1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng Phi Đường - Đinh Đông Nhất (Full 116C - đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Thảo17 thích bài này.

    2. Trà Xanh

      Trà Xanh Active Member

      Bài viết:
      254
      Được thích:
      136
      Ko biết a định ns vs c thế nào về vụ tứ hôn? C có phản ứng ra sao? Chắc cũng ko gây ra sóng gió j đâu dù là sóng bé :v có a che chở hết r mà, c chỉ cần tin tưởng a thôi <3
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Ta Hà Tất Kỳ chắc chắn có ý với bạn học Tống Cảnh Ngưỡng.
      Lâu tiểu thư ngày hôm đó vốn có hẹn với cái vị Bùi tiểu thư mà. Ta nghi lắm.
      AikoNguyen thích bài này.

    4. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      chị là bảo bối cuả a rồi, ai dám đụng, t mong có PN của a Hà và a Tống, thấy JQ bay đầy trời luôn ah
      AikoNguyenPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 102

      Nam Cống Sơn vốn là vùng đất có phong cảnh đẹp bậc nhất của Nam Dạ quốc, nơi đây có rất nhiều người đến du ngoạn, nhất là vào đầu mùa hè gần như chật kín người, chỉ có điều sau này Nam Cống Sơn danh nghĩa lại thuộc địa phận của Đoàn vương, nên số người đến đây thăm quan ngày ít, lâu dần lại khiến cho nơi đây hình thành nên khung cảnh mộc mạc như thể chưa từng có dấu chân người, đẹp sao tả xiết.

      Lâm Tam Tư ôm lấy cánh tay phải của Hoắc Dực vào trong đình, diện tích của cái đình này lớn, nhưng đồ đạc rất đầy đủ, có thể là vì Đoàn vương thường xuyên nghỉ lại đây nên hạ nhân cố ý chuẩn bị sẵn.

      Hai người ngồi xuống ghế được trải đệm, Hoắc Dực phất tay bảo hai người hầu lui xuống, bọn họ liền lập tức ra bên ngoài, nhưng vẫn đứng ở góc khuất để vừa có thể bảo vệ chủ tử, vừa có thể có mặt bất cứ lúc nào chủ tử muốn sai bảo.

      Lâm Tam Tư thấy bàn có bày dụng cụ pha trà, bên cạnh lại có lọ cống cúc(1) Cẩm Giang, cống cúc của Cẩm Giang là loại tốt nhất, nhưng sản lượng lại khan hiếm, trong hoàng cung mỗi năm cũng chỉ được tiến cống hai lần.

      (1) Cống cúc, tên đầy đủ làHoàng Sơn cống cúc(, tạm dịch là "cúc từ Hoàng Sơn"). Cúc trồng ởHoàng Sơnđược từ điển y dược Trung Quốc xem là loại cây quý của dân tộc.

      Lâm Tam Tư đoán Hoắc Dực chắc là cũng khát, liền tự tay pha ấm trà hoa cúc, tay đặt ấm chuẩn bị rót đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, ánh mắt liền có phần do dự, còn chưa kịp gọi thị vệ Hoắc Dực thản nhiên : “Yên tâm, có độc đâu.”

      “Hả?” Lâm Tam Tư để ấm xuống, xoay người nhìn Hoắc Dực, ngạc nhiên hỏi: “Sao điện hạ biết là độc?”

      Hoắc Dực mím môi cười, vòng tay kéo Lâm Tam Tư vào lòng, giọng tràn ngập chiều: “Nàng đó, sao lại ngây thơ như vậy, ta gì là nàng tin ngay được.”

      Lâm Tam Tư bĩu môi cau mày, đôi mắt to tròn vẫn còn hơi nghi ngờ, gương mặt xinh đẹp tràn ngập hơi thở thiếu nữ, tóc búi cao, váy dài chấm đất, vẻ đẹp tuyệt trần khiến người ta vừa nhìn mê.

      Hoắc Dực xong, nhịn được cúi xuống hôn lên trán Lâm Tam Tư: “Nàng cho rằng Đoàn vương là người như vậy sao? Hôm nay chúng ta tới đây, ngồi xe ngựa nào, bao lâu đến, đường nào Vương thúc đều biết hết, cho nên những thứ này tất nhiên cũng là do Vương thúc chuẩn bị để chào đón chúng ta, có độc.”

      Lâm Tam Tư nghe vậy quay đầu nhìn xung quanh, lại càng khó hiểu hơn: “Lời của điện hạ có ý gì? Sáng sớm lúc ra cửa, ràng điện hạ là Đoàn vương nhận lời dự yến tiệc với Tống thị vệ rồi mà, chuyện này cũng là do chàng phân phó Tống thị vệ làm đó nha.”

      Con người thường hay bị ảnh hưởng bởi những lời đồn đại của thế nhân, cho dù Lâm Tam Tư chưa từng tiếp xúc với Đoàn vương, nhưng danh tiếng của ông nàng nghe rồi, bởi vậy nàng luôn cho rằng tính cách của Đoàn vương rất nóng nảy, tốt nhất nên giao thiệp với ông.

      Hoắc Dực nhàng vuốt chóp mũi nàng, trấn an : “Đừng lo, nếu chắc chắn làm sao ta dám đưa nàng và Hi Nhi đến đây chứ? Với lại, nàng phát ra là hôm nay xuất của Hà Tất Kỳ sao?”

      Nghe Hoắc Dực vậy Lâm Tam Tư mới suy nghĩ kĩ lại, đúng là như vậy, sáng nay nàng chỉ gặp Tống Cảnh Ngưỡng chứ thấy Hà Tất Kỳ đâu cả, nhưng hai người họ luôn như hình với bóng, lần này chẳng lẽ Hoắc Dực an bài để hai người họ chia nhau ra làm việc sao? Tống Cảnh Ngưỡng lo kế điệu hổ ly sơn, còn Hà Tất Kỳ tất nhiên là chịu trách nhiệm cho an toàn của mọi người!

      Nghĩ cũng phải, Hoắc Dực là người rất cẩn thận, tuyệt đối để cho nàng và Hi Nhi gặp nguy hiểm, còn Hà Tất Kỳ vốn lạnh lùng như băng, giống như tên sát thủ giết người thấy máu, có ở bên cạnh cũng an tâm hơn.Với lại Hoắc Dực cũng luôn luôn ở bên cạnh nàng, bản thân chàng cũng là người vô cùng xuất chúng trong thiên hạ, người ta chỉ cần nhìn thấy chàng thôi là khiếp sợ rồi, thế nàng còn sợ gì nữa.Nghĩ vậy trong lòng nàng lập tức vững tâm hơn, nhưng vẫn hết sức tò mò.

      “Điện hạ, vậy rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? thu xếp ổn thỏa rồi sao?”

      Hoắc Dực gật đầu, sống mũi cao thẳng hướng về ánh mặt trời, gương mặt càng trở nên ràng tuấn hơn, “Chẳng qua chỉ dùng thuật che mắt để lừa người mà thôi.”

      Lâm Tam Tư mơ hồ suy nghĩ ra điều gì đó, : “Chẳng lẽ chính chàng và Đoàn vương thương lượng trước với nhau rồi sao?”

      Hoắc Dực nhíu mày, cố ý ra vẻ kinh ngạc, trời sinh vốn tuấn lãng hơn người, rất hợp với nét mặt như thế, còn vẻ lãnh khốc thường ngày, khiến cho người ta nhìn mà muốn thân cận.

      Hoắc Dực mỉm cười, đôi mắt cũng vì vậy mà hơi cong lên, : “Ừ, tháng trước Vương thúc truyền tin cho ta, muốn hẹn gặp ta lần, vì tránh cho người ta dòm ngó nên mới nghĩ ra kế này, dù gì cũng lúc nhiều chuyện xảy ra, ta và Vương thúc đều phải cẩn thận mới được.”

      “Đoàn vương muốn tìm điện hạ để làm gì? phải ông ấy chỉ luôn muốn du sơn ngoạn thủy thôi sao?” Lâm Tam Tư có phần lo lắng, nàng sợ Đoàn vương làm điều gì đó bất lợi cho Hoắc Dực.

      Hoắc Dực thấy nét mặt của nàng, khỏi lên tiếng trêu ghẹo: “Sao lại chỉ nửa câu vậy?”

      Lâm Tam Tư nghe thế đỏ mặt, cúi đầu : “Dù sao Đoàn vương cũng là hoàng thúc của điện hạ, ta khó mà …”

      “Vương thúc ham mê nữ sắc, chuyện này mọi người trong thiên hạ đều biết cả, nàng có gì mà khó .” Hoắc Dực thoải mái cười , “Hoàng thúc mặc dù phong lưu thành tính, nhưng việc này cũng thể che dấu tài năng của ông.Năm đó tranh giành ngôi vị hoàng đế, vương thúc cũng rất nỗ lực, nếu phải bị người ta đầu độc, nhầm nước cờ, bị phụ hoàng chèn ép, tại ngôi vị hoàng đế của Nam Dạ quốc là của ông ấy rồi! Năm đó thua cuộc, ông lựa chọn ở trong Nam Cống Sơn, cam tâm tình nguyện yên lặng hơn mười năm, màng chuyện thế , điều này phải ai cũng làm được.Ta rất nể ông ấy ở điểm này, nên mới đồng ý gặp, còn mục đích của ông ấy là gì ta biết, nhưng ta cũng quan tâm, chuyện ta quan tâm chính là ông ấy có thể giúp ta đạt được mục đích hay mà thôi.”

      Lâm Tam Tư vốn muốn tìm hiểu sâu về mấy chuyện tranh quyền đoạt vị trong triều đình, nhưng giờ những thứ đó nàng đều phải biết, vì nàng là lương đễ của Hoắc Dực, là mẹ ruột của hoàng trưởng tôn Nam Dạ quốc.

      “Có số việc ta vẫn chưa hiểu hết, nhưng ta biết chuyện điện hạ cần làm, đó hẳn là chuyện rất cấp bách liên quan đến muôn dân trăm họ, bất luận như thế nào ta và Hi Nhi luôn ủng hộ chàng.” Lâm Tam Tư xong, hai tay ôm thắt lưng Hoắc Dực, thầm: “Điện hạ, chàng nhất định phải cẩn thận, cho dù đối phương có là thúc thúc của chàng chàng cũng phải cẩn thận, biết ?”

      Hoắc Dực ôm nàng, hôn lên mái tóc nàng, : “Ta biết rồi, nàng yên tâm.”

      Lúc này trong núi rất yên tĩnh, thời gian chậm rãi trôi , nhưng đằng sau yên bình của nơi này là cơn sóng mãnh liệt rung chuyển cả Nam Dạ quốc trong tương lai xa, nhưng vì nàng và Hi Nhi, ta nguyện ý đánh cược trận lớn.

      Lâm Tam Tư vùi đầu vào ngực Hoắc Dực, hồi lâu mới từ từ rời ra, ngẩng gương mặt nhắn lên hỏi: “Điện hạ, theo như lời chàng vừa , Hà đại nhân vẫn luôn thầm ở bên bảo vệ chúng ta sao?”

      “Ừ.”

      “Vậy Hà đại nhân có biết chuyện này ?”

      “Có.”

      Lâm Tam Tư nhướn mày : “Vậy sao chàng cho Tống thị vệ? Ta thấy buổi sáng cứ bận tới bận lui, rất toàn tâm toàn ý tổ chức yến tiệc cho Đoàn vương đấy.”

      Hoắc Dực nhếch môi cười, kiên nhẫn giải thích với nàng: “Mặc dù tên đó làm việc rất nhanh gọn, nhưng thường được chu toàn, rất dễ kích động, ta cho là vì muốn giữ bí mật chuyện này, phải hoàn toàn biết gì mới sợ bị lộ ra ngoài.”

      Lâm Tam Tư nhíu mày, cắn môi : “Nhưng là Đoàn vương tới dự tiệc mà, sớm muộn gì cũng lộ thôi!”

      Hoắc Dực ra vẻ thần bí khó lường, : “Vương thúc háo sắc thành tính, đường gặp mỹ nhân, có phong lưu chút cũng là chuyện bình thường.”

      Lâm Tam Tư bừng tỉnh đại ngộ, mở to đôi mắt trong veo, : “A, ta hiểu rồi, có người đóng giả làm Đoàn vương lên xe ngựa tới dự tiệc, đường gặp mỹ nhân do chàng sắp xếp từ trước, cuối cùng Đoàn vương giả theo mỹ nhân kia, như vậy thành ra Đoàn vương vừa có ở Nam Cống Sơn, vừa thể đến dự yến tiệc để tránh bị phát là Đoàn vương giả, thế là điện hạ và Đoàn vương ở đây có thể an tâm mà bàn chuyện rồi.”

      Hoắc Dực tỏ vẻ tán thưởng, cúi người bắt lấy đôi môi đỏ mọng của nàng, dịu dàng hôn, môi lưỡi dây dưa triền miên, hương thơm từ hơi thở nàng truyền tới, khiến cho lòng nhộn nhạo.

      Hoắc Dực muốn ngừng lại mà được, rồi lại biết thể tốn thời gian thêm nữa, liền cố gắng khống chế tâm trạng, nhìn gương mặt thẹn thùng của nàng, : “Xem ra, Tam Tư của ta càng ngày càng thông minh rồi.”

      Lâm Tam Tư cười khanh khách thôi, ra vẻ khiêm tốn sau khi được khen ngợi: “Vậy phải cảm ơn điện hạ vì dốc lòng dạy dỗ ta.”

      Hoắc Dực khẽ nhíu mày, dáng vẻ như có điều quan trọng cần suy nghĩ, : “Nếu vậy ở phương diện khác ta phải dạy nàng nhiều hơn mới được, vừa rồi nàng hề cố gắng khi đáp lại ta gì cả.” Dứt lời liền cù vào eo nàng, khiến Lâm Tam Tư nhịn được mà vặn vẹo uốn éo.

      “Điện hạ, chàng đừng đùa nữa mà, nhỡ cẩn thận cả hai chúng ta rơi xuống chân núi đó.”

      Nghe Lâm Tam Tư , Hoắc Dực liền cù nữa, nhưng cũng lên tiếng đáp lại, lát sau vẫn thấy lên tiếng, chỉ khác là Hoắc Dực ôm nàng ngày chặt, cảm giác như mặt của chôn sâu vào phần tóc cổ nàng, khiến nàng hơi ngưa ngứa.

      Hoắc Dực đột nhiên trầm tĩnh trở lại, Lâm Tam Tư cũng chuyện nữa, lúc lâu sau mới lên tiếng: “Nếu ta có thể được cùng nàng ngã xuống, dù có chết ta cũng thấy hối tiếc.”

      Lâm Tam Tư nghe vậy tâm trạng khẽ trùng xuống, Hoắc Dực phải chưa từng lời tâm tình, nhưng mọi khi Lâm Tam Tư nghe xong đều chỉ mỉm cười cho qua, còn lần này, nàng lại thấy vô cùng xúc động.

      Đem mặt dán chặt vào lồng ngực Hoắc Dực, nghe tiếng tim đập của , chậm rãi : “Điện hạ, gặp được chàng là chuyện hạnh phúc nhất trong đời ta, cảm ơn chàng.”
      Last edited: 12/8/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :