1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Dĩ nhiên là con sói của nàng chả chạy đâu được, nó chỉ ăn được mỗi con thỏ là nàng thôi
      heavydizzy thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ngày đông mưa gió rét đọc được chương truyện ngọt quá , aizz. Thank nàng á, bận túi bụi mấy ngày liền giờ vào đọc liền tù tì hạnh phúc ghê
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 236



      Thành vương quả muốn cưới trắc phi .

      Bất quá việc này phải ra trước mà là Gia Hòa đế lo liệu.

      Oan uổng Đoan phi, Gia Hòa đế trong lòng hối hận thôi, ủy khuất nhi tử, Gia Hòa đế liền muốn tận lực bù đắp Thành vương. giờ Thái Tử bị phế, lão Nhị lão Tứ đều có con nối dõi, vương phi lão Lục bên kia là tức phụ tâm tâm niệm niệm, gia thế cũng tệ, hai vợ chồng cảm tình tốt, con nối dõi khẳng định cũng lo. Chỉ có lão Ngũ, vương phi là nữ nhi của tội thần, thân thể còn lỗ lã, chiếu theo ý tứ Gia Hòa đế là bỏ cũ đổi mới, lão Ngũ lại nhớ tình cảm thanh mai trúc mã hai người nguyện ý.

      Nhi tử quá nặng tình cảm, Gia Hòa đế quá cao hứng, nhưng đổi lại góc độ mà nghĩ, nhi tử trọng cảm tình cũng hơn nghiệt tử kia, mẹ đẻ qua đời chưa đủ năm nhớ thương phi tử của phụ hoàng. Gia Hòa đế cũng mặc kệ, dự tính để Thôi hoàng hậu tổ chức hoa yến mẫu đơn, cho lão Ngũ hảo hảo chọn quý nữ làm trắc phi, tương lai nhi tử cũng có thể diện.

      ngờ nhi tử vẫn cự tuyệt, nguyện gióng trống khua chiêng, muốn ở nhà mình tổ chức hoa yến, thuận mắt chọn là được.

      Gia Hòa đế cẩn thận ngẫm lại, hiểu được, lúc trước ban chết Đoan phi tội danh là nàng hãm hại Túc vương phi, con nối dõi Túc vương nhưng lại là Hoàng Hậu giá họa. Ngoại tổ phụ nhà cũng là bởi vì Túc vương bên kia mà suy tàn, nhi tử hơn nửa vẫn có khúc mắc , cho nên nguyện để Thôi hoàng hậu nhúng tay vào hôn của .

      Đối với cái này Gia Hòa đế có chút bất đắc dĩ, nhưng dù sao cũng là nhân chi thường tình. tạm thời lập lão Tứ làm Thái Tử, chính là muốn nhìn xem lão Tứ có thể dung hạ lão Ngũ hay . Lòng tay lưng tay đều là thịt, Thành vương chỉ là bị Vĩnh Ninh công chúa liên lụy , điểm sai đều phạm, Gia Hòa đế hi vọng lão Tứ tức giận cùng đệ đệ.

      "Là cuối tháng xem mặt ?"

      Xử lý xong chính , Gia Hòa đế đem Thành vương gọi đến Sùng Chính điện, chuyện phiếm hỏi thăm.

      Thành vương cười : "Đúng vậy, phụ hoàng nhớ mong như thế, nghe qua so với nhi thần như còn gấp hơn?"

      có tâm tư đùa, Gia Hòa đế thở dài : "Sao vội a, lão Lục đều sắp làm cha trước người."

      Thành vương buông mi: "Con cái cũng chú trọng duyên phận, nhi thần cưỡng cầu được."

      Gia Hòa đế ngứa mắt nhất bộ dáng tinh thần sa sút bức này, nổi giận : " sao sao, cuối tháng chọn người tốt, phụ hoàng phái Lễ bộ vì ngươi làm lớn phong cảnh, kết hôn rồi ngươi chịu khó chút, rất nhanh có thể làm cha ."

      Thành vương mặt lộ ra chút xấu hổ.

      Gia Hòa đế ha ha cười, trong mấy người con trai, người này da mặt mỏng nhất, chút mặn là đỏ mặt.

      Phụ tử trò chuyện xong việc nhà, Thành vương cáo từ.

      đường hồi vương phủ, Thành vương dựa vào vách xe ngựa, khóe miệng khẽ mỉm cười.

      thời điểm mẫu phi vừa qua đời, phụ hoàng giận chó đánh mèo , cũng dự đoán được ngày sau chỉ sợ khó có thể được gia đình huân quý coi trọng. Những thế gia kia đều là người thông minh, ai đem đích nữ gả cho hoàng tử ràng được sủng? Nhưng chớp mắt, phụ hoàng tuy rằng cố kỵ mặt mũi rửa sạch tội danh người mẫu thân, lại đối với càng ngày càng tốt, sủng ái thua so với Từ Tấn, những triều thần kia ngốc, khẳng định cân nhắc điểm ý vị này, ít nhất phải mọi người đều coi trọng .

      Dù sao phụ hoàng còn chưa lập Thái Tử phải sao?

      Cho dù lập Từ Tấn, có phế Thái Tử phía trước, thế gia nào dám chắc chắn Từ Tấn nhất định là người thắng cuối cùng?

      Luôn có người muốn kiếm nét bút nghiêng, trong nhà đích nữ nhiều, đưa hai người tới chỗ bên này cũng là phân chia hi vọng. Thắng, bọn họ có thể dựa vào nữ nhi này cùng mau chóng xây lên quan hệ, cho dù cuối cùng thua, bọn họ cũng chỉ là mệt nữ nhi, cớ sao làm?

      Trở lại vương phủ, Thành vương ở thư phòng ngồi lát, sập tối rồi, viện vương phi dùng cơm.

      Lý Hoa Dung thần sắc nhàn nhạt .

      biểu muội thanh mai trúc mã, Thành vương thể điểm tình cảm cũng có, huống chi còn phải tiếp tục dùng Lý Hoa Dung làm ngụy trang. luyến tiếc đổi vương phi mới ngày, phụ hoàng nghi kị 1 ngày. Bởi vì người thực có chí hướng lớn, đem vương phi vị để tạo quan hệ với thế gia thích hợp mượn sức nhất, đâu lưu lại cho thiếu nữ mồ côi bất lực?

      Chiêu này là học được từ Từ Tấn.

      Bởi vậy Lý Hoa Dung lãnh đạm với , Thành vương cũng có bãi mặt lạnh, cười gắp cho nàng thêm đồ ăn, dùng cơm rửa mặt xong, Thành vương đem Lý Hoa Dung ôm lên giường dỗ, "Biểu muội còn tức giận đâu? Ta giải thích với nàng bao nhiêu lần, tại tình thế Từ Tấn thịnh, chúng ta chỉ có thể nằm gai nếm mật, từ từ rút lui. Biểu muội, ta cưới trắc phi chỉ là vì mượn dùng thế lực nhà mẹ đẻ các nàng, tuyệt đối có mới nới cũ, ở trong lòng ta, vĩnh viễn chỉ có mình biểu muội."

      Lý Hoa Dung cười lạnh, né Thành vương hôn môi, cũng đón ý hùa, giống đầu gỗ nằm ở đó: "Trắc phi vào cửa, vương gia chạm vào sao?"

      Thành vương sớm nghĩ kỹ trả lời như thế nào, đột nhiên như có hứng trí, than thở đổi thành nằm thẳng: "Muốn lợi dụng người ta, luôn phải qua loa có lệ, nhưng biểu muội nhớ kỹ, trong lòng ta chỉ có mình nàng, nếu qua loa có lệ, sủng ái với các nàng ấy cũng vượt qua nàng, con nối dõi đầu tiên cũng ghi vào danh nghĩa nàng, do nàng nuôi nấng."

      đến chỗ động tình, lần nữa lật qua, nhìn mắt nàng : "Biểu muội, nàng là vương phi của ta, nàng từng muốn cùng tiến cùng lùi với ta, tại chúng ta chỉ có biện pháp này mới có thể làm hòa cục diện đúng ? Biểu muội, vì đại kế báo thù, nàng trước chịu chút ủy khuất, đợi tương lai ta ngồi lên vị trí kia, nàng liền cần ủy khuất, khi đó ta lại chỉ có mình biểu muội."

      thần sắc nghiêm túc, trong mắt Lý Hoa Dung rơi lệ.

      Nàng tin, nàng câu cũng tin.

      tại mới chỉ là vương gia, để ý tới cảm thụ của nàng, tương lai ngồi lên cái vị trí kia, còn có thể đem nàng nhìn ở trong mắt?

      Nhưng nàng có biện pháp nào?

      Nàng muốn vì mẫu thân báo thù, chỉ có thể dựa vào người nam nhân này, lừa gạt nam nhân của nàng tới thời điểm này còn dối.

      "Biểu ca, chàng nghĩ như vậy?" Nàng ủy khuất khóc, nước mắt ngừng, chính nàng cũng biết là vì diễn trò cho nhìn, hay là muốn khóc.

      Mĩ nhân rơi lệ, Thành vương thương tiếc, ôn nhu hôn nàng dỗ: "Biểu muội đừng khóc, tâm ý của ta nàng còn biết? Mấy năm này ta đối với nàng như thế nào, chẳng lẽ nàng đều nhớ được ? Biểu muội đừng khóc nữa, nàng yên tâm, ta nhanh chóng báo thù, sớm ngày báo thù, biểu muội sớm ngày biết ta có bao nhiêu tình thâm đối với ngươi, biểu muội, Hoa Dung..."

      Chẳng sợ làm vợ chồng bốn năm, đối mặt với thân thể Lý Hoa Dung quần áo trút hết, Thành vương như cũ mê muội, thuần thục hôn xuống.

      Lý Hoa Dung trong lòng có hận, hung hăng cào .

      Lần đầu tiên hưởng thụ loại đãi ngộ này, Thành vương vừa đau vừa kích thích, ngược lại ép buộc càng thêm hăng say ...

      Nháy mắt tới cuối tháng.

      Thành vương phủ trong vườn mẫu đơn nở rộ, Thành vương phi mặt mang mỉm cười chiêu đãi đám quý nữ ở vào tuổi tươi trẻ, thân thường phục vương phi hoa quý, tuy rằng thành thân bốn năm, nàng như trước là nữ tử đẹp nhất trong vườn mẫu đơn, hiếm có ai có thể đè hào quang nàng xuống, ít nhất hôm nay trong Thành vương phủ ai có thể sánh bằng.

      Thành vương ở sau hòn non bộ, cũng bị dung mạo thê tử tuyệt sắc hấp dẫn lực chú ý, nhưng cũng chỉ chốc lát, đem ánh mắt chuyển tới người những tiểu nương mười bốn mười lăm kia.

      "Kia là ai?" Rất nhanh, Thành vương đưa tay chỉ về phía vị nương.

      Thiếp thân thị vệ nhìn qua đó, thấy nương kia đứng ở trước gốc mẫu đơn Triệu phấn, váy hồng người cùng mẫu đơn càng thêm đẹp, làm tôn lên dung mạo nàng rực rỡ mỹ lệ, cái đầu cúi thấp ngược lại tăng thêm ngây thơ khả ái, tay ngọc trắng tinh khe khẽ chạm vào cánh hoa mẫu đơn, hiển nhiên là đóa mẫu đơn kia.

      Tranh vẽ các quý nữ thị vệ sớm nhớ ở trong đầu, hơi suy nghĩ liền trấn định đáp: "Hồi vương gia, đó là cháu Khâu Minh Phỉ của Thượng Thư bộ binh Khâu đại nhân, năm nay mười bốn tuổi, được Nhị phòng Khâu gia sủng ái sâu sắc."

      cháu Khâu Đạc?

      Thành vương có phần ngoài ý muốn.

      Bất quá Khâu Đạc mình người, thích lui tới, thân đệ đệ Khâu Minh lại có bản lĩnh gì, muốn lấy nữ nhi nịnh bợ cũng phải có khả năng. Hai huynh đệ cảm tình dường như tốt lắm, nhưng cuối cùng vẫn là thân huynh đệ cốt nhục, tương lai đệ đệ xảy ra chuyện, Khâu Đạc có lẽ cũng nhẫn tâm tới mức khoanh tay đứng nhìn ?

      "Ta qua kia nhìn chút, ngươi nghĩ biện pháp dẫn nàng tới."

      Thành vương thích làm khó người, muốn cho tiểu nương chung tình với trước, thời điểm chờ gả vô cùng cao hứng.

      Thị vệ hiểu được ý tưởng vương gia nhà mình, cúi đầu cười.

      Vương gia ngọc thụ lâm phong, tiểu nương nhà ai thấy động tâm?

      Ngày kế tảo triều qua, Thành vương tìm Gia Hòa đế trả lời.

      Gia Hòa đế biết nhi tử vì sao mà đến, cười : "Thế nào, nhìn trúng nương nhà nào?"

      Thành vương ngại ngùng ho, được tự nhiên mà trả lời: "Nhi thần cảm thấy, ái nữ của Khâu Minh, bộ binh võ tuyển thanh lại tư chủ , còn tạm."

      Vạn Toàn ở bên cạnh nghe, lặng lẽ liếc mắt nhìn Gia Hòa đế.

      Gia Hòa đế mặt mang cười như cũ, bàn tay lại siết chặt.

      Tháng 2 lão Tứ phát An vương cùng Khâu Đạc có lui tới, Gia Hòa đế liền phái người ngầm hỏi, quả tra ra Khâu Đạc cùng An vương có dính líu. đối với phế Thái Tử, tứ tử chú ý nhiều nhất, 2 người con trai đều biết đề phòng An vương, lão Tứ phát manh mối rồi cho biết là hết sức bình thường. Gia Hòa đế lúc ấy liền động ý niệm thôi quan Khâu Đạc, chỉ là Khâu Đạc nhận chức có công lỗi, lại là các lão nội các, phải tốn chút công sức mới có thể ra tay, này lão Ngũ lại cầu hôn Khâu gia nữ nhi...

      Có lẽ là nghĩ nhiều , nương nhà kia chỉ là bộ dạng quá tốt?

      oan uổng Đoan phi lần, Gia Hòa đế nguyện oan uổng nhi tử nữa, cười : "Tốt, Trẫm trước hỏi thăm chút phẩm hạnh nương kia, ngươi trở về chờ, ngày mai Trẫm cho ngươi tin tức chính xác."

      Thành vương gật đầu.

      vừa , Gia Hòa đế liền lệnh cho người tra Khâu Minh Phỉ, biết được quả là mĩ nhân, trong lòng hơi an ổn.

      Đầu tháng 4, Gia Hòa đế hạ chỉ, tứ hôn Khâu Minh phỉ làm Thành vương trắc phi.

      Thành vương vô cùng cao hứng nhận thánh chỉ.

      Bên kia Phó Dung từ trong miệng Từ Tấn biết được việc này lại kinh ngạc.

      Khâu Minh Phỉ này, đời trước cũng tham gia hoa yến An vương tuyển phi rồi a, Phó Dung chính là mời ca ca tìm hiểu chi tiết những quý nữ kia, nàng mới nghe Khâu Đạc .

      Nàng càng thêm hồ đồ, buồn bực hỏi nam nhân bên cạnh: "Vương gia, việc này có chút kỳ quái a, Khâu Đạc là người của An vương, làm sao có thể đem cháu gả cho Thành vương? cháu tốt như vậy, lưu lại cho An vương chẳng phải vừa vặn? An vương phi vị trí còn trống đâu a?"

      Khâu Minh phỉ mới mười bốn, qua 2 năm gả người cũng được, chẳng lẽ đời trước Khâu Đạc phải cố ý lưu cháu lại mưu đồ đại vị Hoàng Hậu?

      Từ Tấn nhìn chằm chằm vào nàng, cười mà như : "Có lẽ là Khâu nương chủ động cầu nhân duyên , dù sao Thành vương so với An vương đẹp mắt hơn."

      Phó Dung ngạc nhiên, Thành vương so An vương tuấn mỹ hơn? Đây phải là mở mắt bịa đặt...

      Ngay sau đó nàng liền hiểu được, Từ Tấn lại ăn bậy dấm chua, cố ý như vậy gạt nàng đâu, nếu nàng phản bác An vương càng tuấn...

      cần chớp mắt, Phó Dung tự nhiên vô cùng gật đầu : "Ừm, có khả năng, nương gả người cũng nghĩ quá nhiều, ta chưa nhìn kỹ, An vương, Thành vương bộ dạng quả sai." Nàng phản bác đúng, giả trang mở mắt như mù càng bị hiềm nghi có chột dạ, như vậy tốt nhất.

      Nàng nghiêm trang gạt người, Từ Tấn lần đầu tiên cười ra tiếng, trong tiếng cười có châm chọc nhàn nhạt cùng bất đắc dĩ, càng nhiều hơn là vui sướng khó tả.

      phát nàng trùng sinh ở trước mặt nàng bày ra quá nhiều xấu xa như vậy, từ kiếp trước xem thường tới kiếp này bám riết tha, từ Túc vương gia cao cao tại thượng tới đạo chích trộm vào khuê phòng nàng, nàng ngầm sau lưng chê cười biết bao nhiêu lần, mỗi khi nhớ tới đều làm cho ảo não. Nhưng giờ đây, đổi thành ở trong tối, đổi thành nhìn nàng tự cho là thông minh, nhìn nàng ràng rất ngốc lại còn tự cho là lừa đến thiên y vô phùng, Từ Tấn cảm thấy rất thú vị.

      cười ngừng, Phó Dung hiểu nhìn sang.

      Đời này số lần nàng cùng An vương gặp mặt bị Từ Tấn biết có thể đếm được đầu ngón tay, nàng quả cẩn thận quan sát An vương a, trong lời sơ hở cũng buồn cười, vậy đến cùng cười cái gì?

      "Vương gia!" Phó Dung nhíu mày hô, " chuyện nghiêm túc đâu!"

      Từ Tấn kịp thời ngừng lại, cười đến mặt đỏ rần, ôm nàng về đầu giường.

      Phó Dung tức cười loạn, xô đẩy chịu cho.

      Từ Tấn thích nàng thành , bá đạo giam cầm tay chân nàng, vừa hôn vừa : " cười gì, chuyện đó Nùng Nùng cần để ý, phụ hoàng trong lòng hiểu , rất nhanh nàng liền biết."

      xong hôn miệng nàng.

      Phó Dung có khí lực lớn như , rất nhanh bị lạc trong nhiệt tình như lửa của .

      Nhưng Từ Tấn lừa nàng, Gia Hòa đế quả động tác mau chóng.

      Khâm Thiên giám còn chưa chọn ra ngày tốt để Thành vương nghênh cưới trắc phi, Khâu lão thái thái, mẫu thân Khâu Đạc mất. Khâu Đạc từ quan thủ hiếu 3 năm, Khâu Minh Phỉ là đời cháu, thủ năm là được, hôn kỳ liền định vào năm sau.

      Vừa chặt đứt tay của An vương, lại thỏa mãn lòng thích cái đẹp của Thành vương.

      Từ Tấn có vẻ hài lòng kết quả này.

      Kỳ tìm được chứng cớ ý đồ An vương cùng Khâu Đạc mưu phản là tốt nhất, như vậy lưới bắt hết sau đó có thể bình chân như vại. Nhưng việc này trách trách ở hai người thường ngày có nửa điểm liên hệ, cùng phụ hoàng chỉ là hoài nghi phòng bị. Khâu Đạc là công thần Đại Ngụy, bởi vì hoài nghi mà muốn mạng , có chút lạnh lòng người, bằng lấy danh thủ hiếu cho quy , hơn nữa Khâu lão thái thái tuổi tác cao, trong giấc mộng từ giã cõi thế, gây chú ý. (PS: nhẫn tâm quá a!!!)

      Phó Dung lại biết, Khâu lão thái thái chết kỳ quặc.

      Đời trước Gia Hòa đế , Khâu lão thái thái còn sống rất tốt.

      Nhìn Từ Tấn bởi vì giải quyết cái đại họa tâm phúc, bộ dáng thoải mái chân bước như sinh gió, Phó Dung lại ý thức được nam nhân của nàng là vương gia, cha chồng của nàng là Hoàng Thượng. Vô luận là Gia Hòa đế hay là Từ Tấn, bọn họ đều có thể vì đại tiếng động lấy tính mạng người vô tội.

      Phó Dung đột nhiên có chút sợ .

      Nàng đương nhiên phải vì Khâu lão thái thái bất bình, nàng chỉ sợ hãi Từ Tấn có ngày cũng biến thành Hoàng Thượng như Gia Hòa đế vậy, minh, hậu cung... giai lệ 3 nghìn.
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh54 others thích bài này.

    4. Thảo Mìn

      Thảo Mìn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      32
      ngày nào cũng hóng truyện của nàng <3
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 237



      Thành vương vì sao muốn cưới nữ nhi Khâu gia, Gia Hòa đế có lẽ tin tưởng nhi tử chỉ coi trọng dung mạo Khâu Minh Phỉ. Từ Tấn lại chắc chắn Thành vương muốn mượn thế lực bộ binh Thượng Thư Khâu Đạc để Đông Sơn tái khởi. Bởi vậy đảo mắt liền đánh vỡ mộng đẹp của Thành vương, Từ Tấn trong lòng thập phần sảng khoái.

      có gì càng hả hê lòng người bằng nhìn đối thủ xui xẻo.

      Kỳ Từ Tấn chưa bao giờ xem Thành vương là đối thủ, bởi vì Thành vương xứng, luận thân phận phế Thái Tử từng mạnh hơn , Thành vương tính cái gì? Mẫu phi được sủng ái, bản lĩnh cao, cho dù Thái Tử còn, Thành vương cũng cướp được của .

      Nhưng Từ Tấn để mặc bất kỳ đối thủ tiềm nào lớn mạnh, trước khi xác định ai là hung phạm đời trước mưu hại huynh đệ bọn họ, vương gia này đó đều là đối tượng hoài nghi, Thành vương so với An vương xui xẻo là ở chỗ thê tộc chọc phải vương phi của , bởi vậy bị đối phó trước.

      Đáng tiếc cao hứng được mấy ngày, Từ Tấn liền nhận ra Phó Dung khác thường.

      Trước kia trở về, Phó Dung phần lớn thời gian đều bồi Trăn ca nhi chơi, hoặc là chơi trốn tìm hoặc là dùng bản vẽ của Phó Tuyên dạy nhi tử học gì đó, ngẫu nhiên cũng thêu thùa may vá. Nhưng mấy ngày nay, thường thường gặp Phó Dung ngẩn người, thần sắc hoảng hốt.

      Ngày này lại gặp, Từ Tấn lập tức qua gọi nàng, mà đứng ở ngoài cửa, cách rèm châu nhìn nàng nằm nghiêng giường, tay phải chống má nhìn ra ngoài cửa sổ, tay trái nắm cán quạt tròn quạt, lười biếng phe phẩy trước ngực.

      lông mi dài thỉnh thoảng vụt sáng chút, khóe miệng môi đỏ lại thủy chung mím.

      mĩ nhân đầu lông mày phủ thanh sầu như vậy, Từ Tấn chẳng mấy quen được.

      Nàng ưu tư cái gì?

      Từ Tấn cố nhớ lại tình phát sinh gần đây.

      Việc hôn nhân Phó Tuyên và Tiết Vinh giải quyết được?

      , nàng buông tha Ngô Bạch Khởi cũng như vậy, sao có thể vì Tiết Vinh nhát gan hao tâm tốn sức.

      Phó Uyển bụng càng lúc càng lớn?

      , Phó Uyển sinh nữ nhi , nàng đến mức còn lo lắng tỷ tỷ xảy ra chuyện.

      Thành vương cưới trắc phi?

      Từ Tấn trong lòng giật giật, đột nhiên nhớ tới ngày đó nàng ở xích đu cũng cúi đầu ngẩn người chốc lát. Nhưng tình Thành vương phủ có quan hệ gì với nàng? biết Phó Dung tuy rằng thiện lương, nhưng chỉ là thiện lương đối với người nhà, nàng đồng tình Phó Ninh cùng hai con chia lìa, tuyệt đối đồng tình Lý Hoa Dung bị trượng phu bội tình bạc nghĩa.

      Cái này cũng phải, vậy chỉ còn lại Khâu Đạc bãi quan .

      Ý nghĩa xuất , Từ Tấn lồng ngực khó chịu.

      Nàng sầu não vì An vương sao?

      Vì tương lai bọn họ cả nhà 3 miệng, nàng nhẫn tâm bóc việc An vương, nhưng lại thẹn trong lòng?

      Từ Tấn muốn tin, nhưng tìm được nguyên nhân khác.

      đến nay vẫn biết, ngày đó ở Tây Sơn, nàng cùng An vương đến cùng cái gì, hoặc là làm cái gì.

      Từ Tấn sầm mặt vào.

      Rèm châu vang lên, Phó Dung nhìn tới, thấy là Từ Tấn, nàng lập tức cười, buông quạt tròn xuống ngồi dậy, muốn mang giày nghênh , "Vương gia hôm nay trở về sớm, vừa mới Trăn ca nhi còn hỏi ta phụ thân khi nào trở về đâu, thối tiểu tử bắt con bướm, lòng muốn khoe khoang cùng chàng đâu."

      Nhi tử mới qua hai lần sinh nhật, lúc nào bắt bướm a, giơ lưới bổ nhào lung tung vào bụi hoa, vận khí tốt cho bắt được hồ điệp vàng nhạt ngây ngốc chết được.

      Từ Tấn nhanh mấy bước đè lại bả vai nàng, "Nằm , đừng xuống dưới ."

      Nghe nàng chuyện nhi tử lý thú, Từ Tấn sắc mặt dễ nhìn chút, Phó Dung dựa vào gối, ngồi nghiêng ở bên giường, sờ sờ cái trán nàng : " có gì thoải mái ?"

      Phó Dung cười, kéo : " có a, vương gia sao lại hỏi như vậy?"

      Từ Tấn nhìn chằm chằm vào mắt nàng: "Ta nhìn nàng mất hồn mất vía vài ngày, có tâm ?"

      Phó Dung ngơ ngác, bản năng muốn lấy lệ cho qua.

      Nhưng Từ Tấn quá mức quen thuộc nàng, trước khi nàng kiếm cớ, chế trụ cằm nàng, " cho ta, nàngđến cùng nghĩ cái gì."

      giọng có chút lạnh, Phó Dung khiếp sợ nhìn , trong đôi mắt phượng kia nhìn thấy hàn ý lâu chưa từng thấy, hoặc là Từ Tấn lâu chưa từng đối với nàng lộ ra hàn ý, lại nhắc nhở nàng là vương gia, là Hoàng Đế tương lai, tùy thời đều có khả năng tức giận, hiểu làm sao tức giận, mà nàng hoàn toàn có tư cách cùng đối nghịch.

      Phó Dung chẳng biết tại sao ủy khuất, trước khi nàng phản ứng lại, có nước mắt từ khuôn mặt rơi xuống, bởi vì Từ Tấn giữ cằm nàng, giọt lệ đụng phải ngón tay .

      Từ Tấn hoảng, ngờ nàng khóc, cũng biết nàng vì sao khóc, chỉ thấy nàng khẽ ngẩng mặt nhìn lặng lẽ rơi lệ, bộ dáng quá đáng thương, Từ Tấn vội vàng dời , hai tay cùng giúp nàng lau nước mắt, " yên lành khóc cái gì?"

      Hai người ở chung, như keo như sơn nhắc, nhưng phàm là giận dỗi, đều là cường yếu. Từ Tấn tức giận, mặc kệ vì sao, Phó Dung phần lớn thời gian đều dám để bốc lửa giận, cuối cùng nghĩ biện pháp giọng mềm lời dỗ tốt trước. Đổi thành Từ Tấn cúi đầu dỗ nàng, Phó Dung lá gan lại lớn, hướng Từ Tấn giở các loại tính tình.

      Lúc này Từ Tấn dịu dàng, Phó Dung tính tình liền lên, ràng giây trước còn cảm thấy chính mình thân phận bằng , đời này đều phải nhìn sắc mặt , vì thế vạn phần ủy khuất đâu, lúc này liền đem cái gì thân phận kém hơn vung đến chân trời, khóc đấm lồng ngực, "Còn phải là bởi vì chàng bóp ta? Chàng bãi thối mặt cho ta làm gì, ta nơi nào đắc tội chàng !"

      Vừa vào nhà liền nghiêm mặt, nàng cho rằng có ai bên ngoài đắc tội , định giống như trước kia dùng nhi tử làm cho quên chuyện phiền lòng, ai ngờ thế nhưng bóp nàng!

      Thành thân sắp đầy bốn năm , Phó Dung lần đầu tiên bị Từ Tấn đối đãi như vậy, nàng có thể ủy khuất sao?

      Từ Tấn căn bản dùng bao nhiêu khí lực, bất quá động tác kia, giọng điệu kia vốn dĩ có chút hung, bởi vậy cũng ngụy biện. Đợi Phó Dung đánh đủ rồi, gắt gao đem người ôm vào trong ngực: "Đừng giận đừng giận, là ta đúng, sau này như vậy nữa." cho cùng chỉ là suy đoán lung tung mà thôi, lòng dạ đàn bà hay thay đổi, có lẽ nàng là vì tình khác phiền lòng đâu?

      "Nùng Nùng, ta phải là cố ý, ta chính là thấy nàng rầu rĩ vui chừng mấy ngày này, mỗi lần hỏi nàng đều với ta, còn muốn dối, ta trong lòng liền thoải mái..."

      " thoải mái chàng liền bóp ta?" Biết được là vì chút chuyện như vậy mà vui, Phó Dung buông tâm xuống, lại hung hăng đánh chút, "Ta lúc nào dối ?"

      Từ Tấn cúi đầu, bất đắc dĩ nhìn nàng: "Nàng định dối hay , trong lòng ràng nhất."

      Phó Dung bĩu bĩu môi, ngẩng cao cằm cho nhìn: "Chàng bóp ta đau ."

      Từ Tấn oan uổng, thận trọng nhìn cái cằm trắng nõn trơn bóng kia: " chút dấu đỏ cũng có..."

      Phó Dung trợn mắt làm nũng: " có dấu đỏ ta cũng đau!"

      Càn quấy đạo lý như vậy, tính tình nhen giống đứa như vậy, Từ Tấn tim đều hóa thành nước , "Được được được, lần sau cũng bóp nàng nữa." quá thích, ôm mặt hôn. Phó Dung còn tức giận đâu, né tránh muốn, ngăn nổi nam nhân ôm chặt, cuối cùng vẫn là bị bắt được.

      Hôn hôn, Từ Tấn tay hướng trước ngực Phó Dung tiến đến.

      Mới niết chút, Phó Dung thuận theo, đẩy tay ra : "Đau, chàng đừng chạm vào ta!"

      Từ Tấn chỉ cho là nàng còn giận dỗi đâu, chặn lại miệng nàng cho nàng nháo, bàn tay to vượt qua tay nàng ngăn cản, trực tiếp chui vào yếm, lại từ tiểu y phía dưới hướng lên , chỉ là được mấy lần Phó Dung lại kịch liệt phản kháng. Cảm giác tay quả quá thích hợp, Từ Tấn hậm hực rút tay về, ngồi thẳng nhìn chỗ đó của nàng, "Nguyệt sắp tới?"

      Mỗi lần nguyệt tới, chỗ đó của nàng chạm vào được, đụng phải nàng đau, sờ cũng thoải mái bằng bình thường.

      Phó Dung tức giận sửa sang xong xiêm y, giận dỗi trả lời: "Đêm nay tới ngày mai cũng tới."

      trước khi sinh Trăn ca nhi, nguyệt của nàng đều vào đầu tháng, sau này biến thành giữa tháng, đặc biệt chuẩn.

      Từ Tấn ừm tiếng, nhìn chằm chằm vào môi nàng hồng hồng, do dự muốn hay lúc này hồi đến trước, ngộ nhỡ ăn xong cơm chiều đến, chẳng phải...

      Phó Dung phiền , để ý tới ánh mắt hỏi thăm, tức ưng ức quay .

      Từ Tấn kề bên nàng nằm xuống, đem người kéo vào trong ngực mình, gạt những tâm tư hoa hoa kia , chuyện nghiêm chỉnh với nàng: "Nùng Nùng, cho ta biết , nàng đến cùng nghĩ cái gì, ta nhìn ra được, nàng cho ta, ta cả người khó chịu."

      Phó Dung trầm mặc.

      Người này quá thông minh, có thể nhìn ra nàng có tâm , còn có thể nhìn ra nàng có phải dối hay ...

      Cẩn thận ngẫm lại, hình như cũng có gì thể , dù sao tại đối với nàng tốt như vậy.

      Phó Dung thở dài, tựa vào lồng ngực : "Cũng có gì, chính là..."

      "Nhìn ta ." Từ Tấn dám nâng cằm nàng nữa, lại sợ nàng dối, đành phải chính mình chuyển xuống, cùng nàng mặt đối mặt.

      để ý như vậy, Phó Dung mềm lòng, trước ở môi đụng cái mới trong lúc càng thêm ôn nhu nhìn chằm chằm : "Hôm đó vương gia Lý Hoa Dung vô dụng, Thành vương muốn cưới trắc phi, đó là cảm tình thanh mai trúc mã a. Ta nhịn được liền nghĩ ngày nào vương gia có thể hay đối với ta như vậy? Tiếp theo là chuyện Khâu lão thái thái, đó là phụ hoàng hạ thủ , nhưng vương gia cũng đồng ý. Chàng xem, chàng và phụ hoàng xử phương pháp giống nhau như vậy, ta lại lo lắng tương lai vương gia cũng học phụ hoàng, quảng nạp hậu cung..."

      tới cuối cùng thanh xuống, rũ rèm mắt nhìn nữa.

      Buồn cười a, lúc trước gả người cảm thấy chính mình để ý Từ Tấn nạp thiếp hay , nhưng được sủng bốn năm, là trượng phu của nàng là phụ thân của nhi tử nàng, là người nhà chân chính. Có số thứ thay đổi, đừng nạp thiếp, chỉ cần ý niệm, Phó Dung đều vừa ý. Giống như ngày nào đó phụ thân mẫu thân huynh đệ tỷ muội đối tốt với nàng, Phó Dung có thể khổ sở?

      Nhưng Từ Tấn và người nhà cùng quan hệ huyết thống vẫn giống nhau, là trượng phu, là Hoàng Thượng tương lai, có thê thiếp là thiên kinh địa nghĩa.

      Phó Dung tin tưởng người nhà Hầu phủ đối với nàng cảm tình thay đổi, cũng tin tưởng Trăn ca nhi thủy chung hiếu thuận nàng mẫu thân này, duy chỉ có cách nào cam đoan Từ Tấn, dù từng vì nàng kháng chỉ.

      "Nàng có phải là rất nhàn rỗi ?"

      Từ Tấn lại bóp cằm của nàng, hung tợn trừng mắt nhìn nàng: "Trong mắt nàng, ta vô tình giống như Thành vương? Trong mắt nàng, ta giống như phụ hoàng hồ đồ, bỏ qua nữ nhân tốt nhất đời này quý trọng, ngược lại lãng phí thời gian ứng phó nữ nhân bên cạnh? Nùng Nùng, nàng thành thành cho ta biết, nàng có phải là rất nhàn rỗi mới cả ngày miên man suy nghĩ ? Nếu vậy, ta tìm ít chuyện cho nàng làm."

      câu lời ngon tiếng ngọt, nhưng khiển trách như vậy lại so bất kỳ lời ngon tiếng ngọt càng an tâm nàng.

      Trong lòng càng ngọt, lá gan càng lớn, Phó Dung ngả ngớn vuốt ve khuôn mặt Từ Tấn, vẻ mặt khờ dại : "Vương gia muốn ta làm gì a?"

      "Làm nàng!"

      Từ Tấn phút chốc xoay người đè lên .

      Thẳng đến quần áo bị kéo ra, Phó Dung mới phản ứng lại, hiểu hai chữ kia là Từ Tấn có ý gì.

      mặt bỗng nhiên nóng rực .

      Vừa định mắng chuyện khó nghe, trong viện đột nhiên truyền đến thanh quen thuộc thanh thúy, "Phụ thân trở lại, ta nhìn thấy Hứa gia !"

      Cái kia là thanh Nùng Nùng chờ mong vui mừng, Từ Tấn động tác cứng đờ.

      Phó Dung cố nén cười hỏi : "Vương gia lại muốn may xiêm y cho Trăn ca nhi sao?"

      Lần trước chính là dùng áo choàng ngắn nàng mới khâu được nửa để lừa gạt.

      Từ Tấn liếc mắt trừng nàng cái, trước khi nhi tử vào nhà mau chóng từ người Phó Dung lộn xuống, giày thấy Phó Dung có chút hả hê vừa cười vừa mặc xiêm y, trong lòng bốc hỏa, ghé vào tai nàng nghiến răng nghiến lợi : "Nhìn ta buổi tối như thế nào... làm nàng."

      "Vương gia!" Phó Dung nghe nổi lời thô tục như vậy, gương mặt thanh tú nháy mắt đỏ bừng, người nào a, nào còn là Túc vương gia uy nghiêm đường đường?

      Từ Tấn cho là đáng xấu hổ, quay người nghênh đón nhi tử.

      "Phụ thân!" Trăn ca vén rèm châu, thấy phụ thân trở lại, cười đến ánh mắt cong thành vầng trăng.

      Từ Tấn đem tiểu tử giơ lên, "nương ngươi ngươi bắt được hồ điệp?"

      Trăn ca nhi gật gật đầu, giơ lồng chim lên cho nhìn, "Cho Đoàn Đoàn ăn !"

      Bên kia Phó Dung muốn mang giày đâu, nghe được lời này trong dạ dày đột nhiên cơn dợn lên, che miệng nôn.

      Từ Tấn mặt hoàn toàn biến sắc.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng52 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :