1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 32 Tứ phẩm linh hồ Tuyết Hoa


      "Tuyết Hoa, ngươi tiến giai rồi, hơn nữa còn là liên tục tiến giai. Ngươi bây giờ là tứ phẩm linh hồ."


      Hạ Lăng Vân nhìn tiểu hồ ly toàn thân vô cùng bẩn , "Trước kia ta với ngươi, tu sĩ bế quan để ý tới năm tháng, lần này ngươi bế quan là hai mươi lăm năm. Tháng hai hai mươi năm năm trước, ta ra ngoài tìm ngươi, phát ngươi tu luyện dưới gốc cây, liền đợi đến lúc ngươi thu công. nghĩ ngươi liên tục tu luyện, sau năm rưỡi tiến giai rồi. Sau khi tiến giai ngươi cũng điều chỉnh tâm tính và thân thể lại tiếp tục tu luyện, dùng hai mươi ba năm đột phá định nghĩa "Đạo" giai của tu sĩ nhân loại, bước vào "Thực" giai, trở thành tứ phẩm linh hồ."


      cho tiểu hồ ly biết là, phát ra nàng ở trạng thái bế quan, liền đứng ở đây im lặng hộ pháp cho nàng. Bởi vì ngoài trời, gặp nắng mưa gió tuyết, còn có thể giúp nàng dựng lều, che mưa ngăng gió cho nàng ( dùng linh lực pháp thuật vì làm chấn động ảnh hưởng tới quá tình tu luyện của nàng).


      Vào đêm nàng tiến giai thành tam phẩm hồ ly, lúc đó tĩnh tọa tu luyện cạnh nàng, phát mi tâm nàng đột nhiên bộc phát linh quang màu vàng, linh phù đại biểu cho phong ấn bị tan vỡ, sau đó kinh mạch trong cơ thể nàng đột nhiên khuếch trương rộng gấp mấy lần.


      người Tuyết Hoa có phong ấn, hơn nữa phong ấn này lúc trước phát ra. Ai lại hạ phong ấn vào người nàng, là tu sĩ trước kia nuôi dưỡng nàng sao? càng lúc càng cảm thấy hiếu kì về thân phận của Tuyết Hoa.


      Hai mươi lăm năm?


      Tuyết Hoa: Há hốc miệng thảo nào tóc của từ lúc còn ngang vai vì phải cắt bỏ để trừ rận, giờ dài tới eo, hóa ra thời gian trôi qua hai mươi lăm năm.


      "Vì sao ta có thể chuyện?" Nàng cẩn thận từng li từng tí dò hỏi, hai chữ "Nam thần" cũng dám gọi nữa.


      " 'Đạo' và 'Thực' đó là hai ranh giới, linh lực 'Đạo' vẫn là hình thái khí lưu, 'Thực' hình thái dịch. Tuyệt đại đa số linh cầm linh thú bước vào cảnh giới 'Thực' yết hầu chỗ hoành cốt biến mất, có thể học tập ngôn ngữ nhân loại. Có thể chủ nhân trước kia dạy ngươi, ngươi lại sống cùng ta mấy tháng, cho nên tiếng người, lúc trước bởi vì có hoành cốt thể , bây giờ bỏ hoành cốt, tất nhiên là tiếng người."


      Hạ Lăng Vân vui mừng : "Ngươi tiến bộ vượt xa mong muốn của ta." Tiểu linh hồ vượt qua năng lực của tu sĩ, phá vỡ tự tin của tu sĩ nhân loại. hoài nghi tiểu hồ ly thần kì như vậy, cho nên lúc phải rời chủ nhân tiểu hồ ly phải hạ phong ấn, phong bế phần lực lượng, tránh cho tu sĩ tà phái dụ dỗ nàng kí khế ước linh sủng, bán mạng cho người khác.


      Tứ phẩm linh hồ!


      Tuyết Hoa mở cờ trong bụng, lay lay vạt áo Hạ Lăng Vân hỏi: "Lúc nào ta có thể biến hóa? Lúc nào có thể bế quan tiếp?"


      "Tiểu hồ ly tham lam." Hạ Lăng Vân mỉm cười xoa bóp tai nàng : "Thân thể của ngươi chịu nổi quá trình bế quan hai mươi lăm năm ăn uống." Tiểu hồ ly phát ra cơ thể nó lúc này gầy như que củi, hai mươi lăm năm trước cái vòng cổ đeo cho nàng rất vừa vặn, bây giờ vòng cổ rơi xuống rồi.


      "A a a a ?" Tuyết Hoa được nhắc nhở, lập tức cảm thấy bụng đói kêu vang, vội kêu lên: "Ta đói, ta đói chết mất." Từ lúc nàng xuyên vào tiểu hồ ly tới giờ, chưa từng chịu cảm giác đói như vậy, dạ dày cảm giác đói nhưng toàn thân vô lực, muốn động cái cũng phải sử dụng toàn bộ sức lực bú sữa.


      "Khi bế quan tu sĩ nhân loại dùng linh tuyền và Tích Côc Đan, mà ngươi lại hoàn toàn ăn uống." Hạ Lăng Vân lấy ra hồ lô màu nâu, mở nút với Tuyết Hoa: "Đây là nước linh tuyền, rất tốt cho lục phủ ngũ tạng, rửa tạp chất trong cơ thể. Ngươi uống trước." đưa miệng hồ lô tới sát miệng nàng.


      Tuyết Hoa gấp thể chờ má há miệng ngửa đầu, Hạ Lăng Vân bắt đầu cho nàng uống đồng thời giải thích: " dùng Tích Cốc Đan, cho dù ngươi có cuộn cong cơ thể nhúc nhích, ỷ vào hô hấp và da lông hấp thu hơi nước tẩm bổ bản thân, cũng thể chống đỡ được tiêu hao của cơ thể. Trước mắt thân thể ngươi đạt cực hạn, nếu bổ sung đồ ăn, thân thể bị hỏng mất."


      Linh tuyền mát lạnh tiến vào trong miệng, Tuyết Hoa ừng ực uống vào, cảm giác linh tuyền chảy tới yết hầu và cuống họng khô rát của mình, rồi tiến vào dạ dày trống rỗng. Linh khí trong trẻo mát lạnh dần dần khuếch tán khắp lục phủ ngũ tạng, mà nàng cảm thấy mình giống như bông hoa héo rũ, được tưới nước kịp thời.


      Chờ Tuyết Hoa uống nửa bình linh tuyền, Hạ Lăng Vân lấy ra quả táo, ngón tay vẽ cái, đầu ngón tay hóa ra linh lực cắt quả tao thành hai phần lớn .


      Hăn cầm non nửa quả táo tới trước mặt Tuyết Hoa : "Ngươi cần ăn chậm rãi. Hai mươi lăm năm ăn gì, nếu ăn nhiều dạ dày bị tổn thương."


      "Ừ, ừ." Tuyết Hoa gấp thể chờ được há mồm, chờ đút cho mình.


      Quả táo giòn ngọt tiến vào miệng, nàng oa ô cắn ngụm, rồi nhanh chóng nhai nuốt, sau đó nhìn chằm chằm vào miếng táo trong tay . Ăn được ít, nàng lại càng cảm thấy đói hơn.


      Hạ Lăng Vân chút do dự thu nửa quả còn lại vào vòng Càn Khôn : "Tuyết Hoa ngươi phải học được cách tự động kiềm chế." Năng lực tự kiềm chế của tu sĩ rất mạnh.


      "Oa ô..." Tuyết Hoa bất đắc dĩ thở dài, tự giác phát ra tiếng kêu hồ ly.


      Lấy ra tấm vải bọc tiểu hồ ly chỉ còn da bọc xương lại, Hạ Lăng Vân ôm nàng bay về phía tây nam. Tuyết Hoa ghé vào lồng ngực nhìn xung quanh, cảnh vật so với lúc trước khi nàng bế quan cũng thay đổi nhiều lắm, rất nhiều nơi còn tuyết đọng, vài cọng cỏ non nhú lên khỏi mặt đất. Thời gian hai mươi lăm năm phảng phất giống như ngày đêm, nàng có chút cảm giác nào.


      đường, Hạ Lăng Vân nhìn thấy con suối tan băng vội đáp xuống.


      Tiểu hồ ly phơi sương gió hai mươi lăm năm, da lông tuyết trắng phủ đầy bụi bẩn.


      Sau khi đặt nàng xuống suối nước, gỡ vòng đeo cổ của nàng xuống, xắn áo giúp nàng tắm rửa. Toàn thân Tuyết Hoa vô lực, cứ như vậy ghé vào lòng bàn tay , để tùy tiện tắm rửa giúp nàng.


      Chứng kiến nước bẩn từ người chảy xuống, nàng xấu hổ tự hỏi mình có bao nhiêu bụi bẩn, lại nhìn bộ lông hồ ly bị rơi xuống, nàng lập tức hét lên, "Ta bị rụng lông rồi hả? Đừng nha..." Liệu nàng có thể biến thành hồ ly trụi lông ?


      "Bởi vì ngươi tĩnh tọa tu luyện linh lực, thân thể tiến vào trạng thái hôn mê, nhưng trong hai mươi lăm năm cũng đủ để ngươi thay đổi bộ lông đấy." Hạ Lăng Vân bình tĩnh .


      Tiểu hồ ly nhìn có vẻ lớn hơn chút so với hai mươi lăm năm trước, nhưng chỉ cần chải bộ lông bị rụng, chỉ cần rụng hết lộ ra hình thể của nàng.


      Xoa xà bông nhàng tắm cho nàng, Hạ Lăng Vân giúp nàng sấy khô rồi : "Ngươi rất gầy, phải mau chóng khôi phục hình dáng mới được." cảm nhận được nàng bây giờ toàn thân chỉ có xương cốt thôi.


      "Ừ, ta biết ." Tuyết Hoa vội vàng . Nàng quay đầu nhìn đuôi mình cũng biết giờ mình khó coi bao nhiêu, cái lông xù xinh đẹp lúc này chỉ còn vài sợi lưa thưa, lộ ra da thịt hồng hồng.


      Sau khi rửa sạch ôm nàng vào ngực, bay thẳng tới Vong Trần Cư.


      Sân của Vong Trần Cư vĩnh viễn là mùa xuân, Thường Hưng Thường Đức luyện kiếm kĩ trong sân. Thấy Hạ Lăng Vân ôm tiểu hồ ly về lập tức thu kiếm nghênh đón, vui sướng : "Tham kiến trưởng lão. Trưởng lão, Tuyết Hoa bế quan xong?"


      Tất cả mọi người trong Thiên Linh Môn đều biết tiểu linh hồ Tuyết Hoa đột nhiên tùy ý bế quan ở khe núi cách đây hơn ba mươi dặm, hai mươi lăm năm qua Hạ trưởng lão gần như là ở đó, cho dù ra ngoài cũng phái người hỗ trợ hộ pháp. Bây giờ người mang tiểu hồ ly về, điều này tiểu linh hồ bế quan xong.


      "Ừ, Tuyết Hoa xuất quan." Hạ Lăng Vân , "Thường Đức, ngươi bắt con cá chuối, Thường Hưng, ngươi chuẩn bị nấu cháo cá loãng, nó vừa xuất quan, thể ăn cả miếng thịt." Dạ dày Tuyết Hoa trống rỗng, cần phải chậm rãi bồi dưỡng. Bên trong "Thần nông thảo mộc kinh" có ghi lại thịt cá chuối là thượng phẩm dưỡng huyết bổ hư, kiện tỳ lợi thủy, thịt trắng nõn, thích hợp với cơ thể Tuyết Hoa.


      lập tức lấy ra củ nhân sâm dặn dò: "Cắt hai lượng bỏ vào nấu." Nhân sâm bổ khí, bổ tì ích phổi, an thần.


      Thường Hưng lập tức , "Vâng, trưởng lão." xong tiến tới tiếp nhận nhân sâm.


      Tuyết Hoa nhìn quan tâm mình như vậy ngọt ngào : "Người đối vơi ta tốt, ta thích người nhất." cứ thanh cao thoát tục như vậy, thân phận tôn quý, tất cả nữ nhân đời này cách nào si mê .


      "Nó có thể chuyện?" Vừa mới định ra hồ Nữ Thần Thường Đức quay người lại, kinh ngạc nhìn về phía Tuyết Hoa gầy trơ xương nằm trong ngực Hạ Lăng Vân. Tinh linh quái chỉ có thể tiến vào "Thực" giai mới chuyện được.


      "Tuyết Hoa liên tục tiến giai." Hạ Lăng Vân bình tĩnh , nhưng khóe miệng khẽ nhếch chứng tỏ giờ phút này cảm thấy rất kiêu ngạo. Mặc kệ chủ nhân của nàng là ai, bây giờ Tuyết Hoa muốn rời xa , chủ nhân Tuyết Hoa bỏ nàng lâu, nhất định là do hết tuổi thọ, cho nên bây giờ là chủ nhân duy nhất của nàng.


      "Tứ phẩm linh hồ." Thường Đức cảm khái . "Chúng ta bằng nó." và Thường Đức hầu hạ bên cạnh trưởng lão, thường xuyên được người chỉ bảo, bây giờ cũng chỉ được tu vi nhị phẩm. Tuyết Hoa hổ là linh sủng của trưởng lão, may mắn.


      "Thưởng Đức, Thưởng Hưng, đừng tự ti, Tuyết Hoa là tinh linh cực hiếm ở giữa thiên địa, có lẽ là độc nhất vô nhị, ta cũng cảm thấy thua kém nó, các ngươi đừng so sánh."


      Hạ Lăng Vân an ủi bọn . Tư chất tu luyện của Thường Hưng, Thường Đức rất bình thường, có thể tu luyện tới mức này là rất giỏi rồi. Nếu như ở môn phái khác bọn như vậy chỉ có thể được coi là đệ tử ngoại môn, thể bước vào cánh cửa "Đạo" giai, kết cục tốt nhất là xuống núi lấy vợ sinh con, thọ hơn trăm tuổi con đàn cháu đống.


      "Người đúng trưởng lão. Mỗi người có kì ngộ khác nhau, chúng ta thể quá tham lam." Thường Đức lập tức , quay người tới hồ Nữ Thần, nhảy vào trong hồ tìm kiếm cá chuối mà trưởng lão .


      Thường Hưng ôm quyền, vào phòng bếp của Vong Trần Cư, bắt đầu chuẩn bị nấu cháo loãng cho tiểu hồ ly.


      Rốt cục cũng được trở về rồi.


      Tuyết Hoa được Hạ Lăng Vân ôm đánh giá xung quanh Vong Trần Cư, nàng cảm giác mình bế quan hai mươi lăm năm mà chỉ giống như mới rời khỏi đây hai ba tháng, từng cọng cây ngọn cỏ nơi này so với lúc trước nàng rời cũng thay đổi nhiều, khiến nàng có cảm giác thân thuộc như nhà của mình.


      Từ trung lấy ra mảnh gấm màu xanh đặt vào cái ổ bàn, Hạ Lăng Vân : "Đây là ổ hồ ly ta tự bện giúp ngươi, ngươi ngủ giấc, sau khi nấu cháo xong, ta gọi ngươi dậy ăn." Với tình trạng này của nàng cần phải điều dưỡng thời gian, ít nhất hai mươi ngày sau mới có thể để nàng ra ngoài.


      tại toàn thân Tuyết Hoa hoàn toàn vô lực, mặc đặt nàng vào ổ hồ ly . Trong ổ hồ ly tỏa ra mùi thơm nhàn hạt của cây cỏ, cả tấm vải lụa lót cũng mềm mại rộng rãi, nàng cuộn cong cơ thể, cảm giác thoải mái.


      "Người phải gọi ta nha." Nàng ngẩng mặt lên .


      "Ừ." Hạ Lăng Vân mỉm cười gật đầu, "Đúng rồi, Tuyết Hoa, về sau ngươi gọi ta là sư phụ." Tuyết Hoa có thể mở miệng chuyện, bọn họ cũng còn chướng ngại trao đổi, quyết định để nàng gọi mình là sư phụ.


      Tuyết Hoa chần chừ chút, : "Tiên Quân."


      "Ừm?" Hạ Lăng Vân ừ tiếng, đuôi lông mày khẽ nhướng, biểu nghi hoặc.


      "Bây giờ ta muốn gọi người là Tiên Quân." Tuyết Hoa cúi đầu thẹn thùng , nhanh chóng đem đầu vùi vào cái đuôi mình. Nàng muốn gọi chàng là nam thần, hoặc là tên, nhưng bây giờ thể, nàng cũng dám.


      Hạ Lăng Vân nghĩ nghĩ : "Tùy ngươi."


      Hồ ly ngốc, nàng biết nếu nàng gọi là sư phụ, địa vị của nàng hoàn toàn khác với linh sủng thông thường sao? Nàng biết hai tiếng sư phụ đó, nàng giống như Lục Mẫu Đơn tiên tử được tất cả vãn bối Thiên Linh Môn tôn kính, chỉ cần ở Thiên Linh Môn, cho dù tương lai hết thọ trời hoặc phi thăng, nàng vẫn được bảo hộ của Thiên Linh Môn.


      Ha ha, hồ ly ngốc, bây giờ nàng còn chưa biết đạo lí đối nhân xử thế, thể nghĩ xa được như vậy.
      Nhược Vân, chumnhoxanh, hthuqttn31 others thích bài này.

    2. Ume

      Ume New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Đừng tuyết hoa ngốc nhé, tính cả r đấy nhé :yoyo60::yoyo60:
      Thanks b Momo nha. 25 năm trôi qua chắc bạn Lệ gì gì đó cũng thăng cấp nhiều r ha:yoyo65:
      Mong đừng ngược gì hết, Lăng Vân k có gì gì với b Lệ hết:yoyo44:
      Momo1314 thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 33: Hồ ly giống đực tới cầu thân


      Vài ngày sau khi tin tức Tuyết Hoa xuất quan truyền , mọi người biết được Tuyết Hoa bế quan hai mươi lăm năm còn liên tục tiến giai, cho dù tu sĩ sống tới bó tuổi cũng phải trợn mắt há mồm. Sau khi khiếp sợ mọi người đồng loạt , hổ là linh sủng mà trưởng lão ngàn chọn vạn tuyển, tới bảy tám trăm năm mới tìm được, quả nhiên là giống linh sủng thông thường.


      Bên ngoài Vong Trần Cư, con hồ ly lông đỏ hồi hộp đứng trước hàng rào quấn đầy cây thường xuân. Nó muốn vào, nhưng dám chủ động quấy rầy trưởng lão đại nhân vô cùng nghiêm khắc.


      Thường Đức ra ngoài rót nước trông thấy, vội kêu: "Hồng Linh, ngươi tới tìm trưởng lão sao? Có phải chưởng môn có việc cần bàn với trưởng lão? Mau vào, Vong Trần Cư có bày pháp trận nên có cửa."


      Linh hồ Hồng Linh là linh sủng của chưởng môn Hàn Tu, hai mươi lăm năm trước vì năng lỗ mãng, chủ tớ bị phạt bế quan ba năm. Sau khi xuất quan, Hàn Tu tăng cường quản giáo Hồng Linh, qua hai mươi lăm năm, bây giờ Hồng Linh cũng có thể coi là hồ ly văn nhã rồi.


      "Thường Đức, ta muốn gặp mặt Tuyết Hoa, ngươi có thể hỏi trưởng lão giúp ta được ?" Hồng Linh nho nhã lễ độ hỏi thăm, gật đầu chào hỏi Thường Đức.


      "Ngươi muốn gặp Tuyết Hoa?" Thưởng Đức sững sờ, lập tức bừng tỉnh, , "Được, ta vào hỏi giúp ngươi." Bây giờ là tháng hai mùa xuân, hồ ly phát dục rồi. Hồng Linh đến đây là để lấy lòng, muốn tìm Tuyết Hoa làm phối ngẫu. Chỉ là hình thể bây giờ của Tuyết Hoa... Chỉ sợ là con chưa phát dục.


      Thư phòng, Hạ Lăng Vân viết bùa chú, bên trái là tiểu hồ ly nhìn chăm chú. người mặc xiêm y màu đỏ, bốn chân cũng được bao bọc, chỉ lộ cái đầu và đuôi ra bên ngoài.


      Tiểu hồ ly Tuyết Hoa do bế quan thời gian dài, dinh dưỡng đầy đủ, khiến lông bị bong ra. Trong khoảng thời gian ngắn lông thể mọc được nhiều, mặc dù bốn mùa ở Vong Trần Cư đều giống như mùa xuân, nhưng bên ngoài lại là đầu mùa xuân vẫn còn hơi rét, cho nên Hạ Lăng Vân tìm mấy nữ đệ tử, ra lệnh cho các nàng may quần áo cho tiểu hồ ly. Các nữ đệ tử vô cùng hăng hái, lần may cho nàng tới bảy tám bộ, đủ để nàng mặc cho tới khi bộ lông dài ra.


      "Ba chữ Hỏa (火) đọc là "Diễm" nghĩa là lửa . Đây là pháp trận hệ hỏa cao cấp, dùng phù chú phải dùng văn tự phù chú." Hạ Lăng Vân dạy bảo nàng. Bây giờ Tuyết Hoa có thể chuyện, phải dạy tri thức cho nàng.


      "Diễm, là ba chữ hỏa." Tuyết Hoa nghiêm túc ra.


      ra chữ này nàng nhìn rất quen mắt, nhưng lại chú ý phát . Hỏa có thể dùng chữ "Diễm" vậy ba chữ Thủy đọc là "Miểu" có nghĩa là lũ lụt ?"飍" nghĩa là gió lớn? "Nghiêu" nghĩa là đất? "Hâm" nghĩa là thuộc tính kim? "Miểu, "飍, "Nghiêu", "Hâm" đọc... á... những chứ này đều là chữ lạ, nàng biết phải đọc thế nào.


      Tinh có nghĩa là gì? Ba chữ nhật? Pháp thuật cấm chú? Ngược lại "Sâm" là pháp thuật hệ mộc có thể dùng bố trí những phạm vi lớn cho pháp trận, "刕 phải là ba chữ đao đại biểu cho hệ kim chứ...


      Tư duy của tiểu hồ ly mau chóng phát tán, Hạ Lăng Vân nhìn đôi mắt ngây ngốc của nàng nghĩ rằng nàng thể hiểu, nên càng kiên nhẫn chỉ dạy.


      "Trưởng lão, linh sủng Hồng Linh của chưởng môn ở bên ngoài cầu kiến." Thường Đức tiến tới bẩm báo, "Nó muốn gặp Tuyết Hoa."


      Hạ Lăng Vân sớm biết Tuyết Hoa ở bên ngoài, cũng hiểu dụng ý của nó, ngẩng đầu mà lời từ chối: " gặp." Tuy rằng Linh Hồ bây giờ được giáo dưỡng rất khá, nhưng vẫn cho rằng nó xứng với tiểu hồ ly Tuyết Hoa thông minh đáng xinh xắn lanh lợi.


      "Trưởng lão, Tuyết Hoa sớm muộn cũng phải lớn lên đấy." Thưởng Đức cẩn thận khuyên nhủ, "Nước phù sa nên chảy ruộng ngoài."


      vừa nhắc nhở, Hạ Lăng Vân đặt bút xuống, trầm tư.


      "Thường Đức, xảy ra chuyện gì?" Tuyết Hoa kinh ngạc hỏi thăm. Hồng Linh phải là bị nàng cào cho nhát, sau đó cùng chủ nhân bị phạt bế quan ư? Sao nó muốn gặp nàng?


      "Tuyết Hoa, bản năng động vật của linh sủng rất mạnh, thanh tâm quả dục giống như tu sĩ nhân loại, trừ phi bế quan tĩnh tọa tu luyện linh lực, hàng năm tới thời kì động dục.


      Thường Đức nhìn Hạ Lăng Vân đánh bạo , "Chủ nhân linh sủng áp chế được bản năng của linh sủng, thậm chí vì đạt được khả năng có linh thú con, còn chủ động hỗ trợ linh sủng tìm đối tượng giao phối."


      Động dục, giao… giao phối?


      Tuyết Hoa lập tức cảm thấy cả người đều thoải mái.


      "Linh sủng đồng môn giao phối, hoặc cùng linh sủng hoang dã giao phối, nếu có thú con sinh ra, chỉ cần có linh căn đều được nuôi dưỡng ở môn phái. Nếu như cùng môn phái sau khi sinh thú con có linh căn, hai môn phái phải phân thú con ra nuôi."


      Thường Đức nhiệt tình giới thiệu: "Hồng Linh là ngũ phẩm linh hồ, là kim phượng vương triêu rất khó gặp, và ngươi đều thuộc Thiên Linh Môn, nếu có thể sinh hạ tiểu linh hồ, Thiên Linh Môn cần phải phân chia với các môn phái khác."


      Tu sĩ nhân loại kí khế ước với linh sủng cần dựa vào cơ duyên, ước chừng chỉ có phần tư tu sĩ có thể kí kết khế ước linh sủng. Tu sĩ nhân loại bắt đầu tìm kiếm linh sủng là khi bản thân bước vào "Đạo" giai, bọn họ có thể thu phục linh sủng đồng thời linh lực cũng tăng lên.


      Những linh thú hoang dã cũng phải có những con có linh lực cao, nhưng ý thức tự chủ rất mãnh liệt, dễ dàng bị tu sĩ loài người thuần dưỡng, cho nên môn phái tu tiên ngoại trừ những linh sủng cấp cao do tổ tiên lưu lại, hầu hết là linh sủng cấp thấp.


      Thường Đức còn muốn hộ Hồng Linh, Tuyết Hoa hét ầm lên, "Đuổi nó ra ngoài!" Nàng là người, tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối... ... giao phối với hồ ly giống đực!


      "Tuyết Hoa, bây giờ Hồng Linh khiêm tốn trầm ổn, cũng được coi như là hồ ly tốt trong đám hồ ly giống đực, ngươi muốn gặp?" Thường Đức lập tức ngây ngẩn cả người. Tuyết Hoa thông minh như thế, hi vọng nàng giao phối với hồ ly giống đực khác phái, sau khi sinh hạ tiểu linh hồ bị người khác ôm .


      " muốn, gặp!" Tuyết Hoa lớn tiếng , vừa cái đầu còn liên tục lắc.


      "Thường Đức, Tuyết Hoa thích Hồng Linh, ngươi nên hết hi vọng ."


      Hạ Lăng Vân nhìn thấy dáng vẻ kịch liệt phản đối của Tuyết Hoa , "Tu vi của Hồng Linh vẫn còn thấp, hơn nữa ấn tượng ban đầu của Tuyết Hoa đối với nó rất kém, ngươi đừng tác hợp nữa. Ta chợt nhớ, đảo chủ Hỏa Vân đảo có nuôi ngũ phẩm thanh hồ, còn cùng hai hồ ly cái sinh ra ba con tiểu linh hồ. Đợi Tuyết Hoa phát tình, ta mang nàng tới đảo Hỏa Vân giao phối." Đảo chủ Hỏa Vân đảo, Đạo Nguyên Tiên Quân là lão bằng hữu của , tiểu linh hồ giao phối? Chuyện dễ dàng thương lượng.


      Giao phối, giao phối, giao phối, giao phối...


      Tuyết Hoa xấu hổ chịu nổi, tức giận vươn móng vuốt cào cào nghiên mực, lạnh lùng , "Ta thèm giao phối." Nàng là người, nàng phải súc sinh!


      Mực nước lập tức bị hắt lên vấy bẩn nền giấy tuyên thành, làm nhòe nét chữ của Hạ Lăng Vân.


      Tiểu hồ ly tức giận!


      Thường Đức thầm tặc lưỡi, khó trách lúc vừa tới Thiên Linh Môn, nó cào cho Hồng Linh phát.


      Hạ Lăng Vân sủng nịch lắc đầu : "Được rồi, tùy ngươi."


      Chẳng lẽ Tuyết Hoa lại xấu hổ giống như nữ tử nhân loại? Bằng sao nàng lại phản ứng kịch liệt đối với vấn đề giao phối?


      Đợi đến thời kì phát tình, tự khắc nàng cần hồ ly giống đực. Tư chất của ngũ phẩm thanh hồ hơn bốn trăm tuổi so với ngũ phẩm hồng linh sáu trăm tuổi tốt hơn nhiều, quyết định chọn thanh hồ.


      Nhìn vẻ mặt của , Tuyết Hoa biết phải làm sao. Nàng có nỗi khổ nên lời, liền nhảy xuống cái bàn chạy ra khỏi phòng, tới gần hàng rào của Vong Trần Cư hướng về phía hồ ly lông đỏ gào hét: " cho phép ngươi tới Vong Trần Cư!" Dù sao nàng cũng phải tìm người, vật để phát tiết chút.


      Thấy nàng mở miệng chuyện, thanh giống như lời nhân loại tán dương: "Hoàng oanh xuất cốc, chuông bạc dễ nghe", Hồng Linh lập tức vui vẻ : "Ngươi là lợi hại, nhanh như vậy tu luyện tới "Thực" giai rồi. Tuyết Hoa, ta thích ngươi, tương lai chúng ta có thể..." Vừa chuyện nó vừa muốn bước vào cửa hàng rào.


      "Cút ra ngoài!" Tuyết Hoa giận dữ hét, hà miệng, phóng ra những viên cầu lửa phóng về phía Hồng Linh. Nàng luôn nhận định lực công kích của hệ hỏa vượt xa hệ Thủy, nên chủ động công kích.


      Ngũ phẩm linh hồ linh căn phong phòng bị tiểu hồ ly đột nhiên công kích mình, nhưng cũng vội vung đuôi lên tạo ra gió lớn, nhưng cũng vẫn để lọt hai ba quả cầu lửa rơi xuống lông mình. Da lông gặp lửa lập tức bốc cháy, nó kêu thảm thiết lăn mình mặt đất hi vọng dập được lửa người.


      "Rầm, rầm." lượng nước lớn từ trời đột nhiên xuất , dập tan đám lửa người Hồng Linh. Nước khiến lửa người nó được dập tắt đồng thời cũng khiến nó ướt sũng.


      "Tuyết Hoa, ngươi phải linh thú hoang dã, ngươi phải tuân theo phép tắc linh sủng của tu sĩ nhân loại, thể tổn thương các sinh vật linh tính khác."


      Hạ Lăng Vân nghiêm túc , phân phó Thường Đức, "Ngươi ôm Hồng Linh vào, trị thương cho nó." Hồng Linh và Tuyết Hoa trời sinh xung đột? Đây là lần thứ hai Hồng Linh bị Tuyết Hoa đánh rồi.


      Thường Đức bước nhanh tới kiểm tra thân thể cho Hồng Linh, sau đó thở dài hơi, bẩm báo: "Trưởng lão, Hồng Linh bị thương. Hồng Linh, da lông người ngươi bị cháy hai chỗ, xinh đẹp rồi." bằng cắt hết lông, mặc quần áo giống Tuyết Hoa cho xong.


      "Ngao ngao, bộ lông xinh đẹp của ta." Hồng Linh đứng dậy rũ rũ nước người, nhìn Tuyết Hoa kêu lên: "Tiểu hồ ly, ta với ngươi có thù oán gì, sao hai lần liền làm tổn thương tới diện mạo của ta."


      Sắp tới mùa giao phối, dáng vẻ nó như vậy làm sao theo đuổi hồ ly giống cái? Tuyết Hoa như vậy, cũng biết lúc nào động tình, năm nay đoán chừng cũng chỉ có linh hồ Mị nhi, mà Thiên Linh Môn còn có hồ ly giống đực Tuyết Linh, nó cần phải tranh đoạt quyền giao phối với Tuyết Linh đó nha. có bộ lông xinh đẹp, có tư thế tuấn oai hùng, Mị nhi chắc gì nhìn đến nó. Nếu Mị nhi biết nó chạy tới đây theo đuổi Tuyết Hoa trước, chừng triệt để từ chối nó.


      Ai ai ai, tính sai, tính sai.


      Hồng Linh nhìn tiểu hồ ly mặc trang phục màu đỏ xinh xắn, ánh mắt tràn ngập ai oán. Hạ Lăng Vân đành phải , "Hồng Linh, ngươi đan phòng tìm Thanh Hoa, rằng ta cho ngươi hai viên đan dược Liệt Phong Đan cao cấp, và hai viên Tẩy Tủy Đan cao cấp."


      Cái này xem như là đền bù tổn thất cho nó. Nó nho nhã lễ độ tới nhà cầu kiến, cái gì cũng sai phạm, Tuyết Hoa chủ động tổn thương nó, là Tuyết Hoa đúng, cũng là do dạy dỗ nàng tốt.


      Hai viên Liệt Phong Đan cao cấp, hai viên Tẩy Tủy Đan cao cấp? Linh đan cao cấp cần trăm loại dược liệu linh tính nhưng lại rất khó luyện thành, cho dù là linh sủng chưởng môn cũng thể thường xuyên ăn linh đan cao cấp.


      Hồng Linh nghe vậy bất chấp hiềm khích lúc trước, cao hứng : "Trưởng lão người vậy, ta tìm Thanh Hoa chân nhân." Đợi lúc nó mạnh hơn nữa, tiểu hồ ly đáng vừa ý nó đấy.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20527 others thích bài này.

    4. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Ôi trời ơi,mau mau tiến giai thành hình ng Hoa ơi,k soái ca lại tìm cách cho này .....thương lắm cơ:yoyo44:
      Momo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 34 Hồ ly tinh quyến rũ


      Đuổi Hồng Linh , Hạ Lăng Vân ngồi xổm xuống chọc chọc cái đầu của Tuyết Hoa, vẻ mặt nghiêm túc : "Ta vẫn nghĩ ngươi dịu dàng ngoan ngoãn, ngờ dã tính của ngươi vẫn còn nhiều, vô cùng hung bạo. Xem ra về sau ta cần phải tăng cường quản thúc ngươi." Bởi vì Tuyết Hoa học tập tri thức rất nghiêm túc, định tặng nàng lễ vật, nhưng mà lúc này thôi.


      Tuyết Hoa ai oán nhìn , : "Ta chán ghét các người tự ý quyết định... đối tượng...cái kia... cho ta."


      "Đối tượng giao phối?" Hạ Lăng Vân kinh ngạc , "Vừa rồi ta ép buộc ngươi nhận đối tượng giao phối, ta chỉ giúp ngươi chọn người dự bị, nếu ngươi cảm thấy chướng mắt, ta cũng cho phép những hồ ly kia sử dụng...sức mạnh đối với ngươi." Linh thú hoang dã xuất tình trạng cưỡng ép giao phối, nhưng ở tầm linh sủng điều đó là thể. Linh sủng, nhất là những linh sủng có dáng vẻ đáng được chủ nhân coi như là con cái, nếu bị bắt nạt chủ nhân nhất định ra mặt.


      thương tiếc vuốt ve cái đầu của Tuyết Hoa, giải thích: "Ngươi còn , chờ sau khi ngươi trưởng thành phát tình, ngươi tự chủ được mà tìm hồ ly đực. Chẳng lẽ khi đó ngươi tìm hồ ly giống đực hoang dã? Ta nghĩ rằng ngươi có trí tuệ, thể nào tha thứ cho việc ngươi theo bản năng mà giao phối với hồ ly hoang dã." Cái này giống như là thiếu nữ nhân loại bị trúng xuân dược ném ở nơi hoang dã, chung quanh chỉ có khỉ đực.


      "Ta còn vấn đề này cần người quan tâm." Tuyết Hoa nổi giận , gương mặt hồ ly lúc này cũng ửng đó lườm . Nàng nhất định biến hóa trước khi thân thể hồ ly trưởng thành, sau đó... ít nhất cũng để ý nam nhân!


      "Ha ha." Hạ Lăng Vân cười khẽ, "Ta biết." xong, nhịn được thò tay xoa xoa cái tai nhọn của nàng.


      Tu vi linh lực của Tuyết Hoa tăng trưởng diện rộng, linh trí cũng tăng trưởng như vậy, nó bây giờ biết được xấu hổ.


      Cảm giác này kì diệu, giống như là cùng con mười hai mười ba tuổi thảo luận vấn đề con rể tương lai, con thẹn quá hóa giận, đỏ mặt làm dậm chân làm nũng với phụ thân.


      Tuyết Hoa là sủng vật của , thương nàng như con , nhất định vì nàng mà lựa chọn hồ ly đực xứng đôi với nàng. Về phần những hồ ly giống đực bình thường để ý tiểu hồ ly của , trước mắt ở trong phạm vi cân nhắc của .


      "Chúng ta vào tiếp tục học phù chú." xong, ôm lấy nàng vào phòng, linh trí của tứ phẩm tiểu linh hồ so với nhị phẩm linh hồ cao hơn rất nhiều, chỉ gia tăng khóa học cho nàng, còn phải dạy nàng lễ nghi.


      Lỗ tai bị xoa nắn khẽ run rẩy, mặt Tuyết Hoa càng đỏ hơn. Ghé vào lồng ngực , nàng chạm vào cằm , trong lòng nhộn nhạo. Nam thần, mặc kệ nàng nhìn nam thần ở góc độ nào, chàng cũng đều hoàn mĩ.


      Mùa xuân tháng ba, linh hồ Mị nhi, linh hồ Hồng Linh, linh hồ Tuyết Linh trước sau bước vào giai đoạn động dục, các linh sủng khác cũng bắt đầu muốn giao phối. Mùa xuân toàn bộ linh sủng đều được thả ra ngoài, các chủ nhân triệu hoán chúng, càng nhốt vào gian linh sủng.


      Hồng Linh và Tuyết Linh cùng truy đuổi Mị nhi, thậm chí còn đánh nhau. Đương nhiên với tư cách là linh hồ có linh trí, chúng đánh nhau là có chừng mực, hơn nữa là trước mặt Mị nhi khoe khoang bộ lông, dáng vẻ, khí thế, còn có kĩ năng chiến đấu. Luận linh lực và pháp thuật, tam phẩm Tuyết Linh gặp Ngũ phẩm Hồng Linh là bại hoàn toàn!


      "Chán quá, chán quá, chán quá,..." Tuyết Hoa ghé vào bàn sách của Hạ Lăng Vân, cọ cọ vào nền giấy tuyên thành.


      Móng vuốt của nàng có khả năng viết chữ đấy. Cái đuôi nàng chấm vào mực nước, cẩn thận từng li từng tí vẽ ", hai, ba, bốn, năm". Hạ Lăng Vân đối với lanh lợi của nàng vô cùng tán thưởng, đặc biệt phái đệ tử ra ngoài mua đống giấy tuyên thành cho nàng vẽ loạn.


      Nhìn thấy nàng nghịch ngợm, Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng giường mở mắt ra : "Ngươi biết sử dụng cái vòng ta cho ngươi chưa?"


      vừa đưa nàng cái vòng đó khắc chữ "Trưởng lão Thiên Linh Môn Hạ Lăng Vân Tiên Quân" biểu chủ nhân của tiểu hồ ly là ai, cũng thân phận và thực lực của chủ nhân( phòng ngừa người biết thân phận trưởng lão phái của Hạ Lăng Vân, vẫn là Tiên Quân, được gây tổn thương cho tiểu hồ ly).


      Cái vòng đeo cổ này chính là pháp khí, tổng cộng năm sáu viên trân châu lớn , là thủy linh thạch thượng phẩm. Chỉ cần phát động thủy linh lực có thể tạo ra được hơn ngàn mũi tên băng. Phía dưới vòng đeo cổ có gắn quả cầu được che kín bằng phù chú, đó là gian trữ vật khá lớn, dùng để đồ ăn và đan dược cho nàng.


      "Biết rồi." Tuyết Hoa dương dương đắc ý , cố ý dùng ý niệm lấy ra hai quả táo trong gian trữ vật, sau đó lại thu vào. Vẫn là do Hạ Lăng Vân có địa vị cao, chưa linh sủng nào ở Thiên Linh Môn có pháp khí chuyên dụng, nàng có.


      "Ta dạy ngươi văn tự phù chú ngươi nhớ ?" Hạ Lăng Vân lại hỏi. Tiểu hồ ly học tập rất chăm chỉ, cũng dạy bảo nàng cẩn thận.


      "Diễm, Miểu, Hâm, Hu..." Tuyết Hoa lười biếng thầm, cái đuôi dính chút mực nước vung vẩy, ít hàng chữ xuất . Những... chữ này trước kia nàng biết đọc, nhưng cũng đoán được đại khái, bây giờ hoàn toàn hiểu vị trí của chúng trong pháp trận.


      "Lại đây." Hạ Lăng Vân nghe nàng đọc sai chữ nào, gọi nàng qua.


      Tuyết Hoa nhàng nhảy khỏi bàn học, rồi lại nhảy lên người .


      Hạ Lăng Vân ôm nàng đặt lên chân mình, sau đó tách hai chân sau của nàng ra, bới bới mấy cọng lông ở chỗ đó.


      "Ah--- người muốn làm gì?" Tuyết Hoa lập tức hét ầm lên, bốn móng vuốt giãy dụa cố gắng dãy người ra, nhưng vì nàng lo lắng móng vuốt sắc bén làm tổn thương tay , dám dùng nhiều lực.


      Cẩn thận chu đáo tìm tòi phía dưới cái đuôi nàng, Hạ Lăng Vân : "Chỗ đó của ngươi có đỏ với ướt át, có nghĩa là thân thể chưa tới giai đoạn phát tình, ngươi thích ra ngoài chơi. Nhớ phải tắm rửa, bị lây rận."


      Vài ngày trước, lúc Tuyết Hoa ngủ, gặp thất đồ đệ Lưu Thanh Bình ở dược phòng. Lưu Thanh Bình tới tìm Thanh Hoa chân nhân xin ít thuốc để gia tăng khả năng thụ thai của hồ ly. thuận tiện hỏi thăm thân thể của hồ ly cái lúc phát tình. Bây giờ xác định Tuyết Hoa chưa tới giai đoạn phát tình, sợ nàng ra ngoài tùy tiện tìm hồ ly giống đực nào đó, càng cần lo lắng nó bị hồ ly mạnh hơn cưỡng ép.


      Tuyết Hoa lập tức hóa thành thạch cao. , ... lại lần nữa xem chỗ kín của nàng!


      "Tuyết Hoa, ra ngoài chơi , ta để cửa cho ngươi, nhưng phần cơm đâu, ngươi tự săn bắt ." Hạ Lăng Vân vỗ vỗ mông của nàng . Tuyết Hoa xuất quan hơn hai mươi ngày rồi, sau khi được tỉ mỉ chăm sóc khỏe mạnh. Mông của nàng chạm vào cũng có chút thịt rồi, rất hài lòng.


      "Của ta... của ta..." Tuyết Hoa khóc cho trong sạch của nàng nha... Lần thứ nhất, lần thứ hai, n lần đều bị nam thần lấy .


      "Cái gì của ngươi?" Hạ Lăng Vân hoài nghi hỏi, đồng thời lấy ít nguyên khí đan trung cấp trong vòng tay cho nàng làm đồ ăn vặt, sau đó với nàng, " ra ngoài nhìn xem, ngươi học được điều mà ta thể dạy được ngươi." nghĩ rằng nàng hiểu tầm quan trọng của mùa xuân đối với nàng.


      Tuyết Hoa thầm lảm nhảm, nhưng cũng dám thêm, đành phiền muộn nhảy xuống giường, chạy ra ngoài.


      Nhìn bóng dáng của nàng, gương mặt Hạ Lăng Vân đầy vẻ cưng chiều, đứa bé này, vẫn rất ham chơi.


      Tuyết Hoa chạy tới bên hồ Nữ Thần, "Ào ào" nhảy xuống, khiến mặt hồ tĩnh lặng nổi lên vòng xoáy.


      Nếu như nàng nhanh chóng biến hóa, biến thành thiếu nữ trẻ tuổi, có thể xem nàng như hài tử và sủng vật ư? Nàng kí khế ước linh sủng với , chính xác mà và nàng có chút quan hệ nào. năm lần bảy lượt sờ mó thân thể nàng, nhìn sạch sờ sạch, nàng có phải nên cầu phụ trách?


      "Đồ ngốc, tất nhiên là phải vậy." Thần long thấy đầu thấy đuôi, giọng thần bí của nhân viên quản lý thứ n đột nhiên xuất trong ý thức của nàng.


      "Nhân viên quản lý thứ n, những ngày này ta nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy ngươi chỉ là hệ thống."


      Ngâm mình trong hồ nước tiểu hồ ly nhắm mắt lại hết sức chăm chú cảm ứng ý thức, hi vọng có thể cảm ứng được tồn tại của nhân viên quản lý thứ n. Những ngày này ngoại trừ học tập và ngủ bên ngoài, cũng bớt thời gian suy nghĩ thân phận của nhân viên quản lí thứ n. Nàng nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy người xưng là nhân viên quản lí thứ n càng giống với hệ tống trí tuệ nhân tạo mà nàng từng xem trong tiểu thuyết.


      "Ta là phần lớn ý chí và thực thể hóa của nhân viên quản lí, ngươi cũng có thể coi ta là hệ thống trí tuệ nhân tạo."


      Nhân viên quản lí thứ n giật dây : "Ngươi cũng là người xuyên , cũng có bàn tay vàng, linh căn thiên phú của ngươi thua Lệ Quân Hoa, ngươi lại là hồ ly trời sinh mị cốt, vì sao tìm cách để Lăng Vân Tiên Quân mến ngươi? Tương lai Lệ Quân Hoa có mấy nam nhân, ngươi nguyện ý để nam thần trở thành trong số những nam nhân đó, đau khổ chờ đợi quay đầu nhìn lại?"


      ", ta tuyệt đối để cho Hạ Lăng Vân thành trong đám nam sủng của nàng ta." Tuyết Hoa siết chặt tay thầm nghĩ.


      "Tiếp tục cố gắng. Thân thể của ngươi có bí mật, tương lai Hạ Lăng Vân cũng phải là đối thủ của ngươi, đến lúc đó ngươi hãy bổ nhào vào ." Nhân viên quản lí thứ n cười ha ha .


      Bổ nhào vào người nam thần...


      Tiểu hồ ly lập tức nhiệt huyết sôi trào, đầu nóng lên, phát nhiệt, quên mất việc mình còn hỏi về hậu cung Lệ Quân Hoa, còn có việc bản thân nàng hoàn thành nhiệm vụ có khen thưởng gì .


      sườn núi Thanh Phong ở sau rừng cây phía đông hồ Nữ Thần, ba con linh hồ truy đuổi nhau vui vẻ. Linh hồ Mị nhi nhìn thấy Tuyết Hoa chạy tới trước mặt nàng hỏi: "Ngươi sao lại ra ngoài? Trưởng lão cho phép ngươi ra?"


      Duỗi cái đầu ngửi mùi người Tuyết Hoa, nó biết Tuyết Hoa chưa tới giai đoạn phát tình, cười to : "Ha ha, tiểu muội muội, ngươi bây giờ đúng là có hứng thú với hồ ly đực." Tuyết Hoa còn chưa trưởng thành, bây giờ tiến giai thành tứ phẩm linh hồ, tốc độ phát triển của cơ thể vô cùng chậm chạp. Van vật tu tiên, gọi là trường sinh bất lão, thanh xuân vĩnh trú!


      "Ta ra ngoài dạo, nhìn ba người các ngươi, nên tới nhìn cái." Tuyết Hoa cười hì hì .


      Nàng ngửi ngửi, thấy người Mị nhi tỏa ra hương thơm nhàn nhạt. là thơm, người Mị nhi có mùi thơm hơi nhạt. Nàng lại rướn cổ lên ngửi Hồng Linh và Tuyết Linh, phát mùi của chúng đậm hơn so với bình thường rất nhiều, nhưng có mùi tanh.


      "Ngươi ngửi thấy mùi gì?" Mị nhi dò hỏi.


      "Nàng ấy nhất định cho rằng mùi hồ ly rất thúi, chúng ta cũng có mùi hôi." Hồng Linh cười to . Linh trí của nó cao hơn Mị nhi, phát tiểu hồ ly cố ý ngửi mùi bọn nó đoán ra Tuyết Hoa muốn làm gì rồi.


      "Làm sao ngươi biết?" Tuyết Hoa kinh ngạc . Nàng đặc biệt muốn chạy tới tìm bọn họ là muốn ngửi mùi lúc bọn họ phát tình, bởi vì mùi hôi của hồ ly chính là tâm bệnh của nàng.


      "Bởi vì trước đây lâu chủ nhân ta ." Hồng Linh , "Hồ ly hoang dã có mùi rất nồng, linh hồ tu luyện dần dần thay đổi, thường xuyên thanh trừ tạp chất trong cơ thể. Truyền thuyết, sau khi linh hồ tu luyện tới trình độ nhất định, người phát ra mị hương, chỉ có khả năng hấp dẫn những đồng loại khác phái, còn có khả năng hấp dẫn những dị loại khác phái."


      Chủ nhân còn , linh hồ hoang dã tu thành tiên, người vẫn có mùi tanh hôi, mà loại hồ tiên này chủ động học tập luyện đan hoặc xin đan dược của tu sĩ nhân loại, thanh trừ mùi hôi cơ thể, giữ lại mị hương.


      Hồng Linh đánh giá thân hình nhắn của Tuyết Hoa : "Hắc, ngươi còn vậy lại được ăn linh đan tốt nhất Thiên Linh Môn, chừng chưa tơi giai đoạn biến hóa, cũng có thể phát ra mị hương." người Mị nhi cũng có mùi thơm, nhưng uy lực rất , chỉ có khả năng hấp dẫn đồng loại khác phái, đối với dị loại khác phái tác dụng.


      "Trưởng lão quan tâm ngươi, ngươi vừa tiến giai tới tứ phẩm, chuyện lưu loát như vậy rồi."


      Mị nhi ghen tị , đồng thời dạy bảo: "Với tư cách là linh hồ có tiềm lực, ngươi có lẽ nên tìm linh hồ mạnh hơn mình mới đúng. Hồ ly cái chúng ta chỉ chọn hồ ly đực có thực lực mạnh đệ lưu lại thế hệ.: Cho nên, hai hồ ly đực ở Thiên Linh Môn có tư cách giao phối vơi Tuyết Hoa!


      "Ngươi đúng." Tuyết Hoa ngẩng mặt cao ngạo : "Đối tượng tương lai của ta ít nhất cũng phải là thất phẩm tiên." Nam thần của nàng vừa vặn là thất phẩm Tiên Quân.


      "Ngươi đừng si tâm vọng tưởng." Hồng Linh nhịn được , "Ta theo chủ nhân tham dự tụ hội của ba giới tu tiên, chưa từng có linh sủng linh hồ nào đạt được thất phẩm hồ tiên đấy. Ngươi định giao phối với chủng tộc khác? Ngươi chưa thể biến hóa, người ta cũng chướng mắt ngươi." Chỉ có linh thú có năng lực biến hóa, mới có thể giao phối với chủng tộc khác.


      Tuyết Hoa hừ tiếng, quay đầu bỏ chạy. Ve sầu thể kêu vào mùa đông, Hồng Linh sao có thể lý giải ý nghĩ của nàng.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20523 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :