1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hồ Nữ - Dịch Ngũ (Tu Tiên, Xuyên Sách)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ume

      Ume New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Cảm ơn b @Momo1314 :) may là điều chế được thuốc trị rận chứ k tiểu hồ ly sau này biến thành người cung xấu hổ chết :))))
      Momo1314 thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 29 Trừ rận


      Hạ Lăng Vân đốt Vong Trần Cư nơi mình cư ngụ mấy trăm năm, tạm thời ngụ ở phòng khách bên trong đại điện nghị Thiên Linh Môn. Ngày hôm sau phát ra rận, hỏi thăm tiểu hồ ly nhe răng trợn mắt: "Ngươi quyết định sử dụng thuốc trừ rận, hay là chọn cạo lông hồ ly?"


      Hiệu suất của dược phòng nhanh chưa từng có, ngày hôm sau chế ra mười nồi nước thuốc sền sệt. Thường Hưng đại biểu cho Hạ Lăng Vân lấy ba phần, hai phần là và trưởng lão dùng, còn phần đầy cả chậu gỗ là để cho tiểu hồ ly có bộ lông dày ngâm đấy.


      Dùng thuốc còn tốt hơn nhiều so với cạo sạch lông, nhưng mà cái mùi này... Các đệ tử lĩnh thuốc cau mày, có số nữ đệ tử thậm chí nghĩ mình tiếp xúc mấy với đám linh sủng, có lẽ lây rận, định cần.


      Tuyết Hoa dưới uy hiếp của Hạ Lăng Vân, nhìn cái chậu xanh thẫm tỏa ra mùi thuốc gay mũi khiến người khác phải buồn nôn kia. Mũi người còn có thể chịu được, mũi hồ li của nàng mới ngửi chút muốn đem toàn bộ thức ăn đêm qua nôn sạch.


      "Tuyết Hoa..." Hạ Lăng Vân nhíu mày.


      Cạo sạch da lông, thối, mặc y phục? Hay là cắn răng chịu mùi dược xông chết cái mũi hồ ly của nàng, bảo toàn thân da lông hoàn mĩ?


      Tuyết Hoa do do dự dự, cách nào quyết định.


      Thấy nàng quyết định được, Hạ Lăng Vân bắt lấy nàng, trực tiếp nhân vào chậu gỗ, thấy da lông nàng ngấm màu xanh sẫm của nước thuốc, sau đó vớt bã thuốc chà sát khắp người nàng, rồi cẩn thận chải da lông, khiến toàn bộ lông của nàng ngập tràn nước thuốc.


      "Oa oa__" Giết nhân, à giết hồ__


      Tuyết Hoa kêu thảm thiết, mũi ngừng hắt xì. Như vậy là quá tổn thương khứu giác hồ ly của nàng rồi, nàng bị hun sắp té xỉu.


      Hạ Lăng Vân chịu đựng mùi thuốc khó ngửi tắm rửa cho nàng mấy lần, sau đó mang tới hai tấm lụa bọc nàng lại, chỉ lộ ra cái mắt và mũi.


      Chàng muốn biến ta thành xác ướp?


      Hai mắt Tuyết Hoa rưng rưng nhìn , đồng thời liên tục hắt xì.


      "Tuyết Hoa, chỉ cần chịu đựng năm canh giờ, ngươi có thể tẩy sạch nước thuốc." Hạ Lăng Vân ôm nàng vào buồng, sau đó đặt nàng lên giường ngủ.


      Làm sao có thể chịu đựng mười tiếng.


      "Ngaooo... ắt xì.... ô ô.... ắt xì...." Tuyết Hoa thấp giọng ai oán kêu, cái là cái hắt xì.


      Hạ Lăng Vân quay người ra ngoài, cảm thấy tóc mình quá dài, bôi nước thuốc có chút phiền, lập tức để Thường Hưng cắt tóc tới ngang vai.


      Sau khi cắt tóc, cầm nước thuốc về phòng, đóng cửa bôi lên tóc mình.


      Ai, đều là nàng hại.


      Trải qua cảm giác áy náy lúc ban đầu, lúc này Tuyết Hoa cảm thấy bình thường cố gắng nhích người, nằm lì giường thưởng thức nam thần. Sau khi Hạ Lăng Vân làm ướt tóc bắt đầu cởi quần áo, nàng mở to hai mắt nhìn.


      Rận thích nhất trốn sâu vào những bộ lông, thân người nơi có nhiều lông nhất chính là...


      Thân hình thon dài ưu mĩ lộ ra trước mắt...


      "Ngao...ngao...ngao..." Tuyết Hoa phát ra tiếng kêu giống tiếng sói tru. Nam thần, trước mặt người ngoài vĩnh viễn lạnh lùng như nguyệt, là Tiên Quân tuyệt mĩ lúc này mặc gì đứng trước mặt nàng, có gì khác với những người đàn ông thế tục.


      Sau khi Hạ Lăng Vân bôi thuốc nước đổi quần áo lót, sau đó khoác cái áo mỏng, bọc quần áo bẩn quăng ra ngoài, rồi tới chỗ Tuyết Hoa bị bao bọc , "Nếu cảm thấy thời gian trôi qua lâu hãy luyện công."


      Tu sĩ chỉ cần sâu vào trạng thái tu luyện, cảm giác về thời gian nữa, đợi lúc chấm dứt tu luyện đủ năm canh giờ, thậm chí có thể vài thập niên.


      Tuyết Hoa vẫn còn hắt xì nhìn oa ô gọi. Hạ Lăng Vân lập tức hiểu , mỉm cười : "Với tình huống này của ngươi xác thực thể nào ổn định tâm thần mà tu luyện." chỉ cảm thấy mùi vị của nước thuốc này hơi khó ngửi, nhưng cái mũi hồ ly của nàng chịu nổi.


      Tâm Hạ Lăng Vân như giếng cổ, rất nhanh bình tĩnh lại, chỉ là bên người có tiểu hồ ly liên tục hắt xì, thể để nàng cảm thấy quan tâm nàng, đành phải ngồi xếp bằng giường, xuất ra túi các loại trái cây, cùng ăn với nàng.


      Lúc ăn trái cây, thuận tiện cho nàng những nơi sản sinh ra các loại trái này, dược dùng hiệu quả, được thu vào vòng tay Càn Khôn lúc nào, và tại sao lại tới những nơi đó.


      Vì tiểu linh hồ cho cảm giác nàng rất thông minh, cho nên rất nhanh trở thành bà già nhiều rồi.


      Hạ Lăng Vân tự giễu, phảng phất lại nhớ tới thời kì dạy bảo đám đồ đệ.


      Cuộc đời này cho tới bây giờ, thu nhận mười hai đồ đệ, trong đó có bốn đồ đệ qua ba mươi tuổi mới tới cạnh . Còn đám đồ đệ trước khi hiểu chuyện, là đảm đương nhiệm vụ vừa là sư phụ vừa là phụ thân đấy. Bởi vì có kinh nghiệm chiếu cố hài tử, coi nàng như là trẻ dạy bảo, còn rất chú ý tới tâm lý trạng thái của nàng.


      Thời gian lải nhải chấm dứt là nửa đêm, tiểu hồ ly lúc này ngủ rồi, cũng bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.


      Tất cả mọi người trong Thiên Linh Môn đều sử dụng nước thuốc trừ rận, sau khi bị dày vò năm canh giờ, tất cả đồng loạt lao ra ngoài tắm rửa.


      Hạ Lăng Vân cũng ngoại lệ. Lúc ôm tiểu hồ ly toàn thân bọc tơ lụa ra khỏi cửa phòng, có rất nhiều người tới bên hồ Nữ Thần. Hồ Nữ Thần là hồ có quy tắc hình dạng, bên hồ có rất nhiều chỗ quanh co khúc khuỷu, hình thành bảy tám khu vực kín đáo.


      Bởi vì Thiên Linh Môn ngay cạnh hồ Nữ Thần, người trong môn vô cùng địa hình của hồ, những địa phương tốt đều bị chiếm giữ, người nào chậm chân đành phải múc nước về phòng tắm rửa. Những tu sĩ cao cấp quen thuộc địa hình Thiên Trụ Sơn, nhanh chóng dùng Ngự Kiếm phi tới nơi khác tắm rửa.


      Hạ Lăng Vân với tiểu hồ ly trong ngực: "Ta mang ngươi tới thung lũng Tây Bắc, chỗ đó có suối nước nóng." đoán chừng bên kia cũng có người, nhưng rầm rộ như hồ Nữ Thần.


      Tắm suối nước nóng? Được.


      Tuyết Hoa vui vẻ "Oa ô" lên hai tiếng.


      Ôm tiểu hồ ly bay bay về phía Tây Bắc, lướt qua mười ngọn núi, Hạ Lăng Vân tới sơn cốc có rất nhiều tòa thực vật sinh trưởng. khí trong Sơn cốc tràn ngập mùi lưu huỳnh, miệng hang còn có chút hơi nóng.


      Tiểu hồ ly nhắm mắt lại cảm ứng, phát giác ra linh khí hỏa đậm đặc nhất trong linh khí thiên địa ở đây.


      "Tuyết Hoa, về sau ngươi có thể tới đây tu luyện hỏa linh lực." Hạ Lăng Vân . phát nàng có thể chất đặc biệt hấp dẫn linh khí thủy hỏa, cho dù phải nơi tràn ngập linh khí thủy hỏa cũng có thể hấp thu rất nhiều, cho nên suối nướng nóng cũng phải là mấu chốt quan trọng trong quá trình tu luyện của nàng.


      "Ồ." đột nhiên "Ồ" lên tiếng, bước nhanh về phía trước, cao giọng , "Nữ đệ tử phía trước, dừng bước." cảm giác được có hai nữ đệ tử tới suối nước nóng tắm rửa.


      Nghe được tiếng kêu của , hai nữ đệ tử phía trước lập tức quay lại, nhìn thấy Hạ Lăng Vân.


      "Đệ tử Tả Phượng Nghi, Liễu Thanh Lăng tham kiến trưởng lão." Các nàng cung kính ôm quyền thi lễ với Hạ Lăng Vân. Các nàng cũng giống như những người mà Tuyết Hoa chứng kiến đường , đầu tóc bọc vải kín, người tỏa ra mùi thuốc.


      Thiên Linh Môn xem như là môn phái tu tiên , nhưng đệ tử cũng có ba đến năm trăm người, Hạ Lăng Vân hơn tám trăm tuổi ngoại trừ các đệ tử, đồ tôn trực hệ thể biết hết được. biết hai người này là đệ tử của ai, nhưng xác định phải đồ tôn của , nhưng mà cái này ảnh hưởng đến việc sai khiến các nàng làm việc.


      "Tả Phượng Nghi, Liễu Thanh Lăng, linh sủng của ta là tiểu hồ ly giống cái, thích hợp tắm rửa cùng với nữ hài tử." Hạ Lăng Vân , "Các ngươi giúp ta tắm rửa sạch cho nó."


      thoáng cảm ứng, hai đệ tử này dáng vẻ bề ngoài tầm mười bảy mười tám tuổi, linh căn là hỏa, thổ, được tu vi nhị phẩm linh lực. Bên hồ nữ thần linh khí thủy tràn đầy, linh khí hỏa ít, đệ tử có linh căn hỏa phải thường xuyên bay tới suối nước nóng tu luyện hỏa linh lực.


      Nghe xong ủy thác của trưởng lão, Tả Phượng Nghi và Liễu Thanh Lăng vừa mừng vừa sợ, vội vàng : "Trưởng lão yên tâm, chúng con giúp người tắm rửa tiểu linh hồ sạch ." Trưởng lão Tiên Quân đối với các chúng đệ tử mà là truyền thuyết, có thể làm việc vì trưởng lão là vinh hạnh của các nàng.


      Xoa đầu tiểu hồ ly, Hạ Lăng vân : “Tuyết Hoa, ngươi thuận tiện ghi nhớ hình dáng của những nữ tử nhân loại, điều này trợ giúp lớn đối với quá trình biến hóa trong tương lai của ngươi.” Đây là cơ hội tốt để Tuyết Hoa có thể nhận biết cơ thể của nữ giới.


      “Oa ô.” Tuyết Hoa hiểu ý kêu lên tiếng. ra nàng muốn cùng nam thần tắm rửa, nhưng giờ phút này lông của nàng màu xám xịt, nàng cảm thấy vẫn là thôi nên.


      Hóa ra trưởng lão muốn các nàng tắm rửa cho tiểu linh hồ là còn có ý khác.


      Tả Phượng Nghi và Liễu Thành Lăng hai mặt nhìn nhau, mặt có chút xấu hổ.


      Đưa tiểu hồ ly tới thác nước, Hạ Lăng Vân chỉ đạo, “Các ngươi phải chăm sóc nó tốt.”


      “Vâng, xin trưởng lão yên tâm.” Tả Phượng Nghi và Liễu Thanh Lăng trăm miệng lời , người đưa tay nhận lấy tiểu hồ ly.


      Tuyết Hoa ngắm nhìn Hạ lăng Vân, yên lòng kêu hai tiếng. Hạ Lăng Vân nghe hiểu ý tứ của nàng, nhàng an ủi: “Tuyết Hoa, sau khi tắm rửa xong gặp lại ở chỗ này, ta mang ngươi về nhà.”


      Trưởng lão đối xử với linh sủng rất ôn nhu nha, muốn biến thành linh sủng của người.


      Hai nữ tu sĩ trẻ tuổi nhịn được thầm suy nghĩ ở trong lòng.


      Xung quanh ôn tuyền rất nhiều cây cối, Tả Phượng Nghi và Liễu Thanh Lăng cởi vải trùm đầu, cởi quần áo nhảy vào trong nước, sau đó cởi bỏ tơ lụa bọc tiểu hồ ly ra.


      Tuyết Hoa được giải phóng lập tức nhảy vào trong ôn tuyền, ngừng di chuyển trong nước, cố gắng dùng nước loại trừ những con rận người.


      “Tuyết Hoa ngươi lại đây, ngươi làm như vậy rửa sạch được.” Tả Phượng Nghi cười , sau đó ôm nàng tới gần, cầm bánh xà bông thơm xoa khắp toàn thân nàng, sau đó nhàng vò vò da lông tiểu hồ ly. Đây là linh sủng thích của trưởng lão, nên nàng bỏ qua bản thân giúp nó tắm rửa trước.


      Nước thuốc màu xanh từ người Tuyết Hoa chảy xuống, may mắn nước trong ôn tuyền lưu động, nước bẩn chảy xuống dưới, thượng du ngừng có nước chảy tới bổ sung.


      “Làm thế nào bây giờ? Tuyết Hoa là hồ ly lông trắng đúng ? Tắm sạch?” Sau khi tắm rửa cho tiểu hồ ly lâu, Tả Phượng Nghi nhíu mày. Nàng tắm hai lần bằng xà bông cho tiểu hồ ly, nhưng lông nó vẫn là màu xanh đậm.


      “Màu trắng dễ bị nhuộm, rửa sạch cho tiểu hồ ly cũng phải là lỗi của chúng ta, Hạ trưởng lão cũng trách đâu/.” Liễu Thanh Lăng bình tĩnh .


      Nhân loại tóc màu đen, sau khi rửa sạch nước thuốc vẫn là màu đen, ngoại trừ còn chút mùi thuốc cũng nhìn ra.


      Tuyết Hoa cúi nhìn lông mao của mình, vẻ mặt囧囧囧: Lông mao tuyết trắng của nàng toàn bộ biến thành màu xanh đậm.


      Thanh Hồ Thanh Hồ , dù sao màu sắc cũng đều, nhìn cũng tệ lắm.


      Nàng tự an ủi mình.
      chumnhoxanh, hthuqttn, Hale20531 others thích bài này.

    3. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Tem phải k nhẩy
      Momo1314 thích bài này.

    4. Ume

      Ume New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      11
      Hi vọng tuyết hoa mau biến thanh người có thể trò chuyện với lăng vân a, thấy a độc quá:-(
      biết mỗi tuần 2c nhưng hôm nào cũng phai lượn qua topic của b để k bị bỏ lỡ :)
      Năm mới chúc b mạnh khỏe, luôn vui vẻ nha :)))
      Momo1314 thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      @Ume Cám ơn nàng nhiều nhé, có cmt là có động lực lắm lắm luôn. tuần ta đăng ít nhất 3 chương đó, tuần nào bận mới đăng ít thui, nàng nhớ vào xem nhé, à hình như hai chương nữa là Tuyết Hoa biết chuyện rồi:)

      Chương 30 Bị nam thần đuổi ra khỏi cửa


      Sau kiện con rận, Thiên Linh Môn tăng cường quản lý vệ sinh, nhất là những bộ lông của linh sủng.


      Cách nửa tháng Tuyết Hoa lại được Hạ Lăng Vân cho dùng linh đan, sau đó tu luyện, tẩy linh căn, bài xuất tạp chất trong cơ thể, chưa tới ba tháng, nàng cảm thấy thân thể như bướm, da lông bóng loáng mềm mại, cả bộ vị khiến nàng canh cánh trong lòng vô cùng xấu hổ kia sau khi được phóng thích mùi hôi cũng mất dần, ngay cả bản thân nàng cũng chỉ ngửi thấy mùi thoang thoảng.


      Tương lai nàng phải là hồ ly thúi rồi.


      Nàng vô cùng cao hứng, thậm chí còn khát vọng cơ thể mình sau này cũng giống nam thần có mùi hương thơm nhàn nhạt.


      Ăn nhiều linh đan tẩy rửa linh căn cải biến thể chất, Tuyết Hoa cảm thấy kinh mạch được mở rộng, mỗi lần tu luyện nàng cần gấp hai gấp ba lần thời gian mới có thể bão hòa linh lực. Hai ba ngày gần đây, nàng cảm giác linh lực trong đan điền ngày càng hỗn độn, hỏa linh lực càng ngày càng đỏ, thủy linh lực cũng biểu ràng thành màu xanh lá.


      Hạ Lăng Vân ngày đêm ở chung với tiểu hồ ly, đối với biến hóa của nàng hiểu như lòng bàn tay.


      Vuốt ve bộ lông mềm mại của nàng, : "Linh đan giúp ngươi mở rộng kinh mạch, ngươi có thể nạp thêm nhiều linh lực nữa, nhưng mà thân thể của ngươi so với trước kia mập hơn, độ linh hoạt giảm xuống nhiều, cần phải vận động." đến từ mập, nhéo vào bụng của nàng. Ăn nhiều vận động ít, nó chuẩn bị thành hồ ly mập rồi.


      Ta đây chỉ là sủng vật nuôi trong nhà nên hơi mập chút thôi. Nam thần, về sau ta ăn ít chút, cam đoan thân thể khôi phục lại thon thả.


      Tuyết Hoa thẹn thùng, bởi vì bên hồ Nữ Thần ở Thiên Linh Môn có nguy hiểm, hơn nữa Hạ Lăng Vân thường xuyên bảo người làm đồ ăn ngon cho nàng, cho nên quá trình vận động của nàng kém xa so với lúc ở dãy núi Hằng Cổ.


      "Mấy ngày nay tuyết bay đầy trời, ngươi đừng ở trong phòng, ra ngoài chạy cho ta, rèn luyện thân thể đồng thời cảm nhận chút linh khí băng tuyết."


      Hạ Lăng Vân vỗ vỗ vào mông tiểu hồ ly : "Lông hồ ly của ngươi cũng mọc dày rồi đấy." Lông dày như vậy, dù bên ngoài có lạnh hơn nữa nó cũng chịu được.


      " ra ngoài ." , "Ta định bế quan hai tháng, ngươi tự mình sinh hoạt bên ngoài hai tháng, đừng trở về."


      "Oa ô..." Thói quen sinh hoạt ở nhà khiến Tuyết Hoa khó lòng rời bỏ Vong Trần Cư, càng muốn tận hai tháng mới được gặp nam thần, lập tức đong đưa cái đuôi cầu cho phép nàng mỗi ngày trở về.


      "Ta nuôi nhốt ngươi ở trong Vong Trần Cư, cho nên ngươi dần dần quên mất bản năng sinh tồn của hồ ly rồi."


      "Oa ô.... A... , ..." Tuyết Hoa dùng sức cọ cọ lồng ngực , cố gắng bắt chước chữ "" của nhân loại, hi vọng có thể thay đổi chủ ý. Nàng tiến hành huấn luyện sinh tồn nơi dã ngoại, chỉ cầu mỗi ngày cho nàng về nhà ngủ.


      " đuợc, Tuyết Hoa. Ta hi vọng lúc xuất quan, có thể chứng kiến dáng vẻ khỏe mạnh của ngươi."


      Hạ Lăng Vân nhanh chóng quyết định, vừa dứt lời ôm tiểu hồ ly đứng dậy ra khỏi Vong Trần Cư. Bên ngoài Vong Trần Cư trắng xóa, hồ Nữ Thần cũng đóng băng.


      Thường Hưng thấy trưởng lão ôm tiểu hồ ly ra ngoài, từ trong phòng bếp nhô đầu ra chào hỏi, "Trưởng lão, người mang Tuyết Hoa ra ngoài mau chóng trở về, con làm chân giò chiên cho Tuyết Hoa rồi. Món này nếu để lạnh bị mỡ, hương vị ngon."


      "Thường Hưng, từ hôm nay Tuyết Hoa tu hành bên ngoài, món đó ngươi cho linh sủng khác ." Hạ Lăng Vân quay đầu .


      "Ngao...ngao..." Tuyết Hoa lệ rơi đầy mặt, chân giò của ta, nam thần, để ta ăn hết rồi được ?


      "Người muốn để Tuyết Hoa ra ngoài sinh tồn? Như vậy cũng tốt, nó là linh hồ tuyết trắng, rất dễ dàng sinh tồn trong tuyết."


      Vẻ mặt Thường Hưng thành thực : "Đợi làm xong con cho Hắc Hùng ăn." Hắc Hùng có linh căn thuộc tính phong, tiếng người, vì nó có thể chở chủ nhân bay, cho nên nó trở thành khát vọng của các đệ tử chưa có linh sủng ở Thiên Linh Môn.


      "Ngaoooooo...ngao....." Tuyết Hoa lập tức mang thù nghiến răng nghiến lợi kêu, chân giò của ta, Hắc Hùng đáng chết, nếu ngươi dám ăn tương lai phải đền ta hai cái, , năm cái chân giò!


      "Oa...ô..." Tuyết Hoa muốn rời chân trước bám chặt vào bả vai Hạ Lăng Vân.


      Sau khi Vong Trần Cư bị thiêu hủy, đệ tử Thiên Linh Môn lập tức hợp mưu hợp sức, vì trưởng lão đại nhân thiến kế ra tòa Vong Trần Cư mới. Kết cấu mới của Vong Trần Cư toàn là gỗ, chỉ có sân là vẫn dùng hàng rào bao quanh. Từ bên ngoài nhìn vào Vong Trần Cư, tường rào là những thực vật leo màu xanh non, những bông hoa tươi nở rộ, ngoài tường trắng như tuyết, trong tường sắc xuân dạt dào, bên ngoài và bên trong như hai thế giới.


      Sau khi thả Tuyết Hoa xuống mặt tuyết dầy. Hạ Lăng Vần ngồi xổm vuốt ve bộ lông nàng dặn dò: "Tuyết Hoa, ngươi đến Thiên Linh Môn ba tháng, đối với chu vi hồ Nữ Thần rất quen thuộc, ta hi vọng khi xuất quan, ngươi cũng quen thuộc ngóc ngách xung quanh những ngọn núi vây quanh hồ. Phía đông bắc hồ Nữ Thần có đỉnh thạch, mùa đông hàng năm đều có quả Tuyết Linh, nếu muốn ngươi có thể tới đó thử vận may."


      Mấy ngày trước đột nhiên cảm thấy mình quá sủng ái Tuyết Hoa rồi, hoàn toàn con nàng như là con chiều, đành lòng dùng huấn luyện tàn khốc mà thường dùng cho đồ đệ để huấn luyện nàng, đành phải tạm thời quyết định bế quan, bắt nàng tự lập. Tu sĩ nhân loại cũng nuôi dưỡng linh sủng thời gian, sau đó nuôi thả thời gian, để linh sủng sau khi tiếp nhận dạy bảo của chủ nhân cũng quên mất dã tính bản năng.


      "Oa...ô..." Chân trước cào cào ống quần Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa ai oán kêu, chàng gió là gió mưa là mưa, vừa nhắc tới tăng cường vận động đuổi ta ra ngoài rồi? Chàng thể để ta ở lại đêm để chuẩn bị chút ít tư tưởng?


      Trầm tư lát, Hạ lăng Vân lấy cái vòng bạc đeo cổ theo phong cách cổ xưa, điều chỉnh lớn rồi đeo vào cổ nàng, "Đây là vòng ta đeo lúc , ngươi đeo trước, cái này đại biểu cho việc ngươi là linh thú có chủ." Đợi sau này thiết kế cho nàng vòng cổ pháp khí phòng ngự, sau đó để cho thất đồ đệ Lưu Thanh Bình chế tác.


      " thôi." , bỗng nhiên Tuyết Hoa đột nhiên biến mất, sau đó xuất bên ngoài hàng rào Vong Trần Cư.


      "Ngươi hãy giống như lúc ở dãy núi Hằng Cổ, cố gắng sinh tồn." xong, đóng cửa lại chút do dự vào trong phòng.


      "Oa...ô..." Đừng ném ta như vậy.


      Tuyết Hoa kêu lên lao về phía hàng rào. Bên ngoài hàng rào đột nhiên xuất linh quang màu xanh lá đậm đặc, đẩy mạnh nàng ra ngoài.


      "Oa..ô..." Tuyết Hoa thương tâm kêu gào.


      Vong Trần Cư được bố trí pháp trận phòng ngự, do Hạ Lăng Vân khống chế. Trong khoảnh khắc khởi trận pháp "Cấm chế", nên nàng mới bị bắn ra ngoài.


      Tuyết Hoa sống với Hạ Lăng Vân ba tháng, biết khi quyết định dễ dàng thay đổi, gọi trong chốc lát đành phải rời .


      Phụ cận hồ Nữ Thần nàng đều quen thuộc, lúc này phải xa hơn, làm quen với thế giới bên ngoài.


      Những dãy núi ôm trọn lấy hồ Nữ Thần phải quá lớn, bộ lông dày của Tuyết Hoa hoàn toàn có thể chống chọi với giá lạnh. Đêm đen như mực, ánh trăng nửa tàn, tinh quang ảm đạm, nàng chạy nền tuyết trắng xóa, thân ảnh màu trắng dung hòa với màu tuyết.


      Nàng là giống hồ ly mà mọi người ở Thiên Linh Môn thể nhận biết được, rất có thể chảy trong người huyết thống Tuyết Hồ, cho nên so với hồ ly thông thường nàng sợ mùa đông rét lạnh, bộ lông tuyết trắng chính là cơ sở ngụy trang tốt nhất cho nàng, về sau mỗi ngày nàng đều tắm rửa cho nên lông của nàng cũng trở về màu trắng hoàn mĩ.


      Mùa đông, cỏ cây khô héo, khắp nơi là động vật đói khát. sườn núi, hai con thỏ xám đứng trong tuyết, tìm kiếm rễ cỏ để ăn. Chúng cố gắng bới tuyết, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía, hai lỗ tai dài lay động.


      Thỏ xám rất cảnh giác, nhưng mà động tác của Tuyết Hoa rất nhàng, lại có lông màu trắng ngụy trang, từng chút từng chút tiến gần, sau đó nhanh chóng nhào tới con thỏ thoạt nhìn lớn hơn chút.


      Hai con thỏ kinh hoàng chạy thục mạng về hai hướng, Tuyết Hoa cố chấp đuổi theo con.


      Chạy lúc, mắt thấy con thỏ sắp chui vào động, mặt tuyết lập tức biến đổi tạo thành bức tường dày trước mặt con thỏ. “Bộp” con thỏ chạy đột ngột đập vào tường tuyết, dừng lại chút rồi ngã sấp xuống. Đợi lúc nó đứng lên lắc lắc đầu muốn tiếp tục chạy trốn, móng vuốt sắc bén cắm phập vào da nó, đồng thời cái miệng hung hăng cắn vào yết hầu nó.


      Ngậm chân thỏ còn giãy dụa, tiểu hồ ly Tuyết Hoa đắc ý nhìn quanh bốn phía, sau đó chạy tới gốc cây tùng trăm năm.


      Ba tháng gần đây Hạ Lăng Vân liên tục chỉ dạy nàng số pháp thuật hệ thủy, tuyết và băng cũng là pháp thuật biến dị của hệ thủy, nàng biết được vài cái. Ngay từ đầu nàng sử dụng tuyết công kích con thỏ là bởi vì Hạ Lăng Vân muốn nàng rèn luyện thể lực.


      Sinh tồn dã ngoại, nơi này phải bên hồ, Tuyết Hoa cũng mổ bụng thỏ, mà phóng ra lửa chậm rãi nướng thỏ.


      Từ lúc nàng xuyên vào thân thể tiểu linh hồ trở thành tiểu hồ, lại có thể sử dụng pháp thuật hệ hỏa, nàng vẫn dùng lửa nướng chín thức ăn, bây giờ nàng có thể thoải mái điều khiển pháp thuật hệ hỏa, còn có thể kéo dài thời gian.


      lâu sau, thỏ nướng ra lò, Tuyết Hoa kiên nhẫn chờ thịt bớt nóng, sau đó dùng móng vuốt và răng nanh lột bỏ lớp da cháy đen, ăn thịt thơm ngào ngạt bên trong, rồi vứt bỏ nội tạng.


      Ăn no, nàng tiếp tục về phía trước, ven đường nhìn thấy con mồi bắt đầu truy đuổi, muốn ăn phóng ra pháp thuật săn bắn.


      Huấn luyện sinh tồn dã ngoại vô cùng buồn chán, nửa đêm, xung quanh yên tĩnh.


      Tuyết Hoa nhìn bầu trời đêm tru lên giống như sói.
      Nhược Vân, chumnhoxanh, hthuqttn29 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :