1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phù Lam - Giá Oản Chúc [Hoàn - Link hoàn trang 21]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Sao 2 ng lại dễ thương thế k biết! :) <3
      ThuyDieu95Trúc Doanh thích bài này.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Thương Lam Diễm quá.
      Mong nhanh đến ngày cai nghiện xong.
      Thank editor
      ThuyDieu95 thích bài này.

    3. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Thân gửi đến các bạn theo dõi bộ truyện :)
      T làm truyện và bất ngờ cái lap của t nó biểu tình, vì thế t cho e nó bảo hành. Hơn nữa, tuần này và tuần sau, t có kỳ thi cuối cùng của đời sinh viên :-(((. Mong cả nhà thông cảm cho t thể up truyện trong 2 tuần này đk.
      Sau khi thi xong, t đk nghỉ tết, t sẽ up truyện đầy đủ để tạ lỗi :3
      Cảm ơn cả nhà!!!!
      vo tamTrâu thích bài này.

    4. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 42.

      Cửa hàng ở Hâm thành, cùng kết hợp Thương thành, tương đương nhau.

      Ngoại trừ những hàng hiệu bình dân, những cái khác đều biết những thứ đó có từ đâu.

      Lam Diễm dạo vòng, cảm thấy mình thể quay về lúc vinh quang Lam thị kia nữa.

      Có điều, như vậy cũng tốt. Khai hoang nam dã tế, thủ chuyết quy viên điền.(Khai khẩn ở trong đồng phía nam, giữ lấy vụng về kém cỏi mà quay về chốn ruộng vườn)

      nhớ tới mẹ của ...luôn hướng về cuộc sống thôn dã, mỗi khi nhìn thấy chương trình nông nghiệp ti vi, đôi mắt bà liền phát sáng.

      "Lam Tứ, Trịnh tiểu thư muốn có mẫu ruộng."

      "Lam Tứ, Trịnh tiểu thư muốn có ngọn núi."

      "Lam Tứ, Trịnh tiểu thư muốn có vườn trái cây."

      Nghĩ đến đây, Lam Diễm nghiêng đầu hỏi Doãn Tiêu Đao: "Đao thị vệ, nhà có ruộng ?"

      Doãn Tiểu Đao thà đáp: "Có."

      "Có núi ."

      "Có." Núi phía sau Hoành quán, chính là của Doãn gia.

      Thấy thừa nhận hai lần, nhàng hỏi đến cùng: "Có vườn trái cây ?"

      "Có." Cây ăn quả của Hoành quán, kết trái ngọt vô cùng.

      Lam Diễm nhìn về phía bầu trời xa vạn dặm.

      Lẽ nào đầu đất này là do mẹ đưa đến cho ? Nếu là thực , phiền Trịnh tiểu thư người giữ giấc mộng đó được ?

      Còn có, thể chọn người hơi thông minh chút sao!

      ---

      Chưa được mấy vòng, Lam Diễm thấy chán. Liền mở đường hồi phủ.

      Đường xe bus ở trạm của trường học. Bên kia của bến đợi, vừa đúng là sân bóng đá của trường học. Xuyên qua tường vây lan can nhìn sang, bên trong có học sinh ồn ào náo động.

      Doãn Tiểu Đao nhìn đường chạy của sân vận động, quay đầu : "Tứ lang, phải bắt đầu vận động rồi."

      Hệ thống thân thể của người nghiện bị ma túy phá hoại, chất kháng thuốc phiện nội sinh thiếu hụt nghiêm trọng. Mà con đường thúc đẩy chất kháng ma túy sinh ra, trong đó chính là vận động. Thế nhưng, nơi bài tiết chất kháng thuốc phiện bên trong cần phải có cường độ vận động vừa phải, đồng thời duy trì hơn ba mươi phút trở lên.

      Với thể chất tại của Lam Diễm, chạy vài bước liền thở. Vì thế tự nhiên ho mấy tiếng: "Ăn còn chưa đủ no, còn vận động."

      Doãn Tiểu Đao bình tĩnh nhìn : "Tôi giúp luyện."

      phản bác: "Tôi là người lịch , luyện đánh đánh giết giết."

      " phải đánh đánh giết giết." Cánh tay gập lên, nhô lên cơ bắp: "Là cường kiện cơ thể."

      chú ngồi ở phía trước quau đầu lại nhìn cặp đôi này, ánh mắt dừng lại cơ bắp cánh tay của Doãn Tiểu Đao.

      Lam Diễm vỗ vỗ cánh tay của Doãn Tiểu Đao, trách mắng: " Nơi công cộng, chú ý đúng mực."

      bình thường : "Chúng ta trước tiên luyện tập đơn giản."

      Lúc này, xe khởi động.

      Lam Diễm nhìn về phía sân bóng đá ngoài cửa xe, ra được tâm tình gì. miệng "Nha" tiếng.

      Bởi vì Doãn Tiểu Đao kiên trì làm kế hoạch vận động, hai người chỉ có thể xuống xe giữa đường, chuyển đến vận động thành, mua dụng cụ đồ dùng.

      Sau đó, Lam Diễm cảm thấy mình đáp ứng quá tùy tiện.

      Đơn giản chỗ nào? Suýt chút nữa còn nửa cái mạng!

      Doãn Tiểu Đao trái lại rất tốt, cái tạ tay tám cân ở trong tay , giống như món đồ chơi.

      Lam Diễm nắm chặt, cả người quỳ xuống theo.

      Doãn Tiểu Đao ngờ có thể kém đến trình độ này, đứng bên cạnh : " ngón tay của tôi là có thể đánh bại ."

      "Phi!" tê liệt đất, thở hồng hộc.

      "Sức lực của , thể năng, tính nhịp nhàng, tính dẻo dai, tính ổn định, đều rất kém." hạ kết luận.

      " cần nhấn mạnh!" Thực là mệt chết , ngay cả gào câu như vậy cũng mệt.

      lần nữa Doãn Tiểu Đao lập ra kế hoạch vận động. Khi cho nghe, xua tay: "Có chuyện gì, ngày mai lại . Luyện nữa tôi có sức làm cơm tối."

      Nghe vậy, liền đem kế hoạch để xuống.

      nửa nằm nệm Yoga nhoài về phía trước bên cạnh , tò mò hỏi : "Tứ lang, buổi tối nấu gì cho tôi ăn."

      coi thường lườm cái: " phải cho ăn, là cho tôi ăn. Làm chủ thứ."

      Hai tay Doãn Tiểu Đao đỡ quai hàm, nghiêng đầu: "Vậy buổi tối nấu gì cho chúng ta ăn?"

      "..." Lam Diễm từ bỏ việc khai thông với . nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Hai năm qua rèn luyện thế này, vừa chống đẩy cái, đều làm được. Nhớ lúc trước, mỗi ngày đều luyện tập mười cây số. Vậy mà tại lại sa đọa thành tình trạng như vậy.

      Mừng là lúc này Lam thị rảnh quản , bằng biết cai nghiện, bọn họ có bao nhiêu lo lắng.

      Cả buổi nghe thấy động tĩnh của Doãn Tiểu Đao, Lam Diễm mở mắt ra.

      thấy trồng cây chuối ở bên cạnh, dường như nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Bộ ngực của hề bằng phẳng. Vóc người này, thực nóng bỏng. Nơi cần lớn đều lớn, nơi cần . Hơn nữa, nhìn lâu, còn rất dễ nhìn.

      Lúc này, Lam Diễm cong môi cười nhạt.

      Trịnh tiểu thư, Lam đại ca, người con dâu này, cha mẹ có hài lòng ?

      ---

      Lúc xế chiều, Lam Diễm có chút khỏe, ngực khó chịu, đau đầu.

      Sau khi vào nhà bếp, dần dần để ý đến những triệu chứng này.

      Lam Diễm từ khi còn bận rộn ngày ba bữa. Lưu lại nhà bếp, là niềm vui của . rất hưởng thụ quá trình nấu nướng, việc này làm thấy yên bình.

      thích làm cơm Tây lắm. Trước đây khi còn ở nước ngoài, đều phải đến kiêm chức ở quán ăn Trung Quốc.

      Bất qúa vì để cân bằng mười sáu viên thịt bò trưa nay, rán hai đĩa ngưu bái. Tất cả đều là thịt. Lại kết hợp nước dùng tô bì bí đỏ, salad nấm, cà viên quả trám. Cuối cùng, là món Doãn Tiểu Đao chờ đợi lâu, cơm rang hải sản tươi.

      Doãn Tiểu Đao căn bản kịp đợi, ở trong bếp nhìn chằm chằm vào nồi nấu bếp.

      cảm thấy bộ dạng khi rang cơm rất ưa nhìn, dễ nhìn hơn sư phụ nấu ăn ở Hoàn quán.

      Lam Diễm liếc chéo chút: "Xoa bớt miệng nước miếng ."

      Doãn Tiểu Đao đưa tay lên, nhìn hạt cơm trong nồi lăn tới lật lui.

      thích . mua quần áo cho . vẫn làm cơm rang cho .

      Trong lòng tràn đầy vui mừng, nhưng biểu đạt phần tâm tình này.

      Đến nay Doãn Tiểu Đao tiếp xúc nhiều nhất chính là con trai trong Hoành quán. Có ông nội của , cha, em trai, cùng với sư huynh sư đệ. Nhưng chưa từng có người đàn ông nào làm tâm vui như Lam Diễm. "Tứ lang, cố gắng luyện tập. Thân thể tốt lên, chúng ta có thể thích nhau."

      "Ai thèm." mặt Lam Diễm đầy khinh thường.

      thấy đổ cơm rang vào trong đĩa. " làm cơm rang cho tôi, thực thích tôi."

      "Đánh rắm( láo)!" nổi giận: "Cơm rang là cơm rang, thích là thích, giữa chúng nó có quan hệ gì hết."

      "Nếu như thích tôi, vậy tại sao phải làm cơm rang cho tôi?"

      "..." Tại sao? làm sao biết tại sao? Cái logic chó má gì vậy. Lam Diễm hít sâu: " câm miệng, sau đó bưng món ăn ra."

      Doãn Tiểu Đao gật đầu.

      Lúc ăn cơm cũng hé răng.

      Có điều Lam Diễm cũng cho rằng lời của mình có tác dụng dọa sợ, nguyên nhân chính là cố ăn ăn ăn, rảnh chuyện.

      Hai người đều im lặng ăn, khí có chút nặng nề.

      Lam Diễm mở TV.

      TV bán thuốc bổ thận.

      đổi kênh.

      Chuyển đến tin tức thời . Đúng lúc phát lại tin tức buổi sáng.

      Chuyện thông báo, đều là dân sinh. Có điều thanh chạy phía dưới màn hình, có tin tức của tập đoàn Lam thị.

      Câu kia vừa xuất .

      Lam Diễm ngưng mắt.

      ---

      Ngày thứ hai, nhiều mây chuyển râm. Lam Diễm rốt cục làm.

      Lam Diễm vừa tới văn phòng tòa nhà của nhà xưởng, Lý Dũng Hoa vừa lúc ra. nhìn thấy Lam Diễm hơi kinh ngạc: "Xưởng trưởng Lam, .... sao lại gầy thành như vậy?"

      Lam Diễm miễn cưỡng cười nhạt: "Áp lực lớn."

      Lý Dũng Hoa muốn lại thôi, cuối cùng : "Tập đoàn có đưa tin xuống, tôi gửi tới bàn làm việc của rồi. Gọi điện thoại cho đều tắt máy."

      "Ừ." Lam Diễm trả lời rất .

      " có chuyện gì là tốt rồi." Lý Dũng Hoa cũng vội vàng phân xưởng.

      Tin tức của tập đoàn kia, là thông báo nhân , ngày tháng là năm ngày trước.

      Lam Diễm có thể trở về Thương thành.

      Nhưng mà vui.

      Cuộc sống điền viên này của , rốt cuộc phải đợi đến tháng nào năm nào. Cày ruộng, du sơn, trồng cây, tháng ngày thanh thản như vậy, rất ngóng trông.

      Doãn Tiểu Đao thấy vẻ mặt của có chút ổn, nhanh chóng đến gần: "Tứ lang?"

      "Hả?" Lam Diễm lấy lại tinh thần.

      cầm tờ văn kiện này lên: " phải trở về làm giám đốc nữa à?"

      "Có lẽ phải." cụp mắt. đầu đất này là người đáng tin tưởng nhất thế giới này, nhưng là gạt rất nhiều chuyện.

      "Chúng ta về Thương thành cũng có thể cai nghiện, ông nội gửi thuốc đến nhà ."

      "Đừng." Lam Diễm trầm giọng: "Xảy ra vấn đề rồi."

      Doãn Tiểu Đao vừa nghe, ánh mắt lạnh lùng: "Làm sao vậy?"

      Lam Diễm im lặng lúc, :"Cho xem tin tức." mở máy tính ra.

      Tối hôm qua uống thuốc đông y của Doãn Tiểu Đao, ngủ sớm. Cũng có tâm tư truy cứu những chuyện này.

      Tiêu đề tin tức có ở trang đầu của trang mạng chính, dù sao cũng phải nhân vật giải trí nổi tiếng.

      Nhị thiếu Lam thị chơi ma túy bị bắt. Ngày đăng tin là ngày hôm trước.

      Thêm hai tấm ảnh chụp mơ hồ. tấm trong đó người kia cúi thấp đầu. tấm khác, lại lộ ra con mắt xanh của , nửa bên mặt này, rất giống Lam Diễm.

      Khuôn mặt Doãn Tiểu Đao cảm xúc: "Tin tức giả."

      Lam Diễm cười cợt: "Vậy cũng chưa chắc."

      ngờ vực nhìn .

      lại chuyện.

      Tin tức của Lam thị ngừng đưa tin này. Ở trang báo tài chính và kinh tế lập tức đưa ra: có công ty mạng ra giá cao mua cổ phần của Lam Hào. Tin tức có phân tích công ty này.

      Lam Diễm nhìn kỹ. biết, công ty này thuộc thế lực của chú Lam. Bề ngoài Lam Hào bất hòa với chú Lam, thực ra sớm lén lút kết minh.

      Lam Diễm thầm than tiếng, sau đó nằm nhoài bàn.

      Lần này xong rồi, khi về Thương thành, cảnh sát ở đó chờ . Loại chuyện ma túy này, chắc còn phải thay người đàn ông trung niên của hội sở kia chịu tiếng oan.

      Mẹ nhà nó đám cầm thú.

      Doãn Tiểu Đao tỉ mỉ nhìn bức ảnh mơ hồ trong tin tức.

      Lúc liếc nhìn Lam Diễm, cảm thấy giống người kia. Nhưng sau đó cũng còn ảo giác như vậy. Chỉ là, nhìn bức ảnh này, liền nghĩ đến người nào đó. khỏi hỏi: "Tứ lang, trước đó từng gặp tôi ?"

      " có."

      Giọng buồn buồn của Lam Diễm truyền đến.

      Doãn Tiểu Đao tiếp tục nhắc nhở: " có biết chiếc vòng tử trúc ?"

      "Món đồ quỷ quái gì vậy?"

      Lam Diễm xong, đột nhiên ngẩng đầu.

      Chiếc vòng tử trúc, phải lần kia có ông chú nhờ xe léo nha léo nhéo tín vật đính ước của kẻ phụ lòng sao.

      Giây phút này, Lam Diễm hận mình, nên nhớ nhớ, cái chuyện vụn vặt này lại lập tức nhớ tới. chát chát hỏi: " có vòng tử trúc?"

      Doãn Tiểu Đao gật đầu.

      Lam Diễm nở nụ cười, nụ cười rất u: "Nam đưa?"

      "Đúng thế."

      " mắt xanh?"

      "Đúng thế."

      "...lớn lên rất giống tôi?"

      "Đúng thế."

      Hết chương 42.
      Last edited: 25/1/17
      lyly, Abby, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    5. ThuyDieu95

      ThuyDieu95 Well-Known Member

      Bài viết:
      66
      Được thích:
      691
      Chương 43.


      Có người , sau khi ông trời đóng cánh cửa, mở ra cánh cửa khác. Nhưng tại đây giờ phút này, Lam Diễm nghe được cánh cửa này "cạch" tiếng, đóng lại.

      nhàn nhạt : "Vậy nhất định rất tuấn tú."

      Doãn Tiểu Đao nhìn về phía bức ảnh lần nữa. Dáng dấp của người nào đó rất giống Lam Diễm. Phải tuấn tú, cảm thấy vẫn là hình tượng Lam Diễm càng sống động hơn.

      Người nào đó là thiếu niên u ám, có loại kiêu căng riêng biệt. Lời cử chỉ của , đều biểu lộ quý khí mang theo từ lúc sinh ra.

      Lam Diễm giống vậy. biểu cảm phong phú, vẻ mặt dương dương đắc ý. Ăn thô lỗ, ngủ ngáy, khi vào bếp, lập tức ánh sáng tỏa ra bốn phía. gầy yếu, nhưng cũng kiên dũng. người mâu thuẫn, rất nhiều tính cách trái ngược đặc biệt đều tụ hội người .

      "Tứ lang cũng tuấn tú." Doãn Tiểu Đao trả lời như vậy.

      Lam Diễm tiếp, gập lại tờ văn kiện, gập được nửa, ném vào thùng rác.

      Buồn bực, lo lắng. thể tĩnh tâm để suy nghĩ được. Thời tiết nóng như vậy, máy điều hòa cũng vô dụng.

      Mẹ kiếp, thực rất phiền.

      Tại sao có thể trùng hợp phân chó như vậy. Tối hôm quá còn nghĩ để ngốc kia tới làm con dâu của Trịnh tiểu thư, ngày hôm nay liền bốc đâu ra người đàn ông vòng tử trúc.

      Ông nội .

      Công ty rách Lam thị này sao còn chưa đóng cửa.

      Doãn Tiểu Đao đến gần màn mình máy tính, cẩn thận xen tin tức người chơi ma túy bị bắt.

      Đưa tin giống như vậy. Bị bắt tại trận, chứng cứ xác thực. Nhưng là, đoạn thời gian đó, luôn cùng ở chung với Lam Diễm. Hơn nữa cai nghiện.

      "Tứ lang. Người này là ai?"

      "Lam Nhị thiếu a." Lam Diễm ngoài cười nhưng trong cười. " thấy thời đưa tin sao?"

      bình tĩnh : " phải ."

      bóng gió: "Có lẽ là người tặng vòng đó."

      Liên quan tới chuyện ấy, Doãn Tiểu Đao cũng cho là như vậy. Mặc dù chỉ là tấm hình, nhưng cho cảm giác, gần giống với năm đó. Chỉ là, là ai? Tại sao giống Lam Diễm như vậy.

      Lam Diễm đương nhiên biết đầu óc mơ hồ. Nhưng tại chẳng muốn giải thích.

      chán.

      ảo tưởng về tương lai tươi đẹp, có Doãn Tiểu Đao. Cho dù có mẫu ruộng, ngọn núi, vườn trái cây, nếu như ở bên cạnh, chả là cái cóc khô gì. chẳng quý sinh mệnh mình. Sở dĩ quyết định cai nghiện, là bởi vì đáp ứng thích . Đây là động lực của .

      Vì lẽ đó, đột nhiên xuất người đàn ông vòng tử trúc chết tiệt, làm thoải mái.

      Doãn Tiểu Đao hỏi vài câu, hỏi tiếp nữa.

      Kỳ thực người kia là ai, quá quan trọng. Là người nào đó cố nhiên tốt. Nếu như phải, cũng có việc gì to tát.

      Cắt ngang bầu khí căng thẳng trong phòng, là Lý Dũng Hoa. gõ cửa.

      Chờ Lam Diễm trả lời được, Lý Dũng Hoa đẩy cửa vào, trong tay ôm chồng bảng biểu tài vụ. Tuy rằng lam Diễm sắp quay lại tập đoàn, nhưng sổ kế toán của tháng trước, vẫn cần ký tên.

      Lam Diễm nhìn kỹ, trực tiếp ký luôn.

      Lý Dũng Hoa gật đầu, trước khi ra, dáng vẻ như muốn lại thôi.

      Lam Diễm miễn cưỡng liếc nhìn cái: "Còn có việc à?"

      "Xưởng trưởng Lam...Tin tức này...." Lý Dũng Hoa ấp úng ra mấy chữ, liền biết tiếp tục như thế nào.

      "Là giả." Chưa từng có, trả lời vấn đề là Doãn Tiểu Đao.

      Lý Dũng Hoa lúng túng cười, ra ngoài.

      Đối với người bình thường mà , chơi ma túy giống như rất xa xôi, đều chỉ nhìn thấy TV. Đột nhiên biết được người như vậy, kinh hãi là gạt người. Hơn nữa, mấy ngày gần đây Lam Diễm cực kỳ gầy, càng thêm phù hợp với nội dung đưa tin.

      Lý Dúng Hoa nghe Doãn tiểu Đao phủ nhận, trong lòng nghĩ: tin tức này chỉ sợ là .

      Tất cả người đều được dạy dỗ, đều là " quý sinh mệnh, tránh xa ma túy." Nhưng vẫn có nhiều người đắm chìm, đủ để chứng minh ma túy có mê hoặc to lớn.

      Trong lúc nhất thời Lý Dũng Hoa cũng biết lời khuyên an nào, chỉ có thể giọng : "Xưởng trưởng Lam, ... bảo trọng."

      xong cũng ra ngoài, sau đó trở lại tìm lam Diễm.

      Thậm chí hôm sau lúc Lam Diễm giải quyết thủ tục thôi việc, Lý Dũng Hoa đều lấy cớ tránh mặt gặp, chỉ dặn dò nhân viên tư liệu phối hợp.

      Đối với chuyện này, Lam Diễm coi là chuyện đáng kể.

      Biểu của Lý Dũng Hoa, là thái độ cư xử nên có với kẻ hút ma túy.

      Chỉ có Doãn Tiểu Đao quả dưa ngốc kia, mới có thể giúp cai nghiện.

      Nghỉ việc rất đơn giản. Lam Diễm thuận tiện bán máy tính cho bảo an chịu trách nhiệm trong xưởng, sau đó rời .

      Cuộc đời xưởng trưởng Lam của , liền kết thúc như vậy.

      ---

      Nhà ở Vượng thành, Lam Diễm có thoái tô. và Doãn Tiểu Đao đơn giản thu dọn hành lý.

      Ngày tiếp theo, rời khỏi Vượng thành, về hướng về S thị.

      Vốn là có thể ngồi tàu hỏa, xe buýt. Thế nhưng Doãn Tiểu Đao vác theo đào đao câu hiển kiếm, quá an kiểm. Vậy nên lựa chọn thuê xe qua mạng.

      Chủ xe là đôi vợ chồng trẻ. Lần đầu tiên chở khách xe thuê, ô long tương đối nhiều. Hai người bọn họ liên tục xin lỗi, ồn ào khiến Lam Diễm thoải mái phát cáu.

      đường, Lam Diễm và Doãn Tiểu Đao đều lời nào. Đôi vợ chồng nhận ra bầu khí kỳ lạ, thế là cũng ít . Vì để tránh cho lúng túng, chủ xe tăng cao lượng của bài hát truyền hình.

      Thân thể Lam Diễm vẫn còn rất nhiều triệu chứng đau đớn. Lúc này có chút đau đầu, hơn nữa hôm này là ngày táo bón thứ ba, càng phiền muộn hơn.

      Bởi vì thuốc phiện có tác dụng ức chế đường ruột nhu động ràng, đại đa số người hút đều táo bón. Ba ngày trước, uống bát canh thuốc nhuận tràng lớn, lại ngồi bồn cầu nửa tiếng, mới hơi thoải mái.

      Doãn Tiểu Đao nhận ra được thoải mái, kéo tay qua, lần lượt bấm vào các huyệt vị.

      bị bấm đến đau đớn, trừng cái.

      an ủi: " lát tốt hơn."

      Lam Diễm hừ tiếng, quay đầu nhìn ngoài cửa sổ.

      Đầu vẫn đau, mà huyệt vị cũng đau.

      bắt đầu suy nghĩ lung tung.

      Bắt đầu từ giây phút nhìn thấy tin tức về hút ma túy, Lam Diễm ràng, chú Lam muốn vứt con cờ là này. Trong bài báo viết chính là hút ma túy, nhưng muốn vu oan tội buôn ma túy, cũng phải việc khó.

      Khách sạn của Lam thị có cửa ngầm, bên trong cửa ngầm hề có chuyện làm ăn đứng đắn. Mà thực từng ra vào cửa ngầm.

      đáng ghét a.

      Ghét nhất vẫn là, đầu đất nào đó từng nhận món quà vòng tử trúc.

      biết là tối hôm qua mất ngủ đến nửa đêm dẫn đến mệt mỏi, hay là Doãn Tiểu Đao bấm huyệt thôi miên, Lam Diễm nghĩ nghĩ lại, đột nhiên cơn buồn ngủ kéo tới. Đầu dựa vào sau, nhắm chặt mắt lại.

      Lúc tiếng gáy vang lên, Doãn Tiểu Đao nhìn chút.

      Bởi vì lý do cai nghiện, chất lượng giấc ngủ của rất kém, có lúc nửa đêm cũng nghe thấy tiếng gáy của . tại, nghe được gia điệu lâu thấy, tâm tình của đột nhiên sáng sủa.

      Dáng vẻ thô tục như thế, mới là trạng thái ăn tốt ngủ ngon của .

      Doãn Tiểu Đao nghĩ, vậy là đại biểu, cách ngày tháng thích nhau lại gần thêm bước.

      xoa bóp cánh tay Lam Diễm.

      có cơ bắp cường tráng như cha, biết có thể ôm nàng giống như cha ôm mẹ như thế. Cho dù tạm thời ôm được cũng sao, chỉ cần chăm chỉ luyện tập, nhất định có thể vĩ đại giống như cha.

      ---

      S thị là thành phố ven biển.

      Nơi này giống Vượng thành, có bầu trời xanh thẳm. Trung tâm thành phố vô cùng phồn hoa.

      Hai người xuống xe ở nội thành.

      Dưới bóng râm ở đường phố, Doãn Tiểu Đao vác túi vải đựng đào đao câu hiển kiếm, vai trái vác túi hành lý của Lam Diễm, tau phải xách túi của chính mình.

      Lam Diễm phía trước, hai tay trống trơn.

      ngẩng đầu nhìn những tòa cao tầng mọc san sát phía xa, đột nhiên dừng lại.

      Doãn Tiểu Đao dừng lại theo.

      nhàn nhạt: "Đao thị vệ."

      "Hả?" híp nửa mắt.

      Ánh mặt trời vụn, bóng cây râm tối, đam xen khuôn mặt : "Còn nhớ lời của ? Tôi cố gắng cai nghiện, liền thích tôi."

      "Nhớ." nhìn quang ảnh trong .

      " biết tôi là ai ?" Giong của chập chừng.

      " là tứ lang."

      "Ừ. Nếu thích tôi, tôi nhất định giết ." Lúc lời này, trong mắt có tia tàn nhẫn.

      "Được." trịnh trọng trả lời.

      Nghe câu trả lời như vậy, tâm tình Lam Diễm liền dễ chịu, lập tức khôi phục giọng điệu hung hăng thường ngày: "Đao thị vệ."

      "Hả?"

      "Cái người kia, đưa cho ngươi vòng tử trúc, còn giữ ?"

      Doãn Tiểu Đao rất thành thực: "Vẫn giữ."

      "Ném ." bĩu môi. "Cái vòng rách đó, là người con , tay chỉ cầm của người. Làm trò khỉ đùa bỡn a."

      nhận ra bất mãn, liên tưởng đến oán giận của "phụ lòng lang", : "Sau này tôi gặp được , trả lại ."

      Lam Diễm nở nụ cười.

      ----

      Chỗ Lam Diễm cần đến là thôn. Bởi vì phạm vi khu vực lớn, bị phá dỡ.

      Từ đền thờ vào, chính là nơi người dân trong thôn sống.

      Nhà lầu khá cũ nát, gian rất . Ngõ rộng ba, bốn mét, hai bên nhà lầu, che kín ánh mặt trời. Lát gạch đường có mấy chỗ có hố.

      Ngõ hẹp, chỗ rẽ nhiều.

      Doãn Tiểu Đao theo phía sau Lam Diễm, quan sát hoàn cảnh xung quanh.

      Mới khi vừa đến, trong ngõ hẻm có người đến người . Dần dần, người qua đường ngày càng ít.

      Xuyên qua cái ngõ hẹp, Lam Diễm đứng trước ngôi nhà ba tầng rách nát.

      Cửa lớn rỉ sét loang lổ, đẩy cái là mở.

      Lên lầu hai.

      Đứng ở hành lang...gian phòng bên cạnh đầu tiên.

      Lam Diễm có chìa khóa, chỉ dùng kim thép nhàng mở cửa.

      Đẩy cửa ra, bên trong ngập đầy tro bụi.

      vào.

      Doãn Tiểu Đao vào theo. vẫn hỏi nơi đây là nơi nào, tới làm gì.

      Lam Diễm mở cửa sổ ra. Phía bên ngoài cửa sổ là đầu hồi nhà sát vách, mảnh tối đen.

      bật đèn.

      Bóng đèn tròn sáng.

      có nguồn ánh sáng khác, trong phòng rất mờ.

      Lam Diễm cau mày: "Lại , tôi tới đây làm gì?"

      suy nghĩ chút, đúng.

      "Đao thị vệ, chúng ta sai rồi." cau mày, quay người: "."

      Doãn Tiểu Đao im lặng, tiếp tục theo .

      Lam Diễm đóng cửa, xuống lầu.

      ra ngoài đường lớn, đối diện có lão phụ lại gần. Bà từ xa nhìn thấy Lam Diễm, hết sức giật mình. Bà chăm chú nhìn tròng mắt xanh của , tiếp theo kinh ngạc kêu: "Lam Diễm?"

      Vẻ mặt Lam Diễm cứng lại, cẩn thận đánh giá lão phụ.

      Bà lão vội vã tiến lên, suýt chút nữa ngã nhào: "Có phải Lam Diễm ? Ta là dì Thẩm."

      "Dì Thẩm...." tới đỡ bà, : "Con là Lam Diễm."

      "Đúng là con." Dì Thẩm kéo cánh tay lại: "Thẩm Tiệp tháng trước gọi điện thoại về, thấy con. Vừa tháng này, cũng gọi điện về thấy con. Dì đều cho là nhìn nhầm."

      Lam Diễm cười: "Thị lực của tốt như vậy, ai nhìn lầm còn thể nhìn nhầm."

      như vậy, nhưng biết tháng trước và tháng này, và Thẩm Tiệp gặp nhau ở chỗ nào.

      Hết chương 43.
      lyly, Abby, quỳnhpinky4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :