1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      M nghĩ nam 9 ko đơn giản dễ lừa v đâu. Chắc là a sạch thui. Hóng quá!:yoyo51::yoyo52:
      A Huyền 152caonamnoi thích bài này.

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      n9 sạch nhé. mọi người đừng suy nghĩ nhiều, truyện rất suôn sẻ. :full:
      Last edited: 7/1/17
      Fine thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 6: Thành hôn

      Đến sớm mùng ba, trước khi gà gáy tiếng thứ nhất, Phó gia thắp đèn sáng trưng, vội vàng tỉnh dậy.

      Diên Mi rửa mặt xong, thấy mẫu thân lấy ra hai kiện áo ngắn khá dày đưa cho mình, nàng vểnh vểnh môi, muốn.

      Thời tiết dạo này, Kim Lăng giống như cái lồng hấp, mặc cái áo mỏng cũng đổ mồ hôi muốn chết, huống chi cái áo này lại còn dày như vậy?

      Phó phu nhân lại đưa cho nàng cái áo khoác nữa, : "Mặc vào, mặc vào, A Mi, hôm nay phải chịu đựng!" - - Xưa nay, Đại Tề có phong tục trêu chọc dâu chú rể, khách đến trêu chọc vài câu là chuyện bình thường, hung ác hơn là đánh dâu trận, kinh khủng hơn còn lấy luôn mạng người, hỉ bỗng chốc đổi thành tang , sao Phó phu nhân có thể lo lắng.

      Diên Mi đành phải ngoan ngoãn mặc vào, bên trong có ba bốn lớp, bên ngoài còn mặc cái áo cưới rất nặng, khó chịu đến nỗi nàng thở ra hơi.

      Hoàng hậu đặc biệt sai người đến trang điểm, người này còn chưa tới nên Trường Phong và Trường Khải liền đến trước vài lời với muội muội.

      Trường Phong đưa cái túi cho Diên Mi, cất giọng ấm áp: "Đây là cây đào của muội ra trái, năm ngoái còn chưa kết quả, năm nay có rồi. có nhiều quả chín, đại ca hái trước ít, chờ ít bữa chín nhiều hơn, đại ca lại hái tiếp cho muội.”

      Tòa nhà ban đầu của Phó gia còn chưa có bán, Trường Phong nghĩ chờ tới mùa thu đem gốc đào kia dời về đây trồng, vài ngày trước qua xem, thấy năm nay ra ít quả, hôm qua hái sợ tươi, hôm nay trời còn chưa sáng leo lên cây .

      Diên Mi mở túi ra nhìn, đều là quả đào phiếm hồng, còn chút xanh, nàng nắm chặt, ôm lấy cái túi, bỗng muốn ăn chút xíu nào.

      Đường thị chùi chùi khóe mắt: "A Mi, đào này tẩu rửa rồi, hôm nay muội tám phần là kịp ăn cơm rồi, khi nào đói bụng vụng trộm ăn cái..."

      Diên Mi đem cái túi ôm chặt hơn, Trường Khải liền cười tiếng, : "Nhị ca tốt bằng đại ca, nhưng vẫn cho muội thứ tốt, muội nuôi nó cẩn thận, cùng nhau lớn lên, nhất định có thể sống hòa thuận vui vẻ, lâu lâu.”

      Mắt Diên Mi mở to, Trường Khải lấy ra chậu gốm , bên trong có con rùa .

      Phó phu nhân đập tay cái, Trường Khải cười ha ha, còn : "Muội đặt tên ."

      Diên Mi suy nghĩ chút, "Nhị Ô." - - Nhị ca đưa con rùa màu đen.

      Trường Khải: ... gọi Nhị Rùa là vô cùng may mắn.

      Nháo trận làm nhạt bớt chút lo lắng. Sắc trời dần sáng lên, Trường Phong, Trường Khải đứng yên lặng lát rồi ra tiền viện.

      Lát sau, trong cung đến phủ, làm tục chải tóc, trang điểm, mặc đồ cưới cho Diên Mi, Phó phu nhân thấy đầu nữ nhi cài đầy trâm, khuôn mặt nhắn ngây ngô cầm được nước mắt, khi đội ngũ đón dâu đến, bà khóc sưng đỏ hai mắt.

      Thời tiết hôm nay cũng tốt, mây che lấp mặt trời, lại chút gió, ngột ngạt nóng nực, giống như có thể mưa bất cứ lúc nào.

      Tiêu Lan mặc thân hỉ phục đứng đại đường, nổi bật lên khuôn mặt như ngọc, vị dẫn Diên Mi ra, đôi dâu chú rể đứng sóng vai, Diên Mi chỉ đứng tới vai Tiêu Lan. Lúc hành lễ, trừ khi bắt buộc phải , Tiêu Lan câu cũng chưa nhiều lời, dù hôm nay là ngày náo nhiệt, vẫn có vẻ yên tĩnh độc như cũ.

      Phó Tế phải rất kiềm nén để rơi lệ trước mặt người khác, Phó phu nhân khóc bù lu bù loa, thời khắc rời , bà bất chấp thân phận, kéo tay Tiêu Lan tha thiết : "Con ta là đứa bé ngoan, chỉ là mấy năm nay trong nhà hơi nuông chiều, nếu bực bội tính tình tốt, xin Huyện Hầu thấy nàng tuổi còn mà bao dung, lượng thứ, ngàn vạn lần đừng so đo."

      tay Tiêu Lan đỡ bà, gật đầu: "Xin nhạc mẫu yên tâm."

      Phó phu nhân lại nghẹn ngào : "Sau này liền kính nhờ Huyện Hầu ..." Tiêu Lan cười trấn an bà, Phó Tế sợ muộn trời đổ mưa, đó cũng phải là điềm tốt, nên lại đây giữ chặt thê tử, "Hầu gia tất nhiên đều biết, cho bọn họ thôi, trễ giờ lành." Phó phu nhân dùng tay áo che mặt ô ô ô, cuối cùng Tiêu Lan chấp lễ, ra cửa lên ngựa, đoàn đón dâu chậm rãi rời .

      Diên Mi ngồi trong xe bò, khó chịu dùng tay vẩy vẩy tua đỏ trước mặt , Đào Chi lật đật ngăn nàng, "Tiểu thư nhịn chút, đường xa, em quạt cho tiểu thư nhé." Nàng ta ngồi quỳ ván xe, cầm lấy quạt tròn, vén khăn đỏ lên chút rồi chậm chạp quạt nhàng.

      đường có người cản trở, đến huyện hầu phủ, tiếng pháo giòn giã, tiếng người ồn ào ập tới.

      Diên Mi xuống xe, chỉ thấy được rất nhiều vạt áo với giày, trong lòng thấy khó chịu, đưa tay ra muốn cầm tay Đào Chi, lại bắt được thanh ngọc như ý.

      Chất ngọc lành lạnh, nội tâm bực bội của Diên Mi giảm bớt, bèn sờ dọc theo thân ngọc, sờ đến ngón tay cầm lấy đầu kia của gậy như ý.

      Xung quanh "Oanh" tiếng cười rộ lên, Diên Mi sợ hết hồn, lập tức rút tay về, lại thấy gậy như ý bị rút , có ngón tay nắm lấy tay mình, nàng theo bản năng giãy giãy, ngón tay kia lành lạnh, khẽ dùng sức, ngón tay Diên Mi cọ cọ hai cái, cảm thấy khác ngọc như ý lúc nãy lắm giãy nữa, cầm lấy tay của người kia theo.

      Đào Chi ở sau lưng nàng lau mồ hôi, đuổi theo sát, người hôm nay đến chúc mừng rất nhiều, mặc dù hơn nửa ôm tâm tư xem náo nhiệt, nhưng thân phận ai nấy đều là dòng dõi cao quý trong kinh, ngoại trừ vài con em thế gia, còn có Bình Vương Tiêu Cư và Ninh Vương Tiêu Chân, hai người bọn họ ở phía trước, có nhiều người vây xung quanh.

      Lần đầu Đào Chi nhìn thấy nhiều quý nhân như thế nên cúi đầu, nửa mắt cũng dám nhìn loạn.

      Huyện Hầu phủ so với nhà mới Phó gia còn lớn hơn rất nhiều, lâu mới đến chính đường, Đào Chi giương mắt nhìn lên, vị trí chỗ cha mẹ đều trống ! phải mẫu thân của Dĩnh huyện hầu còn sống sao? Sao lại... Đào Chi Nhi yên lặng nhìn tiểu thư nhà mình cái, cũng biết chuyện này là tốt hay xấu.

      Đoan vương chết, là bởi vì tội tạo phản, lúc làm lễ Tiêu Lan và Diên Mi hướng về phía hoàng cung dập đầu, biết tại sao vào lúc đó, trong đám người lại truyền đến tiếng cười trộm, thanh , ràng là mỉa mai, căn bản sợ Tiêu Lan nghe thấy.

      Hành lễ xong, hỉ bà đem tân nương tử đưa về tân phòng trước, bên ngoài liền khai tiệc.

      Người lúc nãy châm biếm giờ phút này thong thả bước ra, dùng sức quạt cây quạt, : "Ta chờ nãy giờ mà lại dám uống ngụm rượu của phủ huyện hầu, thời tiết quá nóng, cũng biết rượu này có sạch đây?" lời này, lỗ mãng liếc mắt nhìn Tiêu Lan, cười rất đắc ý.

      Bên cạnh có người phụ họa với ta: "Ta mới ngửi thử, giống như là hương quế Hoài Châu, là rượu trong cung ban thưởng. Bất quá nếu đến hương quế, Sĩ Quý huynh có biết Kim Lăng chúng ta có nơi có hương quế tốt nhất, gấp Hoài Châu cả mười lần, trăm lần."

      Nam tử kia liền cố ý : "A? Ở đâu?"

      "Là ở ngoài thành, phía sau núi Tê Hà Tự ha ha ha", toàn bộ bốn người đứng cùng nhau đều cười rộ lên, bộ dạng phóng túng.

      Thần sắc Tiêu Lan có gì thay đổi, chỉ đơn giản liếc mấy người đó, thản nhiên : "Rượu khác nhau, chỉ xem là uống trong miệng người nào, nếu miệng sạch , tự nhiên uống là Quỳnh Tương, trong miệng sạch , có uống Ngọc Dịch cũng đau bụng. Các vị có lòng dạ nào ăn uống tiệc rượu, thỉnh xoay người, súc miệng trước."

      xong cũng để ý liền rời , người sau lưng quát lên: "Tiêu Lan, ngươi miệng ai sạch ?"

      Tiêu Lan chưa xoay người lại có người : "Trần huynh, người Huyện Hầu là mấy người các ngươi."

      Trần Sĩ Quý nghe giọng này vội vàng chắp tay: "Sơ huynh!"

      Tiêu Lan nhìn về phía người chuyện, đúng là trưởng tử phủ Tư Mã, Thẩm Nguyên Sơ, phụ thân là Thẩm Trạm.

      Thẩm Nguyên Sơ để ý đến Trần Sĩ Quý nịnh nọt, Trần gia cũng là thế gia, nhưng đến thế hệ Trần Sĩ Qúy lại toàn là công tử lông bông, chỉ biết mắng chửi người khác, Thẩm Nguyên Sơ và cũng chỉ gặp mặt lần.

      Trần Sĩ Quý thấy lờ lại : "Sơ huynh biết vì sao ta bật cười ư?"

      Thẩm Nguyên Sơ nhìn ta cái-tất hiên ta biết, nhưng miệng lại : "Người ta ra sao là chuyện của người ta, Sĩ Quý huynh đừng tự cho mình là quân tử, nên biết, quân tử khiêm tốn, tùy ý cay nghiệt người khác."

      Trần Sĩ Quý bị đến nỗi mặt hết đỏ lại trắng, đành phải : "Sơ huynh chậm dùng, ta cáo từ trước."

      Bọn họ rồi, Tiêu Lan với Thẩm Nguyên Sơ thi lễ với nhau, ai cũng nhắc tới chuyện hồi nãy, “Đợi lâu rồi", Tiêu Lan khẽ khom người, "Đại công tử ngồi nữa sao?"

      Khuôn mặt Thẩm Nguyên Sơ trắng nõn, tính tình ôn nhuận, năm nay còn chưa đủ mười bốn tuổi nhưng xử đoan chính chững chạc, rất được lòng người. hơn Tiêu Lan vài tuổi, hai người có quá nhiều giao tình, lời vừa rồi cũng chỉ là do tính cách của mình, cũng phải do giao hảo mà có, Tiêu Lan cũng biết. khoát khoát tay, "Tửu lượng của ta bằng Bình Vương và Ninh Vương điện hạ, ra ngoài hít thở chút, lát lại đến."

      Tiêu Lan đoán, hơn phân nửa là nhìn muội muội của mình, - - trong danh sách tân khách hôm nay, cũng có Thẩm gia tiểu thư, nhưng lại hơi kiêu căng, ở bên trong xe, đợi Thái tử đến.

      Bây giờ Thẩm Trạm là quan nhất phẩm trong triều, nữ nhi và thái tử gần bằng tuổi, chỉ cần nàng ta đồng ý, tương lai nhất định là thái tử phi, cho nên hôm nay Thẩm tiểu nương tử theo ca ca đến xem thái tử .

      Tiêu Lan cũng gì, để tự tiện.

      *************

      Hậu trạch, trong tân phòng.

      Diên Mi ngồi yên lặng giường, nàng ngồi thoải mái, sau gáy và lưng ướt mảng lớn, dinh dính, cộng với mùi phấn thơm trang điểm mặt làm nàng muốn kêu lên, nghĩ nghĩ, lại cố chịu đựng.:th_71:

      Ngồi thế này gần canh giờ, nàng đói bụng, mông cũng bắt đầu đau.

      Diên Mi bực bội vén khăn lên, lại có người khẽ đè lại, : "Phu nhân đừng nóng vội, tiệc rượu còn mất lúc nữa."

      phải tiếng của Đào Chi, nàng xuyên qua khăn voan nhìn ra ngoài, - - giường xa lạ, màn xa lạ, cái bàn đối diện, song cửa sổ đều xa lạ, trong lòng dâng lên cỗ bất an, nàng muốn về nhà.

      "Đào Chi Nhi." Diên Mi kêu, "Em ở đây", Đào Chi gấp gáp lên tiếng, đồng thời bưng chén nước tới, nhìn thị nữ bên cạnh cái rồi yên lặng đưa cho Diên Mi.

      Diên Mi uống nước xong động đậy nữa, chỉ nhìn chằm chằm chậu hoa đặt bàn cách đó xa, đó là nàng mang từ nhà tới .

      Lại qua hơn nửa canh giờ, sắc trời tối dần, thị nữ kia vừa ra khỏi phòng, Đào Chi đánh giá chút, thở ra hơi, lặng lẽ hỏi Diên Mi: "Tiểu thư có đói bụng ? Muốn ăn đào ạ?"

      Diên Mi lắc lắc đầu, Đào Chi đưa cho nàng miếng điểm tâm: "Ăn trước miếng, bây giờ có ai."

      Diên Mi nắm điểm tâm trong tay, lát sau, nó bị vỡ nát. Đột nhiên, nàng đưa tay vén khăn lên, nhìn căn phòng xa lạ rồi mở miệng : "Trở về."

      Đào Chi Nhi nghe thấy mặt liền thay đổi , "Về đâu?"

      "Về nhà", Diên Mi , đứng lên muốn .

      Đào Chi vội vàng ngăn cản, vừa chỉ chậu hoa bàn vừa vội : "Tiểu thư quên phu nhân dặn dò rồi sao? Sau này chỗ này là nhà chúng ta. Bây giờ cần thấy xa lạ, qua mấy ngày là tốt rồi! Người xem, chậu hoa kia còn chưa nảy mầm, bây giờ mà trở về lão gia và phu nhân chắc chắn tức giận !"

      Diên Mi dừng chân, đem chậu hoa lại nhìn, mầm cây còn chưa mọc ra, càng lớn lên, nở hoa, kết quả đào, bây giờ thể trở về .

      Nàng có chút khổ sở, duỗi ngón tay ra chấm rượu trong cốc, vẽ con rùa ở góc bàn, lúc này bên ngoài có tiếng người vang lên, "Hầu gia đến."

      Đào Chi luống cuống tay chân, vội vàng đem khăn trùm lên lại, kéo Diên Mi ngồi lại giường, chốc lát liền nhìn thấy Tiêu Lan vào phòng.

      Đào Chi dám nâng mắt, người săn sóc nàng dâu theo vào, cười hì hì lấy gậy hỉ đưa vén khăn.

      Tiêu Lan quét mắt vòng, trong phòng trừ ba nha đầu của Phó gia theo tới còn có hai người khác rất xinh đẹp, là Thần Phi nương nương thưởng; ngoài hành lang còn đứng người, là Hoàng thượng chọn, là người trong sạch; đại nương quản trong nội viện là người Hoàng hậu sai tới, mà từ phủ đệ đến tân phòng trước mặt, đồ đạc năm sáu phần là ở trong cung, nửa còn lại dù phải nhưng cũng dùng tiền trong cung đặt mua...

      Tiêu Lan có chút muốn bật cười.

      Lúc ra khỏi Đạo Tràng Tự có gì cả, bây giờ cũng vậy.

      Nhưng sao, nghĩ, có.

      đưa tay vén khăn lên, trước mặt xuất khuôn mặt như mèo hoa.

      - - Lớp trang điểm quá dày, phấn son đỏ chót, Diên Mi mặc quần áo dày cộm, mồ hôi chảy quá trời, nàng ngứa ngứa nên còn yên lặng gãi vài cái, giờ phút này ở dưới ánh sáng, quả thực nhìn vô cùng thê thảm.

      Tiêu Lan::th_117: ... Hình như so với lần gặp trước giống nhau lắm? Nhưng ánh mắt nhìn thẳng này vẫn thay đổi.

      Diên Mi đúng là nhìn , trí nhớ nàng rất tốt, nhất là với người hơi “đặc biệt” chút, nàng nhìn chăm chú, - - đây là người cho nàng quả đào to đỏ vào mùa đông năm ngoái phải ? Vừa to vừa đỏ, nàng vẫn còn day dứt mãi về việc vẫn còn chưa được ăn , miếng, đào, nào!:th_59:
      Last edited: 8/1/17

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      là đáng quá . Vừa cưới qua cửa muốn về nhà rồi
      Thank editor nhé

    5. thanhvan110191

      thanhvan110191 Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      40
      Mình muốn lad bạn để icon dễ thương quá, chuẩn như cảm xúc mạch truyện, nhất lad icon cuối í.
      Chị 9 nhớ đào, chứ trong mắt ai kia chị cũng là trái đào ngon lành thôi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :