1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Cổ Đại] Sủng Tỳ - Ngôn Hoan - Chương 27: Khuyên Lơn

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nước mắt của quỷ

      nước mắt của quỷ Well-Known Member

      Bài viết:
      216
      Được thích:
      323
      Ế, đại công tử k biết có ý gì vs tiểu Thanh Bảo k thế nang`?
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    2. Tran Quynh

      Tran Quynh Member

      Bài viết:
      43
      Được thích:
      36
      Truyện có nhiều tình tiết mới lạ và hấp dẫn :yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      Mong chương mới từ nàng!!! Fighting !!!! :yoyo14::yoyo14::yoyo12::yoyo12:
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    3. Andromeda Galaxy

      Andromeda Galaxy Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      1,113
      Chương 15: Hấp hối

      Dung Thanh Viên đợi hồi lâu cũng thấy Yến Kỳ phản ứng lại, nàng liền thầm ngẩng đầu nhìn cái, chạm đến ánh nhìn mang theo thần sắc có chút mê mang của , nàng : “Tỳ tử Dung Thanh Viên, từng hầu hạ ở bên người tiểu phu nhân, trước đó vài ngày được Nhị gia giao cho chức vụ viện thai.”

      “…hóa ra là như thế, hóa ra nhân lúc mấy ngày nay đều đem mọi thứ chuẩn bị xong.” Yến Kỳ xong liền buoesc dài vào. cũng hề nhìn đến những tỳ nữ khác cái.

      Dung Thanh Viên gật đầu đáp ứng, chuẩn bị cái gì, hẳn là chuẩn bị hậu của đại phu nhân.

      Yến Kỳ hướng viện của đại phu nhân thăm nàng ta. Dung Thanh Viên cũng theo, thân mình rảnh rỗi dạo ở trong vườn hoa.

      Cũng biết thời gian trôi qua bao lâu, tiểu nha đầu Tô Hòa kia tới đây tìm thấy nàng. Rốt cuộc cũng là người thể giấu giếm được những suy nghĩ ở trong lòng, gặp được nàng những chuyện khổ não bát quái đều tuôn ra hết: “Ta hôm nay mới biết, ra đại phu nhân tên là Mộ Ngưng Chi, là nữ tử cực kỳ có tiếng tăm thời! Nhưng bây giờ đáng tiếc cho nàng ấy, bị bệnh thành như vậy!”

      Dung Thanh Viên cũng là hơi sợ hãi, cái tên Mộ Ngưng Chi này nàng hình như từng nghe qua. Đúng là tài nữ, ngay cả phụ thân nàng cũng tiếc hận vì sao Mộ Ngưng Chi phải là nam tử, nếu nhất định là được lưu danh sử sách. những thế, Tư Mã Dục đối với nàng ta cũng có hứng thú, dường như còn có ý niệm dùng nghi lễ của chính thê nghênh cưới nàng ta.

      “Ta nghe tỳ nữ hầu hạ đại phu nhân ở ngoài tháp , đại phu nhân rất nhiều với đại công tử. Hình như là đại phu nhân tự nguyện gả tới, biết tại sao đại công tử nàng ta. Thân thể nàng ta cũng khỏe, thể lưu lại cho đại công tử dù chỉ đứa con. Nàng ta hy vọng muội muội nàng ta có thể tới đây phụng bồi nàng ta đoạn thời gian cuối cùng này.”

      Dung Thanh Viên nghe xong cũng lên tiếng, trong lòng chỉ cảm thấy bi ai.

      ràng là người có tài hoa như vậy, lại bị vây hãm trong hậu viện nho như thế này, mọi người đều gọi nàng ta với danh hiệu đại phu nhân, dần dần đến ngay cả tên của chính mình cũng bị người ta lãng quên. là tự nguyện gả tới, ai có thể biết được lý do bên trong là vì sao? Có lẽ lúc ban đầu, nàng ta đối với Yến Kỳ là động tâm. Nhưng nếu vậy như thế nào? Rốt cuộc cũng chỉ ôm lấy thất vọng. Ngay cả Dung Thanh Viên còn biết, thứ Yến Kỳ coi trọng duy nhất vĩnh viễn chính là Yến phủ. có muốn cũng chỉ là muốn nghĩ xem làm cách nào để Yến phủ ngày càng lớn mạnh. nam nhân như vậy, thiếu nữ nào đều chỉ nhận lấy thương tâm.

      “Ngài đại phu nhân là có ý gì? Nào có ai trước khi chết lại muốn muội muội chưa xuất giá tới?” Tô Hòa chưa từ bỏ ý định hỏi.

      Có thể có ý gì? Đương nhiên là tiếp tục chủ ý của gia tộc, đưa người Mộ gia nữa vào Yến phủ.

      Nghe đến câu hỏi này của Tô Hòa, khiến cho Dung Thanh Viên cũng có chút lười nhác muốn trả lời.

      Nàng đưa tay gõ gõ vào trán của Tô Hòa, nàng : “Ngươi quan tâm nhiều như vậy làm gì? Chắng lẽ ngươi thích đại công tử?”

      nương! Nào có ai giống ngài giễu cợt người khác như vậy!” Gương mặt Tô Hòa đỏ bừng, sao có thể đùa thành thích đại công tử chứ! Nàng chính là lo lắng nếu như lại có nữ nhi nữa của Mộ gia ở trong Yến phủ, tiểu phu nhân phải làm thế nào đây? Mấy ngày nay hôm nào Chương gia cũng gửi thư tới, mỗi lần tiểu phu nhân đọc xong tâm tình đều vui!”

      Chương gia, dĩ nhiên là muốn Chương Nhã Trữ trở thành đích thê của đại công tử, tốt nhất là sinh ra người để thừa kế.

      Trước kia Dung Thanh Viên có thể mưu đồ vì Chương Nhã Trữ. Nhưng hôm nay, nàng lại phải suy nghĩ chút xem làm như vậy có hợp lý ?

      Ở trong đại gia tộc như Yến phủ, người thừa kế thích hợp nhất phải là người bị ảnh hưởng ràng buộc với mẫu tộc, giống như Yến Kỳ và Yến Lân vậy.

      “Ngươi cứ cẩn thận hầu hạ là tốt rồi, có số việc ta tiện ra mặt.”Dung Thanh Viên , xong lại trêu chọc Tô Hòa: “Về phần ngươi lo lắng, nữ nhân teong hậu viện này, trừ những người chưa vào viện, chẳng phải là đều thuộc về ba vị gia chủ trong Yến phủ sao? Chủ cần đại công tử muốn, ngươi cố gắng chút là có thể thành phu nhân bên cạnh.”

      nương!” Tô Hòa tức giận đến mức giậm chân, gò má đỏ ửng: “Ta nhìn tiểu phu nhân, nghe ngài ăn hàm hồ nữa!”

      Dung Thanh Viên tủm tỉm cười, thần sắc đắc ý về phía tiểu viện của chính mình.

      Kể từ lúc nắm giữ vị trí viện thai, nàng viện độc lập của riêng mình.
      nghĩ tới khi qua chỗ hòn giả sơn kia, nàng bị bóng người kéo vào chỗ khe hở.

      Mới sắp hé miệng kêu lên liền bị nuốt xuống, Dung Thanh Viên ngẩng đầu tròn mắt nhìn chằm chằm Yến Lân: “Sao Nhị gia phỷ úy của đại công tử, lại chạy đến đây làm gì?”

      “Phủ úy của đại ca? Đây chẳng phải là cơ hội dành cho Chương Nhã Trữ sao, ta xem náo nhiệt làm gì!” Yến Lân ôm gọn lấy nàng tựa lưng vào chỗ trơn nhẵn vách đá, cái tay như có như nhàng nhu bóp, xoa nắn thắt lưng của nàng.

      Dung Thanh Viên quen thuộc với tia mờ ám trong mắt , liền nhanh chóng : “Đây cũng phải là sơn cư của ngài, bất chợt có người qua lại.”

      “Vậy nàng hôn ta .” Vừa , hai tay du tẩu đến những nơi nhạy cảm thân thể nàng. Nhất thời khiến nàng có chút chịu nổi.

      Dung Thanh Viên cũng tiếp tục giữ được nét nghiêm túc khuôn mặt được nữa, vội vàng cười đẩy ra: “Đừng, Nhị gia chớ chạm chỗ đó… Ta hôn, ta hôn ngài còn được sao?”

      Cách đó xa, ở đường mòn Yến Kỳ nghe thấy động tĩnh, khỏi liếc mắt nhìn theo hướng thanh phát ra. Ngay sau đó liền nhìn thấy nụ cười minh diễm kiều mị, tựa như đóa hoa mẫu đơn nghiên lệ nở rộ khoe hương dưới sắc trời mùa hè. Hóa ra là Dung Thanh Viên – người mà lúc nào cũng trong bộ dáng nghiêm túc.

      Yến Kỳ có chút kinh ngạc, theo nhìn thấy nàng nâng khuôn mặt của Yến Lân, đặt lên đấy nụ hôn sâu, ôn nhu lại quyến rũ.

      Vừa hôn xong, nàng có ý muốn lui ra, nhưng Nhị đệ của lại cho, tóm lấy nàng tiếp tục dây dưa.

      Nàng cáu giận trừng mắt, lườm Yên Lân cái. Môi đào của nàng mím lại, tựa như mắng câu gì đó. Mà Nhị đệ luôn luôn chuyên chế cường thế của kia lại tức giận, khuôn mặt tràn đầy cưng chiều sủng nịch bởi vì nàng mắng, bàn tay du tẩu thân thể nàng ngày càng càn rỡ hơn.

      Sau đó, Yến Lân liền bế nàng theo con đường dọc theo khe hở vào trong hòn giả sơn, hình bóng hai người biến mất trước mắt Yến Kỳ.

      xoa huyệt Thái dương, trong lòng chợt có chút buồn bã.


      Ps: tác giả mới viết đến chương này thôi. Truyện kia của tác giả hoàn, chắc tạm nghỉ 1 tuần. popo có rất nhiều truyện sắc hay viết giữa chừng bỏ dở, tớ sợ bộ Tướng Quân bị như vậy nên post bên Cung. Truyện Sủng Tỳ này mọi người có thể yên tâm, tác giả viết xong rồi, giờ chỉ thêm kịch tình vào thôi = ))))

      Ps: Tối qua tác giả vừa post chương 16, nếu chiều tớ rảnh tối có chương 16 trình làng = )))))

    4. Andromeda Galaxy

      Andromeda Galaxy Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      1,113
      Chương 16: Huynh đệ
      Mới vừa bước vào viện của Yến Lân, Dung Thanh Viên liền bị dẫn tới dưới tán cây đại thụ bên cạnh ao.

      Bóng cây rậm rạp vừa đủ để che hết ánh nắng gay gắt giữa trưa, nàng dựa lưng vào thân cây, cúi đầu nhìn vào đôi mắt hoa đào đen huyền đầy bí của Yến Lân.

      Trong lòng nhịn được mà thầm mắng, vậy mà dám chỉ cần hôn cái là xong chuyện! Vấn đề quan trọng nhất chính là tại sao cứ thích động tay động chân với nàng ở bên ngoài ?

      vén làn váy của nàng lên, đụng đến lằn ranh của nội y bên trong, nàng chợt xoay người dựa sát vào thân cây nhằm tránh xa , níu tay của lại: “Ta muốn ở chỗ này.”

      Ban ngày ban mặt, dã hợp ở bên ngoài phòng, nghe thế nào cũng giống như đê tiện mặc cho người ta đùa bỡn.

      Yến Lân nhìn nàng cái, gì, chỉ lấy tay ôm nàng vào trong phòng.

      dùng chân khép cửa lại, xoay người đè lên nàng tựa vào vách tường bên cạnh, cúi đầu tìm kiếm môi nàng mà chà đạp cắn mút.

      Hai ngày ở sơn cư kia quá mức phóng túng khiến cho tiểu huyệt của nàng bị thương. Đến nỗi mấy ngày nay sau khi hồi phủ cũng động đến nàng. Yến Lân hưởng qua cái tư vị âu yếm nàng sao còn có thể nhịn được nữa?

      Câu dẫn, quấn quýt lấy đôi môi đào kiều mị mềm mại của nàng, tay dò tìm được chỗ thắt nút để cởi nội y ngăn trở , thậm chí còn cả kịp cởi ra, cứ gấp rút xé rách chúng thương tiếc.

      Sau nhiều ngày trôi qua, rốt cuộc lại được chạm tới cánh hoa mềm mại nhất cơ thể nàng. Ngón tay dài từng chút dò đường tìm cách vào, lại lần nữa vui mừng si cuồng cảm nhận được ấm áp chặt hẹp. U cốc của nàng còn rất khô khốc, liền cực kỳ vuốt ve âu yếm điểm nhạy cảm của nàng, để cho nàng dần dần thả lỏng đón nhận chiều của .

      Đợi đến khi cảm nhận được ướt át, cũng chỉ có thể dùng ngón tay vào hoa kính chật hẹp như xử nữ của nàng.

      tay động tác ôn nhu tỉ mỉ, phía hôn mấy lần cũng luôn cảm thấy đủ, mang theo sợ chỉ bạch ra từ khóe miệng, rơi vào cần cổ trắng nõn tỳ vết, xuống thêm chút nữa, tháo dây thắt lưng ôm lấy eo của nàng, giải phóng núi tuyết trắng noãn như ngọc, hung hăng thô lỗ cắn ngụm lên tiêu nhũ nhẵn nhụi đầy đặn kia.

      Nàng hô đau, thanh yếu ớt non nớt.

      nghe xong cũng chỉ cười, giữa mi mắt tỏa ra nhuệ khí tuấn diễm vô song, rút hai ngón tay nắm chặt hông của nàng ra, hung hăng vào, xuyên qua tầng tầng lớp lớp mị thịt.

      “Tiểu Thanh Bảo, nhớ ta sao?”

      Dung Thanh Viên ở trong đau đớn, có khả năng để tâm đến những thứ khác, nghe lời này chỉ cảm thấy tay thác loạn bên trong. Suốt ngày đều gặp , nhớ cái gì?

      Nhưng lúc này Yến Lân lại lui ra ngoài hơn phân nửa, ra lại nặng hơn xuyên vào, tiếp tục hỏi: “Thanh bảo, nhớ ta sao?”

      Nàng đau đến chịu được, đôi mắt đẫm hơi nước nhìn chằm chằm đến đáng thương.

      tái diễn lại lần nữa.

      Dung Thanh Thanh Viên cuối cùng cũng suy nghĩ tới lời , tay nàng dò vào trong vạt áo , bấm vào da thịt nóng bỏng cứng rắn của Yến Lân, run rẩy mở miệng: “muốn…”

      Nhận được câu trả lời Yến Lân trêu đùa nàng nữa, tách hai chân thon dài của nàng ra đặt lên khuỷu tay, cứ như vậy từ từ đem mình vùi sâu chôn chặt vào trong cơ thể nàng.

      Cho đến khi hoàng hôn, Yến Lân mới từ trong sân ra.

      xuyên qua cửa viện, liền nhìn thấy Yến Kỳ nghiêng người dựa vào hành lang bên cạnh.

      “Đại ca gần đây khỏe ?”

      Yến Kỳ xoay người, nhưng có trả lời, nhưng lại hỏi ngược lại: “Dung Thanh Viên là nữ nhân của ngươi?”

      Yến Lân khẽ nâng mi, có chút kinh ngạc, vị đại ca này của từ khi nào quan tâm tới chuyện ai là nữ nhân của ?

      “Đại ca yên tâm, nàng đủ sức làm ngồi lên cái vị trí viện thai này. Hơn nữa trong viện của ta có ai, hoàn toàn cần lo lắng nàng làm việc có thiên vị hay bất công.” Mặc dù thẳng, nhưng như thế cũng là gián tiếp thừa nhận.

      nghĩ tới Yến Kỳ cau mày : “Tại sao ngươi lại làm nhục nàng như vậy, sau này nàng sao còn lập gia đình được nữa?”

      Nàng nếu muốn gả, tự nghênh cưới, nhưng những lời này Yến Lân cho Yến Kỳ nghe, vì vậy chỉ cười hỏi: “đại ca quan tâm đến nàng?”

      “Ta là sợ ngươi làm hại đời người. Nàng dù sao cũng mang họ Dung, vốn có gả cũng phải gả vào phủ Tư Mã.”

      Trong lòng Yến Lân u, nghe Ti hồi báo. Lúc mới trở về phủ, Yến Kỳ ràng đối với Dung Thanh Viên có ấn tượng, nghĩ tới mới qua ngày ngắn ngủi, lần mò ra được ràng.

      Vậy mà khuôn mặt tuấn tú lại bộc phát ra nụ cười thanh diễm, vốn dĩ là dung nhan cực kỳ ung dung nhàn nhã giờ lại hoa lệ như .

      Yến Lân nghiêng đầu, vừa lúc chạm vào vạt áo bay phất phới đứng dựa ở hành lang, bày ra thần sắc bỡn cợt: “Tư Mã Dục chết, nàng còn có thể gả cho ai?”

      Mắt Yến Kỳ u ám trầm đục, phất ống tay áo lui ra sau: “Gả cho người nào đều được. Mà ngươi, ngay cả hài tử cũng chẳng thể cho được nàng.”

      Yến Lân cứng đờ, dung nhan hoàn mỹ hơi nhăn lại.

      Yến Kỳ liếc mắt nhìn cái, chợt xoay người rời .

      Yến Lân nhìn chằm chằm bóng lưng của , tay bám vào hành lang bên cạnh: “Ti , sau này canh giữ ở bên người nàng.”

      từ chỗ tối ra yên lặng gật đầu.

      Yến Lân xoay người trở lại trong viện, đem Dung Thanh Viên còn làm ổ ở tháp ôm ra ngoài, dán sát vào tai nàng thầm nhàng hỏi: “Thanh bảo, muốn hài tử sao?”

      Dung Thanh Viên mệt mỏi chịu được, lầm bầm mấy câu liền vùi mình vào trong chăn mỏng tiếp.

      Yến Lân buông tha, hôn lên mi mắt của nàng tiếp tục hỏi: “Tiểu Thanh bảo, muốn hài tử sao?”

      Giống như bị hỏi đến phiền phức, Dung Thanh Viên đẩy đẩy : “ cần, cần, có mình Nhị gia là đủ…” Ta sợ phiền toái.

      Còn dư lại bốn chữ sau nàng cũng ra được, bởi vì tất cả hô hấp đều bị nuốt hết vào trong bụng.

      tách hai chân nàng ra, ướt át lúc trước vẫn còn lưu lại nên lần nữa xông cào, sau đó cầm tay nàng, tách mười ngón tay ra nắm chặt lấy đặt ở tháp, cúi người hôn giữa hai hàng lông mày nhíu lại của nàng.

      Cắm xuyên vào, lui ra ngoài, im lặng tái diễn động tác của hai người, trong miệng liên tục hô tiểu Thanh bảo ngừng.

      Làm sao bây giờ? chính là ích kỳ muốn đem nàng vây hãm trong vòng ngực của mình, biết rằng thể cho nàng hài tử nhưng vẫn như cũ chẳng chịu buông ra.

      Ps: Hôm qua là ông công ông táo, bận chịu được nên lỡ hẹn với mọi người. Chiều nay trả thêm 1 chương Tướng Quân vi H cho cả nhà đọc nhé = )))) Chương này chưa beta :'(

    5. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      :yoyo60::yoyo57::yoyo45:
      Andromeda Galaxy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :