1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Mau xuyên] [Cuộc hành trình ăn thịt] [Hồng Thiêu Nhục] HOÀN

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . Lãnh khốc ca ca-chương 10:


      cần! trai!”

      Thiếu nữ trong lòng kịch liệt phản đối, nhưng hai tay Cesare giống như song sắt, đem Diệp Huyên gắt gao giữ lấy, khiến nàng thể động đậy, tiếng cười nam nhân mang theo ý lạnh vang lên bên tai nàng: “Thế nào, tại biết gọi trai?” vừa xong, ngón tay kia cũng chút chần chừ đâm vào cúc huyệt Diệp Huyên. Cúc huyệt thiếu nữ vừa khéo léo, vừa khít khao, chặt chẽ bao lấy ngón tay , tiểu huyệt theo động tác của nam nhân cũng càng thêm xoắn chặt.


      Diệp Huyên sợ đến run người, lúc ra câu kia nàng liền cảm thấy hối hận. Ở chung với Cesare lâu như vậy, nàng làm sao lại biết tính cách cường ngạnh của . Vốn dĩ hai người vì chuyện của Rey mà vui, bản thân chỉ dỗ Cesare, mà ngược càng thêm chọc giận . Trước đến nhiệm vụ công lược, nàng cho tới bây giờ cũng bị người khác chơi đùa mặt sau, cái loại đau đớn này, vừa nghĩ lại liền khiến hai chân Diệp Huyên phát run. Ngay lập tức, nàng bất chấp mặt mũi, cuống quít nghẹn ngào : “Ta sai rồi, trai… Van cầu ngươi, van cầu ngươi tha cho ta… Đừng sờ nơi đó, cần… cần!”


      Từ nơi cúc huyệt truyền đến trận kịch liệt đau đớn, vì bị dị vật xâm nhập mà đau đớn. Vách tường khô khốc ngừng co rút lại, cật lực muốn đem ngón tay Cesare đẩy ra, lại bị thô bạo khuếch trương sáp càng sâu. Diệp Huyên cuối cùng nhịn được ủy khuất cùng thương tâm ô ô khóc lớn. Trong động tác của Cesare, có chút thương tiếc nàng. Nàng hạ mình cầu xin thương xót, cũng chút dịu dàng. Diệp Huyên nghĩ, nàng khóc phải vì đau đớn thân thể mà là trái tim nàng bị giày xéo. Nàng từng ngây thơ cho rằng Cesare có chút nàng, dù sao bọn họ cũng từng có quãng thời gian ôn nhu. Nhưng vì bản thân chịu phụ họa theo ý của Cesare, hai người liền bước đến tình thế ngày hôm nay.


      Chẳng lẽ bản thân lựa chọn sai? Đó ràng là sinh mạng, Diệp Huyên thể giống như Cesare lãnh khốc vô tình nhìn Rey bị giết. bọn họ dù sao cũng là hai loại người khác nhau, Diệp Huyên lần đầu tiên hiểu được. trai lãnh khốc của nàng tâm nghi ngờ rất nặng, có lẽ, vĩnh viễn cũng thể động lòng. Ngón tay Cesare ngừng xâm nhập, bên tai thanh nức nở khiến tâm phiền ý loạn. Theo sườn mặt xinh đẹp của thiếu nữ, nước mắt rơi xuống như mưa. biết vì sao, nhìn thấy em khóc, Cesare lại cảm thấy hối hận.


      nên như vậy, Cesare tự nhủ, cần phải thương hại này, căn bản cần thiết thương hại loại cảm xúc yếu đuối này. Nhưng bất tri bất giác, vẫn dừng động tác lại. Đem ngón tay rút ra, Cesare thậm chí còn có chút dè dặt, cẩn trọng, sợ bản thân làm nàng đau thêm. “Đừng khóc.” lãnh đạm , “Ngươi bày ra bộ dạng đáng thương này cho ai xem, chẳng lẽ ngươi nghĩ ta thương tiếc ngươi?” Trong phút chốc Diệp Huyên bùng nổ, biết lấy từ đâu ra khí lực, nàng hung hăng đẩy Cesare ra: “Đúng, lúc trước mắt ta bị mù, cho rằng tim ngươi cho dù có là tảng đá, cũng có ngày mềm xuống.” Ánh mắt thiếu nữ sáng rực kinh người, váy áo hoa lệ bị nam nhân xe rách, tóc dài rối tung xõa xuống dưới. Trong tình cảnh chật vật như vậy, lại toát ra cỗ cương liệt, “ nghĩ tới a…” Nàng lộ ra nụ cười chưa bao giờ có lạnh lẽo, mỉa mai, “Ngươi thực ra có tim.”


      “Ngươi khóc, cười, người, càng xứng đáng để cho ta ngươi.” xong câu đó, khí lực cả người Diệp Huyên dường như đều bị thoát ra hết. Nàng nghĩ, bản thân bao giờ sợ hãi Cesare nữa. bản thân sở dĩ sợ như vậy, cũng chỉ vì quá mà thôi. “Annie.” Nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài truyền vào, Diệp Huyên lớn tiếng gọi. Annie xốc lên mành trướng, nhất thời chấn động. Diệp Huyên lại làm như nhìn thấy ánh mắt khác thường của nàng, tiếp tục chỉnh sửa váy áo của mình, dùng vải vóc sót lại đêm hai vú lõa lồ che lại.


      “Nữ hoàng, này…”

      có việc gì.” Diệp Huyên vén tóc ra sau tai, “Ta cùng Gattuso vui đùa chút.” Annie nhìn nam nhân đứng bên, mặt chút biểu cảm, hơn phân nửa khuôn mặt đều bị bóng tối che khuất, nhìn ra chút cảm xúc. Annie vội vàng qua, dùng tấm thảm bên khoác lên người Diệp Huyên: “Nữ hoàng, bây giờ về cung ạ?” Diệp Huyên gật gật đầu, nàng ưỡn thẳng thắt lưng, đầu ngẩng cao. giây này, thiếu nữ hồn nhiên, dịu dàng biến mất. Nàng giống như nữ hoàng chân chính, tao nhã rời khỏi đại trướng làm người ta hít thở thông. Từ đầu tới cuối, thèm liếc mắt nhìn Cesare lần.


      ============================================================

      Đây là thêm càng, cho nên mấy ngày nay còn có canh , chờ ta ~(* ̄3 ̄)╭

      tính toán như vậy viết, nhưng là gần nhất áp lực quá lớn, ngược ngược ca ca đến giải giải áp 【 làm giả, chính là như vậy tùy hứng

      Thuận tiện cầu tiểu đồng bọn đề cử thú nhân hoặc là viễn cổ bối cảnh thịt văn, tác giả khuẩn cần

      vô tiết tháo thịt văn giải áp

      Muốn lại ngọt lại ngấy cái loại này, 1v1 NP đều có thể, trọng điểm là cần ngược, chỉ nhìn bg
      TieuLinh8359, Kimanh1257, Hale20535 others thích bài này.

    2. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . trai lạnh lùng-chương 11:


      Áp lực đại, tác giả muốn bắt đầu trả thù xã hội

      Tiền phương năng lượng cao báo động trước, năng lượng cao báo động trước! Chú ý, này là diễn tập, là diễn tập!

      ==================================================

      Năm nay Firenze mùa đông đến cực kỳ sớm, ngày thu vừa mới qua, trận tuyết đầu tiên liền rơi xuống. Cả vương quốc rộng lớn đều bị tuyết trắng bao phủ, nhất là cao nguyên phương bắc, tuyết đọng đếm mấy mét. Vốn dĩ chiến sắp kết thúc, lúc này lại bởi vì trận tuyết lớn hiếm thấy này mà lâm vào giằng co. Phản quân trú đống trong thành trì cuối cùng dựa vào địa thế hiểm yếu mà phản công, Cesare dứt khoát hạ lệnh tiến quân, đem phản quân vậy lại. Đại quân dựng lên nơi trú đóng tạm thời, chỉ chờ lương thực trong thành hao hết, liền dứt khoát công phá lần.


      Trận chiến này đối với Cesare mà cũng quá khó khăn, hầu tước Anderson cùng vây cánh của tuy rằng hùng hổ, nhưng ra mấy tinh nhuệ. Ngoại trừ mấy đại quý tộc dã tâm bừng bừng, mọi người dường như đều đồng ý phục tùng Anderson cùng làm phản. trải qua thống trị của hai mẹ con Olivia cùng Cesare, quốc lực của Firenze ngày càng hưng thịnh, bốn phương thái bình. Dân chúng yên lòng, chỉ cần có thể có cơm no áo ấm, bọn họ cũng cần biết người thu thuế của bọn họ là ai. Cho nên khi Cesare lãnh quân tiến lên cao nguyên phía bắc, dọc đường đều tiến quân thần tốc, nghiền nát phản quân đem chúng bức lui vào vùng núi xa xôi. Uy vọng trong quân của vốn dĩ cao, lúc này toàn quân đồng lòng, lệnh vừa ban bố, ai dám nghe theo.


      Khoái cảm nắm trong tay quyền lực, hẳn là phải khiến an tâm mới đúng, nhưng tâm trạng Cesare lại vô cùng nặng nề. Nhóm tâm phúc đều nhìn ra, công tước đại nhân bình tĩnh, tự chủ bây giờ lại có vẻ vô cùng nóng nảy, ngoan lệ của trước đây thể ra ngoài, tại thường xuyên vì chút việc mà giận dữ, thậm chí giận chó đánh mèo người khác. Mà tâm trùng trùng đến ngay cả người chậm hiểu nhất cũng phải nhận ra, dường như có cái gì đó vướng bận, lại cố gắng đè nén bản thân để ý đến.


      Trong phần lớn tâm phúc, chỉ có Edward mới biết được nguyên nhân Cesare khác thường. Sau khi phát Cesare thích hợp, Edward khuyên giải , lại bị Cesare nổi giận mắng to, thậm chí đem Edward đuổi khỏi quân đội, sung quân đến tiền tuyến. Lần này, còn có người nào dám khuyên công tước đại nhân, các tướng lĩnh nơm nớp lo sợ, chỉ mong nhanh chóng thu được tin tức từ hoàng thành, lúc đó tâm tình Cesare mới có chút chuyển biến tốt. Cứ giày vò như vậy, các tướng lĩnh đều mong trận tuyết này nhanh chóng qua , đem phản quân hoàn toàn tiêu diệt, khải hoàn trở về, tiện thể cách vị công tước đại nhân trầm khó định này xa chút. Mỗi khi nhìn thấy lính liên lạc từ hoàng thành, là lúc bọn cao hứng nhất.


      ngày này, lại có thư từ hoàng thành. Cesare ở trong trướng xem quân báo, thị vệ canh giữ ngoài cửa kích động nhận thư, nghĩ lần này có thể lấy lòng công tước đại nhân, vội vàng đem thư vào. Cesare nhận lấy, thấy là dịch báo từ hoàng cung, khỏi có chút rã rời. các tướng lĩnh chỉ nghĩ rằng thấy thư từ hoàng thành khiến cao hứng, lại biết rằng chỉ quan tâm tình báo từ cơ sở ngầm trong cung truyền ra. phải vì nội dung tình báo này có gì quan trọng, nội dung tình báo chỉ có , ghi lại đủ loại nhất cử nhất động của nữ hoàng.


      Nàng hôm nay mặc váy màu gì, gặp người nào, thoạt nhìn cao hứng hay mất hứng. Trong mắt Cesare câu chữ lạnh lẽo trang giấy, lại bởi vì miêu tả thiếu nữ ấy mà trở nên có sức sống. nhịn được ở trong lòng phác họa hình ảnh từng cái nhăn mày, tươi cười của nàng. Khi nàng cùng bạn bè uống trà tán gẫu, trời thu nắng ấm, đôi mắt hơi nheo lại khi cười có thể đem người khác hòa tan. Nàng tham gia vũ hội, màn khiêu vũ mở đầu, nàng giống như con thiên gia nhàng nhảy múa. Thời tiết trở lạnh, nàng bị chút bệnh , hắt hơi vài cái, chóp mũi cũng hồng lên, thoạt nhìn giống như trái đào đáng .


      Cesare chưa bao giờ nghĩ tới, trong đầu , lại có nhiều ký ức về em . Lúc xem thư, lúc nhắm mắt lại, thậm chí lúc hành quân đánh trận, hình ảnh thiếu nữ bé bỏng cũng ngừng xuất trong đầu , nhiễm loạn tâm thần, khiến thể khắc chế suy nghĩ. nghĩ đến nhiều nhất là hình ảnh cuối cùng, lúc nàng nhấc lên mành trướng, chút do dự rời xa bản thân. Khi đó, Cesare đứng như cọc gỗ, cũng quên mất bản thân lúc đó suy nghĩ cái gì. Chỉ cảm thấy đau đớn cuộn trào, trái tim như bị thô bạo xé rách, Cesare cảm thấy trước mắt toàn màu đen, ngay cả việc duy trì tư thế đứng thẳng cũng cần khí lực cực lớn.


      Ngươi người khác, cũng xứng đáng để ta ngươi. Đúng vậy, chưa bao giờ được người khác thương, cho nên cũng mất năng lực người khác. muốn giữ lại người kia, người duy nhất nguyện ý thương trong cả cuộc đời độc, lạnh lẽo như băng, nhưng ngay cả biện pháp để giữ lại nàng cũng biết. “ cần bất kỳ người nào, Cesare.” Cesare còn nhớ cha của Alexander từng có lần uống say, có lẽ trong khi say lời lòng, cũng có lẽ dặn dò con trai của mình. Cesare ngồi bên cạnh , tùy ý để phun hơi rượu lên mặt mình, “Con có biết vì sao ?”


      “Vì sao?” Cesare cảm thấy nhàm chán, nhưng vẫn nhu thuận hỏi. “Bởi vì tình là thứ làm cho con người ta yếu ớt nhất.” Alexander dường như vừa nghĩ tới điều gì đó, cười điên cuồng, “Con dùng cái gì nàng? Là cả trái tim a… Con bắt được cũng sờ được, nếu bắt được, tim nát.”


      “Cho nên…” vỗ lên gò má non nớt của Cesare, “Nếu con thích người, cần nàng, chỉ cần chiếm được nàng, giữ được nàng là đủ rồi.”


      Cesare mở thư ra, tờ giấy tinh xảo, chỉ có hai hàng chữ ít ỏi: Vương tử Rey tới hoàng thành. Nhận quốc thư của Yalinan, tháng sau, nữ hoàng cùng với vương tử Rey thành hôn.


      #

      Sau hai mươi mấy năm, trong cung lại tổ chức hồi hôn lễ long trọng. Xe ngựa của thân vương ngừng đổ tới, cả hoàng thành tràn ngập tiếng reo hò, tiếng chuông trong giáo đường vang lên dứt, đôi trai vào đại điện huy hoàng, đối mặt với nhau, nhảy cùng nhau. Hạnh phúc to lớn bao phủ vương Rey khiến càng thêm tuấn, nữ hoàng cũng rất xinh đẹp, nhưng chỉ có cảm nhận được, người trong ngực có chút cứng ngắc.


      Rey cũng cảm thấy có gì thích hợp, dù sao thời gian ở cùng nữ hoàng nhiều lắm, trong hôn lễ nữ hoàng cảm thấy khẩn trương cũng là điều bình thường. “Thân ái.” ôn nhu hỏi: “Ngài cảm thấy mệt mỏi sao? Chúng ta có thể nghỉ ngơi trước.” Diệp Huyên bị cái xưng hô này dọa sợ, thân ái, Cesare chưa bao giờ gọi nàng là thân ái. Cho dù là thời điểm ôn nhu nhất, cũng chỉ gọi biệt danh của Margaret là Lily. Đại khái là do từ này có chữ là , Diệp Huyên tự giễu, mà nàng lại vọng tưởng hướng người nọ cầu xin chút tình .


      Diệp Huyên gật đầu, Rey kéo tay nàng, chu đáo cẩn thận che chở nàng trở về tẩm cung. Trong tẩm cung bố trí vô cùng ngọt ngào, chúng thị nữ nhìn thấy vợ chồng tân hôn nắm tay nhau đến, khỏi cười cười trêu ghẹo. Rey tự chủ được mà đỏ mặt, phải là nhóc con cái gì cũng hiểu, sắp cùng ngày đêm mong nhớ trải qua đêm tuyệt đẹp, vừa nghĩ đến điều này, toàn thân đều run rẩy vui sướng.


      “Nữ hoàng, điện hạ, nước ấm chuẩn bị tốt.” biết có phải là cố ý hay , thị nữ lại vào lúc này. “Thân, thân ái…” Rey lắp bắp được ba chữ lại khẩn trương quá mà tiếp được nữa. Diệp Huyên thầm thở dài hơi, trong cung Rey cũng là người được hoan nghênh, biết có bao nhiêu say mê , nhưng ở trước mặt bản thân lại bối rối như thế. Chỉ khi sâu sắc người mới có thể như vậy suốt ngày lo được lo mất, tiến thoái đều phụ thuộc vào người kia. Bản thân ở trước mặt Cesare, cũng dè dặt cẩn trọng như vậy.


      Vẫy tay cho thị nữ lui ra khỏi phòng, dừng chút, mới ôn nhu với Rey: “Thân ái, chờ ta lát, được ?” Giữa nam nữ quý tộc, đây là ám hiệu đồng ý lên giường. Rey nhìn theo thân ảnh yểu điệu kia về phía cuối phòng, xuyên thấu qua mành sa mỏng manh, có thể nhìn thấy váy áo theo động tác của nàng rơi xuống, lộ ra vòng eo nhắn, viền mông tinh tế. khẩn trương đến độ ra lời, tiếng nước chảy xuống rào rào ngừng, nghe vào trong tai Rey, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. cởi bỏ nút áo, kéo xuống thắt lưng, ngon tay vẫn run rẩy ngừng. Phanh tiếng, nhắc chân lên liền kém chút ngã sấp xuống.


      “Sao lại thế này?” cuống quít nhìn phía cuối điện, sợ Diệp Huyên bị ngã. Ngay sau đó, liền nhận ra tiếng động phát ra từ ngoài cửa. chúng thị nữ thất thanh kêu lên, cửa gỗ khắc hoa bị đá văng ra, đập vào mặt là luồng hàn khí bức người, trước mặt Rey là nam nhân mặc quân trang màu đen. vai, tóc, thậm chí ngay lông mi của đều dính tuyết, khuôn mặt tuấn mỹ tràn ngập hàn khí, đôi mắt giống như con sói hoang nổi giận, chăm chú lạnh lùng nhìn Rey. “Công tước đại nhân! Công tước đại nhân! Ngài thể như vậy!” Thị nữ vội vàng chạy tới, quỳ gối trước mặt giọng điệu khẩn cầu,lo sợ.



      Công tước đại nhân? Rey nhớ lại, trai của Margaret công tước Valentino. “Cút.” Thanh nam nhân bình tĩnh chút phập phồng, nhưng khiến cả Rey lẫn thị nữ rùng mình ớn lạnh. Thị nữ ngập ngừng, lại nhìn thấy ánh mắt u của Cesare, khiến sợ lui xuống. nàng là tâm phúc của Cesare, tất nhiên là biết nữ hoàng cùng công tước đại nhân có quan hệ mờ ám. Nếu lui xuống, nàng biết rằng mình chết tại đây. Trong ánh mắt kinh ngạc của Rey, thị nữ li ra ngoài, thậm chí còn đóng cửa lại. thanh ồn ào ngoài cửa rất nhanh liền biến mất, cả tẩm điện khôi phục yên tĩnh. Trong gian yên tĩnh dường như chỉ có tiếng hít thở nhàng của Cesare, cùng tiếng hít khí dồn dập của Rey. Tiếng nước cuối điện ngừng lại, sau đó là trận thanh vải vóc cọ xát vào nhau. Người mặc quần áo hình như rất vội, cuống quít phủ thêm áo ngủ, lại cuống quít chạy tới phía trước.


      Nghe thấy tiếng bước chân, Cesare cùng lúc bước lên trước. Đế ủng gõ lên sàn nhà từng tiếng đốc đốc, cùng Rey chỉ đứng cách nhau vài mét, sau vài bước, hai người liền đứng đối mặt với nhau. Rey dường như bị dọa đến ngây dại, xoạch tiếng, Cesare rút bội kiếm bên hông ra. thanh kiếm vẫn còn lưu lại máu chưa kịp chùi, Cesare từ chiến trường phương bắc ngày đêm ngựa dừng vó chạy như điên về hoàng thành. “Ngươi, ngươi muốn làm gì?” Bởi quá sợ hãi, giọng của Rey cũng run rẩy. Mà Cesare lại nở nụ cười, cười nhạt nhẽo, giống như cảm thấy đáp án quá mức ràng cần nữa: “Giết ngươi.”


      Mũi kiếm xé gió đâm về phía trước, xuyên thủng trái tim Rey. “Dừng tay!” Diệp Huyên lảo đảo chạy tới, máu tươi trước ngực Rey liên tục trào ra, khuôn mặt Cesare cũng dính đầy máu. Cesare vẫn bình thản, nhanh chậm rút kiếm ra, thanh kim loại ma sát với xương thịt càng thêm chói tai. Thân hình Rey đổ ập xuống đất, Cesare lấy ra khăn tay, đem vết máu dính thân kiếm lau sạch, lại tùy ý lau vài cái mặt. “Buổi tối tốt lành, Lily.” Tâm tình của dường như rất tốt, trong ý cười còn mang chút thỏa mãn.


      “Ngươi, ngươi…” Diệp Huyên nên lời, nàng vừa tắm rửa, mái tóc vẫn còn ướt sũng xõa tung xuống dưới, người còn mang theo hương hoa thơm ngát. Khuôn mặt nhắn của thiếu nữ bị hơi nước nóng làm cho đỏ bừng, cổ áo ngủ lỏng lẻo, lộ ra màu trắng của váy lụa mềm mại phía bên trong. Bởi vì chạy tới vội vàng, nàng kịp mang giày, đôi chân trần đứng mặt đất, ngón chân mượt mà đáng . “Ngươi đáng .” Cesare thào , vứt thanh kiếm trong tay xuống, bước qua xác chết nhắm mắt của Rey, ôm lấy gò má Diệp Huyên.


      tay cũng dính đầy máu, vẫn còn chút độ ấm, vừa mới từ trong thân thể người sống mãnh liệt bắn ra. “Dọa đến ngươi sao, Lily.” Diệp Huyên chợt bừng tỉnh, thể tin được thào. “Ngươi giết ?”

      “Đúng vậy, ta giết .” Cesare đưa mũi kề sát cổ thiếu nữ tham lam hít vào mùi hương dễ chịu người nàng, túy ý trả lời, vì em hỏi nên mới trả lời.

      “Vì sao…” “ ngốc.” Cesare chạm vào gò má mềm mại của thiếu nữ, cẩn thận đem máu dính lên mặt Diệp Huyên. vội vã dùng miệng liếm , xác định ràng người em có hơi thở nam nhân kia, “Ngươi chỉ có thể thuộc về ta, nếu ai nhúng chàm, người đó phải chết.”


      ==================================================

      Hạ Chương tiếp tục trả thù xã hội, nha dịch ~╭(╯^╰)╮
      Last edited: 1/4/17

    3. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . trai lạnh lùng-chương 12:


      Đêm về khuya. Vũ hội chuẩn bị vì vợ chồng tân hôn vẫn tiếp tục mà thi thể của chú rể lạnh ngắt. Rey nằm ngửa mặt đất, miệng vết thương trước ngực, máu tươi khô lại, đỏ sậm mất sống. Mắt vẫn mở to dường như thể tin được chuyện xảy ra trước khi chết, trong mắt tràn ngập kinh ngạc cùng sợ hãi. Máu từ vết thương chảy ra, chảy lan mặt đất, nhuộm đổ tấm thảm mùi máu tươi gay mũi. Đây là trường mưu sát, thanh kiếm sáng lạnh vẫn còn vứt mặt đất, kẻ giết người lãnh khốc tàn nhẫn. Nhưng xuyên qua màn lụa mềm mại, cảnh tượng giường lại vô cùng dâm mỹ.


      Thân thể trắng noãn của thiếu nữ bị nam nhân áp dưới thân, giống như chú sơn dương thuần khiết rơi vào tay ác ma. Nàng khắc chế tiếng rên rỉ, tay nắm chặt lấy drap giường dưới thân, cả khuôn mặt chôn trong chăn đệm, mông nhếch lên cao cao, eo mềm mại cong xuống. căn côn thịt thô to nóng như lửa ngừng ra ra vào vào nơi miệng hoa huyệt của nàng, mỗi lần rút ra, dâm thủy trong suốt lại vẩy lên bụng nam nhân. Mỗi lần sáp nhập, hai túi thịt ướt sũng ba tiếng đánh lên da thịt thiếu nữ, mông nàng dấu tay đỏ tươi che kín da thịt vô cùng mê người.


      “Ân… Ân… A…” Ở sâu trong nội tâm Diệp Huyên kháng cự lần giao hoan này nhưng thân thể sớm quen thuộc với Cesare. Ý thức được Rey bị Cesare giết chết, Diệp Huyên dường như sắp phát điên rồi. nàng liều mạng đánh lên người Cesare, lớn tiếng quát mắng Cesare cút ra ngoài, nhưng Cesare vẫn bất động, giam cầm Diệp Huyên trong ngực mình, vừa kịch liệt hôn lên môi nàng, vừa vội vàng cở sạch quần áo người nàng. Khi côn thịt cắm vào trong hoa huyệt, hai người đều khắc chế được mà rên rỉ tiếng. đạo vẫn còn khô khốc, vách tường mị thịt gắt gao cắn mút côn thịt, cảm giác quá mức sít sao khiến Cesare xém chút bắn tinh. đem hai chân Diệp Huyên đẩy ra, dùng tay vuốt ve huyệt khẩu cùng hoa châu của nàng: “Lily, thả lỏng chút, ngươi chặt.”


      “Ngươi buông ta ra, ra ngoài... Ngô... ra ngoài...” Nhân lúc dh giãy giụa, Cesare dùng lưỡi xâm nhập miệng nàng, cuốn lấy cái lưỡi thơm tho ngừng hôn. Diệp Huyên chỉ có thể phát ra thanh kháng cự mơ hồ, dưới tàn sát bừa bãi của nam nhân, chỉ bạc theo khóe miệng chảy xuống. Trong hoa huyệt côn thịt chậm rãi trừu sáp, nam nhân tay đùa giỡn núm vú Diệp Huyên, tay kia nhéo lên tiểu hoa châu sưng đỏ, cái miệng nhắn mở ra rồi khép lại, bắt đầu có dâm dịch phun ra.


      Diệp Huyên cố gắng đè nén tiếng rên rỉ của bản thân, nhưng phản ứng thân thể muốn giấu cũng được. Hoa huyệt càng ngày càng ẩm, mị thịt gắt gao cắn mút dương vật cứng rắn như thiếc, côn thịt ngừng cọ xát bên trong huyệt thịt, dâm thủy chảy ra càng nhiều, khiến Cesare ra vào càng thêm dễ dàng. Động tác trừu sáp của nam nhân ngày càng nhanh, hạ thân ngừng va chạm lên da thịt thiếu nữ, tiếng nước phốc kỷ phốc kỷ vang lên bên tai ngừng. Cả người Diệp Huyên như nhũn ra, bầu ngực cũng theo động tác của Cesare mà lay động ngừng, núm vú run rẩy đứng thẳng, trông vừa đáng cũng vừa đáng thương.


      “A, cần... Quá nhanh...” Tuy khối thân thể này bị Cesare dạy dỗ rất tốt, nhưng nửa năm rồi làm, Cesare lại sáp vừa nhanh vừa sâu, nhiều lần đỉnh đến chỗ mẫn cảm, nàng quả chịu nổi. Nhưng Cesare lại giống như cố ý tra tấn nàng, đem đùi Diệp Huyên gác lên vai, cái miệng bị banh rộng, gian nan phun ra nuốt vào thiết bổng của . lại đỉnh cái sâu, nàng duyên dáng hét lớn, lần lại lần, ngừng cắm vào hoa tâm của nàng. Vào lúc từ trng hoa tâm phun ra lượng lớn dâm dịch, hung hăng sáp vào miệng tử cung Diệp Huyên, đem cả quy đầu to lớn nhét vào.


      ==================================================

      Có tiểu đồng bọn sợ ta lầm nhập hắc hóa lạc lối, trả thù xã hội thế cho nên thu được thủ, đem tất cả mọi người giết chết

      Yên tâm, chỉ cần các ngươi nhiều hơn đầu Pearl, bản tác giả làm sao có thể hắc hóa

      Cho nên các ngươi biết ta ý tứ , ta biết các ngươi hiểu được = ̄ω ̄=
      Last edited: 1/4/17

    4. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . Lãnh khốc ca ca-chương 13:

      “A! được, ta được... cần, quá sâu... Ta cần...” Vừa cao trào là lúc hoa huyệt mẫn cảm nhất, Diệp Huyên cảm thấy trước mắt mảng sương mù, ngay lúc Cesare đỉnh sâu vào, hai chân nâng cao lên, mũi chân duỗi thẳng tắp, cả người ức chế được mà run rẩy. Ngay lúc này Cesare lại đem côn thịt rút ra, hỗn hợp dâm thủy cùng tinh dịch chảy ra, hạ thân Diệp Huyên là mảng lầy lội. Huyệt thịt vô ý mấp máy, khoái cảm chồng chất bỗng nhiên đứt đoạn, Diệp Huyên ưm tiếng, hoa huyệt cảm thấy vô cùng trống rỗng. Cesare nhấc thân thể nàng lên, bày ra tư thế quỳ sấp xuống. Bàn tay to lớn giữ chặt eo thiếu nữ, động thân cái, côn thịt lại nhét đầy hoa huyệt. “Ân a... trướng...” Diệp Huyên nhịn được mà rên rỉ, tư thế này khiến côn thịt Cesare xâm nhập càng sâu, côn thịt của vốn dĩ có kích thước kinh người, lúc này cả căn côn thịt đều đỉnh đến chỗ sâu nhất, chỉ hận thể đem hai túi thịt này đều nhét vào. Háng dán sát da thịt Diệp Huyên, lông mu thô cứng ngừng quét qua tiểu ngọc châu, côn thịt cũng ngừng cọ xát trong hoa huyệt, cảm giác ngứa ngáy khiến Diệp Huyên sáp điên rồi.


      “Thích , Lily?” Cesare ngậm lấy vành tai Diệp Huyên, bàn tay to duỗi đếm trước ngực Diệp Huyên, niết lấy đầu vú sưng đỏ. “Ân... Ha... A...” Thấy Diệp Huyên trả lời, Cesare lại thả chậm tốt độ, mềm chuyển động. Quy đầu nghiền nát từng tấc từng tấc mị thịt trong hoa huyệt, so với mưa to gió lớn trừu sáp càng thêm giày vò, “Có thích hay ?” bắt đầu dùng môi lưỡi hôn lên cổ Diệp Huyên, thiếu nữ dưới tra tấn của giọng nức nở, có chút đau lòng, động tác dưới thân vẫn vô cùng ôn nhu, “Chỉ cần ngươi thích, trai liền tha cho ngươi.”


      Diệp Huyên nức nở than , nàng liều mạng lắc đầu: “ thích, thích... A, cầm làm nơi đó... A... ngứa...” Từ trong hoa huyệt lại phun ra lượng lớn dâm dịch, liên tục cao trào khiến Diệp Huyên mơ hồ muốn ngất , nàng cắn lấy góc chăn nức nở, “thối tha, ngươi là tên thối tha... Ngươi muốn ta thích, ta cố tình thích!”

      “Ta là tên thối tha, vậy ngươi là cái gì?” Cesare thấp giọng cười, đầu lưỡi ôn nhu liếm lên má nàng để lại dấu vết ẩm ướt. khẽ hảy lên đầu vú Diệp Huyên, đột nhiên hung hăng búng lên, rồi tàn bạo lôi kéo, “Vậy ngươi chính là tiểu dâm phụ bị tên thối tha đùa bỡn phun nước!”


      nắm chặt cằm Diệp Huyên, bức bách nàng nhìn thi thể Rey mặt đất: “Ngươi xem, chồng ngươi chết vẫn chưa nhắm mắt.” Lời của giống như con dao sắc bén, từng chút từng chút đâm vào lòng Diệp Huyên, đâm đến nỗi máu tươi đầm đìa, “ nhất định nghĩ tới ngươi là người dâm đãng như vậy, tiểu huyệt đều sắp bị trai thao nát còn thích.” duỗi tay đến chỗ giữa chân hai người, dâm thủy ướt sũng, “Cái miệng nhắn bên thích, nhưng cái miệng nhắn phía dưới lại vui mừng chảy nước dầm dề.”


      phải, phải như thế…” Nước mắt khống chế được chảy xuôi xuống, thiếu nữ liều mạng lắc đầu, nhưng chính nàng cũng biết bản thân muốn phản bác điều gì. Đúng vậy, bản thân đúng là nữ nhân dâm đãng, nếu dâm đãng, làm sao có thể chủ động đánh thuốc trai, liều lĩnh quấn quít trai cùng mình loạn luân. Nàng cũng sớm biết Cesare là dạng người gì, ra nàng la cam tâm tình nguyện… Cam tâm tình nguyện bị nam nhân này tra tấn, dù bị đối đãi chút thương tiếc, cho dù bị mắng là dâm phụ, tao hóa, cho dù đau lòng sắp chết, cũng cách nào từ bỏ Cesare.


      Giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, xương cốt cũng chẳng còn. Trả giá hết thảy chút do dự, cuối cùng khiến nàng tuyệt vọng hiểu , mất nguồn ánh sáng mỏng manh đó, nàng cũng thể sống tiếp. Thiếu nữ dưới thân ngừng từ chối, Cesare càng lúc càng nhanh, càng lúc càng tàn nhẫn, côn thịt kịch liệt nảy lên, mã mắt trước quy đầu mở ra, tinh dịch nóng rực phun vào tử cung thiếu nữ. Tinh dịch Cesare vừa nhiều vừa đặc, phun liên tục mấy phút mới hết, khoái cảm khiến người ta hít thở thông mới thoáng bình ổn chút. Cho dù trong quá trình bắn tinh, vẫn ngừng trừu sáp. Trong khi hoa huyệt liên tục co rút, ý thức của Diệp Huyên lại dần dần mơ hồ. nàng cảm giác được trai hôn mình, lưu luyến triền miên, vì nàng khóc mà thở dài. Nàng dường như nghe được trai thầm, nhưng cũng có thể là nàng mê sảng: “Đừng rời khỏi ta, ngươi hận ta cũng được, chỉ cần ngươi rời khỏi ta.”


      ==================================================

      A, nhiều Pearl... lớn... Đều cho ta, toàn bộ đều đầu cho ta... Ta muốn, ta muốn Pearl... Đại lực điểm... Đừng có ngừng!!

      ps đầu Pearl, thỉnh điểm đánh văn án trang web thượng "Ta muốn cho điểm "

      Nhắn lại, thỉnh điểm đánh chương và tiết trang web phía dưới "Ta muốn đáp lại "

    5. Thanh Thanh Mạn

      Thanh Thanh Mạn Well-Known Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      7,674
      Hoàng gia phương Tây . trai lạnh lùng-chương 14:

      Vương phu mới của Firenze bất ngờ chết trong đêm tân hôn, tin tức này giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền khắp vương quốc từ phố lớn cho đến ngõ . Khiến mọi người đều chấn kinh, vốn dĩ là việc vui cả nước bây giờ lại trở thành bi kịch khiến người ta tiếc hận thôi. Nữ hoàng chịu nổi đả kích to lớn, liền ngất xỉu, bây giờ nằm người dậy nổi. Bệnh tình của nàng có vẻ nghiêm trọng, ngay cả khi tổ chức tang lễ cho vương tử Rey nữ hoàng cũng xuất . Nhóm đại thần, quý tộc sốt ruột thôi, sợ nữ hoàng cứ như vậy đời nhà ma. Bởi vì nữ hoàng có con nối dõi, nàng người thân trực hệ duy nhất của nàng lại chính là đứa con ngoài giá thú-công tước Valentino. khi nàng chết, hồi tranh đoạt ngôi vị hoàng đế gió tanh mưa máu lại nổi lên.


      Mà nhóm dân chúng lại quan tâm đến phản ứng của vương quốc Yalinan nhiều hơn, Rey là vương tử của Yalinan, cũng là con trai duy nhất của lão quốc vương. bất ngờ đột tử, mưu bên trong quả nhiều đếm xuể. Người dân hai nước Firenze cùng Yalinan đều cho rằng, đây là vì hoàng thất muốn phá hủy hôn ước này mới xuống tay độc ác như vậy. Chỉ cần Rey chết, quốc vương Yalinan thôi ngấp nghé đế vị của Firenze. Mà đổi thành báo thù cho thái tử mất, vốn có sẵn ý định động thủ với Firenze, đây quả lý do tuyệt hảo, quốc vương Yalinan cao giọng tuyên bố, nếu Firenze thể đưa ra câu trả lời thuyết phục đối với việc vương tử Rey tử vong, dẫn quân vượt qua biên giới, tuyên chiến với Firenze.


      Quan hệ giữa hai quốc gia càng thêm căng thẳng, khí nơi biên giới càng thêm giương cung bạt kiếm. Trong tình thế hết sức căng thẳng như vậy, cuộc sống của Diệp Huyên lại lâm vào tình cảnh bình tĩnh kỳ dị. Trong căn phòng trang hoàng đẹp đẽ, quý giá nhưng cũng hết sức lịch , tao nhã, thiếu nữ thân thể trần trụi cuộn mình ghế mềm, dường như ngủ say. Mái tóc dài đen nhánh xõa tung xuống đất, che khuất phân nửa tấm lưng trắng nõn. Hai bầu ngực cao vút theo nhịp hô hấp của nàng nhàng phập phồng, đầu vú sưng đỏ, bầu ngực mượt mà in đầy dấu hôn cùng dấu tay vô cùng ràng.


      cổ, bụng, trong bắp đùi nàng… Chỗ nào thân thể nàng cũng rải đầy hồng ngân, dấu ấn lưu lại mấy ngày hôm trước chậm rãi mờ , nhưng dấu vết kịch liệt hoan ái tối hôm qua lại rất ràng. Hai chân nàng hơi mở ra, tiểu hoa châu từ trong hoa môi nhô đầu ra, bởi vì trải qua thời gian dài bị đùa bỡn, đến giờ vẫn sưng đỏ thôi. Giữa hai cánh hoa lại lộ ra vật lạ, giả dương vật thô to nhét đầy hoa huyệt nàng, tinh dịch cùng dâm thủy đêm hôm qua đều tắc trong đạo, khiến bụng của nàng trướng to lên.


      mắt cá chân nàng, vòng kim loại tinh tế bao lấy cổ chân nàng. Dây xích vừa nhìn liền thấy điểm cuối, vòng kim loại khác được gắn chặt cột gỗ đầu giường. Độ dài dây xích được tính toánh kỹ lưỡng, để nàng có thể lại thỏa mái trong gian phòng, nhưng thể đến trước cửa, lối ra ngoài duy nhất. Dây xích được chế tạo bởi chất liệu đặc thù, nhìn nhưng đao búa đều chặt đứt. Dù là vậy trong phòng những vật sắc nhọn có thể sử dụng đều bị đem hết, ngay cả bốn góc nhọn của giường cũng đều được bao kín bằng vải mềm.


      Nơi này là nhà của Cesare, sau đêm tân hôn đó, ôm em mê man bất tỉnh rời khỏi hoàng cung, đem Diệp Huyên nhốt ở đây. Tất cả mọi người đều cho rằng nữ hoàng bị bệnh liệt giường, lại biết rằng nàng bị trai độc chiếm. Trong lúc mê man, Diệp Huyên nghe thấy tiếng ổ khóa chuyển động, nàng mở to mắt, quả nhiên thân ảnh cao lớn quen thuộc kia liền xuất trong tầm mắt. “ trai.” Thiếu nữ nhu nhược gọi, lười biếng đứng dậy, dây xích chân nàng phát ra thanh đinh đinh leng keng giòn vang, theo bước chân nàng, dây xích chậm rãi kéo lên mặt đất. “Ngươi về rồi.” Diệp Huyên ôm lấy thắt lưng Cesare, cả thân thể trần trụi đều dán lên người . nàng giống như chú mèo con làm nũng cọ cọ trước ngực Cesare, rất nhanh liền cảm giác được nơi khố hạ nam nhân căn nóng thiếc đứng thẳng.
      Last edited: 1/4/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :