1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 35 Tin tức tình địch


      Tuyết Hoa dạo mấy vòng xung quanh hồ Nữ Thần, đồng thời tìm kiếm các linh sủng khác, quan sát hành vi của bọn chúng. Hạ Lăng Vân nhìn dáng vẻ đắc ý của nàng cũng mỉm cười tạm thời bế quan luôn ở trong phòng, tiện thể tìm hiểu số vấn đề trong quá trình tu luyện của bản thân.


      Nửa đêm, Tuyết Hoa tu luyện xong chạy về Vong Trần Cư, thấy phòng ngủ nơi mà ba bốn ngày nay nàng được tiến vào sáng đèn, liền kích động chạy tới hét lên: "Tiên Quân, người bế quan xong?" Vong Trần Cư sử dụng đèn hoa sen thủy tinh, cũng là pháp khí, lợi dụng linh thạch thưởng phẩm khởi động pháp khí. Thuộc tính của hoa sen thủy tinh lắp đặt bên trong linh thạch hoàn toàn bất đồng, cho nên linh quang của hoa sen thủy tinh phát ra cũng giống nhau. Bởi vì linh thạch là tài nguyên thể tái sinh cho nên Hạ Lăng Vân chỉ sử dụng vào ban đêm để nhìn xung quanh, còn ban ngày Vong Trần Cư khởi động đèn hoa sen thủy tinh.


      đọc sách dưới ánh đèn đỏ nhạt Hạ Lăng Vân nhìn thấy Tuyết Hoa bước vào Vong Trân Cư, nghe được tiếng nàng ngẩng đầu hỏi: "Mấy ngày nay chơi vui ? ăn gì chưa?"


      "Vâng, Mị nhi để ý tới ta, Phi Vân về quê tìm bạn rồi, Xảo nhi thi đấu hỏa diễm với ta suýt chút nữa đốt phòng chủ nhân của nó. Đêm nay ta ăn hết con thỏ, tắm rửa xong rồi mới trở về. Tiên Quân, cái đuôi của ta rửa sạch." Tuyết Hoa vừa vừa đong đưa cái đuôi ra trước mặt Hạ Lăng Vân. Dùng đuôi để viết chữ là ý tưởng đột phát, sau đó mực nước nhuộm đen cái đuôi trắng của nàng. Mấy hôm nay mặc kệ nàng cọ rửa thế nào, cái đuôi vẫn đen xì.


      Hạ Lăng Vân cúi đầu nhìn nàng, toàn thân tuyết trắng cái đuôi có đốm đen lớn bằng đầu ngón tay, nhịn được cười to, "Về sau ngươi đừng dùng đuôi viết chữ nữa. Chịu khó tắm rửa nhiều chút, màu đen mau chóng biến mất." Hai mươi lăm năm trước Tuyết Hoa ngâm nước thuốc trừ rận toàn thân màu xanh đậm, sau đó phải mất nửa tháng bộ lông trắng của nàng mới trở lại về hình dáng ban đầu.


      "Ta biết." Tuyết Hoa nhàng nhảy lên bàn sách của Hạ Lăng Vân, tò mò nhìn phong thư mở.


      "... Hạ Lăng Vân Thiên LInh Môn... Hỏa Vân.... Lâm.... ..." Nàng thầm, cố ý đọc những chữ Hạ Lăng Vân chưa dạy nàng.


      Hạ Lăng Vân dứt khoát đặt quyển sách tay xuống, chỉ vào những chữ nàng chưa biết, : "Hiền đệ, ngu huynh, Hỏa Vân đảo, Lâm Đạo Nguyên." Thiên Linh Môn và tên của nàng biết, còn có mấy chữ nhân lúc học pháp thuật nhân tiện dạy nàng.


      "Tuyết Hoa, đây là thư mà bằng hữu của ta, Lâm Đạo Nguyên Tiên Quân đảo chủ đảo Hỏa Vân phái đệ tử đưa tới." ra. Bức thư này bốn ngày trước gửi tới Vong Trần Cư, nhưng lúc đó bế quan, Thường Đức nhận thư đợi tới lúc xuất quan mới đưa tới.


      "Tiên Quân, cũng lợi hại như người sao?" Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi thăm, trong đầu vẫn suy nghĩ, rốt cuộc Lệ Quân Hoa xuất , phải nàng ta muốn tới Thiên Linh Môn chứ?


      " kém bao nhiêu. Huynh ấy thiên về tấn công, còn ta thiên về phòng ngự." Hạ Lăng Vân mỉm cười . Bọn họ đánh rất nhiều lần, mỗi lần đều sức cùng lực tận vậy mà phân ra cao thấp. Cái gọi là đánh kết giao, hai người hơn kém nhau 100 tuổi bỗng trở thành mạc nghịch chi giao.


      Tuyết Hoa dùng cái đuôi đập đập lên bức thư đặt ở bàn, vẻ mặt tò mò nhìn Hạ Lăng Vân. ra nàng muốn hỏi trực tiếp xem thư viết gì, nhưng nàng quên bản thân nàng chỉ là tiểu hồ li tứ phẩm vừa tiến giai, linh trí vẫn còn thấp.


      "Ngươi muốn đọc thư? Tuyết Hoa, chữ trong thư đa phần ngươi biết." Hạ Lăng Vân ôm Tuyết Hoa lên, dò hỏi, "Ngươi còn nhớ Lệ Quân Hoa chứ?"


      Tuyết Hoa thầm nghĩ, đương nhiên nhớ . Trong nội tâm vậy, nhưng nàng lập tức giả vờ tỏ ra dáng vẻ mờ mịt.


      "Đối với ngươi mà bế quan hai mươi lăm năm chỉ như mấy ngày, tại sao lại quên Lệ Quân Hoa?"


      Hạ Lăng Vân khỏi lắc đầu , "Lệ Quân Hoa là đứa mà ta cùng ngươi gặp ở dãy núi Hăng Cổ, trong cái thôn mà chúng ta nghỉ đêm tối đó ta phát ra đứa có linh căn hỏa." Khó trách Tuyết Hoa quên cả chủ nhân của mình, hóa ra nếu có ai nhắc nhở hoặc xuất trước mặt nàng, nàng quên . Xem ra sau này nên biến mất quá nửa năm, nếu nàng cũng quên .


      Vẻ mặt Tuyết Hoa vẫn mờ mịt.


      Hạ Lăng Vân kiên nhẫn : "Lệ Quân Hoa là bé có song linh căn Phong Hỏa, ta để cho đệ tử thập nhị Cảnh Thanh Viễn đưa nàng tới học tập ở đảo Hỏa Vân, nơi ở của Đạo Nguyên Tiên Quân. Những năm gần đây, Đạo Nguyên Tiên Quân vẫn gửi thư qua." Tiểu hồ ly chắc quên Cảnh Thanh Viễn và Linh Lang vương rồi.


      "A" Tuyết Hoa tùy tiện kêu lên tiếng, hai lỗ tai hồ ly dựng thẳng tắp.


      "Lệ Quân Hoa chắc được sinh ra trong thế gia tu tiên, ngoại trừ linh căn thượng giai, thể chất cũng tốt dễ dàng hấp thu linh khí thiên địa. Đứa đó được Đạo Nguyên nhận làm để tử năm năm sau bước vào cánh cửa "Đạo" giai, trở thành nhất phẩm tu sĩ. Mười tuổi là nhất phẩm tu sĩ, đứa đó so với tiểu đồ đệ Thanh Viễn phải gọi là thiên tài, là nhất phẩm tu sĩ tuổi nhất trong giới tu tiên ở đại lục Ngũ Nguyên!"


      Hạ Lăng Vân khen ngợi, "Nếu phải Thiên Linh Môn thích hợp với nàng, lúc ấy ta cũng nỡ để đứa đó ." cũng muốn thu nhận thiên tài tiền đồ vô lượng, nhưng mà lại càng thêm mến tài năng, cho nên mới đưa đứa đó tới môn phái thích hợp với nàng.


      "Tiên Quân, ta cũng rất lợi hại." Tuyết Hoa phục , nhảy vào lồng ngực dùng sức cọ cọ vào ngực .


      "Tiểu hồ ly ghen tị rồi." Hạ Lăng Vân lập tức cười khẽ, "Ngươi sai, ngươi cũng rất lợi hại."


      : Lệ Quân Hoa là người, tốc độ tu luyện nhất định vượt qua các sinh vật phải là người. Tuyết Hoa, lúc gặp nhau ngươi là nhị phẩm linh hồ, nàng chỉ là đứa năm tuổi chưa từng tu luyện qua, nhưng chỉ cần cho nàng ta thời gian, nàng ta nhất định vượt qua ngươi.


      "Sau đó." Tuyết Hoa giả bộ cảm thấy hứng thú với đề tài này tiếp tục dò hỏi.


      "Trong hai mươi lăm năm ngươi bế quan, Lệ Quân Hoa cũng bế quan. Nhưng mà nàng ta bế quan mười năm tiến giai, thành nhị phẩm tu sĩ." Hạ Lăng Vân . Năm tuổi nhập môn, mười sáu năm tu luyện, hai mươi mốt tuổi là nhị phẩm tu sĩ... Đệ tử Cảnh Thanh Viễn cực kì có tư chất mà cũng phải tới ba mươi sáu tuổi mới tiến tới nhị phẩm tu sĩ.


      Tuyết Hoa biểu cảm, chà xát móng vuốt: Hừ, tuyệt đối là sử dụng bàn tay vàng.


      "Mấy năm nay Lệ Quân Hoa bế quan, tự tay Đạo Nguyên dạy bảo đó."


      Hạ Lăng Vân , "Đứa này thông minh lanh lợi ngộ tính cao, rất được trưởng bối và đồng môn thích, nhưng vì nàng quá ưu tú cho nên bị người ganh ghét, mấy ngày trước vô ý bị người đánh vào Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ, biết có thể ra ." đến đây, thở dài, hai đầu lông mày nheo lại tỏ ý tiếc hận.


      "Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ?" Tuyết Hoa ngạc nhiên , trong lòng cuồng loạn: Là cơ duyên nha là cơ duyên, Lệ QUân HOa nhất định đạt được pháp khí Thượng Cổ, linh thú Thượng Cổ, hoặc là tuyệt thế linh đan Thượng Cổ, thắng lợi trở về!


      "Tuyết Hoa, Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ, nghe là là thời thưởng cổ năm loại linh căn Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ tinh khiết được cửu phẩm Thiên Tôn cùng những ba mươi cửu phẩm thiên tôn khác liên hợp bố trí thành đại hình pháp trận, tồn tại bên trong huyễn cảnh, ai có thể biết vị trí."


      Hạ Lăng Vân , "Truyền thuyết, những Tiên Tôn kia đem những pháp khí, tâm quyết tu luyện, linh thạch linh đan, ít kì hoa dị thảo, linh cầm linh thú Thượng Cổ phong ấn tại Thái Hư Huyễn Cảnh, người hữu duyên nếu có thể thông qua khảo nghiệm đạt được trong những pháp bảo đó."


      Chắc chắn Lệ Quân Hoa thắng lợi trở về!


      Tuyết Hoa bĩu môi hồ ly. Những bảo bối kia cùng với bàn tay vàng của Lệ Quân Hoa có thể coi là dệt hoa gấm!


      "Giới tu tiên ở đại lục Ngũ Nguyên có ghi chép về Thái Hư Huyễn Cảnh. Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cổ có cách đây hai vạn bốn ngàn năm rồi, cũng xuất trong ghi chép hai mươi hai lần, tiến vào trong đó có gần 1300 tu sĩ, nhưng thông qua khảo nghiệm chỉ có sáu người. Cả sáu người này đều ngoại lệ, cuối cùng đều bạch nhật phi thăng rồi."


      "Oa, thần kì." Tuyết Hoa kinh ngạc khen ngợi. Trong ghi chép của đại lục Ngũ Nguyên có 1300 tu sĩ mà ra chỉ có 6 người, như vậy những người còn lại bị chết trong pháp trận? Cơ duyên này quá tàn khốc rồi, nếu là nàng, dù bàn tay vàng(là đồ giả) cũng muốn nhận cơ duyên này.


      "Đạo Nguyên viết thư cho ta biết, huynh ấy xin lỗi vì cẩn thận làm hại tới đệ tử mà ta đưa cho huynh ấy."


      Hạ Lăng Van giận dữ , "Mỗi lần Thái Hư Huyễn Cảnh thượng cỗ xuất thời gian địa điểm giống nhau, còn có quy luật. Lần này nó lại đột ngột xuât ở phía đông cách đảo Hỏa Vân trăm dặm, cho nên Lệ Quân Hoa mới bị đánh vào. Đạo Nguyên biết được Lệ Quân Hoa bị rơi vào Thái Hư Huyễn Cảnh lập tức mang vài túi càn khôn, rồi lập tức vào. Trong thư huynh ấy , phải là tham bảo vật trong Thái Hư Huyễn Cảnh mà là muốn đưa đồ đệ trở về."


      Pháp khí, tâm quyết, linh thạch, linh đan... Cho dù là tu sĩ quên thất tình lục dục cũng động tâm.


      Mà để tránh phát sinh việc giết người đoạt bảo, môn phái của những người vào Thái Hư Huyễn Cảnh tận lực phong tỏa tin tức, vài thập niên hoặc trăm năm sau, mới cho ngoại giới.


      thở dài hơi : "Ta phải đảo Hỏa Vân chờ, hi vọng sư đồ bọn họ có thể bình an trở ra." Tính cách Đạo Nguyên hào sảng chính trực, phải tới Thái Hư Huyễn Cảnh vì bảo tàng, chính là như vậy.


      "Người vào đó ư?" Tiểu hồ ly Tuyết Hoa vội vàng hỏi thăm.


      " biết." Hạ Lăng Vân bình tĩnh : " phải ta sợ chết, mà ta phải thủ hộ Thiên Linh Môn."


      Thiên Linh Môn chỉ có hai vị Tiên Quân, , hai là sư thúc của , thủ tịch trưởng lão Thiên Linh Môn. Tuổi sư thúc cũng khá lớn, lại bế quan, biết có cơ hội xuất quan hay (rất nhiều tu sĩ trong lúc bế quan nhắm mắt vĩnh biệt cõi đời).


      "Vậy đừng , viết thư sau đó phái người đến hỏi được sao?" Tiểu hồ ly Tuyết Hoa nhiệt tình đề nghị.


      " được." Hạ Lăng Vân nhàng lắc đầu, " thư Đạo Nguyên , nếu như thể ra khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh mà đồ đệ may mắn ra được, ta phải chịu trách nhiệm bảo vệ tiểu đồ đệ của , cho đến khi nàng có thể mình đảm đương mọi chuyện." Tu sĩ bên ngoài biết Thái Hư Huyễn Cảnh xuất , nhưng người đảo Hỏa Vân biết . Sợ Lệ Quân Hoa rời khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh đủ năng lực bảo vệ bản thân, bị người khác hãm hại đoạt bảo.


      "Oa...ô..." Tiểu hồ ly Tuyết Hoa phiền muộn kêu lên, lỗ tai cụp xuống.


      Lệ Quân Hoa là nữ nhân xuyên , còn có bàn tay vàng, số mệnh chắc chắn cường đại, nàng ta nhất định thoát được ra ngoài, khéo còn có thể đưa sư phụ nàng ta ra ngoài luôn. Lúc này Hạ Lăng Vân , nhất định gặp bọn họ. Vì vậy, Hạ Lăng Vân thấy được thiếu nữ Lệ Quân Hoa trưởng thành, vừa gặp , từ nay về sau rơi vào đầm lầy tình thể thoát ra được.


      Bốn mươi chín ngày, chỉ có bốn mươi chín ngày!


      Tuyết Hoa gấp đến mức dậm chân, bốn chín ngày nàng có cách nào tu luyện để biến hóa. có hình người, nàng làm sao mê hoặc Hạ Lăng Vân, để mến nàng, còn cảm giác với Lệ Quân Hoa?


      "Nhân viên quản lí thứ n, này này này, hệ thống trí tuệ nhân tạo, ngươi nhanh ra đây. Ngươi có thể đưa ta bàn tay vàng giả, nhất định có biện pháp khiến ta nhanh chóng biến thành người. Ta có hình người mới có thể hoàn thành nhiệm vụ ngươi giao cho ta nha." Nàng nằm đùi Hạ Lăng Vân trong lòng dốc sức liều mạng gọi, hi vọng có thể gọi được nhân viên quản lí thứ n.


      "Tuyết Hoa, ngày mai chúng ta thu thập chút, đảo Hỏa Vân." Hạ Lăng Vân sờ sờ đầu tiểu hồ ly . Lệ Quân Hoa là đề cử cho Đạo Nguyên, vì thế Đạo Nguyên mới cảm thấy hổ thẹn trong lòng nên tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh. Cho dù sư đồ bọn họ thể trở ra, cũng muốn tới đó đợi, đến lúc Thái Hư Huyễn Cảnh biến mất.


      "Ta muốn ." Tuyết Hoa nôn nóng .


      Hạ Lăng Vân hơi sững sờ, gật đầu : "Nếu ngươi , ta gọi Thanh Bình, để đốc thúc ngươi tu luyện, săn bắn, ôn tập văn tự ta dạy ngươi."


      Lưu Thanh Bình là đệ tử chân truyền của , cũng có đồ đệ đồ tôn, lại là chủ nhân của linh hồ Mị nhi, hoàn toàn có khả năng dạy dỗ nàng. lâu, tính cả thời gian chờ đợi ở đảo Hỏa Vân cũng vượt qua hai tháng, tiểu hồ ly quên .


      Tuyết Hoa: -_-||| còn định giao bài tập khóa cho nàng nữa.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20525 others thích bài này.

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      ,nàng k theo nhỡ soái ca 1 mình gặp gỡ LHQ sao đây:yoyo67::yoyo67::yoyo67:

    3. Shironeco

      Shironeco Member

      Bài viết:
      50
      Được thích:
      39
      sao mình ko nhận được tb nhỉ, may mà còn biết đường mò vào xem thử :3:3:3
      Last edited: 24/1/17

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      huhu sao bây giờ mới để ý truyện dễ thương thế này nha._. cảm ơm bạn editor nhé.
      à mà Tuyết Hoa phải theo nha._. lỡ nam thần ngươi bị mê hoặc thôi xong:)))

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 36 Mộng đẹp của tiểu hồ ly


      Tuyết Hoa chỉ là hờn dỗi, nàng căn bản dám rời khỏi Hạ Lăng Vân, nhất là khi Hạ Lăng Vân gặp Lệ Quân Hoa.


      Nàng theo tới bên hồ Nữ Thần, nhìn xuống nước tắm rửa, chờ rửa mặt lên bờ chân nhún cái nhảy lên người .


      Hạ Lăng Vân kịp thời ôm lấy thân thể nàng, sủng nịch xoa xoa bộ lông mọc khá dày của nàng, ngồi xổm xuống rửa bốn cái móng vuốt cho nàng, sau đó ôm nàng về phòng ngủ của Vong Trần Cư.


      "Ngủ , ngày mai ta gọi Thanh Bình tới chăm sóc ngươi. Bằng ngươi theo tới Vô Tâm Cư." ôm nàng đặt xuống ổ tiểu hồ ly.


      Tuyết Hoa dùng móng vuốt cào cào ống tay sống chết chịu buông tay, kêu lên: "Ta muốn rời khỏi người."


      Hạ Lăng Vân mỉm cười, "Đây là ổ của ngươi, ngay cạnh giường của ta."


      ", ta muốn ngủ chung với người." Tuyết Hoa cố lấy dũng khí nâng gương mặt hồ ly lên , "Ta tắm rửa sạch , người cũng có mùi hôi." Ngoại trừ hai mươi lăm năm bế quan, Hạ Lăng Vân cứ cách mười lăm ngày lại cho nàng dùng Tẩy Tủy Đan cao cấp, hơn nữa bản thân nàng chăm tắm rửa vệ sinh, mùi hồ ly nhạt tới mức ngay cả cái mũi hồ ly của nàng cũng ngửi thấy.


      Tiểu gia hỏa là vì để nàng ở lại, cho nên trong lòng bất an?


      Hạ Lăng Vân thầm nghĩ, gật đầu : "Được." xong, ôm nàng tới giường mình, sau đó đặt nàng bên cạnh gối đầu.


      Tắt ngọn đèn hoa sen, buông rèm giường màu xanh xuống, Hạ Lăng Vân cởi giày lên giường.


      "Linh khí trong cơ thể ngươi chưa khống chế tốt, cho nên ánh mắt của ngươi lúc tối mới phát ra linh quang. Những linh thú cao cấp che dấu được linh quang trong mắt, thậm chí tu sĩ cấp thấp cũng thể phát chúng."


      vuốt vuốt bộ lông tuyết trắng của nàng : "Nhắm mắt lại ngủ, nếu ngươi ảnh hưởng đến ta."


      "Vâng." Lần nữa được nằm giường nam thần tiểu hồ ly rạo rực vui vẻ , hai mắt nhắm lại cuộn tròn thân thể, ngoan ngoãn nằm bên cạnh gối đầu Hạ Lăng Vân.


      Hạ Lăng Vân khẽ mỉm cười nằm xuống, kéo chăn mỏng đắp lên người sau đó nhắm mắt. Tuyết Hoa và ở chung chưa tới nửa năm, nhưng vì nàng hộ pháp hai mươi lăm năm, bỏ ra chân tình, bây giờ nàng thông minh lanh lợi, đối xử với nàng như là nữ nhi của mình.


      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa lo lắng quấy rầy giấc ngủ của dám mở mắt, nhưng giác quan lại càng linh mẫn. Nàng có thể cảm giác được mái tóc dài như thác nước chạm vào bộ lông của nàng, nghe tiếng hít thở của , ngửi thấy mùi thơm thanh nhã của .


      Nam thần, Lăng Vân Tiên Quân...


      Nàng động cũng dám động, trong lòng thầm hô hoán ta thích chàng nhất, giống như chính là mục đích để nàng tồn tại ở thế giới này.


      Trước mặt đồ tử đồ tôn, cao quý thanh khiết, lạnh lùng nhưng cũng ôn nhã, thần bí cường đại, trước mặt nàng lại ôn nhu săn sóc đôi khi còn trêu chọc nàng.


      tiên quân ưu nhã tuấn mĩ như vậy, sao nàng có thể thích, si mê, mến?


      Thoáng cái, Tuyết Hoa thấy xung quanh mình là sương trắng nồng đậm. A.... khẳng định là trong giấc mộng rồi.



      "Nhân viên quản lí thứ n, ngươi ở chỗ nào, ta muốn biến thành người." Nàng lớn tiếng kêu lên, xuyên qua làn sương mù trắng. Nàng nhớ nhân viên quản lí thứ n rất thích tỏ vẻ huyền bí, lúc nào cũng sau màn sương trắng chuyện cùng nàng.


      "Tuyết Hoa, ngươi xem dáng vẻ của ngươi bây giờ." Bóng dáng của nhân viên quản lí thứ n loáng thoáng xuất sau màn sương trắng.


      "Ta...oa, ta biến lại thành người rồi ư?" Tuyết Hoa được nhắc nhở lập tức cúi đầu nhìn, thấy bản thân nàng đứng thẳng, người mặc bộ đồng phục thể thao xanh trắng đan xen. Duỗi hai tay, nàng nhìn bản thân, đột nhiên đối với đôi tay của mình sinh ra cảm giác quen thuộc.


      Ngón tay thon dài trắng nõn, ở ngón tay giữa có chút chai, đây là do việc cầm bút lâu ngày.


      "Hình dáng này được." Nhân viên quản lí thứ n : "Tuyết Hoa, ngươi hãy tưởng tượng bản thân mặc quần áo cổ trang."


      "Đây là dáng vẻ ta lúc trước." Tuyết Hoa xong, trong đầu lập tức xuất bé mười sau mười bảy tuổi buộc tóc đuôi ngựa. bé đeo cái kính gọng xanh da trời, hai tay ôm chồng sách vở, gương mặt thanh tú, ánh mắt tràn ngập tự tin.


      Học bá, trước khi xuyên qua nàng là học bá ư!


      Tuyết Hoa đột nhiên nghĩ tới điều này. Nhưng vừa nghĩ tới trước kia nàng là học bá, sau khi xuyên về thân thể tiểu hồ ly tính cách lại trẻ con như vậy? Chẳng lẽ tính cách nguyên bản của tiểu hồ ly ảnh hưởng tới nàng? Còn có,tại sao sau khi xuyên bản thân nàng nhớ tình hình trước kia, tình cảm đối với người nhà rất lạnh nhạt, thậm chí còn nhớ nổi hình dáng bọn họ?


      "Đừng nghĩ nhiều, quá khứ của ngươi chấm dứt, ngươi bắt đầu cuộc sống mới ở thế giới này." Nhân viên quản lí thứ n .


      "Ừ." Tuyết Hoa sớm tiếp nhận bản thân nàng xuyên rồi, bình tình di tới phía bóng dáng của nhân viên quản lí thứ n, dò hỏi: "Ngươi biết phiền não lớn nhất của ta lúc này là gì ?" Chuyện gì xảy ra, nàng bảy tám bước, sao lại giống như dậm chân tại chỗ?


      "Biến thành người trước khi Hạ Lăng Vân và Lệ Quân Hoa gặp nhau đúng ?" Nhân viên quản lí thứ n : "Ta cũng có biện pháp, dù ta có năng lực sáng tạo, nhưng có thể chuẩn bị cho ngươi thân phận, chuẩn bị cho ngươi bàn tay vàng giả, để các ngươi gặp nhau đó là cực hạn của ta rồi. Nhiệm vụ của ngươi, ngươi phải tự hoàn thành."


      Tuyết Hoa ngẩn người, lập tức : "Lệ Quân Hoa nhất định vượt qua được Thái Hư Huyễn Cảnh đúng ? Nàng ta còn có thể mang rất nhiều bảo bối ra ngoài." Hệ thống này phải là cho nàng thêm trợ giúp mà bắt nàng phải dựa vào chính mình.


      "Đúng." Nhân viên quản lí thứ n , "Cho nên ngươi cần cố gắng, nếu ngươi thể đấu lại nàng ta. Ngươi đấu lại, nam thần của ngươi bị nàng ta cướp ."


      "Ngươi sai." Tuyết Hoa kiên định , "Ta cố gắng, cầu vượt qua nàng, chỉ cầu nàng ta đừng quấn lấy chàng."


      "Ngươi rất cố gắng. Bởi vì khát vọng của ngươi rất lớn, lực lượng dấu trong cơ thể ngươi dần dần thức tỉnh." Nhân viên quản lí thứ n , "Tuyết Hoa, ngươi hãy tưởng tượng tiểu hồ ly nếu biến thành người bao nhiêu tuổi, gương mặt xinh đẹp ra sao, sau đó dùng tinh thần lực mặc cho mình bộ xiêm y cổ đại. Chỉ cần ngươi thành công, ngươi có thể nhìn thấy nam thần của ngươi trong giấc mộng."


      "Ở trong mộng cũng nhìn thấy?" Tuyết Hoa lập tức cao hứng trở lại.


      Tiểu hồ ly còn chưa trưởng thành, có lẽ là mười bốn mười lăm tuổi? Dung mạo ư, hồ nữ có lẽ có mái tóc dài mềm mại như lụa, gương mặt trái xoan trắng nõn, đôi mắt câu hồ đoạt phách, mũi cao , đôi môi đào hàm răng trắng bóc, nàng có làn da trắng nõn, dáng người thon thã, eo ...


      Nàng mặc cái váy vạt ngắn, đai lưng màu trắng, thắt hình nơ con bướm bên hông...


      Trong lúc Tuyết Hoa cố gắng dùng tinh thần lực để thiết kế dáng vẻ mình lúc biến hóa thành người, sương mù nhanh chóng tan biến, lúc này nàng đứng trong rừng cây bên ngoài Vong Trần Cư. Nơi này là... Nàng nhìn về phía trước, chỉ thấy Hạ Lăng Vân ngắm nhìn hồ nước. Gió hồ thổi, khiến mấy sợi tóc của bay lên, trường bào màu lam nhạt theo gió chập chờn.


      "Tiên Quân, Lăng Vân Tiên Quân." Nàng để ý dè dặt mà từ trong rừng cây chạy vội ra, ôm Hạ Lăng Vân từ phía sau.


      "Tuyết Hoa, đừng làm rộn, suýt chút nữa nàng làm ta ngã vào trong hồ đấy." Hạ Lăng Vân , giọng mang theo sủng nịch.


      "Ta thích chàng, Lăng Vân Tiên Quân, ta thích chàng." Tuyết Hoa lớn tiếng . Bởi vì trong giấc mộng của mình cho nên nàng dám lớn tiếng ra khát vọng chôn sau trong lòng.


      "Ta biết , ta cũng thích nàng." Hạ Lăng Vân tình cảm , "Đợi khi nàng biến thành người, ta cưới nàng làm thê tử của ta."


      "Chàng đó, được phép quên." Tuyết Hoa hưng phấn . Đây là mộng của nàng, nàng hi vọng nam thần nàng, cho nên nam thần nàng, nàng khát vọng trở thành thê tử của chàng, cho nên nam thần mới cầu hôn nàng. Mộng, quá hoàn hảo rồi!


      "Ừ." Hạ Lăng Vân quay người ôm nào, cúi đầu nhìn chăm chú vào thiếu nữ trong ngực, kinh ngạc : "Tuyết Hoa, nàng rất đẹp, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của ta."


      Nhìn gương mặt của mình trong ánh mắt chàng, Tuyết Hoa đắc ý hỏi: "Chàng thích dáng vẻ này của ta sao?" Nàng rất cố gắng thiết kế dáng vẻ của mình, hi vọng dung mạo của nàng trong tương lai còn đẹp hơn Lệ Quân Hoa.


      "Chỉ cần là nàng, ta thích." Hạ Lăng Vân cười , đưa tay nâng cái cằm tuyết trắng của nàng lên, đôi mắt đen vốn bình thản trong quá khứ bỗng trào lên tình cảm mãnh liệt.


      "Lăng Vân..." Nàng biết chàng sắp làm gì, ra, là nàng hi vọng chàng làm như vậy, cho nên trong mộng chàng vẫn cứ làm.


      "Lăng Vân..." Nàng mơ, gương mặt nhắn đỏ bừng, hai mắt nhắm lại chờ đợi nụ hôn của nam thần. Nàng rất khẩn trương, lông mi dài khẽ run rẩy, giống như cánh bướm khẽ động vì bị kinh hãi.


      Cuộn cong lại, để cái đầu vùi sâu vào lông đuôi, bỗng chốc nàng cảm thấy toàn thân nóng bừng, khẽ cử động, dịch chuyển cái đuôi thay đổi tư thế ngủ khác.


      Dù sao giường của mình cũng tồn tại sinh vật khác, giấc ngủ của Hạ Lăng Vân sâu như bình thường. giấc mộng đẹp hoang đường, ngay tại thời khắc mấu chốt vội ép bản thân tỉnh lại.


      Nhìn qua đỉnh màn, hai mắt mở to đầy kinh ngạc. Trong mộng có thiếu nữ ôm từ phía sau, mà mấy trăm năm tiếp xúc thân mật với người khác lại thản nhiên mà tiếp nhận, thiếu nữ đó còn tự xưng là Tuyết Hoa.


      Tuyết Hoa...


      nhàng ngồi dậy nhìn về phía tiểu hồ ly tuyết trắng nằm bên cạnh. Chẳng lẽ hi vọng dáng vẻ lúc biến thành người của nàng là như vậy, cho nên trong mộng của Tuyết Hoa mới biến thành thiếu nữ? Bởi vì có dục vọng, cho nên mới khinh nhờn thiếu nữ chưa hiểu chuyện?


      Hoang đường, hoang đường, tuy hồ ly khi biến thành người đều là xinh đẹp lẳng lơ, nhưng lão đầu tử 800 tuổi, lại có thể những lời như vậy với tiểu nương,còn nảy sinh dục vọng, quả phải là người.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20527 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :