1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Anh Động Tâm - Phong Linh Anh [Full 74C] - đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc giáng sinh vui vẻ nhé meowl:yoyo60::yoyo55::yoyo55::yoyo55:uoi
      sarah9xmeowluoi thích bài này.

    2. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      @susu tks nàng. chúc nàng giáng sinh vui vẻ!
      sarah9x, shinbiahlavender9xnb thích bài này.

    3. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 3: Chất vấn.


      Edit: meowluoi


      Ngày hôm sau, sau cơn mưa trời lại sáng, tâm tình Kỳ Diệu vẫn u ám.


      Bảy giở tối, từ trường học , ngồi tàu điện ngầm đến nhà họ Lâm.


      Ban ngày Lâm Tư phải làm, biết chính mình gặp được ta, cho nên, lựa chọn thời gian sau giờ tan tầm của ta tiếng, lúc đến nhà họ Lâm, cả nhà họ dọn dẹp xong, có người ngồi xem tivi, có người dùng máy tính.


      Vì vậy, mười giờ đúng giờ Bắc Kinh, chuông cửa nhà họ Lâm vang lên. Mẹ Lâm chạy ra mở cửa, vừa nhìn là gương mặt thanh tú của Kỳ Diệu, mặt lập tức nở nụ cười rạng rỡ.


      “Ai da, là Diệu Diệu! Sao đến giờ này vậy? Ăn cơm chưa? Đến, mau vào!”


      Kỳ Diệu cười với mẹ Lâm, dối rằng ăn cơm tối rồi, đưa trái cây mang đến trong tay.


      Sắc mặt mẹ Lâm lập tức thay đổi.


      với con bao nhiêu lần rồi, cần mang trái cây đến, con cái nha đầu này, là…” Người phụ nữ trung niên mặt oán trách, mặt duỗi tay tiếp nhận vật nặng trong tay khách, đưa cho đôi dép, “Lâm Tư! Mau ra đây, Diệu Diệu đến!”


      Ở trong phòng ngủ Lâm Tư sớm nghe thấy động tĩnh rời khỏi máy tính.


      “Diệu Diệu, ăn cơm chưa?” ta đứng phía sau lưng mẹ Lâm ân cần hỏi, đôi mắt đẹp tràn đầy dịu dàng và vui vẻ.


      Nếu như là trước đây, Kỳ Diệu bị mê hoặc đến thần hồn điên đảo, nhưng bây giờ… cố gắng mỉm cười tự nhiên, ra những lời lúc trước.


      Kỳ Diệu được đưa vào phòng khách, lúc này, cha Lâm từ ghế salon đứng dậy, Kỳ Diệu kêu “Lâm thúc”, liền ngồi xuống chuyện với hai vị trưởng bối. Vài người nhăng cuội tán gẫu trong chốc lát, hai vợ chồng chú ý đến dường như Kỳ Diệu đến gặp Lâm Tư, trong lòng hiểu .


      “Con xem, mải chuyện, quên mất phim truyền hình. Lâm Tư à, con đưa Diệu Diệu vào phòng chuyện , mẹ với ba con xem tiếp tivi, phim ngày hôm qua hết đúng đoạn hay!”


      Lâm Tư hai mươi tám tuổi hiểu ý, liền năm tay tiểu nương, kéo vào trong phòng ngủ của ta.


      Từ ghế sô pha phòng khách đến phòng ngủ của Lâm Tư, chỉ cách có vài chục bước chân, Kỳ Diệu nhìn chăm chú tay trái bị người đàn ông nắm, cảm thấy giống ngọt ngào ấm áp như trước đây. thể ngăn cản suy nghĩ của chính mình, nghĩ có phải thường xuyên dắt tay khác như thế .


      hoảng hốt thất thần, nghe được tiếng cửa phòng bị đóng lại. ngẩng đầu lên, chống lại ánh mắt ôn nhu của Lâm Tư.


      “Sao lại đột nhiên chạy đến đây? Đêm nay ngủ ở nhà sao?”


      Đến đây, nhà .


      Kỳ Diệu chớp mắt nhìn ta.


      Tám tuổi mất mẹ, cha lại ở nước ngoài buôn bán, hầu như ném cho bạn học cũ của ông--- vợ chồng nhà họ Lâm chăm sóc. Về sau, cha Kỳ dứt khoát mang con gửi nuôi ở nhà họ Lâm, mỗi tháng trả sinh hoạt phí, thế nên, Kỳ Diệu hầu như đem nhà họ Lâm trở thành nhà của chính mình, đem cha mẹ Lâm coi như cha mẹ ruột của mình. Cho nên, ở trong lòng , ở trong miệng vợ chồng nhà họ Lâm, Kỳ Diệu đến nhà bọn họ, cũng giống như quay về nhà mình, Kỳ Diệu nhắc đến nhà họ Lâm, chính là “nhà tôi”


      Con trai nhà họ Lâm cũng từng như vậy--- Lâm Tư cũng giống vậy, có thể kể từ khi Kỳ Diệu thi vào trường điện ảnh Z sau đó ở ký túc xá, dần dần thay đổi: Từ “Về nhà” thay thành “Đến đây”, từ “Trong nhà” đổi thành “Nhà ”.


      Vốn là, Kỳ Diệu tưởng rằng, bởi vì chuyển ra ngoài, tương lai kết hôn lại quay về, nhà mẹ chồng, nhà mẹ đẻ, cũng thấy là lạ. Bởi vì điều này, hai năm qua, nghe Lâm Tư , cũng cảm thấy có cái gì đó đúng. Nhưng thời gian trôi qua, mọi thứ thay đổi, bây giờ nghĩ lại, có lẽ mọi chuyện sớm thích hợp, chỉ là, chẳng hay biết gì mà thôi.


      Thu hồi lại những ý nghĩ sắp sửa phát tán, Kỳ Diệu trả lời vấn đề của Lâm Tư, mà im lặng lấy di động từ trong túi của ra. mở điện thoại ra, mở những chứng cứ ngày hôm qua nhận được.


      mang di động đưa cho Lâm Tư.


      Người đàn ông giải thích được, nhưng vẫn nhận di động, ánh mắt chuyển từ mặt Kỳ Diệu sang nhìn màn hình điện thoại di động. lâu sau, nhìn các hình ảnh bên trong mặt Lâm Tư cứng lại.


      “Cái này từ đâu ra vậy?” ta có dấu hiệu muốn giở giọng, thậm chí sắc mặt còn dịu dàng hơn, cười khổ với Kỳ Diệu đặt câu hỏi.


      cần biết những cái này từ đâu đến.” Kỳ Diệu trầm giọng đáp lại, nhanh chậm nâng mắt lên, đối mặt với mắt , “Những hình này và người trong video, là phải ?”


      Lâm Tư mở miệng chuyện, lại bị Kỳ Diệu ngắt lời : “Còn những tin nhắn trong máy tính… cùng bé kia chuyện, cũng là phải ?”


      Người đàn ông khẽ mở miệng rồi khép lại.


      “Là .” Qua rất lâu, trong căn phòng yên tĩnh mới vang lên câu trả lời khẳng định của ta.


      Trái tim Kỳ Diệu tan nát, biết nên có thái độ gì.


      Tức giận? Bi thương? Thống khổ? Những thứ này, có thể đều có, có thể có.


      Tay khống chế được run rẩy, mắt tiểu nương nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, hốc mắt dần dần có hơi ướt át.


      Ai ngờ hồi tuồng cẩu huyết này còn muốn trình diễn, nam chính là Lâm Tư nhịn được cười lên, nhìn thẳng vào mắt , : “Diệu Diệu, phải em nghĩ rằng, trong clip này có quan hệ ái muội đấy chứ?”


      Giọng của ta quá mức thoải mái, khiến cho Kỳ Diệu khỏi cảm thấy sững sờ.


      Nhạy bén bắt được phản ứng của sửng sốt, Lâm Tư khẽ thở dài cái, nhíu lông mày, tiếp: “Diệu Diệu, em biết rồi đấy, là chủ quản của công ty tiêu thụ, thể tránh khỏi có chút quan hệ xã giao. Huống hồ, tuổi còn trẻ ngồi vào vị trí này, bên dưới có biết bao nhiêu người phục, phải tạo ra thành tích, mới có thể làm cho lãnh đạo nhìn vào, đồng nghiệp tâm phục khẩu phục.”


      Kỳ Diệu nghe đến đây mắt đều hồng: “ và người phụ nữ này ôm ôm ấp ấp, có quan hệ gì chứ?”


      “Đương nhiên là có.” Lâm Tư cây ngay sợ chết đứng trả lời, “ ấy là người cố gắng ký được hợp đồng, đây là hợp đồng rất lớn. khoa trương hơn, lấy được hợp đồng này, năm này cần tìm hợp đồng mới.”


      Kỳ Diệu vẫn nhúc nhích nhìn ta, có ý kiến gì.


      “Diệu Diệu, em phải tin . Hai chúng ta chơi với nhau từ đến lớn, là hạng người gì, phải em nhất sao?”


      Lời còn chưa dứt, vừa , Kỳ Diệu muốn bật cười.


      Dù sao cũng xuất thân từ đào tạo chuyên nghiệp, lời kịch loại này, kịch bản bên trong rất tốt sao? Mỗi lần vừa co lời kịch này xuất , chính là nữ chính “Bị lừa gạt sau đó chia tay”.


      Đúng vậy, nếu là trước đây, chỉ cảm thấy, bởi vì là lời của Lâm Tư, lời kịch này hoàn toàn bất đồng, nhưng bây giờ, chỉ cảm thấy, toàn thân run rẩy.


      Dù sao, đầu óc bên trong phải toàn nước. Những hình ảnh nam nữ trong clip kia, động tác thân mật như vậy, nắm tay hôn nhau, thậm chí có mấy đoạn mơ hồ, hai người thân mật như vậy, có thể chỉ là quan hệ hợp tác bình thường sao?


      cách khác, quả nhiên lừa gạt .


      Nghĩ đến đây, Kỳ Diệu thiếu chút nữa nhịn được cười lớn.


      Ấn tượng của Lâm Tư, tâm trí của có phải vẫn luôn dừng lại ở tuổi dậy ? Cho nên, ta mới cảm thấy, còn giống như trước đây, tin ta vô điều kiện, có năng lực phán đoán.


      đột nhiên muốn hỏi ta: Lâm Tư, lừa gạt em, biết thế nào là chột dạ sao?


      Đáng tiếc, cuối cùng, cái gì cũng .


      “Trả điện thoại lại cho em .” Kỳ Diệu đưa tay ra, cũng bỏ qua chuyện này, bởi vì muốn hỏi ta nữa, muốn ta mặt đổi sắc tim đập dối.


      Người đàn ông lời nào đưa điện thoại trả lại, mặt vẫn treo nụ cười dịu dàng.


      “Được rồi, đừng có suy nghĩ lung tung. có chuyện gì, chúng ta đừng phá hỏng tình cảm, được ?” xong, khuôn mặt ấm áp của Lâm Tư trong phút chốc thay đổi, “Người gửi cho em những thứ này em biết là ai ?”


      Kỳ Diệu tập trung nhìn màn hình, cất điện thoại vào trong túi quần.


      biết.”


      Lâm Tư tiếp, lát sau, ta mới vui vẻ : “Như vậy, mấy ngày này em rảnh rỗi, nhưng bận thể gặp em được sao chứ?”


      Nếu đổi lại là ba bốn năm trước, Kỳ Diệu rất vui vẻ, hỏi sao lại nhàm chán như vậy, thể gặp nhưng hai người vẫn tốt. Nhưng hôm nay, có tâm tư để .


      “Em đây.” Tiểu nương cúi đầu đứng dậy, ra khỏi cửa phòng.


      Lâm Tư phía sau, miệng mở to, cái gì, chỉ nhấc chân theo.


      Hai người trước sau ra khỏi phòng khách, Kỳ Diệu giữ vững tinh thần chào cha mẹ Lâm, đến cửa chính. Lâm Tư giống như bình thường đưa xuống lầu, hơn nữa còn chuẩn bị xe đưa về trường học, có thể ta nghĩ đến, tiêu nha đầu trực tiếp cự tuyệt.


      “Rm tự mình ngồi tàu điện ngầm, cũng rất tiện.”


      Lâm Tư đương nhiên nghe ra được cũng nhìn ra được khác thường.


      “Diệu Diệu, có phải em vẫn tin ?”


      Kỳ Diệu im lặng lát.


      “Em chỉ im lặng thôi.” , lại thình lình ngẩng mặt lên, cười với ta, “Đừng với em im lặng là ai nha.”


      Nghe cười giỡn như bình thường, còn cười với mình, Lâm Tư an tâm hơn.


      “Vậy là được rồi, em đường cẩn thận, tới trường học, gọi điện thoại cho .”


      “Ừm.”


      Hai người chào “Tạm biệt”, lại ôm nhau giống như trước kia, bọn họ cảm thấy thích ứng.


      Nhưng mà, cuối cùng thành công quay lưng , có quay đầu lại.


      Kỳ Diệu nghĩ thầm, điện thoại đêm nay, nghĩ là cần gọi
      tart_trung, Khủng Long, atulaasari25 others thích bài này.

    4. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      Chương 4: Người đàn ông cặn bã.


      Edit: meowluoi


      Tối hôm đó, Kỳ Diệu đường có mục đích.


      Đúng vậy, ngồi tàu điện ngầm quay về trường, mà thân mình ngoài đường.


      Bóng đêm lộng lẫy, hứng thú biến mất. Chỗ này ngựa xe như nước, dòng người đông đúc, nhưng thứ gì có thể lọt vào mắt xanh của . hoảng hốt , trong đầu lên, tất cả những hình ảnh trước đây.


      Đúng lúc này, cuộc điện thoại mang ra từ trong hồi ức.


      Gọi điện thoại cho , là bạn cùng phòng Tể Tâm Hân, hỏi buổi tối chơi chỗ nào.

      Mũi Kỳ Diệu chua xót.

      Theo lý thuyết, Kỳ Diệu là học sinh học viện điện ảnh Z, nên cả ngày bận việc, có việc làm, cũng phải nhanh chóng tìm việc - - kế cả Tề Tâm Hân trong đám bạn cùng phòng, cũng như vậy.

      Đáng tiếc, bởi vì liên quan đến nhà họ Lâm, Kỳ Diệu bỏ giấc mơ làm diễn viên, nghiễm nhiên trở thành người nhàn rỗi nhất trong đám bạn cùng phòng. Tề Tâm Hân thường chế nhạo , chỉ có chuẩn bị làm dâu mới rảnh ra ngoài dạo.

      Tâm Hân nằm mơ cũng nghĩ tới, thể làm dâu của Lâm Tự.

      "Này? Này? Diệu Diệu cậu nghe sao? Tớ hỏi sao cậu !" Bên kia điện thoại nương nghe được câu trả lời của , tự nhiên nóng nảy.


      Nhưng mà Tề Tâm Hân tuyệt đối đoán được, từ trong điện thoại truyền đến, tiếng khóc vội vàng kịp chuẩn bị.

      Tề Tâm Hân bị dọa cho ngốc rồi.

      "Ai nha má ơi! Diệu Diệu cậu đừng dọa tớ, xảy ra chuyện gì thế? Cậu... Cậu cậu cậu.. phải cậu bị người xấu bắt nạt đấy chứ?"

      hổ là sinh viên tài năng khoa biểu diễn học viện Z, đọc nhiều kịch bản, vừa gặp tình huống khác lạ, trong đầu ra những tình tiết kịch bản.

      lát sau, Kỳ Diệu cũng có tâm tình châm chọc , bởi vì Tề Tâm Hân là đại tỷ trong phòng, thường xuyên bảo vệ em nhất này, vừa nghe giọng Tề Tâm Hân, nhịn được khóc rống lên.

      "Tâm Hân, Lâm Tư ấy bắt cá hai tay - - "

      Lời vừa ra, đầu bên kia điện thoại người phụ nữ trợn mắt há hốc mồm.

      "Cái gì? Cậu lặp lại lần nữa!"

      vừa khóc vừa lặp lại lần nữa. May mà đại tỷ hồi phục tinh thần rất nhanh, thầm mắng mình vì bị dọa sợ mà chuyện có não.

      "Cậu cậu cậu, cậu đừng khóc! Cậu ở chỗ nào? Tớ lập tức đến ngay!"

      Nghe giọng Tề Tâm Hân nóng như lửa đốt, Kỳ Diệu miễn cưỡng khóc.

      ", cần... Ợ... Tớ, để tớ khóc lát, khóc xong tốt thôi..."

      "..." Khóe miệng Tề Tâm giật giật, lập tức phản ứng lại, " được, tớ tìm cậu tốt hơn. , cậu ở chỗ nào?"

      Dù sao cũng tối rồi, là con , lớn lên dịu dàng như vậy, tâm tình yên, chính mình sao có thể yên tâm để mình ở bên ngoài chứ?

      " sao! Tớ...A a a, tàu điện ngầm đến! Tớ lên tàu điện ngầm trước, tiếng sau quay về!"

      "Này? Này này?"

      Điện thoại bị cắt đứt, Tề Tâm Hân vừa tức vừa giận.

      Dám lừa ! Tàu điện ngầm cái gì, thanh cũng có!

      Tề Tâm Hân gọi điện thoại lại, biết làm sao Kỳ Diệu mãi nhận.

      Nha đầu chết tiệt, về đây xem tớ chỉnh cậu thế nào!

      Năm mươi phút sau, Kỳ Diệu quay về, liền bị Tề Tâm Hân 'Mắng' trận.

      đáng thương mở miệng xin tha thứ.

      "Cậu đừng mắng tớ, tim tớ khó chịu..."

      Thấy Kỳ Diệu cúi đầu, nước mắt lưng tròng, Tề Tâm Hâm xả giận cuối cùng cũng tỉnh táo lại.

      " , chuyện gì xảy ra?"

      Kỳ Diệu mang mọi chuyện lần, dưới cầu mạnh mẽ của Tề Tâm Hân mang chứng cứ cho ấy xem.

      Tề Tâm Hân tức giận thiếu chút nữa ném điện thoại.

      " ràng như vậy, ta còn dám đứng trước mặt cậu phủ nhận!"

      Kỳ Diệu lên tiếng.

      "Cậu sao? Cứ để yên như vậy?" Tề Tâm Hân tự chủ được nâng cao giọng.

      "Nếu phải làm sao?" Giọng mang theo uất ức, làm Tề Tâm Hân tức giận gần chết.

      "Điều tra nha! Tìm chứng cứ làm ta phản bác được, cầm chứng cứ quăng vào mặt ta, hoặc bắt gian tại giường... Hừ hừ hừ!" liền ngừng, Tề Tâm Hân vội vàng che miệng. "Ý của tớ là, đứng trước mặt ta vạch trần, thể để yên như vậy, quá tiện nghi cho ta!"

      Kỳ Diệu cắn môi lên tiếng.

      " ta quá đáng như vậy, mang cậu làm..."

      "Tâm Hân, tớ muốn ngủ."

      Bị cắt đứt Tề Tâm Hân vừa che ngực vừa trợn trắng mắt, chỉ tiếc rèn sắt thành thép.

      Đáng tiếc, đợi có phản ứng, Kỳ Diệu giống như U Linh bay vào góc . Tề Tâm Hân muốn đuổi theo gì đó, vừa thấy tiểu nha đầu kia mặt mày ủ rũ, hồn bay phách lạc, lời ra đến khóe miệng lại cứng rắn nuốt trở vào.

      Tối hôm đó, Kỳ Diệu ngủ ngon, Tề Tâm Hân cũng ngủ ngon. Nửa đêm mười hai giờ, rón rén vào phòng Kỳ Diệu, lấy di động từ bàn, mở màn mình, mở ra tin nhắn.

      Di động Kỳ Diệu cài mật khẩu, cho nên Tề Tâm Hân tìm được những mẩu tin nhắn buồn nôn, ảnh chụp, video rất nhanh gửi vào di động của mình.

      Lúc sắp gây án xong, người giường trở mình, đột nhiên mở mắt ra.

      "Ai?" Vừa mở mắt liền phát cuối giường có người đứng, còn có ánh sáng mơ hồ chiếu vào mặt người kia, làm mơ hồ bị dọa sợ.

      "Là tớ." Cũng may giọng quen thuộc truyền đến tai, Kỳ Diệu mới thở phào nhõm.

      "Hơn nửa đêm rồi, cậu muốn làm quỷ dọa tớ hả!" Tiểu nương vỗ vỗ ngực, an ủi chính mình.

      Được, còn đùa , xem ra đau đến tận xương tủy.

      "Tớ nỡ hù chết Diệu Diệu của chúng ta." Gửi nốt tấm hình vào di động chính mình, Tề Tâm Hân mặt đổi sắc tim đập xóa dấu vết , ra khỏi phần tin của Kỳ Diệu, mang di động của để lại bàn, "Tớ tìm trong điện thoại của cậu hai số điện thoại."

      Xưa nay Kỳ Diệu luôn tin tưởng đại tỷ, cho nên lúc nghe ấy , cũng sinh nghi. Cho đến tận mười ngày sau, tự tay nhận được những ảnh chụp và video, tiểu nương cảm thấy choáng váng.

      "Người đàn ông cặn bã như này, cậu còn muốn kết hôn sao? Hạ hà, cảm ơn người gửi viedo, ảnh chụp kia, ấy cứu vớt cậu."

      Bên tai Kỳ Diệu là những lời châm chọc của Tề Tâm Hân, trong lòng Kỳ Diệu lại tầng tầng lớp lớp băng dày.

      Đúng vậy, người gửi cho những hình kia hết sức nét: Trong tấm hình nam nữ thân hình dán chặt vào nhau, chút kẽ hở cũng tìm được, hai người ôm hôn, như thể hận thể tiến vào trong thân thể người kia, làm người ta dám nhìn thẳng.

      đột nhiên nhớ lại, nửa tháng nay mình chủ động liên lạc Lâm Tư, lúc trước bận, cũng mong mau tốt nghiệp, nghĩ ấy có nhiều việc phải làm, cho nên hai người ít chuyện.

      Bây giờ xem ra, ta bận rất nhiều việc - - cho dù mình nghi ngờ chất vấn ta, ta "Vội vàng" chối bỏ!

      Nhưng mà, ta bận cái gì, chỉ có ta là ràng nhất.

      Kỳ Diệu cắn môi dưới, hốc mắt đỏ bừng.

      "Này này này... Tớ cho cậu biết, cậu đừng có khóc! Khóc vì người đàn ông cặn bã này, đáng!" Tề Tâm Hân thấy thế, trong lòng hoảng hốt, biết mở miệng thế nào, phun ra những lời làm người ta khó chịu.

      Quả nhiên, lát sau, ngồi chán nản giường khóc rống lên.

      nghĩ, trong lòng sợi dây cuối cùng kia, cũng đứt rồi.
      tart_trung, Khủng Long, atulaasari30 others thích bài này.

    5. meowluoi

      meowluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      134
      Được thích:
      3,409
      mạng lag sr m.n
      Last edited: 12/1/17
      sarah9x, shinbiahlavender9xnb thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :