khi tới bên dòng sông , nhìn dòng nước nho chảy khiến lại vui vẻ. Cẩn thận đạp cục đá đứng ở bên dòng suối , ngồi xổm người xuống vẩy dòng nước trong suốt, thậm chí có thể nhìn khuôn mặt ngây thơ và xinh đẹp của .

      Khẽ vẩy nước, cảm thấy gương mặt trong nước của càng mơ hồ... phải là ! Trực giác mãnh liệt cho biết, gương mặt đó phải là


      dừng động tác lại, cho đến khi mặt nước khôi phục lại như cũ, mới nhìn , gương mặt trong nước cười với … Nụ cười giống như lại thay đổi.


      Là ai? Người kia phải là … ‘’ kia, rốt cuộc là ai?


      An Nhu Y chợt ngồi dậy, ôm trán đổ đầy mồ hôi. vuốt vuốt bên huyệt Thái Dương, lại nằm mơ như vậy…


      Nghiêng đầu nhìn về phía đồng hồ báo thức đầu giường, liên tục báo ba lần. Trước kia cũng xuất tình huống như vậy, biết mình còn cách nào có thể ngủ tiếp.


      Thế là xuống giường, ‘Hừm…’ chân trái bởi vì đột ngột chịu đựng trọng lực có hơi đau, An Nhu Y thể dừng lại chút, sau khi quen với cơn đau mới lần nữa chậm rãi đứng lên.


      ra khỏi phòng, về căn phòng đối diện. Mở cửa phòng, ánh sáng trắng ngà tràn vào giữa căn phòng, thảm nhung màu trắng đặt cây đàn cello.


      Căn phòng khác hẳn căn phòng tao nhã của , vách tường giấy màu vàng cộng thêm hoa đào màu hồng, còn trang trí đầy đủ màu sắc, mỗi nơi đều làm cho người ta có loại cảm giác ấm áp.


      An Nhu Y ngồi vào ghế đặt sau đàn, chiều cao của đàn hoàn toàn phù hợp với chiều cao của khi ngồi, kẹp đàn vào giữa hai đầu gối, tay cầm dây cung, tay tùy tiện mở ra nhạc phổ giá đàn.


      thử kéo hai , cảm giác tốt nên khẽ lắc đầu. Đặt cây cung xuống, trả đàn về vị trí cũ, đứng dậy về phía xa đặt các bản nhạc phổ, tất cả đều là bản nhạc của Schubert.


      tủ cũng chứa các bản nhạc phổ của Beethoven mà thích, dù các sáng tác nhiều.


      Quả nhiên, dù dung mạo có giống nhau, cũng cách nào có thể cùng ‘linh hồn’ với .


      ‘Nhu Y sao? Dậy sớm vậy?’ Mới 7 giờ, Vu Chương xách theo túi đồ vào nhà họ An.


      ‘Dạ, chào cậu’ An Nhu Y cười, nhận lấy đồ tay cậu, nhìn chút, là món cháo từ cửa tiệm thích nhất của mẹ.


      ‘Bé con, ngủ ngon sao?’ Vu Chương vuốt đầu cháu , cảm thấy nụ cười của có hơi miễn cưỡng. ‘Chưa quen phòng mới sao?’ Nửa năm trước ông thay An Nhu Y sắp xếp chỗ ở gần công ty.


      ‘Con cũng quen rồi, cậu’ Trước mắt là khu đất cao cấp nhất, người bình thường muốn mua được nhà ở đây cũng dễ dàng. Nếu như phải nhậm chức kiến trúc sư trong tập đoàn lớn nhất nước của cậu sợ rằng đến cơ hội nhìn cũng có.


      ‘Hiếm khi chủ nhật được về sớm thăm cha mẹ chút’ An Nhu Y vừa , vừa đặt chén đũa, ‘Buổi sáng cha con chưa về, còn bận rộn lo khu vườn cho chị bảo bối của con trời đấy.’


      ‘Ban đầu nếu như phải là khu vườn này, chỉ e là dù thế nào mẹ con cũng chịu chuyển đến’. Vu Chương rửa tay, tới trước bàn ăn giúp chuẩn bị bữa ăn sáng.

      ‘Dạ…’ An Nhu Y giọng đáp, mẹ vẫn lưu luyến nhà cũ, phải là biết. Ngay cả bây giờ các đồ trang trí trong nhà vẫn tiếp tục sử dụng thiết kế của nhà cũ.


      Mỗi thiết kế ở chỗ này đều là tâm huyết của người mẹ làm giáo sư ở Đại học Mỹ thuật, mỗi nơi đều tràn đầy tình thương của mẹ đối với ‘’.


      ‘Đúng rồi, chủ nhật tới đoàn nước ngoài đến biểu diễn nhạc giao hưởng, cậu có mấy tấm vé vào cửa, con với mấy người bạn ’ Vu Chương nhanh chóng lảng sang chuyện khác.


      ‘…Cũng được’ An Nhu Y cuối đầu, khi ngẩng đầu nhìn cậu mang theo nụ cười xinh đẹp lẫn vào đâu được, ‘Chẳng qua cậu à, người thích nhạc giao hưởng phải là con’. Người đàn cello hay cũng phải là con.



      Last edited: 29/10/18
      NBT, Mai Trinh, amandatruc40 others thích bài này.

    4. viviana

      viviana New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      12
      Ủng hộ hố của bạn, ra chương đều đều và nhiều nhiều nha bạn ^^
      Haruka.Me0Kimiko thích bài này.

    5. Kimiko

      Kimiko H là lẽ sống (▰˘◡˘▰) Editor

      Bài viết:
      262
      Được thích:
      4,227
      Qua tuần mình có việc có thể up chương mới được, bù sau nhé :)
      ☆, hai. Câu chuyện cổ tích của hoàng tử và công chúa chỉ là giả dối.

      Editor : Kimiko


      Hiếm khi khí bàn ăn nhà họ An lại náo nhiệt vào chủ nhật như vậy, tính tình Vu Chương cởi mở rất giỏi trong việc điều tiết khí, mà tính tình bà chủ nhà họ An cũng hướng ngoại, hoạt bát, thỉnh thoảng bị lời hài hước của em trai chọc cười.


      An Trường Thanh là giáo sư ngành kế toán ở đại học, thỉnh thoảng thêm vào mấy câu, có thể nhận thấy tính tình ông hướng nội. Mà An Nhu Y, dường như lời, suốt buổi chỉ cười yếu ớt nghe bọn họ chuyện.


      "Nhu Y, gần đây tái khám đúng hẹn chứ?" An Trường Thanh nhìn con lời nào, dịu dàng mở miệng hỏi thăm, ông cười lên khiến nếp nhăn ở khóe mắt sâu hơn, quả gương mặt của An Nhu Y di truyền từ người cha điển trai của mình.


      "Dạ có." Đề tài đột nhiên chuyển tới mình, lại có chút khẩn trương.


      "Thế nào? Có gì ?" An Trường Thanh chỉ cảm thấy, dường như con cố ý tạo khoảng cách giữa bọn họ.


      "Rất tốt." Đơn giản hai chữ, xong còn kèm thêm nụ cười, nhìn qua có vẻ rất thuyết phục.


      "Nhu Y, gần đây thời tiết ẩm ướt, nên nhớ lau sạch đàn sau khi luyện xong nhé." Vu San híp mắt cười , bà mang vẻ đẹp phụ nữ truyền thống, nhưng rất có phong cách, gần năm mươi nhưng vẫn duy trì được dáng người.


      "Con biết rồi, mẹ." An Nhu Y gật đầu, đặt xuống chén cháo chỉ ăn hai ba muỗng, bỗng nhiên còn khẩu vị. Mẹ chưa bao giờ quan tâm , cây đàn kia còn quan trọng hơn người con này.


      Sau bữa ăn sáng, An Nhu Y giúp mẹ thu dọn rồi tìm lí do ra ngoài.


      Mưa liên tục hai ngày khiến cho khí trở nên mát mẻ, hít sâu hơi, tâm trạng u uất cũng giảm bớt. Nên tìm chỗ để ăn nhỉ? suy nghĩ nên nơi nào điện thoại di động trong túi xách vang lên.


      nhìn người gọi tới có chút do dự, "Chào buổi sáng, bác sĩ Lạc."


      "An Nhu Y." Bên kia đầu dây có giọng trầm thấp vang lên, An Nhu Y chưa từng nghe qua giọng của hoàng tử, nhưng muốn giọng như thế này.


      “Ừ." Tác phong của rất ít khi gọi tên đầy đủ của . Chỉ trừ khi tức giận, mặc dù tuyệt đối thừa nhận mình tức giận.


      "Em có biết bao nhiêu ngày đến bệnh viện ? cho em biết, là tám ngày, trăm chín mươi hai tiếng." Trong giọng của cũng cảm giác được tức giận, nhưng mỗi lời ra lại khiến người ta ràng giận.


      An Nhu Y chép miệng, "Gần đây em bận việc" vội vàng tìm lí do để che giấu.


      “Vậy bây giờ đón em đến bệnh viện nhé, ở nhà sao?" Giống như lễ phép hỏi thăm, nhưng mà An Nhu Y nghe đầu dây bên kia có tiếng khởi động xe.


      "À, em ở nhà ba mẹ." Vốn muốn tự có thể , nhưng cũng có lời gì phản bác, ai bảo đuối lý trước.


      " biết, đến gọi cho em, đừng chờ ngoài gió." Nhanh nhẹn vòng tay lái, hiển nhiên có chút nóng lòng, nhưng vẫn chờ ngoan ngoãn đáp tiếng rồi mới cúp điện thoại.


      Lúc Lạc Lê Vũ tới, nhìn thấy An Nhu Y đứng ở đầu đường chờ. thân váy trắng xòe, áo khoác màu xanh đính hạt, vóc người cao tầm mét sáu lăm, luôn luôn mang giày đế bằng.


      cúi đầu biết nghĩ gì, vài sợi tóc đen theo động tác của trượt rơi xuống bên vai. Ngoại trừ gương mặt xinh đẹp, tinh xảo của , lại mang vẻ hết sức điềm tĩnh, giống như thuộc về trần gian hấp dẫn ít người đường chăm chú nhìn .


      , cũng biết mình trở thành phong cảnh trong tầm mắt của người khác. Ngẩng đầu nhìn thấy xe của Lạc Lê Vũ, sau đó cười cái với . Nụ cười này, rất ấm áp.


      Trong xe Lạc Lê Vũ tự giễu cười tiếng, đè lại vị trí tim mình, bao lâu rồi? Mỗi lần nhìn thấy trái tim đập loạn.


      "Có lạnh ?" An Nhu Y vừa lên xe, lập tức mở hệ thống sưởi, thời tiết tháng tư lúc nóng lúc lạnh, sau khi mưa sáng sớm nhiệt độ càng thấp.


      " lạnh, chưa kịp chữ “đói” Lạc Lê Vũ nhanh chóng đưa túi giấy bên cạnh chỗ ngồi cho , "Uống lúc còn nóng, đến bệnh viện dẫn em ăn điểm tâm." Nơi đó có tiệm cơm thích.


      An Nhu Y lấy bình sữa tươi kia ra uống hớp, trong nháy mắt cảm thấy toàn thân cũng ấm áp. quay đầu nhìn về phía gò má của , đột nhiên cảm giác ông trời công bằng.


      Gương mặt hoàn mỹ, vóc dáng như người mẫu, gia cảnh tốt, lại làm bác sĩ, tất cả đều tập trung ở người người đàn ông này.


      chỉ lần cảm thấy, chính là hoàng tử trong câu chuyện cổ tích, mà , nhiều lắm cũng chỉ là bình dân.


      Hoặc là, ngay cả tư cách để làm bình thường, cũng có.



      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 29/10/18
      xukem, AELITA, amandatruc33 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :