1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆, ★ Chương 287 Phó Tuyên phiên tám



      Xuất sư bất lợi, nhưng Ngô Bạch Khởi rất nhanh muốn vãn hồi mặt mũi.

      Lo lắng Phó Tuyên thân thể thoải mái, Ngô Bạch Khởi thành thành đợi 3 ngày, mắt thấy ngày hôm sau được nghỉ công, hôm nay buổi tối liền chuẩn bị tốt hầu hạ nàng hồi.

      Làm phu thê, đương nhiên tránh được việc này, thổi đèn rồi, Phó Tuyên cũng theo nháo.

      Trận thứ nhất như trước có chút gấp, tâm tư Ngô Bạch Khởi tất cả ở phía dưới, Phó Tuyên chính là yên lặng chịu đựng.

      "Tuyên Tuyên còn đau ?" Xong việc, Ngô Bạch Khởi ôm nàng hỏi, bởi vì trong phòng tối, cởi áo, sợ bị nàng nhìn thấy hình xăm cánh tay.

      Phó Tuyên muốn cái này, để ý tới .

      Ngô Bạch Khởi cũng lý giải tính tình của nàng, chính mình cười trộm, đợi lát, lại có tinh thần. Vừa ăn no lần, lần này vội, đem nàng ôm lên đùi ôn tồn. Phó Tuyên tránh nổi, cũng theo , nhưng lần này cách nào đạm nhạt giống trước đây, vì thủ đoạn càng thêm thuần thục mà phát ra tiếng.

      "Tuyên Tuyên lớn tiếng chút, ta thích nghe." Ngô Bạch Khởi ôm nàng, ở bên tai nàng .

      Phó Tuyên cắn môi .

      Ngô Bạch Khởi vội, cũng thúc nàng, chỉ hướng chỗ dùng sức, làm cho nàng mở miệng được. Nàng càng nhẫn, càng ép nàng, đến cuối cùng Phó Tuyên cái gì cũng quên, nghe được giọng mình, chỉ nghe được ở bên tai nàng ngừng gọi nàng, còn có thanh khác...

      Kết thúc xong, nàng nằm ở đằng kia, ngón tay giống như có khí lực.

      Nhìn nàng như vậy, Ngô Bạch Khởi đắc ý cực kì, sau khi thu thập xong, phủ thêm trung y, ôm nàng tắm.

      Phu thê sinh hoạt cứ như vậy định ra, ban ngày nàng đạm nhạt như nước, ngẫu nhiên ngoan ngoãn bồi nàng, ngẫu nhiên cố ý nháo nàng, thích nghe nàng răn dạy, thích xem nàng phát giận, lại ôm người lời ngon tiếng ngọt nhận sai, làm cho nàng thể nề hà. Đến đêm, nàng hoàn toàn có uy nghiêm ban ngày, bị sử ra các loại thủ đoạn làm Chu công chi lễ, mỗi lần đều lấy bất mãn bắt đầu, lại lấy biếng nhác vô lực kết thúc, cuối cùng vẫn thích, cho nên lần lượt dung túng.

      Đảo mắt vào thu, trời càng ngày càng lạnh.

      Ngô Bạch Khởi muốn thu thập phòng rắn, để Hắc Bạch Vô Thường qua mùa đông.

      Phó Tuyên vẫn dám nhìn gần Hắc Bạch Vô Thường, bởi vì Ngô Bạch Khởi ngẫu nhiên nhắc tới chúng nó dần dần sinh hứng thú, Ngô Bạch Khởi chính là nhìn ra, biết nàng cũng phải gan , chỉ là bởi vì quen thuộc, mới chủ động nhiều lời cho nàng nghe, đặc biệt Hắc Bạch Vô Thường có linh tính, thầm chờ mong có ngày kia thê tử cũng thích hai bảo bối của .

      "Tuyên Tuyên muốn phòng rắn nhìn sao?" cướp sách trong tay nàng, khoe khoang khuyến khích nàng, "Ta tự tay bố trí , dẫn nàng xem? Yên tâm, Hắc Bạch Vô Thường còn ở sương phòng, dọa đến nàng."

      Phó Tuyên quả tò mò, liền cùng .

      Phải nhiều năm như vậy Ngô Bạch Khởi bản lĩnh lớn nhất chính là nuôi rắn, phòng nuôi rắn được bố trí giống như phòng nuôi trẻ, đối với Phó Tuyên mà có chỗ nào mới mẻ.

      Nhưng cũng chỉ là mới mẻ, vẫn dám chạm vào rắn của Ngô Bạch Khởi, chỉ vào ban đêm ý loạn tình mê vờ quên mất, nắm cánh tay . Mỗi lúc vào thời điểm đó, Phó Tuyên trong lòng liền toát ra loại cảm giác khó có thể hình dung, loại rung động ấy nàng nhắc với bất kỳ người nào kể cả Ngô Bạch Khởi.

      Tháng 11, Gia Hòa đế chết bệnh, rất nhanh Từ Tấn đăng cơ.

      Ngày Phó Dung phong hậu, Phó Tuyên cũng tiến cung bái kiến, buổi chiều trở về, ngoài ý muốn phát Ngô Bạch Khởi có chút cúi đầu ủ rũ, vào phòng liền nằm dài giường, kéo chăn che đầu, giống đứa bị khi dễ ở bên ngoài.

      trong ấn tượng Phó Tuyên, Ngô Bạch Khởi thích chơi thích cười, dù bị nàng mắng, hoặc là giả vờ ủy khuất hoặc là tranh luận hai câu giận dỗi chút, bao lâu hiểu được nhận sai, chưa từng thấy có bộ dáng này.

      "Làm sao vậy?" Phó Tuyên ngồi vào trước giường, nghi ngờ hỏi.

      Ngô Bạch Khởi trong chăn vặn vẹo, lên tiếng.

      Phó Tuyên cười cười, nghĩ cũng có việc gì lớn, liền cầm quyển sách, tựa vào đầu giường nhìn. là người nhịn được , bao lâu khẳng định chủ động cho nàng biết.

      Bên ngoài yên tĩnh, chỉ có tiếng nàng lật sách, Ngô Bạch Khởi chậm rãi kéo chăn xuống, lộ ra đầu nhìn thê tử bên cạnh.

      Thê tử của , Phó gia lục nương, có tài có mạo, cao thượng như hoa sen.

      nàng có hai tỷ tỷ, Phó Uyển gả cho Lương Thông võ nghệ tuyệt luân, Lương Thông hơn hai mươi tuổi phong võ quan chính ngũ phẩm. Phó Dung đâu, càng cần , bắt đầu gả là vương gia, nay là Hoàng Hậu, tôn quý phi phàm, ngay cả đường tỷ nàng, Phó gia tứ nương Phó Bảo cũng gả cho Thám Hoa lang tiền đồ cực tốt.

      Nàng chút cũng kém các tỷ tỷ, lại gả cho vô dụng nhất.

      Những người đó sai, Phó gia lục nương quả đáng tiếc, cắm bãi phân trâu là . cả ngày thỏa mãn vui vẻ vì cưới nàng làm vợ, lại biết trong mắt người khác căn bản xứng với nàng. Nàng đâu, có thể cũng nghĩ như vậy hay ?

      "Tuyên Tuyên, nàng có thể cảm thấy ta thực vô dụng hay ?" tội nghiệp nhìn nàng, vô cùng hối hận cố công cố sức, đến nay có điểm nào tốt.

      Phó Tuyên buông sách xuống, cúi đầu nhìn .

      cần hỏi nhiều, chỉ bằng hôm nay là ngày tỷ tỷ phong hậu, chỉ bằng vừa mới câu kia, có thể đoán ra trải qua cái gì.

      Phó Tuyên cũng dỗ , gật đầu : "So với các tỷ phu và phụ thân, ca ca ta kém xa."

      Nàng yên lặng, phảng phất như trần thuật chuyện bình thường mọi người đều biết.

      Ngô Bạch Khởi lập tức kéo chăn lên, nằm đưa lưng về nàng.

      Phó Tuyên lắc đầu, nằm xuống, đối diện đỉnh giường : "Chàng sao, có thể cảm thấy ta thực có gì thú vị hay ?"

      Nàng thấy hai tỷ tỷ chung đụng cùng tỷ phu như thế nào, có lúc vô tình thoáng nhìn, có lúc là bọn họ quang minh chính đại lộ ra ngoài. Phó Tuyên cảm thấy, nàng có thể giúp Ngô Bạch Khởi thắt dây lưng áo choàng, lại làm giống được nhị tỷ tỷ, tình mạch mạch như vậy, phảng phất nhị tỷ phu chính là trời. Nàng cũng có thể nắm tay Ngô Bạch Khởi, nhưng giống tam tỷ tỷ, giảo hoạt hoạt bát cười với tam tỷ phu, hai vợ chồng ánh mắt đối nhau giống như có ngàn vạn sợi tơ tình giữa bọn họ, ai cũng thể cắt đứt.

      Còn có phụ thân mẫu thân, các động tác thân mật.

      trước đêm xuất giá, mẫu thân dặn dò nàng gả người buông lỏng, nam nhân đều thích nương ngầm yếu ớt chút. Phó Tuyên chính là làm được, vô luận là Ngô Bạch Khởi hay là bất cứ nam nhân khác, nàng đều làm được loại động tác kia. Chính nàng cũng biết mình khô khan nhạt nhẽo, ngay cả thân đệ đệ Quan ca nhi cũng chỉ thích chơi cùng hai tỷ tỷ.

      Đổi là nam nhân khác, bị nàng đối đãi lãnh đạm như vậy, khẳng định cũng lại gần, ai ngờ Ngô Bạch Khởi vẫn ở bên cạnh nàng như vậy?

      Phó Tuyên lấy lòng nam nhân, nhưng được nam nhân lấy lòng trong lòng nàng cũng thoải mái, buổi tối hồ nháo, biết trong lòng thích nàng cực kì, nàng nguyện ý dung túng . Cái gì gọi là lưỡng tình tương duyệt, nàng hiểu lắm, nhưng nàng biết, cùng Ngô Bạch Khởi sống qua ngày, nàng thực thoải mái.

      "Chàng tại sao chuyện ?" Phó Tuyên thúc giục câu.

      "A?" Ngô Bạch Khởi sầu muộn hỏi, " cái gì?"

      Lại là nghe thấy vấn đề thê tử mới vừa rồi.

      Phó Tuyên nghe ra thanh phát ngạnh, liền khẽ giọng lập lại: "Chàng , có cảm thấy ta thực nhạt nhẽo hay ?"

      Ngô Bạch Khởi sửng sốt.

      Nàng nhạt nhẽo thú vị sao?

      chút cũng .

      Nàng gan lớn, sợ sâu bọ, lấy cục đá đánh . Nàng nhát gan, Bạch Vô Thường leo lên người nàng lát, nàng bị dọa hôn mê, ngã choáng còn dễ nhìn như vậy. Nàng da mặt dày, đối diện nàng dùng tình ban đêm trêu ghẹo nàng, nàng cũng thờ ơ, nàng da mặt lại mỏng, ràng rất thích hình xăm của , thích đến mức vụng trộm sờ, chỉ là chịu thừa nhận...

      " cảm thấy." Ngô Bạch Khởi quay người, ôm nàng vào trong ngực, "Tuyên Tuyên rất đáng , chỉ có ta biết."

      Phó Tuyên bị hữu danh vô thực khen trắng ra như thế, mặt đỏ lên chút, may mắn tựa vào ngực cần lo bị nhìn thấy. Trầm mặc lát, hóa giải điểm xấu hổ rồi, nàng mới thấp giọng : "Chàng thích ta, mới cảm thấy như vậy, đổi thành người ngoài, khẳng định ghét bỏ ta hiểu ôn nhu..."

      Ngô Bạch Khởi xuy thanh, chờ nàng xong liền ngắt lời: "Tuyên Tuyên quản người bên ngoài nghĩ như thế nào làm cái gì, nàng là tức phụ của ta, ta nàng khả ái nàng chính là khả ái!"

      Phó Tuyên mặt nóng, sợ tiếp tục khen lung tung, vội vàng : "Chàng khuyên ta đừng để ý đến người bên ngoài, vậy chàng vì sao để ý người bên ngoài nhàn ngôn toái ngữ như vậy? Chàng có bản lĩnh hay cùng bọn họ có quan hệ gì?"

      Ngô Bạch Khởi rốt cuộc hiểu được ý tứ nàng, tay tự giác nắm chặt, nâng cằm nàng lên, ủy khuất nhìn nàng: "Nhưng nàng cũng ta vô dụng ..."

      Phó tuyên dời tay , nhìn thẳng mắt : "Ta chỉ chàng bằng những thân nhân kia, có khi nào chàng vô dụng? Chàng có thể vào Kim Ngô Vệ, so với rất nhiều người mạnh hơn nhiều, chàng có bổng lộc có gia sản, có thể nuôi sống thê tử, phụng dưỡng tổ phụ, có thể nào coi là vô dụng? Nhất định muốn cùng người xuất sắc nhất so sánh, vậy trừ tam tỷ phu, khắp thiên hạ nam nhân khác đều vô dụng. nhàn ngôn toái ngữ cho chàng nghe, những người đó mạnh hơn chàng bao nhiêu?"

      Nàng thanh tuy thấp, lại phảng phất cùng người biện luận câu câu chữ chữ đánh thẳng nhân tâm.

      Ngô Bạch Khởi lần đầu tiên nhìn thấy thê tử khí thế bức người như vậy.

      Nàng mất hứng, mất hứng những người đó , mất hứng để ý những người đó ?

      Bởi vì nàng thích , tựa như thích nàng, trong mắt người bên ngoài nhạt nhẽo, lại là sáng rọi trong mắt .

      "Tuyên Tuyên, nàng thích ta có phải ?" Ngô Bạch Khởi chút cũng giận, chế trụ nàng cái gáy, cho nàng né tránh.

      Phó Tuyên nhíu mày.

      Ngô Bạch Khởi cười , hôn đôi mày khí của nàng, " cần nàng , ta biết."

      biết nàng thích , biết nàng để ý có quan to lộc hậu hay , mà cũng tiếp tục thích nàng, cùng nàng hạnh hạnh phúc phúc hết đời, tương lai sinh rất nhiều nhi nữ. Ngô Bạch Khởi có chí hướng cao xa, đời này chỉ muốn canh chừng tức phụ, hài nhi. Nhưng cho Tuyên Tuyên của thứ tốt nhất có thể, cho bọn của được cha mẹ chăm sóc bảo hộ chưa từng có, cho bọn họ gia đình hoàn hoàn chỉnh chỉnh.

      Kết hôn năm thứ ba, Phó Tuyên sinh tiểu tử mập mạp, Ngô lão Hầu gia đại hỉ, đặt tên cho cháu trai là Hổ Thần.

      Ngô Hổ Thần.

      Tiểu tử phụ kỳ vọng của tổ phụ phụ thân, tuổi trung niên nhiều lần thắng trận, thụ phong Hổ Uy tướng quân.

      Nhi tử ở bên ngoài trấn thủ biên cương, Ngô Bạch Khởi ở nhà dỗ cháu trai, thích nhất chuyện là: "Hổ phụ vô khuyển tử, phụ thân các ngươi lợi hại như vậy, đều là bởi vì tổ phụ ta lợi hại!"

      Ba nam oa Ngô gia chiều cao đồng nhất, cùng nhau sùng bái nhìn tổ phụ.

      Ngô Bạch Khởi hắc hắc cười, ngẩng đầu nhìn thê tử dưới tàng cây may xiêm y cho các cháu.

      Phó Tuyên giật giật khóe miệng, lười vạch trần .

      (Hết phiên ngoại Tuyên Tuyên, còn 13 chương hậu ký giải quyết nốt bạn PT và công chúa cùng 1 số râu ria)
      Last edited: 20/2/17

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Hết thặc rồi. Hức hức. Ngô Bạch Khởi già vẫn kính thế đó, lừa đảo các cháu :v
      Hết truyện rồi, dõi theo truyện cả chặng đường dài, gần 2 năm trôi qua, ta chẳng nhớ ai từng edit bao lâu bao chương, chỉ nhớ nàng @heavydizzy là ta comt nhiều nhất, ủng hộ nhiều nhất, hóng hớt nhiều nhất. Cũng là người đến cuối truyện cùng cả nhà. Chân thành tha thiết gửi lời cám ơn nàng nhé :-*
      Anhdva, linhdiep17, thedark2 others thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Phiên ngoại của PT vs NBK đọc tưởng nhạt nhẽo, nhưng hết lại tiếc nuối, lại muốn đọc tiếp, hix.
      Chờ PN tiếp theo, k biết có phải là Phó Thần k
      linhdiep17, heavydizzyB.Cat thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ớ. Ko có cmt của @nữ sinh 9x ta còn ko để ý là còn 3 chương đó chứ :th_57::th_95:
      heavydizzy thích bài này.

    5. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      Mong ngóng phiên ngoại Công chúa >.<
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :