1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cưng chiều nữ bác sĩ - Niên Tiểu Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      [​IMG]
      Chương 13: Buông tha trị liệu

      nhóm ba người hấp tấp chạy đến phòng bệnh, Kiều Úy Dân cùng bác sĩ gì đó.

      "Bác sĩ Vương, lúc trước người bệnh này có thể có cơ hội tốt, tại chúng ta bỏ ra nhiều tiền như vậy, vợ của ta tính mạng đều sắp còn, bệnh viện các ngươi cũng cho lời giải thích sao?"

      "Kiều tiên sinh, tôi cũng chỉ có cơ hội, nghĩ tới vậy bệnh tình chuyển biến nhanh như vậy, dù sao thể chất mỗi người luôn khác nhau." Bác sĩ ở bên giải thích .

      "Tôi đây mặc kệ, trong nhà còn đơn thuốc của câu kê kìa, những thuốc kia đều là nhập khẩu hết, tại bà ấy cũng thể uống, thuốc này cậu phải lấy lại cho tôi!"Trong lòng Kiều Úy Dân biết bệnh viện có khả năng bồi thường cho ông, thuốc đó cầu vẫn là trả được.

      Đó là những thuốc nhập khẩu còn hơn nghìn khối, trong nhà chất đống nhiều như vậy, nếu có thể mua trở về, tự nhiên là lợi nhuận đúng là chỉ chút.

      "Vậy... , quay về lấy thuốc mà ông chưa đụng tới, tôi cho người xử lý..." Bác sĩ Vương chỉ có thể vậy.

      Cam lão sư lắc đầu, tới.

      "Kiều tiên sinh đúng ? Là như vậy, con của ngươi đưa tới phương thuốc cho tôi xem, tuyệt đối có thể thực , ông xem bây giờ là phải lấy thuốc bán..." Cam lão sư .

      "Có ý gì?" Kiều Úy Dân có chút khó hiểu.

      Cảnh Vân Chiêu chính là đứa con hoang mỗi ngày ở nhà có ra khỏi cửa, phương thuốc của nó có thể sử dụng? Đây phải chê cười sao!

      "Ý tứ rất đơn giản, người bệnh được cứu rồi, chỉ cần ông dựa theo phương thuốc này bốc thuốc uống thuốc, có thể sống..." Cam lão sư tiếp tục giải thích .

      Lời này ra, lông mày Kiều Úy Dân nhíu lại.

      lát sau, mới mở miệng: "Phương thuốc này đúng là của Cảnh Vân Chiêu đưa ?"

      "Đúng." Cam lão sư nhập lại phủ nhận.

      "Nếu như như vậy tôi đồng ý!" Kiều Úy Dân trực tiếp lạnh câu, lại : "Nhưng bác sĩ này, trước khắc hết thuốc chữa, chúng ta cũng bắt đầu chờ chết đâu rồi, ngươi lại tìm đến cái phương thuốc gì, còn là con của tôi cung cấp cho, nếu như như vậy chúng ta còn bằng ngay từ đầu để cho con tôi quản cho rồi? ! Hơn nữa, nó chính là đứa con nít cũng còn chưa trưởng thành, phương thuốc của nó ngộ nhỡ xảy ra vấn đề gì các ngươi có thể chịu trách nhiệm ! ?"

      "Người bệnh như vậy, lại hỏng cũng hỏng được nơi nào, bằng thử lần..." Cam lão sư nghĩ tới người bệnh khó chơi như vậy.

      Như thường ngày đều là những người bệnh kia đến đây cầu người đó kê đơn người, đây là người lần thứ nhất ưỡn ngực nghiêm mặt cầu người khác.

      "Thử? Dựa vào cái gì thử! Vợ của tôi chịu khổ nhiều như vậy cuối cùng có thể giải thoát rồi, các ngươi còn muốn lại để cho bà ấy chết cũng đến an bình sao? ! Hơn nữa... bác sĩ Vương, cậu là bác sĩ của vợ tôi, tại lại nhảy ra i lão đầu là chuyện gì xảy ra?" Kiều Úy Dân lại .

      Bác sĩ Vương đúng người bác sĩ trẻ tuổi, du học trở về, tiền đồ vô lượng, lúc này cũng có chút vui.

      Dù sao bệnh nhân này là bị người phán quyết tử hình rồi, nếu là bị người khác cứu sống, về sau người chiêu bài phải là đều bị đập phá?

      "Cam lão sư, tôi tôn trọng ngài là trưởng bối, bất quá... Người như vậy có phải có chút hợp quy củ hay ? Hơn nữa thân thích người nhà tất cả cần, nếu như tiếp tục kiên trì mà nên tốt lắm đâu?"Bác sĩ Vương miễng cưỡng cười .

      Cam lão sư nhẫn nhịn bụng tức giận, từ chưa thấy qua lý lẽ như người nhà này.

      Ngày đó Cam Tùng Bách ở bệnh viện này cũng là nhân vật có mặt mũi, cũng như thế xác định phương thuốc có thể cứu người, vẫn còn bị vứt bỏ như rác rửa giày dép!

      Hơn nữa, ông sống đến này mấy tuổi, nhìn người hay vẫn là sai đấy.

      Này Kiều Úy Dân phải thư phương thuốc có thể cứu người sao? , ràng chính là muốn cứu người mà thôi!

      Cố tình ông làm nghề y, cũng biết làm sao đối phương muốn, ông có biện pháp gì?

      Lập tức, sâu thở dài hơi, quay đầu phóng ra phòng bệnh, trước khi , nhìn Cảnh Vân Chiêu liếc, : "Đứa , cha cháu chịu làm theo, ông đây cũng có biện pháp, ông xem cháu vẫn là cam chịu số phận ."

      Cảnh Vân Chiêu gật đầu: "Cháu hiểu, đa tạ Cam lão sư."

      Đồng dạng, có ý tốt, đối phương tiếp nhận, vậy cùng có quan hệ rồi, từ nay về sau nợ Kiều gia bất kỳ vật gì, vậy đến phiên đòi nợ!

      Chương 14: Tố cáo tội trạng

      Kiều Úy Dân thực chọc giận Cam Tùng Bách lão sư này, đồng thời cũng chọc giận Kim lão sư.

      Dù sao Kim lão sư tuổi còn trẻ vốn là lòng nhiệt tình, lúc này có chút đồng tình với Cảnh Vân Chiêu, thậm chí càng tỏ ra lo lắng cho cuộc sống sau này của .

      "Mẹ ruột" vừa chết, con bé ở trong nhà như sói như hổ, rốt cuộc muốn tiếp tục sống như thế nào? Tuy còn có đôi em trai em , nhưng vừa mới Kiều Hồng Diệp cùng Kiều Tử Châu ở bên thờ ơ lạnh nhạt, nhìn qua cùng Cảnh Vân Chiêu chút nào thân mật!

      Kim lão sư cũng là người mềm lòng, nhưng lúc này cũng có cách, an ủi Cảnh Vân Chiêu chút, lúc này mới trở về trường học.

      Diệp Cầm mạng chỉ còn hơi ở đây, buổi tối tự nhiên là ở trong bệnh viện qua, Kiều Úy Dân người này có đàn ông chủ nghĩa, chưa bao giờ thích chiếu cố người khác, nhưng ông lại lo lắng Cảnh Vân Chiêu thừa dịp có người khác thời điểm vụng trộm dùng kia phương thuốc, cho nên lần đầu tiên lưu ở trong bệnh viện trông coi.

      Kiều Hồng Diệp coi trọng thanh danh, tự nhiên cũng ở lại, trái lại Kiều Tử Châu được nuông chiều từ bé, mới đến nửa đêm 11 giờ chịu nổi, chút nào quản cách nhìn người khác, trực tiếp về nhà nghỉ ngơi.

      Ngày hôm sau buổi chiều, phòng bệnh giữa truyền đến trận tử khí.

      Vải trắng che xuống, là Diệp Cầm tiếng động ra .

      Cảnh Vân Chiêu thở dài tiếng, muốn trách cũng chỉ có thể trách Diệp Cầm tìm người chồng đáng tin.

      Tang lễ của Diệp Cầm tiến hành rất đơn giản, thân thích bằng hữu tiến đến chia buồn phen, người nhà tiếp đãi khách đến, làm ầm ĩ vài ngày sau, tất cả mọi người vẻ mặt mỏi mệt.

      Tang lễ sau khi kết thúc, tất cả mọi người thở dài nhõm hơi.

      Trong nhà, rốt cuộc Kiều Úy Dân cần làm bộ như vẻ mặt bi thương dáng vẻ, vẻ mặt thoải mái uống chút rượu, bàn cơm Kiều Hồng Diệp cùng Kiều Tử Châu mặc dù có chút khổ sở, nhưng trải qua lâu lăn lộn chạy tới lui như vậy, ít nhiều cũng có chút ăn tiêu, cũng trầm tĩnh lại.

      "Ba, ngày mai ta cùng Tử Châu liền học như thế nào? Khoá trình bỏ xuống quá nhiều, trễ có lẽ liền theo kịp rồi." Kiều Hồng Diệp lấy lòng .

      Kiều Úy Dân rượu hồng lên mặt, choáng váng hồ gật đầu : " thôi thôi, các ngươi ba cái đều thôi."

      "Ba ba... Về sau mẹ ở nhà, việc vặt trong nhà chúng ta cũng ai dọn dẹp, mà trong khoảng thời gian mẹ sinh bệnh này viện phí tốn ít tiền bạc, tại nuôi sống chúng ta ba người đến trường nhất định rất vất vả... Đều do con tuổi quá , thể thay ba ba chia sẻ." Kiều Hồng Diệp vẻ mặt xin lỗi .

      Cảnh Vân Chiêu nhướng mày cười lạnh, nếu nhớ sai, Kiều Hồng Diệp chỉ hơn tới tuổi mà thôi.

      Hơn nữa, lời này của ta có ý gì vẫn sao? phải là muốn để cho tuổi lớn nghỉ học ở nhà chăm sóc này nhà già trẻ sao?

      Diệp Cầm khi đó, cũng từng có ý tứ để cho nghỉ học, sở dĩ tâm tư kia, mặt là bởi vì đến trường hề tiêu tiền, về phương diện khác nhưng lại là vì lo lắng người khác nghị luận.

      Cảnh Vân Chiêu thành tích tốt rất nhiều người đều ràng, dưới loại tình huống này nghỉ học, tất nhiên có người đối đãi con trai con khác nhau, lời người đáng sợ, Diệp Cầm tự nhiên muốn bị người chỉ trỏ.

      "Tốt con , con là đứa bé ngoan..." Chỉ tiếc Kiều Úy Dân lúc này say khướt, từ đầu nghe hiểu ý Kiều Hồng Diệp.

      Kiều Hồng Diệp vốn còn muốn làm sáng tỏ chuyện, nhưng xem ba ba bộ dạng này, lại sợ ngày hôm sau ông lại quên chuyện này, ràng nhẫn tiếp xuống.

      Sáng sớm hôm sau, lại chỉ có thể nhìn Cảnh Vân Chiêu trước ra ngoài, ở sau lưng tức giận dậm chân.

      Nghĩ nghĩ, Kiều Hồng Diệp trực tiếp vọt vào trong phòng Kiều Úy Dân, phòng mùi rượu nhất thời để cho ta nhịn được nhíu mày.

      Chỉ thấy Kiều Úy Dân mặc cái quần lót nằm vắt vẻo ở giường, cửa sổ nắm chặt, đầy nhà lộn xộn, Kiều Hồng Diệp càng thích sạch , thấy như vậy màn trong lòng đều có chút ghê tởm.

      Bất quá dù sao cũng là chính mình ba ba, Kiều Hồng Diệp thở ra hơi, tiến lên lớn tiếng : "Ba! Ngươi mau rời giường..."

      Chương 15: Học tốt

      Beta: ღDuღ

      Đầu của Kiều Úy Dân đau như muốn nứt ra, có chút buồn bực: "Nha đầu chết tiệt kia, sáng sớm gọi hồn à! Có chuyện gì nhanh lên , đừng ảnh hưởng lão tử ngủ!"

      Trong lòng Kiều Hồng Diệp bực tức, nhưng lại hết cách với Kiều Úy Dân, chỉ có thể kiên trì : "Ba ba, con cùng chị xin phép nhiều như vậy ngày, hôm nay cũng cần học, chỉ cần buổi tối có thể trường học là có thể, nhưng chị sớm như vậy liền , ba chị ấy có phải lại gặp những tên côn đồ đó hay ?"

      Kiều Hồng Diệp vẫn xin phép ở nhà, lúc này lại biết, những tên hỗn đản đó ngày hôm qua bị bắt quy án.

      Trường học bởi vì cố kỵ Cảnh Vân Chiêu để tang mẹ, lại còn là học sinh, nên cố kỵ cảm xúc của , mới có báo cho biết, nhưng chỉ cần đến trường học, Lão sư nhất định dẫn đến cục cảnh sát để nhận diện.

      Kiều Úy Dân mơ mơ màng màng mở to mắt: "Con chị con ra ngoài rồi hả ?"

      Kiều Hồng Diệp vội vàng gật gật đầu: " tại mới hơn bảy giờ a, liền tính ngồi xe đến thị trấn cũng quá chín giờ, ba ba, ba chị ấy hẳn thích cùng những tên côn đồ ở chung với nhau? Bằng vì cái gì mà vội a? Đúng rồi, cơm, cơm cũng chưa làm. . ."

      Nhiều năm qua, đồ ăn trong nhà cùng với lớn việc nhà đều là do Cảnh Vân Chiêu xử lý, nhưng gần đây rất kỳ quái.

      Bởi vì gần đây trong nhà người tới tương đối nhiều, Cảnh Vân Chiêu những làm cơm, mà còn làm được vô cùng tốt, thân thích bằng hữu cũng khen cực kỳ, nhưng những việc nhà này cũng thấy làm, bởi vì chuyện vốn nhiều, cho nên ta và ba cũng để ý.

      Nhưng hôm nay lại rất nghiêm trọng, Cảnh Vân Chiêu năm sáu giờ rời khỏi giường đến phòng bếp lăn qua lăn lại, ta vốn tưởng rằng sau rời giường là có thể hầm đồ ăn lại ăn, lại nghĩ rằng, trong nồi cháo giọt dư thừa, Cảnh Vân Chiêu chỉ làm cho chính mình ăn!

      chỉ có như vậy, đêm qua ta kêu Cảnh Vân Chiêu giặt quần áo nhưng hôm nay tất cả đều vất ở trước cửa nhà, Cảnh Vân Chiêu vậy mà giặt quần áo cho !

      Cùng trước kia so sánh, trước sau chênh lệch để cho Kiều Hồng Diệp khó có thể chịu được.

      Mà còn đừng là Kiều Hồng Diệp, liền ngay cả phản ứng của Cảnh Vân Chiêu Kiều Tử Châu chịu nổi, ở trong phòng mắng vài câu.

      Kiều Úy Dân vừa nghe lời này, đại não cũng thanh tỉnh rồi.

      Mặt trầm, qua lúc lâu sau mới : "Hồng Diệp, con làm cơm, còn nha đầu Vân Chiêu kia, chờ nó trở lại cha đánh chết nó được! Tuổi còn vậy mà cùng côn đồ đương, lo học cho tốt!"

      Kiều Hồng Diệp vừa nghe đến việc để cho chính mình nấu cơm, có chút vừa ý, nhưng nghĩ lại thuận thế : "Ba, trong trường học mọi người chị ấy bị những tên côn đồ này bao dưỡng rồi. . . Thấy chị ấy sa ngã như vậy trong lòng con rất khổ sở, nếu . . . Nếu ba để cho chị ấy về nhà đoạn thời gian, để cho chị ấy cùng những tên côn đồ này phân giới hạn !"

      Kiều Hồng Diệp tim đập đều nhanh hơn, ta nằm mộng cũng muốn để cho Cảnh Vân Chiêu về nhà, có Cảnh Vân Chiêu, liền là xứng với tên thực toàn bộ danh hiệu đệ nhất, người nào cũng ta bằng dã chủng kia rồi !

      Kiều Úy Dân vừa nghe, liếc mắt nhìn con cái, biết suy nghĩ cái gì.

      Bất quá sau vài giây, liền gật đầu : "Đề nghị của con cũng phải thể thực , lão tử nuôi con kia nhiều như vậy năm, để cho nó đọc sách đến trường cũng phải là để cho nó quyến rũ đàn ông! Giữa trưa cha với con trường học, thuận tiện dẫn nó về nhà!"

      Trong đầu Kiều Úy Dân nhịn được nhớ tới dáng người gầy linh lung kia, lại cảm thấy được thân thể khó có nhịn kích thích.

      Vợ ông chết, sau này khẳng định cũng là muốn kết hôn với người vợ thứ hai.

      Bất quá trong lòng ông cũng ràng, đến lúc đó cưới người phụ nữ đó tuyệt đối có khả năng trẻ tuổi, mà ông nuôi Cảnh Vân Chiêu nhiều như vậy năm, như thế nào cũng thể công tiện nghi cho người khác, cho dù là thể làm chút gì, ở nhà nhìn cũng được.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 16: Số tiền đầu tiên

      Kiều Úy Dân tâm tư xấu xa, lúc này Kiều Hồng Diệp đương nhiên ràng lắm, suy nghĩ đến việc Cảnh Vân Chiêu ở trường học phiền nàng, tâm tình nhất thời tốt hơn nhiều.

      Dựa theo Kiều Úy Dân cầu ngoan ngoãn làm bữa sáng.

      Chẳng qua Kiều Hồng Diệp cho tới bây giờ đều là hai tay dính nước, hôm nay làm đồ ăn tự nhiên là khó có thể nuốt xuống, lại bị Kiều Úy Dân răn dạy trận.

      Mà lúc này, Cảnh Vân Chiêu đến thị trấn.

      người nàng trừ bỏ tiền bạc bên ngoài để ngồi xe chỉ có mấy chục khối mà thôi, học bổng của nàng nhiều, trong nhà lại cho sinh hoạt phí, thỉnh thoảng dựa vào dạy học sinh tiểu học hoặc là học sinh trung học học bổ túc kiếm chút khoản thu nhập thêm, nhưng ngày lại quá được khó khăn.

      Có điều lần này, nàng tìm được phương pháp kiếm tiền.

      nhiều ngày trong nhà làm tang bận tối mày tối mặt, trong nhà rất nhiều hoa quả đều lãng phí hư mất, mà nàng thừa dịp Kiều gia kia mấy người có ở nhà thời điểm đem hạt giống quả táo cùng hạt giống cây quýt giữ lại, buổi tối thời điểm tiến vào gian thử trồng phen, hiệu quả lại là phi thường sai.

      Trong gian kia long đầu thạch điêu chảy ra nước có tác dụng trợ sản (giúp sinh trưởng nha! Các bạn đừng nghĩ linh tinh hehe), bất quá mỗi lần đều muốn nắm chắc trình độ.

      Loại hoa quả phổ thông này muốn làm cho chín muồi, nước cùng Long miệng nước suối chỉ cần 500:1 tỉ lệ liền ngay có thể, nếu là hơn, kia cây ăn quả tuy nhiên chết, nhưng dài ra quả táo lại đặc biệt lớn, nếu là lấy ra này bên ngoài, chắc chắn khiến cho ít xôn xao.

      Mà còn, nguyên bản nàng cho rằng long đầu thạch điêu kia chảy ra nước đó là nước giếng, nhưng thí nghiệm sau đó mới biết được phải.

      Miệng giếng cổ kia có độ lí tưởng cực kì cao, có khả năng trực tiếp dùng để uống, cần đến bên ngoài tiếp dụng nguồn nước khác, vô cùng tiện dụng.

      Xuống xe sau đó, Cảnh Vân Chiêu tìm địa phương hẻo lánh, đem cái sọt chuẩn bị trong gian đem ra, bên trong chất đầy giỏ quả táo, mà cái sọt này còn lại là uống vào quá liều Long miệng nước suối quả táo nhánh đan thành, rất cứng cỏi.

      Ngay cả này trăm cân gì đó lưng ở sau người, trầm rất nặng.

      May mà nàng muốn địa phương cũng xa, quá bao lâu liền dỡ xuống gánh nặng, mở quán.

      Cây quýt giá bán thiên thấp, nàng cần tiền gấp, cho nên vẫn như cũ đem chúng nó ở lại bên trong trong gian đầu, mà những quả táo này, lại hồng lại tròn, nhìn qua so với trong siêu thị đầu bán những cái này lại vẫn muốn nhìn tốt nhiều, khẳng định được bán.

      quá 10 phút, quả nhiên có người tới.

      "Quả táo này bán thế nào?" Người tới sờ sờ quả táo kia, vẻ mặt thích, để sát vào vừa nghe, cảm thấy được nhà này quả táo mang theo cỗ hương vị say nồng tươi mát, giống nhà khác, dính đầy các loại nông dược, phía nhan sắc đều có chút kỳ quái.

      Kiều gia tất cả thứ cần thiết đều là do Cảnh Vân Chiêu chọn mua, bởi vậy cũng biết phổ biến giá cả.

      "A di, quả táo sáu khối cân." Cảnh Vân Chiêu lộ ra tia mỉm cười, khách khí .

      Tuy tiện nghi, nhưng này quả táo chất lượng tốt, đồng dạng giá cả so với nhà khác nhưng là hảo quá nhiều.

      Nữ nhân vốn là đối với chủ quầy nữ sinh tuổi trẻ này có chút tò mò, lúc này nghe thanh khách khí, trong lòng đối với Cảnh Vân Chiêu cũng sinh ra tia hảo cảm, cũng do dự, nhặt hơn mười quả táo bỏ vào bọc.

      Những thứ này quả táo đầu phổ biến lớn hơn chút, tuy số lượng nhiều lắm, nhưng đảo mắt Cảnh Vân Chiêu liền buôn bán lời 30 đồng tiền, có nữ nhân này dẫn đầu, phía sau sinh ý lại càng càng phát ra tốt.

      Ngắn ngủn khoảng ba bốn giờ, liền đem cái sọt bán sạch còn mảnh.

      Lần mò trong túi hơn bảy trăm khối, Cảnh Vân Chiêu trong lòng đều dâng lên chút kích động.

      Kiếp trước sống nhiều như vậy năm, nàng đều thay người khác sinh sống, ở bên ngoài làm vài phân công, nhưng tay mình vẫn như cũ là thân xu.

      Mà đời này, nàng nhất định thể để cuộc sống giống như trước!

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :