1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Chúc mừng năm mới! Ta cảm thấy quá vui, đầu năm được lì xì hai chương chẳng phải cả năm tinh thần vui vẻ ư. Chúc nàng vạn như ý.
      heavydizzy thích bài này.

    2. Mật mã chuồn chuồn

      Mật mã chuồn chuồn New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      6
      Chúc mừng năm mới, an lành hành phúc
      heavydizzy thích bài này.

    3. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Happy New Year. Chúc mọi người năm mới an khang thịnh vượng, vạn như ý
      Chrisheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Nào chương mới. Năm nay chẳng có chỗ chơi, ở nhà post truyện vậy.

      ☆Chương 251



      Lúc vợ chồng Phó Phẩm Ngôn chuyện cùng Ngô lão Hầu gia Từ Tấn cũng hỏi thăm thê tử: "Vết thương của Tuyên Tuyên có nặng ?"

      Phó Dung biết nên lắc đầu hay là gật đầu, " người còn tốt, mặt có chút vết thương, lang trung để lại sẹo, nhưng..."

      Có vết sẹo làm thế nào đây?

      Đời trước muội muội và Ngô Bạch Khởi đầu xuân năm nay đính hôn, tháng 7 thành thân. Mẫu thân phái người cho nàng biết, muội muội đính hôn Phó Dung trong lòng ngứa ngáy. Nhưng nàng chỉ là thiếp thất của Từ Tấn, mẫu thân có tư cách đến vương phủ gặp nàng, ngày lễ ngày tết nàng cũng thể về nhà, càng có cách nào lúc muội muội xuất giá ra phủ đưa gả. Đợi Từ Tấn chết rồi, An vương đăng cơ, phụ huynh thăng chức, nàng có thể hồi phủ, cháu ngoại có, lại hỏi thăm muội muội lúc ấy nàng gả cho Ngô Bạch Khởi như thế nào, muội muội chịu cho nàng biết, Phó Dung thấy hai người bên trong cử chỉ lộ ra ngọt ngào ấm áp, cũng hỏi nữa.

      Cho nên đời trước muội muội có lẽ chịu tổn thương, Phó Dung cũng thể khẳng định vết sẹo mặt muội muội có thể tiêu tan hay .

      Nàng vẻ mặt lo lắng, Từ Tấn có chút tự trách: "Ta nên vẫn sai người theo dõi ."

      Phó gia lui thiếp canh của Tiết Vinh, hôn giải quyết được, liền triệu người theo dõi Tiết Vinh trở về, nghĩ Tiết gia gan lớn như thế.

      Phó Dung nghe, khiếp sợ ngẩng đầu: "Vương gia cũng hoài nghi Tiết Vinh?"

      Nàng tín nhiệm Ngô Bạch Khởi, là bởi vì đời trước muội muội tín nhiệm Ngô Bạch Khởi. Khả năng là giao tiếp lâu như vậy quen thuộc tính tình Ngô Bạch Khởi, nhưng Từ Tấn vẫn luôn chướng mắt Ngô Bạch Khởi, làm sao khẳng định như thế như thế?

      Từ Tấn hơi mím môi, đơn giản : "Ngô Bạch Khởi phải loại người như vậy."

      Quỷ kế để ý an nguy Phó Tuyên như vậy, Ngô Bạch Khởi nếu thực có phần tâm cơ độc ác này, thể làm ra chuyện ra cả ngày ôm hai con rắn chọc ghẹo người.

      "Ngươi yên tâm, có kết cục tốt ." Từ Tấn ôm lấy thê tử, giọng an ủi.

      Phó Dung lắc lắc đầu, giọng khuyên nhủ: "Vương gia nên tự trách, việc này liên quan tới chàng, chúng ta ai cũng ngờ được là loại người này, vẫn là giao cho phụ thân ca ca ta . Muội muội bị người khi dễ, bọn họ khẳng định muốn tự tay báo thù."

      Từ Tấn nghĩ ngợi lúc, xoa bóp tay nàng, "Cũng tốt."

      Phó Dung cười cười, nhìn sắc trời bên ngoài, nắm tay ra ngoài: "Sắp tối rồi, chúng ta cũng về nhà thôi, Trăn ca nhi sốt ruột lắm."

      Hai vợ chồng sóng vai ra ngoài, tới cửa mới buông tay ra, đổi thành Từ Tấn đỡ lấy cánh tay Phó Dung.

      Ở tiền viện hàn huyên vài câu, nhà Phó Phẩm Ngôn lại tiễn bước Phó Uyển Phó Dung. Trở lại sảnh đường, Phó Phẩm Ngôn để Quan ca nhi về phòng mình đợi, cùng thê tử, trưởng tử thương lượng: "Ngô gia hỏi cưới, các ngươi thấy thế nào?"

      Phó Thần hừ lạnh, nghĩ cũng nghĩ liền : "Ngô Bạch Khởi xứng với Tuyên Tuyên, cho dù ôm Tuyên Tuyên, ta cũng đồng ý. Ta tin người khác bởi vì chuyện này liền chướng mắt Tuyên Tuyên. Nếu chướng mắt, ta thà rằng nuôi Tuyên Tuyên một đời cũng đem nàng gả cho kẻ vô sỉ như vậy!"

      Phó Phẩm Ngôn nhìn về phía thê tử.

      Kiều thị đau đầu đâu.

      tình nào có đơn giản như vậy a?

      Vĩnh Thái tự hương khói cường thịnh, hôm nay nữ nhi xảy ra chuyện, đằng sau trừ Tiết gia, còn có xe ngựa hai gia đình qua, lắm thầy nhiều ma, cũng biết ai đem tin tức xe ngựa nữ nhi bị chấn kinh, Tiết Vinh cứu để lộ ra ngoài. Sau này Tiết Vinh mình trở về, thấy có phu nhân khác ở bên cạnh, chỉ nữ nhi có quý nhân khác cứu, khách sáo rời . Nhưng tình cảnh Ngô Bạch Khởi ôm nữ nhi bị người nhìn thấy rồi a. Miệng hạ nhân Phó gia nàng và Lâm thị có thể quản chặt, nhưng vị thái thái kia giả ý lo lắng, kì thực muốn nhìn náo nhiệt, nhất định muốn theo sau hỗ trợ tìm nữ nhi đâu?

      Ngô Bạch Khởi cứu nữ nhi, việc này giấu được, chỉ riêng cứu người cũng thôi , hai người còn mình ở chung hai khắc.

      Lại tiếp Ngô gia, Ngô lão Hầu gia là công thần Đại Ngụy, thời trẻ cũng có uy danh hiển hách, tuy rằng tại lĩnh binh, ở trong quân doanh cũng rất có uy vọng, Gia Hòa đế trọng đãi vô cùng. Nghe lão nhân gia chuyện, nghiêng lệch, quả lòng coi trọng nữ nhi nhà mình. Dòng dõi Ngô gia xứng được với nữ nhi, Ngô Bạch Khởi...

      Trừ bỏ dung mạo tốt, quả có điểm nào được.

      Kiều thị cũng nguyện gả nữ nhi sang, nhưng miệng lưỡi người đời đáng sợ...

      Kiều thị nhìn về phía trượng phu xin giúp đỡ, Tuyên Tuyên là nữ nhi cuối cùng của bọn họ, trượng phu cam lòng bỏ được?

      Phó Phẩm Ngôn vừa muốn chuyện, chợt thấy nữ nhi từ bên cửa quay lại.

      Nhìn vết thương mặt nữ nhi, Phó Phẩm Ngôn trong lòng đau đớn, đứng dậy hỏi: "Sao hảo hảo ở trong phòng nghỉ ngơi?"

      "Chút thương này có gì đáng ngại, phụ thân cần lo lắng." Phó Tuyên bình tĩnh vào trong, ngồi vào chỗ bên người Kiều thị, nhìn mặt đất : "Phụ thân, nương, ca ca, ta nghĩ rồi, Ngô gia hỏi cưới, các ngươi đáp ứng , ta gả."

      "Tuyên Tuyên ngươi lời ngốc nghếch gì vậy?" Phó Thần vừa tức vừa vội, tới bên người muội muội giảng đạo lý cho nàng: " phải là bị ôm chút sao? Tuyên Tuyên ngươi cần để ý, ta đây liền với , sau này dám phá hư thanh danh ngươi, ta đánh chết !"

      Phó Tuyên bất đắc dĩ nhìn : "Ca ca đừng lẫy, ta là muốn gả cho . Gả, việc này cùng lắm chỉ coi như là đoạn giai thoại. gả, cho dù về sau Ngô Bạch Khởi , Tiết gia hoặc là người ngoài cũng lải nhải, truyền ra chút tin đồn, ta tương lai ở nhà chồng đều mất thể diện. bằng gả , huống chi Ngô Bạch Khởi tuy rằng học vấn nghề nghiệp, tâm địa xấu, trong nhà cũng đơn giản, ta sang chắc chắn chịu khổ."

      Gả ai chẳng phải là gả? Gả Ngô Bạch Khởi, về sau phiền phức của nàng ít, trong nhà phiền toái cũng ít .

      Ngô Bạch Khởi xằng bậy, nhưng cũng phải có điểm nào được. vô tình đụng phải ngực nàng, Phó Tuyên hận , lo lắng đề phòng, sợ Ngô Bạch Khởi ra, nhưng Ngô Bạch Khởi cũng . Hai người gặp lại, cũng dùng cái này chế giễu nàng hoặc khinh bạc nàng. Ngược lại giúp nàng nhận bộ mặt của Tiết Vinh. Nếu như phải Ngô Bạch Khởi vạch trần ra chuyện hổi thơ ấu, nàng và Tiết Vinh hơn nửa đính hôn, mặc kệ Ngô Bạch Khởi là mục đích gì, cũng giúp nàng lần.

      tại tình nháo tới tình trạng thế này, so sánh gả cho Ngô Bạch Khởi với gả cho ngụy quân tử, ít nhiều cũng khá hơn chút ?

      Lại còn, người khác biết, Phó Tuyên biết, nàng bị Ngô Bạch Khởi sờ qua, cũng bị hôn qua. Phó Tuyên trong lòng mình có vướng mắc, tựa như lúc trước nàng lo lắng Ngô Bạch Khởi truyền ra ngoài, sau này nàng gả cho người khác, Phó Tuyên như cũ lo lắng đề phòng mà sống, ngộ nhỡ ngày nào phu quân tương lai của nàng chất vấn nàng hôm nay hai khắc kia Ngô Bạch Khởi có làm gì nàng , Phó Tuyên sẽ nói dối.

      Nếu như Ngô Bạch Khởi là đồ gian tà, lúc ấy liền nhân cơ hội khinh bạc nàng càng nhiều, Phó Tuyên tình nguyện chết. Hoặc là Ngô Bạch Khởi sau này nhiều lần dùng những chuyện này vũ nhục nàng, Phó Tuyên cũng tình nguyện chết, hoặc là làm lỡ một đời. Nhưng Ngô Bạch Khởi thế. Như vậy gả cho có gì ngại? Gả người gả người, phải là thành thân sinh con sao?

      So với tướng công khác, nàng chỉ là thích Ngô Bạch Khởi, có gì thiếu sót.

      Nàng cũng muốn tiếp tục khiến cha mẹ bận tâm vì nàng.

      "Tuyên Tuyên đừng ủy khuất mình, chỉ cần ngươi nguyện ý, phụ thân tìm lang quân tốt khác cho ngươi." Phó Phẩm Ngôn đau lòng nhìn nữ nhi.

      Phó Tuyên đứng lên, vẻ mặt bình tĩnh như cũ: "Phụ thân, ta phải giận dỗi, là cẩn thận nghĩ. Vậy ta về trước, các ngươi tiếp tục thương nghị khi nào trả lời Ngô gia , nương cũng cần đến khuyên ta nữa, nữ nhi tâm ý quyết."

      xong ra cửa.

      "Tuyên Tuyên!" Phó Thần quay người muốn đuổi theo muội muội ngốc.

      "Chính Đường, " Phó Phẩm Ngôn gọi nhi tử lại, "Ngươi trước đừng quản hôn muội muội ngươi, ngươi chuẩn bị đối phó Tiết Vinh như thế nào?"

      Tiết Vinh làm việc dưới tay nhi tử, để nhi tử ra tay vô cùng thích hợp.

      Nhắc tới Tiết Vinh, Phó Thần sắc mặt nháy mắt trầm xuống, nếu phải là Tiết Vinh gây chuyện trước, Ngô Bạch Khởi có cơ hội đụng tới muội muội?

      "Phụ thân yên tâm, mấy ngày nữa ngươi liền biết."

      Phó Thần lạnh lùng .

      ~

      Trước khi thi Hương kết thúc, Phó Dung trước sau nghe được hai tin tức.

      Tin tức đều là Tiết gia. Tiết Vinh cùng đồng liêu ra ngoài săn bắn, cẩn thận ngã từ ngựa xuống, ngã gãy hai chân. Sau đó phụ thân Tiết Vinh, Định quốc công tra ra năm đó trưởng tử chết sớm do kế thất Tiết phu nhân và Tiết Vinh liên thủ hãm hại, dưới cơn thịnh nộ hưu thê, đưa Tiết Vinh tới thôn trang cấm túc, rất nhanh lại chọn vị kế thất trẻ tuổi khác.

      Phó Dung tự hào sờ sờ đầu nhi tử: "Trăn ca nhi Nhị cữu cữu lợi hại hay là phụ thân lợi hại a?"

      Trăn ca nhi chút do dự : "Phụ thân lợi hại!"

      Phó Dung xoa bóp mũi của , muốn nàng a, ca ca vàTừ Tấn đều lợi hại. Ca ca chặt đứt chân Tiết Vinh, Từ Tấn chính là triệt để chặt đứt cơ hội trả thù của mẫu tử Tiết Vinh. Định quốc công vì sao có thể tra ra bản án cũ năm đó Từ Tấn có cách nào tra ra? tra ra sao? Hoặc là năm đó Tiết phu nhân ra tay với trưởng tử nguyên phối sao?

      Chưa hẳn, nhưng mặc kệ chân tướng như thế nào, Định quốc công ràng là người thông minh, biết kế thất và nhi tử gai mắt Túc vương gia. Đơn thuần kiêng dè Túc vương gia cũng tốt, kiêng dè thiên tử tương lai cũng tốt, Định quốc công đều lựa chọn bỏ tốt giữ xe. Dù sao ở trong mắt những huân quý kinh thành này, thê tử có thể bỏ lại cưới, nhi tử có thể cùng tức phụ mới sinh thêm, chỉ có tước vị đầu là hoàng gia ban cho, chọc hoàng gia vui, người ta muốn thu trở về, ngươi có thể làm cái gì bây giờ? Hết cách, liền lấy tước vị ưu tiên trước.

      Phó Dung thích Từ Tấn bá đạo, nhưng lại mơ hồ lo lắng, ban đêm bất an hỏi: "Vương gia, như vậy có thể làm phụ hoàng mất hứng hay a?"

      Gia Hòa đế ngốc a, cử chỉ này của Định quốc công là vì lấy lòng ai, người sáng suốt đều biết.

      Từ Tấn cười nàng: "Loại chuyện này phụ hoàng thấy nhiều lắm, căn bản đặt trong mắt, Nùng Nùng chớ suy nghĩ lung tung, hôm nay hai đứa nháo nàng ?" xong thân thể chuyển xuống, lỗ tai dán ở bụng thê tử.

      Phó Dung bụng hơn sáu tháng, máy thai càng ngày càng ràng, cần mời Trương tiên sinh tới phân biệt, Từ Tấn có thể cảm giác được bên trong là thai đôi, là cao hứng lại lo lắng. Có mang Trăn ca khi còn bé, chỉ cần đoán lần, tại tốt lắm, lát ngóng trông là hai nhi tử tốt thế nào, lát lại nghĩ trai nên che giấu chuyện mình thể chạm vào nữ nhi như thế nào, lát lại cân nhắc vạn nhất là hai nữ nhi, có thể giấu sao?

      Phó Dung gò má ngày càng mượt mà, Từ Tấn nhưng là ràng gầy xuống.

      Phó Dung thấy vẻ mặt chờ mong dán vào bụng nàng, cũng nghĩ những chuyện phiền lòng kia, đưa tay sờ sờ lên khuôn mặt tuấn tú thon gầy, đau lòng : "Vương gia vất vả." Ban đêm muốn chiếu cố nàng bị chuột rút, cung phòng, buổi tối tỉnh 2, 3 lần, ngày kế còn phải từ sớm lên triều, có thể gầy sao?

      để cho Từ Tấn lo lắng, cuối tháng Phó Bảo xuất giá Phó Dung , cho người đưa hạ lễ.

      Vào tháng 10, Kiều thị tới thăm nàng, mang theo tin vui kinh người.

      Phó Dung có chút thể tin nổi, "Phụ thân đáp ứng ?"

      Nàng sớm biết tâm ý muội muội, chỉ là hơn nửa tháng phụ thân vẫn cho tin chính xác...

      Kiều thị thở dài: "Đúng vậy, lúc trước chúng ta sợ Tuyên Tuyên nhất thời xúc động, tại qua lâu như vậy, Tuyên Tuyên như cũ sửa miệng. Ngô gia bên kia lại mảnh thành tâm, Ngô Bạch Khởi mỗi ngày bên cạnh ca ca ngươi lấy lòng, bị đánh cũng để ý, phụ thân ngươi thấy lòng muốn cưới, liền đồng ý, ngày định vào tháng 5 sang năm”.

      Phó Dung tâm tình có chút phức tạp.

      Biết được muội muội hứa gả, nàng thăm muội muội, bất đắc dĩ đó là cái hũ nút, nguyện ý gả, cái nhìn đối với Ngô Bạch Khởi, nàng nửa chữ cũng chịu . Phó Dung biết muội muội thích Ngô Bạch Khởi, bởi vậy trước kia nàng chỉ chờ mong Ngô Bạch Khởi làm chút gì đó thắng được tâm muội muội, chưa từng chủ động tác hợp. ngờ cuối cùng hai người tới cùng nhau, muội muội nhìn vẫn động tâm.

      Phó Dung muốn muội muội chịu ủy khuất, nhưng cũng muốn tiếp tục khuyên muội muội đừng gả.

      Phó Dung cảm thấy giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, đời trước Ngô Bạch Khởi phỏng chừng cũng vẫn là Ngô Bạch Khởi này. Khi đó muội muội có thể theo Ngô Bạch Khởi sông ngọt ngọt ngào ngào, giây trước còn khiển trách Ngô Bạch Khởi mù mờ dạy nhi tử, ngay sau đó liền bị Ngô Bạch Khởi nháo đỏ mặt... Đời này cho dù ban đầu có chút như ý, kết hôn rồi vợ chồng son hẳn là cũng hòa hợp được a?

      Tựa như nàng cùng Từ Tấn, phải cũng là chậm rãi tới ?

      suy nghĩ bay xa lần nữa trở về, vừa vặn nghe mẫu thân Ngô Bạch Khởi Kim Ngô Vệ ...

      Phó Dung bật cười ra tiếng, "Vậy còn khôngphải mỗi ngày bị ca ca thu thập a?"

      Cuối cùng cũng có chuyện giống đời trước, lúc ấy Ngô Bạch Khởi cũng làm việc dưới tay ca ca.

      Kiều thị hừ : "Đáng đời , tính tình kia, nên hảo hảo ma ma, bằng cả ngày chơi bời lêu lổng, điểm nào xứng đôi muội muội ngươi?"

      Phó Dung gật đầu đồng ý. Quả , nam nhân luôn phải có cái quan nửa chức, cầu có bản lĩnh lớn bao nhiêu, tốt xấu có thể nuôi gia đình sống qua ngày. Ngô Bạch Khởi mới mười bảy, tại bắt đầu tiến tới hoàn toàn còn kịp.

      Hai mẹ con hết lời, Phó Dung đưa mẫu thân ra cửa, tới tiền viện, thấy Từ Tấn vào trong, quản bên cạnh đem phong thơ đưa tới.

      Hai vợ chồng cùng nhau tiễn người, trở về Phó Dung nhìn lồng ngực Từ Tấn, đến cùng hỏi ra.

      tình tiền viện, Từ Tấn , Phó Dung cũng dám hỏi thăm nhiều.

      Từ Tấn trong lòng có việc, phát giác nàng quan sát, theo Phó Dung trở về Phù Cừ viện, lấy cớ cung phòng, nhanh chóng đem thư lấy ra.

      phong thư màu vàng nâu, là nét chữ quen thuộc, quả là Cát Xuyên tự tay viết ra.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng51 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 252



      Trăn ca nhi thích mẫu thân nhất, thích phụ thân thứ hai, nhưng người sợ nhất, thể nghi ngờ là phụ thân.

      Bởi vậy đêm nay đưa tay xúc tôm bóc vỏ cẩn thận làm chén cháo rơi vãi, bị phụ thân bên cạnh nhanh tay lẹ mắt bắt lấy, Trăn ca nhi nhìn chén cháo rơi ở giường, lại nhìn vạt áo tay áo đều dính cháo, mắt phượng dám nhìn lên , lo sợ nhìn thấy mặt phụ thân trầm. Mím mím môi, tiểu tử nhìn mẫu thân đối diện, vẻ mặt sợ hãi, lại dám khóc.

      Phó Dung cũng sợ Từ Tấn tức giận, càng có thể thông cảm tâm tình nhi tử tại, đổi là trước kia, nàng chắc chắn vội vàng đem nhi tử ôm vào trong ngực, giúp thay xiêm y, tại thân thể nặng, chỉ có thể ôn nhu hỏi thăm nhi tử: "Trăn ca nhi bị phỏng sao?"

      Trăn ca nhi ngoan ngoãn lắc đầu, ánh mắt vẫn dám nhìn lên .

      Phó Dung vụng trộm nhìn thoáng qua, thấy Từ Tấn quay đầu tìm nha hoàn đâu, tạm thời nhìn ra cái gì, cười : "Vậy tốt, mau để cho Mai Hương ôm ngươi trở về phòng thay xiêm y, nương bảo người làmcho ngươi bát cháo nữa."

      Trăn ca nhi vẫn gật đầu, vừa vặn Mai Hương tới đón , tiểu tử đưa tay chui vào trong ngực Mai Hương.

      Từ Tấn đợi Mai Hương lùi ra sau bước mới sờ sờ đầu nhi tử, mặt mày ôn nhu: " thay xiêm y trước, ta cùng nương ngươi đợi ngươi đến rồi lại ăn."

      Phụ thân tức giận, Trăn ca nhi lập tức sống lại, vui vẻ cười, cái miệng toét ra, thúc giục Mai Hương: "Nhanh thay xiêm y!"

      Mai Hương cũng thở hơi, mau chóng ôm Thế Tử .

      Đinh Hương bận rộn thu thập bàn ăn.

      Từ Tấn đem Phó Dung đỡ xuống đất, để nha hoàn thu thập chỉnh tề bàn ăn giường.

      Hai vợ chồng vào phòng.

      Phó Dung tựa sát vào tường, tay nắm ngọc bội bên hông Từ Tấn, tay để ở lồng ngực , ngửa đầu nhìn cười: "Vương gia hôm nay tâm tình rất tốt a, Trăn ca nhi làm vãi cháo chàng cũng tức giận."

      Nam nhân này tính tình tình bất định, ở trước mặt nàng còn tốt, đối với Trăn ca nhi nghiêm khắc hơn nhiều. Lúc Trăn ca nhi ngoan, Từ Tấn thích đến được, bồi nhi tử như thế nào cũng nguyện ý. Trăn ca nhi nếu phạm sai lầm, Từ Tấn đanh mặt lên cũng thập phần dọa người, nhìn thấy Phó Dung cũng sợ hãi rùng mình. Phó Dung đau lòng nhi tử, khuyên lần, nhưng Từ Tấn trong việc dạy con có chủ ý của mình, cho phép nàng quản. Ngày hôm nay Từ Tấn sau khi trở về vẫn mang cười, chẳng lẽ có liên quan tới lá thư đó?

      Nàng trêu ghẹo như vậy, Từ Tấn buồn cười : " lại phải là cố ý, ta vì sao tức giận?" như quá mức bất cận nhân tình vậy.

      Phó Dung hừ hừ, chọc chọc lồng ngực : "Dù sao vương gia hôm nay nhất định là có việc mừng ."

      Từ Tấn nhìn nàng, biết Phó Dung mang thai càng ngày càng yếu ớt, nhận định tình, nếu giải thích nàng khẳng định vẫn nhớ, liền cười dỗ nàng: "Biên quan lại truyền đến tin chiến thắng, Lục đệ lập công, ta rất cao hứng ."

      Phó Dung bừng tỉnh, lá thư đó nhất định là tin chiến thắng.

      Giải đáp nghi hoặc, bên ngoài cũng lần nữa thu thập xong, hai vợ chồng lần nữa lên giường, Từ Tấn tâm trạng càng tốt gắp vài con tôm bóc vỏ vào trong chén cho nhi tử. Trăn ca nhi trở về nhìn thấy, lúc ăn cơm gật gù đắc ý, sau đó bị Từ Tấn nghiêm mặt răn cho trận.

      Phó Dung nhìn hai cha con bọn họ phô trương cười no rồi.

      bộ xong, hai người trở về phòng nghỉ ngơi.

      Chui vào chăn, Từ Tấn liền dịch xuống, đầu dán vào bụng thê tử, chuyện cùng bọn : " cho phụ thân, các ngươi rốt cuộc là con trai hay là con a, hay là cả hai? Yên tâm, con trai con phụ thân đều thích, phụ thân đều ôm các ngươi. ."

      Các loại tự lẩm bẩm.

      Phó Dung quen Từ Tấn ngốc, lại cảm thấy lúc này Từ Tấn ngốc nghếch nhất, bất quá nàng thích Từ Tấn như vậy, liền cười nghe.

      Từ Tấn lòng đều đặt đứa , quản thê tử có thể chê cười hay .

      cao hứng, cũng cam nguyện cho Phó Dung chê cười.

      Bệnh của có hi vọng.

      Cát Xuyên giữ chữ tín, mỗi khi tới chỗ liền tìm kiếm cỏ cây sách thuốc chưa từng ghi lại, sưu tầm sau đó nghiên cứu dược tính. Năm nay mùa hè Cát Xuyên du lịch tới núi Kỳ Liên, sưu tầm chút cỏ cây chưa từng thấy, xuống núi nghiên cứu, mãi cho tới vào thu mới phát loại có khả năng hữu dụng với bệnh lạ của . Đáng tiếc lúc ấy bởi vì tiện tay sưu tầm, số lượng nhiều, vừa mới có chút tiến triển, dược thảo liền có. Cát Xuyên lập tức dẫn thị vệ tùy thân sưu tầm, bất đắc dĩ núi cao đường hiểm, chạy tới cỏ cây đều hết, thể tìm.

      Nhưng Cát Xuyên ở trong thư , đầu xuân năm sau cỏ cây sống lại, lần nữa hái thuốc nếm thử, nếu thuận lợi, sang năm có thể trị hết bệnh.

      Quả thực khác gì nằm mơ.

      Từ Tấn nhắm mắt lại, cảm nhận hai đứa nháo ra động tĩnh.

      làm cha, còn vụng trộm khổ sở bởi vì thể được mẫu thân ôm vào trong ngực. Nhưng có con của mình, Từ Tấn thích nhi tử cũng thích nữ nhi. Chữa khỏi bệnh, liền cần lo lắng Phó Dung trong bụng rốt cuộc là con trai hay con . Kỳ nhìn ba tỷ muội Phó gia, Từ Tấn càng ngóng trông nữ nhi, nhìn các nàng giống như Phó Dung kiều kiều lớn lên, ngóng trông các nàng làm nũng các loại với phụ thân này.

      Tuy rằng Cát Xuyên phối ra giải dược cần năm nửa năm, nhưng chỉ cần có hi vọng, Từ Tấn nguyện ý đợi.

      ôm lấy Phó Dung, hận thể cả đêm đều dán lên bụng nàng ngủ.

      Hai đứa dường như cũng biết phụ thân ngóng trông bọn họ, càng ngày càng nỗ lực lớn lên. Chỉ đáng thương Phó Dung, có hai đứa so với đứa vất vả nhiều hơn, bụng càng lúc càng lớn, Phó Dung càng ngày càng dễ cảm thấy mệt, có đôi khi bỗng nhiên có cảm giác thở nổi, hai chân càng sưng phồng lên, xấu đến mức Phó Dung muốn nhìn, ban đêm ngủ tỉnh dậy bảy tám lần là chuyện thường.

      Phó Dung khó chịu, nàng nhịn được nghĩ tìm ai phát giận, nhưng nàng muốn phát giận với Từ Tấn. Vốn dĩ đủ xấu, tính tình lại kém, Từ Tấn thích nàng làm thế nào đây? Cho nên Phó Dung luôn đuổi Từ Tấn ra tiền viện, muốn ban đêm ngủ ngon giấc, muốn bị hành hạ như vậy giảm bớt thích nàng.

      Từ Tấn ban ngày ở trong phủ, có cách nào an ủi nàng, liền mời Kiều thị Phó Uyển thường thường tới bồi nàng. Ban đêm, Từ Tấn như cũ trông giữ nàng ngủ, Phó Dung tỉnh cũng tỉnh. Nàng là bởi vì sinh con cho mới vất vả như vậy, làm sao có thể tự mình tiền viện hưởng thanh nhàn? Còn nữa Từ Tấn rất hiểu Phó Dung, đừng nhìn nàng luôn đuổi , ra, nàng sau lưng ngầm khóc biết bao nhiêu ủy khuất đâu.

      Đêm nay Phó Dung từ cung phòng ra, nhìn thấy nam nhân đứng ở bên ngoài gầy gò lại vô cùng khôi ngô, lại nhìn chính mình bộ dáng mập mạp, ánh mắt vừa chua xót, "Vương gia, chàng ghét bỏ ta như vậy sao?"

      Từ Tấn đỡ nàng về giường, ôn nhu giúp nàng lau nước mắt: " chút cũng xấu, ở trong mắt ta, Nùng Nùng vĩnh viễn là đại mĩ nhân đệ nhất đời này."

      Phó Dung bĩu môi, chút cũng tin.

      Từ Tấn liền hôn nàng, hôn đến khi nàng tin khóc, bình tĩnh trở lại, lại dán vào lưng nàng cùng nàng thiếp .

      Tới tháng 11, Phó Dung thân thể nặng nề sắp nổi.

      Cát Xuyên cũng rốt cuộc từ núi Kỳ Liên, gió bụi dặm trường chạy về, bởi vì song thai sinh con nguy hiểm, Từ Tấn lo lắng Phó Dung xảy ra chuyện, phái người đưa thư mời Cát Xuyên trở về, đợi Phó Dung sinh lại núi Kỳ Liên tìm dược cũng kịp.

      Cát Xuyên chuyện so với Trương tiên sinh thú vị hơn nhiều, mỗi ngày tới nhìn tình huống Phó Dung chút tin đồn thú vị ở bên ngoài cho Phó Dung. là thần y, Phó Dung tin nhất, có Cát Xuyên ở bên người nàng quả còn sợ hãi như trước vậy. Bất quá thần y cũng có cách nào giảm bớt thống khổ khi nàng mang thai, những mỗi mẫu thân đều phải trải qua hành hạ, Phó Dung lần có hai, đương nhiên phải nhận nhiều hơn phần.

      Ngày này Kiều thị tới đây thăm nàng.

      Phó Dung nhớ Phó Mật là đầu tháng chạp xuất giá, liền hỏi thăm mẫu thân: "Tam thẩm bên kia chuẩn bị xong chưa?"

      Kiều thị ngờ nữ nhi đột nhiên hỏi cái này, ngây ngẩn mới : "Được rồi được rồi, có chúng ta ở đây, cần ngươi lo lắng."

      Phó Dung chính là thời điểm mẫn cảm, lại thêm chuyện đời trước, vừa nhìn thần sắc mẫu thân liền cảm thấy đúng, cau mày : "Có phải trong nhà xảy ra chuyện gì hay ? Nương ngươi đừng giấu ta, ta muốn biết."

      Nữ nhi ánh mắt quá tinh, Kiều thị thở dài, nắm tay Phó Dung : " Ngũ muội muội ngươi số khổ, ngày hôm trước Liễu Kiên thư viện Tây Sơn bái phỏng ân sư, xuống núi cẩn thận trật chân từ núi lăn xuống, kịp nâng về đến nhà liền... Nùng Nùng ngươi sao chứ?" Bởi vì biết nữ nhi cùng Phó Mật có cảm tình gì, Kiều thị mới dám .

      Thấy mẫu thân ánh mắt lo lắng, Phó Dung hoàn hồn, lắc đầu : " có việc gì, chính là thay Ngũ muội muội tiếc hận."

      Phó Dung tin thuyết khắc phu khắc thê gì, chỉ là Phó Mật cũng quá xui xẻo. Đời trước, trước khi thành thân vị hôn phu mất mạng, lần này lại gặp chuyện may, có thể lại rơi vào thanh danh khắc chồng hay ? Phó Mật tính tình hướng nội quái gở, gia đình kinh thành nguyện ý cưới nhiều, Tam phu nhân lại luyến tiếc nữ nhi gả ngoài, giờ lại rơi xuống danh khắc phu...

      Rốt cuộc phải là chuyện tốt, sập tối Từ Tấn hồi phủ, thấy Phó Dung hậm hực.

      Từ Tấn nghe là bởi vì chuyện Phó Mật, nghĩ ngợi lúc, cũng biết làm thế nào.

      Phó Dung trong nhà có việc thích tìm hỗ trợ, chỉ còn Phó Mật, Từ Tấn sớm trước giúp nàng lần, để gia đình đời trước định cưới Phó Mật cưới người khác, ngờ vẫn thể nào tránh khỏi.

      "Mất mất, lấy dòng dõi Phó gia, tìm người cũng khó." Từ Tấn ôn nhu trấn an thê tử.

      Phó Dung gật gật đầu. Phó Mật tính tình được các trưởng bối thích, gương mặt kia nhưng càng ngày càng đẹp, trong các nương Phó gia, Phó Dung tự nhận thứ nhất, thứ hai chính là Phó Mật. Từ xưa có mĩ nhân nào lại sầu gả đâu? Đời trước An vương tuyển phi, Phó Mật 18 tuổi lỡ chẳng phải cũng ? Hơn nữa lại quang minh chính đại , giống nàng, nhờ ca ca hỗ trợ mới tiến vào Mẫu Đơn viên.

      Đại khái là ngày nghĩ đêm mong, Phó Dung đêm nay thế nhưng mơ thấy ngày đó.

      thời tiết đầu tháng 4, trong Mẫu Đơn viên muôn hồng nghìn tía, khắp nơi đều là các nương váy lụa màu phất phới, Phó Dung thấy những váy kia, lại thấy rõ khuôn mặt mĩ nhân, nàng cũng vô tâm nhìn, khắp nơi tìm kiếm thân ảnh An vương, phát An vương đứng ở bên hồ, Phó Dung hưng phấn tới. Nàng ngốc, đương nhiên trực tiếp chạy đến bên người An vương, mà là chọn vị trí xéo đối diện An vương, nàng tin tưởng lấy mĩ mạo của nàng, chỉ cần An vương nhìn thấy, chắc chắn liếc mắt nhìn trúng nàng.

      Lúc nàng cúi đầu giả trang thưởng cá chép cẩm bên bờ đôi tay bỗng nhiên từ phía sau đẩy tới...

      Phó Dung bỗng nhiên bừng tỉnh.

      "Làm sao vậy?" Nàng thở hồng hộc, Từ Tấn vốn dĩ ngủ sâu, nghe được động tĩnh theo thói quen đốt đèn trước.

      Vừa sờ soạng tới hộp quẹt, bên giường bỗng nhiên truyền đến thanh Phó Dung hoảng loạn, "Vương gia, ta, ta muốn sinh ..."

      Từ Tấn tay run lên, hộp quẹt rớt xuống.

      Lúc này mới cuối tháng 11, dự tính là cuối tháng chạp sinh.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng54 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :