1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê điều lệnh - Vụ Thỉ Dực (Cập nhật chương 56/227)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bá đạo vẫn là bá đạo. Thanks Nang
      cacmons thích bài này.

    2. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 27

      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Bấy giờ sông ánh lửa lập lòe, tiếng chém giết khắp nơi, ngừng có những sát thủ trồi lên mặt nước, rồi lại bị những thị vệ giỏi võ thuyền mạnh mẽ chém rơi, tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, đánh vỡ yên lặng vừa rồi, cũng kinh động những thuyền bỏ neo gần đó.

      Khúc Liễm máy móc thu tầm mắt, rồi nhìn thiếu niên như ngọc đứng thẳng tắp mạn thuyền.

      Gió đêm thổi tay áo tím bay bay, trong tay cầm trường cung, cài tên giương cung, thuộc loại thiếu niên có vóc dáng thư sinh nho nhã nhưng tràn ngập sức sống, mũi tên xé gió mà lao , tên sát thủ ở xa xa vừa ngoi lên mặt nước bị mũi tên xuyên qua, ầm tiếng hét lên thảm thiết rồi ngã lại vào nước, thi thể nhanh chóng nổi lên, nhuộm đỏ nước sông.

      Mùi máu tươi thoang thoảng trong khí, khiến người khác buồn nôn.

      Lại tiếng sưu, mũi tên nữa xuyên qua tên sát thủ vừa từ dưới nước ngoi lên bám vào thuyền.

      Khúc Liễm tê dại mà nóng bừng, bây giờ còn ai trói buộc nàng nữa, kìm lòng đậu mà lùi về phía sau, mãi đến khi dựa lưng vào bức vách. Ánh mắt của nàng trong lúc đó vẫn dán vào người thiếu niên giương cung giết sát thủ kia, gương mặt của trong ánh lửa chập chờn sông càng thêm phần lạnh lùng tàn khốc, vẫn là dung mạo tuấn mỹ ấy, còn như ngọc đẹp trong trẻo chút tỳ vết nữa, mà ngược lại nhuốm vẻ tà khí dị, đôi mắt vốn dịu dàng ôn hòa như mặc ngọc lóe lên những tia hưng phấn điên cuồng, rét buốt mà sâu xa, như thể cậu ta có thể điều khiển tất cả mọi thứ trước mắt như trò chơi sinh tử mà thôi, thủ đoạn tàn nhẫn.

      Rồi quay đầu liếc mắt nhìn nàng.

      Cái liếc mắt này, làm trái tim Khúc Liễm đập mạnh, hai tai còn nghe thấy thanh gì khác, hai mắt cũng còn nhìn thấy gì khác, chỉ còn đôi mắt che giấu cảm xúc điên cuồng kia, còn có lạnh lẽo dâng lên tự đáy lòng, làm cả người nàng cứng lại thể nhúc nhích được.

      Mãi đến khi quay đầu lần nữa, nàng bỗng dồn tất cả sức lực, xoay người cực nhanh, đẩy cửa khoang thuyền ra, rồi ngã vào giữa khoang thuyền, đâm vào người bên trong định ra ngoài, hai người cùng ngã xuống,loạng choạng ngã mặt sàn. Lúc té ngã, Khúc Liễm còn quên đóng cửa lại.

      Bấy giờ, người đụng nàng vội vàng bắt lấy tay nàng, nghẹn ngào gọi:

      - Tiểu thư...

      Là Bích Xuân lúc nãy bị nhốt trong khoang thuyền.

      - Chúng ta mau trở về phòng !

      Khúc Liễm trở tay kéo tay Bích Xuân, thở dốc , mồ hôi đầy mặt.

      Tuy rằng Bích Xuân biết xảy ra chuyện gì, nhưng tiểu thư nhà mình bị người ta bắt ra ngoài, nàng ta cũng bị nhốt lại trong khoang thuyền, sau đó nghe được tiếng động từ bên ngoài truyền vào, khiến nàng ta sợ hãi đến mặt cắt còn giọt máu, vừa nóng lòng vừa sợ hãi, suýt chạy tìm Khúc Thấm đến cứu người. May mà, lúc nàng ta khẩn trương đến mức biết làm sao muốn tìm Khúc Thấm, tiểu thư nhà mình trở lại.

      Bích Xuân vội dìu nàng vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi.

      Trở về phòng rồi, Khúc Liễm sai Bích Xuân nhanh chóng đóng cửa lại, rồi ngồi tháp mỹ nhân há mồm thở phì phò, cảm thấy tay chân còn là của mình nữa, cũng biết là do màn máu tanh vừa rồi, hay thiếu niên tàn nhẫn khát máu quỷ dị kia khiến cho thiếu nữ ngay cả gà cũng dám giết như nàng sợ hãi.

      Hoặc là, do cả hai.

      Sống hai kiếp cho đến giờ, nàng chỉ thấy qua người chết, là chính mình, còn có phụ thân của kiếp này.

      Mà nay ngoài kia, khắp mặt sông là thi thể trôi nổi, còn có tiếng mũi tên xé gió, trong khí thoảng mùi máu tươi, làm tay chân nàng như nhũn ra.

      Cuối cùng là ánh mắt nóng bỏng khi ngoảnh đầu nhìn lại của thiếu niên kia, tựa như xuyên thấu tâm can của nàng.

      Bích Xuân ngẩn ngơ lúc, rốt cục lấy lại bình tĩnh, mới run rẩy rót trà cho Khúc Liễm, đến khi dâng lên, mới nhớ ra trà này lạnh, uống trà lạnh tốt cho sức khỏe.

      Khúc Liễm cũng để ý trà có lạnh hay , hơi uống cạn, đè nén cảm giác hoảng hốt khó hiểu trong lòng xuống.

      - Rót thêm ly nữa.

      Bích Xuân còn cách nào, đành phải rót cho nàng thêm ly nữa.

      Khúc Liễm uống liên tục ba ly, vẻ mặt mới bình thản lại, chỉ là đầu ngón tay vẫn có chút run rẩy.

      Bích Xuân thấy nàng co người lại thành khối, khuôn mặt nhắn trắng bệch, muốn nhu nhược đáng thương bao nhiêu có bấy nhiêu, lời vốn dâng lên khóe môi lại tràn đầy thương tiếc, vội ôm lấy nàng, khẽ vỗ vai nàng an ủi:

      - Tiểu thư đừng sợ, sao nữa rồi, sao đâu.

      -...Ta biết.

      Thanh của Khúc Liễm như chen qua kẽ răng mới thốt nên lời.

      - Cho...ta thêm chút thôi.

      Nàng cần thời gian đón nhận thiếu niên quỷ dị kia, bằng ngập tràn trong trí óc đều là đôi mắt điên cuồng khát máu ấy, nàng chấp nhận được. Ban ngày ràng vẫn là thiếu niên tốt đẹp ôn nhuận như ngọc, sao đến tối liền lập tức phân thân, biến thành ác ma cuồng sát khát máu, thực là vô cùng đáng sợ đó có được ?

      Điều này làm nàng thấy được người kia hoặc là kẻ hai mặt, hoặc là kẻ rất giỏi diễn trò, mới có thể thể được hai người hoàn toàn khác biệt cả về khí chất lẫn tính cách.

      Bích Xuân đáp lời, trong lòng lại nghĩ, tình huống bên ngoài ắt là rất đáng sợ, mới có thể dọa nàng sợ đến vậy. Tiểu thư nhà mình vốn là nương yếu đuối nhu nhược, bị dọa cũng phải vô lí. Nghĩ thế, trong lòng nàng ta hơi tức giận bất bình, rất tức giận người bắt tiểu thư nhà mình ra chỗ ngoài mạn thuyền, cũng chẳng biết người nọ là ai, còn quá đáng đóng của khoang thuyền lại, cho nàng ta ra ngoài, nếu tình hình, sợ bản thân mạo muội gọi người phá hỏng danh tiết của tiểu thư, sao lại có chuyện nàng ta phải chịu trận tại đó chứ.

      Vốn muốn hỏi Khúc Liễm người bắt nàng ra ngoài là ai, nhưng nhìn dáng vẻ nay của nàng, Bích Xuân mà hỏi lại hay, e lại khiến nàng sợ hãi.

      Vừa lúc, cửa bị đẩy ra, rồi vang lên giọng lo lắng của Khúc Thấm:

      - A Liễm? Muội ở bên trong à? Có sao vậy?

      Hai mắt Bích Xuân sáng ngời lên, liếc nhìn Khúc Liễm, được nàng đồng ý, lập tức ra mở cửa.

      người Khúc Thấm khoác tấm áo choàng mỏng, tóc búi đơn giản, ngay cả trâm cũng chưa cài, có thể thấy là vừa tỉnh chạy đến tìm người. Vì khoảng cách giữa phòng của và Khúc Liễm là gần nhất, nên đương nhiên là đến thăm nó trước.

      Nhìn Khúc Liễm suýt co người lại thành cục, Khúc Thấm hết sức đau lòng, vội đến ôm nó, miệng :

      - A Liễm đừng sợ, có tỷ tỷ ở đây, sao nữa rồi.

      Khúc Liễm bấy giờ lấy lại tinh thần, chỉ là tay chân còn mềm nhũn, thấy tỷ tỷ đến, vốn trong lòng còn rất vui vẻ, nhưng nghe được lời dỗ dành của tỷ tỷ, nàng khỏi ỉu xìu.

      Tỷ tỷ... đặc biệt quen xem nàng là đóa tiểu bạch hoa mà chăm sóc đó.

      Khúc Liễm biết diện mạo của mình dễ khiến người khác nảy sinh ý muốn che chở, tỷ tỷ nhà nàng cũng ngoại lệ, tràn ngập mong muốn bảo hộ cho mình từ đến giờ, cũng có đôi khi phản ứng hơi quá. Nhưng lâu nay với bộ dáng này của tỷ ấy, nàng cũng còn cách nào đâu!

      - Tỷ tỷ, muội sao.

      Khúc Liễm khẽ vỗ tay tỷ ấy, dám với tỷ tỷ chuyện mình to gan lén đến cạnh cửa nhìn trộm lại bị người xấu bắt , vội sang chuyện khác, hỏi:

      - Bên ngoài có chuyện gì vậy? Nương và Loan đệ chắc sao chứ?

      Thanh của Khúc Liễm mềm mại ôn hòa, rất phù hợp với thân phận loli 12 tuổi của nàng, phối hợp với gương mặt tiểu bạch hoa kia, đặc biệt có sức thuyết phục. Bây giờ nàng ra vẻ mới tỉnh dậy bị dọa sợ, Khúc Thấm nghi ngờ gì, giúp nàng lau mồ hôi trán, cười :

      - Muội yên tâm, tỷ phái người đến trông chỗ mẫu thân và Loan đệ, có chuyện gì đâu.

      Hơi chần chờ, rồi vẫn :

      - Nghe đám cướp sông thấy thuyền của chúng ta lớn, cho là có tiền có của, bèn xông lên cướp bóc, may là thị vệ tuần tra phát sớm, phát sinh thương vong gì, cũng chưa để đám cướp lên được thuyền, muội yên tâm .

      Khúc Liễm chớp mắt, trộm nhìn vẻ mặt kiên nghị của tỷ tỷ dưới ánh đèn, hoài nghi trong lòng ngày càng lớn.

      E đây là cách giải thích bên ngoài đúng , nếu đơn giản như vậy, lúc nãy Kỷ Lẫm phải chạy lên thuyền của họ, tuy rằng nàng thấy tận mắt, nhưng đúng là Kỷ Lẫm giết mấy tên cướp cố bò lên thuyền.

      Nghĩ thế, bỗng nhiên Khúc Liễm có chút mất tự nhiên, Kỷ Lẫm khi ấy đột nhiên ôm nàng, tuy hành vi quỷ dị, nhưng lại bảo vệ cho nàng rất tốt, thậm chí để nàng thấy hình ảnh tàn nhẫn máu tanh nào, bằng giờ nàng sớm ói ra rồi...Nhưng vẫn là hành vi sau đó của kích thích nàng sâu đậm.

      - Cũng biết bên mẫu thân sao rồi, chúng ta xem xem.

      Khúc Thấm sai Bích Xuân đem áo choàng đến khoác cho nàng, kéo nàng đứng dậy:

      - Muội đừng nghĩ nhiều, chúng ta sang chỗ mẫu thân thôi.

      Khúc Liễm dĩ nhiên là ngoan ngoãn gật đầu, sắm vai bé ngoan gì đó, chính là sở trường nàng giỏi nhất.

      Tỷ muội ra khỏi phòng, đến phòng Quý thị.

      Khác với im lặng lúc Khúc Liễm lẻn ra, bấy giờ nha hoàn bà tử hầu hạ thuyền đều bị đánh thức, đều đến đây, vẻ mặt đều có phần kinh hoảng, thấy tỷ muội Khúc Thấm, mực như thể tìm thấy chủ nhân.

      - Tụ tập trong này làm gì vậy? Giải tán .

      Vẻ mặt Khúc Thấm trầm ổn, giọng biểu lộ uy nghiêm:

      - Kẻ cướp bị thị vệ bắt, còn việc gì nữa.

      xong, lại dặn dò Kiều ma ma, sai bà ta tìm quản , xem có chuyện gì cần làm, nghe theo quản sắp xếp.

      An bài ổn thỏa xong, hai người bước vào phòng Quý thị.

      Khúc Loan ngồi trong phòng.

      Thấy Khúc Loan, hai tỷ muội đều thở phào nhõm.

      Dù sao còn hơn cả Khúc Liễm - ngụy tiểu bạch hoa chỉ có bề ngoài yếu đuối nhưng nội tâm kiên cường, Quý thị mới là tiểu bạch hoa nhu nhược, loại cần cẩn thận bảo vệ. Tối nay có kẻ cướp sông làm loạn, tuy rằng vẫn chưa tiến sát khoang thuyền, nhưng cũng đủ dọa Quý thị đến hỏng.

      Khúc Loan ở đây, có thể trấn an Quý thị phần nào.

      Quả nhiên, tuy sắc mặt Quý thị hơi tái, nhưng vẫn coi như còn trấn định, chỉ là có chút nóng lòng lo âu, mãi đến khi thấy hai con bình an vô đến đây, rốt cuộc mới thở phào, lẩm bẩm:

      - Sao lại có kẻ cướp sông to gan đến vậy chứ? phải chúng ta thuyền quan ư?

      Vấn đề này phải là ba tỷ đệ có thể trả lời được, Khúc Loan đành :

      - Ban đêm trời tối, kẻ cướp nhìn thôi. May là Kỷ đại ca và Chu công tử mang theo nhiều thị vệ, có phát sinh thương vong gì, kẻ cướp còn chưa kịp lên thuyền bị giải quyết rồi...

      Nghe thấy hai chữ "giải quyết", Quý thị run lên, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, cảm thán :

      - May là có mấy người Kỷ công tử…

      Khúc Liễm trầm mặc.

      Đúng lúc này, lại nghe Tần ma ma thông báo, Kỷ Lẫm đến đây.

      Khúc Liễm vô thức sợ run cả người, trong nháy mắt liền muốn tránh .

    3. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Chương 28

      Chuyển ngữ và biên tập: Cacmons

      Rốt cuộc Khúc Liễm vẫn kịp tránh .

      Lúc Kỷ Lẫm bước vào, nàng lén lút sang trốn sau lưng tỷ tỷ, tính toán theo góc nhìn của Kỷ Lẫm, lợi dụng góc chết của thị giác, cố giảm cảm giác tồn tại của mình hết mức có thể - ít nhất có thể khiến cho người đến dễ dàng xem nàng.

      Đáng tiếc sau khi Kỷ Lẫm bước vào, tùy ý mà lướt nhìn tình hình trong phòng, sau đó thầm nhìn từng người , đến khi chạm phải tầm mắt khi vừa ngẩng đầu lên của nàng, rồi môi son xinh đẹp khẽ cong lên với nàng.

      Đôi mắt kia, vẫn thâm thúy u như vậy, dường như phủ tầng mây đen mà ngay cả ánh mặt trời cũng thể phá tan.

      Trái tim Khúc Liễm lại chịu khống chế mà đập mạnh.

      - Kỷ đại ca, bên ngoài thế nào rồi? sao chứ?

      Khúc Loan hỏi.

      Quý thị và Khúc Thấm cũng có vẻ quan tâm, trong lòng Khúc Thấm thậm chí còn có chút hoài nghi, cũng cảm thấy việc phát sinh đêm nay rất đỗi kỳ lạ, kể thuyền họ là thuyền quan, mà có Chu Lang và Kỷ Lẫm, bất kể là ai, thân phận cũng bày ra đó, cướp sông cũng dám tùy tiện đắc tội.

      Xưa nay dân đấu với quan, dù là bọn cướp sông xem tồn tại của pháp luật đạo đức ra gì, phần lớn cũng chỉ đem thuyền buôn và thuyền chở khách làm mục tiêu, nếu gặp phải thuyền quan hoặc thuyền hoàng thân quốc thích, chỉ mong tránh càng xa càng tốt, e chọc tới quý nhân hay quan phủ giận dữ quyết sống mái phen với chúng.

      Vì thế, chuyện đêm nay dù thế nào cũng thấy kỳ lạ.

      Kỷ Lẫm nở nụ cười, giọng vẫn du dương như thế, nhưng nếu ai cẩn thận phát ra trong đó có chút khác thường, cậu :

      - sao đâu, chẳng qua là đám ô hợp thấy tiền sáng mắt, muốn vơ vét khoản lớn, cẩn thận hỏi thăm ràng liều lĩnh động thủ. Để đến trời sáng, ta cho người đem những kẻ cướp sống còn sống đến phủ nha trong thành thẩm vấn phen cho .

      Ba tỷ đệ Khúc gia nghe xong, đều cảm thấy lý do này là gượng ép, chỉ là thấy Kỷ Lẫm muốn nhiều lời, đành phải thôi. Nhưng Quý thị liền tin, chắp hai tay lại niệm Phật, lại quan tâm hỏi han tình hình thương vong bên ngoài.

      Kỷ Lẫm đáp vài câu có lệ, tuy rằng giọng điệu đặc biệt chậm rãi, thậm chí còn ít quá trình, nhưng khẩu khí hời hợt qua loa kia, cả ba tỷ đệ Khúc gia đều có thể nghe ra, chính là biết Quý thị nhát gan, kể tường tận e lại dọa bà sợ, nên mới nhắc đến.

      Kỷ Lẫm vài câu, ổn định cảm xúc mọi người Khúc gia, rồi nhanh chóng cáo từ.

      Trước khi rời , lại nhìn sang chỗ Khúc Liễm với cảm giác tồn tại yếu ớt, nở nụ cười mà theo Khúc Liễm thoạt nhìn là hết sức bí hiểm tà ác.

      Mãi đến khi khuất bóng, Khúc Liễm mới từ từ buông lỏng tinh thần, bấy giờ mới phát , trời sáng từ lâu.

      Mặc dù vừa nãy Kỷ Lẫm cố hết sức thả chậm ngữ điệu, thậm chí thoạt nhìn nhất cử nhất động cũng nhã nhặn khiêm tốn, nhưng Khúc Liễm lại cảm thấy được cảm giác quỷ dị khó vẫn chặt chẽ bám người ta, khiến tất cả những gì thể lúc này đều mang theo áp lực sâu sắc.

      Ngay trong lúc nàng thất thần, nghe được giọng vui vẻ của mẫu thân khen ngợi Kỷ Lẫm có tâm, vào thời điểm thế này cũng quên sang đây thăm, khỏi cúi đầu che khóe miệng khẽ co rút, lại liếc nhìn tỷ tỷ ngồi cạnh.

      Vẻ mặt tỷ tỷ bình tĩnh, khen ngợi nhưng cũng chê bai hành động của Kỷ Lẫm, chỉ là giữa nét mặt có chút thâm ý, làm trong lòng Khúc Liễm rất muốn đứng lên, hỏi tỷ tỷ chút, có phải lúc nãy tỷ ấy cũng cảm nhận được quỷ dị của Kỷ Lẫm ? Thậm chí muốn hỏi luôn tỷ ấy, trong hồi ức kiếp trước của tỷ tỷ, Kỷ Lẫm rốt cuộc là loại người nào?

      Chỉ là mãi đến khi nàng trở về khoang, vẫn hỏi gì cả.

      Khúc Liễm khỏi vươn móng vuốt ra cào mép giường.

      Nàng hỏi ra lời, e là nếu mình mà mở miệng nhịn được mà hỏi, tỷ tỷ thông minh như vậy, ắt nhận ra được điều gì đó.

      Trong lúc nàng lề mề làm tổ giường, Bích Hạ bưng cái khay đỏ sơn khắc đến, cười :

      - Tiểu thư, nhị tiểu thư sai phòng bếp làm canh an thần, mang cho phu nhân và thiếu gia mỗi người phần, người cũng uống ít cho đỡ sợ ạ.

      Khúc Liễm nghe xong, thực ngoan ngoãn mà bưng lên uống cạn, nàng quả cần được bớt sợ.

      Uống xong canh an thần, Khúc Liễm hỏi Bích Hạ:

      - Giờ tỷ tỷ ở đâu?

      Bích Hạ dọn bát canh, cười :

      - Nhị tiểu thư ở trong phòng khách, có mấy quản lại báo chuyện lúc trước với nhị tiểu thư, nghe đêm qua kẻ cướp vậy mà lợi dụng bóng đêm lẻn lên thuyền, may mà có Kỷ công tử phát có điều đúng dẫn thị vệ đến xem xét, mới đánh mấy kẻ cướp rớt lại xuống sông, để kẻ cướp xông vào thuyền. Thị vệ và thuyền viên thuyền chúng ta cũng có thương tổn gì, chỉ có hai thuyền viên cẩn thận rơi xuống sông, còn những người khác đều sao cả.

      Trong giọng của Bích Hạ đầy cảm kích cùng may mắn dành cho Kỷ Lẩm, Bích Xuân cũng ra vẻ thở phào nhõm.

      Trong lòng Khúc Liễm có chút khúc mắc.

      Quả Bích Hạ sai, ít nhiều nhờ lúc ấy Kỷ Lẫm đến, mới cho kẻ cướp lẩn trốn có cơ hội xông vào khoang thuyền, bằng trong thuyền toàn là phụ nữ yếu đuối và trẻ em, là gặp họa. Nhưng nhớ đến thiếu niên khi ấy đứng mạn thuyền bắn tên giết người đơn giản lưu loát như ăn như mặc, vẫn có chút khó khăn.

      Khúc Liễm yên lặng nằm xuống, kéo chăn phủ lên mặt.

      Nàng cảm thấy mình cần phải bình tĩnh lại chút.

      **********************************

      Ánh trăng có phần ảm đạm, hỗn loạn mặt sông nhanh chóng khôi phục lại yên tĩnh, nước sông xuôi dòng chảy về phía Nam, nhanh chóng mang theo nước nhuộm máu tươi theo, trận gió thổi đến, mùi máu tươi trong khí dần nhạt .

      Đạp lên ánh trăng, Kỷ Lẫm về thuyền.

      Vừa tiến vào, thấy Chu Lang mặc áo choàng nhuộm máu cau mày ngồi uống trà, thấy tiến vào, nhảy dựng lên, nhanh đến.

      - Huyên Hòa!

      Chu Lang đến gần , mày vẫn chưa dãn ra, hỏi:

      - Ngươi có lạ hay ? Sao lại có kẻ cướp sông có mắt như thế, ngay cả thuyền quan cũng dám cướp, phải là muốn bạc đến điên rồi chứ?

      Vẻ mặt ta trào phúng:

      - Ngươi xem?

      Kỷ Lẫm lãnh đạm liếc cái, lướt qua vào.

      Chu Lang sửng sốt, rồi thở hổn hển đuổi theo, tay sắp đập lên bả vai của , lại biết người nọ làm thế nào, chỉ cảm thấy hoa mắt, tay vươn ra bị người ta khoanh giữ chặt ở sau lưng, thân thể cúi xuống, hai đầu gối quỳ lên mặt đất, thắt lưng cũng bị đè đến sắp gãy, sau đó lưng truyền đến sức lực cực lớn, đến khi phản ứng lại, cái chân sắp dẫm nát lưng .

      Chu Lang:

      -...

      Rồi nghe được giọng du dương:

      - Ngươi biết còn hỏi nữa à?

      -... Buông ra!

      Chu Lang nghiến răng nghiến lợi:

      - Đừng có lại dùng chiêu này, cũng phải ta đến trêu chọc ngươi, chẳng lẽ đêm nay ngươi còn giết chưa đủ thoải mái? Cẩn thận khiến hai vị muội muội Khúc gia sợ hãi đấy.

      Đến khi sức lực lưng nới lỏng, Chu Lang nhảy dựng lên, nhịn được sờ thắt lưng của mình, đôi mắt nén giận u oán nhìn thiếu niên trong lãnh đạm lộ ra kiên nhẫn kia, dáng vẻ trong kiêu ngạo có ngoan lệ đó, sao là Kỷ Huyên Hòa như ngọc kia được? Suýt nữa muốn nước mắt lưng tròng mà chạy về kinh.

      Đặc biệt là tên này lại trở mặt rồi.

      Từ đến lớn, chỉ cần trở mặt, người chung quanh đều phải chịu xui xẻo.

      hít hơi sâu, quyết định so đo với cái tên quỷ dị này, đợi mai lại tính sổ với .

      - Lần này ngươi đến phủ Thường châu, chỉ vì đến thăm Minh Phương đại sư ư?

      Kỷ Lẫm liếc mắt nhìn , ra vẻ lười trả lời vấn đề ngu ngốc như vậy

      Chu Lang cười lạnh tiếng:

      - Chẳng lẽ liên quan gì đến Tào Bang sao?

      - sao nào?

      -...

      Chu Lang tiếp tục hít hơi sâu, để giọng điệu dịu chút:

      - Người kia... Vẫn muốn dồn ngươi vào chỗ chết à?

      Kỷ Lẫm bấy giờ rốt cuộc cũng nở nụ cười, cười đến rực rỡ, đôi mắt che giấu sát ý, giọng lãnh khốc:

      - Ai chết còn chưa biết đâu!

      Nghe được lời của , Chu Lang nuốt nước miếng, giọng :

      - Ngươi ngàn lần vạn lần đừng xúc động nha, nếu mà...Đến lúc đó ngươi thân bại danh liệt, bị người trong thiên hạ phỉ nhổ đó.

      Nhưng nhớ lại bây giờ cái tên trở mặt này chuyện xấu gì cũng làm được, chừng người ta vốn cần cái thanh danh đó sao?

      Da đầu Chu Lang run lên, muốn lại thôi.

      Kỷ Lẫm phủi ống tay áo vừa bị chạm qua, tựa như phủi vật gì bẩn, bỏ lại Chu Lang nghẹn phẫn nộ đến đỏ mặt muốn đánh , thản nhiên xoay người mất.

      *****************************************

      Hôm sau, trời sáng khí trong, ánh nắng tươi đẹp.

      Hai chiếc thuyền lớn vững vàng chạy sông.

      Khúc Liễm bỏ chiếc khăn thêu được nửa xuống, dụi mắt, lại duỗi thắt lưng, nhìn qua song cửa, có thể thấy hai bờ sông xanh ngắt, ánh mặt trời rọi mặt sông lấp lánh, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy con cá nhảy lên mặt sông, mọi thứ thoạt nhìn yên lặng an nhàn như thế, dường như giết chóc đẫm máu đêm qua chỉ là giấc mộng .

      Trong lúc thất thần, thấy Bích Xuân vẻ mặt thấp thỏm nâng chiếc tráp trâm hoa sơn đen vào.

      - Đây là cái gì?

      Khúc Liễm khó hiểu hỏi.

      Bích Xuân giọng đáp:

      - Đây là đồ Kỷ công tử sai người đưa đến, là để cho nương dùng.

      Rồi lại liếc mắt nhìn nàng, thêm:

      - Người đưa là Cung Tâm nương, còn đợi ở bên ngoài.

      Nhớ đến khi ở Chúc gia biết lợi hại của Cung Tâm, Bích Xuân đối với nàng ta có phần e ngại, trong giọng cũng có vài phần kinh sợ, cảm thấy nha hoàn như Cung Tâm mới là nha hoàn đủ tư cách, nàng ta còn lâu mới sánh bằng.

      Sắc mặt Khúc Liễm đông cứng lại, rồi hít sâu, bảo Bích Xuân mang tráp trâm hoa sơn đen đến đây, nàng tự mình mở tráp, đến khi nhìn thấy vật bên trong, sắc mặt khó coi dùng sức khép lại.

      Tiếng rầm kia, khiến Bích Xuân rụt đầu, cảm nhận được hôm nay dường như tiểu thư rât tức giận.

      Có lẽ bởi vì gặp Kỷ công tử chăng?

      Khúc Liễm cầm hộp kia lên, muốn mở cửa sổ ra đem quẳng xuống sông, sau lại nghĩ đến cái gì, về ngồi lại, nhưng cũng thèm nhìn đến cái hộp kia, đẩy nó qua Bích Xuân, :

      - Ngươi đem nó trả cho Cung Tâm nương, ta dùng được thứ này.

      Đợi Bích Xuân vâng lệnh mà , Khúc Liễm hừ mũi.

      Nàng còn nhớ hành vi biến thái của Kỷ Lẫm tối qua, ngửi khắp người nàng, rồi vậy mà nàng dùng hương liệu kém, mùi khó ngửi gì đó... Đây là việc nên làm, lời nên với nương chưa lấy chồng sao? khỏi quá lỗ mãng, chừng dáng vẻ quân tử như ngọc của bình thường là giả vờ, Kỷ Lẫm ra tay tàn nhẫn tối qua mới là bộ mặt của .

      lúc giận dữ, Bích Xuân về, chỉ là tay vẫn còn cầm cái tráp kia, có chút thấp thỏm :

      - Tiểu thư, Cung Tâm nương , nếu tiểu thư nhận, nàng ta thể trở về bẩm lại với Kỷ công tử được, đến khi ấy Kỷ công tử tự mình đến gặp rồi tặng tiểu thư...

      Nhìn Khúc Liễm, giọng tiếp:

      - Tiểu thư, đây là bí hương do đại sư hương liệu tay nghề giỏi nhất ở kinh thành bào chế, nghe là năm mươi lượng bạc mới được lọ , có tiền cũng mua được đâu.

      Khúc Liễm:

      -...

      Ý là , hộp hương liệu này, trị giá mấy trăm lượng. là kẻ có tiền khiến người ta hâm mộ ghen tị hận, bại gia tử mà! Quả nhiên tâm lý ghét giàu của người đời là do vậy mà ra.

      Nàng hít sâu, lúc sau mới :

      - Trước nhận .

      Bích Xuân thở ra, vội tìm chỗ cất tráp này . Nhưng xét thấy tâm trạng Khúc Liễm tốt, Bích Xuân cũng dám chọc mắt nàng, tìm chỗ xa xa mà bày.

      Đến khi thu dọn xong, Bích Xuân ra báo lại cho Cung Tâm, tiễn nàng ta .

      Trải qua phen như vậy, tâm trạng Khúc Liễm có phần phiền não, có cách nào bình tĩnh lại luyện chữ, bèn đứng lên, ra khoang thuyền.

      Chỉ là mới bước ra, liền gặp thiếu niên bước đến từ phía đối diện.

      cầu nối giữa hai chiếc thuyền, thản nhiên mà bước, ánh mặt trời chiếu người ta, sạch mà trong trẻo, dường như làm phai nhạt mọi thứ xung quanh. Đặc biệt là đôi mắt ôn nhuận nhu hòa như mặc ngọc nhìn đến kia, bị đôi mắt ấy nhìn, khiến lòng người cũng vui vẻ êm dịu theo.

      Thiếu niên nhã nhặn tốt đẹp như thế, sạch trong trẻo, ánh mặt trời cũng trở nên lu mờ.

      Lúc nhìn thấy nàng, đôi mắt ấy trong khoảnh khắc nở rộ ra vẻ vui mừng ngời sáng, cả người ngập tràn trong niềm vui, ngay cả hơi thở cũng mang theo khoan khoái, rồi yên lặng nhìn nàng, mực ra vẻ cầu được chú ý.

      Trong nháy mắt Khúc Liễm biết nên biểu thế nào mới tốt.

    4. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Đăng trùng
      Last edited: 8/1/17

    5. cacmons

      cacmons Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      1,718
      Đăng trùng
      Last edited: 8/1/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :