1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hiền Thê Ngốc Nghếch - Vụ Thỉ Dực (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đến hẹn lại lên. Thanks
      Tồn Tồn thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      đọc 1 lèo mấy chương ah, iu nàng wa:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      Tồn Tồn thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Dạo này ta hơi bận nhưng cũng sắp rảnh rồi. Ta có gắng đẩy nhanh tiến độ để xong bộ này. Đến chương này câu chuyện về phu thê OL NT cũng hết kịch tính rồi. Xen kẽ vào là câu chuyện của Tiểu Ngạn Bình và Hồ ly tinh rất thú vị . Các nàng like tiếp động lực cho ta nhé. :060::060::060:
      MitNa Minh, Zoju Chan, Rougle7 others thích bài này.

    4. Rougle

      Rougle New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      3
      Hóng cặp Ngạn Bình với Hồ ly tinh quá :yoyo60::yoyo63::yoyo40::yoyo17:
      Thanks Tồn Tồn nhiều nhé :yoyo45::yoyo51::yoyo14:
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương mới của các nàng đây, sáng giờ bận tối mắt mới trồi lên được :yoyo59::yoyo59::yoyo59:

      Chương 85

      Như Thúy nâng cao cái bụng tám tháng, cẩn thận lại. Qua trung thu, thời tiết mát mẻ, khẩu vị của nàng rất tốt, nhưng mà thể ăn quá nhiều dinh dưỡng cho đứa trong bụng, tránh lúc sinh gặp khó khăn, cho nên rất khắc chế khẩu phần lương thực, có đôi khi thèm muốn chết cũng dám ăn nhiều.

      Trong đình viện, Ôn Ngạn Bình tập vung kiếm nghìn cái, mỗi lần nhìn cánh tay non nớt của bé vung kiếm, Như Thúy rất đau lòng, chỉ có thể sai nha hoàn đưa nước tới. Chẳng qua tiểu nương tính khí bướng bỉnh, hoàn thành bài học sư phó giao, chịu nghỉ ngơi uống nước, khiến cho mệt mỏi toàn thân đau nhức, buổi tối thể để nha hoàn xoa bóp.

      Chuyển vài vòng, người hầu đến báo Túc vương phi dẫn tiểu thế tử tới.

      Lúc Túc vương phi vào, nhìn thấy Như Thúy nâng cái bụng to run rẩy tới, mỗi bước đều làm ngực nàng rung rung, khiến nàng sợ tới mức dắt tay con trai ba bước nhập thành hai tiến tới đỡ nàng ấy ngồi xuống nệm êm trước giường gần lò sưởi.

      "Mới tám tháng, sao lại lớn như vậy?" Túc vương phi sờ sờ bụng nàng, trong lòng rất lo lắng khi sinh gặp khó khăn.

      Như Thúy nhận nước nha hoàn đem tới nhấp ngụm, cười : "Bên trong có hai đứa, đương nhiên lớn hơn người khác chút."

      Túc vương phi cảm thấy cái bụng này lớn hơn rất nhiều so với phụ nữ mang song thai mà nàng thấy trước kia, nhưng mà trong lòng rất hâm mộ vận khí của nha đầu này, rất hiếm có song sinh, bất kể là sinh con trai hay con đều rất may mắn. Nghĩ đến đứa mềm mại béo núc ních, tâm can nàng mềm nhũn, có loại xúc động muốn mang thai lần nữa.

      Như Thúy gọi Sở Tê Bạch đến, tiểu bánh bao trắng trắng mềm mềm học chuyện, rất đáng , cầm mấy loại trái cây trêu chọc bé, thường thu được hiệu quả ngoài sức tưởng tượng. Trêu chọc tiểu bánh bao xong, Như Thúy hỏi: "Sao hôm nay tiểu thư tới đây? Tiểu quận chúa và Sở Trăn đâu?"

      Túc vương phia chưa kịp trả lời, tiểu bánh bao giơ tay lên lớn tiếng : "Bạch Bạch biết, cha và nương to tiếng ~~" sau đó biểu lộ cao hứng.

      Túc vương phi vỗ cái lên đầu tiểu bánh bao, trợn mắt nhìn tiểu tổ tông : Cha nương to tiếng con rất vui sao? Con bất hiếu!

      Như Thúy thấy tiểu bánh bao rất buồn cười, phụ mẫu to tiếng, bé phải sợ hãi mới đúng, nào có ai như bé cao hứng bừng bừng vạch trần mẫu thân mình, bất quá nghe hai người cáu kỉnh, rất ngạc nhiên thốt lên: "Sao có thể? Xem như tiểu thư cố tình gây chỉ cần vương gia liếc cái, ngài liền nghe lời như mèo vậy, sao lại cãi nhau được?"

      "Đúng vậy, đừng nghe hỗn tiểu tử này lung tung." Túc vương phi liếc nàng, sau đó khi tiểu nhi tử kêu la mình lung tung, vỗ vào mông bé hai cái, bèn sai nha hoàn dẫn bé ra hậu viện tìm Ôn Ngạn Bình chơi. Con trai rồi, Túc vương phi mới : "Sở Sở bị mẫu hậu gọi tiến cung rồi, Vương gia dẫn bé , thấy ý tứ mẫu hậu, là muốn Sở Sở ở trong cung mười ngày nữa tháng đấy, là rất đơn."

      xong, bắt đầu nhìn Như Thúy, Như Thúy bị nàng nhìn đến hiểu, Túc vương phi lại : "Từ khi muội có thai, để ý chuyện bên ngoài, mẫu hậu cũng gọi muội tiến cung bồi bà, chỉ có đại công chúa mực phụng bồi, đại công chúa lớn tuổi, mẫu hậu thể giữ lại lâu quá, chuẩn bị lựa chọn phò mã cho đại công chúa. Sau khi đại công chúa xuất giá, mẫu thân hi vọng có người bên cạnh bầu bạn." Mà người được chọn, cần cũng biết là tiểu Sở Sở nhà nàng.

      Như Thúy nghe xong cười : "Cuối cùng thái hậu nương nương cũng chọn phò mã cho đại công chúa rồi, rất tốt."

      chỉ tốt thôi, rốt cuộc thái hậu tìm cách đuổi nàng để cho đại công chúa nhảy vào nữa, đặc biệt nay nàng mang thai, phải nữ nhân thể sinh con, coi như Thái hậu muốn gả đại công chúa cho Ôn Lương, cũng thể ỷ vào quyền thế buộc Ôn Lương bỏ thê tử được. Lời đồn đãi lan truyền lúc trước, thái hậu nhún tay ai mà tin?

      Túc vương phi cười rộ lên: " nay chúng ta chiến tranh với liên minh phản quân Bắc Việt, tuy có Ngu tướng quân trấn giữ, nhưng cuộc chiến này thể nhanh chóng kết thúc được, coi như kết thúc, đến lúc đó biết Bắc Việt có đòi hỏi chúng ta đưa công chúa hòa thân hay . tại công chúa có tuổi thích hợp chỉ có mình đại công chúa, các công chúa còn lại đều còn , mẫu hậu lo lắng đại công chúa rơi vào kết cục phải hòa thân, cho nên hề chần chừ, trước hết nghị thân cho nàng ấy rồi tính sau."

      Như Thúy hiểu , tuy nàng có ra ngoài nhưng nghe Ôn Lương vài câu cũng biết tình hình chiến bên ngoài, mặc dù lần này Ôn Lương theo quân ra trận, nhưng đôi khi cũng bận đến nửa đêm nghỉ, nếu có tin từ tiền tuyến truyền về, canh ba nửa đêm còn có ý chỉ triệu kiến vào cung, khiến nàng nghỉ ngơi tốt theo. Mỗi lần chiến tranh, tuy là chuyện của nam nhân, nhưng nữ tử hậu trạch đâu thể bị ảnh hưởng, thái hậu quan tâm đại công chúa, Ôn Lương lại có khả năng bỏ thê tử tái giá, chỉ có thể sớm an bài cho nàng ta.

      "Ngược lại ta hi vọng chiến tranh nhanh chóng chấm dứt." Túc vương phi thở dài, chiến tranh diễn ra liên tục mấy năm khiến quốc khố trống , hơn nữa sắp mùa đông rồi, chỉ sợ tới lúc đó có bão tuyết, cần phải chi rất nhiều bạc, bộ hộ biết lấy đâu ra nhiều bạc như thế?

      Như Thúy hiểu điều nàng lo lắng, tới lúc đó chỉ hoàng đế sứt đầu mẻ trán, Túc vương cũng bận tối mày tối mặt, thậm chí Ôn Lương là quân sư ngự dụng có khi cũng thể rút ra bồi nàng sinh con. Đây là thai đầu, nàng rất hi vọng lúc sinh con trượng phu có thể ở bên cạnh, coi như thể vào phòng sinh nhưng cũng có thể yên tâm.

      Sau khi hai người trò chuyện lát, Túc vương phi nhìn chằm chằm bụng nàng : "Bởi vì muội cho đơn thuốc, mấy phu nhân có thai kia cực kỳ biết ơn muội, công lao của muội đâu."

      "Đâu phải công lao của muội, là công lao của ngoại tổ mẫu mới đúng." xong nhịn được buộc miệng cười: "Vài ngày trước Trấn Quốc Công phủ cho người mang quà tới đây, lúc ma ma mang tới bái kiến muội, chuyện lắp bắp, muội hỏi lại mới biết đại tẩu muốn xin đơn thuốc cổ truyền."

      "Muội cho nàng ta rồi hả?" Túc vương phi tò mò hỏi, nàng biết Như Thúy và mẹ chồng, chị em dâu trong Trấn Quốc Công phủ hợp, mấy người đó phút giây nào ngừng tính kế nha đầu kia, do Ôn Lương chuyển ra ngoài nên có cơ hội tính toán mà thôi.

      " có nha." Như Thúy quả quyết : "Nếu nàng ta tự mình tới muội có thể cho, sai ma ma tới xin là có ý gì? Muội là người tốt như vậy sao?"

      Túc vương phi bật cười, nha đầu này phải người để mình chịu thiệt, mặc dù từ lúc gả cho Ôn Lương tới giờ nàng thèm để ý, những người kia châm chọc xuất thân của nàng nàng đều thấy tận mắt, sau này biết nàng thể sinh con càng để nàng vào mắt, bây giờ muốn tới cầu nàng, cũng phải xem tâm tình nàng thế nào .

      Ngồi nửa ngày, Ôn Ngạn Bình tập vung kiếm nghìn cái xong, dẫn Sở Tê Bạch trở lại, cùng ngồi xuống uống trà ăn điểm tâm. Túc vương phi xem xét thời gian, nên trở về phủ rồi, chẳng qua vẫn ngồi chổ nhúc nhích. Như Thúy nhắm mắt cụng biết hôm nay Túc vương phi đơn giản chỉ tới thăm nàng, xem ra lúc nãy tiểu thế tử phu thê Túc vươn cãi nhau phải là tiểu gia hỏa lung tung.

      "Tiểu thư, ngài cáu kỉnh với vương gia à?" Như Thúy thấy thế, nhanh chóng : "Ngài nhanh về thôi, chớ liên lụy tới muội, vương gia tức giận rất đáng sợ, tại muội mang thai chịu nổi."

      Túc vương phi tức giận liếc nhìn nàng, phiền muộn lên tiếng: " có cãi nhau, chỉ là ta thấy gần đây nhiều người truyền ra tin vui như thế, cũng muốn có mang lần nữa. Vương gia lập tức bày sắc mặt với ta, trực tiếp dẫn Sở Sở tiến cung." xong trong lòng bực mình, có bản lĩnh tối nay đừng có bò lên giường của nàng, ngủ trong cung luôn .

      "A?" Như Thúy kinh hãi nhìn nàng, sau đó hiểu ra gật gật đầu: "Ngài như thế? trách vương gia nổi giận."

      "Ta cũng giận mà, trong phủ chỉ có hai đứa , mẫu hậu rất bất mãn, cảm thấy ít con nít quá, hi vọng ta sinh thêm mấy đứa. Bạch Bạch sắp hai tuổi, ta vẫn có tin gì, bèn cho ta bất hiếu hiền đức, mình sinh nữa mà cứ quấn lấy vương gia, nhưng mà vương gia phối hợp làm sao ta sinh được? " Túc vương phi tức giận đến điên rồi, hôm trước tiến cung bị thái hậu hiểu mắng trận, nàng cũng biết đắc tội với bà cái gì, sau đó mới biết An Dương thái phi tiến cung An Dương thế tử phi sinh lúc mấy đứa kích thích bà, cho nên thái hậu tức điên, kêu nàng đến mắng trận, hoàn toàn là giận chó đánh mèo.

      Như Thúy đồng tình nhìn nàng, trấn an : " sao đâu...mặc dù đôi lúc thái hậu nương nương hơi cường thế chút, nhưng mạnh mẽ bằng vương gia, ngài đem mọi chuyện đẩy hết cho vương gia là được rồi."

      có ai hơn Như Thúy nguyên nhân Túc vương phủ chỉ có hai đứa trẻ, do lúc Túc vương phi sinh con bị khó sinh, cho nên Túc vương chỉ cần đứa bé, sau đó có thêm đứa con trai là do Túc vương phi tìm mọi cách dây dưa mới có, tại trai đủ cả, Túc vương cảm thấy đủ rồi nên cho Túc vương phi sinh nữa. Dù sao lúc nữ nhân sinh con nguy hiểm, bị dọa hai lần, Túc vương muốn có thêm lần nữa.

      "Nhưng mà ta muốn có thêm đứa..." Túc vương phi thở dài, sờ sờ đầu con trai, tiểu bánh bao ngẩng đầu cười sáng lạn với nàng, khiến nàng cũng cười rộ lên. Nhìn xem, con trai đáng , sinh thêm đứa tốt sao?

      Như Thúy chỉ có thể vỗ vỗ tay nàng an ủi, cảm thấy tiểu thư nhà mình tuyệt đối đấu lại vương gia, cho nên sinh con gì gì đó, đoán chừng thể nào.

      Chạng vạng tối, có người trong cung tới, là do Ôn Lương phái tới, báo với Như Thúy hôm nay trở về ăn cơm, nàng cần chờ . Mấy ngày nay thường xuyên như thế, Như Thúy để ý, ngược lại giữ Túc vương phi ở lại dùng cơm, trọn ngày đều bồi Như Thúy, chuyện phím giải buồn với nàng, thuận tiện nhắc nhở chút kinh nghiệm lúc nàng sinh con.

      Cuối cùng tới giờ lên đèn, lúc Túc vương phi cáo từ ra về Ôn Lương và Túc vương cùng nhau trở về.

      Sắc mặt Túc vương phi lập tức ỉu xìu còn sức sống, bực bội nhìn nam nhân kia, tới quá đúng lúc nhỉ, ràng nàng quyết định về, như vậy, chẳng phải chỉ có mình nàng cố ý gây sao? ràng nam nhân này tính toán hết rồi, quả nhiên là nam nhân khó chịu đáng ghét, bây giờ ngược lại là nàng sai mà.

      Như Thúy là phụ nữ có thai, bụng to bất tiện nên ra ngoài nghênh đón, đứng cạnh cửa nhìn hai nam nhân, liếc cái là bết hôm nay sắc mặc Túc vương rất lạnh lẽo, nhanh chóng lén lút lui về sau bước.

      Bây giờ nàng là phụ nữ có thai, thể bị dọa ~~.

      Túc vương bế con trai ôm chân lên, ánh mắt lạnh buốt nhìn vương phi của mình, sau đó cáo từ Ôn Lương, Túc vương phi giống như nàng dâu theo phía sau , chẳng qua thần sắc có chút cam lòng.

      Rốt cuộc tiễn hai vị phật lớn xong, Ôn Lương lau mồ hôi lạnh, quay đầu nhìn về phía nha đầu nhà mình, xoa xoa mặt béo phì của nàng : "Nha đầu, vẫn là nàng tốt."

      Như Thúy theo vào phòng, khẽ cười : "Vương phi đâu có làm gì, hôm nay nàng ấy theo bồi thiếp cả ngày, rất nhiều kinh nghiệm sinh con cho thiếp nghe đấy."

      Nghe xong, Ôn Lương tâm cảm tạ. Như Thúy có người thân, trong lòng nàng người qua trọng nhất chính là Túc vương phi, có Túc Vương phi, trong lòng nàng mới yên tâm. Mặc dù hơi ghen tỵ, nhưng Ôn Lương hiểu tình cảm chủ tớ của hai người rất sâu sắc, trong lòng thầm nghĩ, đợi lúc nàng chuyển dạ tới Túc vương phủ mời Túc vương phi tới trấn giữ.

      Sờ sờ bụng nàng, Ôn Lương cười : "Hôm nay các bảo bảo có ngoan ?"

      Như Thúy cười híp mắt: "Hôm nay Túc vương phi tới, chúng nó rất nghe lời đó."

      Ôn Lương bĩu môi, quyết định so đo với phụ nữ có thai, bắt đầu tính toán sản kỳ của nàng, có lẽ sinh vào tháng 11, bây giờ là tháng 9 rồi, còn có hai tháng, nhưng mà tình hình chiến căng thẳng, biết hai tháng này có phát sinh gì ngoài ý muốn , chỉ hi vọng lúc đó được ở bên cạnh nàng.

      Lo lắng của Ôn Lương phải có căn cứ, suốt tháng 9 bận tối mắt tối mũi. Ngoại trừ việc trong triều, tháng 9 tháng 10 còn là thời điểm các thôn trang đem tiền làm ruộng đồng năm giao tới. tại Như Thúy ở tháng cuối thai kỳ, Minh quản gia dám làm phiền nàng, số chuyện phải tìm Ôn Lương quyết định. Ôn Lương hận thể phân thân ra làm hai để làm việc.

      vất vả vượt qua tháng 10, Như Thúy mang thai được 9 tháng, lúc này bụng lớn đến đáng sợ, mỗi ngày Hồ thái y đều chạy tới Ôn phủ, hơi lo lắng , có thể tới tháng 11 là sinh, Ôn Lương bị dọa sợ muốn chết.

      "Hồ gia gia, còn chưa đủ tháng mà." Ôn Lương lo lắng hỏi. Kể từ khi biết Như Thúy mang thai, Ôn Lương chú ý mọi việc, Như Thúy được chăm sóc rất tốt, thức ăn được chọn rất kỹ lưỡng, Túc vương phi còn phái hai ma ma có kinh nghiệm sang chiếu cố, bà tử lại càng thiếu, vì thế bình bình an an mà dưỡng qua chín tháng.

      Hồ thái y liếc cái: "Sắp làm cha rồi, sao vẫn hấp tấp như thế. Song sinh vốn dễ sinh non, dưỡng đến chín tháng dễ dàng, ta xem bụng của thê tử con, có lẽ sinh sớm hơn dự kiến."

      Nghe xong, Ôn Lương và Ôn Ngạn Bình liên tục nhảy dựng lên muốn chuẩn bị, khiến Hồ thái y vừa buồn cười vừa tức giận, vội vàng kéo lớn trở lại, trách người lớn mất bình tĩnh, đứa lo học hành , đứa nên tham dự vào chuyện này, tiếp: "Phòng sinh và ma ma đỡ đẻ chuẩn bị xong, hai đứa cần làm gì nữa, chỉ cần đừng làm ảnh hưởng đến tâm trạng thai phụ là được. Ta đoán, có lẽ mấy ngày nữa thôi, nếu con rảnh rỗi tâu với hoàng thượng xin nghỉ ở nhà bồi nha đầu để nó yên tâm sinh nở."

      Mặc dù lời của Hồ thái y hợp quy củ, nhưng cũng là quan tâm đến Ôn Lương, dù sao đây là đứa con đầu của Ôn Lương, còn là song sinh, dù sao vẫn muốn có mặt.

      Ôn Lương nghe xong, gật đầu, đợi Hồ thái y tiếp, liền nhanh như gió tiến cung, Hồ thái y thấy được dựng râu trừng mắt, càng lớn càng chững chạc.

      Trong hoàng cung, Sùng Đức đế phê duyệt tấu chương, nghe Ôn Lương cầu kiến, khỏi thấy kỳ quái: "Lưu lương phủ, Ôn Tử Tu tiến cung làm gì vậy? Hôm nay Trẫm rất vất vả mới cho về sớm chăm sóc thê tử, phải rất vui vẻ sao?"

      Đừng trách vì sao hoàng đế thấy kỳ quái như thế, gần đây Ôn Lương vì muốn có thời gian ở cùng Như Thúy, biện pháp gì cũng sử dụng, vận dụng hết trí thông minh luôn rồi, khiến Sùng Đức đế vừa giận vừa buồn cười, đôi khi trưng khuôn mặt tuấn tú tỳ vết ra làm việc xấu, muốn học Túc vương đá mông , đạp ra khỏi cung.

      Lưu công công suy nghĩ chút mới : "Có thể vì Ôn phu nhân đấy, nghe Ôn phu nhân mang thai đôi, rất nhiều đổ phường trong kinh cá cược xem đứa nhà Ôn đại nhân là trai hay đấy ạ."

      Sùng Đức đế hình như nghĩ đến gì đó, lúc Ôn Lương tiến cung báo cho ông biết, muốn xin ân điển được nghỉ ở nhà bồi thê từ sinh con, Sùng Đức đế lập tức khách sáo đá ra khỏi cung, sau đó mới đồng ý lời cầu xin của .

      "Đúng rồi, Lưu lương phủ, ngươi giúp Trẫm làm việc, cá cược..." Sùng Đức đế mỉm cười: "Trong bụng Ôn phu nhân là tam bào thai."

      Lưu công công cả kinh, tròng mắt thiếu chút nữa lọt ra ngoài.
      lan đỗ, hauyen2803, Tiểu Ly 111122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :