1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Trùng sinh nông gia Tam cô nương - Ma Lạt Hương Chanh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 71.2: Đại Thượng Hải

      Editor: Puck

      Theo thời gian, vào thu, Bào Kim Đông cũng nên sắp trở về rồi. Trong nháy mắt lại năm nữa, giờ phút này ở Thượng Hải xa lạ, nằm giường mềm mại, quả cam đặt ở đầu giường chị cả tỏa ra mùi thơm ngọt ngào tươi mát, ngoài cửa sổ tiếng xe giống như từng tiếng sóng, mà , lặng lẽ nhớ nhung người kia.

      Đây có lẽ chính là cảm nhận cuộc sống hạnh phúc.


      Tối ngày đầu tiên ăn rất no, sáng hôm sau, hai em chỉ lo bản thân ăn sớm chút, cũng cho chị cả ăn. Họ phải khám sớm chút, mặc dù là trung y, nhưng lỡ như phải kiểm tra xét nghiệm gì đó sao?

      Các tìm được địa chỉ là khu nhà dân, sân rất lớn, nhà truyền thống ngói xanh, nhìn dáng dấp có vẻ lâu lắm rồi, giống như là ngôi nhà của hộ gia đình lớn, xưa cũ nhưng lộ vẻ cũ kỹ.

      Nghe tổ tiên của chủ nhà là danh y giỏi bậc nhất thời Thanh triều, sở trường vô sinh phụ khoa. Đến thế hệ này, trước kia cũng làm trong bệnh viện lớn, bây giờ mới mở bệnh viện riêng.

      Diêu Tam Tam vốn làm sao dám tin vào mấy chữ “Danh y tổ truyền”, nhưng mà người với chắc như đinh đóng cột, có chứng cứ có căn cứ, nên nhịn được muốn tới, tới lần xem chút tình hình. Lỡ như là ? Coi như dỗ dành người, chẳng qua ném mấy đồng tiền, coi như dẫn chị cả ra ngoài giải sầu thôi.

      Nhìn sân lớn trước mắt, giống phòng khám bệnh mặt tiền bé gạt người, sáng sớm trong sân ràng có hai ba mươi người xếp hàng rồi, nhìn thấy cả người tỉnh khác.

      Chủ nhân chỉ xem bệnh vào buổi sáng, tám giờ bắt đầu.

      Chị em nhà họ Diêu vào bốc số, lúc kiểm tra tiến vào với chị cả.

      Bác sỹ nhìn qua chừng bốn mươi tuổi, là nam, có ngồi bên cạnh, xem dáng vẻ là con của ông.

      Bác sỹ ngẩng đầu lên liếc nhìn ba chị em, Diêu Tiểu Đông cầm tờ số thứ tự trong tay, bác sỹ phất phất tay, kêu Diêu Tam Tam và Diêu Tiểu Cải: “Hai , chơi .”

      Hai chị em mang theo thấp thỏm ra ngoài, vừa lo lắng bị lừa, lai lo lắng bệnh chị cả, thấp thỏm mong đợi chừng hai mươi phút, chị cả ra, hai chị em vội vàng nghênh đón.

      khó điều trị, gọi lấy thuốc.”


      Diêu Tam Tam đoạt lấy đơn thuốc, hỏi chị cả: “Ông ấy thời gian bao lâu có thể
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw687 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72.1: Hối hận đến xanh ruột

      Editor: Puck

      Vương Lâm Siêu xong, thậm chí chờ chị em nhà họ Diêu có phản ứng gì, bước nhanh chạy về chiếc xe đông lạnh cỡ màu trắng cách đó xa, câu gì đó với người dỡ hàng, nhanh chóng chạy lại, cười cười với ba chị em nhà họ Diêu: “Này, xem như gặp người cùng quê, chúng ta ra khỏi chợ, tùy tiện tìm chỗ ngồi ?”

      Thái độ của Vương Lâm Siêu, giống như chưa bao giờ xảy ra chuyện vui, bọn họ chỉ giống như vô tình gặp được người quen cùng quê.

      Làm chị cả, Diêu Tiểu Đông hơi do dự, hơi khó xử : “ cần đâu, cậu còn bận việc của cậu, chúng tôi chỉ tùy tiện dạo.”

      “Hàng cũng giao gần xong rồi, tôi để đồng nghiệp đưa xong về trước, cần chờ tôi.” Vương Lâm Siêu vẫn tươi cười, dáng vẻ rất vui vẻ, “Nếu , mấy người đâu? Tôi dạo cùng. Đường Thượng Hải bây giờ, tôi hầu như đều biết.”

      Cái này...

      Xe ba gác đằng sau thúc giục, bọn họ chặn đường chuyện tốt, Diêu Tam Tam liếc chị cả chị hai, dứt khoát : “Được rồi, tìm chỗ nào nghỉ chân cũng tốt.”

      Đoàn người vừa chuyện, Vương Lâm Siêu dẫn họ về hướng bắc, ra khỏi chợ xa, kêu họ vào quán trà. gian quán trà rất bình thường, thời gian này có ai, bên trong cũng yên tĩnh.

      “Mấy người... Ăn cơm chưa?” Ba chị em ngồi xuống, Vương Lâm Siêu ngập ngừng cười, hỏi câu.

      Đồng hồ tinh sảo bắt mắt treo tường, mới qua mười giờ sáng, hỏi như vậy là sao?

      “Thời gian này ăn cơm gì?” Diêu Tam Tam đùa giỡn.

      “... Vậy mấy người gọi đồ uống thôi.” Vương Lâm Siêu ngượng ngùng cười cười, sờ sờ đầu, “Tôi phải gọi chút đồ ăn, buổi sáng ra ngoài gặm hai bánh bao, ngay cả nước nóng cũng chú ý uống, ngại chứ?”

      Mỗi chị em gọi ly trà sữa, rồi ngồi yên lặng, nhất thời tìm được gì để , Vương Lâm Siêu kêu canh thập cẩm, lại cố ý gọi đĩa trái cây cho ba chị em nhà họ Diêu.

      Nhìn Vương Lâm Siêu, Diêu Tam Tam cảm nhận được biến hóa lớn của ta. Vương Lâm Siêu ban đầu, là con trai độc nhất của gia đình giàu có nông thôn, trẻ trung, đơn thuần, trải qua mưa gió gì. Mấy năm làm ma luyện trong cuộc sống, khiến cho trước mắt thành thục sáng sủa rất nhiều.

      trùng hợp, nghĩ tới có thể đụng phải mọi người ở đây.” Vương Lâm Siêu cảm khái , “Mỗi ngày tôi đều đến đây giao hàng, có lúc ngày có thể tới hai chuyến. Vừa rồi liếc cái thấy mọi người, vẫn hơi thể tin được. Mọi người tới chợ thủy sản làm gì?”

      dạo xem chút.” Diêu Tam Tam , “Trong nhà chúng em nuôi cá chạch bùn, nên thuận tiện tới xem chút tình huống. Hình như cá chạch bùn bán nhiều.”

      “Thượng Hải bán cá chạch bùn, còn chưa tới lúc nóng. Bây giờ bên này lưu hành lẩu cá chạch bùn, phương pháp thưởng thức kiểu Tứ Xuyên, Trùng Khánh, trời lạnh chút nữa, cá chạch bùn bán chạy rồi. Thứ này bình thường đều là quán ăn lấy hàng trực tiếp, ông chủ chỗ làm, làm
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw688 others thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 72.2: Hối hận đến xanh ruột

      Editor: Puck
      Dù sao lúc trước đính hôn từ hôn, bây giờ Vương Lâm Siêu tiện đĩnh đạc đến nhà họ Diêu, nên gọi điện thoại cho Diêu Tam Tam trước, thương lượng chuyện cá chạch bùn.

      Thời tiết chuyển lạnh, Diêu Tam Tam bắt đầu thu xếp thu mua cá chạch bùn rồi, định trước với người nuôi cá chạch bùn rồi, ra giá tiền sáu đồng rưỡi, nhưng cầu các nhà tự mình bắt tạm nuôi, hoặc đợi mùa đông bắt cá ra, nếu , cũng đủ chỗ nuôi nhiều cá chạch bùn như vậy.

      Giá tiền này, cao hơn giá thành Niệm thu mua rồi, còn gần đây lại bớt việc, các hộ nuôi đương nhiên thích bán cho .

      Diêu Tam Tam quyết định chủ ý, phải chờ tới đầu mùa đông bắt đầu bán cá chạch bùn, mặt khi đó giá tiền cao, tạm thời thị trường giá tiền chỉ có năm đồng thôi đấy. mặt khác, cá chạch bùn vào đông, vận chuyển đường dài chịu được lâu hơn lúc này.

      Vương Lâm Siêu tiện đến nhà họ Diêu, lại đến đầu thôn Thổ Câu, đến ao cá nhà Diêu Tam Tam xem, hai người chuyện buôn bán bên áo cá.

      Mùa đông năm ngoái Diêu Tam Tam bán ra giá tiền là tám đồng tám, năm nay chỗ ông chủ Tạ tỉnh nàng cũng đồng ý bán năm ngàn cân, tùy theo thành thị, giá cả năm nay phải chờ đầu mùa đông mới được thống nhất.

      Sau khi Vương Lâm Siêu biết, : “Như vậy , theo giá tiền của em cho ông chủ Tạ, cân đưa thêm cho em hai xu. Chỉ có điều thể lập tức bỏ ra nổi số tiền nhiều như vậy, có thể giao hàng trước, quay vòng chút rồi đưa cho em tiền, em xem được ?”

      Diêu Tam Tam vừa nghĩ, ông chủ Tạ đều xe đến trả thù lao, Vương Lâm Siêu trả thù lao muộn chút, mỗi cân thêm hai xu, làm ăn này cũng hợp lý, thấy vậy Vương Lâm Siêu coi như cũng chạm đến buôn bán rồi. Đây phải làm cú, dù sao Vương Lâm Siêu này phải nợ khó đòi.

      Hai người đứng cạnh bờ ao thỏa thuận buôn bán, dường như Vương Lâm Siêu cũng nên , nhưng mà trước khi , đột nhiên hỏi câu: “Tam Tam, nghe , chị hai em bây giờ cũng vẫn chưa tìm đối tượng?”

      “Cũng” chưa tìm đối tượng? đây là mình cũng độc thân sao?

      Tâm tư của Diêu Tam Tam khẽ chuyển, rồi cười cười : “ phải chị hai rồi sao, chị ấy suy nghĩ. Chị ấy bây giờ, có người nghĩ đến.”

      “Đó chính là có rồi.” Vương Lâm Siêu , “Chuyện ban đầu, trách tuổi trẻ gấp gáp, người trong nhà còn chưa thu phục, vội vã làm mối kết hôn, ngược lại khiến cho ấy bị uất ức. Kể từ sau khi về, biết ấy vẫn chưa có đối tượng, chỉ nghĩ, phải trong tối tăm tụi vẫn còn duyên phận sao, bằng sao hơn hai năm tụi còn có thể gặp gỡ, cũng đều độc
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw686 others thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Canh Ba, mau trở về ko là lỡ thời cơ.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 73.1: Nhà họ Lục

      Editor: Puck

      Trương Hồng Cúc cứng rắn cột lễ vật Vương Lâm Phương mang tới lên xe đạp, bình tĩnh hòa nhã tiễn Vương Lâm Phương .

      Người nhà ai bàn về chuyện nhà họ Vương, phải nhà họ Diêu đánh giá bản thân Vương Lâm Siêu tệ, nhưng vật đổi sao dời, người và vật còn, bây giờ người nhà họ Vương làm vậy cũng quá đương nhiên rồi.

      Trong nhà chính, hai người Diêu Tam Tam và Diêu Tiểu Tứ lôi kéo chị hai, bắt đầu bao vây tấn công tám chuyện.

      “Chị hai, chị ?”

      giả gì?”

      “Đính hôn đó, chính chị vừa mới , cho giả ngu.”

      “Cái gì tự chị .” Diêu Tiểu Cải hơi xấu hổ, “Cũng phải chuyện tự chị quyết định.”

      “Ôi em này chị hai, chị đối xử công bằng chút với Lục , cái gì gọi là phải tự chị quyết định, phải người ta còn mực chờ chị gật đầu sao!”

      “Đúng vậy đúng vậy, chị hai, chính chị ra miệng, cho ăn vạ.”

      “Cũng nên thu xếp chuyện này, hai đứa cũng còn trẻ. Chính do thằng Cạnh Ba kia cố chấp, đổi lại là người khác sớm để ý đến con.” Trương Hồng Cúc cũng càu nhàu theo.

      Diêu Tiểu Cải tỏ vẻ lúng túng, vẫn còn mạnh miệng : “Mọi người về phe ai vậy? ấy phải... Cũng làm gì cả sao!”

      “Chuyện rành rành.” Diêu Tam Tam lập tức phê phán chị mình.

      “Nên có sắp đặt rồi.” Diêu Liên Phát cũng lên tiếng, “Thời gian dài này nó luôn chạy về chỗ chúng ta, người nào có mắt nhìn? Con con hát, giống chuyện gì chứ!”

      Diêu Tiểu Cải sờ sờ mũi . Được rồi, sao chuyện này vừa toạc ra, tất cả đều tới chỉ trích ? Rốt cuộc Lục Cạnh Ba thu mua lòng người như thế nào!


      Nhìn bên này cuối cùng Diêu Tiểu Cải và Lục Cạnh Ba tu thành chính quả, bên kia Diêu Tam Tam lại bắt đầu buồn bực.

      Bào Đại Toàn lính cùng Bào Kim Đông, trước đó vài ngày giải ngũ về nhà rồi, khắp thôn, thăm người thân bạn bè, nhưng Bào Kim Đông kia còn thấy bóng dáng, Diêu Tam Tam chờ chờ đợi đợi, ngược lại chỉ có phong thư rất ngắn, chỉ tay mình có việc, qua hai tháng rồi trở về.

      “Tam Tam, con biết Kim Đông nó có việc gì ? Bào Đại Toàn nó cùng đám xuất ngũ, Bào Đại Toàn người ta về rồi, sao nó còn chưa về nhà!”

      Mẹ Bào Kim Đông đến nhà họ Diêu tán dóc, ngược lại hỏi Diêu Tam Tam hành tung của con trai.

      biết. chừng mái tóc dài nào ở Tân Cương lừa gạt rồi.” Diêu Tam Tam nửa đùa . Hừ hừ, Bào Kim Đông là gì của chứ?

      “Ngay cả con cũng biết, vậy xem ra thể làm gì khác hơn là chờ vô ích rồi.” mẹ Bào , mảy may coi lời đùa của Diêu Tam Tam là gì, “Thằng này, có chuyện nó cũng ràng, để cho con lo lắng. Tam Tam, chờ nó về, con xem bác có cầm giày gọi nó !”

      Ừm! Diêu Tam Tam gật gật đầu, trong lòng tự nhủ chờ về, bác cầm giày dùng sức kêu.

      Nhưng mà buồn bực quá nhiều vì chuyện này, Bào Kim Đông người này, đoán chừng vứt vào trong sa mạc cũng sao, nên đến lúc trở về
      [​IMG]
      Parvarty, Lim-0403, huyenlaw687 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :