1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 42: Tiểu hồ ly làm nũng, tố khổ.


      "Tiên Quân, ta rất sợ hãi."


      Toàn thân ướt sũng, hai chân trước Tuyết Hoa bổ nhào vào Hạ Lăng Vân, kéo ống quần kêu khổ: "Ta chỉ muốn đuổi theo người, ngờ bên ngoài rất đáng sợ, có nhiều người bảo phải giết hồ ly, máu linh hồ có thể kéo dài tuổi thọ." Nàng chớp chớp đôi mắt ướt sũng, đôi mắt lập tức lấp lánh lệ quang.


      Vũ Đình chân nhân thương tiếc , "Tuyết Hoa đáng thương. Sư thúc, người tha thứ cho nó tội vi phạm mệnh lệnh của người trốn ra ngoài . Nó ra ngoài cũng chỉ vì tìm người."


      Vài đồng môn Thiên Linh Môn dọc bờ sông phụ cận Thiên Trụ Sơn tìm kiếm tiểu hồ ly, chỉ có theo dọc bờ sông là chính xác. Ven đường thấy có người nghị luận thấy tiểu hồ ly màu trắng, nằm trong chậu gỗ trôi sông.


      Hạ Lăng Vân cúi đầu nhìn tiểu hồ ly giây trước còn uy phong lẫm lẫm, lúc này lại đáng thương vô cùng.


      Nàng quên chủ nhân trước, trước khi gặp chỉ sinh hoạt trong dãy núi Hằng Cổ, về sau theo cũng chỉ loanh quanh thôn trang hay thị trấn, còn đâu vẫn sinh hoạt ở Thiên Linh Môn, căn bản nàng hề biết lòng người hiểm ác.


      Tuyết Hoa ngập tràn nước mắt : "Tiên Quân, ta ta là linh sủng của Tiên Quân Thiên Linh Môn rồi, bọn lại càng kiên quyết giết ta. Ta nhớ kĩ lời người chủ động công kích người, bọn họ tiếp tục tổn thương ta, ta mới đánh bọn họ đấy."


      "Vũ Đình, chuyện ở đây ngươi hãy giải quyết." Hạ Lăng Vân xoay mặt nhìn Vũ Đình . Khúc sông này trải qua trận đánh của tiểu hồ ly và bốn gã tu sĩ bị tàn phá, tuy tổn hại nhiều nhưng người xung quanh cũng gặp tai bay vạ gió. Nếu phải và Vũ Đình thầm trợ giúp số người bị rớt xuống nước, có lẽ có người chết đuối.


      "Vâng, Hạ sư thúc." Vũ Đình chân nhân gật dầu, vung phất trần, mang gương mặt hiền lành mỉm cười thân thiện về phía đám người.


      "Sư thúc tổ." Hai đồ đệ sau lưng Vũ Đình chân nhân ôm quyền thi lễ với Hạ Lăng Vân, sau đó theo sư phụ bọn .


      Bờ môi khẽ cong tạo thành nụ cười vui vẻ, Hạ Lăng Vân ngồi xuống : "Tuyết Hoa, mới bốn ngày gặp, trình độ chuyện của ngươi tiến bộ nhanh lắm rồi." Vừa chuyện, tay của phất cái, đem toàn bộ nước người của nàng xua tan, để cho bộ lông của nàng lại khô ráo.


      Vốn dĩ đường tới đảo Hỏa Vân, đột nhiên thiên lý truyền thạch bay tới, ở trước mặt xoay quanh. Chỉ có chuyện vô cùng trọng yếu chưởng môn hoặc các đệ tử của mới sử dụng thiên lý truyền thạch. tranh thủ thời gian tiếp nhận truyền thạch, sau đó mở pháp trận, nghe được tin tức bên trong.


      Hóa ra là tin tức do thất đồ đệ Lưu Thanh Bình truyền đến. Lưu Thanh Bình nhanh chóng chuyện về tiểu hồ ly cho biết, thỉnh quay về tìm tiểu hồ ly.


      Tuyết Hoa muốn học ngự kiếm đuổi theo ? Cái đầu của nàng làm sao có thể nghĩ ra được chủ ý này?


      Nửa đêm Tuyết Hoa trộm rất nhiều chậu gỗ vại nước, ý định theo dòng sông về phía Đông tới biển lớn? LỚn mật, vớ vận, nhưng lại có khả năng thực !


      Những... thứ này là do nàng nghĩ ra hay có người dạy bảo nàng?


      kinh ngạc lập tức nhớ tới bản đồ của vương triều Kim Phượng ở đại lục Ngũ Nguyên, lại nhớ tới mấy nhánh sông phía đông Thiên Trụ Sơn, xác định nếu Tuyết Hoa theo phía đông dòng sông, óc khả năng qua sông Giang Hà lớn nhất của vương triều Kim Phượng, ra biển.


      nhanh chóng đuổi tới, lúc này nàng bị bốn gã tu sĩ truy kích. muốn nhìn xem nàng ứng phó thế nào nên nấp đứng xem cuộc chiến.


      Vũ Đình cũng mang theo hai gã đệ tử từ thượng du chạy tới, liền ngăn bọn họ ra tay, mọi người cùng nấp xem cuộc chiến.


      Tiểu hồ ly nhớ kĩ lời chủ động công kích nhân loại, chỉ là sau khi người khác chủ động nàng mới phản kích mãnh liệt. Dùng bản năng động vật cùng với pháp thuật công kích, địch bốn nhanh chóng giết chết đối phương.


      Nhìn thấy Tuyết Hoa cố ý đoạt pháp khí của người khác, cảm thấy hơi xấu hổ, lòng tham của tiểu hồ ly nhà hơi lớn nha, học xong tính cách giết người đoạt bảo của tu sĩ nhân loại.


      Cùng đám người Vũ Đình quan sát trân chiến của tiểu hồ ly, càng thêm tin tưởng tiểu hồ ly được chủ nhân trước giáo dưỡng cẩn thận, ngoại trừ bản năng chiến đấu của động vật còn có sách lược chiến đấu của nhân loại. Hài tử thông minh như thế này, muốn dạy dỗ nàng cẩn thận, khiến nàng trở thành hồ tiên mà tu sĩ nhân loại cũng phải kính nể, chứ phải là hồ ly tinh ma mà mỗi người trong giới tu tiên truy giết.


      "Ta, ta, ta..."


      Thấy gương mặt Hạ Lăng Vân lạnh nhạt, tiểu hồ ly Tuyết Hoa trong lòng có quỷ tranh thủ thời gian dối: "Ta cũng biết, tự dưng muốn như vậy."


      Nàng dụi dụi vào chân Hạ Lăng Vân, giọng điệu sợ hãi : "Tiên Quân, ta rất nhớ người, cho nên ta mới tìm người."


      Thấy thờ ơ, nàng lập tức oa oa ô ô khóc lớn: "Bên ngoài đáng sợ, khắp nơi đều là người. Ta nhìn thấy con hồ ly đồng loại nào. Ta ngồi trong chậu gỗ trôi theo dòng sông, nhưng mà có rất nhiều người muốn cướp chậu gỗ của ta. Người ta được phép chủ động công kích người khác, ta đành phải vứt bỏ chậu gỗ chạy trốn."


      Đứa đáng thương...


      Gương mặt Hạ Lăng Vân có chút động, ánh mắt nhìn tiểu hồ ly nhu hòa hơn rất nhiều.


      Tuyết Hoa tiếp tục kêu lên ô ô: "Vừa rồi bốn người kia có rất nhiều pháp khí, ta chỉ muốn chạy trốn, nhưng mà bọn lại dùng ngự kiếm, mặc kệ ta chạy trốn thế nào cũng thoát được, cho nên ta mới công kích bọn họ." Nam thần là người, tất nhiên thích nàng công kích nhân loại, nhưng mà chuyện phát sinh như vậy nàng thể khoanh tay chịu chết nha.


      "Ngươi đoạt hai pháp khí trung cấp." Hạ Lăng Vân nghiêm mặt , "Bọn họ công kích ngươi, ngươi phản kích sai, nhưng sau khi chiến thắng ngươi lại còn đoạt pháp khí của bọn họ. Cái đó với hành vi giết người đoạt pháp khí của tu sĩ tà ác có gì khác nhau?" Bốn gã tu sĩ muốn bắt tứ phẩm linh hồ, lột da lấy máu luyện đan, bọn chúng biết lượng sức bị chết chính là gieo gió gặt báo, thể trách Tuyết Hoa ra tay độc ác.


      Tuyết Hoa ủy khuất : "Hai pháp khí này rất lợi hại, chẳng lẽ ta để lại cho bọn thừa dịp ta chú ý tiếp tục công kích ta?" Đây là chiến lợi phẩm của nàng, nàng cầm có quan hệ gì? Nếu phải Hạ Lăng Vân và mấy người Thiên Linh Môn xuất , nàng còn định lục túi càn khôn của bọn chúng, xem có mặt hàng nào tốt .


      Vốn muốn nhân cơ hội để giáo dục tư tưởng đạo đức cho nàng, Hạ Lăng Vân lập tức im lặng, bởi vì tiểu hồ ly sai.


      Hồ ly, rất giỏi bao biện nha!


      nhàng lắc đầu, Hạ Lăng Vân bế tiểu hồ ly dùng móng vuốt cào cào chân mình lên, dùng ngón tay chải bộ lông cho nàng, sau đó phủi bùn đất, vuốt ve cái đầu của nàng.


      Tuyết Hoa lập tức vui vẻ ghé vào trong ngực Hạ Lăng Vân, lầm bầm : "Tiên Quân, người đừng bỏ ta lại được ? Ta thích người, người cũng thích ta được ? Ta ngoan, trở nên mạnh mẽ, đem lại phiền toái cho người."


      Hạ Lăng Vân nhìn cố chấp và dũng cảm của nàng cũng còn cách nào, đành : "Ta bỏ lại ngươi, mang ngươi Hỏa Vân đảo, nhưng mà về sau cho phép ngươi được thi triển pháp thuật mở rộng ở những nơi người dân thường ở."


      "Vâng, ta biết." Tuyết hoa lập tức tranh thủ: "Tiên Quân, ta vĩnh viễn thích người, người cũng vĩnh viễn thích ta có được ?"


      Nhìn ánh mắt lo lắng vội vàng của nàng, Hạ Lăng Vân lập tức mỉm cười, "Ta thích ngươi." Cho nên mới mang nàng tới Thiên Linh Môn, cho nàng ăn các loại linh đan giúp nàng mau chóng mạnh mẽ, sau đó thu nàng làm đệ tử.


      Tuyết Hoa lập tức hoan hô, "Tiên Quân, là người đó nhé, người vĩnh viễn thích ta, vứt bỏ ta."


      Hạ Lăng Vân hơi sững sờ, nhàng gật đầu. Mặc kệ nàng có nguyện ý gọi tiếng sư phụ hay , cũng bắt đầu coi nàng là đệ tử thân truyền thứ mười ba. Linh thú và người khác nhau, nàng dù có năng lực xuất sư rồi, nhưng cũng rời khỏi .


      Trận chiến chấm dứt, nam thần ở bên cạnh, Tuyết Hoa cảm thấy an tâm, lúc này mới cuộn lại trong lòng Hạ Lăng Vân khẽ nhắm mắt lại.


      Chỉ chốc lát sau, nghe được tiếng hít thở chậm rãi trong ngực, Hạ Lăng Vân biết nàng ngủ rồi, khóe miệng nở ra nụ cười ấm áp. Đứa bé này, dính như vậy, nhưng lại cảm thấy phiền, còn rất hưởng thụ, cảm giác giống như là thỏa mãn.


      Ôm tiểu hồ ly ngủ, Hạ Lăng Vân tới bên cạnh Vũ Đình chân nhân hỏi: "Giải quyết thế nào?"


      Bắt linh thú luyện đan là chuyện bình thường trong giới tu tiên, phân biệt chính phái hay tà phái. Nhìn pháp khí và chiêu thức của bốn gã tu sĩ kia, có thể nhận thấy chúng là nhị phẩm tu sĩ của những môn phái bình thường.


      "Sư thúc, bọn theo thứ tự là đệ tử của Hàn Băng Động, và Kim Sa Thành, kết bạn ở bên ngoài cùng lịch lãm, được thế tử Hán Dương khoản đãi, muốn tới kinh thành." Vũ Đình chân nhân đáp.


      Hàn Băng Đọng, Kim Sa Thành đều là môn phái tu tiên thứ hai thứ ba, thực lực bình thường, căn bản thể so sánh với những tu sĩ tinh của Thiên Linh Môn.


      "Con để đồ đệ chữa thương đồng thời cho bọn biết, Thiên Linh Môn viết thư gửi cho chưởng môn của bọn bọn biết tứ phẩm linh hồ được trưởng lão Thiên Linh Môn nuôi dưỡng, còn có ý định giết tiểu linh hồ lấy máu, bị chết và bị thương chính là gieo gió gặt bão." Vũ Đình chân nhân .


      Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, "Xử trí như vậy là tốt rồi. Vũ Đình, ta còn có chuyện quan trọng phải tới Hỏa Vân đảo, ngươi đền bù tổn thất cho những dân chúng gặp nạn rồi trở về." Có ít người vì gặp sóng lớn nên thuyền bị dâng cao rơi xuống vỡ nát, có người hàng hóa bị rơi xuống sông, có người...


      "Vâng, con biết." Vũ Đình ôm quyền khom người .


      Hạ Lăng Vân muốn phi thân, đột nhiên có nam tử trẻ tuổi mặc cẩm bào đỏ thấm đột nhiên xông tới, vội vàng kêu lên, "Tiên Quân đại nhân, Tiên Quân đại nhân."


      Tuyết Hoa bị tiếng ồn đánh thức, khẽ động cơ thể. Hạ Lăng Vân đưa tay vỗ trấn an nàng, thấp giọng hỏi: "Thế tử có việc?"


      Nhìn chiếc thuyền lớn xa hoa sông nếu phải là thi triển pháp thuật bảo vệ, có lẽ cũng bị sóng nước mạnh mẽ hất lên rồi rơi xuống hỏng rồi.


      Thế tử có vài phần khí nhìn Hạ Lăng Vân chắp tay thở dài : "Tiên Quân đại nhân, đương kim hoàng thượng tuổi tác cao, dán thông báo cầu người tu tiên khắp thiên hạ ban thưởng linh đan diệu được, tục nhân Phương Thiếu Hoa vô tình gặp được Tiên QUân, nguyện ý kính dâng kì trân dị bảo, tuyệt thế giai nhân, khẩn cầu Tiên Quân ban thưởng linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ." xong, vung cẩm bào quỳ trước mặt Hạ Lăng Vân.


      Tuy tất cả mọi người thế tục đều gọi tu sĩ là tiên nhân, tiên sư, nhưng người mà được tu sĩ gọi là Tiên Quân, chính là Tiên Quân hàng giá , trường sinh bất lão thanh xuân vĩnh trú.


      Vị Tiên Quân này thoạt nhìn tuổi chưa tới 24-25 tuổi, lại khí độ thong dọng, gương mặt tuyệt mĩ sáng như ngọc, nhất định là tiên quân có tu vi cực cao.


      thấy tiểu sủng vật trong ngực của Tiên Quân có thể giết bốn gã tu sĩ như hoa trôi nước chảy sao?


      Nghe xong lời khẩn cầu của thế tử Hán Dương, Hạ Lăng Vân bình thản : "Thế tử, đời có loại linh đan cần tu luyện linh lực cải biến thể chất mà đạt được trường sinh. Đương kim hoàng thượng có được tài phú của năm châu bốn biển, chắc phục dụng nguyên khí đan kéo dài tuổi thọ của giới tu tiên rồi, cho nên, ta cũng có phương pháp xử lí gì tốt hơn. Hoa nở hoa tàn, tự nhiên chi đạo, thanh xuân bất lão phải là người tu tiên trải qua ngàn năm cũng đừng suy nghĩ xa."


      Giơ tay lên lấy ra viên dược màu vàng, : "Đây là Thiên Vương đan, có thể kéo dài năm tuổi thọ cho những người già yếu là đan dược cao cấp kéo dài tuổi thọ, ngươi mang về kính hiến cho hoàng đế."


      Hoàng đế lớn tuổi cho nên để tranh đoạt ngôi vị thế tục lại phải trải qua trận gió tanh mưa máu. Hi vọng viên Thiên Vương đan này có thể cho lão hoàng đế có thể tìm được người kế thừa.


      Nhớ tới mưu quỷ kế tranh giành quyền lực của những kẻ thế tục, giọng điệu của Hạ Lăng Vân mạnh mẽ: "Thiên Vương đan là linh đan an toàn đẳng cấp trong giới tu tiên, ta hi vọng ngươi để y nguyên mà kính hiến cho hoàng đế." Thế tử Hán Dương có khả năng kế thừa ngôi vị hoàng đế.


      Bị đôi mắt đen thâm thúy nhìn như vậy, thế tử Hán Dương lập tức có cảm giác linh hồn của bị rút ra rồi, tự chủ : "Tiên Quân yên tâm, tại hạ nhất định đem linh đan còn y nguyên như vậy kính hiến cho hoàng thượng."


      Sau khi bắt ý thức của tiếp thu mệnh lệnh của mình, Hạ Lăng Vân khẽ gật đầu, gật đầu với Vũ Đình chân nhân cái, rồi ôm tiểu hồ ly ngủ say bay mất.


      Mấy ngày mấy đêm ngủ đối với , chỉ là hơi mệt mỏi chút thôi, đợi buổi tối tiểu hồ ly tỉnh lại, cùng nàng nghỉ ngơi.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20526 others thích bài này.

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Hay quá trời❤️❤️❤️❤️❤️
      @Momo1314 nàng chết mất
      Momo1314 thích bài này.

    3. Ume

      Ume New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Sau t.gian dài k vào được cung, giờ quay lại đọc nhiều chương hồ nữ nv hạnh phúc :060::060:
      Luôn ủng hộ b và cảm ơn b nhiều.
      Ps: Tiên quân tỉnh a~, mong hai người mau xác định tình cảm a:Cheerleader::th_18:
      Momo1314 thích bài này.

    4. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 43: Lại ở cạnh Tiên Quân


      "Hít thở, hít thở..."


      Tuyết Hoa cuộn lại nằm trong vòng tay ấm áp quen thuộc, cảm giác vô cùng an toàn, vì trải qua bốn ngày phiêu lưu gian khổ cùng với trận chiến kịch liệt vừa rồi, cho nên giấc ngủ của nàng đặc biệt sâu, nhàng phát ra tiếng lẩm nhẩm.


      Bay trời cao, Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly tuyết trắng ngủ say, vuốt ve thân thể ấm áp của nàng, trong lòng ngẫm lại, gương mặt tuấn lạnh lùng trong trẻo lộ ra thương tiếc sâu.


      Đứa này, có phải là vì chủ nhân vĩnh viễn rời xa nàng, cho nên mặc dù nhớ nhưng vẫn sợ hãi vì vậy mới bám dính như thế? Đây là tốt hay xấu, nếu quá quan tâm tới người nào đó rất dễ lâm vào ma chướng, nhưng đồng thời cũng là động lực để phát triển.


      Tiểu hồ ly đáng hồn nhiên, muốn rời khỏi , vậy cứ làm bạn với là được rồi.


      có thể giúp nàng tu luyện, cho đến khi hết thọ trời, hoặc là đạp phá hư phi thăng. Chủ nhân linh sủng có thể làm bạn chung thân, bọn người thú cũng có thể.


      Đứa này, có dã tính hồ ly, cũng học được xảo trá của hồ ly, chưa gì học được cách ác nhân cáo trạng trước rồi, cần dạy dỗ nàng cẩn thận mới được.


      Bên tai nghe được tiếng nước chảy róc rách, tiểu hồ ly nằm trong trường bào màu trắng của Hạ Lăng Vân lỗ tai dưng lên...khẽ run run.


      Trong đêm tối ánh mắt hồ ly chậm rãi mở ra phát sáng, nàng ngẩng đầu nhìn bốn phía xung quanh, sau đó nhìn thấy nam thần của nàng tóc dài đen mặc bộ trường bào màu lam nhạt thêu trúc, chân trần đạp nước.


      Mỹ nam tắm, oa oa oa , bỏ lỡ, bỏ lỡ!


      Con ngươi Tuyết Hoa lập tức mở lớn, mạch chạy tới phía Hạ Lăng Vân kêu gào. Thảo nào nàng bị đặt xuống mà tỉnh, hóa ra đem y phục người cởi ra tạm làm ổ hồ ly cho nàng.


      "Tuyết Hoa, ngươi tỉnh rồi hả?" Vừa mới tắm xong Hạ Lăng Vân mỉm cười , "Đây là gà quay ta mua đường."


      xong, cúi người, đem con gà quay đặt chén đĩa sứ màu trắng đặt trước mặt Tuyết Hoa.


      Hương vị gà nướng tỏa ra, Tuyết Hoa mơ hồ nghe được tiếng thanh bài tiết điên cuồng của nước miếng, nhịn được nuốt ực cái.


      Cầm khăn ướt Hạ Lăng Vân đưa tay : "Móng vuốt."


      Tập mãi thành thói quen, Tuyết Hoa lập tức giơ móng vuốt ra.


      Hạ Lăng Vân cầm khăn lau móng vuốt, sau đó lau nốt chân kia cho nàng, mới : "Ta giúp ngươi lau sạch, ngươi từ từ ăn, đừng để mấy thứ bẩn dính vào." Tuyết Hoa là hồ ly ưa thích sạch , nhưng móng vuốt của nàng chạy đất, cho nên mỗi lần ăn đều giống con người rửa tay trước khi ăn, mà lúc dùng cơm, cũng thường xuyên giúp nàng.


      "Tiên Quân người đối xử với ta tốt." Tuyết Hoa vui vẻ ngẩng mặt lên , hai mắt cười cong cong.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười, xé đùi gà và chân gà, sau đó , "Ăn . Lát nữa ta cho ngươi ăn trái cây, ăn xong luyện công." xong cầm khăn chân trần bước tới suối nước, sau đó lấy xà bông rửa tay và giặt rửa khăn, rửa chân, rồi mặc áo lót cùng giày vải.


      Tuyết Hoa ăn gà quay, mắt sáng lấp lánh nhìn về phía Hạ Lăng Vân, tâm tình đặc biệt vui sướng. Nam thần đối với nàng tốt, nàng nhất định phải quấn lấy nam thần. Nữ truy nam cách tầng sa, sau khi biến thành người nàng phải cố gắng theo đuổi nam thần, chừng có thể theo đuổi được nam thần.


      Mặc y phục giày, Hạ Lăng trở lại bên cạnh tiểu hồ ly, ôn nhu hỏi: "Ăn ngon ? Đây là gà quay rất nổi tiếng ở trấn Cảnh Dương ven bờ Tấn Giang, có lịch sử hơn hai trăm năm rồi.


      "Ăn ngon, ăn ngon." Tuyết Hoa gật gật , cúi đầu ăn đùi gà. Từ khi gặp , nàng chưa bao giờ thấy Hạ Lăng Vân ăn mặn, nếu nàng cho cái đùi gà.


      Hạ Lăng Vân lấy bồ đoàn đặt lên thảm cỏ xanh, sau đó lấy cái lược bằng gỗ hoàng dương khảm theo phong cách cổ, chải vuốt mái tóc của mình. Với tư cách là tu sĩ, phải am hiểu dưỡng thân chi đạo.


      Tuyết Hoa nhanh chóng ăn xong thịt gà, dùng móng vuốt đẩy xương gà vào trong bụi cỏ, sau đó mang đĩa bẩn chạy tới bờ suối.


      Nàng muốn rửa đĩa?


      Hạ Lăng Vân hứng thú nhìn.


      Tuyết Hoa cắn đĩa đặt xuống suối, vui vẻ điều khiển nước suối rửa chén đĩa, sau đó thả đĩa chìm nghỉm xuống dưới rồi bắt đầu tắm rửa.


      Rửa bộ lông, dùng móng cọ rửa tất cả bộ phận cơ thể, rồi chạy tới hạ du vệ sinh, sau đó lau rửa phía sau, nàng trở về dùng nước mát xa toàn bộ cơ thể, rồi mới cúi đầu cầm đĩa chạy lên bờ.


      Dùng thủy linh lực làm khô bộ lông, những giọt nước lông nàng lập tức tan biến.


      Sau khi sửa sang lại toàn bộ, nàng kích động chạy đến trước mặt Hạ Lăng Vân, thả đĩa xuống : "Đĩa của người."


      Hạ Lăng Vân tán dương: "Tuyết Hoa, ngươi sử dụng pháp thuật rất thành thục. Đĩa này ta mua ở trấn Cảnh Dương đấy, ngươi giữ lại sau này dùng." xong nhịn được đưa tay vuốt ve lỗ tai đáng của nàng.


      Linh trí của tiểu hồ ly càng ngày càng cao, thấy nàng dần dần trưởng thành, bởi vì kí khế ước linh sủng cho nên cảm giác nàng sắp rời xa mình. Nghĩ kĩ, lại thấy bản thân suy nghĩ quá nhiều, linh thú dù có linh trí, tâm trí của bọn chúng còn thua xa những đứa loài người, tiểu hồ ly vẫn còn là tiểu hồ ly đơn thuần trong thời gian dài.


      "Người mua cho ta sao? Tiên Quân, người đối với ta tốt." Tuyết Hoa vui sướng thu đĩa sứ vào trong thẻ trữ vật. Đây lại là lễ vật tặng cho nàng, nàng phải giữ gìn cẩn thận.


      Nghĩ nghĩ, nàng lấy pháp khí liên hoa cùng thanh đồng ra, dùng móng vuốt đẩy đẩy, vẻ mặt nịnh nọt : "Tiên Quân, pháp khí này tốt, tặng cho người."


      Hạ Lăng Vân nhịn mà nở nụ cười, đường đường là thất phẩm tiên quân, lại có thể để ý tới pháp khí tầm thường này? Cái vòng đeo cổ của Tuyết Hoa thoạt nhìn như pháp khi bình thường, ra chỉ cần dùng linh lực tác động, tạo ra trận mưa băng tiên, là pháp khí cao cấp hệ băng.


      Thấy ánh mắt tha thiết chờ đợi của nàng, cầm lấy pháp khí liên hoa kiểm tra lần : "Đây là pháp khí hệ băng trung cấp, liên hoa được chế tác tinh xảo, phương thức dùng hàn băng hóa thành cánh sen tấn công cũng rất đẹp. Cái này phải là phá khí mà những nam tu sĩ chế luyện." Xem ra bốn gã tu sĩ kia cũng phải là người tốt.


      "Nhất định là cướp đoạt đấy!" Tuyết Hoa lập tức . Nàng nhìn trúng cái pháp khí liên hoa này vừa đẹp vừa có khả năng công kích mới động tâm mà chiếm lấy.


      "Ừm. Cái này có thể gọi là Băng Tinh Ngọc Liên." Hạ Lăng Vân thuận miệng đặt cái tên cho pháp khí.


      "Băng Tinh Ngọc Liên? Cái tên này nghe rất êm tai." Tuyết Hoa vui vẻ kêu lên, đây biểu thị cho việc nam thần trách nàng đoạt pháp bảo phải .


      "Băng, Tinh, Ngọc, Liên." Hạ Lăng Vân duỗi ngón tay viết chữ . Linh quang màu xanh lá đậm đặc ngưng trước đầu ngón tay , theo ngón tay di chuyển giữa trung tạo ra những văn tự màu xanh đậm.


      "Băng, Tinh, Ngọc, Liên." Tuyết Hoa biết dạy nàng viết chữ, ngẩng đầu nhìn những văn tự màu xanh trung.


      Bốn văn tự màu xanh sẫm lóe sáng lâu mới giảm dần.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười : "Nhớ kĩ? Về sau chờ ngươi có tay luyện chữ cho ta." Nàng dùng móng cũng thể vẽ lên cát, nhưng muốn như vậy.


      "Vâng." Tuyết Hoa , trong lòng dương dương đắc ý, tuy là chữ phồn thể, nhưng ta có thể đọc có thể viết.


      Cầm thấy pháp khí thanh đồng, Hạ lăng Vân : "Đây là đãng hồn linh, chuyên môn công kích tinh thần người khác, nhưng mà đối với tu sĩ có phẩm giai cao, hoặc với những tu sĩ có ý chí đặc biệt kiên định hiệu quả." Tuyết Hoa quá , lại là lần đầu gặp phải loại pháp khí công kích tinh thần, cho nên mới trúng chiêu, may mắn tinh thần lực của nàng khá mạnh, sau khi giãy dụa lại tiếp tục công kích.


      "Hai thứ này ngươi cứ thu lại, đợi sau khi gặp sư huynh Thanh Bình cải tạo lại chút, biến thành pháp khí chuyên dụng cho ngươi." Những luyện khí sứ sau khí chế tạo pháp khí tạo ra cấm chế, nếu người khác cướp pháp khí cách nào có thể phá bỏ cấm chế kia, cũng có cách nào sử dụng pháp khí. khéo, Lưu Thanh Bình lại đúng là luyện khí sư cao cấp.


      Hạ Lăng Vân nhận, Tuyết Hoa có chút thất vọng, nhưng cũng biết là Tiên Quân, để những... tiểu pháp khí này vào mắt, liền nhanh chóng tiêu tan, nghe nhờ Thanh Bình giúp nào cải tạo lại những pháp khí này, biến thành pháp khí chuyên dụng cho nàng, nàng lập tức cao hứng trở lại.


      Nhìn tiểu hồ ly cao hứng bừng bừng thu hai món pháp khí vào trong thẻ trữ vật, Hạ Lăng Vân lấy cái lược : "Tới."


      Tuyết Hoa rất biết điều tới trước mặt nghiêng người để chải lông cho nàng. Từ hai mươi lăm năm trước nàng bị lây rận, Hạ Lăng Vân sai người mua cái lược bí, chuyên dùng chải lông cho nàng.


      Mỗi lượt chải, Hạ Lăng Vân đều tỉ mỉ cẩn thận, Tuyết Hoa hài lòng híp mắt hưởng thụ chăm sóc của .


      Sau khi chải xong, lấy những cọng lông dính lược bỏ , Hạ Lăng Vân nhìn Tuyết Hoa : "Xong rồi."


      Lông của Tuyết Hoa so với tháng trước khi xuất quan dày hơn ít, sau khi chải lông cũng khá dễ nhìn.


      Nếu lông của tiểu hồ ly bị rụng nhiều, có thể chải cho nàng cái bím tóc.


      Đột nhiên nghĩ tới như vậy, thoáng tự chê cười mình, nuôi mười hai đứa , bây giờ lại nôn nôn nóng nóng muốn nuôi khuê nữ rồi.


      Hình người của Tuyết Hoa...


      nhịn được bắt đầu nghĩ, sau đó thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát tầm mười lăm mười sau tuổi đột nhiên ra trong đầu .


      Mái tóc dài mềm mượt như lụa đen, làn da tuyết trắng, gương mặt trái xoan xinh xắn, đôi mắt hồ ly quyến rũ, cái mũi cao, miệng đào đỏ thắm, tiếng tựa như hoàng oanh xuất cốc, hai tay từ sau ôm rất , mềm mại...


      Ngừng!


      Hạ Lăng Vân lập tức đình chỉ tưởng tượng, đẩy đẩy Tuyết Hoa ôm đùi mình: "Tuyết Hoa, có lẽ ngươi nên học Mị nhi, quá quyến luyến chủ nhân của mình." Linh sủng quấn chủ nhân là thiên tính, nhưng Tuyết Hoa quá bám dính rồi.


      "Nha." Tuyết Hoa thừa cơ leo lên đùi , rất thoải mái nằm sấp, : "Tiên Quân, ta muốn ăn quả long tiên, ta muốn ăn quả long tiên." Hạ Lăng Vân đáp ứng nàng sau khi ăn xong cho nàng ăn trái cây đấy.


      "Xuống dưới. Ngươi làm rơi nước trái cây ra người ta đấy." Hạ Lăng Vân đặt nàng xuống, lấy quả long tiên để trước mặt nàng.


      nhớ lúc bọn họ gặp nhau ở dãy núi Hằng Cổ, từ cho nàng ăn quả long tiên. Nhưng lúc trở về ven hồ nữ thần còn quả long tiên nào, biên là linh hạc Phi Vân hay phi thiên hổ Hắc Hùng ăn hết, hoặc đám đệ tử trong môn phái ăn, đành phải để sau mới lấy cho nàng.


      Hai mươi lăm năm trước Tuyết Hoa bế quan, lấy được 15-16 quả long tiên. Quả long tiên chính là linh quả rất đặc biệt, mặc kệ nhân thú linh căn hệ nào cũng có thể hấp thụ, cho nên tu sĩ cùng động vật có linh tính đều thích ăn quả long tiên.


      Quả long tiên tràn ngập linh khí, dược tính rất lớn, nhân thú liên tục ăn thân thể kịp hấp thu, cho nên sau khi Tuyết Hoa xuất quan mới cho nàng ăn quả.


      Ô ô, bị ghét bỏ rồi.


      Trong lòng Tuyết Hoa kêu ô ô, nhìn quả long tiên đỏ au mà chảy nước miếng, gấp gáp nhịn được mà bắt đầu ăn.


      Hạ Lăng Vân mỉm cười nhìn, gương mặt tuấn mang theo sủng nịch. Đứa tham ăn này, mấy đệ tử trước kia của cũng tham ăn nhưng có đứa nào giống nàng, biểu ra ngoài ràng như vậy.
      Nhược Vân, hthuqttn, Hale20526 others thích bài này.

    5. Ume

      Ume New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Lăng vân cảnh giác quá à! Thấy con đường truy nam thần của tuyết hoa còn dài lắm, :yoyo59:
      Cảm ơn b momo1314 edit nha :grin::grin:
      Momo1314 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :