1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chúc nàng giáng sinh vui vẻ :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      Tiểu Huân thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 181: Đánh cược


      Sau khi dỗ tổ mẫu nghỉ ngơi tròng phòng liền an tĩnh lại.


      Lão gia tử nắm bắt lấy trọng tâm : “ đường đến đây ta có nghe thoáng qua, sao lại bị truyền Thành ma quỷ quái, Tình nha đầu, con cho ta biết, kết quả này là tình huống gì, nhiều người như vậy sao lại tới phiên con gián Quốc?”


      Đúng vậy, nhiều người như vậy, sao lại tới phiên nàng, Trang Thư Tình nhất thời biết trả lời như thế nào.


      Lưu Thị đỡ con trai và con đứng lên, “Cha, lão gia, chúng con trước…”


      “Ngồi , việc này mọi người đều có thể nghe.” Lão gia tử chỉ về phía hai đứa cháu ngoại, “Nhất là hai người các con, dụng tâm nghe cho kĩ, Hàn Nhi còn nhưng cũng đủ để hiểu chuyện.”


      “Vâng, con biết.”


      Trang Thư Hàn cũng gật đầu, ánh mắt vẫn rời tỷ tỷ.


      “Hoàng thượng tuy được cứu, nhưng thân thể là vô cùng suy kiệt, nếu điều dưỡng thích đáng còn có thể sống được mấy năm, nếu chú tâm chắc cũng chỉ sống chưa đến hai năm, hơn nữa độc còn lưu lại di chứng, người chỉ cần nghĩ nhiều cảm thấy đầu bị choáng váng, thể hao tâm tổn sức, vì vậy chuyện quốc gia đại ngài ấy có khả năng xử lý.”


      “Bảy con trai của hoàng thượng, đại hoàng tử, nhị hoàng tử, tứ hoàng tử chết, còn ngũ hoàng tử, hoàng thượng định ngày trảm, phan hoàng tử có dũng, nhưng nuôi được đủ, thể ép chế được triều thần, lục hoàng tử chưa được mài giũa, thể đứng ra điều hành quốc gia, tại cũng chỉ có Chỉ Cố là có thể, những sức khỏe của lại có vấn đề, tại ở Kinh Đô.”


      Lão gia tử vừa phân tích, cảm thấy tim gan đều run sợ, cuối cùng nghe được sức khỏe của Bạch công tử xảy ra vấn đề, rời khỏi kinh, lập tức liền truy vấn, “ nơi nào?”


      “Tây Vực.”


      “! ! !” Lão gia tử bất dậy đứng lên, “Sao lại nghiêm trọng đến nỗi phải Tây Vực?”


      “Kỳ thực lúc ở Hội Nguyên Phủ sức khỏe của xảy ra vấn để, chỉ là lúc đó có nghiêm trọng, chúng con cho rằng còn có thời gian để tìm cách giải quyết…” Trang thư Tình cười khổ, “Sau đó nhìn phát sinh rất nhiều chuyện, công pháp của Bạch Gia bắt nguồn từ Tây Vực, chỉ có thể truy dò theo hướng đó.”


      Lão gia tử hết qua rồi lại lại, đột nhiên lại nhưng nghĩ đến cái gì, ánh mắt lập tức trừng lớn, “ cách khác, mấy ngày nay tất cả mọi chuyện đều do mình con gánh vác? Mỗi mệnh lệnh truyền ra đều là con hạ lệnh, phải hoàng thượng, cũng phải Bạch công tử?”


      “Vâng.”


      Chân lão gia tử liền lảo đảo, nhưng nhanh chóng đỡ lấy ghế dựa nên mới bị ngã sấp xuống.


      “Cha…”


      “Ngoại tổ phụ…”


      Lão gia tử vẫy vẫy tay, ý bảo bản thân có việc gì, tiếp tục hỏi, “ có ai dạy con? Con dựa vào cái gì mà ra những quyết đoán như vậy?”


      Trang Thư Tình chỉ vào đầu mình, “Cậy vào nơi này.”


      Đổng Minh Dương nhịn được tiến lên giúp cháu chuyện, “Cha, Tình Nhi làm rất tốt, tốt hơn bất cứ ai.”


      “Ta đương nhiên biết là Tình nha đầu làm rất tốt, bằng hoàng thượng sao còn có thể vẫn dùng nàng?” Lão gia tử vừa đau lòng lại vừa tức giận, tiểu nương mới mười mấy tuổi phải xử lý quốc gia đại , cho dù là thiên tài, nhưng muốn bước đầu tiên có bao nhiêu khó khăn? Lần đầu tiên hạ mệnh lệnh có bao nhiêu sợ hãi? Mất bao nhiêu tâm mới có thể nắm bắt ràng thế cục trong triều?


      số việc, cho dù là nắm trong tay nhưng lại có mấy người có thể dùng được.


      Làm rất tốt? Làm rất tốt còn phải là do bọn họ bức ra?


      Nhưng cho dù có làm tốt, chờ khi sau này Hoàng thất thay quyền, còn có thể dung được nữ nhân từng giám quốc? Đến lúc đó, vị trí của nền đặt ở nơi nào?


      “Hoàng thượng muốn Chỉ Cố kế vị. Giang sơn này, con chỉ giúp Chỉ Cố canh giữ, cho dù mệt, con cũng cam nguyện.”


      “Hoàng Thượng chính là nhìn thấu can nguyện của con.” Lão gia tử bưng trà lên hấp ngụm cạn sạch nhưng vẫn cảm thấy trong miệng vẫn còn khô. “Tình nha đầu, tình cũng phải cứ đơn giản như mình suy tính, chuyện này liên quan quá lớn!”


      “Con biết.”


      Thấy ngoại tổ phụ vì nàng mà đau lòng, vì nàng mà bất bình, nhưng lại cố tình thể bộ tức giận nhìn nàng, Trang Thư Tình gật đầu, “Con biết, con người sống cả đời, phải bất kỳ ai cũng có thể gặp được kỳ ngộ như con, con suy nghĩ, đây cũng là trải nghiệm khó có được, nên muốn thử là người tham quyền lần trong đời. Về sau chuyện này tất nhiên là thể tiếp tục, nhưng lúc này, nhất con chỉ mong là Chỉ Cố có thể bình yên vô nhanh chóng trở lại, như vậy, vị trí này, dù có cho con cũng cần.”


      Vẻ mặt kia, oán cũng hối khiến cho lão gia tử biết gì cho tốt, khi ngẫm lại, Đổng gia huy hoàng mấy đời, Trang gia cũng phải là chưa từng có người làm quan, đại khái là tư tưởng của mấy đời trước cộng lại tất cả đều cho Tình Nha Đầu, nên mới khiến nàng tài năng trí tuệ như vậy.


      “Trong lòng của con cũng có tính toán, nhưng làm gì làm cũng tuyệt đối thể sinh ra tham niệm, Đổng gia có Tam cữu của con đứng ra là đủ, những người khác, trừ phi có thể dựa vào tài năng của bản thân để trèo lên, con cần phải để ý, chỉ cần chăm sóc tốt cho chính mình, Hàn Nhi.”


      Lão gia tử nhìn về phía cháu trai, “Con trở về Hội Nguyên Phủ , người nào cũng biết các con chính là hai tỷ đệ, có con ở đây tỷ tỷ con phải phân ra phần tâm trí để chút ý đến con, lúc này ai cũng nhìn chằm chằm vào Thư Tình, con thể kéo chân của nàng.”


      “Vâng, con lập tức trở về.” Khi biết tỉ tỉ trong thời gian nhạy cảm như vậy, sao có thể vì tư tâm mà khiến tỷ tỷ thêm phiền toái.


      “Cũng sao, đến cũng đến rồi, ai dám đụng đến móng vuốt, ta liền chặt, ta muốn nhìn xem bọn họ có bao nhiêu ngón tay cho ta chặt .”


      Ra hiệu cho đệ đệ ngồi xuống bên người nàng, Trang Thư Tình cười : “Hai người chúng ta vẫn luôn sống nương tựa lẫn nhau, đệ ở xa, ta cảm thấy lo lắng, đặt dưới mí mắt lúc nào cũng có thể trông thấy cũng tốt, Tô tiên sinh... ta tính để làm thái phó của lục hoàng tử.”


      Trong lòng có đoán được, nhưng Đổng Minh Dương nghe xong vẫn nhịn được trừng lớn mắt thốt ra lời, “ là lục hoàng tử?”


      xong lại lập tức hối hận, “Con cứ làm như ta chưa gì cả.”


      “Con cũng có ý định muốn giấu giếm, hơn nữa tại ngoài Chỉ Cố ra cũng chỉ còn ba vị hoàng tử, Chỉ Cố chịu nổi trói buộc, chiếm lấy vị trí kia, tam hoàng tử thích hợp, cũng chỉ còn lại Lục hoàng tử, cũng chỉ có thể lựa chọn trong chúng Hoàng Tôn, nhưng Hoàng Tôn lớn nhất cũng chỉ mới 9 tuổi, phụ thân lại vì mưu phản mà chết, như vậy càng phiền toái, Lục hoàng tử rất thông minh, chỉ cần định hướng tốt, nhất định xuất sắc.”


      Còn có thể thoải mái ra việc như vậy cũng chỉ có Tình nha đầu, lão gia tử đành phải thầm lắc đầu, biết là trong lòng lo lắng nhiều hơn là kiêu ngạo nhiều hơn.


      “Đến lúc đó, Thư Hàn, đệ vào cung cùng làm thư đồng cho lục hoàng tử .”


      Trang Thư Hàn trước giờ nghe lời tỷ tỷ như thánh chỉ, gì làm đó, nhưng động Minh Dương lại nhăn mày lại, “Như vậy có thích hợp ? khi định ra thái tử, vị trí thư đồng sợ là có rất nhiều người tranh giành.”


      “Thích hợp, đứa nhà ai cũng tốt bằng Thư Hàn, ta cũng nghĩ Lục hoàng tử thị sủng sinh kiêu, có người có ý tiến thủ như Thư Hàn ở bên cạnh, cũng nhanh chóng tiến bộ, Thư Hàn, việc này tỷ dạy đệ, ở chung với thái tử như thế nào, vị trí của mình đặt ở chỗ nào, như thế nào mới có thể nhận được tín nhiệm, chuyện này để phải dựa vào chính mình.”


      “Đệ biết, tỷ tỷ, đệ khiến tỷ thất vọng.”


      “Cho tới bây giờ để vẫn chưa từng khiến ta thất vọng.”


      Sau khi hồi cung, Trang Thư Tình suy nghĩ của mình với hoàng thượng.


      Hoàng thượng nhắm hai mắt nghe, sau khi nghe xong , “Để Tô Văn làm thái phó cũng chỉ cần ý chỉ, đệ đệ của con xuất sắc trẫm sớm biết, để làm thư đồng của Tiếu nhi thể tốt hơn, như mà... con nhất định phải muốn Tiếu nhi thành thái tử?”


      “Trừ lục hoàng tử ra, hoàng thượng còn có lựa chọn khác?”


      “Còn.” Hoàng thượng mở mắt nhìn nàng, “Chờ Chiêm nhi trở về, hai người các con lập tức thành thân, nhi tử vừa sinh ra liền lập làm thái tử, trẫm tin rằng con trai của các con định là người xuất sắc nhất.”


      “Có lẽ con chỉ sinh được ra nữ nhi.” Trang thư tình bất vi sở động, “Thay vì tin tưởng đứa tương lai trở nên xuất sắc, chẳng bằng tin vào hai mắt mình, Lục hoàng tử rất tốt, thượng nếu tin, chúng ta có thể đánh cược, như thế nào?”


      “Hửm? Đánh cược như thế nào?”


      “Nếu như Lục hoàng tử có đủ xuất sắc, vậy khi nào để lên kế vị do con và Chỉ Cố định đoạt, nhưng nếu Lục hoàng tử vẫn thể khiến ngài vừa lòng, vậy chuyện kể vi do ngài định đoạt, hoàng thượng, ngài dám cược hay ?”


      Hoàng thượng có hứng thú suy nghĩ, gật đầu, “Cược, trẫm đặt thêm phần thưởng, nếu con thắng, con có thể đề ra cầu.”


      “Bất kỳ cầu gì?”


      “Chỉ cần con cảm thấy trẫm làm được.”


      “Thành giao.”


      Khóe miệng Ôn Đức run rẩy nhìn hai người vỗ tay thành giao, nhưng cũng nhiều chuyện nhắc nhở thân phận của hai người trước mắt thích hợp để thân cận quá mức.


      theo hoàng thượng vài thập niên, tâm đương nhiên là hướng về hoàng thượng, chỉ cần hoàng thượng vui vẻ, đừng hoàng thượng đối với Trang tiểu thư giống như con dâu, cho dù hoàng thượng thực có tâm tư kia, cho dù vứt bỏ lương tâm, cũng che ở giữa hoàng thượng và công tử.


      Huống chi, trà trộn trong hoàng cung cả đời, lương tâm thứ này cũng chả còn được bao nhiêu, sợ rằng chính mình cũng còn là mình trước kia nữa.


      Có lần đánh cược này, Trang Thư Tình chỉ bảo cho Chu Tri Tiếu càng đặt nặng tâm tư, Chu Tri Tiếu cũng càng ra sức học tập, mỗi ngày, Trang Thư Tình cũng có thể nhìn thấy tiến bộ của , nàng quả thực giống như dành thấy thắng lợi trước mắt.


      Nàng mong rằng có thể nhanh chóng học xong, nhanh chóng tiếp nhận vị trí kia, khi đó, nàng vô cùng vui vẻ trao lại.


      Sau khi lão gia tử trở về Đổng gia, ngày kế Ôn Đức liền tự mình Đổng phủ chuyến mời người đến cung.


      Quân thần hai người kém gần 10 tuổi, mà lúc này thoạt nhìn lại như cùng tuổi.


      Trong lòng lão gia tử vẫn cảm thấy có chút khó chịu, nhưng thấy bộ dạng này của hoàng thượng, tức giận liền phai nhạt chút.


      “Lão thần tham kiến bệ hạ…”


      đợi quỳ xuống, hoàng thượng lười biếng mở miệng ngăn lại, “Đừng làm mấy cái nghi thức xã giao này, vạn lần vạn tuế trẫm cũng sống được đến vạn tuế, ngồi xuống chuyện với Trẫm , đến, ngồi ở nơi này, nha đầu kia ngày thường vẫn ngồi ở chỗ này lớn chuyện với trẫm.”


      “Hoàng thượng thứ tội, nàng sinh nơi sơn dã, được cha mẹ dạy dỗ…”


      “Được rồi, trách nàng, ngồi .”


      Lão gia tử cúi đầu.


      trách được Chiêm nhi đặt nàng trong lòng, nương như vậy, người biết nàng tốt, ai chẳng muốn nâng như bảo vật, có đôi khi nghĩ lại trẫm thực có chút hâm mộ ngươi, tuy rằng hai đứa con trai trưởng tốt ,Nhưng mình lão tam có thể chống lại hai người bọn họ, còn có 2 đứa cháu ngoại tài giỏi, Đổng lão, ngươi có phúc khí hơn trẫm nhiều.”


      Nhắc tới hai đứa con trai, Lão gia tử nhất thời cùng hoàng thượng có chút cảm giác thông cảm lẫn nhau, trong lời ngoài lời, đều mang theo chút thân cận tùy ý, “Hai tỷ đệ rất tốt, nhưng tiểu nương tóm lại vẫn phải gả ra ngoài, đến lúc đó phải tiểu thư của Đổng gia hay của Trang gia, mà là con dâu của ngài.”


      Hoàng thượng sửng sốt, chợt cười to, “Đúng vậy, sau này cũng phải thành con dâu của trẫm, con dâu nhà người khác biết quản gia, con dâu nhà trẫm cũng vậy, hơn nữa còn quản được rất nhiều, ha ha.”
      hargane187, tart_trung, hauyen280332 others thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 182: Lời sắc bén


      “Đổng khanh, lo lắng trong lòng người chẳng biết, ngươi yên tâm, trẫm bạc đãi nàng.” Sau khi cười xong, ngữ khí hoàng thượng cảm khái : “Nàng là con dâu trẫm, chuyện này thay đổi, giang sơn này trẫm giao vào trong tay hai vợ chồng bọn họ, nhưng cũng phải xem bọn họ có đồng ý hay , trẫm vẫn mong rằng bọn họ có thể truyền xuống nhất mạch, đáng tiếc.”


      Hoàng đế cười khẽ lắc đầu, nhìn về phía Đổng lão gia tử, “Đáng tiếc, vị trí kia cháu ngươi chướng mắt, rằng nàng chỉ sinh nữ nhi, nàng cũng sợ ứng nghiệm, quyết tâm muốn dạy dỗ lão lục.”


      Từ khi gặp mặt đến bây giờ, biểu thích của hoàng thượng với Tình nha đầu đều rất ràng, lại nghe câu như thế, tảng đá trong lòng lão gia tử rốt cuộc rớt xuống, có lẽ cũng bởi vì nàng vô dục vô cầu mà hoàng thượng mới dám đem Chu Quốc giao cho nàng.


      “Tâm nàng lớn, chỉ muốn làm đại phu, ngài biết, người ở Hội Nguyên Phủ đều rất thân cận với nàng, giống như đối với người nhà vậy, mỗi lần đến dịp lễ tết đều thu được rất nhiều lễ vật, tiểu thư nhà khác chỉ ở nhà ngồi chờ gả, nhưng nàng mới như vậy phải gánh vác rất nhiều, chỉ có ở Hội Nguyên Phủ nàng mới cảm thấy vui vẻ, tại bị vướng chuyện trong cung về được, lão thê thần đau lòng nàng, nàng đến Đổng phủ nhiều chút nàng cũng dám đáp ứng, lão thần nhìn cũng đau lòng.”


      “Đây là lần đầu tiên trẫm nghe, nghĩ tới nàng còn rất được nhân tâm, cũng đúng, tại trong triều có ít người rất tin phục nàng.” Bị đối xử như vậy nhưng vẫn có ít người tin phục đủ để thấy bản lĩnh của nàng bất phàm như thế nào.


      “Chuyện này ai có thể làm tốt hơn Tình nha đầu, đây là chuyện tốt, nếu ngươi đau lòng nàng vào triều giúp nàng.”


      Lão gia tử lắc đầu, tin hoàng thượng hi vọng Đổng gia lại có thêm mấy thần tử nắm giữ quyền cao, “Lão thần tuổi gia, thân thể và tinh lực cũng còn, Đổng gia có lão tam là đủ rồi, nhiều hơn cũng chỉ khiến Tình nha đầu thêm phiền.”


      Hoàng đế rất vừa lòng thái độ của , Trang Thư Tình thế nào cũng lo lắng, tóm lại cuối cùng nàng cũng trở thành người của hoàng gia, nếu có người thức thời muốn dính chút hào quang của nàng để lên, mất hứng.


      “Trẫm bạc đãi Đổng gia.”


      “Hoàng thượng chưa bao giờ bạc đại lão thần, nếu có hoàng thượng cho phép, tam nhi cũng thể từ chức quan nhàn tản lên vị trí trọng yếu như vậy, lão thần đa tạ hoàng thượng.”


      Hoàng đế thay đổi dáng ngồi, cười lắc đầu, “Điểm này ngươi sai rồi, mọi trong triều trẫm quản, cho dù là thành lập bộ nhân hay an bày việc xuất chinh,đều là chủ ý của Thư Tình, trẫm sớm để cho nàng quyền tự do đưa ra chỉ thị, cần thông báo cho trẫm, tất cả làng đều toàn quyền quyết định.”


      người có thể được tín nhiệm đến mức độ nào mới có thể giao quyền ra như vậy?


      Đổng lão gia tử ngẩng đầu nhìn hoàng thượng, lâu vẫn gì.


      Hoàng đế cười cười, vẽ mặt bình hòa, “Thời điểm ban đầu, trẫm cũng lo lắng, nghĩ rằng nàng thể chống đỡ được Đại Chu phải như thế nào, nhưng chứng minh trẫm nhìn lầm người. Để làm tốt hơn rất nhiều so với dự đoán của trẫm, đổi lại là bất kỳ người nào cũng nhất định có thể làm tốt được như nàng, cho dù Chiêm nhi trở về, nhiều chuyện vẫn còn phải nhờ nàng quản, nếu như trước đây trẫm có thể còn lo lắng nhưng tại trẫm dám buông tay, cho dù bây giờ có nhắm mắt cũng vẫn an tâm.”


      “Hoàng thượng!” Lão gia tử sao còn có thể ngồi được, thích người quỳ xuống.


      “Đứng lên . Trẫm vẫn thích kiểu người lưu loát như Thư Tình, có chuyện chuyện, xong liền chạy lấy người, cho đến bây giờ nàng vẫn chưa thực đứng đắn hành lễ với trẫm, cố tình còn làm như truyện đương nhiên, nếu bất kính nàng lại chân thành hơn mấy đứa con trai của trẫm nhiều, tính tình này, đúng là thê tử của Chiêm Nhi.”


      Cuộc đối thoại của quân thần hai người đều là những câu vô cùng sắc bén.


      Đổng lão gia tử sau khi từ trong cung ra trong lòng liền còn lo lắng, ngữ khí khi nhắc tới Tình nha đầu của hoàng thượng đều bộ như khoe ra, giống như Tình nha đầu là người nhà của bọn họ vậy, hừ, tình nha đầu tại vẫn là cháu ngoại của !


      Chuyện lão gia tử tiến cung tất nhiên giấu giếm được Trang Thư Tình, nàng cũng xuất trước mặt bọn họ, tùy nọn họ , dù sao tại hai phương cũng xảy ra xung đột.


      “Chờ sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ có thể mổ, thuốc điều trị thân thể vẫn phải tiếp tục uống, cứ để tâm lý thoải mái, đây chỉ là cuộc tiểu phẫu.”


      Chu Tri Tiếu theo bản năng cảm thấy khẩn trương, tay trái chạm vào phần ngón tay dư ra bên tay phải.


      tại chuyện này cho đệ cũng vì muốn khảo nghiệm đệ, là người Hoàng Gia, thể dễ dàng vì chuyện bên ngoài, ngôn lời của bất kỳ ai ảnh hưởng, người nam nhân tâm trí phải kiên cường, Nếu chỉ cần tiếng gió bên tai có thể gây hoạ, càng đừng là vua nước.”


      Chu Tri Tiếu thầm hít sâu, gật đầu : “Đệ nhớ kĩ, Trang tỷ tỷ.”


      Trang Thư Tình chỉnh lại chút tấu chương, “Hoàng thượng hạ chỉ triệu Tô Văn vào kinh, là thái phó của đệ, mặt khác, đệ đệ của ta Thư Hàn, trở thành thư đồng của đệ.”


      Hai mắt Chu Tri Tiếu sáng lên, đương nhiên biết Tô Văn là ai, người đọc sách trong thiên hạ, khó ai mà biết đến .


      Có đệ đệ của Trang tỷ tỷ làm bạn học, càng cao hứng, Trang tỷ tỷ xuất sắc như vậy, đệ đệ của nàng nhất định cũng kém được.


      “Thư Hàn năm nay mười hai tuổi, năm trước thi được hàng nhất, có chút tài danh, để là thư đồng của đệ nguyên nhân trong đó cũng bởi vì đệ ấy là đệ tử của Tô tiên sinh nên dứt khoát để Tô tiên sinh dạy cho hai người cũng nhau, mặt khác cũng bởi vì ta lười phải lựa chọn người trong các thế gia, nếu chọn đúng, đặt nhầm cái tai họa bên cạnh đệ, ta biết tìm chỗ nào để mà hối hận, Thư Hàn là do ta dạy dỗ, phẩm tính phải hoàn hảo nhưng ít nhất cần lo lắng dạy hư đệ.”


      “Bây giờ đệ muốn lập tức nhận thức Thư Hàn.”


      vội, chờ sau khi đệ giải phẫu đệ có thể thoải mái nhận thức mọi người, trước khi Tô tiên sinh chính thức trở thành thái phó của đệ, đệ có thể đến gặp .”


      Kết thúc cơm trưa, Trang Thư Tình tiếp tục làm việc, tại chuyện nàng phải xử lý quá nhiều, mấy chục vạn người xuất chinh, chi phí ăn mặc tuy rằng cần nàng nhất nhất chuẩn bị nhưng điều hành lại là do nàng, hơn nữa còn phải xử lý nhân số sau phản loạn, mỗi ngày đều có sổ con từ phủ trình lên…


      Nàng còn hận mình thể có tám cánh tay.


      Chu Tri Tiếu tuy rằng nỗ lực khiến bản thân ngày tốt lên, nhưng rốt cục vẫn từ từ chạy đến, Trang Thư Tình nhìn ở trong mắt, cũng nhiều lời gì thêm, dù sao, có thể đạt được như vậy nàng vừa lòng.


      Giải phẫu được định ra là bốn ngày sau.


      Phòng giải phẫu được bố trí ở Lam Chỉ Hiên, vì để cho mọi người mau chóng thích ứng với phòng giải phẫu mới, Trang Thư Tình mang hai vị đệ tử cùng với Hạ Mạn, Hạ Trân tiến cung.


      Mấy người mấy ngày vẫn chưa gặp được Trang Thư Tình, vừa thấy người liền dính tới.


      Từ Giai Oánh còn tốt, lúc ở kinh đô gặp qua sư phụ lần, Liễu Tri Quỳnh lại là người trơ mắt nhìn sư phụ bị bắt , lúc này thấy người liền đỏ hốc mắt.


      “Được rồi, được rồi, phải ta vẫn còn tốt sao? xem phòng giải phẫu mới, nhìn xem còn thiếu cái gì .”


      Vừa vào phòng giải phẫu, mấy người như cảm giác trở về tới Hội Nguyên Phủ, chỉ là phòng này lớn hơn rất nhiều, cũng sáng sủa hơn, Hội Nguyên Phủ mỗi phòng chỉ có ngọn đèn, nơi này có ba, dù sao cũng là nơi xa hoa nhất Đại Chu, qua phải người thường có thể so.


      Lần lượt lấy dụng cụ ra khỏi hộp giải phẫu đặt lên xe đẩy, bản mỏ cũng được làm theo cầu, tỷ lệ sai chút nào, máy hô hấp làm xong, máy ly tâm cũng có…


      Từ Giai Oánh kiểm tra lại, thấy thiếu cái gì mới , “Sư phụ, tất cả đả đầy đủ.”


      “Đầy đủ hết là tốt rồi, mọi người đêm nay ngủ ở Lan Chỉ Hiên, dưỡng tinh thần cho tốt, ngày mai giải phẫu.”


      "Vâng."


      Sau khi lâm triều xong, Trang Thư Tình trở về Lan Chỉ Hiên liền nhìn thấy người đứng chờ ở ngoài cửa.


      “Trang tiểu thư.” Vinh Chính đoan đoan chính chính cúi người thi lễ, mấy người phía sau cũng đều khom lưng.


      “Miễn lễ, Vinh viện sử đây là…” Trang Thư Tình sao có thể biết ý đồ của bọn họ, chỉ là nàng cố ý muốn hỏi câu như vậy chờ bọn họ mở miệng.


      Nàng dấu diếm, thậm chí còn hi vọng y thuật của bản thân có nhiều người có thể học tập, để giúp cho bệnh nhân có thêm nhiều đường sống, thái y viện chính là nơi cắm rễ nảy mầm tốt, cho nên có chút lời, nàng bằng người khác mở miệng cầu.


      Vinh Chính vẽ mặt ràng, “Trang tiểu thư, lão phu mặt dày lời này khỏi miệng, hi vọng có thể cho chúng ta quan sát lúc Trang tiểu thư giải phẫu, Trang tiểu thư yên tâm, chúng ta nhất định giữ quy củ.”


      "Tò mò?"


      “Tò mò tất nhiên là có, chúng ta cũng muốn biết Trang tiểu thư cứu người như thế nào, trước giờ có bất cứ ai có thể làm được đến trình độ như Trang tiểu thư, dám cầu Trang tiểu thư có thể dạy cho ta, chỉ muốn mở mang tầm mắt cũng tốt, chừng y thuật của chúng ta cũng có thể có chút dẫn dắt…”


      “Ta nguyện ý dạy, chỉ cần các ngươi tâm muốn học.” Đánh gãy lời lải nhãi của , Trang Thư Tình nghiêm mặt : “ cần các ngươi phải từ bỏ sư môn để đầu nhập ta, cũng cần các ngươi buông tha cho y thuật tại, chỉ cần các ngươi tuân thủ quy củ của ta, ta nguyện ý đem y thuật của ta dạy cho các ngươi.”


      Đây quả thực là miếng bánh nhân thịt từ trời rơi xuống!


      Mấy người hai mặt nhìn nhau, tuy rằng cao hứng, nhưng cũng chần chờ, cần bái sư cũng có thể học được y thuật, thực có chuyện tốt như vậy?


      Đây chính là khác nhau giữa người đại và cổ nhân, quan niệm tôn sư trọng đạo của cổ nhân người đại thể sánh bằng, chính vì vậy mà nhiều người cả đời chỉ thu ít ỏi vài đệ tử.


      Y học đại, chỉ cần thành tích của ngươi đủ tốt, có thể đậu được vào trường đại học, có tiền chi trả học phí, muốn học thế nào, tùy ngươi, chỉ cần đầu óc của ngươi có thể dùng được, Trung y hay tây y học hết cũng được.


      tại Trang Thư Tình ra lời này, thể nghi ngờ là đánh vỡ quy củ.


      “Đương nhiên, muốn học ta cũng cưỡng cầu.” Lưu lại lời này, Trang Thư Tình bước vào Lan Chỉ Hiên. Thay đổi thân xiêm y bước ra, Vinh Chính đám người liền tiến lại, nhất tề khom người hành lễ.


      “Tiên sinh.”


      gọi sư phụ nên gọi tiên sinh? Cũng có chút nhanh trí, phạm vi của hai chữ tiên sinh này lớn.


      theo ta .”


      Sáng sớn đặt mấy bồn than trong này, độ ấm của phòng giải phẫu cao hơn bên ngoài chút, Chu Tri Tiếu mặc thân trung y ngồi bàn phẫu thuật, nhìn thấy Trang Thư Tình tiên vào liền kêu nàng tiếng Trang tỷ tỷ.


      Hạ Mạn và Hạ Trân bước lên phía trước mặc đồ giải phẫu cho nàng, châu thoa đầu Trang Thư Tình đều lấy ra, sau đó vừa mang mũ vào vừa : “ cần lo lắng, rất nhanh, ngủ giấc liền kết thúc.”


      Chu Tri Tiếu sờ sờ tay phải, giọng ‘vâng’ tiếng.


      Trang Thư Tình quay đầu, nhìn về phía mấy người ngoài cửa, “Nếu muốn tới gần quan sát phải mặc đồ giống như ta, những đồ này đều được đặt trong ngăn tủ, từ mình lấy, đúng rồi, ai là người đứng đầu ngoại khoa?”


      lão giả khoảng hơn năm mươi phía sau Vinh Chính tiến lên bước, "Là lão thần."


      "Hạ Mạn, giúp mặc đồ giải phẫu."


      "Vâng."
      hargane187, tart_trung, hauyen280331 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      1. Happy new year Tieu Huan
      Tiểu Huân thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 183: Giải phẫu


      Trang Thư Tình tại rất có kinh nghiệm.


      Từ trong hộp thuốc của Thanh Dương Tử lấy ra vài cái bình sứ, để Hạ Trân đến do liều lượng cho tốt, nàng có khả năng do lường lượng thức chuẩn xác như của Thanh Dương Tử, chỉ có thể dùng cái này.


      “Bên trong sách y có viết về loài túc, chư vị có biết?”


      Vinh Chính tiến lên trả lời, “Người học y đều biết, nhưng có ghi lại nhiều công dụng của nó.”


      “Cách điều chế cây túc thất truyền, nhưng Thanh Dương Tử lại làm được loại thuốc tê này, dược hiệu giống như cây túc, đều có thể khiến cho con người mất tri giác, thời gian dài ngắn có thể dùng lượng thuốc để khống chế.”


      “Được hiệu ngang bằng với cây túc?” Vinh Chính nhất thời cất cao thanh , những vị thái y viện cùng cũng khó có thể ức chế ích động đứng lên, thuốc này có ý nghĩ gì, người làm đại phu đương nhiên ràng nhất.


      Có chút bệnh thể trị được, có số người phải thể cứu, nhưng loại đau đớn đó, người thường thể chịu nổi, nếu có cây túc…


      Trang Thư Tình cẩn thận cường điệu, chờ mọi người thất thần xong mới , “ để bọn họ ngất , sao ta có thể mổ bụng bọn họ ra được? Thuốc tê đối với khoa ngoại có tác dụng vô cùng lớn, vị này…”


      “Lưu Cư An, lão thần Lưu Cư An.” Lưu Cư An kích động ràng, lúc chuyện nước miếng đều phun ra.”


      “Lưu ngự y là người ràng nhất.”


      “Vâng, lão thân biết, có loại thuốc túc này…”


      gọi là thuốc tê, ngài tự lấy tên của cổ nhân, truyền ra người khác tường rằng Thanh Dương tử là loại người mua danh chuốc tiếng.”


      Chuyện Thanh Dương từ là đệ tử chân truyền của Hữu Vọng chân nhân sớm truyền khắp thái y viện, việc này nếu là người khác làm bọn họ có khả năng nghĩ như vậy, nhưng là đệ tử của Hữu Vọng chân nhân, bọn họ tin tưởng có khả năng này.


      “Vâng, thuốc tê, có loại thuốc tê này, rất nhiều bệnh có thể trị, quá nhiều người chính bởi vì đau đớn mà chết .”


      Sau khi xử lý tốt liều lượng đưa cho Chu Tri Tiếu, Liễu Tri Quỳnh lập tức đưa lên chén rượu, Chu Tri Tiếu chút do dự uống cạn.


      “Thuốc này giống như túc cần rượu làm trung gian.” Đỡ Chu Tri Tiếu nằm xuống, Trang Thư Tình vén tóc của lên, ôn hòa : “Tin tưởng tỷ tỷ, có được ?”


      “Vâng.” Từ khi mới gặp, đệ vẫn luôn tin tưởng tỷ tỷ, trước khi mất ý thức, nhìn gương mặt ôn nhu của Trang Thư Tình, Chu Tri Tiếu nghĩ trong lòng.


      Trang Thư Tình đeo tốt khẩu trang, mang bao tay vào.


      “Vinh viện sử, phải phiền ngài xem mạch.”


      “Vâng.”


      Thấy mấy vị ngự y khác đổi xong đồ phẫu thuật đứng bên quan sát, Lưu An Cưu càng quan sát nghiêm cẩn, Trang Thư Tình cảm thấy vừa lòng, sờ chút phần xương ngón tay, chút do dự hạ dao xuống.


      Tách phần da ra, dao sau xuống cắt bỏ phần thịt thừa, tiếng của Trang Thư Tình ong ong từ khẩu trang truyền ra, “Đây là giây chằng phụ, gân bắp thịt là bộ phận của da, phải giữ lại. Lợi dụng dây chằng phụ và gân bắt thịt để cân bằng các khớp xương, phòng cho trường hợp sau…”


      Bởi vì vết thương nên chảy nhiều máu, nhưng dù sao cũng là xương thịt trong cơ thể, y thuật của ngự y có cao siêu tới đâu đối với bộ phân trong cơ thể cũng quan thuộc.


      Nhìn Trang Thư Tình hoạt động dao trong cảnh máu me nhầy nhụa, bọn họ đều buộc bản thân nhớ kỹ tên từng bộ phận mới, đồng thời, ánh mắt nhìn về phía Trang Thư Tình đều lộ ra vẻ kinh sợ, y thuật thể làm giả, nàng có thể quen thuộc động tác, hơn nữa rất chuẩn xác cắt bỏ phần xương thịt dư thừa, có thể chứng minh rằng nàng gặp qua rất nhiều, cho nên mới tự tin rằng bản thân hề cắt sai.


      Bọn họ quả nhiên vẫn còn kém xa lắm.


      Thứ này đối với Trang Thư Tình chỉ là cuộc tiểu phẫu, nửa canh giờ liền xong, nhưng nàng cũng lợi dụng lần này để bọn họ có thể quan sát ràng nên động tác thả chậm rất nhiều, Ngay từ đầu tính sẵn phần thuốc tê nên khi kết thúc giải phẫu, Chu Tri Tiếu vẫn chưa tỉnh lại.


      “Mạch tượng như thế nào?”


      Ánh mắt Vinh Chính chưa từng rời khỏi miệng vết thương kia, trả lời. “ sai.”


      Trang Thư Tình tránh ra khỏi vị trí mổ, “Mọi người qua đây xem , để người trọn vẹn hoàn chỉnh lại, đây chính là thành quả của giải phẫu.”


      Lưu Cư An đúng đó gần nhất, nhanh chóng tiến lên bước, chiếm lấy vị trí đó rời.


      Người trời sinh sáu ngón tay tuy rằng nhiều, nhưng cũng phải chưa từng thấy, cho dù sinh ra như thế nào, có thân phận như thế nào ngón tay dư thừa kia chính là gánh nặng mà người có phải chịu cả đời, bị người chê cười, bị chỉ trỏ, những thứ tốt đẹp đời cũng liên quan đến .


      Cho nên, lục hoàng tử cho dù có là hoàng tử tôn quý, nhưng ở trong cung cũng có chút tiếng tâm gì, nếu phải có lần phản loạn này, có số người sớm quên mất hoàng thượng còn có lục hoàng tử.


      Nếu có Trang tiểu thư, cả đời này đừng lục hoàng tử đối với ngôi vị hoàng đế xa đến thể với tới, sợ rằng cũng chỉ có thể vĩnh viễn nhốt mình trong cung.


      Trong nháy mắt Lưu Cư An liền tràn đầy kỳ vọng, “Tiên sinh… thực nguyện ý đem y thuật này dạy cho chúng ta sao?”


      “Đương nhiên, chỉ cần các ngươi nguyện ý học.” Trang Thư Tình nhìn xung quanh phòng giải phẫu, “Căn phòng như thế này, đời mới chỉ có hai nơi, ta hi vọng, ngày kia nó cỏ thể mọc lên như nấm.”


      “Ta nỗ lực.”


      Ra hiệu cho từ Giai Oánh và Liễu Tri Quỳnh tiến lên thanh lý, Trang Thư Tình thoát bao tay, gở khẩu trang và mũ ra, cởi bỏ áo giải phẫu, nàng lại khôi phục lại dáng vẻ thường ngày.


      “Chuyện ta phải làm bây giờ quá nhiều, chắc là thể rảnh rỗi dạy cho các ngươi cái gì, hai nàng theo ta học hơn nửa năm, nếu các ngươi ghét bỏ các nàng là nữ nhân, nơi nào hiểu có thể hỏi các nàng.”


      “Ghét bỏ các nàng? Cho dù thực ghét bỏ, trong bọn họ ai chẳng phải học y hơn nửa năm, người mới học nữa năm sao có thể sánh bằng.


      Nhưng bọn họ chỉ có thể đáp ứng.


      Khinh thường nữ nhân? Đừng giỡn, có Trang tiểu thư ở đây, cho bọn họ gan cũng dám.


      Cũng thể Trang tiểu thư đừng giám quốc mà đến dạy y thuật cho bọn họ, người tha cho bọn họ đầu tiên chính là hoàng thượng.


      Lượng thuốc tê chế rất tốt, bên này vừa thu thập xong Chu Tri Tiếu liền mở mắt, từ trong đám người tìm được Trang Thư Tình, thanh mềm nhũn mở miệng, “Trang tỷ tỷ.”


      Trang Thư Tình cẩn thận nắm tay phải của nâng lên, “Nhìn xem, phải còn rồi sao?”


      Chu Tri Tiếu nhìn bản tay chỉ còn lại vết khâu, còn, còn, ngón tay dư thừa khiến từ bị mẫu phi quở trách oán giận, khiến phụ hoàng ngay cả liếc cái cũng thèm, khiến ăn cơm cũng chỉ có thể dùng tay trái, dám dùng tay phải đưa ra trước mắt người khác, ngón tay kia, thực mất .


      Chu Tri Tiếu hốc mắt nóng lên, hận thể khóc lớn hồi để phát tiết khổ cực bao năm qua phải chịu. Nhưng cuối cùng, cũng chỉ cắn răng dùng sức gật đầu.


      “Về sau, đệ và những người khác giống nhau, nhưng đừng cảm thấy ngón tay kia làm chậm trễ cuộc đời đệ, bởi vì nó mà đệ học được nhẫn, cũng bởi vì nó mới khiến đệ tôi luyện được bộ dáng như vậy giờ, chính bởi như vậy đệ mới có thể được trọng dụng.”


      “Đệ biết, Trang tỷ tỷ, ta oán.”


      Trang Thư Tình sờ sờ đầu của , giống như đối với đứa bị bệnh nghe lời, “ tại dược tính còn chưa lui, khi nào đệ cảm thấy đau với ta.”
      tart_trung, hauyen2803, lêthanh900928 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :