1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phạm Hiền

      Phạm Hiền New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      13
      Ôi thánh thần ơi. Truyện hay chớ lại còn cộng thêm mấy icon rất hợp tình huống của bác editer làm em chết cười.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Truyện edit mượt, icon siêu hợp lý + dễ thương, thank nàng

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 13: Sớm chiều

      Bộc Dương vốn là nơi giàu có nhất Dĩnh Xuyên, bởi vì phía Bắc có sông Hoàng Hà chảy qua, Tây lại có nhiều kênh rạch nên đất đai rất phì nhiêu, mặc dù bây giờ lớn bằng lúc trước, nhưng thành quách vẫn còn rộng rãi nên hoang tàn lắm.

      Thường Tự dẫn nhóm Tiêu Lan vào thành, trước tiên là tìm đại phu đến trị thương, sau đó phái người đưa tin cho thái thú Bộc Dương.

      Thái thú đại nhân họ Lưu, cơm tối được ăn nửa, nghe thấy có thư vội chạy lại, nhìn thấy mọi người khắp người đều là máu, lập tức kêu khổ trong lòng, kiên trì đến gặp Tiêu Lan.

      Xiêm y Tiêu Lan còn chưa đổi, cả người màu đỏ lẫn đen sẫm, truyền đạt lại ý thư, cũng khách khí : "Thỉnh đại nhân an bài chỗ ở trước."

      "Vâng, vâng, vâng", Lưu thái thú : "Biết mấy ngày này Hầu gia đến, hạ quan tìm trước viện trống rất tốt, chỉ là cách nơi này hơi xa chút, còn chưa sắp xếp ổn thỏa, ngài xem, nếu tới dịch quán trước, nghỉ tạm đêm?"

      Tiêu Lan thấy vết thương của mấy hạ nhân được băng bó đại khái rồi : " cần, thỉnh đại nhân cứ dẫn đường."

      Thái thú nhếch miệng cười, liếc nhìn vết thương người Tiêu Lan, chỉ dùng vải quấn hai cái, máu còn ngừng thấm ra ngoài, ông ta nhìn còn thấy đau muốn chết, nên vừa ra ngoài vừa phân phó gã sai vặt mời Mẫn đại phu trong thành.

      Thái thú này hơn năm mươi tuổi rồi, có cha mẹ, dưới có thê nhi, ở Bộc Dương ngây người ba năm, chịu đủ khổ, mùa xuân năm nay, vất vả lắm mới tạo được mấy mối quan hệ, chỉ còn chờ xong nửa năm này lập tức trở về Kim Lăng. Do đó, ông ta cũng muốn quản việc Tiêu Lan tới đây có phải là do đắc tội với ai , càng muốn trước đạp người ta cước, dù thế nào nữa tước vị của Tiêu Lan vẫn còn đây, chỉ cần trong nửa năm này, Tiêu Lan tìm ông ta gây phiền toái gì, ông ta liền vui vẻ dính dáng, trước mắt có trở ngại sao cũng tốt.

      Trong thành Bộc Dương, tòa nhà để trống ít, lúc trước đều bị Lưu thái thú ngầm độc chiếm, nhưng ông ta có chiếm cũng vô dụng, thứ nhất là có nhiều tiền bạc để tu sửa, hai là tu sửa xong rồi lại bán được mang , chỉ có thể lúc nhàn rỗi đến dạo chút, bây giờ cho Tiêu Lan cái sân, ông ta phải đắn đo lâu, nghĩ thầm, nếu mình đau lòng bỏ được bạc, bằng cho Tiêu Lan, chờ tu sửa tốt rồi, ông ta còn có thể lại nhìn hai cái.

      Vào trong sân thấy có bốn gian, cũng coi như rất rộng rãi, chỉ là có chút hoang vu, lộn xộn.

      Tiêu Lan quay lại hỏi Diên Mi: "Như thế nào?"

      Diên Mi gật gật đầu, nhìn từng chút , mấy tùy tùng bắt đầu chuyển đồ.

      Lẽ ra, hôm nay nên làm lễ đón gió tẩy trần cho Tiêu Lan, nhưng nhìn bộ dạng lúc này uống rượu nổi, chỉ có thể mấy ngày nữa bổ sung sau, thái thú đại nhân lại sai người trở về nhà lấy chút ít thức ăn lại đây, nhóm vú già thổi lò nấu nước nóng trước cho Tiêu Lan tắm rửa thay y phục.

      dưới đều vội vàng gã sai vặt đến báo: "Mẫn đại phu đến."

      Thái thú : "Mau mời lại đây", rồi với Tiêu Lan: "Hầu gia bị thương , tuỳ tiện băng bó ổn, vẫn là cho đại phu nhìn chút, uống thuốc vài lần mới yên tâm được."

      lúc chuyện nam tử mặc áo vải bước vào, đeo hòm thuốc, chính là Mẫn đại phu, sau khi hành lễ chú ý nhìn lúc, thấy băng vải của Tiêu Lan còn nước, ràng là lúc tắm rửa quan tâm đến miệng vết thương nhăn mày : "Đại nhân biết là vết thương thể dính nước?"

      Thái thú vội ho tiếng, trong lòng tự nhủ, dù y thuật của ngươi có cao hơn nữa, cũng thể cứ mở miệng là xông lên như vậy chứ, Tiêu Lan cười : "Vừa rồi cả người đều là máu đen, là ta chú ý."

      Thực tế là lúc nãy thấy đau, bởi vì chỉ lo chém giết, bây giờ ngồi xuống chút mới cảm giác được.

      Mẫn Hành thêm gì nữa, sắc mặt tốt, tay lại cực kỳ lưu loát, băng bó xong rồi lại viết hai phương thuốc, Tiêu Lan nhìn nhìn, : "Trong nội viện còn có mấy huynh đệ cũng bị thương, làm phiền tiên sinh cũng nhìn bọn họ chút."

      Mẫn Hành gật gật đầu, rồi trực tiếp ra ngoài, thái thú vội vàng giảng hòa: "Hầu gia chớ trách, tính tình vị Mẫn đại phu này hơi nóng nảy chút nhưng y thuật lại tốt nhất thành Bộc Dương."

      Tiêu Lan quá để ý, "Đại phu nghiêm khắc ngược lại làm cho người ta yên tâm."

      "Là ý này", thái thú cười theo, trong lòng lại tự nhủ ngươi vừa mới giết người Hung Nô, ngươi cái gì chính là cái đó.

      Chờ dùng cơm xong, mọi người dọn dẹp qua loa chút, lúc ngủ gần tới canh ba, bên trong chính phòng, trừ cái giường mới do vị thái thú đại nhân kia cắn răng cho cũng chỉ còn dư cái bàn cũ, cũng may bọn họ đem theo nhiều đồ. Ngày mai, cuộc sống bận rộn bắt đầu.

      Diên Mi ngồi ở giường có treo sợi dây, - - dây đỏ nàng mang từ Kim Lăng đến. Tiêu Lan suy nghĩ chút, biết từ chỗ nào lấy ra cái chuông , cho nàng treo lên dây đỏ.

      Nằm im lặng lát, cả người mệt mỏi nhưng lại ngủ được.

      Liếc khóe mắt nhìn Diên Mi, thấy nàng nhắm mắt lại, thở đều đều, Tiêu Lan duỗi ngón tay ra, khẽ chạm vào vào sợi dây đỏ, chọt chọt, cong ngón tay lên, kéo dây đỏ xuống, chuông lập tức kêu leng keng.:yoyo60:

      Diên Mi động đậy, lát sau quay mặt lại nhìn , có chút bất mãn.:yoyo18:

      Tiêu Lan chợt nghĩ tới chuyện, nghiêng người qua hỏi nàng: "Hôm nay, nàng nhìn cái tìm thấy ta?"

      Lúc đó đánh nhau hỗn loạn, mà dáng vẻ ai cũng thay đổi, nhớ lại, Diên Mi đến cạnh rồi cũng gọi, trực tiếp lau mặt cho , cũng sợ nhận sai?

      Mắt Diên Mi nhìn chằm chằm chuông , nhàng lắc lư.

      Tiêu Lan lấy tay nắm lấy, chuông liền ngừng lại, Diên Mi túm tay áo của , : "Đừng."

      Nàng chờ chuông hoàn toàn yên tĩnh, rồi nhìn Tiêu Lan cái, trong mắt lóe lên ánh sáng, sau đó, tay cũng kéo dây đỏ cái, ý là ta biết hồi nãy huynh cố ý quấy rối.:th_120:

      Tiêu Lan nén cười, lại hỏi: "Sao nàng chút biết người nào là ta?"

      Diên Mi cảm thấy thực ngốc, kiên nhẫn : "Chính là biết thôi.":th_67:

      Tiêu Lan bật cười, ngực rung động, cũng biết rốt cuộc mình cười cái gì, chỉ là cảm thấy rất vui vẻ, thể ngưng được.

      Diên Mi hiểu gì hết, cũng mặc kệ , tự mình ngồi dậy làm chuông ngừng kêu, lại buộc dây đỏ lên nhưng lại giống chỗ hồi nãy.

      Làm lại nhiều lần, cuối cùng Tiêu Lan cười mệt, nghiêng đầu nhìn nàng, "Ngủ , chuyện ban ngày còn sợ ?"

      Diên Mi để ý lời Tiêu Lan , bàn tay lại cầm lấy tay áo , cầm tay đặt lên dây đỏ, Tiêu Lan hơi hiểu : "Muốn treo giống lúc đầu?"

      Mắt Diên Mi sáng lên, thông minh.:th_3:

      Tiêu Lan: "..."

      tìm đến chỗ lúc nãy treo lên, vẻ mặt Diên Mi thành , ""

      Tiêu Lan hơi kinh ngạc: "Nàng có thể phân biệt được tiếng chuông khác biệt?"

      Diên Mi bắt tiếp tục.

      lần đúng, hai lần đúng, nhiều lần đúng... - -|||:020:

      Tiêu Lan hối hận, mình rảnh quá mà nên mới treo cái thứ này lên.

      (editor: Diên Mi bắt Tiêu Lan phải treo chuông lên chỗ lúc đầu để khi chuông kêu thanh đổi.)

      Sáng sớm, Doãn đại nương ngừng liếc nhìn cổ chân Diên Mi, nửa đêm hôm qua, bà nghe thấy trong chính phòng bên cạnh có tiếng leng keng, bà biết có vài người thích cái thú vui trong khuê phòng này, mắt cá chân của nữ tử treo cái chuông , lúc sinh hoạt vợ chồng chuông theo lúc nhanh lúc chậm vang lên, Doãn đại nương che miệng, thầm nghĩ, đường , Hầu gia tám phần nhịn hỏng, vậy nên bây giờ hưởng thụ bù, bất chấp vết thương luôn.:xitmau:
      Bà ta cũng khuyên, thầm nghĩ hôm nay phải đem kim trướng treo lên trước.

      Dùng xong điểm tâm, thời tiết sáng lên, mọi người mới nhìn cái sân này.

      Hoang vắng đến thể hoang vắng hơn được nữa, đoán chừng là lúc trước có người dọn dẹp qua, nhưng dọn toàn bộ trụi lủi, có chỗ, tường viện còn đổ mất nửa, qua thời gian còn nở hoa lên đó.

      Doãn đại nương bồi Diên Mi dạo qua vòng, ở bên cạnh cho nàng biết chỗ nào cần được tu sửa trước, nơi nào hơi phiền phức, Diên Mi vòng, hình như rất hài lòng, buổi sáng liền bắt đầu trang trí này nọ cho chính phòng.

      Lúc này, Diên Mi hoàn toàn làm chủ.

      Nàng bảo người ta đem cái bàn cũ trong phòng ra, sau đó chuyển bình phong, kỷ trà, gương, từng món vào, mỗi khi mang đồ vật nào vào, nàng quy định vị trí, sau đó qua sờ cái, đụng cái.

      Diên Mi thích như vậy, đó là biện pháp đặc biệt để nàng quen thuộc với đồ vật xung quanh.

      Tiêu Lan đến ngoại viện nhìn đám người Trình Ung vòng, cho bọn họ dưỡng thương cho tốt trước, lúc trở về trông thấy trong phòng chính bận rộn ra ra vào vào, đứng ở trong viện, vừa lúc có thể xuyên qua cửa sổ mở nhìn thấy Diên Mi, Diên Mi cũng nhìn thấy , nghiêng đầu nhìn nở nụ cười.:045:

      Vốn nàng muốn đem toàn bộ đồ trong phòng sờ qua lần, nhưng lúc này trông thấy Tiêu Lan, dường như cũng muốn những việc này với , - - đây là giường thấp, để chỗ này; đây là bàn, để chỗ này; đây là gian bếp , bên trong này... do đó nàng chống cửa sổ lên chút, đem mấy đồ vật này nhàn sờ lại lần, mỗi lần sờ xong, nàng lập tức ngẩng đầu nhìn Tiêu Lan, đôi mắt vừa đen vừa sáng, mang theo chút vui vẻ, tiếng động kể ra.

      Tiêu Lan nhìn hồi, đột nhiên run lên cái.

      Sinh ra loại xúc động kỳ lạ, - - muốn qua ôm Diên Mi cái, sau đó cùng nàng chạm vào những vật này lần.

      ... là cũng bị tiểu ngốc tử này nhiễm cho ngốc theo rồi!

      đứng lát, thấy Diên Mi giống như muốn ra ngoài trong lòng dâng lên chút căng thẳng , vội vàng xoay người lại ra ngoại viện.:yoyo22:

    4. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Chạy chối chết! Hi. Dễ thương ghê!
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tình cảm nảy sinh từ nhũng điều bình dị. Hóng gian tình.
      Chắc c có khả năng j đó đặc biệt hơn ng nhỉ, c nhớ rất tốt mà
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :