1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tịch thiếu phúc hắc bá sủng vợ - Nhất Dạ Chi Linh (2)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59: có thể mang thai sao
      Editor: Trang Lyn

      Mẹ đứa bé thấy Tiêu Tiệp dịu dàng nhìn cục cưng nhà mình, có chút kiêu ngạo : “Đừng nhìn dáng vẻ bé yếu đuối của thằng bé, lực hút của nó cũng lớn lắm đấy, nhìn xem mồ hôi cũng chảy ra rồi, hút tôi đến đau, ha ha!”

      Tiêu Tiệp nhìn kỹ, đúng là trán đứa bé chi chít mồ hôi. Hóa ra đây là sử dụng hết sức lực để bú sữa! rất đáng !

      “Nhìn thích trẻ con như thế, kết hôn chưa?” Mẹ đứa bé nhịn được hỏi, thấy vẻ ngoài Tiêu Tiệp rất xinh đẹp, nếu như chưa kết hôn, có thể giới thiệu cho em họ mình rồi!

      Tiêu Tiệp hơi đỏ mặt : “Tôi kết hôn rồi.”

      “À.” Giọng hơi tiếc nuối, lại : “Nhìn như thế, chắc còn chưa muốn có con? Tôi là người có kinh nghiệm tôi khuyên , đứa bé, vẫn là nên có sớm chút mới tốt. Bây giờ người trẻ tuổi, vì công việc mà đẩy hết hết chuyện kết hôn với con cái ở phía sau. Thậm chí còn có người phụ nữ hơn ba mươi tuổi mới sinh con, đây cũng phải chuyện tốt, chỉ đối với bản thân tốt, mà đối với phát triển của đứa bé cũng bị ảnh hưởng! Tôi thấy trẻ tuổi như thế, nên nắm chắc thời gian, người da thịt mềm mại, nhất định sinh ra tiểu tử trắng trẻo mập mạp! Ha ha!”

      Tiêu Tiệp đỏ mặt còn biết phải trả lời câu hỏi này thế nào, cửa phòng mở ra.

      Cuối cùng cũng thấy được bóng dáng người trong lòng, Tiêu Tiệp nhịn được muốn chạy về phía .

      “Đừng động!” Tịch Âu Minh bước nhanh đến, người phụ nữ này càng ngày càng chịu yên phận gì cả, bị thương còn chịu nằm yên.

      Tiêu Tiệp bị lời của làm cho giật mình, còn chưa kịp phản ứng, bị bế lên, nhàng đặt giường.

      chính là chồng của vị tiểu thư này! Dáng dấp đẹp trai, vợ cũng rất đẹp, sau này hai người sinh con, biết đẹp thế nào! Ha ha!” Mẹ đứa bé nhịn được cảm thán.

      Tịch Âu Minh ngẩn ra, lời bác sĩ vẫn còn quanh quẩn bên tai, lập tức hơi nhíu mày. Nhìn giường trẻ con bên cạnh, sao lại đúng lúc ở cùng phòng sản phụ như thế chứ?

      “Chị dâu, em cũng đến thăm chị, em còn mang cháo cho chị nữa!” theo sau lưng Tịch Âu Minh, Kiều Ddại tâm ra.

      Tiêu Tiệp hơi mất hồn chút, nhưng rất nhanh khôi phục lại bộ dạng bình thường: “Kiều tiểu thư, chào ! Cảm ơn cháo của , làm phiền rồi.”

      “Lời này của chị dâu đúng rồi, Tịch bận rộn như thế, có thời gian làm những thứ này, em là cấp dưới, đương nhiên phải suy nghĩ, giúp ấy giải quyết những chuyện khó khăn.”

      xong
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60: Cuộc hẹn biến khéo thành vụng
      Editor: Trang Lyn

      Tiêu Tiệp bất an nhìn vẻ mặt Tịch Âu Minh đen đến tận cùng, lại nhìn Hàn Mặc, sau đó hơi oán trách nhìn Dĩ Đồng. Dĩ Đồng nhún vai cái, tỏ ý xem thường.

      Năm đó lúc còn học đại học, cho dù Hà Liên là bạn tốt của Hàn Mặc, nhưng khi biết Tiêu Tiệp ngoài ý muốn bị thương ngoài da, cũng nhịn được làm lớn chuyện đến thăm , thậm chí thiếu chút nữa làm mích lòng Hà liên.

      Hôm nay, biết Tiêu Tiệp bị tai nạn xe, người này mà xuất mới là chuyện lạ. cũng có cách nào, Hàn Mặc gọi cho , hỏi chuyện Tiêu Tiệp, cẩn thận liền ra.

      Cho nên mới có cục diện như hôm nay.

      khung cảnh rất kỳ lạ, Hàn Mặc, Tiêu Tiệp, Tịch Âu Minh, và chồng mình Tả Huyền Dạ... Tất cả tập hợp trong phòng khách. Nhìn rất hài hòa, nhưng thực ra bên trong sớm đấu tranh gay gắt.

      Dĩ Đồng sợ ánh mắt của Tiêu Tiệp, nhưng lúc vô tình nhìn thấy ánh mắt Tịch Âu Minh, cuối cùng cũng hơi sợ hãi cúi đầu xuống tỏ ý biết lỗi.

      Được rồi, đúng là do sai. Tả Huyền Dạ cũng có chút áy náy với bạn tốt, nên dám nhìn thẳng vào Tịch Âu Minh.

      Vốn hôm nay là ngày tốt, vì Tịch Âu Minh và Tiêu Tiệp làm hòa, và chúc mừng Tiêu Tiệp xuất viện. Tịch Âu Minh đặc biệt dẫn Tiêu Tiệp đến ngoại ô, vốn là muốn giải sầu, thuận tiện phát triển tình cảm của bọn họ. Suy cho cùng, dã ngoại cũng rất kích thích.

      Nào biết người tính bằng trời tính, Tả Huyền Dạ biết chuyến của , lắm mồm cho vợ mình, sau khi Dĩ Đồng biết liều mạng quấn lấy Tả Huyền Dạ, đòi cậu ấy phải dẫn theo.

      Cái này cũng coi như xong, đường Dĩ Đồng nhận được cuộc điện thoại, là Hàn Mặc gọi. Khó khăn lắm mới được chơi lần, phấn khích quá đà, chuyện của Tiêu Tiệp cho Hàn Mặc biết, vì vậy, Hàn Mặc công tử cũng theo.

      Vừa vặn đúng lúc, thư ký của Tịch Âu Minh Kiều Đại Tâm cũng gọi điện cho Dĩ Đồng, ta có tài liệu quan trọng cần Tịch Âu Minh ký, nhưng hỏi những người khác đều biết, nên chỉ có thể hỏi .

      Dĩ Đồng suy nghĩ nhiều, trực tiếp luôn địa điểm, cho rằng, Kiều Đại Tâm lấy được chữ ký rời luôn, ai biết, ta lại ngồi nhờ xe Hàn Mặc đến, lấy cớ có ai đưa về, cũng ở lại luôn.

      Bây giờ, vốn là cuộc hẹn ngọt ngào của hai người, biến thành
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. Shin Bèoo

      Shin Bèoo New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      0
      truyện này ngược tâm đúng hơn, đọc mà đau lòng

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61: Chuyện biết

      Editor: Trang Lyn

      lúc lâu sau, cuối cùng Hàn Mặc hạ quyết tâm, : “Đúng! Nếu như buông tay, tôi có thể làm cho ấy hạnh phúc, rốt cuộc phải làm thế nào, mới có thể thả ấy ? Chỉ cần tôi có thể làm được, tôi nhất định làm!” Hàn Mặc muốn tiếp tục dây dưa với ta, trực tiếp đưa ra điều kiện.

      Cho dù bảo cậu lên núi đao xuống chảo dầu cũng được, chỉ cần Tịch Âu Minh chịu thả Tiêu Tiệp , cậu cũng do dự chút nào mà làm.

      “Vậy cuối cùng cậu muốn sao, mới dừng việc dòm ngó quấy rầy vợ người khác?” Tịch Âu Minh giễu cợt .

      gì? Dòm ngó? Quấy rầy? dám ra loại từ ngữ sỉ nhục người khác này!”

      “Chẳng lẽ đúng sao! Bây giờ ấy là vợ tôi, cũng là người nhà của tôi. Cậu hết lần này đến lần khác bày tỏ tình cảm với ấy chút che giấu, đây phải dòm ngó là cái gì! Hơn nữa, từ trước đến nay vợ tôi có bất kỳ tình cảm gì với cậu, cậu cứ tiếp tục quấy rầy ấy phải làm phiền là gì?”

      “Muốn điều kiện với tôi, cũng phải nhìn xem cậu có tư cách đó hay !” mảy may coi người trước mắt là kẻ địch, bởi vì, cậu ta còn chưa đủ tư cách!

      xong, Tịch Âu Minh quay người định rời . Đối với kẻ địch cách đả kích lớn nhất chính là xem .

      “Tôi buông tha! Tình cảm của tôi đối với Tiêu Tiệp, phải loại người như có thể hiểu được! Hơn nữa, cho rằng Tiêu Tiệp sao? Hừ, cho dù người đó phải tôi, nhất định cũng phải là , Tịch Âu Minh! Thứ lấy được vĩnh viễn chỉ là thân thể, mãi mãi có được trái tim ấy!”

      Hàn Mặc nhìn bóng lưng Tịch Âu Minh hét lên, lúc đầu Tiêu Tiệp thích Hà Liên như thế, bây giờ cũng dễ dàng quên như vậy được!

      Tịch Âu Minh chậm rãi xoay người lại, mặt có bất kỳ vẻ gì là bị chọc giận, chỉ là trong mắt nồng đậm vẻ giễu cợt và thương hại.

      “Ít nhất, tôi lấy được thân thể ấy, còn cậu sao?”

      !” Cậu từng bước đến gần Tịch Âu Minh, Hàn Mặc nhíu mày, biểu của Tịch Âu Minh hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cậu, thậm chí còn bình tĩnh đến cực điểm.

      “Về chuyện cậu ấy tôi, sao cậu lại biết, ấy chưa từng tôi chứ?” Tịch Âu Minh nhìn chằm chằm vào cậu, chậm rãi .

      Thân thể Hàn Mặc cứng ngắc.

      cho rằng tôi tin lời sao?” Hàn Mặc cũng giễu cợt .

      Đối với giễu cợt của Hàn Mặc, Tịch Âu Minh cũng thèm để ý, miệng nở nụ cười khó hiểu, giống như đóa hoa túc * nở rộ, vô
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 62: Cảnh còn người mất

      Editor: Trang Lyn

      cắn chặt môi, hơi thở ổn định : ", muốn làm gì? Đừng, đừng ở đây! Ưm ~ " Đây chính là nơi dã ngoại, ngộ nhỡ bị bọn họ phát sao?

      Tịch Âu Minh cho tiếp nữa, hơi thở thuộc về riêng ngừng lượn lờ quanh chóp mũi , nụ hôn của càng mạnh mẽ hơn càng bá đạo hơn, cả người xụi lơ nằm trong lòng , mặc cho đòi hỏi người mình.

      Tình quá sâu sắc, sớm quên mất chỗ trống trong lòng còn trống, kìm lòng nổi đưa tay vòng lên cổ , môi lưỡi càng nhiệt tình đáp lại .

      Nhưng vẫn quen loại xx ở chỗ dã ngoại này, cách đó xa mấy người bạn vẫn còn ngồi cạnh đống lửa, nhỡ có người đến đây làm thế nào? Loại cảm giác xác định này, lại thêm việc kích động người , làm cảm thấy mình cũng sắp chịu nổi.

      Đôi tay cũng đảo loạn người , biết, cởi cúc áo sơ mi của mình ra từ lúc nào.

      Vốn Tịch Âu Minh định tiến sâu hơn, chỉ là chuyện phát triển đến mức này, cũng thể theo ý nghĩ của , thô bạo xé rách quần áo .

      Tiêu Tiệp kinh sợ, thần trí khôi phục lại chút, vừa tức giận vừa xấu hổ : "Đừng ở đây mà! Có người đến sao?"

      Vẻ mặt Tịch Âu Minh hơi mất kiên nhẫn, nhưng vẫn giọng : "Bọn họ tự biết!"

      Cho dù , cũng cản được hành động kế tiếp của , ôm , nhanh chóng đổi sang chỗ khác.

      Dưới lưng được lót lớp quần áo, nhưng vẫn cảm giác được lá cây đâm.

      Hai tay ôm chặt cổ , chắn chặt môi, rất sợ mình kêu lên.

      "Bảo bối, gọi tên ." thở gấp bên tai .

      cắn môi, mơ màng mở mắt ra, mặt trăng trời nhìn .

      "Có gọi hay ."

      "Minh, Minh ~" Cuối cùng chịu nổi nức nở gọi tên.

      Tịch Âu Minh hài lòng kéo khóe miệng, lại dụ dỗ : "Bảo bối, em có hay , hả? !"

      Lần này Tiêu Tiệp rất tức giận, nhưng chi hôn cổ , có động tác tiếp theo. Tiêu Tiệp suýt khóc lên, làm gì có kiểu bắt nạt người như thế!

      "Bảo bối, !" Giọng khàn khàn , trời cũng tối, cho nên Tiêu Tiệp nhìn thấy Tịch Âu Minh nhẫn nhịn đến mức trán đầy mồ hôi, nhưng vẫn kiên trì chờ mở miệng.

      Tiêu Tiệp sắp bị loại cảm giác này giày vò đến điên rồi, tức giận nhìn , nhưng vẫn bất động như cũ~

      "Có hay ?" Ánh mắt nhìn về nơi nào đó, thầm dâng trào.

      " ! Em ! Em ! Bại hoại*! là tên đại bại hoại!" Vừa đập vừa đánh , bắt nạt như thế! Người này rất quá đáng!

      *Bại hoại: cùng nghĩa với đồ tồi, đồ đểu, khốn nạn... là từ chửi nhưng mình thấy để bại hoại hợp hơn.

      Tịch Âu Minh nhếch khóe miệng, cố gắng vuốt ve...

      Trong bụi cỏ cách đó xa, tay của người kia nổi đầy gân xanh, cậu chỉ cảm thấy bức bối, nên muốn ra ngoài dạo, sao biết lại nghe được thanh trong bụi cỏ rậm rạp cách đó xa.

      Cậu biết là ai, ban ngày cậu còn thề tin rằng Tiêu Tiệp ta! Bây giờ ta lại dùng hành động phản bác lại lời
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :