1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thái tử phi tham ăn - Đẳng Đãi Quả Đa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      14.2, hủ nữ ở nhà edit truyện... Ôi đau lòng chết mất!!! Nhân dịp Valentine, bonus cho các nàng thêm chương nhé...

      CHƯƠNG 101

      Edit: Do Nguyen

      Cả ngàn người trong đại sảnh đột nhiên im lặng, đến tiếng thở cũng hoàn toàn có thể nghe thấy được. Thập Nhất Nương hai mắt sáng ngời nhìn Hoàng đế cùng Hoàng hậu bước ra.

      Wow, quần áo lộng lẫy! Thập Nhất Nương hai mắt lấp lánh nhìn Hoàng hậu cao gầy thân xiêm y khí thế mười phần. Đây chính xác là phong cách mẫu nghi thiên hạ!

      Nhìn thấy Hoàng đế, Thập Nhất Nương cố gắng cả buổi vẫn thể biết có giống Thái tử hay . Bởi vì thân cao lớn, khuôn mặt bị hàm râu che nửa, nhưng dù sao cái mũi, cái miệng vẫn giống chút chút Tinh La ca ca của nàng. Đáng tiếc, khuôn mặt này nếu được cạo sạch râu chắc chắn mỹ đại thúc. Sở dĩ Thập Nhất Nương khẳng định như vậy bởi vì bên mặt Hoàng đế bị râu che thực rất đẹp. Ánh mắt của cũng giống Thái tử đều sáng rỡ chói lọi, cái mũi cao thẳng.. Nhưng cũng có thể bên dưới lớp râu kia là cái mặt vô cùng xấu xí, sợ bị người ta chê cười nên phải nuôi râu hòng che giấu đấy chứ! đời, chuyện gì cũng có khả năng!

      “Đa tạ chư khanh tham gia tiệc mừng sinh nhật Hoàng hậu hôm nay...”

      Hoàng đế đọc diễn văn khai mạc, nhóm các nương nổi lên trận xôn xao khi Thái tử tuấn mỹ như bạch liên hoa xuất .

      “Chúc mẫu hậu phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn”. Thái tử lời mộc mạc nhưng chất chứa vô vàn chân thành khiến người người cảm động.

      Ánh mắt Hoàng hậu đều là ý cười, rất vừa lòng nhìn đứa con trai ngày càng phong thần tuấn lãng, lại nhìn đến hàng trăm vị tiểu thư dán mắt vào con trai mình, cảm thấy rất tự hào, ý cười càng lúc càng sâu.

      An Tam Lang lập tức liền thoải mái hơn. Thái tử vừa xuất , ánh mắt các vị nương nhìn như sói đói lập tức dời , giảm hơn phân nửa.

      Thập Nhất Nương cũng vừa lòng nhìn Thái tử, nhưng lại giống ánh mắt của mọi người. Ánh mắt các vị nương nóng rực, còn ánh mắt nàng nhìn Thái tử và ánh mắt của vị bá bá nuôi heo ở nhà chẳng khác gì nhau. uổng phí ăn nhiều rau dưa dị năng của nàng như vậy, bộ dáng xinh đẹp động lòng người!

      Hoàng hậu hơi buồn chút, nàng mực khuyên nhủ Huy nương tham gia yến hội, muốn mọi người cứ nghĩ Huy nương nhà nàng suốt ngày bệnh tật, nhưng Huy nương nhất định chịu xuất ở chỗ đông người. Do đó, Hoàng hậu đến chậm, có nhiều thời gian quan sát các vị tiểu thư, xem người nào thích hợp với Tứ lang. Hoàng hậu chỉ triệu kiến duy nhất Thập Nhất Nương. Thập Nhất Nương rất tốt, thanh tú đáng khiến nàng rất thích nhưng dù sao tuổi còn quá , phải đợi nhiều năm nữa mới được. Nhưng nay Hoàng hậu nóng lòng ôm tôn tử, chắc sau này phải tổ chức thêm nhiều yến hội mới có thể quan sát các vị tiểu thư nhiều hơn. Đúng vậy, lễ mừng năm mới sắp đến, tới lúc đó lại khai cung yến, mời rất nhiều nương vào cung tha hồ xem xét.

      đám vũ cơ tiến vào múa giúp vui, các nam nhân buông đũa lập tức thưởng thức mỹ nữ. Đây là cung yến hoàng gia, cơ hội khó có được nên phải tranh thủ nhìn nhiều chút.

      “Hồ ly tinh”

      biết xấu hổ”

      “Trời lạnh như vậy lại ăn mặc phong phanh, muốn câu dẫn nam nhân chứ gì!”

      đám phu nhân ngồi trong lòng thầm mắng, nhìn nam nhân nhà mình nước miếng thiếu điều nuốt kịp, oán hận chịu nổi.

      Thức ăn này nọ thể ăn, Thập Nhất Nương chỉ còn cách tập trung mọi chú ý vào ca múa, nhưng hình như nàng có cảm giác là lạ, vũ cơ kia sao cứ xoay quanh khu vực Hoàng đế và Thái tử, càng lúc càng tìm cách đến gần, lại còn cố ý múa chậm vài giây. Thập Nhất Nương thầm bội phục, người nhảy múa xoay vòng vòng là chuyện đương nhiên, nhưng cứ xoay nhanh xoay chậm đến cả mấy chục vòng mà ngã sấp mặt là đáng nể!

      “Múa đẹp lắm sao?” An Nhị Lang hỏi.

      Thập Nhất Nương nghĩ nghĩ: “ hay lắm”. từng xem các tiết mục nhảy múa sexy đại, nàng nhìn mấy vũ cơ áo quần kín mít, cánh tay thắt lưng còn lộ ra ngoài có gì đẹp mắt.

      Cùng dạng thưởng thức như Thập Nhất Nương, Thập lang len lén lấy ra khối điểm tâm: “Ta xem cũng chẳng hiểu, còn chẳng hay bằng Thiên Bồng Nguyên Soái biểu diễn”.

      An Nhị Lang cười ha hả, hai cái đứa này cho rằng nam nhân ở đây xem nhảy múa sao. Đừng choáng váng, ta này, bọn họ nhìn ngắm ngực, đùi, mông. Nhìn , quần áo của mấy vũ nữ này đặc biệt thít chặt, ôm lấy cơ thể nóng bỏng khêu gợi, tuy nay lưu hành phong trào gầy mới đẹp, phụ nữ mông ngực mới được xem là đoan trang nhưng trăm ngàn năm qua, đàn ông vẫn thể nào cự tuyệt được ngực lớn, mông to nảy nở, khi tuyển tiểu thiếp đều nhất định phải chọn người “ngực tấn công mông phòng thủ” mới được đó nha.

      “Đẹp lắm sao?” Tôn thị mỉm cười, trong mắt lóe lên sắc lạnh, lặng lẽ vươn hai ngón tay bấu véo hông của An Nhị gia.

      An Nhị gia mặt cười nhưng đau thấu ruột thấu gan, lệ mắt sắp trào ra, lần đầu tiên lương tâm nổi dậy, hiểu nỗi khổ của Thập lang khi bị nương tử véo lỗ tai. Lần sau nếu Tôn thị còn dày vò nhi tử, nhất định lên tiếng bênh vực con . Bàn tay sắt này véo người quả đau chịu nổi mà.

      An Nhị gia dối lòng.

      “Xấu lắm, làm sao có thể so sánh với phu nhân, cách xa nhau như trời với đất”. An Nhị gia năng cách hùng hồn quyết liệt.

      “Ta là mặt đất sao?” Tay sắt lặng lẽ buông lỏng.

      An Nhị gia thừa dịp người khác để ý, vội vàng dùng tay áo phủ lên che mắt người khác rồi cầm lấy tay Tôn thị, “Phu nhân là Cửu thiên huyền nữ, những dung chi tục phấn này muốn xách giày cho phu nhân cũng xứng”.

      Tôn thị đỏ mặt bởi vì trượng phu của nàng dùng ngón tay vê vê lòng bàn tay nàng, thầm ý. “Chàng thấy như vậy sao?”

      An Nhị gia cười khổ, ai cũng đều xem vũ nữ, chịu xem trở thành kỳ quái. “Ta nhìn các nàng ấy là để so sánh, có thể lấy được phu nhân - người phụ nữ xinh đẹp nhất đời, ta quả vô cùng hạnh phúc”.

      An Nhị lang nháy mắt, thấy Đại bá và Đại bá mẫu nhà mình ngồi vô cùng đoan chính. Rồi lại nhìn sang cha mẹ mình, Nhị gia và Tôn thị mắt vẫn nhìn thẳng, lưng vẫn ưỡn cao nhưng sao càng lúc càng gần nhau thế kia, thiếu chút nữa là dính thành khối rồi. “khụ...”, ho tiếng ra hiệu, ý trước mặt công chúng, cha mẹ đừng có ân ân ái ái như thế được ! Người ta nghĩ rằng hai người là đôi cẩu nam nữ biết xấu hổ đó!

      An Nhị gia vui nhìn chằm chằm đứa con nhã nhặn của mình, “Nhị lang, con muốn làm quan sao? Ta lại nghĩ con thích hợp thay thế vị trí của ta quan trường hơn cả!”.

      An Nhị Lang lãnh đạm trả lời: “ có hứng thú đếm tiền trong nhà người khác. Con chỉ muốn đếm tiền của nhà mình thôi!”

      Tôn thị đầy chờ mong nhìn : “Nhị lang, con tài giỏi như vậy, hãy vì cha mẹ mà tiến vào Hộ Bộ . Con thấy rồi đó, cha con vì việc quan bận rộn mà lâu lắm rồi cùng mẹ ăn sáng đó”.

      Ha hả... lão tử đây phải vì lạc thú ân ái của hai người mà hy sinh sao?... “Con hứa với Thập Nhất Nương trở thành tổng tài “hàn thiên vương phá”. Đừng hỏi con “hàn thiên vương phá” là gì, chính là ông chủ có nhiều tiền đến mức muốn ai tán gia bại sản người đó thể ngóc đầu lên được”. An Nhị Lang mặt lạnh, bộ dáng thập phần cao quý.

      muốn đánh mà. Đây là ý tưởng của An Nhị gia và Tôn thị cùng nghĩ đến. Bình thường có Thập Lang chắn phía trước nên phát Nhị Lang cũng giống như lời Thập Nhất Nương , chính là kẻ “ bị đánh cảm thấy thoải mái”.

      Đám vũ cơ xoay tròn chậm lại, vì vận động nhiều nên đám thở phì phò, bộ ngực nảy lên nảy xuống tưng tưng càng quyến rũ. Nam nhân xung quanh mắt nhìn chớp, sau đó cảm thấy hông mình vô cùng đau đớn nhưng mặt vẫn phải giữ bộ dáng nho nhã lễ độ, bọn họ nhớ mình ngồi trước mắt quân vương.

      Phương thị nhịn được bật cười, ở đây có ít nhà toàn là sư tử Hà Đông, phu quân của họ khuôn mặt cười nhăn nhở, thân người xui xẻo, bị bấu véo tùm lum.

      Nhưng người tức giận nhất ở đây chắc chắn là Hoàng hậu, bởi đám vũ cơ kia cứ xong động tác đẩy đưa lại liếc mắt nhìn Hoàng thượng, rồi từng người bước đến trước mặt Hoàng hậu quỳ xuống chầm chậm chúc mừng: “Chúc Hoàng hậu nương nương sinh nhật vui vẻ, thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế”.

      Giọng ngọt ngào, cơ thể mềm mại động lòng người cứ giễu qua giễu lại trước mặt Hoàng đế và Hoàng hậu, ít nữ nhân ở đây rất thông cảm với nàng, đám oanh oanh yến yến phải khiến người ta tức chết sao… Chậc chậc, cúi đầu thấp như vậy phải cố ý làm cho cặp ngực xông thẳng ra ngoài sao… Từ góc độ của Hoàng đế chắc chắn nhìn sót cái gì!

      Vì chỗ ngồi của Hoàng đế và Hoàng hậu cách nhau hơi xa chứ chắc chắn ma trảo của Hoàng hậu cũng vươn tới tẩn cho eo lưng của Hoàng đế trận rồi…

      “Hoàng thượng, điệu múa hôm nay rất đẹp phải ? Ngài có muốn ban thưởng cho các nàng ấy ?” Hoàng hậu mặt mang đầy ý cười nhưng Hoàng đế dám cá ánh mắt nàng ấy vô cùng đáng sợ.

      “Trẫm cũng nghĩ thế, Hoàng hậu cứ suy nghĩ phần thưởng cho các nàng ấy , kể ra các nàng ấy cũng đáng thương, trời lạnh thế này mà chỉ có mấy manh áo phong phanh để mặc!” Hoàng đế hời hợt .

      Toàn cung yến rơi vào im lặng.

      “Phốc” tiếng, Thập Nhất Nương nhịn được cười to. Những tiếng cười xung quanh cũng lần lượt vang lên, khiến cung yến sôi nổi hẳn.

      Đông đảo nữ nhân oán hận đám hồ ly tinh là vừa lòng hả dạ nhất, các vũ nữ quỳ đất mặt lúc đỏ lúc trắng nên lời. Hoàng hậu phất phất tay: “Người đâu, thưởng cho các nàng mỗi người 10 lượng bạc”.

      Hoàng đế cười cười theo Hoàng hậu lui xuống trước. Tay Hoàng đế cầm lấy bàn tay thô ráp của Hoàng hậu, Hoàng hậu nắm ngược lại tay của Hoàng đế, vô thức mà vuốt thẳng vài cái. Vừa đến mùa đông, tay trượng phu của nàng liền lạnh, trước đây bọn họ quá nghèo, dám đốt lò sưởi ấm nên nàng vẫn thường dùng tay mình ủ ấm đôi bàn tay của . Đến giờ thành thói quen.

      mặt của Hoàng đế lộ ra vài phần thương tiếc, tại mỗi ngày bên người Hoàng hậu đều có nha hoàn chăm sóc nhưng tay nàng vẫn thể non mềm. Hoàng đế vẫn nắm chặt đôi tay ấy buông. trải qua nhân tình ấm lạnh, nữ nhân xinh đẹp chỉ muốn leo lên người nam nhân đeo bám, duy nhất đôi tay thô ráp này vượt qua những năm tháng gian nan, giờ đây vinh hoa phú quý, quyết tâm chỉ có duy nhất mình nàng cùng bình an sống hết phần đời còn lại.

      ----------------------o0o------------------------
      “Thập Lang ca, muội nhà xí chút”.

      Thập Lang yên lòng: “Hay là để huynh cùng muội”.

      Thập Nhất Nương đỏ mặt: “Ngu ngốc, muội cần đâu, muội mình là được”. Nàng cần nam sinh đứng ngoài W.C mà chờ nàng đâu…

      Phương thị gọi cung nữ bước đến, nàng cũng muốn cùng với Thập Nhất Nương nhưng những phu nhân quan viên vây quanh nàng ngày càng nhiều. Các thế gia hiếm khi nào được tụ tập lại chỗ, tất nhiên phải tranh thủ để lôi kéo quan hệ rồi…

      Thập Nhất Nương hít thở khí tươi mát bên ngoài, nàng chậm rãi bước , hoàng hôn dần buông xuống, hoàng cung đèn đuốc cũng bắt đầu thắp sáng, ánh hoàng hôn quyện với ánh đèn, từng bông tuyết li ti bay phấp phới, cả gian tinh khiết đến lạ kì!

      “Thập Nhất Nương!...”

      “Tinh La ca ca!”

      “Sao lại thế này?” Thái tử ôn nhu nhìn nàng rồi trách cứ cung nữ dẫn đường: “Tuyết rơi sao chịu bung dù?”

      Thập Nhất Nương thè lưỡi “đừng trách nàng, là muội muốn thể nghiệm chút thú vui tao nhã là đạp tuyết tìm mai đó mà”.

      “Phong nhã gì đấy ta biết, nhưng chắc chắn ngày mai muội mắc phong hàn, tới đây, cầm dù”…

      “Thân thể ta đâu có yếu ớt đến vậy”… Thập Nhất Nương bĩu môi , “ta lấy dù rồi, Tinh La ca ca phải làm sao?”

      Thái tử lắc đầu: “Ta là nhường cho muội, tuyết cũng phải là quá lớn, ta là nam tử hán, sao đâu”.

      Thập Nhất Nương ngoan ngoãn nhận lấy dù, lại đưa cho Thái tử cái hà bao “Tinh La ca ca, cho huynh nè”.

      Thái tử ngạc nhiên “Thập Nhất Nương làm hà bao cho ta sao?” Hiển nhiên vô cùng cao hứng.

      phải, hà bao này phải muội làm, đó thêu hoa lan rất đẹp nhưng phải là điểm chính, quan trọng là bên trong có thịt khô, thịt khô muội làm đó”. Thịt khô ướp nhiều gia vị đều do nàng dùng dị năng trồng được, so với thịt khô bình thường ngon hơn gấp nhiều lần.

      Thái tử có chút thất vọng, sau đó lại bật cười, quả nhiên nàng vẫn còn quá trẻ con, nào có ai tặng thịt khô, lại vô thức mở hà bao bốc miếng thịt khô bỏ vào miệng nhai ngon lành như nàng chứ.

      “Tinh La ca ca nếu muốn ăn nữa, cứ đến nhà muội mà lấy, nhất định phải ăn đó”.

      Thái tử nhìn Thập Nhất Nương dần xa, đem hà bao cất kỹ, cung yến đầy người như vậy nhưng quan tâm đến chỉ có tiểu nương ngốc nghếch tham ăn này thôi!

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Tiểu kịch trường

      Cung nữ: Thái tử là đáng thương, đáng thương quá mất!

      Thập Nhất Nương: Tại sao?

      Cung nữ: Thập Nhất Nương dám đem thịt khô vào nhà xí, Thái tử đáng thương, cái ngài ăn chính là thịt khô hương nhà xí…
      Last edited: 21/3/17

    2. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Thích mấy cái tiểu kịch trường quá. Nếu thái tử mà biết ăn thịt khô hương nhà xí, nhưng đó là hương của ng mình hích chắc cũng ráng nuốt xuống
      Do Nguyen thích bài này.

    3. Bri

      Bri Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      Trời ơi toi đọc mấy tiểu kịch trường của tác giả còn hài hơn cả chính văn, thập nhất nương con nhất định là bé đáng nhất đời, cưng quá tía má ơi :yoyo40::yoyo40:
      Do Nguyen thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đúng là ngày kẻ thù của FA. Thanks nàng chăm chỉ nhé
      Do Nguyen thích bài này.

    5. Do Nguyen

      Do Nguyen Well-Known Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      1,318
      CHƯƠNG 102

      Edit: Do Nguyen

      Xe ngựa rời khỏi hoàng cung ào ạt như nước chảy.Thập Nhất Nương ngồi trong xe ngựa y chang con bọ chét quấn quýt lấy Phương thị cùng Tôn thị đòi nghe chuyện xưa của Hoàng đế và Hoàng hậu.

      “Ngồi yên con”... Tôn thị vỗ vỗ cái mông của Thập Nhất Nương nhích tới nhích lui. “Là đại nương rồi mà ngồi còn vững nữa hả!”.

      “Bá mẫu, bá mẫu , Hoàng hậu xinh đẹp như vậy, Hoàng đế vừa gặp nhất kiến chung tình, có phải ?” Thập Nhất Nương khuôn mặt chờ mong hỏi.

      “Nhất kiến chung tình?” Tôn thị lắc đầu, “Chút xíu nữa thôi là thành kẻ thù rồi, năm đó bọn họ thành thân cả kinh thành dậy sóng”.

      Dù sao chuyện của Hoàng đế và Hoàng hậu liên quan đến thể diện hoàng gia, vì thế Tôn thị cứ thần thần bí bí kể lể tình, Thập Nhất Nương mắt chớp lia chớp lịa cố gắng ghi nhớ.

      Rất nhiều năm trước, Hoàng đế vẫn là Hoài Vương. Đúng ra, có cha làm Hoàng đế, mẹ là Hoàng hậu phải là người có thân phận cao quý nhất. Nhưng đáng thương thay, lại có người cha mắc bệnh thần kinh. Tiên hoàng lúc đó vẫn còn là đương triều Hoàng đế lại có sở thích bình thường. Ai cũng với là Hoàng hậu rất tốt, đoan trang, hiền lành lại vô cùng xinh đẹp. Nhưng thích, dù Hoàng hậu có làm gì cũng luôn ghét bỏ. có quyền, có tiền giống y chang như đám cường hào tùy hứng. Xem thường Hoàng hậu nhưng lại mực sủng ái Dung Quý phi. Mặc kệ cho triều thần can gián, Dung Quý phi là hồ ly tinh “họa quốc cơ”, cha nàng ta giết người như ngóe, ca ca, đệ đệ của nàng khinh bạc đàn ông gian dâm phụ nữ, tham ô nhận hối lộ, bán quan bán tước, vì muốn giữ gìn đồng ruộng của mình, bọn chúng tìm cách dẫn nước gây lũ lụt ngập úng vùng rộng lớn, khiến hơn 30 vạn bá tánh có nhà để về, hạt gạo để ăn, nạn đói tràn lan, dân chúng tạo phản... Nhưng mặc kệ người người oán hận Dung Quý phi đến cỡ nào, Hoàng đế vẫn lòng thương sâu đậm, bảo hộ người nhà nàng ta, đem tất cả tội lỗi trút xuống đầu Hoàng hậu.

      Hoàng đế phải tìm người chịu tội thay, nhưng nhìn khắp triều đình vẫn thấy người thích hợp, toàn bộ nhà mẹ đẻ Hoàng hậu vì bất mãn nên cùng lúc từ quan.

      đổ vấy lên người nhà Hoàng hậu được nên nàng vẫn có thể ở yên Hậu vị. Dung Quý phi vô cùng oán hận, tuy Hoàng đế tìm mọi cách để người nhà Dung Quý phi thoát tội, dù có giết chết Hoàng hậu Hậu vị kia nàng ta vẫn thể ngồi bởi tiếng xấu nhà họ Dung người trời đều căm phẫn.

      Hoàng đế thần kinh phân liệt vợ lẽ của cũng cực phẩm kém, nàng ta hận Ngự sử đại nhân - người điều tra vạch tội người nhà mình mà lại hận Hoàng hậu. Nàng ta hận vì người nhà Hoàng hậu danh tiếng quá tốt. Đến cả Hoàng thượng nàng cũng hận nốt. Cha nàng ta, em nàng ta làm bậy liên quan gì đến nàng ta, tại sao chiếc ghế mẫu nghi thiên hạ kia nàng cố gắng cách nào cũng với tới.

      Chuyện đổ vấy tội lỗi của Dung gia lên đầu Hoàng hậu thất bại, nhưng người người đều biết rằng Hoàng đế là tên khốn kiếp.

      Tên Hoàng đế hỗn đản hôm nổi hứng muốn dạo phố, bị người ta ám sát vì lý do đơn giản: ngươi dung túng cho nhà vợ mình làm chuyện ác chính ngươi phải chịu trách nhiệm.

      Hoàng đế sợ hết hồn, may sao lúc đó có người đồ tể họ Chu tên là Nhất Đao vác con heo lớn ngang, đao chém xuống giải cứu Hoàng đế. Vị đồ tể này cũng là người nổi tiếng, kinh thành ai ai cũng biết dù con heo da dày thịt béo đến mức nào, Chu đồ tể chỉ cần đao là xử lý xong xuôi hết thảy.

      Chu Nhất Đao vốn muốn chen vào, chẳng qua lúc đó Hoàng đế hô to ai cứu giá thưởng ngàn lạng bạc. ngàn lượng bạc bằng rất nhiều cái đầu heo. Người bán hàng đầu óc tính toán hề tệ, Chu đồ tể có kinh nghiệm 20 năm bán thịt heo, nhanh chóng tính toán số tiền này bằng nhà ba đời giết heo mới có. Vì thế, ánh đao nhanh như cắt chém xuống, thuận lợi cứu Hoàng đế.

      Hoàng đế vô cùng cảm động, cho rằng ngàn lượng bạc vẫn thể báo đáp được ơn cứu mạng, nên hỏi Chu đồ tể xem có vấn đề gì phiền não thể giải quyết .

      đến phiền não quả thực là có. Chu Nhất Đao có nữ nhi 15 tuổi. Hôm trước khó khăn lắm mới có người đến cửa cầu hôn. Tuy kẻ cầu hôn là tên thô bạo chuyên hiếp đáp người khác, nha hoàn trong nhà đều bị dọa chết khiếp, nhưng Chu Nhất Đao rất tự tin khuê nữ của mình – tiểu nương giết heo như ngóe tuyệt đối trấn áp được . Chu đồ tể rất muốn gả con , nhưng khi bà mối đến nhà, nàng cầm nguyên đòn gánh rượt bà mối chạy mất dép suốt ba con phố.

      phải con nhà họ Chu tốt, Chu Xảo Nương lớn lên ai cũng phải khen ngợi nàng. giống hoàng hoa khuê nữ của những nhà phú quý, nữ nhân ngực mông lép, gió thổi qua lập tức lảo đảo, bần dân bách tính lại thích những điều thiết thực, Chu Xảo Nương ngực to mông nở dễ sanh dễ đẻ, hơn nữa nàng rất khỏe, mình nàng có sức lực, làm việc bằng hai ba người lớn.

      Bộ dáng của Chu Xảo Nương vốn rất được hoan nghênh nhưng trong bán kính tám trăm dặm, những thiếu niên độ tuổi phù hợp đều nghe qua danh tiếng của nàng mà khiếp sợ. Nàng tánh tình nóng nảy, suốt ngày lo lắng chuyện bao đồng thiên hạ. Thôn này của bọn họ còn tên du côn, lưu manh, du thủ du thực nào, lúc trước cũng vẫn có nhưng đều bị Chu Xảo Nương cầm đao mổ heo rượt đánh đến mức dám bén mảng đến thôn này kiếm chác.

      Bình dân giống quý tộc, nương 15 tuổi chưa xuất giá là chuyện hi hữu cỡ nào. Lương thực khó kiếm như thế, nhà nhà phải lo tiết kiệm, nuôi con đến 13 – 14 phải lo gả để bớt miệng ăn. Chu Xảo Nương 15 tuổi vẫn gả được là chuyện đáng chú ý đến mức nào cơ chứ.

      Hoàng đế nghe xong phiền não của Chu Nhất Đao, vỗ tay cái, sao lại sớm, lão tử đây nhiều nhất chính là nhi tử, đứa con trai do chính thê của ta sinh ra nhất định lấy con của ngươi. Chẳng lâu sau thánh chỉ đến làng, con Chu đồ tể bước lên mây, trở thành Vương phi cao quý.

      thể nghi ngờ, Hoài Vương bị cả kinh thành chế giễu, tức giận đến thổ huyết, dùng mông nghĩ cũng đủ biết lão Hoàng đế giở trò gì. Chẳng phải là muốn truyền ngôi cho Thuận Vương - đứa con quý của ông ta và Dung Quý phi sao. Lão già đó sợ Hoài Vương là con trai trưởng, nếu cưới thiên kim tiểu thư thế gia vọng tộc nào đó nhất định là cản trở rất lớn đối với chuyện thượng vị của Thuận Vương sau này.

      Vừa vặn đến ngày thành thân, Hoài Vương nhìn Chu Xảo Nương bằng ánh mắt sắc lạnh. Bởi vì bệnh tình của Hoàng hậu ngày càng nặng, liền ra lệnh cho Xảo Nương tiến cung hầu hạ Hoàng hậu, muốn để nàng xuất lởn vởn trước mặt .

      Hoàng hậu tuy tiếp xúc nhiều nhưng cũng biết Chu thị tâm chiếu cố mình. Nàng thân phận cao nhưng xét thời thế cũng phải là tệ lắm, nhờ đao của nàng mà trong vòng 800 dặm thấy bóng dáng lưu manh, nàng chọc đến đại nhân vật nào, nàng cũng thông minh, phải là kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển.

      Hoàng hậu suy nghĩ chút, nhà mẹ đẻ của bà suy yếu, Hoài Vương cũng thể dựa dẫm, với thân phận con trai trưởng của , các vị vương gia, hoàng tử đều xem là cái đinh trong mắt, bây giờ nàng sắp chết, thân phận con trai trưởng thể đảm bảo cho bình an, cưới con tên đồ tể tuy bị người đời cười chê, trong mắt người khác mất tư cách tranh Đế vị… Nhưng như thế lại an toàn. Chờ nàng chết , Dung Quý phi được phong Hậu, Thuận Vương lúc ấy trở thành cái đinh, hứng hết mọi ám toán của những kẻ có dã tâm.

      Hoàng hậu cho Hoài Vương biết ràng những điều có lợi khi lấy Chu Xảo Nương. Để vui lòng mẫu hậu, Hoài Vương mùng và ngày rằm cũng chịu đến phòng của Xảo Nương. Kết quả chính là… hổ là nữ nhân mông to ngực lớn, Chu thị khiến cho ngoài ý muốn thể kháng cự - dựng đứng!!!(dựng cái gì tự hiểu nhé)… lần, mới chỉ lần… nàng liền có thai!

      Gà mẹ cũng thể nhanh như vậy! Dung Quý phi chửi ầm lên, con trai của nàng còn chưa có con đâu. Tên Hoài Vương chết dẫm dám dùng lý do Chính phi của mang thai mà xin xỏ Hoàng đế.

      Hoài Vương xin chọn thêm mấy vị tiểu thiếp xuất thân nhà quan lại thấp kém nhưng sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Hoàng đế đại khái cũng nghiêm túc suy nghĩ, con trai trưởng còn tư cách tranh giành ngôi vị, phải lấy con đồ tể bán thịt heo, thôi coi như bù đắp thiệt thòi cho , chỉ là mấy mỹ nữ thôi mà, chỉ cần chọn con cái thế gia danh môn là được.

      Hoài Vương cười nhạt, phụ hoàng mắt bị mù rồi sao? Mấy cái tiểu thiếp Hoàng thượng ban xuống đều là tay chân của kẻ địch, làm sao tin tưởng được nhưng vẫn phải sủng ái đều đều. Gần đây Chu Xảo Nương được Hoàng hậu giáo dưỡng, càng ngày càng thuận mắt . Tình cảm vợ chồng cũng ngày càng tốt. bao lâu sau Chu thị sinh hạ trưởng nữ Tư Đồ Minh Nguyệt, Hoàng hậu vô cùng vui vẻ, yên tâm trút hơi thở sau cùng.

      Hoàng đế hơi chột dạ, Hoàng hậu hình như là… bị làm cho tức chết? Đối với Hoài Vương cũng đâm ra áy náy. Riêng Dung Quý phi, đối thủ mất còn của bà ta chết làm sao để con trai đối thủ được yên lành.

      Hoàng hậu từng nghĩ khi mình chết nhi tử được an toàn. Nhưng bà thể ngờ Dung Quý phi là kẻ thần kinh, ả hận người nhà Hoàng hậu chịu mang tiếng xấu thay cho người nhà của ả, làm hại ả ràng là người được Hoàng thượng thương nhất nhưng lại thể thượng vị, ả nhất định tìm cách giết chết Hoài Vương rửa hận.

      Hoài Vương cũng quan tâm, cứ an nhiên ở phủ, người đời đều biết là đứa con được ưa thích, cũng muốn ra mặt, ở nhà đóng cửa tập trung vào chuyện “tạo người”. Dáng vẻ Chu Xảo Nương vừa nhìn là biết rất dễ sanh, Hoài Vương lại chăm chỉ như thế, Chu thị liền mang thai, sinh được nam hài xinh xắn.

      Tư Đồ Nhật Diệu là tên mà Hoàng đế đích thân đặt cho tôn tử của mình. Lão Hoàng đế thần kinh bình thường này nghĩ thầm Hoàng hậu chết, Hoài Vương còn xem là phụ hoàng nữa rồi. Nhưng ngược lại ngày càng để chú ý động tĩnh cả nhà Hoài Vương đến mức bệnh hoạn, hành động kì cục kiểu như má trái của ta bị đánh rồi, ta đưa má phải ra luôn mà sao ngươi chịu đánh, đánh ta cảm thấy thoải mái mà.

      Tiếp đó, Hoài Vương phi lại sinh được long phượng thai. Hoài Vương thấy lòng mình ngọt ngào như mật, vô cùng thương săn sóc. vốn thiếu thốn tình thương của cha, vì thế khi nghe con mình bi bô bập bẹ gọi “cha, cha...”, hạnh phúc tả xiết. Ngờ đâu Dung Quý phi đưa ra bằng chứng mưu phản, cả nhà gặp phải phong ba chưa từng có.

      Lão Hoàng đế thần kinh tức giận cực điểm, bị đứa con trưởng làm mất mặt vô cùng nhưng xét thấy cả nhà với lão cũng là máu mủ tình thâm, ra lệnh đem cả nhà Hoài Vương nhốt vào thiên lao. Dung Quý phi vô cùng bất mãn, bà ta muốn Hoài Vương phủ phải chết sạch! Tiên Hoàng hậu, Hoài Vương, Hoài Vương phi, tam phòng tứ thiếp, con cái thành đàn cũng phải chôn cùng nàng ta mới hả giận.

      Chu Nhất Đao khóc cạn nước mắt, lập tức xuất , lão Hoàng đế đối với ân nhân của mình vẫn còn vài phần cảm kích, đồng ý thả con dâu nhưng Chu Xảo Nương kiên quyết chịu. Bảo nàng rời , nhìn trượng phu và nhi tử của mình chờ ngày bị giết sao? được, dù phải chết nàng cũng muốn chết cùng!

      tình liền bế tắc, Hoàng đế thể thả Hoài Vương, Chu Nhất Đao thể nhìn con mình bị giết, Chu Xảo Nương cũng trơ mắt nhìn chồng con mình lên đoạn đầu đài, trong khi đó Dung Quý phi gây sóng gió nhất định phải giết sạch cả nhà này.

      Sau đó, An Tam gia thầm giúp Hoài Vương nghĩ ra đối sách: “chấp nhận vào cửa tử để hồi sinh”.

      Vì thế, đại thần thông minh nào đó dâng tấu chương đề nghị Hoàng đế đem cả nhà Hoài Vương từ thiên lao đưa ra ngoài, giam giữ trong biệt viện đến hết đời, chỉ cần đưa ít thức ăn nước uống để bọn họ tự sinh tự diệt.

      Dung Quý phi cũng thấy ổn thỏa, cái này còn tốt hơn đao giết chết Hoài Vương. Để tận mắt nhìn con ả đăng cơ, oán hận mà thể làm gì, chắc chắn tức chết. Rất tốt! Hoàng đế sau đó rất nhanh quên mất mình còn đứa con tên là Hoài Vương, bởi lẽ Dung Quý phi vô cung thông minh, hàng năm đều tuyển cho rất nhiều mỹ nữ, nhồi nhét vào hậu cung, thả lỏng tay để 1 – 2 nàng mỹ nữ mang thai, lão Hoàng đế lại mong chờ nhi tử, còn nhớ gì đến cả nhà đứa con trai trưởng nữa.

      Lão Hoàng đế cả đời làm nên được tích gì, tác dụng duy nhất của là làm “ngựa đực”. sinh ra được hai mươi mấy đứa con, đủ thành lập hai đội bóng, đấu đá suốt ngày cả trong tối ngoài sáng khiến hoàng gia sôi động như sân khấu.

      “Sinh nhiều con cũng là vô dụng”. Nghe xong chuyện của Hoàng đế và Hoàng hậu, Thập Nhất Nương tổng kết lại: “Bọn họ toàn tự giết nhau, đến cuối cùng đều chết sạch!”

      Phương thị cũng khinh bỉ Tiên Hoàng, “Tổ phụ của con lúc ấy nhìn ra, Tiên đế phải là kẻ dễ đối phó nên dâng sớ đưa cả nhà thủ hộ Trung Châu. Nhìn thế cuộc mà , tổ phụ các con vô cùng lợi hại!”.

      Tôn thị rất đồng tình, “Sau khi cả nhà Hoài Vương bị giam giữ, Dung Quý phi cũng để bọn họ yên thân, Tư Đồ Nhật Diệu được chỉ dụ triệu ra khỏi biệt viện hai lần cả hai lần đều suýt chút nữa bị chết đuối trong hồ, ta nghe An Khang công chúa có lần chính mắt nhìn thấy ca ca bị người ta dìm vào trong nước, từ đó tính tình đại biến, suốt ngày sợ chết, đáng thương!”.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình:

      Tiểu kịch trường1

      Hàng xóm Giáp: Chu Nhất Đao, ngươi làm ăn thua lỗ quá, ngươi nuôi heo chỉ cần năm là có thể bán kiếm tiền, còn con ngươi, nuôi nàng tận 15 mà vẫn bán được.

      Chu Nhất Đao: Vậy mới , nuôi con bằng nuôi heo.

      Chu Xảo Nương: Cha à, dù cha có nuôi con cả đời cũng bán được đâu, thôi, cha cần nuôi nữa. Con bỏ nhà đây! Cha đừng tìm!...

      Tiểu kịch trường 2:

      Tiên hoàng: Mạng của lão tử chỉ đáng giá ngàn lượng thôi, có thêm đâu.

      Chu Nhất Đao: Ngươi giàu như vậy, có thể cho ta 1 vạn lượng mà, ta ngại đâu.

      Tiên hoàng: Tiền bạc cũng thể nào lên được cảm kích của ta đối với ân công, hay là dùng tiền để báo đáp nữa, chúng ta làm thông gia !

      Chu Nhất Đao: Thôi được, chốt giá là ngàn lượng...
      Last edited: 21/3/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :